Mấy năm trước sau khi đám người Chu Chu giết chết Ta Đạm Hồng ở phụ cận đảo Âm Dương cũng từ trên người hắn chiếm được một ít Võng Lượng Chi Độc. Trước Chu Chu khi lên đường, Cơ U Cốc cẩn thận từng li từng tí đem loại kịch độc này cho nàng phòng thân.
Những năm gần đây, Cơ U Cốc nghiêm túc nghiên cứu độc kinh của Tô Đạm Hồng để lại phát hiện loại Võng Lượng Chi Độc vốn thuần âm, nếu như bị thúc giục bởi Âm Hoả, hiệu lực còn có thể mạnh hơn nguyên bản mấy phần, dùng để ám toán Diễm Thí Thiên là vô cùng thích hợp.
Diễm Thí Thiên phản ứng cũng cực nhanh, trên người Hoả Long hiện lên một đoàn Liệt Diễm đỏ như máu, chính là chân thân của Huyết Trì Yêu Hoả mang tính chất huỷ diệt. Yêu hoả bao bọc từ trong ra ngoài, lọc một người một rồng qua một lần, tất cả Võng Lượng Chi Độc dưới sức mạnh huỷ diệt của Thiên Hoả đều hoá thành hư không.
Mặc dù hữu kinh vô hiểm nhưng đối với Diễm Thí Thiên chính là một kích thích lớn. Hắn chưa từng nghĩ tiểu cô nương nhu nhược yếu ớt năm đó trừ việc tu vi tiến triển cực nhanh, tính tình cũng đã trở nên âm hiểm gian trá. Có thể thuận tay giết người, đánh cướp, mai phục hạ độc như vầy.
Hắn giận quá hoá cười, trong lòng rốt cuộc đề phòng, không còn điều khiển Huyến Long tuỳ ý phá hoại.
Dù vậy, thạch trận này mà nói vẫn quá đơn giản với cao thủ như Diễm Thí Thiên, hắn không dùng Luyện Ngục Ma Diễm tiếp tục tàn phá mà chuyển sang dùng Cửu Thiên Huyễn Hoả nhiễu loạn giác quan của Chu Chu và Trịnh Quyền.
Ngọn lửa năm màu từ người hắn lan ra, nơi hoả diễm chạm đến đều hoá thành một thế giới mộng ảo. Chu Chu và Trịnh Quyền chỉ cảm thấy mọi thứ trước mắt biến ảo không ngừng, đến cả phương hướng cũng không thể phân biệt được, muốn sử dụng những thủ đoạn đã chuẩn bị trước để đối phó với Diễm Thí Thiên càng khó khăn.
Chu Chu đốt một sợi lông vàng của Yêu Hồ đưa cho nàng, huyễn ảnh trước mắt đều tan biến. Đáng tiếc, mỗi sợi lông chỉ có thể dùng trong một nén nhang, trong tay nàng tổng cộng có ba sợi, một sợi đã dùng hết vào lúc các sư huynh sư tỷ cướp sạch bảo khố hoàng tộc.
Trịnh Quyền kéo tay Chu Chu lui về phía sau, bọn họ chặt chẽ theo dõi động tĩnh của Diễm Thí Thiên, vừa tiếp tục bố trí bẫy rập. Chỉ là hiện giờ Diễm Thí Thiên có Cửu Thiên Huyễn Hoả hổ trợ, huyễn thuật che dấu hành tung của bọn họ đã không còn tác dụng. Cho dù là Huyễn Mị Linh Thạch cũng không thể tránh được, mấy lần suýt nữa đã bị Diễm Thí Thiên phát hiện.
Vừa đánh vừa lui như thế, vô tình đã giằng co mất cả một ngày. Mắt thấy thạch trận cũng không cầm cự được bao lâu , Chu Chu lấy từ trong ngực ra viên Huyết Phách Đan đã luyện chế tại Tụ hội Luyện Đan Sư trên núi Hồng Vân ra giao cho Trịnh Quyền nói : “Sư phụ, viên đan dược này người mang theo phòng thân .”
