Lại một đêm không thể chợp mắt, đám người Doãn Tử Chương cùng nhau thảo luận chiến thuật cho ngày mai, xong liền trở về phòng riêng của mình ngồi xuống chờ bình minh ló dạng.
Người người đều biết chung kết của Đại hội đấu pháp mới thật sự là long tranh hổ đấu, cho nên hôm nay người đến xem so với hôm qua chỉ nhiều hơn chứ không ít. Đại hội đấu pháp cử hành nhiều năm, nay là lần đầu tiên có ba đội tu sĩ Kết Đan kỳ tham gia mà tất cả đều là ngoại lai. Không ít người sáng sớm đã nhanh chóng đến đảo Biệt Vân chiếm cứ vị trí tốt để quan sát tu sĩ Kết Đan kỳ cùng nhau quần chiến – là chuyện khó gặp.
Vượt qua cuộc tỷ thí vòng loại để tiến vào trận chung kết có chín đội, cộng thêm phái Thánh Trí là một trong năm đội ngũ loại A vào thẳng vòng chung kết, cùng với ba đội ngũ của Tam đại tông môn, tổng cộng có mười bảy đội ngũ tham dự.
Trước khi tiến vào trận chung kết, các tuyển thủ đội ngũ loại B,C có thể tự do lựa chọn khiêu chiến. Đến nay thực lực của chín đội chênh lệch rõ ràng, căn bản không người nào dám khiêu chiến phái Thánh Trí – tất cả thành viên đều là tu sĩ Kết Đan kỳ, chỉ dám chọn hai đôị chỉ có một tu sĩ Kết Đan kỳ hy vọng có thể qua vòng, nhưng kết quả cũng thất bại.
Đại hội đấu pháp nhanh chóng thông báo bảng quần hùng cuối cùng là năm đến mười tên có thể đoán trước được, mọi người không hẹn mà cùng dời ánh mắt về phía những đội ngũ đang chờ đợi, cùng với ba đội của Tam đại tông môn. Năm tên đầu tiên kia xác định là bọn hắn rồi!
Vòng rút thăm thứ nhất, quả nhiên Phồn Kiếm tông tỷ thí với Tấn Bảo tông, Liên minh Tây Phương ngũ quốc cùng với Tế Lập tông đánh hữu nghị, phái Thánh Trí và Chiêu Thái tông chia ra tỷ thí với hai đội yếu nhất.
Thoáng quá có thể hiểu được nguyên do bố trí như vậy —— là cố ý lấy lòng phái Thánh Trí, cũng cố ý che dấu thực lực thật sự của Chiêu Thái tông.
Người phái Thánh Trí không cảm thấy vui mừng, ngược lại còn buồn bực vô cùng, bọn họ có thực lực, căn bản không cần bọn hắn làm điều dư thừa!
Sau khi rút thăm là phái Thánh Trí ra sân. Hai bên giao chiến đứng lại, người trọng tài hô một tiếng bắt đầu, năm người đối phương đang chuẩn bị bắt đầu tấn công, Đề Thiện Thượng đã đề khí hét lớn một tiếng: “Đi!”
Âm ba mãnh liệt từ trong miệng hắn vang ra, tu sĩ Kết Đan kỳ dẫn đầu của đối phương chỉ cảm thấy đầu óc mơ mơ màng màng, giống như uống rượu say, toàn thân không thể khống chế mà đung đưa sau đó bay ra sau vài trượng, cuối cùng không chịu nổi loại đau đớn như kim châm kia, hai chân mềm nhũn rồi ngã xuống, trực tiếp từ trên đài cao rơi xuống biển.
Bốn tu sĩ Trúc Cơ kỳ còn lại càng thêm khoa trường, so với người dẫn đầu của nhà mình nhanh hơn một bước trực tiếp bay ngược lại rồi rơi xuống biển.
Đề Thiện Thượng nhếch miệng, làm ra vẻ chắp tay hướng về phía lôi đài trống rỗng nói: “Đa tạ.”
Khắp nơi hoàn toàn yên tĩnh. . . . . .
Thực lực cách xa như vậy, tất cả mọi người đều nghĩ nếu đấu với phái Thánh Trí chỉ có thể bại, nhưng tuyệt không nghĩ đến lại thảm bại nhanh như vậy. Sạch sẽ như vậy, nhanh như vậy, là không chừa cho người khác một đường để phản kháng.
Mà phái Thánh Trí chỉ mới ra một người! Thậm chí còn không có xuất thủ a!
