Vô luận là ở ưu thế hay là hoàn cảnh xấu, trong suy nghĩ của mọi người, Diệp Lãng và Triệu Nhã Nhu đều là ly biệt tại một phương, mà vô luận là phương nào cũng sẽ không làm hai người này tiến vào trận doanh đối phương.
Hai phương này vẫn như vậy, Tường Không cùng rất nhiều thế lực khác liên minh với nhau thành hai phương.
Tường Không muốn tự nhiên là Triệu Nhã Nhu, mà thế lực khác muốn chính là Diệp Lãng, đồng thời bọn họ cũng không nghĩ tới thuận lợi trở về, đều phải tranh đoạt hai người.
Ngày hôm nay, trận chiến tranh này, có thể là bởi vì tranh đoạt hai người, nhưng cho dù ai cũng biết được độ quan trọng của hai người, vì vậy bọn họ an bài đều không hề qua loa, tuyệt đối là tinh anh ra hết.
Chỉ là, khiến mọi người nghĩ không ra, tại lúc này, dĩ nhiên không xuất hiện tình cảnh nóng nảy như trong suy nghĩ của mọi người, tất cả mọi người cho rằng, tại thời điểm hai bên vừa tiếp xúc với nhau, nhất định sẽ lập tức bạo phát chiến đấu,
Dù sao, hai phương là tử đối đầu, bây giờ còn đang tiến hành đại chiến khí thế hừng hực, toàn bộ đại lục bởi vì hai bên, chiến hỏa vẫn liên tục không ngừng.
Mà có thể là bởi vì Diệp Lãng và Triệu Nhã Nhu trở về, hai phương đều tại một tháng trước đã đình chỉ hành động, chỉ là hành vi phòng thủ không công kích, điều này có thể nói bình tĩnh trước sóng gió, cũng có thể nói hai bên muốn trước tiên thu được hai người Diệp Lãng và Triệu Nhã Nhu, sau đó có an bài khác.
Chỉ vì hai người nắm giữ then chốt thắng bại của chiến tranh!
Tại thời điểm khẩn trương như vậy, tình huống bình tĩnh thần kỳ, không hề phát sinh bất cứ chiến đấu nào, mọi người đang chờ đợi, cùng đợi Diệp Lãng và Triệu Nhã Nhu trở về.
Đây là bởi vì nguyên nhân gì? Hay là bởi vì yên lặng trước sóng gió sao?
Không phải, cũng không phải bởi vì bất luận nhuyên nhân gì khác, chỉ là bởi vì thủ hộ ở chỗ này là Lý Nguyệt, là Lý Nguyệt để mọi người ở đây yên tĩnh lại, vô luận là Tường Không hay các thế lực khác, đều không thể nói thêm cái gì.
Tình huống này tựa hồ không ai nghĩ tới, bao gồm cả đám người Tường Không, cũng không hề ngờ tới có tình huống như vậy.
Bọn họ là nghĩ Lý Nguyệt sẽ giữ gìn trật tự ở đây, sẽ cấm một ít người tiến vào, càng cấm một ít người gây ầm ĩ, nhưng điều này nhằm vào một số người bên ngoài, không bao gồm chính mình trong đó.
Trên thực tế, Lý Tuyệt không đơn giản là để đám người kia yên tĩnh lại, đồng thời cũng để đám người bọn họ câm miệng, nàng hoàn toàn mặc kệ là ai, chỉ cần ở nơi này, tất cả phải dựa theo quy củ.
Đối với điều này, vốn người của Tường Không có ý kiến, nhưng rất nhanh bọn họ không còn bất cứ ý kiến nào, bởi vì tựa hồ bọn họ phát hiện, người trong di tích thượng cổ đều chỉ nghe lệnh Lý Nguyệt, trừ phi có Triệu Nhã Nhu hạ lệnh, nhưng Triệu Nhã Nhu sao có khả năng hạ lệnh.
- Lý Nguyệt, ngươi phải hiểu được, hiện tại là tình huống gì, ngươi không nên để bọn họ tiến đến.
