Năm Mươi Thước Thâm Lam

Chương 23

Trong sàn nhảy, cả trai lẫn gái liều mạng vặn vẹo cơ thể , nào nhiệt tình, nào cơ thể, nào xinh đẹp, nào phóng khoáng . Ca khúc chấn động , ầm ĩ đến nỗi nếu ai muốn nói chuyện đều phải hét to lên mới có thể nghe thấy . Có người khiêu vũ, có người uống rượu, nam nữ uống rượu lắc qua lắc lại , ngã trái ngã phải, có khi ngã cả ở trên đất, có người lại đụng vào người khác, sau đó ôm lấy nhau hôn . Một màn nhảy múa gào thét , đang là trò chơi phồn hoa nơi đô thị sầm uất này .

 

Lại Vũ ngồi ở góc quầy bar sáng sủa uống rượu, mấy năm qua, hắn cảm thấy tửu lượng bản thân càng ngày càng tốt, không biết vì sao càng uống lại càng không say. Có người đã nói, từ trước tới nay uống rượu không say, nhưng mà không thể không uống .

 

Có người phụ nữ uống rượu uốn éo ngã vào người hắn, hắn buông ly , đẩy người phụ nữ kia ra. Người phụ nữ uống rượu cũng không đứng lại, vung vẩy đi thật xa , sau đó quỳ trên mặt đất gào khóc thật lớn. Có người chướng mắt quá , đi đến bên cạnh Lại Vũ lý luận, Lại Vũ mặt không chút thay đổi hắn vẫn tiếp tục uống rượu, người đàn ông kia nóng nảy nắm lấy vạt áo Lại Vũ, Lại Vũ dùng sức bỏ tay hắn ra, người đàn ông lại xông lên, Lại Vũ nghiêng thân , nhấc chân đá một phát vào bụng hắn , người đàn ông bị đá văng ra thật xa, ngã trên sô pha.

 

Điện thoại Lại Vũ lúc này rung lên , là một người đồng nghiệp , hỏi hắn đang ở đâu, vì sao còn chưa quay về , lập tức sẽ xuất phát.

 

Lại Vũ cùng một số đồng nghiệp tối hôm nay có nhiệm vụ, chính phủ gần đây yêu cầu bọn họ càng phải làm nghiêm trong việc càng quét tội phạm . Lại Vũ cùng đồng nghiệp hôm nay phải đi đến một ổ chứa mại dâm bắt người.

 

Lại Vũ tắt điện thoại, tính tiền đang chuẩn bị chạy lấy người, lại bị người đàn ông hắn đá một cái nhe răng trợn mắt , hắn ta vừa chuẩn bị muốn đi lại đây, Lại Vũ chỉ liếc mắt một cái, cũng không thèm nhìn hắn, đi ra quán bar.

 

Hành động buổi tối rất thuận lợi, lúc rạng sáng bọn họ đã bắt được mười mấy cô gái cùng khách làng chơi, hoàn thành nhiệm vụ, kéo đội trở về.

 

Kỳ thật bình thường bọn họ cũng không quản chuyện đó , nhưng cấp trên phân chia nhiệm vụ xuống dưới, bọn họ chỉ có thể làm theo mà thôi , ghi chép, phạt tiền, xong rồi thì các cô gái vẫn trở về tiếp khách của họ , khách làng chơi vẫn cứ đi ra ngoài tìm gái .

 

Lại Vũ đá vào mông của một cô gái làng chơi “Đi qua làm ghi chép.”

 

Cô gái có lẽ cũng là người từng trải , thoải mái đi đến trước bàn ngồi xuống, Lại Vũ lấy một điếu thuốc, hút mấy hơi thật sâu , sau đó thở ra , cô gái ngồi đối diện nâng tay phẩy phẩy, Lại Vũ giương mắt cẩn thận nhìn cô , cô có ánh mắt thật to , lông mi rất dài, khuôn mặt nho nhỏ.

 

Cô gái bị hắn nhìn sợ hãi, “Đại ca, ngươi có làm ghi chép hay không a?”

 

Lại Vũ cuống quít cúi đầu, một phút như vậy ,hắn cảm thấy bản thân mình nhìn thấy Lại Văn, Lại Văn cũng là như thế này, ánh mắt thật to, lông mi thật dài, khuôn mặt nho nhỏ .

