Tư Ngôn vái lạy ba vái bà Lâm Mạn Văn đầy thành kính, bà Tư Thiều đỡ cô đứng dậy, rồi cùng với cô bước đến phía trước Kỳ Dục.
“Anh…”, Tư Ngôn muốn cùng Kỳ Dục tiễn tro cốt của bà Lâm Mạn Ngọc Văn tới nơi chôn cất, nên nói: “Em có thể làm em gái anh một ngày không?”. Cứ tưởng anh sẽ từ chối, nhưng không, anh khẽ gật đầu đồng ý.
Chỉ một điều mà cô không nghe thấy, anh nói: “Cả đời cũng được.”. Họ là anh em của nhau cả đời, số phận đã sắp đặt họ không thể là người yêu của nhau.
Do tâm trạng Tư Ngôn gặp chtrấn động mạnh, nên bà Tư Thiều luôn ở bên cạnh cô. Bà còn nhớ Tư Ngôn từng nói, Kỳ Dục không biết chuyện hai đứa là anh em của nhau, nhưng không hiểu tại sao, bào luôn có cảm giác Kỳ Dục hình như cũng đã biết tất cả, hơn nữa cũng chính vì quan hệ ấy, mà cậu ta luôn giữ khoảng cách nhất định với Tư Ngôn.
Sau khi bà Lâm Mạn Văn đã được mai táng xong, Tư Ngôn không kìm nổi cảm xúc, cô kéo Kỳ Dục lại –- lúc này đang định quay người bước đi: “Em ở bên anh được khôngAnh và em bên nhau?”. Họ không còn là anh em ruột như cô từng tưởng nữa, cô muốn được ở cạnh bên anh, cùng anh trải qua những tháng ngày đau thương này.
Nhưng không ngờ Kỳ Dục lắc đầu, giọng nói ảm đạm: “Không cần đâu.”.
“Nhưng…” Tư Ngôn lại không biết viện cớ gì để anh chấp nhận yêu cầu của mình, dẫu sao trước đây cô từng tưởng hai người không bao giờ có thể ở bên nhau, cô đã nói với anh những lời tàn nhẫn, phải chăng anh vẫn còn để tâm đến những lời đó? Cô có thể từ từ giải thích cho anh hiểu.
“Anh muốn được ở một mình.” Giọng Kỳ Dục lạnh lùng, rồi anh khẽ đưa mắt liếc nhìn cô thật, rồi như sợ ánh mắt đó sẽ tiết lộ những cảm xúc không nên có, anh lại vội vãả rdời cái ánh nhìn sang nơi khác:, “Em không hiểu anh nói gì sao?”.
Tư Ngôn buông thõng tay xuống: “Được, em biết rồi.”. Nhưng, em sẽ đợi anh. Còn còn rất nhiều điều muốn nói với anh, giờ đây không có gì có thể ngăn cản chúng ta nữa.
Vừa nhìn bóng áo đen của Kỳ Dục bước những bước dài xuống núi, Tư Ngôn vừa hít một hơi thật sâu, những cơn gió lạnh giá từ tứ phía ập tới làm khiến toàn thân cô run rẩy. Cô quay đầu sang bên nhìn Tư Thiều, khó khăn lắm mới nở được nụ cười: “Chúng ta đi về đi.”. Chỉ còn mấy ngày nữa là đến Tết âm lịch.
Bộ phim “Em yêu, yêu không bao giờ muộn” do cô thủ vai chính đã được phát chiếu, và nhận được sự hưởng ứng nồng nhiệt từ phía khán giả. Những lời bình phẩm trên mạng khen có mà chê cũng có, nhưng số lượng tán thưởng vẫn chiếm số đông. Ngày nào Tư Ngôn cũng vào lên mạng, và vì thế cô cũng biết được vài điều. Đoàn làm phim có một bữa tiệc chúc mừng, nhưng cô lấy lý do sức khỏe mà từ chối tham gia, cả ngày chùm trùm chăn không bước ra đường lấy một bước.
Không khí chào đón năm mới của thành phố Tân Hải không quá náo nhiệt, nhưng so với nước ngoài thì vẫn có không khí hơn nhiều. Trên đường chỗ não nào cũng giăng đèn kết hoa, trông rất đẹp mắt. Nhưng gần đây Tư Ngôn gặp phải quá nhiều chuyện, cô thực sự không còn tâm trạng để đón năm mới, và cũng bởi vì hôm đó Kỳ Dục nói muốn được ở một mình, nên cô cũng không dám đi tìm anh.
