Đám người Chu Chu vì thắng ngay từ trận đầu mà cười hết sức vui vẻ, Khổng Hoàn Hi chỉ cảm thấy mình như ở trong cơn ác mộng, hắn không muốn tin tưởng tiểu thôn cô không chút thu hút ở phương diện thuật luyện đan thậm chí hơn cả mình, nhưng hiện thực tàn khốc lại khiến cho hắn không thể không tin. Hắn nhớ tới trận đánh cuộc lúc trước định ra cùng Chu Chu thì ngũ tạng như bị thiêu đốt.
Một trăm vạn linh thạch tiền đánh cuộc đủ để thua sạch tài sản mà hắn cực khổ để dành được những năm gần đây, nhưng hắn tự đánh giá mình còn có thể thừa nhận, cái hộp thuốc bạc kia mất rồi tương lai sẽ có cơ hội kiếm được một cái nữa, nhưng muốn hắn dập đầu với Chu Chu trước mặt mọi người, hơn nữa từ nay về sau không được tự cho mình là Luyện Đan Sư, hắn thật sự không thể tiếp nhận nổi.
Ghen tỵ, hối hận, sợ hãi,. . . . . . Đủ loại cảm xúc tràn ngập trong đầu hắn, tay chân hắn lạnh buốt dần dần mê muội, thiếu chút nữa thì ngã xuống đất.
Vợ chồng Chương Cuồng phát hiện hắn không ổn, vội vàng đưa tay đỡ lấy hắn, Chương Cuồng thấp giọng nói: “Người quái dị kia chỉ là nhất thời may mắn, hôm qua Cung quán trưởng đặc biệt đi tìm sư tôn ta, nói không chừng bọn họ đã thương lượng qua cố ý chọn một loại đan dược mà người quái dị kia am hiểu nhất luyện chế tốt để lớn tiếng doạ người, Khổng lão đệ ngàn vạn lần phải tỉnh táo, ngươi không nên tâm phù khí táo (không ổn định), hai màn kế tiếp kia sao có thể tĩnh tâm luyện đan? !”
Lời này của hắn cũng coi như chó ngáp phải ruồi nói đúng một nửa, trận đầu hôm nay chỉ định luyện chế Thông Mạch đan, đúng là do Cung Hướng đề nghị với Trịnh Kiến Huy.
Dù sao Khổng Hoàn Hi cũng tu luyện nhiều năm, được Chương Cuồng nhắc nhở thì nhất thời đã tỉnh hồn lại, cố gắng trấn định tâm thần. Một lần nữa ngẫm nghĩ hôm qua Cung Hàng bảo vệ đám người Chu Chu, càng cảm thấy Chương Cuồng suy luận hợp lý, hắn oán hận trừng mắt liếc Chu Chu đang đứng ở trong sân nhận hết ánh nhìn chăm chú, lạnh lùng nói: “Dùng loại mưu mẹo nham hiểm này đã muốn thắng được ta? ! Nằm mơ! Ta nhất định sẽ khiến cho mấy tiểu nhân vô sỉ này hối hận cả đời!”
Chương Cuồng thấy Khổng Hoàn Hi giống như đã khôi phục trạng thái, mang Nhị công chúa trở về chỗ ngồi dành cho khách quý của mình.
Nhị công chúa thấp giọng nói: “Ngươi thấy. . . . . . Khổng tiên sinh có thể thắng sao?” Biểu hiện của Chu Chu thật quá kinh người, cứ cho là đám người Cung Hàng thông đồng với nàng ăn gian chọn đề, nàng ta cũng phải có bản lãnh nắm chắc 100% thành đan mới được.
Nàng và Chương Cuồng kết thành tình lữ đã mấy chục năm. Cũng có hiểu biết tương đối về thuật luyện đan, không phải là nàng diệt uy phong người trong nhà, sự thật Chương Cuồng cũng không bảo đảm được luyện loại đan dược nào có thể hoàn toàn thành công. Huống chi chẳng những Chu Chu nắm chắc 100% thành đan, trong đó đan dược phẩm chất thượng đẳng nhiều khả năng đạt 90%!
Chương Cuồng sắc mặt âm trầm: “Không nghĩ tới Thân Cẩu- kẻ bất lực kia cũng có thể tìm được Luyện Đan Sư lợi hại như vậy, là ta khinh thường bọn họ! Hừ, chỉ như vậy đã nghĩ thắng được ta? Vọng tưởng!”
Trong lời nói ẩn hàm ý tứ rõ ràng là đã thừa nhận thuật luyện đan của Khổng Hoàn Hi không bằng Chu Chu.