 

Lại Vũ tiếp tục hút thuốc, bao lâu rồi hắn đã không gặp Lại Văn ? Đã bao lâu. Mấy năm qua, Lại Văn cách hắn càng ngày càng xa, cô không còn ở nhà , chỉ ở bên ngoài thuê một phòng trọ , qua lời bạn học của cô biết cô vẫn tiếp tục đến trường. Cô càng ngày càng ít nhận điện thoại của hắn, càng ngày càng ít đi ra gặp mặt. Lại Vũ biết cô ngoài giờ học lại bắt đầu làm công , tìm vài việc làm thêm , hắn sở dĩ biết được là vì luôn luôn vài ngày như vậy , hắn đặc biệt nghĩ đến cô , luôn vụng trộm đến gần chỗ cô ở để nhìn thấy cô . Hắn thấy cô thật khuya mới trở về, một mình đạp xe đạp đi qua màn đêm, mỗi khi thấy cảnh này, trong lòng hắn đều cảm thấy âm ỉ đau.

 

Lại Vũ nhả một làn khói. Lại Văn sau khi tạm nghỉ học , lại lần nữa đến trường, so với người khác cô trễ tốt nghiệp một năm, năm trước sau khi tốt nghiệp, cô làm việc ở công ty mậu dịch, Lại Vũ gọi điện thoại cho cô, cô đều nói có việc, không có thời gian, bọn họ đã mấy tháng nay chưa gặp nhau . Lại Vũ biết cô ở chỗ nào, có đôi khi nhịn không được , hắn sẽ vụng trộm chạy tới nhìn cô

 

“Đại ca, anh rốt cuộc có làm ghi chép hay không a?” Cô gái ở đối diện nhịn không được hỏi, cô vẫn nhìn hắn hút thuốc, thở dài, cũng không biết hắn đang làm cái gì .

 

Lại Vũ quay đầu nhìn cô, vừa nhả khói, đem tàn thuốc gạt trong gạt tàn .”Tên gọi là gì?” Lại Văn lạnh lùng hỏi.

 

“Vương Lệ Phân” cô gái kia nói.

 

Rạng sáng bốn giờ , hai người mới làm xong, Lại Vũ cùng đồng nghiệp làm nốt việc báo cáo , chuẩn bị trở về. Đi qua cô gái tên Vương Lệ Phân kia , Lại Vũ dừng một lát , sau hắn đá vào mông của cô nàng, “Đi “

 

Vương Lệ Phân nhìn hắn, quay đầu tiếp tục ngồi . Lại Vũ lại đá cô ”Tôi nói đi “

 

Vương Lệ Phân bĩu môi , ngầm hiểu, cô đứng lên đi theo phía sau Lại Vũ , cảnh sát khác cũng thấy thế nhưng không hề trách, đầu cũng chưa nâng lên , làm nốt các việc còn lại .

 

Đến bên ngoài bãi đỗ xe, bóng đêm mờ mịt ,nơi này thật im ắng . Lại Vũ mở cửa xe, đem Vương Lệ Phân vào , hắn cũng chui vào sau.

 

Vừa vào ,hắn đã bắt đầu xé rách quần áo Vương Lệ Phân, Vương Lệ Phân vội vàng bắt lấy tay hắn, “Tôi nói đại ca, ngài đừng nóng vội a, quần áo này tôi còn muốn mặc nữa, tôi tự làm, tôi tự làm .”

 

Lại Vũ căn bản không nghe cô nói thêm cái gì, quần áo mùa hè, rất nhanh liền bị xé rách, bày ta thân thể trần truồng . Lại Vũ mở thắt lưng, đem quần cởi ra, sau đó dụng lực bắt lấy hai cái đùi của Vương Lệ Phân, dùng sức tách hướng ra hai bên, dục vọng hắn đã cứng lại ,dương cao vểnh lên , hắn trực tiếp đi vào.

 

“Ôi này , tôi nói đại ca, anh sao không nhẹ chút được chứ ? Ngài chậm một chút được không a?” Vương Lệ Phân ồn ào.

 

Lại Vũ mặt không chút thay đổi, cắn chặt răng dùng sức va chạm. Vương Lệ Phân có chút chịu không nổi , lớn tiếng nói, “Anh gấp cái rắm a, anh chậm một chút a.”

 

Lại Vũ nâng tay, một cái tát hung hăng tát vào mặt cô nàng , “Kêu la cái gì, câm miệng cho tôi .”

 

Vương Lệ Phân che mặt, “Mẹ nó, bọn ta cũng là người , anh là cảnh sát giỏi lắm sao , cảnh sát có thể tùy tiện đánh phụ nữ sao?”

 

Lại Vũ hét to, vừa lại giáng thêm một cái tát “Cô, con mẹ nó ,đừng trách tôi đánh chết cô .”

