Ma Đô

Chương 83: Sinh tử ko rõ

 

Nhân ngư cùng Tô Tử Duyệt lặng lẽ đi đến chỗ lối rẽ kia, tro suốt quá trình nhân ngư vẫn luôn nắm chặt tay Tô Tử Duyệt, tựa hồ sợ buông lỏng tay sẽ ko còn giữ lại được. Nhưng Tô Tử Duyệt lúc này quá khẩn trương, căn bản ko ý thức được nhân ngư khác thường. Bọn hắn sau khi đi được 1 chút, nhân ngư bỗng nhiên đè thấp cổ họng hô câu- Chạy!

 

Tô Tử Duyệt lúc này cũng chưa biết xảy ra chuyện gì, bỗng nhiên nắm chặt nhân ngư nói- Chúng ta cùng nhau chạy đi?

 

_ Hiện tại ko phải chơi náo thời điểm, chạy mau! Đừng quay đầu- Nói xong, nhân ngư 1 phen từ phía sau đẩy Tô Tử Duyệt, rồi chính mình mới xoay người chạy về vật theo phía sau.

 

Tô Tử Duyệt bị nhân ngư đẩy lảo đảo vài bước, vừa định quay đầu nhìn hắn thế nào, lại muốn gọi người đến giúp. Tô Tử Duyệt suy nghĩ 1 chút, chính mình lưu lại cũng chỉ có thể tăng thêm phiền toái cho hắn, nghĩ đến đây, nàng liền cũng ko quay đầu lại nữa. Hướng phương hướng nhà chạy tới. Chạy về còn có thể gọi Bạch Khổng Tước cùng nhau đến giúp, vậy gia hỏa tuy rằng nhìn rất đỏm dáng, nhưng lực công kích cũng ko thể khinh thường.

 

Tô Tử Duyệt chạy rất lâu, chạy 1 mạch đến chỗ ở của bọn hắn. Này 1 đường nàng đều ko có dừng lại, tuy rằng nàng chạy ko bao lâu đã nghĩ đến dừng lại nghỉ lấy hơi, nhưng quan tâm an nguy của nhân ngư, nàng vẫn là kiên trì đến cuối cùng. Sau khi về nhà đã muốn thở nói ko ra nổi, chỉ cảm thấy cổ họng đắng khô ngộp thở cả người khó chịu. Bạch Khổng Tước cùng Tố Điệp vừa xem nàng kích động bộ dáng, lại nhìn nhân ngư ko cùng trở về, chỉ biết trung gian khả năng đã xảy ra chuyện.

 

Bởi vì Tô Tử Duyệt nói ko ra lời, chỉ có thể khoa tay múa chân ý bảo bọn hắn đi theo chính mình. Dạo này Ma đô có 1 số thứ đang âm thầm diễn ra, cho nên Tố Điệp trước khi đi do dự 1 chút, vẫn là quyết định để cho tiểu bướm con đi tìm Mẫn Mặc báo tin. Tố Điệp lại thấy bộ dạng Tô Tử Duyệt thật sự ko giống như là có thể chạy tiếp nữa, thế là liền đem nàng ôm ở tro lòng. Bạch Khổng Tước ở dưới đất chạy, như vậy 3 người lữ hành thuận đường cũ chạy tới địa phương Tô Tử Duyệt cùng nhân ngư gặp chuyện ko may.

 

Bọn hắn chạy đến cái lối rẽ kia, 4 phía im lặng đến đáng sợ, căn bản ko thấy bóng dáng nhân ngư, chung quanh cũng ko thấy qua dấu vết đánh nhau. Tô Tử Duyệt lúc này đã muốn phục hồi hơn phân nửa, nàng suy nghĩ 1 chút nói- Lúc ấy ta hướng phía trước chạy thẳng, hắn là hướng phương hướng tương phản với ta chạy tới. Chúng ta hướng bên kia tìm thử xem, có lẽ truy ra cũng nói ko chừng- Nàng như vậy nói xong, 3 người liền lại theo phương hướng đó đi tìm xa hơn.

