Đệ tử của Tế Lập tông cũng là người hiếu chiến, người dẫn đầu lần này là Tiếu Thủ – một cỗ máy chiến đấu!
Từ khi hắn còn ở Luyện Khí kỳ tầng tám đã lăn lộn ở các Đấu Pháp đường chi nhánh, hắn đã từng tham gia hơn ba mươi sáu giải Đấu Pháp đường chi nhánh tạo ra thành tích thắng liên tiếp trong vòng một năm, đệ tử bình thường một năm đánh ba trăm trận còn hắn một năm ít nhất đánh năm trăm trận mới cảm thấy đủ!
Mặc dù hắn chỉ là tu vi Kết Đan trung kỳ, sư đệ cùng hắn tham gia đấu pháp lần này cũng chỉ là Kết Đan sơ kỳ, nhưng khi bọn họ từng người khiêu chiến, tu sĩ Kết Đan hậu kỳ thua ở trong tay Tiếu Thủ cũng không ít.
Tỷ thí vừa bắt đầu tình hình chiến đấu kịch liệt vô cùng, năm người bên Thương Bộ Tề hợp ở một chỗ tương trợ phối hợp với nhau, phòng thủ chặc chẽ như sắt, tùy ý năm người Tế Lập tông tiến công dồn sức đánh như thế nào cũng không thể làm khó bọn họ.
Cơ U Cốc thấy vậy, tỉ mỉ nói: “Năm người Phồn Kiếm tông này chỉ là tạo thành một pháp trận đơn giản, có lẽ là trong tông bọn họ không có ai quá tinh thông pháp trận, cũng có thể là bọn họ cùng nhau tập luyện không lâu, thật ra phối hợp có chút chỗ sơ hở, hơn nữa pháp trận này chỉ tác dụng chú trọng phòng thủ, xem ra bọn họ muốn làm đối phương tiêu hao thể lực.”
Hắn suy đoán như vậy hoàn toàn hợp lý, vì tỷ thí công bằng, Đại hội đấu pháp quy định không thể sử dụng bùa hoặc tiên khí các loại có thể làm tu sĩ gia tăng thực lực, cũng không thể trong quá trình tỷ thí sử dụng đan dược bổ sung thể lực, càng không thể mang Linh Thú tham gia, cho nên Tế Lập tông chủ động công kích như vậy, pháp lực chân nguyên sẽ rất mau tiêu hao. Đánh càng lâu đối với bọn họ càng bất lợi.
Hiển nhiên Tiếu Thủ cũng nghĩ đến điểm này rồi, hắn hét lớn một tiếng “Lui” liền tiên phong rút lui, còn lại mấy người đang tấn công mạnh, mắt thấy tựa hồ chút xíu nữa là đã có thể mở ra lổ hổng, bỗng nhiên nghe hắn hô một tiếng như vậy, hơi sửng sốt một chút, đợi bọn hắn kịp phản ứng để quay lại thì đã chậm một nhịp.
Thương Bộ Tề để dành tinh lực đã sớm chờ thời khắc này, lúc này đột nhiên chống lại. Hai tay kết ấn, lòng bàn tay bắn ra một đạo sắc cầu vồng thẳng đến điểm yếu của một tu sĩ.
Từ lúc bắt đầu, Thương Bộ Tề vẫn luôn chọn lựa thủ thế, trận này lại càng cố ý thủ chứ không tấn công, làm cho người bên Tế Lập tông sinh ra một loại ảo giác —— hắn lấy phòng thủ ngừa làm chủ, không nghĩ tới hắn sẽ ra tay phản công. Vừa ra tay chính là nhanh gọn, tu sĩ kia lúc rút lui hơi chút phân tâm, mặc dù kinh nghiệm phong phú, lúc này trên bả vai đã bị đạo kia thanh sắc cầu vồng xuyên thủng, máu tươi không ngừng chảy ra.
Kết Đan hậu kỳ xuất thủ toàn lực đối với một tu sĩ Kết Đan sơ kỳ, lại là cố ý chọn được thời cơ vừa vặn, một kích thành công cũng không phải là chuyện gì khó hiểu.
Tu sĩ bị thương kia cũng thật kiên cường, bị đả thương nặng như vậy vẫn không nói tiếng nào, vẫn cắn răng kiên trì cùng đồng môn tác chiến, nhưng cánh tay không thể động đậy, đương nhiên chiến lực giảm đi.