Trịnh Quyền không nhận nói : “ Con giữ lại đi.”
Chu Chu yếu ớt nói : “Con còn có chỗ hữu dụng với Diễm Thí Thiên, cho dù thế nào hắn cũng sẽ không dễ dàng xuống tay với con.”
Trịnh Quyền nhíu mày dường như nghĩ đến chuyện gì, không tiếp tục cự tuyệt ý tốt của Chu Chu, liền nhận lấy Huyết Phách đan.
Sắc trời dần tối, không trăng không sao, trong thạch cốc gió gào thét từng trận, nhưng cả thạch trận đã gần như sụp đổ hoàn toàn. Cho dù Chu Chu và Trịnh Quyền cố gắng đến mức nào thì bọn họ cũng không thể kiên trì được bao lâu nữa.
Một khi thạch trận hoàn toàn bị huỷ, thầy trò hai người sẽ phải đối mặt với cơn thịnh nộ của Diễm Thí Thiên. Hy vọng trốn thoát lại càng nhỏ đi. Thật ra chỉ dựa vào thạch trận này mà trì hoãn Diễm Thí Thiên cả một ngày cũng đã là kết quả hết sức bất ngờ. Chỉ cần nửa đường Diễm Thí Thiên quay đi đối phó với tộc nhân Đan tộc thì bọn Chu Chu cũng chỉ có thể hiện thân đối mặt ứng chiến với hắn.
May mục tiêu chủ yếu của Diễm Thí Thiên chính là Chu Chu, thất bại mấy lần trong thạch trận cộng thêm thi thoảng bị Chu Chu mở miệng khiêu khích đã khơi dậy ngạo khí của hắn, một lòng muốn phá nát thạch trận bắt được Chu Chu khiến cho nàng phải phục tùng. Cho nên mới có thể miễn cưỡng giữ chân hắn.
Sợi lông vàng trên trán của Yêu Hồ cho bọn họ chỉ còn hai sợi, cho dù là sử dụng tiết kiệm thì cũng đã sớm đốt rụi, may là Diễm Thí Thiên cho rằng trong tay Chu Chu có pháp bảo lợi hại có thể nhìn thấu huyễn thuật, về sau cũng không sử dụng Cửu Thiên Huyễn Hoả.
Trịnh Quyền và Chu Chu một đường lui đến cuối cốc, tất cả những thủ đoạn có thể nghĩ đến cũng đã dùng hết rồi, tiếp đến chỉ có thể nghĩ biện pháp rút lui, chạy trốn để Diễm Thí Thiên đuổi theo.
Trịnh Quyền bỗng nhiên nhìn Chu Chu nói : “Ta không dùng quen Trùng Tiêu Ngân Dực mà con đưa, đổi Đạp Phong ngoa của con với ta đi.”
Chu Chu “a” một tiếng liền tháo đôi Đạp Phong ngoa màu lam xuống đưa cho Trịnh Quyền.
Trịnh Quyền một tay nhận lấy, bỗng nhiên mở to mắt nhìn phía sau Chu Chu ngạc nhiên nói : “ Doãn Tử Chương! Sao con lại tới đây?”
Đại ác nhân tới ?! Trong lòng Chu Chu vừa mừng vừa sợ, vừa vội vừa lo, không chút suy nghĩ liền xoay người lại nhìn. Vừa xoay qua thì người nào cũng không có, nàng chợt cảm thấy cả người mỏi mệt, không thể khống chế mà nằm trên mặt đất.
Sư phụ đánh lén sau lưng nàng? Chu Chu không hiểu mờ mịt nhìn Trịnh Quyền, một lúc sau mới nghĩ đến việc thoát khỏi khống chế.
Trịnh Quyền dứt khoát nói : “ Không nên cố gắng, đây chính là Hồn Tác.”
Chu Chu quả nhiên sợ hết hồn không dám vọng động.