Ngày nào cô cũng ôm lấy chiếc máy tính ngồi mạng, mong ngóng từng mẩu tin nói về anh. Anh đang tuyên truyền cho bộ phim “Trượng Kiếm”, bộ phim cũng sắp được phát sóng, công tác tuyên truyền gần đây trở nên rất rầm rộ, mấy nhân vật chính đều được các phương tiện truyền thông đại chúng bám theo riết, ngày nào cũng có một vài tin tức về họ.
Nhưng hôm nay tin tức có vẻ không được tốt.
Đầu tiên là ảnh của Lạc Vũ Nghiên và Nam Nam ăn cơm cùng nhau, bài viết nói, Lạc Vũ Nghiên công khai thừa nhận Nam Nam là con trai đẻ của mình. Lập tức trên mạng dấy lên một làn sóng lớn, tất cả những gì xảy ra trong sự nghiệp diễn xuất của Lạc Vũ Nghiên đều được đem ra phơi bày, cuối cùng có người còn nhắc tới câu chuyện giữa cô ấy và người bạn trai đã quá cố, thậm chí có người còn tiết lộ Nam Nam mắc bệnh tim bẩm sinh.
Cứ như vậy, việc Lạc Vũ Nghiên không chồng mà chửa cho đến việc giấu giếm sinh coòn đều được chỉ ra những lý do nghe như rất xác đáng. Thêm vào đó là sự thật hình ảnh nhân vật nữ trong “Trượng Kiếm”, đa số dư luận ban đầu đều đi trách mắng nhân vật nữ, nhưng bây giờ gió đã đổi chiều, nhiều người chuyển sang đồng cảm với những gì mà nhân vật nữ đã gặp phải, thậm chí có người còn đăng tải những đoạn clip cực kỳ đặc sắc của Nam Nam, qua đó nhận được sự cảm thông từ rất nhiều người.
Tư Ngôn mỉm cười khi đọc những tin tức đó, cứ như vậy thì tốt quá, Nam Nam không còn phải không dám công khai gọi mẹ nữa, cũng không cần phải trộm nhìn bà trong bóng tối nữa, và Lạc Vũ Nghiên cũng chẳng phải sợ sự uy hiếp của người khác nữa. Còn có một sự kiện lớn nữa liên quan đến Cảnh Dao.
Đêm qua ả bị ai đó quay được việc ả với một người đàn ông đã có vợ vào thuê phòng trong khách sạn, kết quả là vợ người đó đi tìm, rồi bắt quả tang ả đang trong cảnh không một mảnh vải che thân, ống kính máy ảnh liên liếp ghi lại hình ảnh đó. Trên mạng toàn là ảnh khỏa thân của ả, đương nhiên hình ảnh cũng đã được xử lý làm mờ những chỗ cần thiết. Mọi người không thể tìm ra mối liên hệ nào giữa hìỉnh ảnh ả ngoài đời với hình ảnh nhân vật nữ chính được quay trong bản MV mới nhất của Kỳ Dục. Trong thời gian ngắn, không hết những lời lẽ được đưa ra để lăng mạ chửi bới ả, ngay cả việc tiêu thụ album của Kỳ Dục cũng gặp chút ảnh hưởng.
Tư Ngôn đã sớm biết Cảnh Dao chẳng phải là người tử tế gì, nhưng không ngờ ả lại là kẻ chỉ vì một vai diễn, vì tiền mà trở nên trụy lạc đến như vậy, bất giác cô thấy chạnh lòng, rồi nghĩ đến việc ả từng diễn cặp với Kỳ Dục, tự nhiên thấy khó chịu trong lòng, ngay cả cô cũng chưa bao giờ được diễn cặp với anh.
Hôm nay không có tin tức liên quan đến Kỳ Dục, Tư Ngôn thấy hơn chán nản định đóng mạng lại, thì bất ngờ nhận được một cú điện thoại.
“Này, đã đọc tin tức ngày hôm nay chưa?”
Tư Ngôn uể oải đáp lời: “Anh muốn nói đến vụ quan hệ mẹ con giữa Lạc Vũ Nguyên và Nam Nam được tiết lộ, hay là vụ Cảnh Dao làm bồ nhí bị bắt quả tang?”