Đó cũng không phải vấn đề lớn nhất, quan trọng là cả đội Tế Lập tông bởi vì ngoài ý muốn, chẳng những sát khí chợt giảm, không khí trong đội cũng trở nên quái dị .
Tiếu Thủ vừa hối hận vừa mắc cỡ và oán giận. Hắn không nghĩ tới mấy người cạnh mình phối hợp kém như vậy, nghĩ là có thể trước tiên lui xuống bảo tồn thể lực, sau đó tùy thời mà động, kết quả mấy sư đệ thế nào lại chậm chạp phản ứng không đồng nhất, cho địch nhân có cơ hội hạ thủ.
Hắn chỉ huy sơ xuất, sau đó mấy sư đệ đối với quyết định của hắn cũng sinh ra hoài nghi, mặc dù vẫn nghe hắn điều hành. Nhưng phối hợp càng ngày càng rời rạc.
Tế Tường đạo quân quan sát trận đấu mà lòng như lửa đốt, hết lần này tới lần khác không có biện pháp nào, đệ tử nhà mình đơn độc chiến đấu thì như mãnh hổ xuống núi. Hợp lại ở chung một chỗ như vậy nhưng lại là một mớ hỗn loạn, đối phương lại có tiến có lui bình tĩnh vững chắc. Ván này muốn chuyển bại thành thắng hi vọng không lớn.
Tế Tường đạo quân bất đắc dĩ nhìn về phía Chúc Bạc và Cố Vãn của Chiêu Thái tông, hai người bọn họ cũng vẻ mặt ngưng trọng, Tế Lập tông đã không thể cứu vãn, coi như chỉ còn Chiêu Thái tông âm thầm dẫn dắt đội ngũ của mình, tỷ thí với Phồn Kiếm tông e rằng cũng không thể giành thắng lợi.
Chúc Bạc cắn răng nói: “Trận này nếu như thua thì trận tiếp theo để cho phái Thánh Trí lên!”
Mấy vị đạo quân còn lại thầm kêu xấu hổ, tâm tư của Chúc Bạc bọn họ điều hiểu, chính là muốn cho người của phái Thánh Trí đi tiêu hao thể lực của Phồn Kiếm tông, giúp cho đội ngũ của Chiêu Thái tông lúc ra sân có thể có nắm chắc phần thắng hơn.
Hơn nữa Phồn Kiếm tông hai lần rút thăm liên tục điều gặp gỡ người của Tam đại tông môn, mọi người hơi suy nghĩ một chút điều có thế biết Tam đại tông môn là có tâm chèn ép Phồn Kiếm tông, chiếm thiên thời địa lợi nhân hoà. Nhưng thua liền hai ván, thể diện ném đi cũng không phải lớn bình thường, lại muốn thua trận thứ ba, tất cả mọi người rồi sẽ cho rằng Phồn Kiếm tông so với Tam đại tông môn lợi hại hơn, liên minh của Đan quốc khí thế kiêu ngạo nhất định cao hơn, có nhiều người trung lập có thể sẽ đầu nhập liên minh Đan quốc.
Hiện tại bọn họ duy nhất chỉ có thể nghĩ đến phương pháp giải quyết chính là tha, kéo dài tới lúc người của Phồn Kiếm tông sức cùng lực kiệt, sẽ tìm cách lội ngược vòng, mặc dù vẫn là mượn cớ, nhưng nhất định phải hòa nhau,không đến mức mất sạch thể diện.
Không như dự liệu, Tế Lập tông trận này có thể là thua, khách quý đến đây xem cuộc chiến hai mặt nhìn nhau, Đại hội đấu pháp cử hành nhiều năm, Tam đại tông môn vẫn cao cao tại thượng, lần này lại thất bại?
Nghĩ đến Tam đại tông môn thường ngày phong quang vô hạn, không ít tu sĩ không có giao tình đặc biệt cùng bọn họ lại âm thầm hi vọng bọn họ có thể té đau một chút, mặc dù Phồn Kiếm tông không phải tốt đẹp gì, nhưng nhìn Tam đại tông môn bị kéo xuống từ trên cao cũng là một chuyện thống khoái.
Tuy nhiên, cùng Tam đại tông môn có quan hệ mật thiết cũng không nhịn được lo lắng cho bọn họ, mặc dù những tu sĩ Kết Đan này chưa đầy trăm tuổi, ở giữa so đấu không thể đại biểu thực lực chân chính của tông môn, nhưng đây cũng không phải là dấu hiệu tốt.
