Ngã Dục Phong Thiên

Chương 1079: Màu vàng viên mãn!

Vừa mới bước vào, vô số hung thú hình người màu tím ở bốn phía lập tức vỗ cánh bao vây Mạnh Hạo, phóng mắt nhìn lại, một mảnh màu tím.

Khoảng cách ngàn trượng, những hung thú màu tím đó đã chiếm cứ hết năm trăm trượng, chỉ có đi qua năm trăm trượng thì bọn chúng mới thối lui, sau đó sẽ tới lượt hung thú màu bạc ra tay ở ba trăm trượng kế tiếp, Cố Thiên Tường của Nhất Kiếm Tông chính là thất bại ở chỗ này.

Nếu có thể xông qua, thứ gặp phải sẽ là một hung thú màu vàng!

Hai mắt Mạnh Hạo lóe lên, hắn không có thời gian dừng lại ở chỗ này quá lâu, lúc này ra tay liền là Hắc Bạch Lưỡng Châu Đệ Cửu Sơn, đệ cửu sơn phủ xuống, hắc bạch nhị châu vây quanh, làm cho mặt đất xung quanh chấn động, hư vô run rẩy, từng tầng từng tầng gợn sóng nhanh chóng khuếch tán, hóa thành uy áp kinh người.

Uy áp đó khiến cho những hung thú màu tím dường như đụng vào một vách ngăn vô hình, toàn bộ thối lui theo công kích của Mạnh Hạo, một loạt tiếng gào thét vang lên, cho dù là con xuất sắc trong đám hung thú màu tím này cũng không có cách nào tới gần, vừa mới đụng vào là lập tức bay ngược ra.

Một trăm trượng, hai trăm trượng, ba trăm trượng, bốn trăm trượng...

Chỉ có thời gian vài hơi thở mà Mạnh Hạo đã trực tiếp vượt qua được năm trăm trượng như giẫm trên đất bằng, những hung thú màu tím ở phía sau nhìn chằm chằm Mạnh Hạo, nhưng cũng không có tiếp tục đuổi giết.

Ở phía trước Mạnh Hạo có ánh sáng bạc lóe lên, một con hung thú màu bạc dữ tợn gào thét bay tới, tốc độ cực nhanh, có thể so với Trảm Linh đệ nhị đao.

Mạnh Hạo hừ lạnh một tiếng, phất tay phải một cái, đệ cửu sơn ầm ầm phủ xuống, hung hăng đụng tới trấn áp hung thú màu bạc, khiến cho hung thú màu bạc phát ra tiếng kêu thê lương, thân thể như sắp vỡ ra nhưng ngọn lửa toàn thân của nó cháy lên một cái lại khôi phục như thường.

Mạnh Hạo nhân cơ hội này chạy ra được một trăm trượng, hiện giờ khoảng cách tới cánh cửa lửa chỉ có bốn trăm trượng.

Nhưng đúng lúc này, lại bay đến sáu con hung thú màu bạc, cộng với con lúc nãy là bảy con hung thú, mỗi con đều có tu vi Trảm Linh đệ nhị đạo, thậm chí trong đó có hai con hiển lộ ra tu vi Trảm Linh đệ tam đao, toàn bộ xông về phía Mạnh Hạo.

"Tiếp tục trấn áp!" Bước chân Mạnh Hạo không dừng, tay phải chỉ về phía trước một cái, đệ cửu sơn lập tức bành trướng, phát ra tiếng ầm ầm trấn áp bảy con hung thú màu bạc.

Còn Mạnh Hạo thì xông tới được vị trí cách cánh cửa lửa ba trăm trượng.




Ngay khi hắn bước tới vị trí này, mười mấy con hung thú màu bạc ở bên cạnh rống giận xông ra, ầm một tiếng nổ lớn, đệ cửu sơn chấn động một cái, toàn thân bảy con hung thú màu bạc bị trấn áp bên trong đó bốc lên ngọn lửa ngập trời, thoát khốn bay ra, hình thành cục diện liên thủ bao vây.

Năm người Kim Hàn Tông nhìn chăm chú không chớp mắt, Cố Thiên Tường của Nhất Kiếm Tông ở một bên cũng hai mắt lóng lánh, hắn chính là thất bại ở ngay vị trí hiện giờ của Mạnh Hạo.