“Đương nhiên là về Cảnh Dao rồi.” Giọng nói bên đầu kia điện thoại tỏ ra vô cùng đắc ý., “Tôi đã nói là sẽ giúp cô mà, bây giờ thì ả đang gặp báo ứng đấy.”
“Ý anh là gì?” Tư Ngôn không hiểu.
“Ngốc.” Kỷ Huyên rít răng nói., “Còn nhớ trước kia có kẻ lắp máy quay trong phòng tắm của cô không, chính là do Cảnh Dao làm đấy. Bây giờ, hề hề, cứ thế này, sẽ chẳng có kịch bản nào chịu dành cho ả cho mà coi, đã quá đi.”
“Cái gì? Là cô ta á? Nhưng nếu trong tay cô ta có những tấm hình và video đó, thì tại sao cô ta lại không tung tán chúng?”
“Cô còn muốn mình trở thành nhân vật nữ xuất hiện với “ảnh nóng” một lần hả?” Kỷ Huyên e hèm một tiếng,. “Có điều việc này là do Kỳ Dục của cô giải quyết đấy, nghe nói ả ta dùng những thứ đó để đổi lấy tư cách vai diễn trong MV của anh ta. Kỳ Dục chắc là tức chết, nhưng vì cô, nên kết quả là lượng album bán ra của anh ta mới gặp khó khăn như thế.” Phía đầu dây bên kia Kỷ Huyên cười khoái trá.
Tim Tư Ngôn bỗng đập thình thịch, cô bỗng nhớ lại buổi sáng hôm đó ở Ô Trình, mắt cô mở to nhìn Cảnh Dao trên người chỉ quấn một chiếc khăn tăắm bước ra khỏi phòng, nấp sau người Kỳ Dục, lẽ nào, lần đó, họ đã thương lượng thành công?
Thấy Tư Ngôn mãi không nói gì, Kỷ Huyên lại e hèm vài tiếng bên đầu dây kia: “Trong trái tim cô chỉ có Kỳ Dục! Lần này tôi giúp cô xả giận, bắt ả sau này không thể chen chân trong làng giải trí nữa, thế mà cô cũng không cảm ơn tôi một tiếng.”.
“Là anh?” Tư Ngôn kinh ngạc hỏi.
“Nếu không thì cô tưởng mụ vợ kia sẽ xuất hiện trùng hợp thế hay sao, nếu không thì cô nghĩ làm sao đám phóng viên kia đã phục sẵn ở cửa từ lâu.” Kỷ Huyên ngửa mặt nhìn trời, vẻ như rất tức giận., “Không phải tôi làm thì còn ai làm vào đây?.”
Tư Ngôn phần nào cảm thấy ấm lòng, từ hồi quen biết Kỷ Huyên đến naày, cô luôn có cảm giác anh ta đang thay đổi, ban đầu cô tưởng không nên có quan hệ gì với người như anh ta, nhưng khi đã thực sự giao thiệp với nhau mới thấy rằng, anh ta đúng là một người bạn tốt. “Vậy tôi thành tâm thành ý cảm ơn anh nhiều.”
“Thôi đi. Tôi còn không biết cô à. Miệng nói cảm ơn tôi, nhưng trong bụng lại đang cảm ơn Kỳ Dục chứ gì. Thôi không nói với cô nữa, thật tức quá đi.” Nói rồi không đợi Tư Ngôn nói thêm, anh ta cúp luôn điện thoại.
Tư Ngôn nghe tiếng “tút tút” ở phía đầu dây bên kia, bất giác mỉm cười.
Tư Ngôn nhớ lại những lời Kỷ Huyên vừa nói, trong lòng cảm kích vô cùng. Không chỉ chỉ bởi Kỷ Huyên, mà hơn ai hết là vì Kỳ Dục. Hôm đó họ vừa mới cãi nhau, vậy mà anh vẫn vì tình mà ra tay giúp cô, lúc đó cô không nên nông nổi như thế, giờ đây cô không biết phải đi giải thích với anh thế nào.
Bất giác cô thở dài, đứng dậy đi xuống tầng, định lấy cho mình một chút nước.
Khi bước đến cầu thang, Tư Ngôn đã cảm thấy sự trống vắng trong phòng khách. Cô lấy lại tâm trạng rồi mới dám đi xuống: “Chung Tấn Sở, ông đến đón Tư Thiều về nhà sao?”.