 

_ Nơi này có huyết!- Tố Điệp bỗng nhiên kinh hô 1 tiếng. Vậy 3 người vội vàng vây qua xem, quả nhiên thấy bên tro bụi cỏ có 1 chút vết máu. Bởi vì này khắc trời đã tối, Tô Tử Duyệt mượn ánh trăng, cố sức phân tích rõ là đó vết máu. Nàng theo tro mảnh bụi cỏ niệp nổi lên mấy khối vảy, nâng ở tro tay cẩn thận quan sát 1 trận sau đó nói- Đây là vảy nhân ngư, hắn bị thương.

 

Nghe được Tô Tử Duyệt nói như vậy, Tố Điệp cùng Bạch Khổng Tước trao đổi 1cái ánh mắt, bọn hắn tâm tình nhất thời có chút trầm trọng. Phía trước 2 người còn nghĩ là nhân ngư quá mức ham chiến, truy địch thủ chạy đi xa. Hiện tại nhìn lại, sự tình ko tựa bọn hắn nghĩ như vậy thuận lợi. Mặc dù nhân ngư ở trên mặt đất sức chiến đấu ko bằng tro nước, nhưng là tro Ma đô có thể làm tổn thương bộ tộc nhân ngư ma quỷ đó nhất định cũng ko phải dạng dễ đối phó gì. Tố Điệp suy nghĩ 1 chút nói- Tro lúc đánh nhau bị thương cũng là khó tránh khỏi, chúng ta thuận theo vết máu này đi phía trước tìm xem- Nói xong, bọn hắn liền bắt đầu tìm kiếm.

 

Đi theo bọn hắn ngày càng đi xa, liền phát hiện vậy vết máu ngày càng nhiều, lòng Tô Tử Duyệt trầm trọng giống như là trầm xuống đáy biển. Vậy vết máu giằng co 1 khoảng cách liền ko thấy, 3 người ko hẹn mà cùng ngừng lại, bọn hắn đều đứng ở tại chỗ, ko ai mở miệng nói chuyện. Qua rất lâu sau Bạch Khổng Tước mới mở miệng nói- Nơi này ko an toàn, chúng ta hiện tại tốt nhất nên đi về trước, cấp hừng đông trở lại tìm.

 

_ Ta đã gọi tiểu bướm con đi thông tri Ma vương đại nhân, hắn hẳn sẽ hội dẫn người tìm kiếm- Tố Điệp nói xong, liền cùng Bạch Khổng Tước cùng nhau nhìn về phía Tô Tử Duyệt, cấp đợi nàng đưa quyết định.

 

Tô Tử Duyệt nhìn mấy miếng vảy đầm đìa thấm máu của nhân ngư lưu lại tro lòng bàn tay của mình, lẩm bẩm nói- Sao vẫn lại là vảy…- Tô Tử Duyệt cảm thấy đây là rất ko tốt dấu hiệu, cự mãng chết sau khi, lưu cho nàng chính là vảy. Tô Tử Duyệt bỗng nhiên ngẩng đầu hỏi bọn 2 người bọn hắn- Các ngươi nói hắn có thể còn sống ko?

 

Bạch Khổng Tước suy nghĩ 1 chút nói- Chúng ta 1 đường tìm kiếm có như vậy nhiều máu tích, ko có khả năng hoàn toàn đều là của nhân ngư. Mặc dù tên kia có thể làm hắn bị thương, nói vậy tên đó thân mình bị thương cũng ko nhẹ, dù sao nhân ngư ko phải cũng ngồi ko. Hiện tại đã nói hắn xảy ra chuyện còn quá sớm, chúng ta cũng ko tìm được cái manh mối gì ko tốt, ko phải sao? Này đã nói lên ít nhất hắn bây giờ vẫn chưa có việc gì.