Tựa hồ người lãnh đạo Tường Không cũng qua đây, tại lúc này, xuất hiện tình huống như vậy, hắn cũng phải qua đây, đồng thời cách Tường Không hoàng thành không xa.
Mà bọn họ trong miệng hắn nói chính là thành viên Diệp gia, còn có Long Cát công chúa Chu Tước, tiểu công chúa Ngả Lạp và Phỉ, Hiên Viên Băng Thánh thành, cuối cùng là đại biểu một phương thú nhân, Nhã Điển Na và…
Một bảo bối quan trọng nhất của Diệp Lãng, Hổ Nữ!
Đúng vậy, Hổ Nữ đã rời khỏi Thú Thần Thành, hơn nữa còn mang theo một tước vị cùng thân phận rất thần kỳ, khiến cho cả bộ lạc Thú nhân, thậm chí là cả thiên hạ đều cảm thấy kỳ quái.
Mà tước vị cùng xưng hô này chính là Thú Thần công chúa!
Cái gọi là Thú Thần công chúa cũng không phải thực sự là con gái của Thú thần mà chỉ là một tước vị, có thể có được tước vị này lâu như vậy, cho tới bây giờ chỉ có một mình Hổ Nữ. Đây là một tước vị đòi hỏi yêu cầu rất nghiêm khắc, mỗi lần Thú Thần Thành mở ra, kỳ thật đó là lúc bắt đầu cạnh tranh tước vị này. Người Thú Thần Thành, bao năm trôi qua đều đang chờ một người như vậy xuất hiện. Mà chỉ cần người như vậy xuất hiện, Thú Thần Thành có thể tái hiện nhân gian, chuyện này không một ai biết, cho dù thú nhân trong dĩ vãng từng tham gia qua cũng không biết được, chỉ khi nào xuất hiện người có đủ điều kiện, mới có thể tuyên cáo cho toàn bộ Thú nhân tộc
Hổ Nữ có được tước vị này coi như là một sự tình cờ trùng hợp, trừ thực lực của bản thân nàng ra, một phần còn lại là do bị Diệp Lãng ảnh hưởng, Diệp Lãng cũng chính là một phần nhân tố trong đó. Điều kiện cần là lần gặp giữa nàng cùng Diệp Lãng, còn điều kiện đủ chính là dựa vào Tiểu Nhị bên người nàng. Tiểu Nhị tuyệt đối là tồn tại thần kỳ. Mà rất nhiều người từng nghĩ qua, nếu như Diệp Lãng có Tiểu Nhị bên người, có lẽ sẽ không xuất hiện sự tình Diệp Lãng bị giam cầm trong vòng mười năm. Truyện Tiên Hiệp
Đương nhiên đây chỉ là suy đoán, chuyện đã xảy ra cho dù suy đoán thế nào đi chăng nữa cũng không thể cải biến được cái gì!
Bất kể thế nào, Hổ Nữ đã may mắn trở thành Thú Thần công chúa, trên danh nghĩa đã chính thức trở thành vương của Thú nhân tộc!
Thú nhân tộc cho tới nay đều phân bố rải rác khắp nơi, có một bộ lạc và lãnh địa riêng của mình, mà giữa những bộ lạc luôn là quan hệ ngang hàng, không tồn tại chuyện bộ lạc này thống trị bộ lạc kia. Cho nên cho tới tận bây giờ, Thú Nhân tộc vẫn không có Vương. Bất quá, Thú Nhân tộc luôn phụng thờ Thú Thần, đồng thời nghe theo tất cả an bài của Thú Thần Thành. Nói cách khác, Thú Thần Thành kỳ thực chính là vương của Thú Nhân tộc, hoặc có thể nói là nghị viện tối cao của Thú Nhân tộc. Đây cũng không phải là bởi vì Thú Thần Thành thần bí. Mà là bởi mỗi một thời đại, Thủ hộ giả, Chấp hành giả của Thú Thần Thành đều là những trưởng lão trong các bộ tộc của Thú Nhân tộc, mà Thú Nhân tộc lại là một chủng tộc luôn kính già yêu trẻ. Đương nhiên nếu như trưởng lão là một người có thực lực, như vậy sẽ càng có thêm lực hiệu triệu.
