Nửa tháng tiếp theo, liên tiếp xảy ra những sự kiện tương tự, hôm nay truyền ra thái thượng trưởng lão của một tông môn nào đó mới có được pháp bảo là bảo vật được cất trong bảo khố hoàng tộc Đan Quốc, mấy ngày sau trong một cuộc bán đấu giá ở một phường thị nào đó lại xuất hiện tài liệu luyện khí cực kì quý hiềm tất cả đều là đồ vật ở trong bảo khố hoàng tộc.
Trong lúc nhất thời những tu sĩ đến thành Lăng Đan để tận mắt thấy đại hội Luyện Đan Sư lại càng ngày càng hưng phấn, tin tức nho nhỏ, tin đồn bát quái bay đầy trời, thậm chí còn có tin đồn bảo khố hoàng tộc Đan Quốc bị đạo tặc cướp sạch sẽ không còn cái gì, không ai dám công khai giễu cợt hoàng tộc Diễm thị, tuy nhiên có rất nhiều tu sĩ không hề tin tưởng mấy tin đồn lại, cho rằng đó là tin đồn không có căn cứ.
Mà gần đây có một số tu sĩ có được bảo vật trân quý lại càng ngày càng cảm thấy bất an. Nếu như trong tay có chính là đan dược linh dược, tài liệu luyện khí thì không có trở ngại gì rất dễ giải quyết, không lấy ra khoe khoang là được, nhưng nếu là pháp bảo trận đồ công pháp …..trừ phi là hoàn toàn cất giấu hoàn toàn không dùng đến, nếu không bị phát hiện ra thì nguy hiểm sẽ tương đối cao.
Trời mới biết đây có phải là bảo vật bị trộm ra từ bảo khố hoàng tộc Diễm thị hay không cơ chứ?
Chịu sự ảnh hưởng này, những phường thị vốn dĩ giao dịch cuồn cuộn cùng với các buổi đấu giá cũng không có mấy người tham gia , vật phẩm hơi có chút giá trị cũng không có người đưa ra giao dịch, trong lòng mọi người đều lo lắng, vạn nhất hoàng tộc Diễm thị coi trọng bảo vật của bọn họ, kiên quyết nói đó là bảo vật cất giữ trong bảo khố hoàng tộc, nếu như vậy thì thật sự bọn họ không tìm được chỗ để nói lí lẽ.
Ở giới Tu Tiên, cho tới bây giờ đều là nắm tay người nào lớn thì người đó có lý, mà trên đại lục Tấn Tiềm, quả đấm lớn hơn hoàng tộc Diễm thị thật đúng là rất ít.
Hoàng tộc Diễm thị cũng chỉ biết câm nín ngậm bồ hòn làm ngọt, bọn họ không nỡ công khai tuyên bố buông tha cho việc truy tìm thu hồi những bảo vật bị trộm, lại càng không thể thẳng thắn công khai nói ra những đồ vật bọn họ bị trộm, chỉ có thể âm thầm nghiến răng.
Hàn Độc Yêu Nhện bị triệu vào trong cung, cũng không biết Diễm Thí Thiên nói gì với nó, nó tạm thời không có hành động gì cả. Nếu không để cho nó tiếp tục ở xung quanh tìm tung tích bảo vật như chó săn thế này thì sự kiện đại hội Luyện Đan Sư lần này do hoàng tộc Diễm thị hơn phân nửa là không thể tiến hành được.
Có thể bất động thanh sắc khiến lần thịnh hội đang tốt đẹp trở lên gượng gạo như thế, lại để cho bên trong nội bộ hoàng tộc Diễm thị chướng khí mù mịt bị mất thể diện, không cần nghĩ cũng biết nhất định là chuyện tốt mà Liên Minh Vũ Quốc làm ra, mà trải qua chuyện Đan Thần điện Diễm Thí Thiên cũng mơ hồ đoán ra được chuyện bảo khố bị cướp sạch hơn phân nửa có liên quan đến mấy người Chu Chu.