“Cứ coi như vậy đi.” Chung Tấn Sở khẽ hèm một tiếng, rồi rất oai phong nói.
Tư Ngôn cười, cô biết ông ta luôn tỏ ra oai phong trước mặt người khác, ngoài Tư Thiều, ông ta đắc ý cái gì mới được chứ. “Còn có việc quan trọng khác phải không ạ? Tư Thiều đi ra ngoài có việc quan trọng rồi.”
“Đến tìm con trai.” Quả nhiên Chung Tấn Sở có kiểu ăn nói không thêm không bớt lấy một chữ.
“Con trai nào cơ?” Tư Ngôn thoáng ngạc nhiên, rồi cô chợt nhớ tới bà đã từng nói về người con trai vừa mới chào đời đã bị người cha này làm mất. Gương mặt Chung Tấn Sở thoáng chút bối rối, rồi ông ném một tập tài liệu về phía lòng cô: “Tư Thiều có nói hai đứa quen nhau.”.
“Quen?” Tư Ngôin kinh ngạc mở túi tài liệu ra xem, cô rút ra một tờ giấy phô tô, sững người khi vừa nhìn thấy nó. Đây rõ ràng là những giấy tờ của Kỳ Dục. “Ý ông là, đây là, là con trai ông?”
Chung Tấn Sở thoáng chau mày: “Là con trai ta với Tư Thiều.”.
Phải rồi, một mình ông làm sao sinh ra nổi. Tư Ngôn nghĩ. Nhưng không đúng, lẽ nào Kỳ Dục thực sự là con trai của Tư Thiều và Chung Tấn Sở? Chả trách cô luôn có cảm giác Kỳ Dục và Tư Thiều có gì đó giống giống nhau, lẽ nào là vì họ có quan hệ mẹ con với nhau? A, đúng rồi, tính cách của Kỳ Dục còn rất giống tính cách của Chung Tấn Sở.
Cô há hốc miệng như không dám tin: “Điều này là sự thật?”.
“Chẳng lẽ còn là giả? Tư Thiều nói cô thích nó?” Chung Tấn Sở rướn mày, hỏi.
Tư Ngôn thoáng thấy e thẹn, cô mân mê tập tài liệu rồi đưa trả lại Chung Tấn Sở: “Sao bà Tư Thiều lại nói hết với ông thế chứ.”.
“Không nói với ta thì nói với ai?”
Tư Ngôn hoàn toàn bị Chung Tấn Sở đánh gục, cô định không nói chuyện tiếp với ông ta nữa, ông ta muốn nhận con trai thì cứ nhận, hộ khẩu của cô là thuộc nhà ông Tư Niên bên này, chẳng có quan hệ gì với Chung Tấn Sở cả, dẫu sao chỉ cần Kỳ Dục không phải là anh ruột của cô là được.
Và rồi, Tư Ngôn cảm thấy toàn thân trở nên nhẹ nhõm, chờ Chung Tấn Sở đi tìm Kỳ Dục nói rõ tất cả, cô sẽ tiếp tục đến tìm anh để giải thích rõ những hiểu lầm trước kia. Trước đó, Tư Ngôn chưa bao giờ nghĩ mình sẽ được mời làm khách trong chương trình “Phía sau sân khấu chuyện người nổi tiếng”.
Hôm đó là do Tô Tiểu Mạt đến nói chuyện với cô, nói rằng chương trình “Phía sau sân khấu chuyện người nổi tiếng" chuẩn bị mời một diễn viên trẻ sáng giá, vừa diễn phim lần đầu đã nhận được sự yêu thích của đông đảo khán giả như cô đến làm một chương trình phỏng vấn nói chuyện.
Cô không thích Cao Nhã Tịnh làm người dẫn chương trình, nên không hứng thú cho lắm. Nhưng Tô Tiểu Mạt nói chương trình này có đông đảo khán giả đón xem, sẽ giúp ích nhiều cho con đường sự nghiệp của cô sau này, rất mong cô có thể tham gia.
Tư Ngôn do dự hồi lâu, vì đài truyền hình cũng đã một lần phát chương trình “Phía sau sân khấu chuyện người nổi tiếng” mà Kỳ Dục là khách mời, cuối cùng cô quyết định, cô muốn tham gia một lần. Cô muốn tự mình nói cho khán giả biết, cô không phải là em gái của Kỳ Dục.
