Mạt Thế Trọng Sinh Chi Vật Hy Sinh Phản Kích

Chương 28: Bao vây? Ai trúng kế ai?

Tiêu Tử Lăng với Sở Chích Thiên bảo trì cự ly trăm mét thẳng tắp, một trái một phải đồng thời xuất phát về phía đường ven biển.

 

“Sở ca, vẫn không có phát hiện.” Tiêu Tử Lăng cẩn thận kiểm tra xung quanh, cũng thận trọng quan sát lá chắn tinh thần có dị thường hay không, mỗi khi cách một đoạn thời gian sẽ liên lạc với Sở Chích Thiên.

 

“Không hề gì, không bị lừa cũng không sao, chúng ta cũng sắp tới mục tiêu.” Sở Chích Thiên an bài kế hoạch này, cũng là muốn thử một chút, tang thi hệ tinh thần bị lừa vậy là tốt nhất, không bị lừa cũng không ảnh hưởng mục tiêu cuối cùng của chuyến này -- vô số tàu hàng ngừng ở đường ven biển.

 

Giữa lúc hai người sắp sửa đến ven bờ, Tiêu Tử Lăng thấy phía trước vậy mà xuất hiện không ít tang thi núp ở phía sau container, nỗ lực đánh lén bọn họ.

 

“Sở ca, có tang thi!” Tiêu Tử Lăng nhanh chóng báo cáo tình hình.

 

“Nơi nào?” Trong tầm mắt Sở Chích Thiên ngoại trừ container vẫn là container, căn bản nhìn không thấy sự tồn tại của một con tang thi.

 

“Sở ca, chỗ nửa vòng 20-50 mét đường nhìn của anh, sau mỗi một container đều có ba bốn con tang thi, trước mắt dự đoán ước chừng trên dưới 50 con, không cách nào xác định có phải có tang thi tiến hóa tồn tại hay không.” Tiêu Tử Lăng nhất nhất tỏ rõ tình hình mà Linh Nhãn biểu hiện.

 

“Chỗ cậu thì sao? Có nguy hiểm hay không.” Sở Chích Thiên trước tiên hỏi thăm tình hình của Tiêu Tử Lăng.

 

Tiêu Tử Lăng cảm động a, đây là đại ca, cảm giác có người quan tâm thực tốt a. Cậu vội vã trả lời: “Sở ca, yên tâm, tình hình chỗ em tốt hơn rất nhiều so với anh, chỉ mới trên dưới mười mấy con.”

 

Hơn mười con? Bảo thủ phỏng đoán thực lực trước mắt của tên nhóc đó có thể ứng phó được 10 con tang thi bình thường, vài con nhiều ra kia đối với cậu ta có nguy hiểm nhất định, bất quá dựa theo biểu hiện lần trước của cậu ta ở trong siêu thị, còn có chút chỉ số thông minh chiến đấu, hẳn có thể nghĩ biện pháp giải quyết, bất quá nếu nhiều thêm vài con tang thi nữa vậy nguy hiểm, nhất định phải cho cậu ta rút lui.

 

Sở Chích Thiên tính ra một chút sức chiến đấu của Tiêu Tử Lăng, liền yên lòng, an tâm đối phó tang thi trước mắt. Chẳng qua anh thế nào cũng không ngờ tới, Tiêu Tử Lăng ở thời điểm báo cáo vậy mà lớn mật giấu diếm một mảng lớn trên số lượng, khiến cho anh phỏng đoán sai lầm tình hình, cũng khiến cho hai người lâm vào trong tình thế nguy hiểm.

