Ngã Dục Phong Thiên

Chương 1668: Bạch chủ bỏ mạng, chiến sự nổi lên


- Bất luận
thành bại, đều phải đánh một trận!

- Nếu đối phương chưa chuẩn bị xong, như vậy... một trận
chiến này lại không thể trì hoãn!

- Một trận chiến mà thôi, cho dù cuộc chiến tranh này, từ
nay về sau sẽ kéo dài nữa, kéo dài không biết bao nhiêu năm tháng, nhưng nếu sớm
muộn gì sắp xảy ra, lại há tiếp tục chuẩn bị!

Từng tiếng gào thét đang đồn ra trong mỗi một khu vực của
Sơn Hải Giới, vang dội bốn phương tám hướng. Mạnh Hạo trầm mặc, nhưng trong mắt
lại có ánh sao chợt lóe sáng, lộ ra chiến ý mãnh liệt.

- Có lẽ sau khi chuẩn bị, có thể càng ngưng tụ lực lượng
của Sơn Hải Giới, nhưng... khi đó, cũng chính là lúc hai cổ thế lực kinh khủng
khác đến.

Thay vì như thế, không bằng như bây giờ lập tức đánh, nếu
có thể trước khi hai cổ thế lực đó đến, diệt 33 Thiên trước, có lẽ... một trận
chiến này, cũng không phải là không thể thắng lợi!

Đôi mắt của Mạnh Hạo lóe lên một cái, không trầm mặc nữa,
ngẩng đầu nhìn tinh không, nhìn bàn tay giáp vàng chộp lấy Bạch chủ. Hắn không
lên tiếng nói ra chữ chiến đó, mà là thân thể bước lên trước bước đi, ầm ầm bộc
phát lực lượng thần thức có thể so với Chí Tôn tám thành,!

Nếu muốn khai chiến, như vậy Bạch chủ đó có thể tạo được
tác dụng rất lớn đối với cảnh giới Vĩnh Hằng của Mạnh Hạo. Nói gì... cũng không
thể bị mang đi, trong phút chốc, thần thức của hắn dâng lên mạnh mẽ.

Dị tộc giáp vàng trên Đệ Nhất Thiên đại lục, sắc mặt của
gã trong nháy mắt biến hóa, thần sắc lộ ra khiếp sợ. Đối mặt Sơn Hải Giới vào
thời khắc này gần như quần khởi, gã theo bản năng muốn lui về sau, chộp lấy Bạch
chủ, bức ép tránh thoát sự kềm chế của Sơn Hải Giới, lúc đang muốn lôi trở về,
thần thức của Mạnh Hạo đi lên mạnh mẽ.

Sau khi song phương trong nháy mắt đụng chạm, thần thức của
Mạnh Hạo trực tiếp hóa thành một cỗ lực lượng Trảm Thiên, trong tiếng nổ ầm ầm
chạy thẳng tới bàn tay nọ. Tốc độ cực nhanh, phút chốc tới gần hóa thành một
thanh đao của thần thức, trong nháy mắt chém tới.

- Ánh sáng của hạt gạo cũng dám tranh huy với nhật nguyệt!

Dị tộc giáp vàng hừ lạnh, đưa tay phải vào Sơn Hải Giới.
Vào khoảnh khắc ánh sáng vàng bạo phát ra mãnh liệt, dường như không thấy thần
thức của Mạnh Hạo, mạnh mẽ mang đi Bạch chủ.




Nhưng ngay phút chốc lời nói của gã truyền ra, thần thức
của Mạnh Hạo hóa thành đao, lao đi mạnh mẽ, trực tiếp đụng chạm với ánh sáng
vàng. Trong nháy mắt tiếp xúc lẫn nhau, những ánh sáng vàng đó vặn vẹo, dường
như run rẩy, trong phút chốc liền trực tiếp vỡ vụn!

Ánh sáng vỡ vụn!

- Đây là!

Một tiếng kinh hô không thể tin truyền xuống từ Đệ Nhất
Thiên. Dị tộc giáp vàng vào thời khắc này mở to mắt, trong óc vù vù.

