Ngã Dục Phong Thiên

Chương 1889: Đạo Nguyên ngưng tụ

Tiếng huýt gió của hắn như xé mở tinh không, vang vọng khắp bốn phương tám hướng, khiến chỉ tay kia run rẩy. Trong nháy mắt tiếng huýt gió quanh quẩn, tóc Mạnh Hạo tung bay, thân thể hắn tản ra ánh sáng mãnh liệt!

Đó là ánh sáng đỏ. Hồn của hắn, mắt của hắn, một dạng ánh sáng!

Ánh sáng vừa xuất hiện, thân thể Mạnh Hạo nổ vang, lực lượng từ trong thân thể hắn bỗng nhiên đột phát, đạt tới một độ cao long trời lở đất, đó chính là… Siêu Thoát!

Khoảnh khắc bước chân vào Siêu Thoát giống như mở ra cánh cửa của đất trời, tạo ra năm tháng, tạo ra thời gian. Trong cơ thể của Mạnh Hạo, lại sinh ra một phiến tinh không!

Phiến tinh không này trong thân thể hắn hóa thành lốc xoáy, ầm ầm chuyển động. Mạnh Hạo hít sâu một hơi, thân thể của hắn, từ nay về sau, Siêu Thoát, từ này về sau, theo một ý nghĩa nào đó chính là thiên địa hủ mà hắn thì bất hủ.

- Cút đi! Mạnh Hạo gầm nhẹ, khí thế nổi lên toàn thân, nổ vang khắp bốn phía. Hắn vung mạnh tay về phía trước. Dưới cái vung này, ngón tay to lớn kia lập tức lùi xa về sau, xuất hiện dấu hiệu hư nát.

Giờ khắc này, phân thân lão tổ Thương Mang còn rất xa mới có thể so sánh với Mạnh Hạo, dù sao kia cũng chỉ là một phân thân mà Mạnh Hạo, chính là chân thân tồn tại.

Hắn tồn tại ngang hàng cùng quỷ, cùng thần, cùng tiên. Mặc dù giờ này, Siêu Thoát đã hoàn thành được bảy thần, chỉ còn thiếu hồn chưa có Siêu Thoát. Nhưng khí thế hắn bạo phát ra cũng có thể ngưng tụ ý chí đối kháng của ngón tay trong Thương Mang tinh không này, thậm chí là chiếm thế thượng phong!

Ý chí La Thiên của ngón tay kia bị Mạnh Hạo trực tiếp đánh vỡ. Mạnh Hạo đứng trong hư vô, hư vô chung quanh đều bị nhuộm thành màu đỏ, vô biên vô tận, khuếch tán khắp bốn phương tám hướng. Mạnh Hạo ngẩng đầu, trong mắt lộ ra ánh sáng sắc bén.

- Như vậy kế tiếp, chính là hồn của ta bước chân vào Siêu Thoát! Mạnh Hạo vung tay áo. Vào giờ khắc này, tu vi của hắn ầm ầm tản ra, bao phủ hư vô. Ý Siêu Thoát long trời lở đất, đó là một ý kinh khủng không gì không làm được. Đó là ngự trị hết thảy quy tắc pháp tắc trên Đạo Nguyên.

Chung quanh hắn, hư vô run rẩy, thiên địa thần phục, tinh không vặn vẹo.

Tu vi của hắn không ngừng bạo phát cùng khuếch tán, hắn hít sâu một hơi. Một hơi này khiến hư vô chung quanh hắn bắt đầu sụp xuống, giống như là sinh cơ của hư vô tiêu tán, trở nên khô héo đi.




Cùng lúc đó, thân thể của hắn tràn ra một lực lượng thân Siêu Thoát kinh khủng, vòa giờ khắc này, dung hợp cùng tu vi. Cộng minh.