Bởi vì chuyện của Đan Thần điện, hiện tại Phồn Kiếm tông rất bất mãn với Diễm thị, bọn họ lần lượt đem hết sức mình phục vụ hoàng tộc Diễm thị. Kết quả là lần lượt thất bại hao binh tổn tướng. Vài năm trước bọn họ có một vị tổ sư Nguyên Anh là Tư Biện Thái ở Tây Nam cùng với Luyện Đan Sư thất phẩm Đan Quốc là Trì Tha Diệu cùng gặp phải dư nghiệt Đan tộc vây giết hài cốt vô tồn. Tại đại hội Đấu Pháp ở Đông Hải quần đảo Tiên Vân, tinh anh trẻ tuổi nhất của bọn họ bị mấy người phái Thánh Trí dùng một mồi lửa thiêu cháy ở trên lôi đài. Hơn nửa năm trước, Thái Vũ Trì Thái thượng trưởng lão Nguyên Anh hậu kỳ địa vị gần với lão tổ tông ở trong tông môn truy tung Đề Thiện Thượng, vừa đi không trở lại, linh quang trên hồn bài cũng tắt, chắc lành ít dữ nhiều rồi.
Càng đừng nói đến mấy năm trước hai người Phần Bích Thấm và Đề Thiện Thượng trực tiếp đánh đến tổng bộ tông môn của bọn họ, hỏa thiêu tông môn, đuổi giết vô số đệ tử trưởng lão.
Cũng bởi vì sự kiện này mà Phồn Kiếm Tông nguyên khí tổn thương nặng nề, trợ giúp đan dược mà hoàng tộc Diễm thị hứa hẹn xa xa không thể đền bù được tổn thất lớn như vậy. Trong tông môn có không ít người trong lòng âm thầm chất vất quyết định hợp tác của lão tổ tông với hoàng tộc Diễm thị, nếu như không phải Diễm Thí Thiên thế lớn, chỉ sợ mấy người Phồn Kiếm tông đã trắng trợn vạch rõ giới hạn đối với hoàng tộc Diễm thị.
Mà phía Nam Hải không ít tông môn bị Đề Thiện Thượng phá hoại cũng rối rít yêu cầu hoàng tộc Diễm thị giải thích. Hết lần này đến lần khác đám người Đề Thiện Thượng lại vô cùng giảo hoạt. Toàn bộ nhân vật chủ yếu phái Thánh trí đều tránh tại đảo Âm Dương hải ngoại, mấy người bọn họ cũng không công khai liên hợp cùng Liên Minh Vũ Quốc. Đều là âm thầm ngụy trang ra tay trả thù cho phái Thánh Trí.
Diễm Thí Thiên rất muốn bắt được mấy người này hơn bất cứ ai, nhưng bọn hắn quá am hiểu việc ẩn nấp tung tích, thực lực bản thân cũng không yếu, hắn cũng không xác định lúc nào có thể bắt được mấy người này.
Tu sĩ Nguyên Anh lưu manh như thế, bao quát cả đại lục Tấn Tiềm cũng không có nhiều lắm, đại đa số phía sau tu sĩ Nguyên Anh cũng đều gia nhập với tông môn thế gia khác, căn bản không thể nào tùy ý hành động như thế.
Biến thái nhất chính là, vô luận thể lực thực lực hay toàn thân thực lực, mấy hậu sinh phái Thánh trí cũng mạnh đến mức đáng sợ, hoàng tộc Diễm thị cũng không thể không để ý đến sỉ nhục phái tất cả những tu sĩ Nguyên Anh đi ra cửa bắt người.
Ngay cả như vậy, mấy tu sĩ Nguyên Anh cũng không đối phó được năm người bọn họ.