Hồn tác chính là phương pháp lợi hại nhất của Luyện Đan Sư tu luyện, dùng thần hồn để khống chế kẻ địch trong nháy mắt, người thi triển gần đó có thể khiến cho kẻ địch tê liệt không thể cử động hay thậm chí không thể vận dụng bất cứ pháp thuật tự cứu nào. Nhưng mà nếu như gặp phải kẻ địch quá mức cường đại, Hồn Tác bị đối phương mạnh mẽ kháng cự vậy Luyện Đan Sư thi triển Hồn Tác cũng sẽ bị trọng thương, nghiêm trọng hơn, thậm chí có thể hồn phi phách tán chết ngay tại chỗ.
Trịnh Quyền nhìn nàng mỉm cười, ôn hoà nói “ Con uổng phí vài năm gọi ta là sự phụ, ta lại chưa bao giờ cho con cái gì, hôm nay để ta làm tốt trách nhiệm của một người sư phụ đi, bảo vệ đệ tử duy nhất của mình. Sau này con nhất định phải tự chăm sóc bản thân thật tốt.”
Đừng! Không được! Chu Chu muốn lên tiếng kêu to nhưng vì Hồn Tác khống chế nên một chữ cũng không nói được.
Một lực hút cường đại hướng về phía nàng, trước mắt là toàn bộ đen nhánh. Tất cả các giác quan, cảm ứng đều biết mất. Đây chính là khối đá nhỏ dùng để bảo vệ tính mạng của sư phụ!
Sư phụ muốn giả dạng nàng dẫn dụ Diễm Thí Thiên rời đi. Chu Chu hoàn toàn hiểu rõ dụng ý của sư phụ, nhưng hoàn toàn bất lực.
Trịnh Quyền bình tĩnh nhìn khối đá nho nhỏ trên tay, vứt nó tại một cái hố tầm thường trong cốc, sau đó mang Đạp Phong ngoa, phủ thêm một tấm áo choàng đen che kín từ đầu đến chân.
Nuốt Huyết Phách đan của Chu Chu vào trong miệng., một cỗ lực lượng như nham thạch nóng chảy mạnh mẽ tràn đầy cơ thể hắn, bên trong cảm giác đau nhức kịch liệt như bị lửa thiêu lại hàm chứa sức mạnh vô tận.
Đây chính là Huyết Phách đan sở hữu sức mạnh Thiên Hoả! Trong nháy mắt Trịnh Quyền cảm giác cơ thể mình chưa bao giờ tràn đây như vậy, sức mạnh cường đại dường như muốn tràn ra khỏi cơ thể khiến cho mỗi một tế bào trong người ông đều muốn mạnh mẽ phóng thích một phen.
Nếu giờ phút này Trịnh Quyền tĩnh toạ tu luyện, dung hợp pháp lực của bản thân với dược lực, một bước đột phá Nguyên Anh Hậu Kỳ cũng không phải là không có khả năng, nhưng ông lại có chuyện quan trọng hơn cần phải làm.
Toàn lực phát ra nhiệt lực cùng khí tức Thiên Hoả trên người, Trịnh Quyền triển khai pháp bảo phi hành Trùng Tiêu Ngân Dực trên lưng, lại thêm Đạp Phong ngoa dưới chân, một bước bay lên cao, vọt tới phía đông nam
“ Muốn chạy ?! Trốn được sao?!” Diễm Thí Thiên phất tay áo, cưỡi Huyền Long đuổi theo.
Bị trì hoãn một ngày ở trong cái thạch trận rách nát, sự chịu đựng của hắn đã đến giới hạn! Hắn muốn lập tức bắt được tiểu mỹ nhân đáng giận này, điên cuồng trả thù trên người nàng, đến khi nàng phải khóc lóc cầu xin tha thứ.
Những năm gần đây, Cơ U Cốc nghiêm túc nghiên cứu độc kinh của Tô Đạm Hồng để lại phát hiện loại Võng Lượng Chi Độc vốn thuần âm, nếu như bị thúc giục bởi Âm Hoả, hiệu lực còn có thể mạnh hơn nguyên bản mấy phần, dùng để ám toán Diễm Thí Thiên là vô cùng thích hợp.
