Ma Đô

Chương 78: Lá bài cây

Tô Tử Duyệt thật cẩn thận hỏi- Làm sao phạt?

 

_ Ân…- Bạch Khổng Tước tựa hồ cũng chưa nghĩ ra, sờ vuốt cằm liền bắt đầu tự hỏi.

 

Lúc này, nhân ngư tựa đầu tiến đến bên tai Bạch Khổng Tước thì thầm vài câu. Chỉ thấy Bạch Khổng Tước ko ngừng gật đầu, trên mặt biểu tình nháy mắt trở nên dâm đãng đứng lên. Tô Tử Duyệt nhìn hắn như vậy dùng đầu ngón chân cũng có thể đoán được 2 người này đang nói cái gì. Chỉ thấy nhân ngư cùng Bạch Khổng Tước nói xong, Bạch Khổng Tước lại tựa đầu tiến đến bên tai Tố Điệp ngồi bên cạnh chính mình. Cũng ko biết Bạch Khổng Tước cùng Tố Điệp nói cái gì, chỉ thấy Tố Điệp nháy mắt mặt trở nên đỏ bừng đứng lên, lại cũng ko có nói lời nào phản đối.

 

Ko biết 3 người này đạt thành cái hiệp nghị gì, chỉ thấy nhân ngư dẫn đầu đứng lên nói- Ta trở về lấy chút vật.

 

Rồi Tố Điệp cũng chậm rãi đứng lên, tiếp tiểu bướm con tro ngực Tô Tử Duyệt nói- Tiểu bướm con, cùng ta trở về lấy chút vật.

 

Tiểu bướm con nghe xong có chút mất hứng, cọ xát theo tro ngực Tô Tử Duyệt đứng lên, bay theo phía sau Tố Điệp.

 

Tô Tử Duyệt có chút mất hứng than thở nói- Là vật thần bí gì mà phải gọi cục cưng cùng nhau lấy…- Sau khi nói xong liền nhìn ngồi ở đối diện mình Bạch Khổng Tước, hỏi- Ngươi sao ko quay về lấy vật?

 

Bạch Khổng Tước cười nói- Ko lưu cá nhân nhìn ngươi sao được? Vạn nhất trốn làm sao đây?

 

Tô Tử Duyệt trừng mắt nhìn hắn liếc mắt 1 cái, thầm nghĩ: Ta cho dù có muốn chạy thì có thể chạy đi đâu được chứ? Nàng nghĩ 1 chút rồi hỏi- Các ngươi thương lượng hảo đối với người thua thì trừng phạt thế nào rồi?

 

Bạch Khổng Tước gật gật đầu, nói- Lần này ý kiến rất khó nhất trí.

 

_ Lộ ra chút đi?- Tô Tử Duyệt nịnh nọt cười nói.

 

Bạch Khổng Tước nói- 1 hồi ngươi thấy, liền rõ ràng.

 

Tô Tử Duyệt thấy hắn ko nói cũng ko dây dưa nữa, liền cùng hắn nói chuyện phiếm đứng lên. Tô Tử Duyệt hỏi- Lần trước ta đi chỗ ở mà ngươi vừa dọn về, có tốt ko?

 

Bạch Khổng Tước tràn đầy tự tin cười nói- Rất tốt, ngươi thấy khẳng định sẽ ko còn muốn chạy- Tô Tử Duyệt nghe xong, làm ra 1 cái biểu tình ko tin. Bạch Khổng Tước thấy thế cũng ko thèm để ý cười, nói tiếp- Ta ko làm thì thôi, nếu làm thì chỉ có tốt nhất.

 

Bọn hắn 2 cái lại tùy tiện hàn huyên 1 hồi, liền thấy Tố Điệp bay trở về. Tố Điệp tro tay cầm 1 cái lá cây cuốn thành cái chén, ma quỷ tro Ma đô đều dùng vật như vậy để đựng chất lỏng, hiện tại liền Tô Tử Duyệt cũng biết phải dùng loại lá gì làm cái chén này. Tô Tử Duyệt nhìn cốc chất lỏng tro tay hắn, nhịn ko được nói:- Chỉ có như thế 1 chén nước cũng muốn tiểu bướm con cùng ngươi cùng đi lấy? A, lại nói tiếp tiểu bướm con đi đâu rồi? Ko cùng ngươi nguyên vẹn trở về?- Tô Tử Duyệt hướng về phía sau Tố Điệp nhìn, lại ko thấy bóng dáng tiểu bướm con.

 

Tố Điệp lắc lắc đầu nói- Hắn 1 cái tiểu hài tử làm sao nhàn được, đi chơi rồi-Tố Điệp nói xong, đem cái chén ở trên bàn phóng hảo, liền nhập chỗ ngồi. Tô Tử Duyệt thấu qua nhìn vậy chất lỏng tro cốc, vô sắc tro suốt, có 1 cỗ hương thơm thản nhiên, hẳn là mật hoa.

 

Lại qua ko bao lâu, nhân ngư đã trở lại. Hắn tro ngực bế 1 cái vỏ sò rất lớn. Tô Tử Duyệt vừa xem liền biết gia hỏa này nhất định là ăn thịt người ta, lại lấy xác người ta làm hòm giữ đồ. Tô Tử Duyệt nghĩ đến đây, ko biết làm sao thở dài, rồi mới hỏi- Hiện tại có thể nói?

 

Nhân ngư gật gật đầu, rồi mới đem vỏ sò tro tay đánh khai. Chỉ thấy bên tro có rất nhiều trân châu to nhỏ, còn có 1 tiểu hòn đá xinh đẹp, mặt ngoài tiểu hòn đá có chút gập ghềnh. Tô Tử Duyệt nghi hoặc nhìn 3 người, ko biết bọn hắn là muốn làm cái gì, là đó ở tro mắt Tô Tử Duyệt xem thế nào cũng giống là thưởng hơn là trừng phạt. Chỉ thấy nhân ngư niêm khởi 1 viên trân châu đối Tô Tử Duyệt nói- Ngươi nếu bị thua, sẽ tắc 1 viên đến tro cái miệng nhỏ nhắn phía dưới của ngươi.

