Long Bỉnh ngẫm nghĩ, vẫn không yên tâm, e dè hỏi: "Dương đại nhân, số đạn pháo đó có thể chuyển lên thành lâu được không, vạn nhất địch quân đột nhiên đến đánh, e rằng phản ứng không kịp."
"Không cần! Số đạn pháo này uy lực quá lớn, cần phải do ti chức tự thân bảo quản, một khi khai chiến, do tôi tự thân chỉ huy phát xạ mới được. Nếu không lỡ khi có sai xót, có một hai quả nổ trên thành lâu, thì chúng ta sẽ về tây thiên hết!"
Long Bỉnh cười khan: "Vậy cũng đúng, hắc hắc, số đạn pháo đó uy lục quá mạnh, do Dương đại nhân tự thân chưởng quản là không còn gì hay bằng nữa."
Dương Thu Trì hỏi: "Hôm nay địch quân có động tĩnh gì không?"
Long Bỉnh đáp: "Căn cứ thám tử hồi báo, địch quan hạ trại cách hai chục dặm, không có dấu hiệu tấn công, nhưng dường như không có dấu hiệu triệt thối, khiến người nghi hoặc vô cùng."
"Quản gì chúng, chỉ cần bọn chúng tạm thời không tiến công, chúng ta có thêm thời gian chuẩn bị, thì sẽ có thêm phần thắng lợi. Đêm về nhất định phải chú ý động hướng của địch quân."
"Được, ta đã cho an bài quan sát các cao điểm, lấy lửa làm hiệu lệnh. Ngoài ra, còn cho chất củi khô ở chỗ địch nhân đi qua, đêm về sẽ đốt lên, nhò đó quan sát động hướng địch quân."
Long bỉnh dù sao cũng là lão tướng nhiều năm chinh chiến sa trường, đối với các loại chiến pháp cổ đại vô cùng quen thuộc, điểm này mạnh hơn người xuyên việt đến đây nhiều. Dương Thu Trì vô cùng cao hứng, chấp tay nói: "Long tướng quân chỉ huy có độ, ti chức bội phục. Ti chức trở về tiếp tục chế tạo đạn pháo."
Long Bỉnh cũng vô cùng khách khí, vội chấp tay nói: "Làm phiền Dương đại nhân!"
Dương Thu Trì và Liễu Nhược Băng trở về nội nha điển sứ.
Nếu như địch nhân còn chưa có dấu hiệu tấn công, Dương Thu Trì quyết định chế thêm đạn, và bắt đầu chế tạo nguyên liệu để làm tạc đạn bằng thuốc nổ đắng.
Quặng nguyên liệu để chế tạo thuốc nổ không khói, ngòi nổ và tạc đạn đắng đều có ở sau Đồng trại Tuyết phong sơn. Nhưng quặng mỏ này cũng không hiếm gì, chủ yếu là luyện ra axit sulfuric, axit nictic từ sulfat sắt, đá nitrat kali, và than đá.
Để tạo ra thuốc nổ đắn, thuốc nổ nhồi đạn không khói nitrat hóa và ngòi nổ, hắn đều sử dụng axit sulfuric và axit nitric. Hai loại này các luyện đơn sư của Trung quốc cổ đại đã biết phương pháp lấy để từ đó dùng để luyện đan. Người cổ luyện hai thứ này từ sulfat sắt nung chảy, trong quá trình đó lục phàn (sulfat sắt) phân giải phóng ra Dioxit sulfua (SO2) và SO3, trong đó SO3 kết hợp với nước gặp lạnh ngưng tụ thành axit sulfuric. Cổ đại luyện đơn sư gọi loại axit sulfuric là "Lục phàn du". Phương pháp luyện axit nitric cũng tương tự, nhưng nguyên liệu dùng là quặng nitrat kali.
Muốn làm thuốc nổ đắng còn có một nguyên liệu trọng yếu nữa, đó là phenol (C6H5OH). Thứ này có thể lấy từ nhựa than đá làm bằng cách gia nhiệt lên than đá trong môi trường cách tuyệt không khí chế thành.
