Ngã Dục Phong Thiên

Chương 735: Tự tìm đường chết (2)

- Hơn nữa, linh khí thiên địa loãng, bọn họ cùng nhau đi tới, chắc chắn phải chết!

- Trời không quên Hằng Vũ ta! Nhưng lại tặng một phần đại lễ như vậy cho chúng ta, thông tri tất cả tộc nhân, toàn lực xuất kích. Sau khi lấy được yêu linh, không tiếc giá phải trả nhanh chóng rời khỏi nơi đây, di chuyển đuổi theo tiên phong, chúng ta đi Mặc Thổ!

Ánh mắt tộc trưởng Hằng Vũ bộ lộ ra ánh sáng mãnh liệt, đám tế tự chung quanh lão, cũng tinh thần phấn chấn.

Hằng Vũ bộ phát động gần 10 ngàn người, muốn triển khai cuộc chém giết chiếm đoạt yêu linh đối với Mạnh Hạo và Ô Thần ngũ bộ. Thì tại một hướng khác của bình nguyên, trong khu vực đã từng tràn đầy kịch độc, không ai dám bước vào nửa bước của Ngũ Độc đại bộ, giờ phút này một mảnh hiu quạnh.

Ngũ Độc đại bộ sớm đã lựa chọn di chuyển, chỉ là bọn họ di chuyển, cũng không phải là toàn bộ, ngũ bộ thì đã đi tứ bộ rồi, duy chỉ có Độc Hạt nhất mạch, lựa chọn lưu lại.

Lúc này, trong tay đại tế tư của Độc Hạt nhất mạch cũng là một chiếc la bàn, sắc mặt lão âm trầm, nhìn quang điểm đại biểu cho yêu linh trên la bàn, đã trầm mặc thật lâu.

- Nghĩ biện pháp thông tri cho bốn mạch khác đã di chuyển ra ngoài, bọn họ nếu có biện pháp cướp đoạt thì cướp đi, chỉ là Độc Hạt nhất mạch chúng ta.....


Đại tế tư than nhẹ, lắc đầu, ném la bàn này sang một bên.

- Sau khi đánh với chúng ta một trận, lại vẫn có thể một đường từ trong sơn mạch đi ra, thậm chí còn lấy được yêu linh. Ô Thần ngũ bộ này...... ai muốn chọc vào bọn họ thì cứ đi, Độc Hạt nhất mạch chúng ta đã lựa chọn đồng táng cùng tử địa, sẽ không đi quấy lên vũng nước đục này.

Đoàn người Mạnh Hạo và Ô Thần ngũ bộ lại đi về phía trước bảy ngày, hai mắt Mạnh Hạo bỗng lóe lên, vẻ mặt bình tĩnh, tay phải ở trên túi trữ vật vỗ một cái. Mầm đằng điều lập tức xuất hiện, nháy mắt chui vào trong nền đất, trong phút chốc, từng dây Kinh Thứ từ trong mặt đất chui ra, thời gian mấy cái hô hấp, đã vây quanh bao bọc hai ngàn người của Ô Thần ngũ bộ bên trong, rồi lan tràn, nối liền với phía trên, hóa thành một hình cung.

Như một cái bát úp ngược, bảo hộ Ô Thần ngũ bộ ở bên trong.

Nháy mắt khi hết thảy đều hoàn thành, ở phía trước, xuất hiện một mảnh mây đen, trong tầng mây là mấy vạn yêu đàn, ở bên trong cầu vồng, là mấy ngàn tu sĩ Tây Mạc. Cả vùng đất, cũng bị chấn động, giống như mấy ngàn tu sĩ Tây Mạc, đều cưỡi trên người dị yêu, chạy thẳng đến nơi đây.

Mặt đất chấn động, không trung âm ám, mưa tím không ngừng!

Không có lời nói thừa thãi nào, khoảnh khắc gần hơn tám nghìn tu sĩ gào thét mà đến, mấy vạn yêu đàn điên cuồng gào rú tới gần, một tiếng gầm nhẹ, bỗng nhiên từ phía trên khoảng không truyền khắp bát phương.

- Lấy sức một người mà cũng muốn ngăn đại quân ngàn vạn của ta...... Không biết lượng sức! Tộc nhân Hằng Vũ nghe lệnh, chém chết tất cả sinh mạng ở phía trước, một tên cũng không để lại!

Thanh âm vừa ra, thiên địa nổ vang, đại quân gào thét, kinh thiên mà đến, cũng có bốn tu sĩ Nguyên Anh, tốc độ cực nhanh, mang theo sát khí thuấn di lao thẳng đến phía Mạnh Hạo.

Vẻ mặt Mạnh Hạo vẫn bình tĩnh như trước, trước mặt hắn là gần vạn tu sĩ, mấy vạn yêu đàn, phía sau hắn là quả cầu do Kinh Thứ bao phủ tạo thành, bên trong quả cầu kia có hai ngàn người của Ô Thần ngũ bộ. Mạnh Hạo thở sâu, tay phải nâng lên hướng về mặt đất nhấn một cái, thản nhiên mở miệng.

- Ta đã chờ các ngươi thật lâu, Phong Chính!