- Lục Bách kia là yêu nghiệt, tên Mạnh Hạo này mặc dù rất mạnh nhưng muốn xông qua ải này, không có khả năng!

Chủ tể màu vàng nhạt ở giữa không trung cũng đang nhìn một màn này.

- Hắn sắp bại rồi.

Nhưng chính vào lúc này, tay phải Mạnh Hạo đột nhiên bấm quyết, hướng về bốn phía phất ống tay áo một cái.

"Huyết Yêu Đại Pháp!"

Tiếng ầm ầm vang lên, một lốc xoáy lo lớn đột nhiên xuất hiện, trong chớp mắt liền bao phủ toàn bộ hơn hai mươi con hung thú màu bạc vào bên trong. Cùng lúc đó, một bàn tay màu máu to lớn huyễn hóa ra, một trảo bắt lấy hơn hai mươi con hung thú màu bạc.

- Khí Huyết Cảnh! Mạnh Hạo ngửa mặt lên trời hô lên, thiên địa nổ ầm ầm, hơn hai mươi con hung thú màu bạc đó đều toàn thân chấn động, lộ ra thần sắc sợ hãi, bằng mắt thường có thể thấy thân thể của bọn họ đang nhanh chóng khô héo, lượng lớn khí huyết chạy thằng tới Mạnh Hạo.

Thân thể Mạnh Hạo chấn động, sự mạnh mẽ của khí huyết này khiến cho thân thể của hắn trong nháy mắt liền đạt đến cực hạn mà Trảm Linh có thể ngưng tụ.

Hơn hai mươi hung thú màu bạc không ngừng vùng vẫy, lốc xoáy dường như muốn sụp đổ dưới sự vùng vẫy đó, tựa hồ đây cũng là cực hạn của Huyết Yêu Đại Pháp tầng thứ hai.

Ánh mắt Cố Thiên Tường của Nhất Kiếm Tông chớp động.

- Hắn sắp thua rồi!


Năm người Kim Hàn Tông đều than thở, Mạnh Hạo cũng không cách nào vượt qua tầng thứ nhất này, bọn họ tự cảm thấy bản thân càng không có hy vọng.

Khi chủ tể màu vàng nhạt trên không trung vừa thấy Mạnh Hạo triển khai Huyết Yêu Đại Pháp thì thần sắc có chút biến hóa, nhưng giờ thì đã khôi phục như thường.

Lúc này, lốc xoáy đã không thể chịu đựng được sự vùng vẫy cùng tiếng gào thét của hơn hai mươi hung thú màu bạc, thậm chí còn phát ra tiếng "rắc rắc", mắt thấy sắp vỡ vun thì Mạnh Hạo đưa tay phải ra, chỉ về phía trước.

- Khô!

Khô Viêm Yêu Pháp Bản Tôn Đạo, chữ Khô vừa ra, thân thể của toàn bộ hung thú màu bạc đều run rẩy, trở nên khô héo, tu vi của bọn họ đều bị áp chế, thậm chí sinh mạng cũng xuất hiện dấu hiệu khô héo.

Bọn chúng trở nên suy nhược nên lốc xoáy hình thành từ Huyết Yêu Đại Pháp không thể bị rung chuyển nữa, tiếp tục xoay chuyển ầm ầm, từ xa nhìn lại, lốc xoáy đó vô cùng khổng lồ, long trời lở đất.

Oanh!

Khí huyết càng nồng đậm hơn, che trời phủ đất bị hút ra từ trong lốc xoáy, chạy thẳng về phía Mạnh Hạo, thân thể hắn chấn động mãnh liệt, chớp mắt liền đột phá Trảm Linh trở thành thân thể Vấn Đạo.

Mà hơn hai mươi hung thú đó thì lại nhanh chóng khô héo, mắt thấy sắp chết đến nơi thì toàn thân bọn chúng lập tức xuất hiện ngọn lửa, chớp mắt liền hồi phục, nhưng vừa mới hồi phục thì lập tức bị Mạnh Hạo hấp thu lần nữa.

Lặp đi lặp lại, dường như bọn chúng đã trở thành nguồn năng lượng giúp cho Mạnh Hạo không ngừng cường hóa, có thể làm cho Mạnh Hạo... cường hóa vô hạn.