Bên trong thành Lăng Đan, trên chính điện hoàng cung, trên người Diễm Thí Thiên mặc một bộ Hắc Long bào tùy ý ngồi ở ghế rồng ngay giữa chỗ cao nhất trong đại điện, lười biếng vuốt ve Huyền Long ở cổ tay, ánh nắng chiếu rõ trên mặt hắn.
Trong tưởng tượng của mọi người hẳn là Diễm Thí Thiên đang rất tức giận nhưng bây giờ hình như tâm tình của hắn lại đang rất tốt, hắn giương mắt cười nhìn bóng dáng của một nữ tử mỹ lệ mặc một thân áo đỏ như lửa đang chậm rãi bước lên thềm ngọc đi đến, dịu dàng nói: “Đã chuẩn bị xong?”
Nữ tử áo đỏ kia chính là Đan Phượng, hơi thở trên người nàng cường đại hơn trước đây rất nhiều, hình như đã đạt đến Nguyên Anh hậu kỳ!
Nàng từng bước từng bước đi lên bậc thềm ngọc đi tới bên cạnh Diễm Thí Thiên, còn chưa đứng lại đã bị hắn lấy tay nắm lấy vòng eo kéo tới trong ngực.
“Đây là cơ hội cuối cùng, nàng cũng đừng làm cho ta thất vọng, hoàng hậu thân ái của ta.” Diễm Thí Thiên cúi đầu xuống hôn nhẹ đôi môi anh đào của nàng, ngọt ngào cảnh cáo.
Đan Phượng từ từ rũ mắt xuống không nói gì, bộ dáng yếu đuối lại mang theo mấy phần quật cường, làm Diễm Thí Thiên nhớ đến tuyệt sắc nữ tử mấy tháng trước giằng co với hắn ở trước cửa Đan Thần điện, còn có người thanh niên tuấn mỹ đứng ở bên cạnh cầm chặt tay nàng.
Thật là đáng hận! Đan Hoàng của hắn! Trừ hắn ra, bất kỳ ai dám có can đảm thân cận với người của hắn đều đáng chết!
Hắn có dự cảm, nhất định lần này Đan Hoàng sẽ xuất hiện, hắn phải nhanh chóng bắt nàng trở lại, lần này nàng sẽ không có bất kỳ cơ hội nào để rời đi nữa, vĩnh viễn ở lại bên cạnh hắn, ngoan ngoãn làm tiểu sủng vật của hắn…..tâm Diễm Thí Thiên nóng lên, điên cuồng đặt Đan Phượng dưới thân.
Quần áo đỏ lửa từ trên ghế rồng rơi xuống dưới mặt đất, cùng Hắc Long bào quấn với nhau chung một chỗ, càng toát ra màu đỏ sẫm như máu. Trên đại điện trống trải quanh quẩn tiết tấu nam nữ nhiệt liệt liều chết triền miên , Đan Phượng nhắm chặt hai mắt, làm như không nhìn thấy ánh mắt ngắm nhìn của nam nhân trên người nàng đang xuyên qua nàng tưởng tượng đến nữ nhân khác.
Nàng không còn sống được bao lâu, ở nơi này chỉ còn sót lại một chút thời gian, nàng sẽ coi như đây là một giấc mộng đẹp, giả vờ người nàng hết lòng yêu thương cũng yêu thương nàng, chỉ có mình nàng.
Thời gian hơn một tháng, trong sóng ngầm mãnh liệt đang khởi động mà trôi qua nhanh, đại hội Luyện Đan Sư đứng đầu cuối cùng cũng bắt đầu tiến hành, mà Đan Nhiễm, Phần Bích Thấm, Trịnh Quyền ngang nhiên xuất hiện lại càng đưa đến chấn động khổng lồ.
Hai Luyện Đan Sư bát phẩm thêm một Luyện Đan Sư thất phẩm, là đội hình mạnh mẽ cỡ nào, nhân vật như thế, phần lớn tu sĩ trên đại lục Tấn Tiềm cả đời cũng chưa chắc có thể được gặp mặt một lần, thế mà hiện tại Đan Tộc xuất hiện những ba người!