 

Vương Lệ Phân nhìn con mắt nổi giận của hắn, trong lòng cũng bắt đầu sợ hãi , hắn sẽ không đem cô giết chết tại đây chứ , cảm thấy có chút sợ hãi, chỉ bụm mặt, không dám cãi lại .

 

Lại Vũ nắm lấy hai bàn tay, chỉ vào cô , “Đóng chặt miệng , biết không?”

 

Vương Lệ Phân vội vàng gật đầu.

 

Lại Vũ nắm lấy chân của cô , lại tách căng ra hai phía , đánh thẳng về phía trước, không quan tâm.

 

Thời điểm cao trào , hắn nhịn không được hô, “Văn Văn, Văn Văn, Văn Văn…” Sau đó thân thể xụi lơ xuống , một đầu chui vào bên trong bộ ngực Vương Lệ Phân.

 

Vương Lệ Phân cũng là từng chút từng chút hít thở, cô ngắm người đàn ông đang nằm trên người cô này, mẹ nó, hắn ta vừa mới kêu ai a? Không phải đem cô trở thành người khác chứ ? Mẹ nó, cảnh sát chó chết , bản thân có bạn gái còn ra ngoài cưỡi đàn bà , còn không trả tiền. Mẹ nó, cảnh sát giỏi lắm sao, chỉ biết bắt nạt loại người đáng thương như bọn cô, Vương Lệ Phân càng nghĩ càng giận.

 

Lại Vũ chậm chạp tỉnh lại , từ trên người Vương Lệ Phân đứng lên, đi đến chỗ ngồi mặc quần vào .

 

“Mặc quần áo vào ” Lại Vũ nhìn Vương Lệ Phân trên người còn trần truồng nằm ở sau xe nói.

 

“Văn Văn là ai a? Là bạn gái của anh sao?” Vương Lệ Phân đứng lên tìm quần áo.

 

“Không liên quan đến chuyện của cô.” Lại Vũ lạnh lùng nói.

 

“Hét, Vừa mới làm xong liền đá , chỗ đó của tôi tư vị thế nào a? Có tốt hơn so với cái cô Văn Văn kia không?” Vương Lệ Phân trào phúng nói.

 

“Cô con mẹ nó , có phải muốn chết hay không .” Lại Vũ xoay mặt hung hăng nhìn chằm chằm vào cô .

 

“Hét, làm sao hung dữ như vậy , vừa mới rồi không phải anh rất thích sao, ai, có phải cô Văn Văn kia không cho anh làm , anh mới đến làm với tôi hay không .” Vương Lệ Phân không sợ chết đâm hắn thêm một nhát ”Cái cô Văn Văn kia có phải không với anh mà cùng người khác… “

 

Vương Lệ Phân còn chưa nói xong, đột nhiên cổ đã bị tay Lại Vũ bóp lấy , Vương Lệ Phân bị Lại Vũ đè ở trong xe , cổ bị bóp chặt , cô luống cuống tay chân, dùng sức đẩy tay Lại Vũ ra , nhưng tay hắn tựa như kìm sắt , không chút sứt mẻ.

 

Vương Lệ Phân khuôn mặt đỏ lên, trong cổ họng phát ra thanh âm o..o..o, tay chân cũng chậm chậm xụi lơ, lúc này có vài viên cảnh sát nói nói cười cười đi tới bên này, là đồng nghiệp của Lại Vũ, bọn họ cũng đã tan ca , đang chẩn bị lái xe về nhà.

 

Lại Vũ như đột nhiên có phản ứng , tay giống như bị nóng đột nhiên rụt lại . Vương Lệ Phân như có thêm một mạng , lấy tay che ngực, liều mạng ho khan.

 

Sau khi đồng nghiệp lái xe đi, Lại Vũ vẫn ngồi ở chỗ kia, không nhúc nhích . Hắn ngồi thêm nữa giờ, Vương Lệ Phân mới chậm rãi ngồi lại nhưng trong lòng nghĩ mà sợ, cũng không dám nói thêm lời gì với hắn nữa .

 

Bầu trời càng tối dần lại , Lại Vũ trở lại ghế trước khởi động xe, xe chạy đến ngoại ô, Lại Vũ dừng lại kêu Vương Lệ Phân xuống xe, Vương Lệ Phân giống như nhảy khỏi xe, đầu cũng không dám quay lại. ****

 

Lại Văn về nhà, thấy Tiểu Vũ còn ngồi trên sô pha xem phim nhiều tập, trên tivi là một giọng diễn viên nữ rất quen thuộc : mẹ, vì sao mẹ lại bất công như vậy, mỗi ngày sống cùng với mẹ lại là cô con dâu kia , mà không phải là con gái của mẹ.