“Anh…”, Tư Ngôn muốn cùng Kỳ Dục tiễn tro cốt của bà Lâm Mạn Ngọc Văn tới nơi chôn cất, nên nói: “Em có thể làm em gái anh một ngày không?”. Cứ tưởng anh sẽ từ chối, nhưng không, anh khẽ gật đầu đồng ý.
Chỉ một điều mà cô không nghe thấy, anh nói: “Cả đời cũng được.”. Họ là anh em của nhau cả đời, số phận đã sắp đặt họ không thể là người yêu của nhau.
Do tâm trạng Tư Ngôn gặp chtrấn động mạnh, nên bà Tư Thiều luôn ở bên cạnh cô. Bà còn nhớ Tư Ngôn từng nói, Kỳ Dục không biết chuyện hai đứa là anh em của nhau, nhưng không hiểu tại sao, bào luôn có cảm giác Kỳ Dục hình như cũng đã biết tất cả, hơn nữa cũng chính vì quan hệ ấy, mà cậu ta luôn giữ khoảng cách nhất định với Tư Ngôn.
Sau khi bà Lâm Mạn Văn đã được mai táng xong, Tư Ngôn không kìm nổi cảm xúc, cô kéo Kỳ Dục lại –- lúc này đang định quay người bước đi: “Em ở bên anh được khôngAnh và em bên nhau?”. Họ không còn là anh em ruột như cô từng tưởng nữa, cô muốn được ở cạnh bên anh, cùng anh trải qua những tháng ngày đau thương này.
Nhưng không ngờ Kỳ Dục lắc đầu, giọng nói ảm đạm: “Không cần đâu.”.
“Nhưng…” Tư Ngôn lại không biết viện cớ gì để anh chấp nhận yêu cầu của mình, dẫu sao trước đây cô từng tưởng hai người không bao giờ có thể ở bên nhau, cô đã nói với anh những lời tàn nhẫn, phải chăng anh vẫn còn để tâm đến những lời đó? Cô có thể từ từ giải thích cho anh hiểu.
“Anh muốn được ở một mình.” Giọng Kỳ Dục lạnh lùng, rồi anh khẽ đưa mắt liếc nhìn cô thật, rồi như sợ ánh mắt đó sẽ tiết lộ những cảm xúc không nên có, anh lại vội vãả rdời cái ánh nhìn sang nơi khác:, “Em không hiểu anh nói gì sao?”.
Tư Ngôn buông thõng tay xuống: “Được, em biết rồi.”. Nhưng, em sẽ đợi anh. Còn còn rất nhiều điều muốn nói với anh, giờ đây không có gì có thể ngăn cản chúng ta nữa.
Vừa nhìn bóng áo đen của Kỳ Dục bước những bước dài xuống núi, Tư Ngôn vừa hít một hơi thật sâu, những cơn gió lạnh giá từ tứ phía ập tới làm khiến toàn thân cô run rẩy. Cô quay đầu sang bên nhìn Tư Thiều, khó khăn lắm mới nở được nụ cười: “Chúng ta đi về đi.”. Chỉ còn mấy ngày nữa là đến Tết âm lịch.
Bộ phim “Em yêu, yêu không bao giờ muộn” do cô thủ vai chính đã được phát chiếu, và nhận được sự hưởng ứng nồng nhiệt từ phía khán giả. Những lời bình phẩm trên mạng khen có mà chê cũng có, nhưng số lượng tán thưởng vẫn chiếm số đông. Ngày nào Tư Ngôn cũng vào lên mạng, và vì thế cô cũng biết được vài điều. Đoàn làm phim có một bữa tiệc chúc mừng, nhưng cô lấy lý do sức khỏe mà từ chối tham gia, cả ngày chùm trùm chăn không bước ra đường lấy một bước.
Không khí chào đón năm mới của thành phố Tân Hải không quá náo nhiệt, nhưng so với nước ngoài thì vẫn có không khí hơn nhiều. Trên đường chỗ não nào cũng giăng đèn kết hoa, trông rất đẹp mắt. Nhưng gần đây Tư Ngôn gặp phải quá nhiều chuyện, cô thực sự không còn tâm trạng để đón năm mới, và cũng bởi vì hôm đó Kỳ Dục nói muốn được ở một mình, nên cô cũng không dám đi tìm anh.