Làm cho người ta có chút tiếc hận chính là, vị thiên tư tuyệt đỉnh trong truyền thuyết của Đan Tộc Thánh nữ Đan Hoàng hình như không đến tham gia.
Trong lúc nhất thời những tu sĩ đến thành Lăng Đan để tận mắt thấy đại hội Luyện Đan Sư lại càng ngày càng hưng phấn, tin tức nho nhỏ, tin đồn bát quái bay đầy trời, thậm chí còn có tin đồn bảo khố hoàng tộc Đan Quốc bị đạo tặc cướp sạch sẽ không còn cái gì, không ai dám công khai giễu cợt hoàng tộc Diễm thị, tuy nhiên có rất nhiều tu sĩ không hề tin tưởng mấy tin đồn lại, cho rằng đó là tin đồn không có căn cứ.
Mà gần đây có một số tu sĩ có được bảo vật trân quý lại càng ngày càng cảm thấy bất an. Nếu như trong tay có chính là đan dược linh dược, tài liệu luyện khí thì không có trở ngại gì rất dễ giải quyết, không lấy ra khoe khoang là được, nhưng nếu là pháp bảo trận đồ công pháp …..trừ phi là hoàn toàn cất giấu hoàn toàn không dùng đến, nếu không bị phát hiện ra thì nguy hiểm sẽ tương đối cao.
Trời mới biết đây có phải là bảo vật bị trộm ra từ bảo khố hoàng tộc Diễm thị hay không cơ chứ?
Chịu sự ảnh hưởng này, những phường thị vốn dĩ giao dịch cuồn cuộn cùng với các buổi đấu giá cũng không có mấy người tham gia , vật phẩm hơi có chút giá trị cũng không có người đưa ra giao dịch, trong lòng mọi người đều lo lắng, vạn nhất hoàng tộc Diễm thị coi trọng bảo vật của bọn họ, kiên quyết nói đó là bảo vật cất giữ trong bảo khố hoàng tộc, nếu như vậy thì thật sự bọn họ không tìm được chỗ để nói lí lẽ.
Ở giới Tu Tiên, cho tới bây giờ đều là nắm tay người nào lớn thì người đó có lý, mà trên đại lục Tấn Tiềm, quả đấm lớn hơn hoàng tộc Diễm thị thật đúng là rất ít.
Hoàng tộc Diễm thị cũng chỉ biết câm nín ngậm bồ hòn làm ngọt, bọn họ không nỡ công khai tuyên bố buông tha cho việc truy tìm thu hồi những bảo vật bị trộm, lại càng không thể thẳng thắn công khai nói ra những đồ vật bọn họ bị trộm, chỉ có thể âm thầm nghiến răng.
Hàn Độc Yêu Nhện bị triệu vào trong cung, cũng không biết Diễm Thí Thiên nói gì với nó, nó tạm thời không có hành động gì cả. Nếu không để cho nó tiếp tục ở xung quanh tìm tung tích bảo vật như chó săn thế này thì sự kiện đại hội Luyện Đan Sư lần này do hoàng tộc Diễm thị hơn phân nửa là không thể tiến hành được.
Có thể bất động thanh sắc khiến lần thịnh hội đang tốt đẹp trở lên gượng gạo như thế, lại để cho bên trong nội bộ hoàng tộc Diễm thị chướng khí mù mịt bị mất thể diện, không cần nghĩ cũng biết nhất định là chuyện tốt mà Liên Minh Vũ Quốc làm ra, mà trải qua chuyện Đan Thần điện Diễm Thí Thiên cũng mơ hồ đoán ra được chuyện bảo khố bị cướp sạch hơn phân nửa có liên quan đến mấy người Chu Chu.