Vấn Đạo sơ kỳ, Vấn Đạo trung kỳ...

Mạnh Hạo ngửa mặt lên trời hô lên, hắn cảm nhận được một loại cường đại chưa từng có, sự cường đại đó là thân thể cường hãn đến một trình độ nhất định mà sản sinh ra sự tự tin.


Đây, chính là Huyết Yêu Đại Pháp, thuật pháp nghịch thiên!

Loại cường hãn này, trước giờ chưa có, cũng kèm theo đau nhức kịch liệt, giống như thân thể bị xé rách ra. Một màn này khiến cho Cố Thiên Tường của Nhất Kiếm Tông hít ngược một ngụm khí, năm người Kim Hàn Tông thì trừng to mắt ra.

Nhất là cự thú màu vàng nhạt trên không trung càng thêm hô hấp dồn dập.

"Đây là thần thông gì, không ngờ kinh người như vậy!"

"Tuy rằng thoạt nhìn không giống với dòng sông thời gian kia, nhưng nếu bàn về trình độ kinh khủng thật sự thì thuật này vượt qua dòng sông thời gian đó!" Chủ tể màu vàng nhạt thất kinh.

Nhất là khi hắn thấy được hơn hai mươi tộc nhân màu bạc của hắn dù là đang không ngừng hồi phục nhưng dần dần đã theo không kịp sự tiêu hao, thậm chí thần sắc của vài con trong đó đã lộ ra tuyệt vọng.

Mạnh Hạo dường như thay thế cho cái lốc xoáy đó, cắn nuốt hết thảy lực lượng khí huyết!

"Chết tiệt, hắn tiếp tục như vậy thì rất có khả năng khiến cho tộc nhân của ta khô héo đến chết!" Chủ tể màu vàng nhạt biến đổi sắc mặt, ánh mắt Mạnh Hạo lóe lên một cái, thân thể của hắn ầm ầm bạo phát, trực tiếp xông qua Vấn Đạo trung kỳ, bước chân vào trình độ Vấn Đạo hậu kỳ.

Gần như khi hắn vừa bước vào trình độ đó thì lốc xoáy Huyết Yêu Đại Pháp trực tiếp từ màu đỏ biến thành màu vàng.

Tiếng nổ ầm ầm rung trời, uy áp càng thêm long trời lở đất, sắc mặt năm người Kim Hàn Tông hoàn toàn đại biến, tâm thần của bọn họ chấn động, bọn họ cảm nhận một cách rõ ràng sự đáng sợ của lốc xoáy màu vàng đó, thậm chí lúc này dù cho năm người bọn họ có hợp thành khôi lỗi cũng không cách nào rung chuyển được Mạnh Hạo.

Cố Thiên Tường của Nhất Kiếm Tông hít ngược một hơi, hai mắt mạnh mẽ co rút lại, lúc này hắn đã cảm nhận được trên người Mạnh Hạo cũng là một yêu nghiệt giống với Lục Bách.

Lốc xoáy màu vàng đó giống như một loại chất biến, uy lực trong nháy mắt bạo phát gấp mười lần, tâm thần Mạnh Hạo chấn động, hắn cảm nhận được sự kinh khủng của lốc xoáy màu vàng này.

"Khó trách ta thủy chung không cách nào tu thành tầng thứ ba, bởi vì lốc xoáy màu máu... không phải là cực hạn của Huyết Yêu Đại Pháp tầng thứ hai, chỉ có làm cho nó biến thành màu vàng mới được xem là Khí Huyết Cảnh đại viên mãn!"

Mạnh Hạo lập tức hiểu rõ, hắn lúc này tự tin có thể trong nháy mắt hút khô hơn hai mươi hung thú màu bạc này, nhưng hắn hơi do dự một chút, cũng không có làm như vậy.




Dù sao nơi này là do chủ tể màu vàng nhạt kia khống chế, có thể không làm chuyện quá tuyệt là tốt nhất.

"Chết tiệt, một yêu nghiệt thì cũng thôi, làm sao lại ra thêm một yêu nghiệt nữa, thậm chí so với tên trước đó càng kinh người hơn!"

Lục Bách vượt qua chỗ này là dựa vào dòng sông thời gian đẩy lui những hung thú màu bạc, từ đó xông qua. Nhưng Mạnh Hạo thì dùng thuật pháp cường hãn của hắn, với khí thế nghiền ép đi qua, ai cao ai thấp liền được xác định!

