Mèo Ngốc Của Anh! Anh Yêu Em ♥ Đừng Dỗi Nữa Nha!

Chương 33:Kiều My Trở Về

Mèo Ngốc Của Anh! Anh Yêu Em ♥ Đừng Dỗi Nữa Nha!

Tác giả: Saotome Hotaru

Chương 33: Kiều My Trở Về

Sáng hôm sau tỉnh dậy, cô thấy khuôn mặt của hắn ở ngực cô. Lại môn thoát khỏi hắn nhưng lúc động đậy lại chạm vào 1 vật, cô không khỏi rùng mình khi nhận ra nó đang dần dần nóng lên và ám sát và bắp đùi cô. Thấy hắn đã mở mắt, đôi mặt tràn ngập ái tình nhìn cô, cườii trừ với đồi mắt đó cô đưa tay ra đẩy hắn ra mới phát hiện hắn không mặc gì cả, nhìn lại mình thì có cũng như không, bra bị người ta thoái ra rồi, mặc áo dây bây giờ khiến cô cảm thấy hở hang vô cùng.

Lấy chăn ra che thân, cô lạnh lùng quay mặt đi định bước xuống giường, hắn lại dang tay ra kéo cô vào lòng, mặt tiếp tục vùi vào ngực cô mà chiếm tiện nghi. Giọng nói hắn ấm áp mà khàn khàn

- Anh muốn em - nói xong hắn không cô nói một lời nào, đã đè cô xuống tay bắt đầu không đứng đắn luồn vào áo quần cô mà lộng hành.

Không kịp ngăn chặn hành động của hắn định giơ tay ra tát hắn nhưng hắn lại nhanh tay bắt lấy cả hai tay cô, miệng cười nhan hiểm hôn cô. Nụ hôn rất ngọt ngào và ấm áp, mang theo một chút ôn như trong đó. Hắn đang ở trong thế chủ động, cô không thể phản kháng lại được, đến nối không thể thở nổi, mắt đã phủ một lớp sương mỏng, hắn mới buông cô ra.

Cô thở hổn hển nước mắt lăn nhẹ trên gò má. Hắn hôn nhẹ lên mắt cô, cô vội tránh nụ hôn của hắn, miệng mắng

- Bỏ tôi ra, đồ cầm thú mau thả tôi ra - cô vùng vẫy nhìn hắn

- Anh sẽ không để em rời xa anh nữa - hắn nói xong tay thả hai tay co mắc sức cô cào lưng hắn tới chảy máu vẫn ngoan cố ôm chọn lấy thân thể cô

- Đủ rồi, tôi chán ngấy cái việc phải ở cù anh một chỗ rồi - Cô nói rồi cũng dừng lại cái hành đồng cáo cấu của mình

- Em thực chán ghét tôi tới thế - hắn nói đôi mắt chứa đầy tia thương tầm

Khôn mặt trở lên đáng thương lạ thường, giống một chú cún con nhìn chú của mình vứt bỏ mình ở ngoài đường. Khuôn mặt hắn làm cô mềm lòng đôi chút, Cố gắng thoát thân ra khỏi người hắn

- Anh bỏ tôi ra đã - nói xong cô đẩy hắn ra

Bị đẩy 1 cái thô bạo khiến hắn tủi thân, từ bé tới lớn chưa ai hắn hủi hắn như cô cả, thấy cô cầm áo khoác và bra vào phòng tắm, hắn cũng đứng dậy tìm một cái gì đó để mặc, mùa hè tới rồi nhưng cũng không quá nóng nực như ở thành phố bên cạnh nhiệt độ ngày thườn lên tới 38oC ở đây chỉ khoảng 22oC -> 25oC không quá nóng nhưng mùa đông lại rất lạnh, có cả tuyết rơi nữa

Khi cô đi ra ngoài, không thèm liếc nhìn hắn lấy một cái mà bước xuống nhà tìm kiếm Hạo Minh, thấy con đang nằm ngủ với hú chó Jun, TV vẫn bật chắc hắn hôm qua năm xem TV với Jun rồi, bát đũa ở bàn chưa được dọn, cô bèn thu dọn vào bồn, rửa xong thì hắn từ trên nhà đi xuống ngồi vào bàn ăn như đang chờ đọi điều gì đó. Cô Cũng bỏ qua ánh mắt mong chờ của hắn ra ghế sofa đánh thức Hạo Minh, Jun thì đã dậy tới chỗ hắn quấn quýt, hắn đá Jun ra làm nó tổn thương rồ nó chạy tới chỗ cô chồm chồm lên người cô.

Hạo Minh mắt nhắm mắt mở mặt vẫn vùi trong ngực cô

- Jun để tí mẹ nấu cho con cái gì ăn, bây giờ mẹ đi rửa mặt cho Hạo Minh đã - cô nói rồi nhận được tiếng sủa đồng tình của Jun rồi cười

Bế Hạo Minh vào nhà vệ sinh ở lầu 1 rửa mặt cho con, hắn ngồi im một chỗ thấy ghen tị với con mình, nhìn xem tủ lạnh chó thực phẩm gì không, hắn tìm được 5 quả trứng, 1 mớ rau xanh, 2 con cá, và 1 miếng thịt bò to. Khi bỏ hết mọi thứ ra, vừa lúc cô đi ra đặt Hạo Minh lên ghế, bế luôn Jun lên ở ghế bên cạnh.