Ngày nào cô cũng ôm lấy chiếc máy tính ngồi mạng, mong ngóng từng mẩu tin nói về anh. Anh đang tuyên truyền cho bộ phim “Trượng Kiếm”, bộ phim cũng sắp được phát sóng, công tác tuyên truyền gần đây trở nên rất rầm rộ, mấy nhân vật chính đều được các phương tiện truyền thông đại chúng bám theo riết, ngày nào cũng có một vài tin tức về họ.
Nhưng hôm nay tin tức có vẻ không được tốt.
Đầu tiên là ảnh của Lạc Vũ Nghiên và Nam Nam ăn cơm cùng nhau, bài viết nói, Lạc Vũ Nghiên công khai thừa nhận Nam Nam là con trai đẻ của mình. Lập tức trên mạng dấy lên một làn sóng lớn, tất cả những gì xảy ra trong sự nghiệp diễn xuất của Lạc Vũ Nghiên đều được đem ra phơi bày, cuối cùng có người còn nhắc tới câu chuyện giữa cô ấy và người bạn trai đã quá cố, thậm chí có người còn tiết lộ Nam Nam mắc bệnh tim bẩm sinh.
Cứ như vậy, việc Lạc Vũ Nghiên không chồng mà chửa cho đến việc giấu giếm sinh coòn đều được chỉ ra những lý do nghe như rất xác đáng. Thêm vào đó là sự thật hình ảnh nhân vật nữ trong “Trượng Kiếm”, đa số dư luận ban đầu đều đi trách mắng nhân vật nữ, nhưng bây giờ gió đã đổi chiều, nhiều người chuyển sang đồng cảm với những gì mà nhân vật nữ đã gặp phải, thậm chí có người còn đăng tải những đoạn clip cực kỳ đặc sắc của Nam Nam, qua đó nhận được sự cảm thông từ rất nhiều người.
Tư Ngôn mỉm cười khi đọc những tin tức đó, cứ như vậy thì tốt quá, Nam Nam không còn phải không dám công khai gọi mẹ nữa, cũng không cần phải trộm nhìn bà trong bóng tối nữa, và Lạc Vũ Nghiên cũng chẳng phải sợ sự uy hiếp của người khác nữa. Còn có một sự kiện lớn nữa liên quan đến Cảnh Dao.
Đêm qua ả bị ai đó quay được việc ả với một người đàn ông đã có vợ vào thuê phòng trong khách sạn, kết quả là vợ người đó đi tìm, rồi bắt quả tang ả đang trong cảnh không một mảnh vải che thân, ống kính máy ảnh liên liếp ghi lại hình ảnh đó. Trên mạng toàn là ảnh khỏa thân của ả, đương nhiên hình ảnh cũng đã được xử lý làm mờ những chỗ cần thiết. Mọi người không thể tìm ra mối liên hệ nào giữa hìỉnh ảnh ả ngoài đời với hình ảnh nhân vật nữ chính được quay trong bản MV mới nhất của Kỳ Dục. Trong thời gian ngắn, không hết những lời lẽ được đưa ra để lăng mạ chửi bới ả, ngay cả việc tiêu thụ album của Kỳ Dục cũng gặp chút ảnh hưởng.
Tư Ngôn đã sớm biết Cảnh Dao chẳng phải là người tử tế gì, nhưng không ngờ ả lại là kẻ chỉ vì một vai diễn, vì tiền mà trở nên trụy lạc đến như vậy, bất giác cô thấy chạnh lòng, rồi nghĩ đến việc ả từng diễn cặp với Kỳ Dục, tự nhiên thấy khó chịu trong lòng, ngay cả cô cũng chưa bao giờ được diễn cặp với anh.
Hôm nay không có tin tức liên quan đến Kỳ Dục, Tư Ngôn thấy hơn chán nản định đóng mạng lại, thì bất ngờ nhận được một cú điện thoại.
“Này, đã đọc tin tức ngày hôm nay chưa?”
Tư Ngôn uể oải đáp lời: “Anh muốn nói đến vụ quan hệ mẹ con giữa Lạc Vũ Nguyên và Nam Nam được tiết lộ, hay là vụ Cảnh Dao làm bồ nhí bị bắt quả tang?”