Đề Thiện Thượng nghiêng đầu nhìn sắc mặt không đổi của các đồng môn, vờ vịt nói: “Thật là không phải, Lão Tử nhất thời nhịn không được, lần tới nhất định cho các đệ có cơ hội xuất thủ!”
Đệ tử quản sự của Đại hội đấu phản ứng cực nhanh, cứu năm người dưới biển lên. Cơ U Cốc trợn mắt nhìn Đề Thiện Thượng một cái, lấy một lọ”Tăng nguyên đan” tự mình đưa qua nói: “Đại sư huynh ta đắc tội rồi, nếu như mấy vị không chê xin nhận lấy bình đan dược này.”
Tu sĩ Kết Đan kỳ dẫn đầu của đối phương không được tự nhiên, cười khổ nói: “Khách khí, tài nghệ không bằng người thật không còn gì để nói.” Lập tức nhận lấy đan dược coi như là bỏ qua chuyện này.
Đợi Cơ U Cốc đi rồi, tu sĩ kia mở bình ngọc ra, vừa nhìn nhất thời há hốc mồm: ” Sáu… sáu viên Tăng Nguyên đan thượng đẳng!”
Bốn tu sĩ Trúc Cơ kỳ còn lại thất kinh, không nhịn được vây lại xem, tứ phẩm đan dược thượng đẳng, bọn họ lớn như vậy còn chưa bao giờ thấy qua!
Phái Thánh Trí có một Luyện Đan Sư thất phẩm thật là xa hoa, ra tay chính là đan dược tứ phẩm, lại còn là phẩm chất thượng đẳng, thương thế kia cũng là đáng! Một lọ Tăng Nguyên đan thượng đẳng, trị giá ít nhất hai mươi ba vạn linh thạch, có linh thạch cũng chưa chắc có thể mua được.
Trong lòng năm người nếu có oán khí cũng sẽ tiêu tan.
Cơ U Cốc thay Đại sư huynh dọn dẹp xong ân oán, không lâu sau ở hai lôi đài khác cũng lần lượt có kết quả: Tế Lập tông và Liên minh Tây Phương ngũ quốc hòa nhau, Chiêu Thái tông không hề lo lắng mà thắng lớn.
Đề Thiện Thượng bỉu môi nói: “Đánh như vậy chi bằng không đánh!”
Mấy người còn lại cũng biết hắn bất mãn Tế Lập tông và Liên minh của Tây Phương ngũ quốc “thi đấu hữu nghị”. Quần chúng đến xem, phần lớn không rõ tình hình, trận chiến này quả thực kinh thiên động địa, trình độ đặc sắc đẹp mắt so với hai đội còn lại đương nhiên mạnh mẽ hơn.
Nhưng mà bọn họ nhìn nhữn gtu sĩ đồng cấp này, trong mắt chỉ có một chữ có thể hình dung —— giả!
Có lẽ vì hai bên ai cũng cố tình giấu đi thực lực cùng lấy bài quyết định . Tuy Đề Thiện Thượng bọn họ thấy rất không thỏa mãn, nhưng cũng hời hợt không quan tâm.
“Trận tiếp theo sẽ không phải giả.” Cơ U Cốc cười nói.
Trận thứ tư, Tấn Bảo tông đấu với Phồn Kiếm tông.
Thương Bộ Tề mang theo bốn gã cùng đội ngẩng cao đầu đi lên lôi đài, vẻ mặt Hướng Triện Thiên ngưng trọng bày ra tư thế chuẩn bị nghênh chiến.
Phồn Kiếm tông: một Kết Đan hậu kỳ, hai Kết Đan trung kỳ, hai Kết Đan sơ kỳ. Mà ở HướngTriện Thiên bên này, chính hắn cũng đường đường là Kết Đan trung kỳ, còn lại bốn người kia cũng là Kết Đan trung kỳ, bàn về thực lực song phương không kém nhau bao nhiêu.
Tấn Bảo tông bên này chiến lược cũng rất đơn giản, hắn cùng hai người nữa tấn công Thương Bộ Tề, hai người kia chịu trách nhiệm ngăn cản bốn người còn lại của đối phương. Chỉ cần đánh bại Thương Bộ Tề, bốn người kia sẽ không thể uy hiếp được bọn họ.
Trọng tài hô một tiếng bắt đầu, trên đỉnh đầu Hướng Triện Thiên liền lộ ra một thanh thiết kiếm khổng lồ, hai người đồng bạn khác xuất thủ nhanh như quỷ mị, một thanh loan đao vô thanh vô tức bay về hướng Thương Bộ Tề chém xuống, một đạo ngân quang lóng lánh trường tiên (roi) cũng hướng ngang hông của hắn chặn ngang quét tới. Ba người mục tiêu chính xác, vị trí khác nhau nhưng cùng một lúc đánh tới Thương Bộ Tề.