Phương pháp đề luyện những loại nguyên liệu này Vô Trần đạo trưởng đều biết, đã dạy cho Dương Thu Trì, và đã có những thiết bị sẵn có, Dương Thu Trì cũng đã vận chuyển về nha môn.
Do những chuyện này, đặc biệt là phối chế hai loại axit đầu luyện đơn sư cổ đại đều nắm được, không có nhiều bí mật gì, số lượng công việc cũng nhiều, cho nên Dương Thu Trì đem chúng giao cho lão hắc đầu và các thiết tượng có kinh nghiệm làm. Sau khi hắn giảng giải, họ nhanh chóng nắm bắt được.
Thiết tượng từ chưng hấp than đá lấy nhựa than, rồi từ nhựa than đề luyện thành phenol, sau đó tạo ra axit sulfuric và axit nitric đưa đến cho Dương Thu Trì.
Công tác chế tạo thuốc nổ đắng người cổ không nắm, loại phối chế này không phải chỉ kết hợp tỉ lệ là được, mà còn phải trải qua quá trình hóa hợp tương đối phức tạp, có tính nguy hiểm nhất định, không khéo có thể trúng động hoặc phát nổ. Do đó, Dương Thu Trì tự làm, và nhờ đó đãm bảo kỹ thuật không tiết lộ ra ngoài.
Tạo thuốc súng không khói nitrat hóa chủ yếu cần axit sulfuric, axit nitric, sợi thực vật, ethanol, ether. Ngoài trừ ether, những nguyên liệu khác người cổ đều biết cách làm. Do đó, Dương Thu Trì tự chế tạo ether, vốn là thứ chất ma túy dùng trong ngoại khoa, cần phải bảo mật, không thể tùy ý truyền ra ngoài. Kỳ thật, để luyện chất này cũng đơn giản, chỉ cần dùng alcohol hóa hợp với axit sulfuric đậm đặc gia nhiệt đến lúc nào đó thì phân tử rời khỏi nước sinh thành ether.
Vật quan trọng của đạn là ngòi nổ, nguyên liệu cần là thủy ngân, axit nitric và alcohol không có nước (cồn trăm độ).
Ba loại này người cổ chỉ không nắm kỹ thuật luyện cồn, kỳ thật cũng dễ, cho chưng rượu rồi dùng đá vôi sống hút nước là xong.
Tuy nói ra thì đơn giản, nhưng dẫu sao thì cũng là một câu nói: tri thức chính là sức mạnh. Nói khác đi, tri thức là một màng giấy mỏng, nếu nắm bắt rồi, mấy phút sau là làm được. Còn không nắm bắt, mấy thế kỷ cũng trơ mắt nhìn.
Phối chế đạn và ngòi nổ cũng khá phức tạp gì, không chỉ đơn thuận là phối trộn mấy thứ theo tỷ lệ là xong, mà cần phải hóa hợp. Đối với người nắm về hóa học hiện đại, chuyện này khá dễ dàng. Rất may Dương Thu Trì là ngươi như vậy. Tuy hắn học về pháp y và kiểm nghiệm hình sự vật chứng, nhưng do trong pháp y kiểm nghiệm những vết thương do trúng đạn, bị nổ ...
đều liên quan đến kiến thức súng, thuốc nổ.... Nhờ hắn là người thích vừa học vừa hành, cho nên đã sớm xin vào phòng thực nghiệm của trường đại học thử làm qua hết mọi thứ. Hiện giờ, những thứ này không làm khó cho hắn.
Đương nhiên, có câu cách nghề như cách núi. Hắn chỉ nằm pháp y và kỹ thuật giám định, cũng như một số tri thức liên quan đến thuốc nổ và vũ khí hạn nhẹ. Đối với vũ khí hạng nặng, tăng, phi cơ.... thì hắn trợn mắt ngay.
Dương Thu Trì tạo ra đạn và thuốc nổ đắng này có độc, nên để đề phòng, hắn cần phải phòng hộ chu đáo.
Về phương diện tiếp xúc, hắn mang bao tay không thấm nước đao thương không thủng xuyên việt mang tới.