“Đương nhiên là về Cảnh Dao rồi.” Giọng nói bên đầu kia điện thoại tỏ ra vô cùng đắc ý., “Tôi đã nói là sẽ giúp cô mà, bây giờ thì ả đang gặp báo ứng đấy.”
“Ý anh là gì?” Tư Ngôn không hiểu.
“Ngốc.” Kỷ Huyên rít răng nói., “Còn nhớ trước kia có kẻ lắp máy quay trong phòng tắm của cô không, chính là do Cảnh Dao làm đấy. Bây giờ, hề hề, cứ thế này, sẽ chẳng có kịch bản nào chịu dành cho ả cho mà coi, đã quá đi.”
“Cái gì? Là cô ta á? Nhưng nếu trong tay cô ta có những tấm hình và video đó, thì tại sao cô ta lại không tung tán chúng?”
“Cô còn muốn mình trở thành nhân vật nữ xuất hiện với “ảnh nóng” một lần hả?” Kỷ Huyên e hèm một tiếng,. “Có điều việc này là do Kỳ Dục của cô giải quyết đấy, nghe nói ả ta dùng những thứ đó để đổi lấy tư cách vai diễn trong MV của anh ta. Kỳ Dục chắc là tức chết, nhưng vì cô, nên kết quả là lượng album bán ra của anh ta mới gặp khó khăn như thế.” Phía đầu dây bên kia Kỷ Huyên cười khoái trá.
Tim Tư Ngôn bỗng đập thình thịch, cô bỗng nhớ lại buổi sáng hôm đó ở Ô Trình, mắt cô mở to nhìn Cảnh Dao trên người chỉ quấn một chiếc khăn tăắm bước ra khỏi phòng, nấp sau người Kỳ Dục, lẽ nào, lần đó, họ đã thương lượng thành công?
Thấy Tư Ngôn mãi không nói gì, Kỷ Huyên lại e hèm vài tiếng bên đầu dây kia: “Trong trái tim cô chỉ có Kỳ Dục! Lần này tôi giúp cô xả giận, bắt ả sau này không thể chen chân trong làng giải trí nữa, thế mà cô cũng không cảm ơn tôi một tiếng.”.
“Là anh?” Tư Ngôn kinh ngạc hỏi.
“Nếu không thì cô tưởng mụ vợ kia sẽ xuất hiện trùng hợp thế hay sao, nếu không thì cô nghĩ làm sao đám phóng viên kia đã phục sẵn ở cửa từ lâu.” Kỷ Huyên ngửa mặt nhìn trời, vẻ như rất tức giận., “Không phải tôi làm thì còn ai làm vào đây?.”
Tư Ngôn phần nào cảm thấy ấm lòng, từ hồi quen biết Kỷ Huyên đến naày, cô luôn có cảm giác anh ta đang thay đổi, ban đầu cô tưởng không nên có quan hệ gì với người như anh ta, nhưng khi đã thực sự giao thiệp với nhau mới thấy rằng, anh ta đúng là một người bạn tốt. “Vậy tôi thành tâm thành ý cảm ơn anh nhiều.”
“Thôi đi. Tôi còn không biết cô à. Miệng nói cảm ơn tôi, nhưng trong bụng lại đang cảm ơn Kỳ Dục chứ gì. Thôi không nói với cô nữa, thật tức quá đi.” Nói rồi không đợi Tư Ngôn nói thêm, anh ta cúp luôn điện thoại.
Tư Ngôn nghe tiếng “tút tút” ở phía đầu dây bên kia, bất giác mỉm cười.
Tư Ngôn nhớ lại những lời Kỷ Huyên vừa nói, trong lòng cảm kích vô cùng. Không chỉ chỉ bởi Kỷ Huyên, mà hơn ai hết là vì Kỳ Dục. Hôm đó họ vừa mới cãi nhau, vậy mà anh vẫn vì tình mà ra tay giúp cô, lúc đó cô không nên nông nổi như thế, giờ đây cô không biết phải đi giải thích với anh thế nào.
Bất giác cô thở dài, đứng dậy đi xuống tầng, định lấy cho mình một chút nước.
Khi bước đến cầu thang, Tư Ngôn đã cảm thấy sự trống vắng trong phòng khách. Cô lấy lại tâm trạng rồi mới dám đi xuống: “Chung Tấn Sở, ông đến đón Tư Thiều về nhà sao?”.