Chủ tể màu vàng nhạt càng thêm lo lắng, nhưng nó có ước định cổ xưa ngăn trở nên không thể ra tay quấy nhiễu. Ngay lúc nó đang vô cùng lo lắng thì Mạnh Hạo nâng tay phải lên vung mạnh một cái, ầm một tiếng, lốc xoáy màu vàng tiêu tán đi, hơn hai mươi con hung thú màu bạc đồng loạt bị cuốn ngược về sau, từng con phun ra máu tươi, trở nên uể oải, ánh mắt nhìn về phía Mạnh Hạo lộ ra vẻ khủng khiếp cùng kính sợ chưa bao giờ có qua.

Bọn chúng không sợ Lục Bách, bởi vì Lục Bách dù mạnh hơn nữa cũng không cách nào giết chết bọn chúng!

Nhưng Mạnh Hạo thì khác, hắn có tư cách, có năng lực diệt sát bọn chúng!

Trong tiếng nổ ầm ầm, khi hơn mươi con hung thú màu bạc bị đẩy lùi đi, Mạnh Hạo cất bước đi ra, hắn hấp thu vô cùng nhiều khí huyết, mặc dù không thuộc về hắn, chỉ là mượn dùng để tạm thời cường hóa nhưng cho dù là như vậy... lúc này hắn đã có thể bạo phát ra lực lượng thân thể gần với Vấn Đạo đỉnh phong.

Trong lúc hắn bước đi, quy tắc phủ xuống, pháp tắc vây quanh, thế giới ầm ầm chấn động, hư vô vặn vẹo, khí thế của hắn long trời lở đất. Hai mắt chủ tể màu vàng nhạt lóe lên, dưới sự khống chế của nó theo như ước định liền an bài một tộc nhân màu vàng còn mạnh hơn so với con Lục Bách gặp được, lập tức có một con hung thú màu vàng gào thét bay ra, xông thẳng về phía Mạnh Hạo, bạo phát ra tu vi Vấn Đạo, toàn thân có ngọn lửa đốt cháy, giống như lưu tinh ầm ầm bay tới.

- Cút cho ta! Mạnh Hạo lập tức nhìn ra sự bất đồng giữa mình với Lục Bách, hắn hừ lạnh một tiếng, hàn quang trong mắt lóe lên, nâng tay phải vung một quyền về phía trước, một quyền này hắn đã bộc phát ra toàn bộ lực lượng thân thể trong cơ thể, thiên địa biến sắc, gió mây cuốn ngược, một con sóng lớn che phủ trời đất điên cuồng đánh tới.

Sắc mặt hung thú màu vàng đang bay tới trong nháy mắt liền đại biến, nguy cơ sinh tử mãnh liệt khiến cho nó không chút do dự lựa chọn tránh né, nhưng sóng lớn do thân thể Mạnh Hạo đánh ra quá kinh người, chớp mắt liền tới, trực tiếp bao phủ hung thú màu vàng vào bên trong.

Tiếng hét thê lương thảm thiết truyền ra, ngọn lửa trên thân của hung thú màu vàng dù cho có thiêu đốt đi nữa nhưng cũng không cách nào thay đổi sự tan vỡ cùng tiêu tán của thân thể.

Mắt thấy nó sắp chết thì toàn thân chủ tể màu vàng nhạt trên không trung lập tức lóe lên ánh sáng, chớp mắt liền tới gần, bắt lại hung thú màu vàng sắp chết đó, vỗ mạnh một cái, tiếng nổ vang vọng, đánh tan sóng lớn do thân thể Mạnh Hạo tạo thành, cứu lại được tộc nhân của nó.

Hung thú màu vàng lúc này hơi thở thoi thóp, ánh mắt nhìn về phía Mạnh Hạo mang theo vẻ khiếp sợ mãnh liệt, không chỉ mình nó, toàn bộ hung thú màu vàng hiện giờ cũng đều hoảng sợ.

- Ngươi thông qua được cửa ải này! Chủ tể màu vàng nhạt nhìn Mạnh Hạo một cái thật sâu, chậm rãi lên tiếng.

----------oOo----------

back top