Diễm Thí Thiên phản ứng cũng cực nhanh, trên người Hoả Long hiện lên một đoàn Liệt Diễm đỏ như máu, chính là chân thân của Huyết Trì Yêu Hoả mang tính chất huỷ diệt. Yêu hoả bao bọc từ trong ra ngoài, lọc một người một rồng qua một lần, tất cả Võng Lượng Chi Độc dưới sức mạnh huỷ diệt của Thiên Hoả đều hoá thành hư không.
Mặc dù hữu kinh vô hiểm nhưng đối với Diễm Thí Thiên chính là một kích thích lớn. Hắn chưa từng nghĩ tiểu cô nương nhu nhược yếu ớt năm đó trừ việc tu vi tiến triển cực nhanh, tính tình cũng đã trở nên âm hiểm gian trá. Có thể thuận tay giết người, đánh cướp, mai phục hạ độc như vầy.
Hắn giận quá hoá cười, trong lòng rốt cuộc đề phòng, không còn điều khiển Huyến Long tuỳ ý phá hoại.
Dù vậy, thạch trận này mà nói vẫn quá đơn giản với cao thủ như Diễm Thí Thiên, hắn không dùng Luyện Ngục Ma Diễm tiếp tục tàn phá mà chuyển sang dùng Cửu Thiên Huyễn Hoả nhiễu loạn giác quan của Chu Chu và Trịnh Quyền.
Ngọn lửa năm màu từ người hắn lan ra, nơi hoả diễm chạm đến đều hoá thành một thế giới mộng ảo. Chu Chu và Trịnh Quyền chỉ cảm thấy mọi thứ trước mắt biến ảo không ngừng, đến cả phương hướng cũng không thể phân biệt được, muốn sử dụng những thủ đoạn đã chuẩn bị trước để đối phó với Diễm Thí Thiên càng khó khăn.
Chu Chu đốt một sợi lông vàng của Yêu Hồ đưa cho nàng, huyễn ảnh trước mắt đều tan biến. Đáng tiếc, mỗi sợi lông chỉ có thể dùng trong một nén nhang, trong tay nàng tổng cộng có ba sợi, một sợi đã dùng hết vào lúc các sư huynh sư tỷ cướp sạch bảo khố hoàng tộc.
Trịnh Quyền kéo tay Chu Chu lui về phía sau, bọn họ chặt chẽ theo dõi động tĩnh của Diễm Thí Thiên, vừa tiếp tục bố trí bẫy rập. Chỉ là hiện giờ Diễm Thí Thiên có Cửu Thiên Huyễn Hoả hổ trợ, huyễn thuật che dấu hành tung của bọn họ đã không còn tác dụng. Cho dù là Huyễn Mị Linh Thạch cũng không thể tránh được, mấy lần suýt nữa đã bị Diễm Thí Thiên phát hiện.
Vừa đánh vừa lui như thế, vô tình đã giằng co mất cả một ngày. Mắt thấy thạch trận cũng không cầm cự được bao lâu , Chu Chu lấy từ trong ngực ra viên Huyết Phách Đan đã luyện chế tại Tụ hội Luyện Đan Sư trên núi Hồng Vân ra giao cho Trịnh Quyền nói : “Sư phụ, viên đan dược này người mang theo phòng thân .”
Trịnh Quyền không nhận nói : “ Con giữ lại đi.”
Chu Chu yếu ớt nói : “Con còn có chỗ hữu dụng với Diễm Thí Thiên, cho dù thế nào hắn cũng sẽ không dễ dàng xuống tay với con.”
Trịnh Quyền nhíu mày dường như nghĩ đến chuyện gì, không tiếp tục cự tuyệt ý tốt của Chu Chu, liền nhận lấy Huyết Phách đan.
Sắc trời dần tối, không trăng không sao, trong thạch cốc gió gào thét từng trận, nhưng cả thạch trận đã gần như sụp đổ hoàn toàn. Cho dù Chu Chu và Trịnh Quyền cố gắng đến mức nào thì bọn họ cũng không thể kiên trì được bao lâu nữa.