Vạn nhất Tam đại tông môn thật sự xuống dốc, Đan quốc kia sẽ phát triển an toàn, bọn họ – nhừng người cùng Tam đại tông môn chung một phe, chỉ sợ sẽ bị chết rất thảm.
Vòng thứ ba rút thăm, không khí so với trước ngưng trọng không biết gấp bao nhiêu lần, người người rướn cổ lên chờ kế tiếp Phồn Kiếm tông có thể hay không tiếp tục đấu với Chiêu Thái tông.
Công bố kết cục, mọi người không biết nên thở phào nhẹ nhõm hay là thở dài, đối thủ của Phồn Kiếm tông trong trận này là phái Thánh Trí.
Trong một vòng rút thăm, liên minh Tây Phương ngũ quốc tế đều luân khôn, Chiêu Thái tông cùng Tế Lập tông chia ra chống lại hai đội loại A yếu nhất, thắng được vô cùng dễ dàng, nhưng cũng ngột ngạt vô cùng; đại thắng mà về, nhưng sắc mặt người của hai đội trầm ngưng chen chúc không ra được nụ cười, không biết còn tưởng rằng bọn họ bị đánh bại.
Thương Bộ Tề mang theo bốn đồng môn trực tiếp ở bên kia sân ngồi xuống khôi phục nguyên khí. Bọn họ mỗi người ăn vào một lọ đan dược của riêng của mình, chỉ trong thời gian ngắn trạng thái đã hoàn toàn khôi phục, những đan dược kia không cần hỏi hơn phân nửa là đến từ Đan quốc.
Trên đài sáu vị đạo quân nhìn thấy lại càng nhức đầu, bọn hắn quên mất điều này, xem ra suy nghĩ tiêu hao thể lực của bọn họ cũng không chắc chắn sẽ thành công.
Năm người phái Thánh Trí cũng là tuyệt thế thiên tài không tệ, nhưng thật sự quá trẻ tuổi, tất cả mọi người đều cảm thấy. Có lẽ qua mấy thập niên nữa bọn họ mới có thể dễ dàng đánh bại người của Phồn Kiếm tông, nhưng không phải hiện tại.
Chuyện cho tới bây giờ, chỉ có thể nghe theo mệnh trời.
Từ khi hắn còn ở Luyện Khí kỳ tầng tám đã lăn lộn ở các Đấu Pháp đường chi nhánh, hắn đã từng tham gia hơn ba mươi sáu giải Đấu Pháp đường chi nhánh tạo ra thành tích thắng liên tiếp trong vòng một năm, đệ tử bình thường một năm đánh ba trăm trận còn hắn một năm ít nhất đánh năm trăm trận mới cảm thấy đủ!
Mặc dù hắn chỉ là tu vi Kết Đan trung kỳ, sư đệ cùng hắn tham gia đấu pháp lần này cũng chỉ là Kết Đan sơ kỳ, nhưng khi bọn họ từng người khiêu chiến, tu sĩ Kết Đan hậu kỳ thua ở trong tay Tiếu Thủ cũng không ít.
Tỷ thí vừa bắt đầu tình hình chiến đấu kịch liệt vô cùng, năm người bên Thương Bộ Tề hợp ở một chỗ tương trợ phối hợp với nhau, phòng thủ chặc chẽ như sắt, tùy ý năm người Tế Lập tông tiến công dồn sức đánh như thế nào cũng không thể làm khó bọn họ.
Cơ U Cốc thấy vậy, tỉ mỉ nói: “Năm người Phồn Kiếm tông này chỉ là tạo thành một pháp trận đơn giản, có lẽ là trong tông bọn họ không có ai quá tinh thông pháp trận, cũng có thể là bọn họ cùng nhau tập luyện không lâu, thật ra phối hợp có chút chỗ sơ hở, hơn nữa pháp trận này chỉ tác dụng chú trọng phòng thủ, xem ra bọn họ muốn làm đối phương tiêu hao thể lực.”
Hắn suy đoán như vậy hoàn toàn hợp lý, vì tỷ thí công bằng, Đại hội đấu pháp quy định không thể sử dụng bùa hoặc tiên khí các loại có thể làm tu sĩ gia tăng thực lực, cũng không thể trong quá trình tỷ thí sử dụng đan dược bổ sung thể lực, càng không thể mang Linh Thú tham gia, cho nên Tế Lập tông chủ động công kích như vậy, pháp lực chân nguyên sẽ rất mau tiêu hao. Đánh càng lâu đối với bọn họ càng bất lợi.