Mà trong Thú Thần Thành đều là những nhân vật như vậy cho nên luôn đạt được sự ủng hộ của toàn bộ thú nhân!
Hai phương này vẫn như vậy, Tường Không cùng rất nhiều thế lực khác liên minh với nhau thành hai phương.
Tường Không muốn tự nhiên là Triệu Nhã Nhu, mà thế lực khác muốn chính là Diệp Lãng, đồng thời bọn họ cũng không nghĩ tới thuận lợi trở về, đều phải tranh đoạt hai người.
Ngày hôm nay, trận chiến tranh này, có thể là bởi vì tranh đoạt hai người, nhưng cho dù ai cũng biết được độ quan trọng của hai người, vì vậy bọn họ an bài đều không hề qua loa, tuyệt đối là tinh anh ra hết.
Chỉ là, khiến mọi người nghĩ không ra, tại lúc này, dĩ nhiên không xuất hiện tình cảnh nóng nảy như trong suy nghĩ của mọi người, tất cả mọi người cho rằng, tại thời điểm hai bên vừa tiếp xúc với nhau, nhất định sẽ lập tức bạo phát chiến đấu,
Dù sao, hai phương là tử đối đầu, bây giờ còn đang tiến hành đại chiến khí thế hừng hực, toàn bộ đại lục bởi vì hai bên, chiến hỏa vẫn liên tục không ngừng.
Mà có thể là bởi vì Diệp Lãng và Triệu Nhã Nhu trở về, hai phương đều tại một tháng trước đã đình chỉ hành động, chỉ là hành vi phòng thủ không công kích, điều này có thể nói bình tĩnh trước sóng gió, cũng có thể nói hai bên muốn trước tiên thu được hai người Diệp Lãng và Triệu Nhã Nhu, sau đó có an bài khác.
Chỉ vì hai người nắm giữ then chốt thắng bại của chiến tranh!
Tại thời điểm khẩn trương như vậy, tình huống bình tĩnh thần kỳ, không hề phát sinh bất cứ chiến đấu nào, mọi người đang chờ đợi, cùng đợi Diệp Lãng và Triệu Nhã Nhu trở về.
Đây là bởi vì nguyên nhân gì? Hay là bởi vì yên lặng trước sóng gió sao?
Không phải, cũng không phải bởi vì bất luận nhuyên nhân gì khác, chỉ là bởi vì thủ hộ ở chỗ này là Lý Nguyệt, là Lý Nguyệt để mọi người ở đây yên tĩnh lại, vô luận là Tường Không hay các thế lực khác, đều không thể nói thêm cái gì.
Tình huống này tựa hồ không ai nghĩ tới, bao gồm cả đám người Tường Không, cũng không hề ngờ tới có tình huống như vậy.
Bọn họ là nghĩ Lý Nguyệt sẽ giữ gìn trật tự ở đây, sẽ cấm một ít người tiến vào, càng cấm một ít người gây ầm ĩ, nhưng điều này nhằm vào một số người bên ngoài, không bao gồm chính mình trong đó.
Trên thực tế, Lý Tuyệt không đơn giản là để đám người kia yên tĩnh lại, đồng thời cũng để đám người bọn họ câm miệng, nàng hoàn toàn mặc kệ là ai, chỉ cần ở nơi này, tất cả phải dựa theo quy củ.
Đối với điều này, vốn người của Tường Không có ý kiến, nhưng rất nhanh bọn họ không còn bất cứ ý kiến nào, bởi vì tựa hồ bọn họ phát hiện, người trong di tích thượng cổ đều chỉ nghe lệnh Lý Nguyệt, trừ phi có Triệu Nhã Nhu hạ lệnh, nhưng Triệu Nhã Nhu sao có khả năng hạ lệnh.
- Lý Nguyệt, ngươi phải hiểu được, hiện tại là tình huống gì, ngươi không nên để bọn họ tiến đến.
Tựa hồ người lãnh đạo Tường Không cũng qua đây, tại lúc này, xuất hiện tình huống như vậy, hắn cũng phải qua đây, đồng thời cách Tường Không hoàng thành không xa.