 

Tang thi phía trước Tiêu Tử Lăng kỳ thực tuyệt không phải hơn mười con, tùy tiện tính ra đều phải trên 30, bất quá Tiêu Tử Lăng biết chỉ cần cậu thành thật báo cáo, khẳng định Sở Chích Thiên sẽ kêu cậu trực tiếp đào tẩu, sẽ không để cho cậu tiếp tục đi theo hành động. Thế nhưng lần này mục đích cậu theo tới chính là vì tận lực biểu hiện để thắng được sự tín nhiệm của Sở Chích Thiên, cái gì cũng chưa làm liền xám xịt trở lại như thế. . . Tiêu Tử Lăng sẽ phiền muộn chết. Huống hồ về sau còn có thể có cơ hội đơn độc hành động với Sở Chích Thiên sao? Phỏng đoán rất khó, vì vậy chỉ cần còn có cơ hội, cậu sẽ không muốn từ bỏ.

 

Dưới sự phơi bày của Linh Nhãn, tang thi phân tán tương đối rộng, điều này đối với Tiêu Tử Lăng mà nói là một tin tức tốt, dù sao tang thi cũng chưa rõ Tiêu Tử Lăng trước mắt vậy mà có thể thấy tình cảnh phía sau vật trở ngại, vì vậy chúng nó tuyệt không lựa chọn công kích trước tiên, mà kiên trì chờ đợi như dĩ vãng, chờ đợi thức ăn rời khỏi cạm bẫy của bọn họ, rơi vào vòng vây của chúng nó.

 

Tiêu Tử Lăng chậm rãi đi tới vài bước, tay phải lặng yên không tiếng động cầm chuôi đường đao sau thắt lưng, trong lòng yên lặng đếm ngược thời gian: 3, 2, 1!

 

Vừa đếm tới 1, Tiêu Tử Lăng như mãnh hổ xuống núi, như cơn lốc đánh về phía một chỗ container cách mình gần nhất. Tang thi sau container còn chưa phản ứng lại đã bị Tiêu Tử Lăng trực tiếp một đao chém đứt cổ. Còn có hai con tang thi rốt cục phản ứng lại, khi muốn lớn tiếng tru lên công kích, đường đao của Tiêu Tử Lăng đã dùng sức vạch ngang ra một đường ánh đao.

 

Tiêu Tử Lăng tuyệt không nhìn kết quả, cậu không dừng lại, tiếp tục đánh về phía container tiếp theo, khi cậu lần nữa chém xuống đường đao, bên kia chợt nghe thấy vài thanh âm đùng phịch của vật thể rơi, trên mặt đất bắn tung lên một luồng sương bụi, hai con tang thi đồng thời đứt đầu ngã xuống đất.

 

Kỳ thực chỉ có thời gian hai ba giây, Tiêu Tử Lăng đã giải quyết ba con tang thi, chỉ cần không phải rơi vào trùng vây, đối với loại tang thi không có tiến hóa này, Tiêu Tử Lăng tuyệt không có áp lực quá lớn. Cậu hiện tại duy nhất cần phải làm là, ở thời điểm tang thi còn chưa phản ứng lại, tận lực giải quyết nhiều tang thi, cho dù cuối cùng tang thi thành công bao vây, số lượng sẽ giảm đến ít nhất, ít nhất sẽ không để cho cậu rơi vào trong khốn cảnh nguy cơ. Nếu như không hoàn thành chỉ tiêu này, cậu nhất định phải chạy trốn trước một bước trước khi tang thi chưa hoàn thành vòng vây.

 

Nữ thần may mắn đã ưu ái Tiêu Tử Lăng, phản ứng của tang thi không thể nghi ngờ khá trì độn, tang thi rất nhanh đã bị Tiêu Tử Lăng giải quyết gần phân nửa. Lúc này, tang thi mới phát hiện dị thường, tuy rằng tiếng rít gào liên tiếp, nhưng đã muộn, tang thi còn lại hoàn thành không được vòng vây, Tiêu Tử Lăng đã mở vòng vây của chúng nó ra một lỗ hổng lớn.

 

Thời gian chiến đấu tuyệt không phải quá dài, không đến 10 phút, Tiêu Tử Lăng đã một mình giải quyết gần 30 con tang thi. Bất quá chiến đấu đáng lý cần thời gian dài lại bạo phát cực nhanh, vẫn có di chứng. Tiêu Tử Lăng sau khi chiến đấu kết thúc liền cảm thấy hai chân đau đớn kịch liệt, trầm trọng gần như bước không được chân, biết ngay dị năng của mình đã tiêu hao quá lợi hại, rất khó tiếp tục cầm cự trận chiến đấu tiếp theo.