Lập tức trong trời đất bị ngăn cách linh khí này, yêu khí trong nháy mắt từ bát phương cuồn cuộn mà đến, ngưng tụ tại chỗ Mạnh Hạo, cùng với việc tay phải hắn vung về phía trước, yêu khí lập tức bùng nổ.


Bên trong yêu khí, tất cả dị yêu tiến đến đều run rẩy, trên mặt lộ ra vẻ hoảng sợ, đồng loạt tạm dừng, phát ra kêu rên thê lương.

Cảnh tượng kịch biến này, lập tức khiến tộc nhân đang hùng hùng hổ hổ của Hằng Vũ bộ, sắc mặt cả đám nháy mắt đại biến.

Đây là lần đầu tiên Mạnh Hạo phóng xuất ra tất cả Phong Chính để hấp thu toàn bộ yêu khí tiến đến, mà không hề giữ lại chút nào, thể hiện ra đại thế thương khung chân chính, không thuộc về Đại Tư Long, mà là thuộc về Phong Yêu sư!

Khí tức này, tu sĩ không thể phát giác, nhưng dị yêu lại có thể cảm thụ rất rõ ràng.

Theo chúng nhìn thấy, lúc này toàn thân Mạnh Hạo yêu khí tung hoành, long trời lở đất, cuồn cuộn xông thẳng lên trời. Mà ngay cả mưa tím trong trời đất, tại thời khắc này, hình như cũng phải vặn vẹo, yêu khí tung hoành, lấy Mạnh Hạo làm trung tâm, điên cuồng khuếch tán ra bốn phương.

Trong thế giới của dị yêu, tất cả những gì chúng nhìn thấy giờ phút này là yêu khí thao thiên xung quanh Mạnh Hạo, trong lúc quay cuồng thì hóa thành một thân ảnh khổng lồ, thân ảnh ấy hoàn toàn là do yêu khí tạo thành, gương mặt........ chính là của Mạnh Hạo.

Mạnh Hạo lúc này dường như không phải là tu sĩ nữa, mà đã trở thành đại yêu thiên địa!

Yêu này, kinh thiên động địa, yêu khí thao thiên, trong khi khuếch tán thì như quân vương giáng lâm, nơi hắn đạp đến, tất cả đều là vương thổ.

Đối với tất cả yêu đàn ở nơi này mà nói, giờ khắc này, thân thể chúng đang run lên, thậm chí đến cả linh hồn cũng đang run lên. Trí nhớ ở nơi thâm sâu nhất trong huyết mạch dường như ở ngay tại thời khắc này, đã thức tỉnh một chút, hóa thành từng tiếng hí dài, trong thanh âm đó, ẩn chứa kính sợ, đó là thần phục.


Thần phục yêu đàn chi chủ ở trước mặt, thần phục dưới đại yêu thiên địa có khí tức hệt như tổ tiên của chúng!

Hằng Vũ bộ, mấy vạn yêu đàn, bất kể là cấp bậc gì, đều trong một cái chớp mắt này toàn bộ gào rú, từ trong gào rú, vẻ mặt chúng lộ ra sự kính sợ và cung kính mãnh liệt. Những con ở trên mặt đất thì không chạy qua lại nữa, mà là phủ phục xuống, còn con ở trên bầu trời thì đáp xuống mặt đất, cũng theo nhau phủ phục xuống.

Mặc kệ chủ nhân của bọn nó khống chế như thế nào, cũng không có một ngoại lệ. Toàn bộ thần phục ở trước người Mạnh Hạo.

Cảnh tượng này, khiến sắc mặt của tất cả tộc nhân của Hằng Vũ bộ hoàn toàn đại biến, hô hấp dồn dập. Nhưng không đợi bọn họ phản ứng lại, Mạnh Hạo chợt vung tay phải lên, yêu khí ngập trời, ầm ầm khuếch tán ra bốn phía, khoảnh khắc liền dung nhập vào thể nội của từng con dị yêu, trong mấy vạn yêu đàn nơi đây.

Những yêu đàn này vừa bị yêu khí nhập thể thì liền lập tức điên cuồng gào rú, thân thể không ngừng mà bành trướng, bộ dáng càng dữ tợn hơn, khí tức lại vượt xa lúc trước mấy lần. Toàn bộ đều xuất hiện tình trạng phản tổ trên mức độ nhất định!

Nhất là trong đám yêu đàn đó, có một con dị yêu mặt xanh như lệ quỷ, lúc này ngửa mặt lên trời gào rú, nhưng lại không còn là tứ chi phủ phục trên mặt đất nữa, mà là hai chân đứng thẳng. Thân hình màu xanh của nó, không có lấy một sợi lông, nhưng lại bộc phát ra dao động kinh người, hai mắt đỏ thẫm, thân thể cao ba trượng, trên trán lại chui ra một cái sừng.

Sừng đó có dạng xoắn ốc, khi chui ra, có điện quang hình cung lưu chuyển, khí tức kinh người. Thậm chí bộ dáng của dị yêu kia, vào giờ phút này không ngờ lại cực kỳ tương tự với chín pho tượng trong thành trì của Hằng Vũ bộ.

back top