 

Lại Văn thay giầy, ngồi vào bên cạnh Tiểu Vũ ”Cậu vì sao còn chưa ngủ ?”

 

Tiểu Vũ hỏi cô ”Cậu hôm nay trở về trễ ,sao vậy?”

 

“Trong công ty liên hoan, ăn xong thì cũng đã khuya .” Lại Văn nhìn tivi “Cậu sao còn xem phim này ,mình nhớ cô diễn viên này , sao còn chưa kết thúc nhỉ ?”

 

“Rất dài ,đến hai trăm tập đấy .” Tiểu Vũ bình tĩnh nói.

 

“Hai trăm tập? dài như vậy, sao lại có người làm đến hai trăm tập phim nhỉ ?”

 

“Có người xem thì sẽ có người làm thôi ”

 

“Dài như vậy mà cũng có nhiều người xem sao?”

 

“Đương nhiên , xem truyền hình bây giờ đều phụ nữ , không phải người vợ , thì cũng là các cô gái chưa gia đình , hoặc là chính là các bà mẹ , mỗi người đều có thể từ bộ phim tìm được vị trí của mình. Loại phim thu hút người xem như thế này , đàn ông thì cứ bận rộn chơi các trò chơi của họ,còn phụ nữ thì điên rồ với các bộ phim truyền hình .” Tiểu Vũ phân tích rõ ràng và hợp lý .

 

“Nha, là như thế sao .” lúc Lại Văn ở cùng Tứ Phương , cũng không có mẹ của anh , cho nên không có cảm giác gì . Nói đến trò chơi , trong ấn tượng của Lại Văn Tứ Phương cũng chưa từng chơi trò gì , Lại Văn có khi sẽ chơi một số trò chơi nhỏ , mỗi lần Tứ Phương bắt gặp cũng chỉ cười cho qua , anh cũng chưa bao giờ có hứng thú chơi cùng .

 

“Người kia tối hôm nay lại tới nữa.” Tiểu Vũ nói.

 

“Ai?” Lại Văn nhìn Tiểu Vũ.

 

“Còn ai nữa , cái người mặt dày như nhựa đường , buổi tối hắn ôm một bó hồng lớn đến gõ cửa, không thấy cậu thì rất thất vọng , còn nhất định bắt mình đem vào mới bằng lòng quay đi , thật phiền chết.”

 

“Người này vì sao mãi không dứt nhỉ .” Lại Văn phiền não nói . Người đàn ông kia gọi là Hà Tiêu Dũng, ở ngay tầng đối diện . Có một lần Lại Văn tan tầm trở về, nhìn thấy người đứng ở phía trước, trong tay cầm một túi táo to bị thủng, từng quả táo cứ thế rơi xuống, Lại Văn ở phía sau , cho nên thuận tay nhặt vài quả cho anh ta , rồi Tiêu Dũng cúi đầu khom lưng nói cảm ơn, Lại Văn nói không cần rồi trực tiếp bước đi ,thật xa vẫn còn nghe được tiếng cám ơn của anh ta ở phía sau. Lúc ấy Lại Văn chỉ cảm thấy người đàn ông này thật quá khách khí , không nghĩ tới sau này anh ta mặt lại dày như vậy , cứ ở mặt Lại Văn đi qua đi lại , lại còn nói muốn theo đuổi cô . Lại Văn thực hối hận đã nhặt táo cho anh ta , này chả khác gì kiếm thêm phiền phức cho bản thân sao?

 

Ngón tay Tiểu Vũ chỉ phòng bếp, “Mình để ở trong phòng bếp .”

 

Lại Văn ừ một tiếng. Hà Tiêu Dũng này, nói với anh ta cũng quá lắm cũng chỉ có một lần , không chấp nhận , không đồng ý, không có khả năng, vì sao vẫn cứ chạy tới đây thế này .

 

Lại Văn lại không thể chuyển nhà, bởi vì lúc trước cô đã quyết định nhất định phải ở đây , cũng là bởi vì chỗ trước kia cô cùng ở với Tứ Phương , lúc Tứ Phương bị phán quyết, pháp viện đã thu hồi căn nhà kia , vì không vào lại được nhà nên Lại Văn đã thuê một căn phòng ở gần đó , như vậy coi như có thể ở gần Tứ Phương thêm một chút .

 

Về phần Hà Tiêu Dũng , cúi đầu không thấy ngẩng đầu lại thấy , tình hình là lúc nào cũng có thể gặp , Lại Văn lại không muốn đắc tội với người ở đây , nhưng mà cứ thế này thì cũng không được , lần sau nhất định phải nói với anh ta một chút , Lại Văn nghĩ .