“Chàng có biện pháp gì?” Nhị công chúa cẩn thận hỏi.
“Đan Hồn phù!” Chương Cuồng trầm giọng nói.
“Cái gì? ! Phù chú kia chúng ta dùng đủ ba trăm vạn linh thạch để mua, có thể gặp nhưng không thể cầu, chỉ có hai tờ, cứ như vậy mà dùng một tờ. . . . . .” Cho dù nàng đường đường là công chúa của một nước cũng cảm thấy đau lòng vô cùng!
“Chỉ cần chúng ta thắng, chẳng những có thể lấy lại từ chỗ sư huynh của ta một trăm vạn linh thạch. Khổng Hoàn Hi cũng phải nhận nhân tình của chúng ta, còn có chúng ta đặt tiền đánh cuộc trên người hắn. . . . . . Không lo không hoàn lại được tiền vốn! Nhưng nếu như chúng ta thua, hừ hừ, muốn bồi thường cho kẻ bất lực kia một trăm vạn linh thạch thì thôi, sau này ở trước mặt sư tôn còn có chỗ cho ta nói chuyện sao? Để cho kẻ bất lực kia bò lên trên đầu ta. Dựa vào cái gì? !” Trong lòng Chương Cuồng đã tính toán qua lợi hại, xem ra mặc dù Đan Hồn phù cao quý khó cầu, nhưng hiện tại muốn keo kiệt cũng không được. Khoản sổ sách này ngày khác sẽ tính thật rõ ràng cùng vớisư huynh Thân Cẩu!
Đan Hồn phù trên tay Chương Cuồng chính là xuất từ tay của Luyện Đan Đại Sư thượng cổ, bùa phong ấn một luồng thần hồn của vị đại sư này, chỉ cần lúc luyện chế đan dược tứ phẩm trở xuống dùng một tờ là có thể bảo đảm 80% luyện thành đan. Hơn nữa trong đó có ít nhất 30% trở lên đan dược đạt tới phẩm chất thượng đẳng.
Lẽ ra một trăm năm mươi vạn linh thạch dư dả mua một lò linh đan tứ phẩm, nhưng linh đan tứ phẩm tầm thường trên thị trường cũng ít thấy. Huống chi khi mình cần loại đan dược tứ phẩm nào đó, có một lá bùa như vậy, chỉ cần đem phối liệu linh dược chuẩn bị đầy đủ hết, cho dù là Luyện Đan Sư nhất, nhị phẩm, cũng có thể luyện ra một lò đan dược thượng hạng, cái này tuyệt đối đáng giá.
Chương Cuồng mấy năm trước trăm phương ngàn kế từ một tông môn trung đẳng suy bại mua được hai tờ bùa này, vẫn cẩn thận cất dấu như bảo bối, hôm nay tình thế bức bách, cũng không khỏi không lấy ra dùng.
Trên hội trường, mười hai tên Luyện Đan Sư chờ Trịnh Kiến Huy từ phối liệu phối phương của năm loại đan dược tam phẩm chọn lựa ra một loại. Chính thức bắt đầu trận tỷ thí thứ hai.
Khôi phục ý chí chiến đấu Khổng Hoàn Hi đi đến trước mặt Chu Chu, khinh thường nói: “Ngươi sẽ không may mắn như vậy nữa đâu .” Dứt lời xoay người đi vào phòng luyện đan của mình, một tiếng ầm vang, cửa đá khép lại.
Chu Chu xoa lỗ mũi. Cúi đầu nói với Tiểu Trư: “Ta may mắn lúc nào? Ta đây rõ ràng là dùng thực lực!”
Tiểu Trư sung sướng cọ cọ trước ngực nàng, “Ụt ịt” hai tiếng tỏ vẻ đồng ý. . . . . . Có thực lực rõ ràng là nó có được hay không.
Ba canh giờ sau. Khổng Hoàn Hi là người thứ nhất hăng hái đẩy cửa đá đi tới ghế trọng tài, chậm rãi đổ đan dược trong bình ngọc trên tay vào trong khay.
Tiếng leng keng liên tục vang lên chín, lần nữa rước lấy một loạt ánh mắt sợ hãi than từ chỗ ngồi của khách quý.
Khổng Hoàn Hi tràn đầy tin tưởng, hắn vừa rồi dùng liên tục ba viên Tĩnh Tâm đan, ngồi xuống gần nửa canh giờ điều chỉnh trạng thái đến mức tốt nhất, rốt cục phát huy vượt tài nghệ luyện chế ra chín viên đan dược tam phẩm .