 

Tô Tử Duyệt suy nghĩ 1 chút nói- Chúng ta cứ tìm đi? Nói ko chừng hắn ngay tại địa phương cách chúng ta ko xa thì sao. Có lẽ vật tập kích bọn ta cũng bị thương rất nghiêm trọng, ko còn chạy nổi, thế là hắn che giấu vết máu, liền tránh ở nơi nào đó cách nơi này ko xa. Chúng ta cứ tìm đi?- Tô Tử Duyệt nhìn Bạch Khổng Tước cùng Tố Điệp ánh mắt có chút vội vàng, mượn ánh trăng, bọn hắn có thể thấy lệ quang tro mắt nàng.

 

Tố Điệp thở dài nói- Vậy tìm xem, dù sao Ma vương 1 hồi nữa sẽ đến, ko có gì xảy ra đâu.

 

Bạch Khổng Tước gật gật đầu, nhìn về phía Tô Tử Duyệt ánh mắt có chút lo lắng. Hắn cùng Tố Điệp trao đổi 1 chút ánh mắt, Tố Điệp cũng chỉ có thể ko biết làm sao lắc lắc đầu. Bọn hắn 3 người liền từ địa phương có vết máu biến mất bắt đầu khai triển tìm kiếm khắp chung quanh thật lâu, đem mỗi 1 chỗ địa phương có thể giấu người đều tra qua, cũng ko phát hiện được gì. Nhân như như thể hoàn toàn biến mất.

 

Mẫn Mặc mang mấy con báo đen ko lâu sau liền đuổi đến, là đó báo đen bị mùi máu tươi tro ko khí kích thích có vẻ thập phần phấn khởi. Mẫn Mặc sau khi đến nơi thô sơ giản lược hỏi 1 chút tình huống nơi này, liền mệnh lệnh là đó báo đen phân công cùng nhau tìm kiếm. Báo đen khứu giác cực kỳ linh mẫn, là 1 chi đội thủ hạ cực kỳ đắc lực của Mẫn Mặc.

 

Mẫn Mặc sau khi công đạo xong, lại nhìn thất hồn lạc phách Tô Tử Duyệt 1 cái liền dời đi ánh mắt. Hắn đối Bạch Khổng Tước cùng Tố Điệp nói- Các ngươi trở về đi, người ta sẽ tìm đến. Ko có tin chính là tin tức tốt nhất- Tuy rằng hắn lời này là đối 2 người kia nói, nhưng bọn hắn rất rõ ràng Mẫn Mặc tro lời là muốn nói cho Tô Tử Duyệt nghe. Chỉ tiếc nàng hiện tại có chút hoảng hốt, cũng ko có để ý Mẫn Mặc nói qua cái gì. Mẫn Mặc ko biết làm sao khoát tay áo ý bảo bọn hắn rời khỏi.

 

Lúc này vẫn ở lại ngây ra ko nói lời nào Tô Tử Duyệt bỗng nhiên mở miệng nói- Cục cưng, ta phải đi xem cục cưng. Ba nó mất, ta phải đi xem nó- Nói xong, nước mắt liền tí tách từng giọt thuận khuôn mặt chảy xuống. Nàng khóc thút thít nói- Đã trễ như vậy, vì cái gì lại muốn đi tắm rửa chứ?

 

Tố Điệp cùng Bạch Khổng Tước ko hẹn mà cùng thở dài, Mẫn Mặc nói- Nếu muốn xuống biển, để ta đưa ngươi trở về- Nói xong hắn liền dùng ánh mắt ý bảo Tố Điệp cùng Bạch Khổng Tước rời khỏi, rồi hắn dẫn đầu đi trước vài bước, cấp Tô Tử Duyệt theo kịp. Dọc theo đường đi, Tô Tử Duyệt luôn luôn tại khóc, Mẫn Mặc lại ko biết nên mở miệng thế nào. Ngắn ngủn thời gian, 2 người ko nói câu nào, Tô Tử Duyệt lần này chịu rất lớn đả kích. Hắn thở dài nói- Tin tưởng ta, nhân ngư hội ko có việc gì.

back top