Bởi vì chuyện của Đan Thần điện, hiện tại Phồn Kiếm tông rất bất mãn với Diễm thị, bọn họ lần lượt đem hết sức mình phục vụ hoàng tộc Diễm thị. Kết quả là lần lượt thất bại hao binh tổn tướng. Vài năm trước bọn họ có một vị tổ sư Nguyên Anh là Tư Biện Thái ở Tây Nam cùng với Luyện Đan Sư thất phẩm Đan Quốc là Trì Tha Diệu cùng gặp phải dư nghiệt Đan tộc vây giết hài cốt vô tồn. Tại đại hội Đấu Pháp ở Đông Hải quần đảo Tiên Vân, tinh anh trẻ tuổi nhất của bọn họ bị mấy người phái Thánh Trí dùng một mồi lửa thiêu cháy ở trên lôi đài. Hơn nửa năm trước, Thái Vũ Trì Thái thượng trưởng lão Nguyên Anh hậu kỳ địa vị gần với lão tổ tông ở trong tông môn truy tung Đề Thiện Thượng, vừa đi không trở lại, linh quang trên hồn bài cũng tắt, chắc lành ít dữ nhiều rồi.
Càng đừng nói đến mấy năm trước hai người Phần Bích Thấm và Đề Thiện Thượng trực tiếp đánh đến tổng bộ tông môn của bọn họ, hỏa thiêu tông môn, đuổi giết vô số đệ tử trưởng lão.
Cũng bởi vì sự kiện này mà Phồn Kiếm Tông nguyên khí tổn thương nặng nề, trợ giúp đan dược mà hoàng tộc Diễm thị hứa hẹn xa xa không thể đền bù được tổn thất lớn như vậy. Trong tông môn có không ít người trong lòng âm thầm chất vất quyết định hợp tác của lão tổ tông với hoàng tộc Diễm thị, nếu như không phải Diễm Thí Thiên thế lớn, chỉ sợ mấy người Phồn Kiếm tông đã trắng trợn vạch rõ giới hạn đối với hoàng tộc Diễm thị.
Mà phía Nam Hải không ít tông môn bị Đề Thiện Thượng phá hoại cũng rối rít yêu cầu hoàng tộc Diễm thị giải thích. Hết lần này đến lần khác đám người Đề Thiện Thượng lại vô cùng giảo hoạt. Toàn bộ nhân vật chủ yếu phái Thánh trí đều tránh tại đảo Âm Dương hải ngoại, mấy người bọn họ cũng không công khai liên hợp cùng Liên Minh Vũ Quốc. Đều là âm thầm ngụy trang ra tay trả thù cho phái Thánh Trí.
Diễm Thí Thiên rất muốn bắt được mấy người này hơn bất cứ ai, nhưng bọn hắn quá am hiểu việc ẩn nấp tung tích, thực lực bản thân cũng không yếu, hắn cũng không xác định lúc nào có thể bắt được mấy người này.
Tu sĩ Nguyên Anh lưu manh như thế, bao quát cả đại lục Tấn Tiềm cũng không có nhiều lắm, đại đa số phía sau tu sĩ Nguyên Anh cũng đều gia nhập với tông môn thế gia khác, căn bản không thể nào tùy ý hành động như thế.
Biến thái nhất chính là, vô luận thể lực thực lực hay toàn thân thực lực, mấy hậu sinh phái Thánh trí cũng mạnh đến mức đáng sợ, hoàng tộc Diễm thị cũng không thể không để ý đến sỉ nhục phái tất cả những tu sĩ Nguyên Anh đi ra cửa bắt người.
Ngay cả như vậy, mấy tu sĩ Nguyên Anh cũng không đối phó được năm người bọn họ.
Bên trong thành Lăng Đan, trên chính điện hoàng cung, trên người Diễm Thí Thiên mặc một bộ Hắc Long bào tùy ý ngồi ở ghế rồng ngay giữa chỗ cao nhất trong đại điện, lười biếng vuốt ve Huyền Long ở cổ tay, ánh nắng chiếu rõ trên mặt hắn.