Hắn lại nhờ Quách Tuyết Liên dùng vải bố nhuộm sáp của Đồng gia làm một bộ đồ bảo hộ từ đầu tới chân, có tính phòng thủy rất mạnh, có tác dụng ngăn tiếp xúc cao.
Hắn còn cho chế tạo mặt nạ phòng độc, dùng đá vôi và đất sét kết hợp nước thành khối, hong khô, đánh mịn, chọn ra rồi chế thành những viên nhỏ tẩm mật ong, hong khô, cho thêm bột gỗ, bông chế thành mặt nạ phòng độc.
Những nguyên liệu hiện hữu hắn đều dùng chế tạc đạn. Nhưng nguyên tài liệu mới chưa luyện xong, cho nên hắn cho người chế tạo dụng cụ bảo hộ rồi tiếp tục chế đạn tù thuốc nổ không khói và ngòi nổ, giao cho hộ vệ làm đạn.
Đêm đó, Dương Thu Trì thức trắng, cộng thêm tối qua gấp hành quân, hắn đã hai đêm không ngủ. Nhưng do không biết khi nào địch nhân sẽ tấn công, nên tạo ra đạn nhiều chừng nào tốt chừng ấy. Hắn tiếp tục cố sức, chừng nào chịu không nổi mới nghỉ một chút, sau khi thức dậy lại tiếp tục làm.
Liễu Nhược Băng thương xót hắn, bảo hắn nghỉ ngơi một hồi, nhưng hắn lắc đầu. Liễu Nhược Băng biết phu quân thực hiện công tác này có tác dụng quyết định tới thắng lợi, nên đành để cho hắn cố sức.
Đêm đó, cao thủ do Vũ Kỳ phái đi trở về, tuy bắt được lính trinh sát của địch quân, nhưng không hỏi ra tin tức có giá trị gì, cũng không biết địch quân định làm gì tiếp.
Sau đó ba bốn ngày, địch quân vẫn hạ trại y chỗ cũ, không tấn công cũng không thối lui. Nhưng Dương Thu Trì và các hộ vệ đã lợi dụng mấy ngày này chế tạo ra thêm 5 nghìn viên đạn.
Lão thiết tượng mang cả trăm thiết tượng phân công phụ trách, ngoại trừ chế tạo vỏ đạn, đầu đạn và ngòi nổ, tinh lực chủ yếu tập trung vào tạo ra Lão sáo đồng và súng máy Maxim.
Lão sáo đồng hơi đơn giản chỉ cần 4 ngày sau khi thử và thay đổi thiết kế là chế tạo được, hoàn toàn hợp cách, bắn mấy chục phát đạn mà không bị nổ nòng, độ chính xác phù hợp, nên Dương Thu Trì cao hứng, cho sản xuất lượng lớn.
Nhưng súng máy Maxim thì không thuận lợi gì, vì Dương Thu Trì chỉ dựa vào ký ức mà vẽ ra, trong khi đó kết cấu của súng này vốn khá phức tạp. Súng mấy lần tạo ra, thử đều không thành công, ngay cả đạn cũng không bắn được huống chi là nổ nồng.
Lão thiết tượng cũng giúp suy nghĩ, cải sửa lại kết cấu, qua năm sáu ngày mẫu thử đã bắn đạn được, nhưng một lát thì bị nổ nòng, thỉnh thoảng còn nổ luôn lòng súng. Những súng chế tạo thử đều không qua được thử nghiệm, xem ra vấn đề chủ yếu ở kết cấu. Súng maxim có kết cấu quá phức tạp, xã hội hiện đại thì gần như không còn loại súng này nữa, nên Dương Thu Trì thật sự bó tay.
Sau khi thử mấy lần đều thất bại, Dương Thu Trì đành bỏ qua chuyện tạo đạn, chuyên tâm cải sửa kết cấu. Rất may là hắn có tri thức kha khá về súng ống hiện đại, nên căn cứ vào đó mà cải sửa lại bản thiết kế, tình huống bắt đầu chuyển biến tốt.