 

Ngồi một lát, Lại Văn đứng lên, chuẩn bị đi tắm rồi ngủ.

 

” Ngày mai cậu có đi ra ngoài không ?” Tiểu Vũ hỏi.

 

“Uhm ,có đi ” Lại Văn nói xong thì đi vào phòng ngủ lấy quần áo tắm rửa.

 

Tiểu Vũ nhìn bóng dáng của cô , gật đầu. Đối với Lại Văn, Tiểu Vũ có thể nói là rất hiểu biết, cũng có thể nói là không biết gì . Tiểu Vũ nhỏ hơn Lại Văn hai tuổi, năm năm trước lúc Tiểu Vũ mới đến trường, lúc đó cô đang cãi nhau với một cô gái trong ký túc xá , sau đó liền quyết định chuyển ra ngoài trọ , lúc ấy Tiểu Vũ cũng tìm phòng ở cũng đã lâu, nhưng phòng trọ lúc đó không nhỏ quá thì lại quá ầm ỹ, cuối cùng khi tìm đến đây thì mới ở tại đây.

 

Lúc đó Lại Văn đã thuê phòng này rồi ,bên trong có hai phòng ngủ , cô ấy ở một phòng, một phòng khác thì muốn cho thuê, yêu cầu chỉ cần là con gái , Tiểu Vũ vừa vặn với yêu cầu nên đã ở đây với cô ấy năm năm, sau lại tốt nghiệp , cô lưu tại Vĩnh Châu làm việc , cũng vẫn ở nơi này.

 

Ở chung năm năm, Tiểu Vũ đối Lại Văn cũng có chút hiểu biết, lúc đến trường, cô học hành rất chăm chỉ, thời gian sau khi học xong tất cả đều dành cho việc làm thêm , cả ngày đều bận rộn, đến Chủ nhật cô cũng phải ra ngoài , Tiểu Vũ hỏi cô đi nơi nào, cô cũng không nói gì, chỉ nói đi ra ngoại ô có chút việc.

 

Trong trường học, lời đồn đãi về Lại Văn kỳ thật rất nhiều, có người nói người yêu cô là người giàu có, sau lại có người nói người yêu cô xảy ra chuyện, cô còn bị bắt giam một thời gian. Tiểu Vũ mỗi lần nghe thấy đồn đãi, đều cảm thấy rất nghi ngờ , cô nhìn Lại Văn cũng không giống là một cô gái hám giàu như mọi người nói.

 

Bởi vậy Lại Văn ở trong lòng Tiểu Vũ thật bí ẩn.

 

Sau lại tốt nghiệp , Lại Văn vào một công ty mậu dịch làm kế toán, về sau khi đã bắt đầu quen thuộc, cô liền làm luôn hai công việc , vừa làm trong công ty mậu dịch mặt khác còn làm sổ sách trong một công ty nhỏ . Mỗi ngày cuộc sống của cô chính là, rời giường, đi làm, tan tầm, làm việc thêm ở nhà , mười một giờ ngủ. Tiểu Vũ cảm thấy Lại Văn thật giống như đang ở thời xa xưa vậy , ngoài việc đi làm cô chính là suốt ngày chỉ có ở trong nhà . Đúng rồi, cô ấy cũng đi ra ngoài, chính là vào mỗi Chủ nhật cô đều ra ngoài ô , đây coi như là một hoạt động ngoài lề của cô , Tiểu Vũ thầm nghĩ như vậy.

 

Lại Văn thật là một cô gái càng ngày càng xinh đẹp , hơn nữa lại là một cô gái nữ tính, sạch sẽ ,ôn nhu, tính cách đặc biệt, người đàn ông nào nhìn đều muốn yêu cô .Mỗi buổi sáng Tiểu Vũ có đôi khi nhìn thấy Lại Văn mặc váy trắng ngắn , tóc dài rối tung, vẻ mặt lười biếng đi vào toilet, mỗi khi thấy một màn như vậy, ngay cả Tiểu Vũ là con gái mà còn cảm thấy cảm thán kinh diễm, càng không cần nói là đàn ông .

 

Mà Lại Văn chính mình lại không hề có cảnh giác , cô tiếp xúc với mọi người rất ít, không nói chuyện bạn trai, cũng cự tuyệt người khác theo đuổi, giống một người cô độc , mỗi lần như vậy Tiểu Vũ đều cảm thấy vì cô mà đáng tiếc, quá lãng phí , thật sự là quá lãng phí . Xinh đẹp, nhưng lại không biết bản thân mình xinh đẹp .

back top