Đương nhiên, Phỉ lúc này cũng rất nguyện ý tiếp thu nhiệm vụ, bởi vì nàng muốn xem tình huống nơi này, cũng muốn hỏi một ít tình huống về Diệp Lãng.
- Không phải, ta chính muốn biết cảm giác của hắn đối với ta là gì, ta muốn hắn ghét ta nhiều một chút.
Phỉ lắc đầu, rất trực tiếp nói, trong ngữ khí này, cũng không hề có tình cảm dư thừa, tựa hồ nàng chỉ là quan tâm cái nhìn của bằng hữu chính mình.
- Cái này… Hắn thực sự có điểm không thích ngươi, chỉ là, cũng không coi là ghét…
Hiên Viên Băng có điểm không có tứ tứ nói, hiện tại nàng không muốn nói dối, cũng không thích.
- Ta đã biết!
Phỉ cười cười, cũng không bởi vì như vậy mà thất vọng, đây là kết quả nàng đã sớm nghĩ tới.
- Tam ca, ở đây quá kỳ quái, chúng ta nên đi thôi, để các nàng đàm luận với nhau một chút!
Thất ca lúc này vốn là đại biểu các nơi, thế nhưng hắn cảm giác tình huống hiện tại có chút quái dị, đây đâu giống như tụ hội các thế lực bàn chuyện thiên hạ, mà giống như bằng hữu Diệp Lãng tụ hội.
- Uhm, cũng đúng!
Tam ca gật đầu, đứng dậy chuẩn bị rời đi.
Mà giờ khắc này, tam ca và thất ca đã trở thành nhân vật thủ lĩnh Diệp gia, trên bản đã tiếp quản, cũng bởi vì như vậy nên mới có thể dự họp tại nơi này. Truyện Tiên Hiệp
- Các ngươi còn chờ cái gì! Còn có các ngươi, nhanh nhanh tiến vào chính đề, không nên bàn luận Diệp Lãng, sau đó các ngươi có thời gian.
Sa Lan nhíu mày, nhìn những nữ hài tử này.
- Được rồi, chúng ta tiến vào chủ đề chính đi! Ta nghĩ chúng ta hẳn là nên nói chuyện, chiến tranh duy trì tiếp tục như vậy, đối với chúng ta đều không có lợi!
Long Cát công chúa nhìn Sa Lan nói.
- Ý của chúng ta cũng giống như vậy, tạm thời đình chiến!
Sa Lan nói, đề nghị này của nàng khiến mọi người có điểm không hiểu ra sao.
Vốn ban đầu mọi người còn tưởng rằng Tường Không nhất định sẽ không đình chiến đơn giản, từ bố cục của bọn họ nhìn, đó là không chiếm đoạt toàn bộ đại lục, tuyệt đối sẽ không bỏ qua.
Nghĩ không ra, tại lúc này, Tường Không dĩ nhiên là phía đưa ra đề nghị đình chiến, tuy rằng chỉ tạm thời.
- Các ngươi thực sự muốn đình chiến?
Long Cát công chúa có điểm ngoài ý muốn hỏi.
- Uhm! Đình chiến, tạm thời đình chiến! Nhưng nếu như các ngươi có động tác gì mà nói, chúng ta sẽ lại tiếp tục!
Sa Lan nói tiếp.
- Không phải là các ngươi muốn tiếp tục nuôi quân, chuẩn bị cái gì, sau đó tiến hành một kích toàn lực đối với chúng ta?
Long Cát công chúa nhìn về phía Sa Lan, ý tứ biểu hiện của Sa Lan tựa hồ rất rõ ràng, chính là như vậy.
- Không sai! Chúng ta có dự định như vậy, hiện tại chúng ta không chưa chuẩn bị tốt, tiếp tục đối phó với các ngươi như vậy chỉ là lãng phí nhân lực vật lực, sẽ chỉ làm hao tài tốn của, đây không phải là điều hoàng thượng chúng ta đồng ý.
Sa Lan nói:
- Thế nào, các ngươi không phải sợ hãi? Nếu như các ngươi sợ hãi, vậy thì tiếp tục. Dù sao đi nữa tổn thất không có khả năng chỉ là Tường Không chúng ta.