Hai gã tu sĩ khác cũng phóng người lên cùng nhau mở ra một tấm lưới lớn hướng đến trên đầu của năm người Phồn Kiếm tông chụp xuống.
Loan đao trong quá trình phi hành chia ra làm hai, rồi từ hai phần chia làm bốn, nháy mắt biến thành hơn mười thanh nhằm phía trên lưới lớn phối hợp chắt chẽ, chân chính làm thành Thiên la địa võng!
Thương Bộ Tề cười lạnh một tiếng: “Chỉ có vậy? Vạn Mộc Hoá Sinh!”. Theo bốn chữ cuối cùng thoát ra khỏi miệng, vòng quanh cả người hắn bỗng nhiên biến hóa thành một thân cây cao lớn, hư ảnh biến thành cây cổ thụ chọc trời với vô số cành lá, tán cây khổng lồ hướng về phía trước, tỏa ra bốn phương tám hướng xung quanh người hắn lan ra ngoài, lưới lớn từ trên trời ập xuống cổ thụ khổng lồ này, nhất thời đối lập một cách đáng thương.
Phía trên hai tu sĩ của Tấn Bảo tông, vô luận tiến hành pháp lực phô trương lưới lớn như thế nào cũng không thể nào vượt qua sự phát tán của những tán cây. Mà hai người phản ứng cũng coi như nhanh chóng, tấm lưới lập tức trở thành lưới lửa, như cũ hướng vào tấn công cổ thụ, cho dù không cách nào bao phủ những người của Phồn Kiếm tông, thì cũng muốn lấy Khống Hỏa Thuật phá Vạn Mộc Hoá Sinh của hắn.
Bảo Pháp Hổ mắt nhìn rồi lắc đầu liên tục: “Tình hình như thế nên nhanh chóng quyết đoán, thu lưới cùng kiếm lại, “Vạn Mộc Hoá Sinh thuật” này của hắn hết sức lợi hại, lấy tán cây rậm rạp sản sinh tốc độ, ở điểm này lửa bình thường không thể nào thương tổn đến nó được.”
Trên đài sáu vị đạo quân đang xem trận đấu đưa mắt nhìn nhau, trong lòng đồng thời sinh ra dự cảm không ổn —— ván này sợ rằng phải thua!
Người người đều biết chung kết của Đại hội đấu pháp mới thật sự là long tranh hổ đấu, cho nên hôm nay người đến xem so với hôm qua chỉ nhiều hơn chứ không ít. Đại hội đấu pháp cử hành nhiều năm, nay là lần đầu tiên có ba đội tu sĩ Kết Đan kỳ tham gia mà tất cả đều là ngoại lai. Không ít người sáng sớm đã nhanh chóng đến đảo Biệt Vân chiếm cứ vị trí tốt để quan sát tu sĩ Kết Đan kỳ cùng nhau quần chiến – là chuyện khó gặp.
Vượt qua cuộc tỷ thí vòng loại để tiến vào trận chung kết có chín đội, cộng thêm phái Thánh Trí là một trong năm đội ngũ loại A vào thẳng vòng chung kết, cùng với ba đội ngũ của Tam đại tông môn, tổng cộng có mười bảy đội ngũ tham dự.
Trước khi tiến vào trận chung kết, các tuyển thủ đội ngũ loại B,C có thể tự do lựa chọn khiêu chiến. Đến nay thực lực của chín đội chênh lệch rõ ràng, căn bản không người nào dám khiêu chiến phái Thánh Trí – tất cả thành viên đều là tu sĩ Kết Đan kỳ, chỉ dám chọn hai đôị chỉ có một tu sĩ Kết Đan kỳ hy vọng có thể qua vòng, nhưng kết quả cũng thất bại.
Đại hội đấu pháp nhanh chóng thông báo bảng quần hùng cuối cùng là năm đến mười tên có thể đoán trước được, mọi người không hẹn mà cùng dời ánh mắt về phía những đội ngũ đang chờ đợi, cùng với ba đội của Tam đại tông môn. Năm tên đầu tiên kia xác định là bọn hắn rồi!
Vòng rút thăm thứ nhất, quả nhiên Phồn Kiếm tông tỷ thí với Tấn Bảo tông, Liên minh Tây Phương ngũ quốc cùng với Tế Lập tông đánh hữu nghị, phái Thánh Trí và Chiêu Thái tông chia ra tỷ thí với hai đội yếu nhất.