Hiển nhiên Tiếu Thủ cũng nghĩ đến điểm này rồi, hắn hét lớn một tiếng “Lui” liền tiên phong rút lui, còn lại mấy người đang tấn công mạnh, mắt thấy tựa hồ chút xíu nữa là đã có thể mở ra lổ hổng, bỗng nhiên nghe hắn hô một tiếng như vậy, hơi sửng sốt một chút, đợi bọn hắn kịp phản ứng để quay lại thì đã chậm một nhịp.
Thương Bộ Tề để dành tinh lực đã sớm chờ thời khắc này, lúc này đột nhiên chống lại. Hai tay kết ấn, lòng bàn tay bắn ra một đạo sắc cầu vồng thẳng đến điểm yếu của một tu sĩ.
Từ lúc bắt đầu, Thương Bộ Tề vẫn luôn chọn lựa thủ thế, trận này lại càng cố ý thủ chứ không tấn công, làm cho người bên Tế Lập tông sinh ra một loại ảo giác —— hắn lấy phòng thủ ngừa làm chủ, không nghĩ tới hắn sẽ ra tay phản công. Vừa ra tay chính là nhanh gọn, tu sĩ kia lúc rút lui hơi chút phân tâm, mặc dù kinh nghiệm phong phú, lúc này trên bả vai đã bị đạo kia thanh sắc cầu vồng xuyên thủng, máu tươi không ngừng chảy ra.
Kết Đan hậu kỳ xuất thủ toàn lực đối với một tu sĩ Kết Đan sơ kỳ, lại là cố ý chọn được thời cơ vừa vặn, một kích thành công cũng không phải là chuyện gì khó hiểu.
Tu sĩ bị thương kia cũng thật kiên cường, bị đả thương nặng như vậy vẫn không nói tiếng nào, vẫn cắn răng kiên trì cùng đồng môn tác chiến, nhưng cánh tay không thể động đậy, đương nhiên chiến lực giảm đi.
Đó cũng không phải vấn đề lớn nhất, quan trọng là cả đội Tế Lập tông bởi vì ngoài ý muốn, chẳng những sát khí chợt giảm, không khí trong đội cũng trở nên quái dị .
Tiếu Thủ vừa hối hận vừa mắc cỡ và oán giận. Hắn không nghĩ tới mấy người cạnh mình phối hợp kém như vậy, nghĩ là có thể trước tiên lui xuống bảo tồn thể lực, sau đó tùy thời mà động, kết quả mấy sư đệ thế nào lại chậm chạp phản ứng không đồng nhất, cho địch nhân có cơ hội hạ thủ.
Hắn chỉ huy sơ xuất, sau đó mấy sư đệ đối với quyết định của hắn cũng sinh ra hoài nghi, mặc dù vẫn nghe hắn điều hành. Nhưng phối hợp càng ngày càng rời rạc.
Tế Tường đạo quân quan sát trận đấu mà lòng như lửa đốt, hết lần này tới lần khác không có biện pháp nào, đệ tử nhà mình đơn độc chiến đấu thì như mãnh hổ xuống núi. Hợp lại ở chung một chỗ như vậy nhưng lại là một mớ hỗn loạn, đối phương lại có tiến có lui bình tĩnh vững chắc. Ván này muốn chuyển bại thành thắng hi vọng không lớn.
Tế Tường đạo quân bất đắc dĩ nhìn về phía Chúc Bạc và Cố Vãn của Chiêu Thái tông, hai người bọn họ cũng vẻ mặt ngưng trọng, Tế Lập tông đã không thể cứu vãn, coi như chỉ còn Chiêu Thái tông âm thầm dẫn dắt đội ngũ của mình, tỷ thí với Phồn Kiếm tông e rằng cũng không thể giành thắng lợi.
Chúc Bạc cắn răng nói: “Trận này nếu như thua thì trận tiếp theo để cho phái Thánh Trí lên!”
Mấy vị đạo quân còn lại thầm kêu xấu hổ, tâm tư của Chúc Bạc bọn họ điều hiểu, chính là muốn cho người của phái Thánh Trí đi tiêu hao thể lực của Phồn Kiếm tông, giúp cho đội ngũ của Chiêu Thái tông lúc ra sân có thể có nắm chắc phần thắng hơn.