- Được, cứ quyết định như vậy! Chỉ là chúng ta phải nhắc nhở các ngươi một câu, không chỉ là các ngươi đang chuẩn bị, chúng ta cũng đang chuẩn bị, tùy thời đều có khả năng thu về những thứ phải thuộc về chúng ta.
Long Cát công chúa rất thẳng thắn nói.
- Ta biết, nhưng đây không phải là chuyện của ta, ta không phụ trách chuyện này.
Sa Lan vô tình hồi đáp.
- Chính sự nói xong, chúng ta nói chuyện tình khác!
Long Cát công chúa nhìn về phía Sa Lan nói.
Cái gì? Chính sự nói xong?
Tam và và thất ca đều đen mặt, những nữ nhân này, những chuyện gọi là chính sự kia tựa hồ rất không lưu ý, các nàng càng lưu ý hơn chính là sự tình khác, chỉ là nói tiếp, chính sự này xác thực đã tương đối đi tới kết quả cuối.
Chỉ cần bọn họ có ý đồ đình chiến là được rồi, vốn mọi người đều hi vọng bọn họ trực tiếp đình chiến.
- Nói chuyện hết rồi sao? Còn có người không tới, chỉ là, được rồi, đều là sự tình không liên quan các ngươi!
Sa Lan nói.
- Còn có ai?
Long Cát công chúa hỏi, thoáng cái không nghĩ ra còn có ai.
- Còn có ta!
Lúc này, một thanh âm trầm mãnh vang lên, đồng thời một thiếu nữ chọc người bỏng mắt chậm rãi vào trong phòng khách, thoáng cái đã thu hút sự chú ý của mọi người.
Tuy rằng mọi người đối với thiếu nữ này rất không xa lạ, không có bao nhiêu người không gặp nàng, chỉ bất quá mọi người đều biết thân phận của nàng, bởi vì thân phận của thiếu nũ này rất không bình thường, nói đúng ra, nàng không phải là nhân tộc phổ thông.
Thiếu nữ này là một thú nhân, là một thiếu nữ tộc mì hồ, không cần phải nói nhiều, nàng chính là đại biểu tới từ thú nhân.
- Ngươi là?
Tuy rằng biết thiếu nữ hồ tộc này đại biểu cho thú nhân, nhưng nàng tên là gì, mọi người đều không biết, vì vậy hỏi.
- Nhã Điển Na, hồ tộc, đại biểu thú nhân! Ta muốn nói, chúng ta cùng quyết định đình chiến, bởi vì chúng ta cần chuẩn bị, chờ chúng ta chuẩn bị tốt, chúng ta nhất định sẽ cho các ngươi biết, thú nhân không phải dễ chọc như vậy!
Thiếu nữ Hồ tộc nói.
- Nhã Điển Na? Nguyên lai ngươi chính là Nhã Điển Na, lần này thực có ý tứ.
Diệp Lam Vũ vừa cười vừa nói.
- Quả nhiên đều có quan hệ với đệ đệ.
- Không, ta mới không thèm có quan hệ với người nọ!
Nhã Điển Na tức giận nói.
- Tam ca, ta nghĩ, chúng ta hình như là dư thừa. Thập tam này, nhìn không ra a, nó cố nhân duyên tốt với nữ nhân như vậy, sớm biết như vậy bảo nó giới thiệu cho chúng ta mấy người.
- Đệ nói cái gì?
- A, không có gì! Ta chưa nói cái gì… A, lão bà a, đừng như vậy, chú ý hình tượng a!
Thời điểm thất ca đang trêu chọc mọi người, vừa lúc bị thất tẩu đang xem qua tình huống nghe được, kết quả là, nhất định ngày hôm nay là bi kịch của hắn.
- Hì hì, thất ca huynh bảo trọng!
Diệp Lam Vũ gọi một tiếng, sau đó vừa nói:
- Tiểu Thất a, ngươi nhìn xem, ở đây có nhiều người quan hệ mờ ám với vị hôn phu của ngươi như vậy, ngươi không cảm thấy vị hôn thê như ngươi rất thất bại sao?
- Quan hệ mờ ám? Diệp Lang chưa bao giờ mờ ám với ai, chỉ bất quá là quan hệ tốt một chút mà thôi, đồng thời đối phương còn là nữ, nếu như hắn hiểu được cảm tình, vậy thì tốt rồi!