 

Tô Tử Duyệt sửng sốt 1 chút mới phản ứng lại, nguyên lai 3 người này là hướng đến việc này. Nàng chớp đôi mắt nghĩ nghĩ, vậy lá bài cây lối chơi chính mình cơ bản đã muốn nắm giữ. Cho dù thất bại, cũng sẽ ko phải tệ đến lần nào cũng thua, ko đạo lý coi nàng này chỉ số thông minh nhân loại chơi lại thua ma quỷ. Nàng vòng vo đảo mắt châu, sau khi tự hỏi 1 phen nói- Cho dù nhét vào cũng ko phải là ko được, bất quá phải nói trước, nếu các ngươi ai thua, đồng dạng cũng phải tắc 1 viên đến tro cái miệng nhỏ nhắn phía sau của các ngươi- Nói xong, Tô Tử Duyệt học nhân ngư bộ dáng cũng niêm nổi lên 1 viên trân châu.

 

Tố Điệp nghe vậy, nhịn ko được ho nhẹ 1 chút, rồi khuôn mặt nhỏ nhắn liền đỏ lên. Sau khi 3 người trao đổi ánh mắt 1 chút, đều gật đầu đồng ý. Tô Tử Duyệt lại chỉ cốc chất lỏng trên bàn, hỏi Tố Điệp nói- Kia là để làm gì?

 

Tố Điệp xấu hổ nhìn Bạch Khổng Tước, thông qua động tác này Tô Tử Duyệt liền hiểu rõ mặc kệ đây là cái gì, đều là chủ ý của Bạch Khổng Tước. Chỉ nghe Tố Điệp nhỏ giọng đáp- Bôi trơn …- Nói lời này thời điểm, hắn trên trán vậy 1 đôi râu ko ngừng run run biểu hiện hắn giờ phút này nội tâm ko bình tĩnh.

 

Tô Tử Duyệt gật gật đầu, nói- Vậy được rồi, chúng ta hiện tại bắt đầu đi.

 

4 người sau khi an vị, liền bắt đầu chia bài. Rồi liền 1 vòng kịch liệt tranh đoạt chiến. Trước hết lấy được thắng lợi là nhân ngư, Tố Điệp theo sau. Bạch Khổng Tước giống như là cố ý, sau khi đem Tô Tử Duyệt từng chút 1 đẩy vào tuyệt cảnh còn cảm thấy bất đẩu nghiện, lại từng cái 1 ăn luôn sở hữu bài tro tay nàng, cuối cùng mới lược bài nói- Ai nha, ta cũng chạy mất. Duyệt Duyệt ngươi thua.

 

Tô Tử Duyệt thả bài, sửng sốt 1 hồi, rồi mới nói- Được rồi, ta thua, tiếp tục tới.

 

_ Phải phạt trước mới đánh tiếp được, Tiểu Duyệt thích trân châu hay là tiểu tảng đá?- Nhân như tay tại kia tro vỏ sò quấy đến quấy đi, tảng đá cùng trân châu đụng cùng 1 chỗ phát ra “Keng keng” thanh thúy tiếng vang, rất là dễ nghe.

 

Tô Tử Duyệt suy nghĩ 1 chút nói- Liền trân châu đi.

 

Nàng nói xong, chỉ thấy nhân ngư cầm lấy 1 viên trân châu, tại tro cốc chất lỏng kia nhúng 1 chút, rồi mới chỉ mặt trên thạch bàn đối Tô Tử Duyệt nói- Ngồi lên đến, chân mở ra.

 

Tô Tử Duyệt có chút do dự hỏi- Thật phải ngồi trên đó sao?- Gặp vậy 3 người đều là 1 bộ dáng đương nhiên, đành phải cực kỳ ko tình nguyện ngồi đi lên, rồi mới đối mặt này 3 người đem chân mở ra. Chỉ thấy vậy 3 người đôi mắt cũng ko chớp 1 chút nhìn chăm chú nàng nơi đó, chung quanh ko khí nháy mắt trở nên lửa nóng đứng lên. Tô Tử Duyệt sợ này 3 người cứ như vậy quỵt nợ ko chơi, vội nói- Các ngươi còn tính chơi nữa hay ko a!

 

_ Đương nhiên phải tiếp tục chơi- Nhân ngư nói xong, đem vậy viên trân châu nhét vào tro mật huyệt Tô Tử Duyệt. 3 người nhìn vậy phấn nộn tiểu huyệt từng chút 1 đem vậy viên trân châu ngậm nhập khẩu tro, còn có 1 chút tro suốt mật hoa dính ở 2 cánh hoa thượng, nhìn qua rất là ngon miệng, vậy 3 người khố hạ vậy gậy thịt ko hẹn mà cùng nhau đứng lên. Nhân ngư lấy ngón tay nhét vào tro tiểu huyệt Tô Tử Duyệt, đem vậy viên trân châu từ từ đẩy vào tro.

 

_ Ân…- Vậy rất nhỏ động tác cũng chọc mẫn cảm Tô Tử Duyệt nhẹ nhàng rên rỉ 1 tiếng, rồi mới tiếp tục nói- 1 hồi các ngươi nếu bị thua, cần phải quỳ gối lên đây đem toàn bộ phía sau lộ ra, ko cho phép đổi ý.

 

_ Thua tự nhiên đi lên đó- Bạch Khổng Tước cười đáp.

back top