Mà bọn họ trong miệng hắn nói chính là thành viên Diệp gia, còn có Long Cát công chúa Chu Tước, tiểu công chúa Ngả Lạp và Phỉ, Hiên Viên Băng Thánh thành, cuối cùng là đại biểu một phương thú nhân, Nhã Điển Na và…
Một bảo bối quan trọng nhất của Diệp Lãng, Hổ Nữ!
Đúng vậy, Hổ Nữ đã rời khỏi Thú Thần Thành, hơn nữa còn mang theo một tước vị cùng thân phận rất thần kỳ, khiến cho cả bộ lạc Thú nhân, thậm chí là cả thiên hạ đều cảm thấy kỳ quái.
Mà tước vị cùng xưng hô này chính là Thú Thần công chúa!
Cái gọi là Thú Thần công chúa cũng không phải thực sự là con gái của Thú thần mà chỉ là một tước vị, có thể có được tước vị này lâu như vậy, cho tới bây giờ chỉ có một mình Hổ Nữ. Đây là một tước vị đòi hỏi yêu cầu rất nghiêm khắc, mỗi lần Thú Thần Thành mở ra, kỳ thật đó là lúc bắt đầu cạnh tranh tước vị này. Người Thú Thần Thành, bao năm trôi qua đều đang chờ một người như vậy xuất hiện. Mà chỉ cần người như vậy xuất hiện, Thú Thần Thành có thể tái hiện nhân gian, chuyện này không một ai biết, cho dù thú nhân trong dĩ vãng từng tham gia qua cũng không biết được, chỉ khi nào xuất hiện người có đủ điều kiện, mới có thể tuyên cáo cho toàn bộ Thú nhân tộc
Hổ Nữ có được tước vị này coi như là một sự tình cờ trùng hợp, trừ thực lực của bản thân nàng ra, một phần còn lại là do bị Diệp Lãng ảnh hưởng, Diệp Lãng cũng chính là một phần nhân tố trong đó. Điều kiện cần là lần gặp giữa nàng cùng Diệp Lãng, còn điều kiện đủ chính là dựa vào Tiểu Nhị bên người nàng. Tiểu Nhị tuyệt đối là tồn tại thần kỳ. Mà rất nhiều người từng nghĩ qua, nếu như Diệp Lãng có Tiểu Nhị bên người, có lẽ sẽ không xuất hiện sự tình Diệp Lãng bị giam cầm trong vòng mười năm. Truyện Tiên Hiệp
Đương nhiên đây chỉ là suy đoán, chuyện đã xảy ra cho dù suy đoán thế nào đi chăng nữa cũng không thể cải biến được cái gì!
Bất kể thế nào, Hổ Nữ đã may mắn trở thành Thú Thần công chúa, trên danh nghĩa đã chính thức trở thành vương của Thú nhân tộc!
Thú nhân tộc cho tới nay đều phân bố rải rác khắp nơi, có một bộ lạc và lãnh địa riêng của mình, mà giữa những bộ lạc luôn là quan hệ ngang hàng, không tồn tại chuyện bộ lạc này thống trị bộ lạc kia. Cho nên cho tới tận bây giờ, Thú Nhân tộc vẫn không có Vương. Bất quá, Thú Nhân tộc luôn phụng thờ Thú Thần, đồng thời nghe theo tất cả an bài của Thú Thần Thành. Nói cách khác, Thú Thần Thành kỳ thực chính là vương của Thú Nhân tộc, hoặc có thể nói là nghị viện tối cao của Thú Nhân tộc. Đây cũng không phải là bởi vì Thú Thần Thành thần bí. Mà là bởi mỗi một thời đại, Thủ hộ giả, Chấp hành giả của Thú Thần Thành đều là những trưởng lão trong các bộ tộc của Thú Nhân tộc, mà Thú Nhân tộc lại là một chủng tộc luôn kính già yêu trẻ. Đương nhiên nếu như trưởng lão là một người có thực lực, như vậy sẽ càng có thêm lực hiệu triệu.
Mà trong Thú Thần Thành đều là những nhân vật như vậy cho nên luôn đạt được sự ủng hộ của toàn bộ thú nhân!