Thoáng quá có thể hiểu được nguyên do bố trí như vậy —— là cố ý lấy lòng phái Thánh Trí, cũng cố ý che dấu thực lực thật sự của Chiêu Thái tông.
Người phái Thánh Trí không cảm thấy vui mừng, ngược lại còn buồn bực vô cùng, bọn họ có thực lực, căn bản không cần bọn hắn làm điều dư thừa!
Sau khi rút thăm là phái Thánh Trí ra sân. Hai bên giao chiến đứng lại, người trọng tài hô một tiếng bắt đầu, năm người đối phương đang chuẩn bị bắt đầu tấn công, Đề Thiện Thượng đã đề khí hét lớn một tiếng: “Đi!”
Âm ba mãnh liệt từ trong miệng hắn vang ra, tu sĩ Kết Đan kỳ dẫn đầu của đối phương chỉ cảm thấy đầu óc mơ mơ màng màng, giống như uống rượu say, toàn thân không thể khống chế mà đung đưa sau đó bay ra sau vài trượng, cuối cùng không chịu nổi loại đau đớn như kim châm kia, hai chân mềm nhũn rồi ngã xuống, trực tiếp từ trên đài cao rơi xuống biển.
Bốn tu sĩ Trúc Cơ kỳ còn lại càng thêm khoa trường, so với người dẫn đầu của nhà mình nhanh hơn một bước trực tiếp bay ngược lại rồi rơi xuống biển.
Đề Thiện Thượng nhếch miệng, làm ra vẻ chắp tay hướng về phía lôi đài trống rỗng nói: “Đa tạ.”
Khắp nơi hoàn toàn yên tĩnh. . . . . .
Thực lực cách xa như vậy, tất cả mọi người đều nghĩ nếu đấu với phái Thánh Trí chỉ có thể bại, nhưng tuyệt không nghĩ đến lại thảm bại nhanh như vậy. Sạch sẽ như vậy, nhanh như vậy, là không chừa cho người khác một đường để phản kháng.
Mà phái Thánh Trí chỉ mới ra một người! Thậm chí còn không có xuất thủ a!
Đề Thiện Thượng nghiêng đầu nhìn sắc mặt không đổi của các đồng môn, vờ vịt nói: “Thật là không phải, Lão Tử nhất thời nhịn không được, lần tới nhất định cho các đệ có cơ hội xuất thủ!”
Đệ tử quản sự của Đại hội đấu phản ứng cực nhanh, cứu năm người dưới biển lên. Cơ U Cốc trợn mắt nhìn Đề Thiện Thượng một cái, lấy một lọ”Tăng nguyên đan” tự mình đưa qua nói: “Đại sư huynh ta đắc tội rồi, nếu như mấy vị không chê xin nhận lấy bình đan dược này.”
Tu sĩ Kết Đan kỳ dẫn đầu của đối phương không được tự nhiên, cười khổ nói: “Khách khí, tài nghệ không bằng người thật không còn gì để nói.” Lập tức nhận lấy đan dược coi như là bỏ qua chuyện này.
Đợi Cơ U Cốc đi rồi, tu sĩ kia mở bình ngọc ra, vừa nhìn nhất thời há hốc mồm: ” Sáu… sáu viên Tăng Nguyên đan thượng đẳng!”
Bốn tu sĩ Trúc Cơ kỳ còn lại thất kinh, không nhịn được vây lại xem, tứ phẩm đan dược thượng đẳng, bọn họ lớn như vậy còn chưa bao giờ thấy qua!
Phái Thánh Trí có một Luyện Đan Sư thất phẩm thật là xa hoa, ra tay chính là đan dược tứ phẩm, lại còn là phẩm chất thượng đẳng, thương thế kia cũng là đáng! Một lọ Tăng Nguyên đan thượng đẳng, trị giá ít nhất hai mươi ba vạn linh thạch, có linh thạch cũng chưa chắc có thể mua được.
Trong lòng năm người nếu có oán khí cũng sẽ tiêu tan.
Cơ U Cốc thay Đại sư huynh dọn dẹp xong ân oán, không lâu sau ở hai lôi đài khác cũng lần lượt có kết quả: Tế Lập tông và Liên minh Tây Phương ngũ quốc hòa nhau, Chiêu Thái tông không hề lo lắng mà thắng lớn.
Đề Thiện Thượng bỉu môi nói: “Đánh như vậy chi bằng không đánh!”
Mấy người còn lại cũng biết hắn bất mãn Tế Lập tông và Liên minh của Tây Phương ngũ quốc “thi đấu hữu nghị”. Quần chúng đến xem, phần lớn không rõ tình hình, trận chiến này quả thực kinh thiên động địa, trình độ đặc sắc đẹp mắt so với hai đội còn lại đương nhiên mạnh mẽ hơn.