Chạy vào nhà bếp làm đồ ăn, hắn ở bên cạnh thấy cô tất bật cũng muốn giúp

- Cẩn thận bỏng đấy - thấy hắn định chạm vào nồi nước nóng thì nói

Cuối cùng cô đuổi hắn ra bên ngoài, một mình chiếm phòng bếp. Nấu xong cô bê bát đũa ra ngoài bàn ăn, sau đó mang mấy mon ăn cô làm ra, lấy cho Jun 1 ít thịt bò cô cùng với cơm, Jun ăn rất ngon và không rơi vãi ra ngoài, hắn còn tưởng Jun là người chứ chả phải chó gì.

Gắp cho Hạo Minh mấy miệng rau

- Con ăn nhiều rau vào - nói xong tiếp tục với bát cơm của mình

Thấy cô không gắp cho hắn miệng nào thì thấy chản nản vô cùng, đột nhiên có tiếng mở cửa, sự chú ý của tất cả mọi người hướng tới người ngoài cửa

- Em về rồi anh yêu - giọng chua chua của Kiều My vang lên

Thấy Kiều My cô cũng chả để ý, tiếp tục ăn cơm của mình,

- Anh nhân lúc em đi công tác ngoại tình hả - Không vừa ý liếc mắt hình viên đạn nhìn cô

Hắn muốn thấy cô ghen vì khi thấy Kiều My bèn im lặng ngồi xem, trong lòng nghĩ tới cảnh cô đánh ghen trong lòn 1 trân ấm áp không thôi

- Cô hiểu lầm rồi, tôi chỉ là tới thăm Hạo Minh thôi - cô giải thích cho Kiều My hiểu

- Vậy hả - Kiều My cũng không nói gì ngồi vào bên cạnh hắn lấy bát đũa ăn, trong lòng vẫn cảnh giác với cô. Trong bữa ăn, cô chỉ chăm chú nhìn Hạo Minh và Jun không thèm liếc hắn lấy 1 cái, còn Kiều My thì gắp hết thứ này tới thứ khác cho hắn, làm bát hắn đầy khiến hắn khó chịu, hắn đúng thật muốn có người gắp thức ăn cho hắn, nhưng mà người đó ở đây là cô chứ không phải Kiều My

Mùi nước hoa nồng nặc của Kiều My làm hắn đau đầu, nhớ lại mùi sữa tắm còn thoang thoảng trên người cô làm hắn nhớ da diết.

- Anh thấy sao về lời đề nghị của tôi - cô đột nhiên lên tiếng làm hắn chú ý

Lời đề nghi nào, chả lẽ là câu hỏi khi mà cô gọi cho hắn đấy sao, suy nghĩ hồi lâu, hắn gật đầu, cũng tốt có cơ hội tới nhà cô, xem thế nào

- Được vậy Hạo Minh ở nhà tôi 6 tháng nhé - đưa ra 1 lời đề nghị khác

6 tháng ư, nghĩ là 6 tháng hắn không được gặp cô cùng Hạo Minh, sẽ phải ở chung với Kiều My 6 tháng này ư, thật khiến hắn muốn đập đầu vào bàn mà, mãi suy nghĩ thì người bên canh lên tiếng

- Được thôi - Kiều My lên tiếng

Nếu cô cùng Hạo Minh liền không ở đây được nữa thì chuyện mang thai với hắn chỉ là việc sớm muộn mà thôi. Ả Kiều My cười nhan hiểm

- Ai cho phép - hắn quát

- Sao anh quát em - Kiều My yếu đuối khóc lóc

Nhìn thấy vẻ mặt này, hắn lại càng chán ghét sự yếu đuối ỷ lại của Kiều My làm hắn chán ghét , Kiều My không bao giờ có thể mạnh mẽ bằng cô, gặp điều khó cũng quyết tâm làm cho bằng được dù có thất bại đi chăng nữa. Nhưng Kiều My hễ thấy việc khó lại nhờ sự giúp đỡ của hắn. Kiều My luôn ỷ lại hắn

- Em thôi đi, đừng hơi tí lại khóc có được không, anh đang không biết em có phải Kiều My mà anh biết không nữa - Câu nói của hắn làm cho Kiều My giật mình

Ả ta toát mồ hôi lạnh nhìn cô như sợ cô tiết lộ bí mật của ả, lạnh lùng nhìn đi chỗ khác, cô thu dọn bát của mình lại

- Em ăn ít thế ăn thêm chút nữa - hắn níu kéo muốn cô ở lại với hắn thêm chút nữa

- Tôi no rồi cảm ơn anh - nói xong cô thu dọn bát, Jun cùng lúc cũng ăn xong liền leo xuống ghế, Hạo Minh tăng tốc độ ăn rồi đưa bát cho cô, cô cười nhận lấy bát cơm của thằng bé.

- Mẹ con lên chuẩn bị vali quần áo nha - nói xong Hạo Minh chạy lên nhà,

Cô nghĩ sắp được ở riêng với con liền cười hạnh phúc. Thấy nụ cười hạnh phúc của cô hướng về phía Hạo Minh, hắn lại thấy bực mình, cô sao không nhìn hắn lấy một cái khó chịu liếc mắt nhìn Kiều My làm ả toát mồ hôi

back top