Đây là thành tích từ lúc hắn bắt đầu luyện đan tới nay chưa bao giờ có, khó khăn khi luyện chế đan dược tam phẩm vượt xa đan dược nhị phẩm , hắn một người mới vừa tấn nhập hàng ngũ Luyện Đan Sư tam phẩm không lâu, có thể đủ đạt tới tỉ suất 90% thành đan, chỉ có bàn tay thần kỳ mới có thể đủ hình dung.
Khổng Hoàn Hi không lý nào không tự tin a! Hắn cũng không tin nha đầu xấu kia luyện chế đan dược tam phẩm cũng có thể đạt tới tỉ suất 90% thành đan!
Trịnh Kiến Huy dẫn đầu nghiệm đan dược, cũng nhịn không được gật đầu lia lịa than thở, đại biểu bốn nước còn lại bình phẩm sắc mặt đều có chút khó coi, năm nay người dự thi của Tích quốc cũng quá mạnh đi!
Luyện Đan Sư tam phẩm Đồng quốc kia rất nín nghẹn, hắn cũng phát huy vượt tài nghệ rồi, vốn tưởng rằng nhất định có thể hòa nhau một phần, kết quả vẫn là kém một chút, hắn chỉ luyện thành tám viên đan dược tam phẩm .
Trong sự chờ mong của muôn người, Chu Chu một lần nữa ra sân, nàng vẫn như cũ xếp hàng cuối cùng, nhưng chín Luyện Đan Sư đằng trước vừa thấy nàng vẻ mặt đầy kính ý chủ động tránh ra, Chu Chu bất đắc dĩ đành phải một đường đi tới trước đài, đem bình ngọc trên tay đổ ra. . . . . .
Đinh đinh đinh. . . . . . Lại là mười tiếng vang liên tiếp!
Cả hội trường im ắng đến cả tiếng hô hấp cũng nghe được. Tất cả trọng tài khách quý trợn mắt hốc mồm nhìn mười viên đan dược tam phẩm quay tròn lộn xộn trong khay ngọc, hoàn toàn quên cả thở.
Chu Chu rất vô tội nhìn người trọng tài cửa đang trừng nàng, Đề Thiện Thượng là người xem tỉnh táo duy nhất ở hiện trường, đứng lên đầu tiên dùng sức vỗ tay. Tiếng vỗ tay thức tỉnh những khách quý khác, trừ mấy người có hạn không cách nào tiếp nhận thực tế, mọi người cũng không tự chủ được vỗ tay theo.
Trong tiếng vỗ tay như thể rời núi lấp biển, Khổng Hoàn Hi ước chừng lay động hai cái, ngửa đầu phun ra một ngụm máu, ngã xuống đất hôn mê bất tỉnh.
Một trăm vạn linh thạch tiền đánh cuộc đủ để thua sạch tài sản mà hắn cực khổ để dành được những năm gần đây, nhưng hắn tự đánh giá mình còn có thể thừa nhận, cái hộp thuốc bạc kia mất rồi tương lai sẽ có cơ hội kiếm được một cái nữa, nhưng muốn hắn dập đầu với Chu Chu trước mặt mọi người, hơn nữa từ nay về sau không được tự cho mình là Luyện Đan Sư, hắn thật sự không thể tiếp nhận nổi.
Ghen tỵ, hối hận, sợ hãi,. . . . . . Đủ loại cảm xúc tràn ngập trong đầu hắn, tay chân hắn lạnh buốt dần dần mê muội, thiếu chút nữa thì ngã xuống đất.
Vợ chồng Chương Cuồng phát hiện hắn không ổn, vội vàng đưa tay đỡ lấy hắn, Chương Cuồng thấp giọng nói: “Người quái dị kia chỉ là nhất thời may mắn, hôm qua Cung quán trưởng đặc biệt đi tìm sư tôn ta, nói không chừng bọn họ đã thương lượng qua cố ý chọn một loại đan dược mà người quái dị kia am hiểu nhất luyện chế tốt để lớn tiếng doạ người, Khổng lão đệ ngàn vạn lần phải tỉnh táo, ngươi không nên tâm phù khí táo (không ổn định), hai màn kế tiếp kia sao có thể tĩnh tâm luyện đan? !”
Lời này của hắn cũng coi như chó ngáp phải ruồi nói đúng một nửa, trận đầu hôm nay chỉ định luyện chế Thông Mạch đan, đúng là do Cung Hướng đề nghị với Trịnh Kiến Huy.