Cùng với cộng mình, hồn của hắn lập tức lột xác, khoảnh khắc đó, khí tức trên người hắn càng lúc càng kinh người, khuếch tán dao động kinh khủng. Đến cuối cùng, khi hồn của hắn hoàn toàn lột xác, bước chân vào Siêu Thoát, nháy mắt đó, tất cả khí tức, tất cả sóng gợn trên người Mạnh Hạo thoát cái tiêu tán. Cả người hắn trở lại bình thường, không một chút khoa trương. Hắn đứng ở nơi đó, giống như một phàm nhân.

Nhưng giống như cố tình, sự xuất hiện của hắn khiến cho thời gian viễn cổ đều tán đi, trở về thế giới hôm này, ở tầng đại lục thứ chín trong Minh Cung, khiến cho phiến tinh không này một lần nữa trở về Thương Mang Giới.

Thiên lôi cổn cổn trên tầng đại lục thứ chín. Thân thể chưởng giáo run rẩy, trong mắt ánh lên vẻ hoảng sợ cùng kính sợ mãnh liệt. Lão nhân chưởng giáo nhìn Mạnh Hạo rồi hít sâu một hơn, hướng về phía Mạnh Hạo, quỳ lạy.

- Bái kiến Siêu Thoát!

- Bái kiến Siêu Thoát! Thiếu niên áo bào vàng mở to mắt, tâm thần Sa Cửu Đông nổ vang, Bạch Vụ Trần ý thức có chút hoảng hốt nhưng rất nhanh, cả ba người đều khẽ rung. Uy áp đến từ Mạnh Hạo không hề bao phủ lấy bọn họ nhưng bọn họ vẫn như cũ cảm nhận được Mạnh Hạo đã vượt qua thiên uy. Dường như, chỉ một ánh mắt của hắn cũng có ý diệt sát mình.

- Bái kiến Siêu Thoát! Ba người lập tức quỳ xuống.

- Bái kiến Siêu Thoát! Những cửu nguyên Chí Tôn khác thời khắc này đều hít ngược một hơi, lúc nhìn về phía Mạnh Hạo, mặc kệ nội tâm có phức tạp cỡ nào đều lộ ra kính sợ, lộ ra cuồng nhiệt, lộ ra sùng kính. Ai nấy đều rối rít cúi đầu, quỳ lạy.

Bọn họ là cửu nguyên, bao nhiêu năm rồi chưa bao giờ quỳ lạy tu sĩ, nhiều nhất là xoay mình cúi đầu đã là cực hạn. Nhưng trước mắt, đối mặt với Mạnh Hạo, bọn họ không chút chậm trễ, quỳ lạy thi lễ!

Siêu Thoát, đó vốn dĩ chỉ là truyền thuyết tồn tại trong phiến tinh không Thương Mang này. Người đó, có thể hủy diệt vô số thế giới, cho dù là ý chí Thương Mang cũng đều không thể quấy rầy được.

Siêu Thoát cũng là Đạo Nguyên, chính là từ này về sau, không cần đến một chút quy tắc pháp tắc nào trong Thương Mang tinh không, tự thân liền trở thành quy tắc, cũng là tự thân sinh ra nguyên.

Đó chính là hoàn toàn độc lập!


Chẳng những là đám người chưởng giáo quỳ lạy, giờ khắc này, những quỷ hồn bốn phía vốn là thân thể bị dừng lại, dưới một cái phất tay của Mạnh Hạo đều khôi phục toàn bộ. Quỷ hồn đồng loạt nhìn về phía Mạnh Hạo, bọn chúng phát ra cuồng nhiệt, đồng loạt quỳ xuống.

- Bái kiến Siêu Thoát!

Vô số tồn tại, vô số sinh mạng, vô số thế giới trong Thương Mang tinh không giờ khắc này đều run rẩy. Tất cả sinh mạng đều theo bản năng hướng về Mạnh Hạo, hướng về Minh Cung, cúi đầu.

Đó là một loại áp chế đến từ hồn, bọn họ không thể biết trong Thương Mang tinh không này, từ nay về sau sẽ có nhiều hơn một người Siêu Thoát, nhưng bọn họ lại có thể cảm nhận được, dường như trên đỉnh đầu mình, có thêm một phiến thiên.