Mà thanh đao thần thức của Mạnh Hạo gào thét vọt qua, trực
tiếp xuyên thấu tất cả ánh sáng vàng, rơi vào trên cánh tay của dị tộc giáp
vàng đưa vào Sơn Hải Giới. Tiếng nổ ngập trời, khoảnh khắc đụng chạm áo giáp
màu vàng trên cánh tay đó, dưới âm thanh rắc rắc, toàn bộ bị tan vỡ, lộ ra cánh
tay mọc đầy vảy.

Lúc cánh tay run rẩy, thanh đao thần thức của Mạnh Hạo
gào thét như ánh sáng, không có chút nào dừng lại. Mà cánh tay dường như cũng
không có bất kỳ tư cách đi cản trở, trong chớp mắt trực tiếp bị chặt đứt!

- Người của Như Sơn Hải Giới dị tộc, giết!

Ánh mắt của Mạnh Hạo lộ ra sát cơ, nhìn cánh tay gãy lìa,
thanh âm như lôi đình nổ vang.

Một tiếng gào thét thê lương truyền ra từ trong Đệ Nhất
Thiên trên tinh không. Dị tộc giáp vàng đó co rút hai mắt lại, đau nhức kịch liệt
tràn ngập. Cánh tay gã hoàn toàn tách ra, nội tâm lộp bộp một tiếng. Lực lượng
mà Mạnh Hạo chặt đứt cánh tay hoàn toàn đến từ chính thần thức. Mà thần thức đó
kinh khủng khiến gã hoảng sợ.

- Chí Tôn, đây là lực lượng của Chí Tôn, ngươi... ngươi
là Chí Tôn!

Khi dị tộc giáp vàng truyền ra tiếng gào thét thê lương,
trên Đệ Nhất Thiên, những dị tộc tu sĩ của Đệ Nhất Thiên toàn bộ đều hít ngược
một hơi, thần sắc toàn bộ đại biến.

Mà bên trong Sơn Hải Giới, thời khắc này theo cánh tay bị
gãy lìa của dị tộc giáp vàng, thân thể của Bạch chủ lập tức bị buông lỏng ra,
thần sắc hắn hoảng sợ, nhìn về phía Mạnh Hạo, lộ ra tuyệt vọng.

- Người phản bội Sơn Hải Giới, chết!


Mạnh Hạo nắm mộ hoang Yêu Binh, thân thể như tia chớp vọt
đi mạnh mẽ. Khoảnh khắc tới gần Bạch chủ, một thương đâm tới, trong tiếng gào
thê lương của Bạch chủ, một thương ấy trực tiếp đâm vào mi tâm của gã!

Trong mắt Bạch chủ lộ ra không thể tin. Gã ngơ ngác nhìn
Mạnh Hạo, đầu ầm một tiếng, liên đới thân thể cũng khoảnh khắc tan vỡ!

Đệ Thất Sơn Hải chủ đã chết!

Vào khoảnh khắc Bạch chủ tử vong, chiếc mũ vua như ẩn như
hiện ở đỉnh đầu gã, dưới tiếng rắc rắc còn dư lại, lập tức vỡ vụn, trong chớp mắt
liền chia năm xẻ bảy. Cùng lúc đó, trên núi thứ bảy, cung điện của Bạch chủ như
bị một bàn tay vô hình trừ đi, phút chốc trở thành tro bụi!

Sau đó duy chỉ có tinh không vặn vẹo, một cái mũ vua vô
chủ, chậm rãi ngưng tụ ra ở đỉnh núi thứ bảy, chờ đợi... sự xuất hiện của Đệ Thất
Sơn Hải chủ thứ nhất!

Trên núi thứ bảy, bên trong thiên trì, đôi mắt của Huyền
Quy lập tức lộ ra sáng trắng, dường như mất đi sự liên tục cùng ấn ký giữa Đệ
Thất Sơn Hải chủ.

Mà một cỗ Sơn Hải lực bàng bạc vào giờ khắc này khuếch
tán mạnh mẽ ra từ trong chiếc mũ vua trên núi thứ bảy, tràn ngập cả Đệ Thất Sơn
Hải. Cùng lúc đó, phàm là tu sĩ sinh ra ở Đệ Thất Sơn Hải, đều vào giờ khắc này
cảm nhận được sự tồn tại của Sơn Hải lực, lại có một loại cảm giác mãnh liệt...