Hơn nữa Phồn Kiếm tông hai lần rút thăm liên tục điều gặp gỡ người của Tam đại tông môn, mọi người hơi suy nghĩ một chút điều có thế biết Tam đại tông môn là có tâm chèn ép Phồn Kiếm tông, chiếm thiên thời địa lợi nhân hoà. Nhưng thua liền hai ván, thể diện ném đi cũng không phải lớn bình thường, lại muốn thua trận thứ ba, tất cả mọi người rồi sẽ cho rằng Phồn Kiếm tông so với Tam đại tông môn lợi hại hơn, liên minh của Đan quốc khí thế kiêu ngạo nhất định cao hơn, có nhiều người trung lập có thể sẽ đầu nhập liên minh Đan quốc.
Hiện tại bọn họ duy nhất chỉ có thể nghĩ đến phương pháp giải quyết chính là tha, kéo dài tới lúc người của Phồn Kiếm tông sức cùng lực kiệt, sẽ tìm cách lội ngược vòng, mặc dù vẫn là mượn cớ, nhưng nhất định phải hòa nhau,không đến mức mất sạch thể diện.
Không như dự liệu, Tế Lập tông trận này có thể là thua, khách quý đến đây xem cuộc chiến hai mặt nhìn nhau, Đại hội đấu pháp cử hành nhiều năm, Tam đại tông môn vẫn cao cao tại thượng, lần này lại thất bại?
Nghĩ đến Tam đại tông môn thường ngày phong quang vô hạn, không ít tu sĩ không có giao tình đặc biệt cùng bọn họ lại âm thầm hi vọng bọn họ có thể té đau một chút, mặc dù Phồn Kiếm tông không phải tốt đẹp gì, nhưng nhìn Tam đại tông môn bị kéo xuống từ trên cao cũng là một chuyện thống khoái.
Tuy nhiên, cùng Tam đại tông môn có quan hệ mật thiết cũng không nhịn được lo lắng cho bọn họ, mặc dù những tu sĩ Kết Đan này chưa đầy trăm tuổi, ở giữa so đấu không thể đại biểu thực lực chân chính của tông môn, nhưng đây cũng không phải là dấu hiệu tốt.
Vạn nhất Tam đại tông môn thật sự xuống dốc, Đan quốc kia sẽ phát triển an toàn, bọn họ – nhừng người cùng Tam đại tông môn chung một phe, chỉ sợ sẽ bị chết rất thảm.
Vòng thứ ba rút thăm, không khí so với trước ngưng trọng không biết gấp bao nhiêu lần, người người rướn cổ lên chờ kế tiếp Phồn Kiếm tông có thể hay không tiếp tục đấu với Chiêu Thái tông.
Công bố kết cục, mọi người không biết nên thở phào nhẹ nhõm hay là thở dài, đối thủ của Phồn Kiếm tông trong trận này là phái Thánh Trí.
Trong một vòng rút thăm, liên minh Tây Phương ngũ quốc tế đều luân khôn, Chiêu Thái tông cùng Tế Lập tông chia ra chống lại hai đội loại A yếu nhất, thắng được vô cùng dễ dàng, nhưng cũng ngột ngạt vô cùng; đại thắng mà về, nhưng sắc mặt người của hai đội trầm ngưng chen chúc không ra được nụ cười, không biết còn tưởng rằng bọn họ bị đánh bại.
Thương Bộ Tề mang theo bốn đồng môn trực tiếp ở bên kia sân ngồi xuống khôi phục nguyên khí. Bọn họ mỗi người ăn vào một lọ đan dược của riêng của mình, chỉ trong thời gian ngắn trạng thái đã hoàn toàn khôi phục, những đan dược kia không cần hỏi hơn phân nửa là đến từ Đan quốc.
Trên đài sáu vị đạo quân nhìn thấy lại càng nhức đầu, bọn hắn quên mất điều này, xem ra suy nghĩ tiêu hao thể lực của bọn họ cũng không chắc chắn sẽ thành công.
Năm người phái Thánh Trí cũng là tuyệt thế thiên tài không tệ, nhưng thật sự quá trẻ tuổi, tất cả mọi người đều cảm thấy. Có lẽ qua mấy thập niên nữa bọn họ mới có thể dễ dàng đánh bại người của Phồn Kiếm tông, nhưng không phải hiện tại.
Chuyện cho tới bây giờ, chỉ có thể nghe theo mệnh trời.