Trong tưởng tượng của mọi người hẳn là Diễm Thí Thiên đang rất tức giận nhưng bây giờ hình như tâm tình của hắn lại đang rất tốt, hắn giương mắt cười nhìn bóng dáng của một nữ tử mỹ lệ mặc một thân áo đỏ như lửa đang chậm rãi bước lên thềm ngọc đi đến, dịu dàng nói: “Đã chuẩn bị xong?”
Nữ tử áo đỏ kia chính là Đan Phượng, hơi thở trên người nàng cường đại hơn trước đây rất nhiều, hình như đã đạt đến Nguyên Anh hậu kỳ!
Nàng từng bước từng bước đi lên bậc thềm ngọc đi tới bên cạnh Diễm Thí Thiên, còn chưa đứng lại đã bị hắn lấy tay nắm lấy vòng eo kéo tới trong ngực.
“Đây là cơ hội cuối cùng, nàng cũng đừng làm cho ta thất vọng, hoàng hậu thân ái của ta.” Diễm Thí Thiên cúi đầu xuống hôn nhẹ đôi môi anh đào của nàng, ngọt ngào cảnh cáo.
Đan Phượng từ từ rũ mắt xuống không nói gì, bộ dáng yếu đuối lại mang theo mấy phần quật cường, làm Diễm Thí Thiên nhớ đến tuyệt sắc nữ tử mấy tháng trước giằng co với hắn ở trước cửa Đan Thần điện, còn có người thanh niên tuấn mỹ đứng ở bên cạnh cầm chặt tay nàng.
Thật là đáng hận! Đan Hoàng của hắn! Trừ hắn ra, bất kỳ ai dám có can đảm thân cận với người của hắn đều đáng chết!
Hắn có dự cảm, nhất định lần này Đan Hoàng sẽ xuất hiện, hắn phải nhanh chóng bắt nàng trở lại, lần này nàng sẽ không có bất kỳ cơ hội nào để rời đi nữa, vĩnh viễn ở lại bên cạnh hắn, ngoan ngoãn làm tiểu sủng vật của hắn…..tâm Diễm Thí Thiên nóng lên, điên cuồng đặt Đan Phượng dưới thân.
Quần áo đỏ lửa từ trên ghế rồng rơi xuống dưới mặt đất, cùng Hắc Long bào quấn với nhau chung một chỗ, càng toát ra màu đỏ sẫm như máu. Trên đại điện trống trải quanh quẩn tiết tấu nam nữ nhiệt liệt liều chết triền miên , Đan Phượng nhắm chặt hai mắt, làm như không nhìn thấy ánh mắt ngắm nhìn của nam nhân trên người nàng đang xuyên qua nàng tưởng tượng đến nữ nhân khác.
Nàng không còn sống được bao lâu, ở nơi này chỉ còn sót lại một chút thời gian, nàng sẽ coi như đây là một giấc mộng đẹp, giả vờ người nàng hết lòng yêu thương cũng yêu thương nàng, chỉ có mình nàng.
Thời gian hơn một tháng, trong sóng ngầm mãnh liệt đang khởi động mà trôi qua nhanh, đại hội Luyện Đan Sư đứng đầu cuối cùng cũng bắt đầu tiến hành, mà Đan Nhiễm, Phần Bích Thấm, Trịnh Quyền ngang nhiên xuất hiện lại càng đưa đến chấn động khổng lồ.
Hai Luyện Đan Sư bát phẩm thêm một Luyện Đan Sư thất phẩm, là đội hình mạnh mẽ cỡ nào, nhân vật như thế, phần lớn tu sĩ trên đại lục Tấn Tiềm cả đời cũng chưa chắc có thể được gặp mặt một lần, thế mà hiện tại Đan Tộc xuất hiện những ba người!
Làm cho người ta có chút tiếc hận chính là, vị thiên tư tuyệt đỉnh trong truyền thuyết của Đan Tộc Thánh nữ Đan Hoàng hình như không đến tham gia.