Chủ mất vị trí, thiên hạ có thể cùng nổi lên tranh chấp!

Cùng lúc đó, bên trong Đệ Bát Sơn Hải, trong nháy mắt Bạch
chủ tử vong, bên trong thi thể của gã bạo phát ra lượng lớn khí huyết, lập tức
bị mộ hoang Yêu Binh hấp thu. Nhưng lại là hóa thành từng luồng bạch khí, chui
vào trong thất khiếu của Mạnh Hạo!

Lại ở vào chỗ mà Bạch chủ tan vỡ, từ trong cơ thể gã bay
lên một mảnh lá cây màu xanh biếc. Lá cây đó rực rỡ, dường như thuật pháp tạo
thành. Nó mới vừa bay ra, cảnh giới Vĩnh Hằng trong cơ thể Mạnh Hạo liền vận
chuyển mãnh liệt, trực tiếp cưỡng ép kéo lá cây tới, sáp nhập vào trong cơ thể
hắn.

Vào phút chốc dung hợp, thân thể của Mạnh Hạo nổ vang. Hắn
cảm nhận được thân thể của mình, vào giờ khắc này lại có vô cùng sinh cơ. Tuy rằng
lực lượng thân thể không đột phá, nhưng trình độ tích lũy sau đó khiến Mạnh Hạo
cảm thụ cũng kinh hãi.


Hắn có loại dự cảm mãnh liệt, một khi bản thân mình lấy
thần huyết đột phá thân thể, như vậy đồng thời đột phá thân thể của hắn vượt
qua Đạo Chủ, bước chân vào trình độ của Đạo Tôn!

Thậm chí, hắn còn cảm nhận được ngọn Hồn Đăng thứ sáu của
mình dường như... cũng có nắm chắc nhất định bị tắt!

Ngay nháy mắt Mạnh Hạo chém chết Bạch chủ, bên trong Sơn
Hải Giới, tiếng động khai chiến long trời lở đất. Mà Mạnh Hạo cũng cảm nhận được,
trên núi thứ tám, thời khắc này ngập trời lên dao động khiến hắn quen thuộc. Mạnh
Hạo hiểu rõ, ngoại công đã... thức tỉnh rồi.

Cùng lúc đó, ý chí của Sơn Hải Giới vào giờ khắc này,
cũng rốt cuộc mở miệng!

- Chiến!

Nó nói ra một chữ, vào nháy mắt một chữ này được nói ra,
chín ngọn núi của Sơn Hải Giới phút chốc tất cả Huyền Quy trên đó đều ngửa mặt
lên trời gào thét. Ngay sau đó, nhật nguyệt chi tinh của Sơn Hải Giới cũng vào
giờ khắc này tản ra hào quang rực rỡ, hoàn toàn mở ra!

Tiếng động ầm ầm, long trời lở đất. Chín tòa núi bạo phát
ra chín đạo ánh sáng, trực tiếp xông vào tinh không, đánh vào trên tấm lưới lớn
màu vàng khiến cho nó run rẩy, không ngờ... bắt đầu tan vỡ!

Theo sự tan vỡ, Đệ Nhất Thiên trong 33 Thiên mặc kệ có
nguyện ý hay không, đều... phủ xuống!

Trong tiếng nổ ầm ầm, trên tinh không, nhìn không còn là
vô tận, mà là một mảnh mặt đất bàng bạc.

33 Thiên chấn động, vô số thần thức cường hãn vào giờ khắc
này bộc phát toàn bộ. Còn bên trong Đệ Nhất Thiên, một dạng cũng có dao động
kinh người khuếch tán, có một thanh âm âm lãnh mang tang thương trầm muộn truyền
ra.

- Chiến tranh, nếu Sơn Hải Giới muốn trước thời hạn, như
vậy... liền chiến đi!

Khi thanh âm vang dội, từng tiếng gào thét truyền ra từ Đệ
Nhất Thiên. Ngay sau đó, Đệ Nhị Thiên, Đệ Tam Thiên trên Đệ Nhất Thiên, tất cả
33 Thiên đều có thân ảnh gào thét mà đến, muốn đi tham chiến.