Khi lão hắc đầu căn cứ vào bản thiết kế mới nhất của Dương Thu Trì chế tạo lại, thì địch quân đột nhiên phát động tiến công đại quy mô!
"Không cần! Số đạn pháo này uy lực quá lớn, cần phải do ti chức tự thân bảo quản, một khi khai chiến, do tôi tự thân chỉ huy phát xạ mới được. Nếu không lỡ khi có sai xót, có một hai quả nổ trên thành lâu, thì chúng ta sẽ về tây thiên hết!"
Long Bỉnh cười khan: "Vậy cũng đúng, hắc hắc, số đạn pháo đó uy lục quá mạnh, do Dương đại nhân tự thân chưởng quản là không còn gì hay bằng nữa."
Dương Thu Trì hỏi: "Hôm nay địch quân có động tĩnh gì không?"
Long Bỉnh đáp: "Căn cứ thám tử hồi báo, địch quan hạ trại cách hai chục dặm, không có dấu hiệu tấn công, nhưng dường như không có dấu hiệu triệt thối, khiến người nghi hoặc vô cùng."
"Quản gì chúng, chỉ cần bọn chúng tạm thời không tiến công, chúng ta có thêm thời gian chuẩn bị, thì sẽ có thêm phần thắng lợi. Đêm về nhất định phải chú ý động hướng của địch quân."
"Được, ta đã cho an bài quan sát các cao điểm, lấy lửa làm hiệu lệnh. Ngoài ra, còn cho chất củi khô ở chỗ địch nhân đi qua, đêm về sẽ đốt lên, nhò đó quan sát động hướng địch quân."
Long bỉnh dù sao cũng là lão tướng nhiều năm chinh chiến sa trường, đối với các loại chiến pháp cổ đại vô cùng quen thuộc, điểm này mạnh hơn người xuyên việt đến đây nhiều. Dương Thu Trì vô cùng cao hứng, chấp tay nói: "Long tướng quân chỉ huy có độ, ti chức bội phục. Ti chức trở về tiếp tục chế tạo đạn pháo."
Long Bỉnh cũng vô cùng khách khí, vội chấp tay nói: "Làm phiền Dương đại nhân!"
Dương Thu Trì và Liễu Nhược Băng trở về nội nha điển sứ.
Nếu như địch nhân còn chưa có dấu hiệu tấn công, Dương Thu Trì quyết định chế thêm đạn, và bắt đầu chế tạo nguyên liệu để làm tạc đạn bằng thuốc nổ đắng.
Quặng nguyên liệu để chế tạo thuốc nổ không khói, ngòi nổ và tạc đạn đắng đều có ở sau Đồng trại Tuyết phong sơn. Nhưng quặng mỏ này cũng không hiếm gì, chủ yếu là luyện ra axit sulfuric, axit nictic từ sulfat sắt, đá nitrat kali, và than đá.
Để tạo ra thuốc nổ đắn, thuốc nổ nhồi đạn không khói nitrat hóa và ngòi nổ, hắn đều sử dụng axit sulfuric và axit nitric. Hai loại này các luyện đơn sư của Trung quốc cổ đại đã biết phương pháp lấy để từ đó dùng để luyện đan. Người cổ luyện hai thứ này từ sulfat sắt nung chảy, trong quá trình đó lục phàn (sulfat sắt) phân giải phóng ra Dioxit sulfua (SO2) và SO3, trong đó SO3 kết hợp với nước gặp lạnh ngưng tụ thành axit sulfuric. Cổ đại luyện đơn sư gọi loại axit sulfuric là "Lục phàn du". Phương pháp luyện axit nitric cũng tương tự, nhưng nguyên liệu dùng là quặng nitrat kali.
Muốn làm thuốc nổ đắng còn có một nguyên liệu trọng yếu nữa, đó là phenol (C6H5OH). Thứ này có thể lấy từ nhựa than đá làm bằng cách gia nhiệt lên than đá trong môi trường cách tuyệt không khí chế thành.
Phương pháp đề luyện những loại nguyên liệu này Vô Trần đạo trưởng đều biết, đã dạy cho Dương Thu Trì, và đã có những thiết bị sẵn có, Dương Thu Trì cũng đã vận chuyển về nha môn.