Dù sao Khổng Hoàn Hi cũng tu luyện nhiều năm, được Chương Cuồng nhắc nhở thì nhất thời đã tỉnh hồn lại, cố gắng trấn định tâm thần. Một lần nữa ngẫm nghĩ hôm qua Cung Hàng bảo vệ đám người Chu Chu, càng cảm thấy Chương Cuồng suy luận hợp lý, hắn oán hận trừng mắt liếc Chu Chu đang đứng ở trong sân nhận hết ánh nhìn chăm chú, lạnh lùng nói: “Dùng loại mưu mẹo nham hiểm này đã muốn thắng được ta? ! Nằm mơ! Ta nhất định sẽ khiến cho mấy tiểu nhân vô sỉ này hối hận cả đời!”
Chương Cuồng thấy Khổng Hoàn Hi giống như đã khôi phục trạng thái, mang Nhị công chúa trở về chỗ ngồi dành cho khách quý của mình.
Nhị công chúa thấp giọng nói: “Ngươi thấy. . . . . . Khổng tiên sinh có thể thắng sao?” Biểu hiện của Chu Chu thật quá kinh người, cứ cho là đám người Cung Hàng thông đồng với nàng ăn gian chọn đề, nàng ta cũng phải có bản lãnh nắm chắc 100% thành đan mới được.
Nàng và Chương Cuồng kết thành tình lữ đã mấy chục năm. Cũng có hiểu biết tương đối về thuật luyện đan, không phải là nàng diệt uy phong người trong nhà, sự thật Chương Cuồng cũng không bảo đảm được luyện loại đan dược nào có thể hoàn toàn thành công. Huống chi chẳng những Chu Chu nắm chắc 100% thành đan, trong đó đan dược phẩm chất thượng đẳng nhiều khả năng đạt 90%!
Chương Cuồng sắc mặt âm trầm: “Không nghĩ tới Thân Cẩu- kẻ bất lực kia cũng có thể tìm được Luyện Đan Sư lợi hại như vậy, là ta khinh thường bọn họ! Hừ, chỉ như vậy đã nghĩ thắng được ta? Vọng tưởng!”
Trong lời nói ẩn hàm ý tứ rõ ràng là đã thừa nhận thuật luyện đan của Khổng Hoàn Hi không bằng Chu Chu.
“Chàng có biện pháp gì?” Nhị công chúa cẩn thận hỏi.
“Đan Hồn phù!” Chương Cuồng trầm giọng nói.
“Cái gì? ! Phù chú kia chúng ta dùng đủ ba trăm vạn linh thạch để mua, có thể gặp nhưng không thể cầu, chỉ có hai tờ, cứ như vậy mà dùng một tờ. . . . . .” Cho dù nàng đường đường là công chúa của một nước cũng cảm thấy đau lòng vô cùng!
“Chỉ cần chúng ta thắng, chẳng những có thể lấy lại từ chỗ sư huynh của ta một trăm vạn linh thạch. Khổng Hoàn Hi cũng phải nhận nhân tình của chúng ta, còn có chúng ta đặt tiền đánh cuộc trên người hắn. . . . . . Không lo không hoàn lại được tiền vốn! Nhưng nếu như chúng ta thua, hừ hừ, muốn bồi thường cho kẻ bất lực kia một trăm vạn linh thạch thì thôi, sau này ở trước mặt sư tôn còn có chỗ cho ta nói chuyện sao? Để cho kẻ bất lực kia bò lên trên đầu ta. Dựa vào cái gì? !” Trong lòng Chương Cuồng đã tính toán qua lợi hại, xem ra mặc dù Đan Hồn phù cao quý khó cầu, nhưng hiện tại muốn keo kiệt cũng không được. Khoản sổ sách này ngày khác sẽ tính thật rõ ràng cùng vớisư huynh Thân Cẩu!
Đan Hồn phù trên tay Chương Cuồng chính là xuất từ tay của Luyện Đan Đại Sư thượng cổ, bùa phong ấn một luồng thần hồn của vị đại sư này, chỉ cần lúc luyện chế đan dược tứ phẩm trở xuống dùng một tờ là có thể bảo đảm 80% luyện thành đan. Hơn nữa trong đó có ít nhất 30% trở lên đan dược đạt tới phẩm chất thượng đẳng.
Lẽ ra một trăm năm mươi vạn linh thạch dư dả mua một lò linh đan tứ phẩm, nhưng linh đan tứ phẩm tầm thường trên thị trường cũng ít thấy. Huống chi khi mình cần loại đan dược tứ phẩm nào đó, có một lá bùa như vậy, chỉ cần đem phối liệu linh dược chuẩn bị đầy đủ hết, cho dù là Luyện Đan Sư nhất, nhị phẩm, cũng có thể luyện ra một lò đan dược thượng hạng, cái này tuyệt đối đáng giá.