 

Vô lực dựa vào một container, Tiêu Tử Lăng chậm rãi ngồi xuống, thở hổn hển mấy hơi, lúc này mới nhìn về phía chỗ Sở Chích Thiên, nghĩ thầm dựa theo loại năng lực nghịch thiên kia của Sở Chích Thiên, tang thi đã sớm được thanh lý sạch sẽ, hơn nữa còn là loại yên tĩnh không dính một chút bụi.

 

Quả nhiên, dưới Linh Nhãn, bên người Sở Chích Thiên gần như đã không còn tang thi nào, chỉ còn lại có lác đác bốn con. . . Hửm? Thế nào còn có tang thi? Sở Chích Thiên không dùng toàn lực?

 

Tiêu Tử Lăng kinh ngạc quan sát vài giây, nhất thời sắc mặt đại biến.

 

Không đúng, tình hình của Sở Chích Thiên quá dị thường. Dựa theo năng lực của Sở Chích Thiên, bốn con tang thi đó vài giây đã có thể giải quyết được, vì sao sẽ vẫn luôn né tránh chứ? Hơn nữa né tránh nguy hiểm như thế, vài lần tang thi sắp công kích đến trên người Sở Chích Thiên, bị Sở Chích Thiên cố gắng chuyển động một bước né qua, động tác của anh ta có vẻ rất mất tự nhiên.

 

Không tốt, chẳng lẽ tang thi hệ tinh thần thực sự đã công kích Sở Chích Thiên? Tiêu Tử Lăng nhất thời lĩnh ngộ lại, khó trách tang thi bên cậu trì độn như thế, không phản ứng lại trước tiên, hóa ra mục tiêu của tang thi hệ tinh thần không phải mình, mà là Sở Chích Thiên.

 

Bất chấp hai chân đau đớn kịch liệt, Tiêu Tử Lăng cắn răng cấp tốc tới gần về phía Sở Chích Thiên, Linh Nhãn như ra đa bắn quét hoàn cảnh xung quanh Sở Chích Thiên.

 

Thấy mày rồi! Tang thi hệ tinh thần! Tiêu Tử Lăng rõ ràng thấy chỗ 80 mét bên trái Sở Chích Thiên, một con tang thi giảo hoạt đang trốn ở nơi đó, chuyên chú nhìn chằm chằm Sở Chích Thiên, chính là con tang thi hệ tinh thần đã đào thoát ở dưới đao của Tiêu Tử Lăng.

 

Hành động như thế nào? Giết tang thi hệ tinh thần hay là cứu Sở Chích Thiên trước?

 

Tiêu Tử Lăng cực nhanh tới gần, đồng thời trong đầu cũng kịch liệt đấu tranh, dựa theo tình hình trước mắt dường như cứu Sở Chích Thiên trước tương đối thỏa đáng, dù sao muốn giết tang thi hệ tinh thần còn có cơ hội, nhưng vạn nhất Sở Chích Thiên thực sự xong đời, vậy Tiêu Tử Lăng liền thực sự khóc không ra nước mắt, hết thảy an bài khổ tâm bị phế đi hoàn toàn không nói, còn phải đối mặt sự chất vấn của hai vị phó đội. . . Nghĩ đến phải đối mặt cặp mắt yêu nghiệt đến mức có thể lột ra hết thảy ngụy trang của Trần Cảnh Văn, Tiêu Tử Lăng thế nào cũng bình tĩnh không nổi, cậu còn chưa muốn bị người ta bẻ xương rải tro, chết không có chỗ chôn a.

 

Thế nhưng. . . Tiêu Tử Lăng lúc này hồi tưởng lại trước khi tách ra hành động, đoạn đối thoại mà Sở Chích Thiên nói với cậu kia.

back top