Do những chuyện này, đặc biệt là phối chế hai loại axit đầu luyện đơn sư cổ đại đều nắm được, không có nhiều bí mật gì, số lượng công việc cũng nhiều, cho nên Dương Thu Trì đem chúng giao cho lão hắc đầu và các thiết tượng có kinh nghiệm làm. Sau khi hắn giảng giải, họ nhanh chóng nắm bắt được.
Thiết tượng từ chưng hấp than đá lấy nhựa than, rồi từ nhựa than đề luyện thành phenol, sau đó tạo ra axit sulfuric và axit nitric đưa đến cho Dương Thu Trì.
Công tác chế tạo thuốc nổ đắng người cổ không nắm, loại phối chế này không phải chỉ kết hợp tỉ lệ là được, mà còn phải trải qua quá trình hóa hợp tương đối phức tạp, có tính nguy hiểm nhất định, không khéo có thể trúng động hoặc phát nổ. Do đó, Dương Thu Trì tự làm, và nhờ đó đãm bảo kỹ thuật không tiết lộ ra ngoài.
Tạo thuốc súng không khói nitrat hóa chủ yếu cần axit sulfuric, axit nitric, sợi thực vật, ethanol, ether. Ngoài trừ ether, những nguyên liệu khác người cổ đều biết cách làm. Do đó, Dương Thu Trì tự chế tạo ether, vốn là thứ chất ma túy dùng trong ngoại khoa, cần phải bảo mật, không thể tùy ý truyền ra ngoài. Kỳ thật, để luyện chất này cũng đơn giản, chỉ cần dùng alcohol hóa hợp với axit sulfuric đậm đặc gia nhiệt đến lúc nào đó thì phân tử rời khỏi nước sinh thành ether.
Vật quan trọng của đạn là ngòi nổ, nguyên liệu cần là thủy ngân, axit nitric và alcohol không có nước (cồn trăm độ).
Ba loại này người cổ chỉ không nắm kỹ thuật luyện cồn, kỳ thật cũng dễ, cho chưng rượu rồi dùng đá vôi sống hút nước là xong.
Tuy nói ra thì đơn giản, nhưng dẫu sao thì cũng là một câu nói: tri thức chính là sức mạnh. Nói khác đi, tri thức là một màng giấy mỏng, nếu nắm bắt rồi, mấy phút sau là làm được. Còn không nắm bắt, mấy thế kỷ cũng trơ mắt nhìn.
Phối chế đạn và ngòi nổ cũng khá phức tạp gì, không chỉ đơn thuận là phối trộn mấy thứ theo tỷ lệ là xong, mà cần phải hóa hợp. Đối với người nắm về hóa học hiện đại, chuyện này khá dễ dàng. Rất may Dương Thu Trì là ngươi như vậy. Tuy hắn học về pháp y và kiểm nghiệm hình sự vật chứng, nhưng do trong pháp y kiểm nghiệm những vết thương do trúng đạn, bị nổ ...
đều liên quan đến kiến thức súng, thuốc nổ.... Nhờ hắn là người thích vừa học vừa hành, cho nên đã sớm xin vào phòng thực nghiệm của trường đại học thử làm qua hết mọi thứ. Hiện giờ, những thứ này không làm khó cho hắn.
Đương nhiên, có câu cách nghề như cách núi. Hắn chỉ nằm pháp y và kỹ thuật giám định, cũng như một số tri thức liên quan đến thuốc nổ và vũ khí hạn nhẹ. Đối với vũ khí hạng nặng, tăng, phi cơ.... thì hắn trợn mắt ngay.
Dương Thu Trì tạo ra đạn và thuốc nổ đắng này có độc, nên để đề phòng, hắn cần phải phòng hộ chu đáo.
Về phương diện tiếp xúc, hắn mang bao tay không thấm nước đao thương không thủng xuyên việt mang tới.