Lúc này thất công chúa nói.
- Không phải, ta chính muốn biết cảm giác của hắn đối với ta là gì, ta muốn hắn ghét ta nhiều một chút.
Phỉ lắc đầu, rất trực tiếp nói, trong ngữ khí này, cũng không hề có tình cảm dư thừa, tựa hồ nàng chỉ là quan tâm cái nhìn của bằng hữu chính mình.
- Cái này… Hắn thực sự có điểm không thích ngươi, chỉ là, cũng không coi là ghét…
Hiên Viên Băng có điểm không có tứ tứ nói, hiện tại nàng không muốn nói dối, cũng không thích.
- Ta đã biết!
Phỉ cười cười, cũng không bởi vì như vậy mà thất vọng, đây là kết quả nàng đã sớm nghĩ tới.
- Tam ca, ở đây quá kỳ quái, chúng ta nên đi thôi, để các nàng đàm luận với nhau một chút!
Thất ca lúc này vốn là đại biểu các nơi, thế nhưng hắn cảm giác tình huống hiện tại có chút quái dị, đây đâu giống như tụ hội các thế lực bàn chuyện thiên hạ, mà giống như bằng hữu Diệp Lãng tụ hội.
- Uhm, cũng đúng!
Tam ca gật đầu, đứng dậy chuẩn bị rời đi.
Mà giờ khắc này, tam ca và thất ca đã trở thành nhân vật thủ lĩnh Diệp gia, trên bản đã tiếp quản, cũng bởi vì như vậy nên mới có thể dự họp tại nơi này. Truyện Tiên Hiệp
- Các ngươi còn chờ cái gì! Còn có các ngươi, nhanh nhanh tiến vào chính đề, không nên bàn luận Diệp Lãng, sau đó các ngươi có thời gian.
Sa Lan nhíu mày, nhìn những nữ hài tử này.
- Được rồi, chúng ta tiến vào chủ đề chính đi! Ta nghĩ chúng ta hẳn là nên nói chuyện, chiến tranh duy trì tiếp tục như vậy, đối với chúng ta đều không có lợi!
Long Cát công chúa nhìn Sa Lan nói.
- Ý của chúng ta cũng giống như vậy, tạm thời đình chiến!
Sa Lan nói, đề nghị này của nàng khiến mọi người có điểm không hiểu ra sao.
Vốn ban đầu mọi người còn tưởng rằng Tường Không nhất định sẽ không đình chiến đơn giản, từ bố cục của bọn họ nhìn, đó là không chiếm đoạt toàn bộ đại lục, tuyệt đối sẽ không bỏ qua.
Nghĩ không ra, tại lúc này, Tường Không dĩ nhiên là phía đưa ra đề nghị đình chiến, tuy rằng chỉ tạm thời.
- Các ngươi thực sự muốn đình chiến?
Long Cát công chúa có điểm ngoài ý muốn hỏi.
- Uhm! Đình chiến, tạm thời đình chiến! Nhưng nếu như các ngươi có động tác gì mà nói, chúng ta sẽ lại tiếp tục!
Sa Lan nói tiếp.
- Không phải là các ngươi muốn tiếp tục nuôi quân, chuẩn bị cái gì, sau đó tiến hành một kích toàn lực đối với chúng ta?
Long Cát công chúa nhìn về phía Sa Lan, ý tứ biểu hiện của Sa Lan tựa hồ rất rõ ràng, chính là như vậy.
- Không sai! Chúng ta có dự định như vậy, hiện tại chúng ta không chưa chuẩn bị tốt, tiếp tục đối phó với các ngươi như vậy chỉ là lãng phí nhân lực vật lực, sẽ chỉ làm hao tài tốn của, đây không phải là điều hoàng thượng chúng ta đồng ý.
Sa Lan nói:
- Thế nào, các ngươi không phải sợ hãi? Nếu như các ngươi sợ hãi, vậy thì tiếp tục. Dù sao đi nữa tổn thất không có khả năng chỉ là Tường Không chúng ta.
- Được, cứ quyết định như vậy! Chỉ là chúng ta phải nhắc nhở các ngươi một câu, không chỉ là các ngươi đang chuẩn bị, chúng ta cũng đang chuẩn bị, tùy thời đều có khả năng thu về những thứ phải thuộc về chúng ta.