Chương Cuồng mấy năm trước trăm phương ngàn kế từ một tông môn trung đẳng suy bại mua được hai tờ bùa này, vẫn cẩn thận cất dấu như bảo bối, hôm nay tình thế bức bách, cũng không khỏi không lấy ra dùng.
Trên hội trường, mười hai tên Luyện Đan Sư chờ Trịnh Kiến Huy từ phối liệu phối phương của năm loại đan dược tam phẩm chọn lựa ra một loại. Chính thức bắt đầu trận tỷ thí thứ hai.
Khôi phục ý chí chiến đấu Khổng Hoàn Hi đi đến trước mặt Chu Chu, khinh thường nói: “Ngươi sẽ không may mắn như vậy nữa đâu .” Dứt lời xoay người đi vào phòng luyện đan của mình, một tiếng ầm vang, cửa đá khép lại.
Chu Chu xoa lỗ mũi. Cúi đầu nói với Tiểu Trư: “Ta may mắn lúc nào? Ta đây rõ ràng là dùng thực lực!”
Tiểu Trư sung sướng cọ cọ trước ngực nàng, “Ụt ịt” hai tiếng tỏ vẻ đồng ý. . . . . . Có thực lực rõ ràng là nó có được hay không.
Ba canh giờ sau. Khổng Hoàn Hi là người thứ nhất hăng hái đẩy cửa đá đi tới ghế trọng tài, chậm rãi đổ đan dược trong bình ngọc trên tay vào trong khay.
Tiếng leng keng liên tục vang lên chín, lần nữa rước lấy một loạt ánh mắt sợ hãi than từ chỗ ngồi của khách quý.
Khổng Hoàn Hi tràn đầy tin tưởng, hắn vừa rồi dùng liên tục ba viên Tĩnh Tâm đan, ngồi xuống gần nửa canh giờ điều chỉnh trạng thái đến mức tốt nhất, rốt cục phát huy vượt tài nghệ luyện chế ra chín viên đan dược tam phẩm .
Đây là thành tích từ lúc hắn bắt đầu luyện đan tới nay chưa bao giờ có, khó khăn khi luyện chế đan dược tam phẩm vượt xa đan dược nhị phẩm , hắn một người mới vừa tấn nhập hàng ngũ Luyện Đan Sư tam phẩm không lâu, có thể đủ đạt tới tỉ suất 90% thành đan, chỉ có bàn tay thần kỳ mới có thể đủ hình dung.
Khổng Hoàn Hi không lý nào không tự tin a! Hắn cũng không tin nha đầu xấu kia luyện chế đan dược tam phẩm cũng có thể đạt tới tỉ suất 90% thành đan!
Trịnh Kiến Huy dẫn đầu nghiệm đan dược, cũng nhịn không được gật đầu lia lịa than thở, đại biểu bốn nước còn lại bình phẩm sắc mặt đều có chút khó coi, năm nay người dự thi của Tích quốc cũng quá mạnh đi!
Luyện Đan Sư tam phẩm Đồng quốc kia rất nín nghẹn, hắn cũng phát huy vượt tài nghệ rồi, vốn tưởng rằng nhất định có thể hòa nhau một phần, kết quả vẫn là kém một chút, hắn chỉ luyện thành tám viên đan dược tam phẩm .
Trong sự chờ mong của muôn người, Chu Chu một lần nữa ra sân, nàng vẫn như cũ xếp hàng cuối cùng, nhưng chín Luyện Đan Sư đằng trước vừa thấy nàng vẻ mặt đầy kính ý chủ động tránh ra, Chu Chu bất đắc dĩ đành phải một đường đi tới trước đài, đem bình ngọc trên tay đổ ra. . . . . .
Đinh đinh đinh. . . . . . Lại là mười tiếng vang liên tiếp!
Cả hội trường im ắng đến cả tiếng hô hấp cũng nghe được. Tất cả trọng tài khách quý trợn mắt hốc mồm nhìn mười viên đan dược tam phẩm quay tròn lộn xộn trong khay ngọc, hoàn toàn quên cả thở.
Chu Chu rất vô tội nhìn người trọng tài cửa đang trừng nàng, Đề Thiện Thượng là người xem tỉnh táo duy nhất ở hiện trường, đứng lên đầu tiên dùng sức vỗ tay. Tiếng vỗ tay thức tỉnh những khách quý khác, trừ mấy người có hạn không cách nào tiếp nhận thực tế, mọi người cũng không tự chủ được vỗ tay theo.
Trong tiếng vỗ tay như thể rời núi lấp biển, Khổng Hoàn Hi ước chừng lay động hai cái, ngửa đầu phun ra một ngụm máu, ngã xuống đất hôn mê bất tỉnh.