Nhưng mà bọn họ nhìn nhữn gtu sĩ đồng cấp này, trong mắt chỉ có một chữ có thể hình dung —— giả!
Có lẽ vì hai bên ai cũng cố tình giấu đi thực lực cùng lấy bài quyết định . Tuy Đề Thiện Thượng bọn họ thấy rất không thỏa mãn, nhưng cũng hời hợt không quan tâm.
“Trận tiếp theo sẽ không phải giả.” Cơ U Cốc cười nói.
Trận thứ tư, Tấn Bảo tông đấu với Phồn Kiếm tông.
Thương Bộ Tề mang theo bốn gã cùng đội ngẩng cao đầu đi lên lôi đài, vẻ mặt Hướng Triện Thiên ngưng trọng bày ra tư thế chuẩn bị nghênh chiến.
Phồn Kiếm tông: một Kết Đan hậu kỳ, hai Kết Đan trung kỳ, hai Kết Đan sơ kỳ. Mà ở HướngTriện Thiên bên này, chính hắn cũng đường đường là Kết Đan trung kỳ, còn lại bốn người kia cũng là Kết Đan trung kỳ, bàn về thực lực song phương không kém nhau bao nhiêu.
Tấn Bảo tông bên này chiến lược cũng rất đơn giản, hắn cùng hai người nữa tấn công Thương Bộ Tề, hai người kia chịu trách nhiệm ngăn cản bốn người còn lại của đối phương. Chỉ cần đánh bại Thương Bộ Tề, bốn người kia sẽ không thể uy hiếp được bọn họ.
Trọng tài hô một tiếng bắt đầu, trên đỉnh đầu Hướng Triện Thiên liền lộ ra một thanh thiết kiếm khổng lồ, hai người đồng bạn khác xuất thủ nhanh như quỷ mị, một thanh loan đao vô thanh vô tức bay về hướng Thương Bộ Tề chém xuống, một đạo ngân quang lóng lánh trường tiên (roi) cũng hướng ngang hông của hắn chặn ngang quét tới. Ba người mục tiêu chính xác, vị trí khác nhau nhưng cùng một lúc đánh tới Thương Bộ Tề.
Hai gã tu sĩ khác cũng phóng người lên cùng nhau mở ra một tấm lưới lớn hướng đến trên đầu của năm người Phồn Kiếm tông chụp xuống.
Loan đao trong quá trình phi hành chia ra làm hai, rồi từ hai phần chia làm bốn, nháy mắt biến thành hơn mười thanh nhằm phía trên lưới lớn phối hợp chắt chẽ, chân chính làm thành Thiên la địa võng!
Thương Bộ Tề cười lạnh một tiếng: “Chỉ có vậy? Vạn Mộc Hoá Sinh!”. Theo bốn chữ cuối cùng thoát ra khỏi miệng, vòng quanh cả người hắn bỗng nhiên biến hóa thành một thân cây cao lớn, hư ảnh biến thành cây cổ thụ chọc trời với vô số cành lá, tán cây khổng lồ hướng về phía trước, tỏa ra bốn phương tám hướng xung quanh người hắn lan ra ngoài, lưới lớn từ trên trời ập xuống cổ thụ khổng lồ này, nhất thời đối lập một cách đáng thương.
Phía trên hai tu sĩ của Tấn Bảo tông, vô luận tiến hành pháp lực phô trương lưới lớn như thế nào cũng không thể nào vượt qua sự phát tán của những tán cây. Mà hai người phản ứng cũng coi như nhanh chóng, tấm lưới lập tức trở thành lưới lửa, như cũ hướng vào tấn công cổ thụ, cho dù không cách nào bao phủ những người của Phồn Kiếm tông, thì cũng muốn lấy Khống Hỏa Thuật phá Vạn Mộc Hoá Sinh của hắn.
Bảo Pháp Hổ mắt nhìn rồi lắc đầu liên tục: “Tình hình như thế nên nhanh chóng quyết đoán, thu lưới cùng kiếm lại, “Vạn Mộc Hoá Sinh thuật” này của hắn hết sức lợi hại, lấy tán cây rậm rạp sản sinh tốc độ, ở điểm này lửa bình thường không thể nào thương tổn đến nó được.”
Trên đài sáu vị đạo quân đang xem trận đấu đưa mắt nhìn nhau, trong lòng đồng thời sinh ra dự cảm không ổn —— ván này sợ rằng phải thua!