Từ xưa đến nay, vô số năm tháng trước đây, trong La Thiên tinh không này đã xuất hiện ba người Siêu Thoát. Một là quỷ, một là ma, một là thần, mà hôm này, cái thứ tư chính là người Siêu Thoát!

Pháp lực của hắn là vô biên.

Đạo của hắn là không giới hạn.

Hắn là đạp thiên.

Hắn là… Mạnh Hạo!

Đúng lúc này, ngón tay do ý chí Thương Mang tinh không hóa thành kia đang không ngừng tan vỡ bỗng nhiên một lần nữa ngưng tụ trở lại. Cái giá của lần ngưng tụ này là hơn 10 ngàn thế giới, chỉ trong một cái chớp mắt, toàn bộ đều khô héo. Tất cả sinh mạng đều tử vong, sinh cơ của bọn họ đổi lấy lực lượng cho ngón tay này ngưng tụ lần nữa.

Trong tiếng nổ “ầm ầm”, ngón tay này bỗng nhiên rơi xuống, lần này, khí thế càng tăng lên, rầm rầm lao đến Mạnh Hạo.


Mạnh Hạo ngẩng đầu, từ lúc cảm thụ biến hóa của bản thân mình, thần sắc hắn đã bình tĩnh, hắn nhấc tay lên, hướng về phía ngón tay kia, một chỉ tay rơi xuống.

Gần như tại khoảnh khắc chỉ tay của hắn rơi xuống, dao động màu đỏ chung quanh hắn khuếch tán, trong nháy mắt dâng lên, một vòng rồi lại một vòng, phát họa ra một ngón tay to lớn, có thể so sánh cùng ngón tay do ý chí La Thiên hóa thành. Một chỉ tay bay ra.

Trong tiếng nổ “ầm ầm”, hai ngón tay to lớn trực tiếp đụng chạm giữa không trung, Thương Mang tinh không như muốn tan vỡ, một luồng dao động kịch liệt không cách nào hình dung bỗng nhiên khuếch tán khắp nơi.

Dao động khuếch tán khiến ý chí La Thiên trong ngón tay run rẩy, rầm rầm tan vỡ, trở thành vô số ánh sáng. Mà ngón tay do tự thân nguyên cảu Mạnh Hạo tạo thành vào giờ khắc này cũng tiêu tán, hóa thành ánh sáng màu đỏ.

Nhưng vào lúc này, ngón tay tạo từ ý chí Thương Mang tinh không sau khi tan vỡ, những tia sáng không đếm hết kia đột nhiên biến thành sấm sét, trong tiếng nổ “ầm ầm”, số lượng sấm sét vô biên vô tân, từ trên bầu trời rầm rầm chạy thẳng đến chỗ Mạnh Hạo.

Đây là lôi kiếp do Thương Mang tinh không phủ xuống Siêu Thoát Kiếp.

Bất kỳ một đạo sấm sét nào cũng đều có thể diệt sát mọi cửu nguyên đỉnh phong. Thời khắc này, toàn bộ sấm sét rơi xuống, chạy thẳng tới Mạnh Hạo. Khoảnh khắc vô biên vô tận lôi kiếp đang phủ xuống, Mạnh Hạo khẽ thở dài một tiếng.

Hắn vung tay một cái, lập tức ngón tay lúc trước tán đi tạo thành nhiều ánh sáng đỏ lúc này đột nhiên ngưng tụ lại, tạo thành một cái đầu lớn.

Cái đầu này có một sừng, trong đôi mắt lóng lánh ánh sáng đỏ, cái đầu đối mặt với những sấm sét kia, bó cười gằn một tiếng sau đó bỗng nhiên mở to miệng, hút mạnh một cái

Dưới cái hút này, những sấm sét kia lập tức vặn vẹo, trong tiếng nổ "ầm ầm" bị cái miệng to kia trực tiếp cắn nuốt. Liền sau đó, cái đầu mới cuồn cuộn bay trong tinh không, trở về phía Mạnh Hạo, không ngừng rút nhỏ, cuối cùng lúc xuất hiện là ở trong lòng bàn tay Mạnh Hạo, cái đầu đó đã hoá thành một cái lốc xoáy.