Long Cát công chúa rất thẳng thắn nói.
- Ta biết, nhưng đây không phải là chuyện của ta, ta không phụ trách chuyện này.
Sa Lan vô tình hồi đáp.
- Chính sự nói xong, chúng ta nói chuyện tình khác!
Long Cát công chúa nhìn về phía Sa Lan nói.
Cái gì? Chính sự nói xong?
Tam và và thất ca đều đen mặt, những nữ nhân này, những chuyện gọi là chính sự kia tựa hồ rất không lưu ý, các nàng càng lưu ý hơn chính là sự tình khác, chỉ là nói tiếp, chính sự này xác thực đã tương đối đi tới kết quả cuối.
Chỉ cần bọn họ có ý đồ đình chiến là được rồi, vốn mọi người đều hi vọng bọn họ trực tiếp đình chiến.
- Nói chuyện hết rồi sao? Còn có người không tới, chỉ là, được rồi, đều là sự tình không liên quan các ngươi!
Sa Lan nói.
- Còn có ai?
Long Cát công chúa hỏi, thoáng cái không nghĩ ra còn có ai.
- Còn có ta!
Lúc này, một thanh âm trầm mãnh vang lên, đồng thời một thiếu nữ chọc người bỏng mắt chậm rãi vào trong phòng khách, thoáng cái đã thu hút sự chú ý của mọi người.
Tuy rằng mọi người đối với thiếu nữ này rất không xa lạ, không có bao nhiêu người không gặp nàng, chỉ bất quá mọi người đều biết thân phận của nàng, bởi vì thân phận của thiếu nũ này rất không bình thường, nói đúng ra, nàng không phải là nhân tộc phổ thông.
Thiếu nữ này là một thú nhân, là một thiếu nữ tộc mì hồ, không cần phải nói nhiều, nàng chính là đại biểu tới từ thú nhân.
- Ngươi là?
Tuy rằng biết thiếu nữ hồ tộc này đại biểu cho thú nhân, nhưng nàng tên là gì, mọi người đều không biết, vì vậy hỏi.
- Nhã Điển Na, hồ tộc, đại biểu thú nhân! Ta muốn nói, chúng ta cùng quyết định đình chiến, bởi vì chúng ta cần chuẩn bị, chờ chúng ta chuẩn bị tốt, chúng ta nhất định sẽ cho các ngươi biết, thú nhân không phải dễ chọc như vậy!
Thiếu nữ Hồ tộc nói.
- Nhã Điển Na? Nguyên lai ngươi chính là Nhã Điển Na, lần này thực có ý tứ.
Diệp Lam Vũ vừa cười vừa nói.
- Quả nhiên đều có quan hệ với đệ đệ.
- Không, ta mới không thèm có quan hệ với người nọ!
Nhã Điển Na tức giận nói.
- Tam ca, ta nghĩ, chúng ta hình như là dư thừa. Thập tam này, nhìn không ra a, nó cố nhân duyên tốt với nữ nhân như vậy, sớm biết như vậy bảo nó giới thiệu cho chúng ta mấy người.
- Đệ nói cái gì?
- A, không có gì! Ta chưa nói cái gì… A, lão bà a, đừng như vậy, chú ý hình tượng a!
Thời điểm thất ca đang trêu chọc mọi người, vừa lúc bị thất tẩu đang xem qua tình huống nghe được, kết quả là, nhất định ngày hôm nay là bi kịch của hắn.
- Hì hì, thất ca huynh bảo trọng!
Diệp Lam Vũ gọi một tiếng, sau đó vừa nói:
- Tiểu Thất a, ngươi nhìn xem, ở đây có nhiều người quan hệ mờ ám với vị hôn phu của ngươi như vậy, ngươi không cảm thấy vị hôn thê như ngươi rất thất bại sao?
- Quan hệ mờ ám? Diệp Lang chưa bao giờ mờ ám với ai, chỉ bất quá là quan hệ tốt một chút mà thôi, đồng thời đối phương còn là nữ, nếu như hắn hiểu được cảm tình, vậy thì tốt rồi!
Lúc này thất công chúa nói.