Nhưng vào lúc này, nhật nguyệt chi tinh của Sơn Hải Giới
có tia sáng lóng lánh. Có hai đạo ánh sáng bộc phát ra từ bên trong, chạy thẳng
tới chỗ liên tiếp của Đệ Nhất Thiên cùng Đệ Nhị Thiên trong 33 Thiên!

Ầm!

Hai đạo ánh sáng đó trong nháy mắt xuyên qua, lại tách rời
Đệ Nhất Thiên trong 33 Thiên, dường như tách rời với 32 Thiên khác! Lại lần nữa
tạo thành một tấm lưới lớn, bao phủ Đệ Nhất Thiên vào bên trong, tách ra với 30



Thiên khác!

Lập tức những thân ảnh phủ xuống từ đại lục khác bên
ngoài Đệ Nhất Thiên tức thì bị ngăn cản cản. Khi có tiếng rống giận truyền ra,
33 Thiên chấn động, bên trong vô số tu sĩ phát ra kinh hô, trên Đệ Nhất Thiên,
tất cả dị tộc vào giờ khắc này trầm mặc. Nhưng rất nhanh có tiếng động tử chiến
vang vọng, toàn bộ bỗng nhiên bay ra từ trên đại lục, sát nhập vào Sơn Hải Giới!

Chiến tranh... bộc phát!

Chiến trường không phải chỉ ở một chỗ khu vực của Sơn Hải,
mà là... cả Sơn Hải Giới!

Đệ Nhất Thiên bàng bạc khiến cho dị tộc tu sĩ phủ xuống,
tản ra mỗi một chỗ khu vực của Sơn Hải Giới. Những dị tộc của Đệ Nhất Thiên có
bộ dáng phần lớn dữ tợn, khác biệt với tu sĩ, giống như hung thú, sau khi phủ
xuống, lập tức sát ý kinh thiên.

Cũng giống như vậy, các Đại Sơn Hải Giới vào giờ khắc
này, toàn bộ xuất động, rất nhanh, chiến tranh liền hoàn toàn bộc phát.

Bên trong Đệ Thất Sơn Hải giới, trong nháy mắt liền hóa
thành biển lửa. Tu sĩ của khu vực này gần như trống không, khiến cho Đệ Nhất
Thiên dị tộc phủ xuống không gặp phải quá nhiều chống cự, rất có khuynh hướng lấy
chỗ này làm trận doanh.

Hiển nhiên, đây đúng là kế hoạch được tiến hành của Đệ Nhất
Thiên chuẩn bị vào mấy năm sau!

Đệ Lục Sơn Hải cũng giống như thế!

Mà chiến tranh kịch liệt nhất lại là Đệ Bát Sơn Hải cùng
Đệ Ngũ Sơn Hải, bên trong hai Đại Sơn Hải này, vốn dĩ bạo phát chiến tranh. Vả
lại số lượng tu sĩ mặc dù có giảm bớt, nhưng dù sao cũng là từng người tập hợp
lực lượng của hai Đại Sơn Hải. Thêm vào đó Đệ Bát Sơn Hải vì sự xuất hiện của Mạnh
Hạo, hậu kỳ gần như không có đại chiến quá nhiều song phương thương vong thảm
trọng, bảo tồn coi như hoàn hảo.

Giờ này vừa khai chiến, lập tức liền phấn khởi phản kích,
tiếng sấm vang dội ngập trời.

Về phần những Sơn Hải khác, không có sự hao tổn máy móc của
chiến tranh, duy chỉ có thiếu hụt, chính là tập kết và chuẩn bị. Nhưng Đệ Nhất
Thiên dị tộc, cũng giống vậy không có quá nhiều chuẩn bị, song phương vừa mới
tiếp xúc, lập tức bộc phát trận chiến sinh tử.

Trong Đệ Nhất Sơn Hải, Tự liệt của núi thứ nhất gào thét,
lãnh đạo tu sĩ, chém giết mà đi. Ở những phương hướng khác, các gia tộc tông
môn của Đệ Nhất Sơn Hải, vào thời khắc này không có gì có thể lựa chọn, chỉ có
chiến!

Đệ Nhị Sơn Hải, Đệ Tam Sơn Hải cũng giống như thế, duy chỉ
có... Đệ Tứ Sơn Hải!

back top