“Cứ coi như vậy đi.” Chung Tấn Sở khẽ hèm một tiếng, rồi rất oai phong nói.
Tư Ngôn cười, cô biết ông ta luôn tỏ ra oai phong trước mặt người khác, ngoài Tư Thiều, ông ta đắc ý cái gì mới được chứ. “Còn có việc quan trọng khác phải không ạ? Tư Thiều đi ra ngoài có việc quan trọng rồi.”
“Đến tìm con trai.” Quả nhiên Chung Tấn Sở có kiểu ăn nói không thêm không bớt lấy một chữ.
“Con trai nào cơ?” Tư Ngôn thoáng ngạc nhiên, rồi cô chợt nhớ tới bà đã từng nói về người con trai vừa mới chào đời đã bị người cha này làm mất. Gương mặt Chung Tấn Sở thoáng chút bối rối, rồi ông ném một tập tài liệu về phía lòng cô: “Tư Thiều có nói hai đứa quen nhau.”.
“Quen?” Tư Ngôin kinh ngạc mở túi tài liệu ra xem, cô rút ra một tờ giấy phô tô, sững người khi vừa nhìn thấy nó. Đây rõ ràng là những giấy tờ của Kỳ Dục. “Ý ông là, đây là, là con trai ông?”
Chung Tấn Sở thoáng chau mày: “Là con trai ta với Tư Thiều.”.
Phải rồi, một mình ông làm sao sinh ra nổi. Tư Ngôn nghĩ. Nhưng không đúng, lẽ nào Kỳ Dục thực sự là con trai của Tư Thiều và Chung Tấn Sở? Chả trách cô luôn có cảm giác Kỳ Dục và Tư Thiều có gì đó giống giống nhau, lẽ nào là vì họ có quan hệ mẹ con với nhau? A, đúng rồi, tính cách của Kỳ Dục còn rất giống tính cách của Chung Tấn Sở.
Cô há hốc miệng như không dám tin: “Điều này là sự thật?”.
“Chẳng lẽ còn là giả? Tư Thiều nói cô thích nó?” Chung Tấn Sở rướn mày, hỏi.
Tư Ngôn thoáng thấy e thẹn, cô mân mê tập tài liệu rồi đưa trả lại Chung Tấn Sở: “Sao bà Tư Thiều lại nói hết với ông thế chứ.”.
“Không nói với ta thì nói với ai?”
Tư Ngôn hoàn toàn bị Chung Tấn Sở đánh gục, cô định không nói chuyện tiếp với ông ta nữa, ông ta muốn nhận con trai thì cứ nhận, hộ khẩu của cô là thuộc nhà ông Tư Niên bên này, chẳng có quan hệ gì với Chung Tấn Sở cả, dẫu sao chỉ cần Kỳ Dục không phải là anh ruột của cô là được.
Và rồi, Tư Ngôn cảm thấy toàn thân trở nên nhẹ nhõm, chờ Chung Tấn Sở đi tìm Kỳ Dục nói rõ tất cả, cô sẽ tiếp tục đến tìm anh để giải thích rõ những hiểu lầm trước kia. Trước đó, Tư Ngôn chưa bao giờ nghĩ mình sẽ được mời làm khách trong chương trình “Phía sau sân khấu chuyện người nổi tiếng”.
Hôm đó là do Tô Tiểu Mạt đến nói chuyện với cô, nói rằng chương trình “Phía sau sân khấu chuyện người nổi tiếng" chuẩn bị mời một diễn viên trẻ sáng giá, vừa diễn phim lần đầu đã nhận được sự yêu thích của đông đảo khán giả như cô đến làm một chương trình phỏng vấn nói chuyện.
Cô không thích Cao Nhã Tịnh làm người dẫn chương trình, nên không hứng thú cho lắm. Nhưng Tô Tiểu Mạt nói chương trình này có đông đảo khán giả đón xem, sẽ giúp ích nhiều cho con đường sự nghiệp của cô sau này, rất mong cô có thể tham gia.
Tư Ngôn do dự hồi lâu, vì đài truyền hình cũng đã một lần phát chương trình “Phía sau sân khấu chuyện người nổi tiếng” mà Kỳ Dục là khách mời, cuối cùng cô quyết định, cô muốn tham gia một lần. Cô muốn tự mình nói cho khán giả biết, cô không phải là em gái của Kỳ Dục.