Hắn lại nhờ Quách Tuyết Liên dùng vải bố nhuộm sáp của Đồng gia làm một bộ đồ bảo hộ từ đầu tới chân, có tính phòng thủy rất mạnh, có tác dụng ngăn tiếp xúc cao.
Hắn còn cho chế tạo mặt nạ phòng độc, dùng đá vôi và đất sét kết hợp nước thành khối, hong khô, đánh mịn, chọn ra rồi chế thành những viên nhỏ tẩm mật ong, hong khô, cho thêm bột gỗ, bông chế thành mặt nạ phòng độc.
Những nguyên liệu hiện hữu hắn đều dùng chế tạc đạn. Nhưng nguyên tài liệu mới chưa luyện xong, cho nên hắn cho người chế tạo dụng cụ bảo hộ rồi tiếp tục chế đạn tù thuốc nổ không khói và ngòi nổ, giao cho hộ vệ làm đạn.
Đêm đó, Dương Thu Trì thức trắng, cộng thêm tối qua gấp hành quân, hắn đã hai đêm không ngủ. Nhưng do không biết khi nào địch nhân sẽ tấn công, nên tạo ra đạn nhiều chừng nào tốt chừng ấy. Hắn tiếp tục cố sức, chừng nào chịu không nổi mới nghỉ một chút, sau khi thức dậy lại tiếp tục làm.
Liễu Nhược Băng thương xót hắn, bảo hắn nghỉ ngơi một hồi, nhưng hắn lắc đầu. Liễu Nhược Băng biết phu quân thực hiện công tác này có tác dụng quyết định tới thắng lợi, nên đành để cho hắn cố sức.
Đêm đó, cao thủ do Vũ Kỳ phái đi trở về, tuy bắt được lính trinh sát của địch quân, nhưng không hỏi ra tin tức có giá trị gì, cũng không biết địch quân định làm gì tiếp.
Sau đó ba bốn ngày, địch quân vẫn hạ trại y chỗ cũ, không tấn công cũng không thối lui. Nhưng Dương Thu Trì và các hộ vệ đã lợi dụng mấy ngày này chế tạo ra thêm 5 nghìn viên đạn.
Lão thiết tượng mang cả trăm thiết tượng phân công phụ trách, ngoại trừ chế tạo vỏ đạn, đầu đạn và ngòi nổ, tinh lực chủ yếu tập trung vào tạo ra Lão sáo đồng và súng máy Maxim.
Lão sáo đồng hơi đơn giản chỉ cần 4 ngày sau khi thử và thay đổi thiết kế là chế tạo được, hoàn toàn hợp cách, bắn mấy chục phát đạn mà không bị nổ nòng, độ chính xác phù hợp, nên Dương Thu Trì cao hứng, cho sản xuất lượng lớn.
Nhưng súng máy Maxim thì không thuận lợi gì, vì Dương Thu Trì chỉ dựa vào ký ức mà vẽ ra, trong khi đó kết cấu của súng này vốn khá phức tạp. Súng mấy lần tạo ra, thử đều không thành công, ngay cả đạn cũng không bắn được huống chi là nổ nồng.
Lão thiết tượng cũng giúp suy nghĩ, cải sửa lại kết cấu, qua năm sáu ngày mẫu thử đã bắn đạn được, nhưng một lát thì bị nổ nòng, thỉnh thoảng còn nổ luôn lòng súng. Những súng chế tạo thử đều không qua được thử nghiệm, xem ra vấn đề chủ yếu ở kết cấu. Súng maxim có kết cấu quá phức tạp, xã hội hiện đại thì gần như không còn loại súng này nữa, nên Dương Thu Trì thật sự bó tay.
Sau khi thử mấy lần đều thất bại, Dương Thu Trì đành bỏ qua chuyện tạo đạn, chuyên tâm cải sửa kết cấu. Rất may là hắn có tri thức kha khá về súng ống hiện đại, nên căn cứ vào đó mà cải sửa lại bản thiết kế, tình huống bắt đầu chuyển biến tốt.
Khi lão hắc đầu căn cứ vào bản thiết kế mới nhất của Dương Thu Trì chế tạo lại, thì địch quân đột nhiên phát động tiến công đại quy mô!