Lốc xoáy chậm rãi chuyển động, nó chỉ lớn bằng bàn tay nhưng trong lốc xoáy này dường như tồn tại một khoảng vô tận, mơ hồ có thể thấy được bên trong có từng viên tinh tú lóng lánh, dường như có một phiến tinh không.

Bốn phía yên tĩnh, phân thân của lão tổ Thương Mang kia nhìn lốc xoáy trong lòng bàn tay Mạnh Hạo, dường như có điều suy nghĩ. Lúc này, trong bầu trời Minh Cung rách nát, đột nhiên xuất hiện một thân ảnh ngay giữa tinh không.

Thứ đó có hình người, trong cơ thể kia có 98 quả thực, chính là thứ mà Mạnh Hạo lúc trước nhìn thấy trong yêu trụ bên ngoài Thương Mang.




Cũng là ý chí của Thương Mang tinh không, vì tự thân sống lại tạo nên thân thể chân chính!

Chẳng biết hắn đến từ lúc nào, đứng ở nơi đó, nhìn Mạnh Hạo từ xa, nhất là nhìn lốc xoáy tinh không trong lòng bàn tay Mạnh Hạo.

Mạnh Hạo ngẩng đầu, nhìn lại thân ảnh đó.

- Bán Tổ… Hồi lâu sau, thân ảnh kia nhàn nhạt lên tiếng, thanh âm vang vọng ẩn chứa ý chí. Hắn liếc Mạnh Hạo một cái, thân thể dần dần tiêu tán.

- Bán Tổ… Mạnh Hạo mỉm cười. Sau khu tu vi, thân thể cùng hồn đều bước chân vào Siêu Thoát, hắn liền hiểu, cảnh giới Siêu Thoát này không phải chỉ có Đạo Nguyên Cảnh.

Mà còn có một cảnh giới, đó là Tổ…

Đây là Siêu Thoát đỉnh phong, mà Mạnh Hạo trong lúc Siêu Thoát đã đạt viên mãn Đạo Nguyên Cảnh, thậm chí còn bước thêm nửa bước, trở thành Bán Tổ.

Mà dấu hiệu cảnh giới Tổ này xuất hiện, chính là trong cơ thể xuất hiện tinh không, xuất hiện thế giới.

Đại lục thứ chín hoàn toàn yên tĩnh, Mạnh Hạo nhìn về phía phân thân lão tổ Thương Mang, ôm quyền cúi đầu thật sâu.

- Đa tạ lão tổ!

Hắn không có nhiều lời, nhưng sự giúp đỡ của lão tổ Thương Mang đối với hắn, hắn vĩnh viễn cũng không quên được. Cái cúi đầu này mang theo thành ý cũng mang theo cảm kích.

Phân thân lão tổ Thương Mang không thay đổi sắc mặt, chỉ nhìn Mạnh Hạo. Sau một lúc lâu, lão mới nhàn nhạt lên tiếng.

- Ba người trước ngươi đã đi rất lâu, mặc dù có trở về nhưng cũng chỉ là liếc mắt nhìn mà thôi. Nơi này so sánh với vũ trụ bọn chúng đang ở, là bé nhỏ không đáng kể.

- Mà phân thân lão phu ở chỗ này, giờ này đã sắp không chịu nổi, tối đa vạn năm sẽ toạ hoá ngay tại đây, tiêu tán. Trước lúc tiêu tán, có thể tận mắt nhìn thấy trong thế giới quê hương mình, xuất hiện một vị đạo hữu Siêu Thoát thứ tư cũng là một chuyện may mắn. Phân thân lão tổ Thương Mang mỉm cười, cất bước đi, lần nữa hướng về cái ghế to lớn. Lão càng đến gần, vô số hòn đá bay lên chất đống trên người lão, rất nhanh đã hoá thành một cái tượng đá từ từ ngồi trên ghế, cái tượng vẫn như trước ngóng nhìn về phương xa, nhìn về quê hương.

back top