Một khi thạch trận hoàn toàn bị huỷ, thầy trò hai người sẽ phải đối mặt với cơn thịnh nộ của Diễm Thí Thiên. Hy vọng trốn thoát lại càng nhỏ đi. Thật ra chỉ dựa vào thạch trận này mà trì hoãn Diễm Thí Thiên cả một ngày cũng đã là kết quả hết sức bất ngờ. Chỉ cần nửa đường Diễm Thí Thiên quay đi đối phó với tộc nhân Đan tộc thì bọn Chu Chu cũng chỉ có thể hiện thân đối mặt ứng chiến với hắn.
May mục tiêu chủ yếu của Diễm Thí Thiên chính là Chu Chu, thất bại mấy lần trong thạch trận cộng thêm thi thoảng bị Chu Chu mở miệng khiêu khích đã khơi dậy ngạo khí của hắn, một lòng muốn phá nát thạch trận bắt được Chu Chu khiến cho nàng phải phục tùng. Cho nên mới có thể miễn cưỡng giữ chân hắn.
Sợi lông vàng trên trán của Yêu Hồ cho bọn họ chỉ còn hai sợi, cho dù là sử dụng tiết kiệm thì cũng đã sớm đốt rụi, may là Diễm Thí Thiên cho rằng trong tay Chu Chu có pháp bảo lợi hại có thể nhìn thấu huyễn thuật, về sau cũng không sử dụng Cửu Thiên Huyễn Hoả.
Trịnh Quyền và Chu Chu một đường lui đến cuối cốc, tất cả những thủ đoạn có thể nghĩ đến cũng đã dùng hết rồi, tiếp đến chỉ có thể nghĩ biện pháp rút lui, chạy trốn để Diễm Thí Thiên đuổi theo.
Trịnh Quyền bỗng nhiên nhìn Chu Chu nói : “Ta không dùng quen Trùng Tiêu Ngân Dực mà con đưa, đổi Đạp Phong ngoa của con với ta đi.”
Chu Chu “a” một tiếng liền tháo đôi Đạp Phong ngoa màu lam xuống đưa cho Trịnh Quyền.
Trịnh Quyền một tay nhận lấy, bỗng nhiên mở to mắt nhìn phía sau Chu Chu ngạc nhiên nói : “ Doãn Tử Chương! Sao con lại tới đây?”
Đại ác nhân tới ?! Trong lòng Chu Chu vừa mừng vừa sợ, vừa vội vừa lo, không chút suy nghĩ liền xoay người lại nhìn. Vừa xoay qua thì người nào cũng không có, nàng chợt cảm thấy cả người mỏi mệt, không thể khống chế mà nằm trên mặt đất.
Sư phụ đánh lén sau lưng nàng? Chu Chu không hiểu mờ mịt nhìn Trịnh Quyền, một lúc sau mới nghĩ đến việc thoát khỏi khống chế.
Trịnh Quyền dứt khoát nói : “ Không nên cố gắng, đây chính là Hồn Tác.”
Chu Chu quả nhiên sợ hết hồn không dám vọng động.
Hồn tác chính là phương pháp lợi hại nhất của Luyện Đan Sư tu luyện, dùng thần hồn để khống chế kẻ địch trong nháy mắt, người thi triển gần đó có thể khiến cho kẻ địch tê liệt không thể cử động hay thậm chí không thể vận dụng bất cứ pháp thuật tự cứu nào. Nhưng mà nếu như gặp phải kẻ địch quá mức cường đại, Hồn Tác bị đối phương mạnh mẽ kháng cự vậy Luyện Đan Sư thi triển Hồn Tác cũng sẽ bị trọng thương, nghiêm trọng hơn, thậm chí có thể hồn phi phách tán chết ngay tại chỗ.
Trịnh Quyền nhìn nàng mỉm cười, ôn hoà nói “ Con uổng phí vài năm gọi ta là sự phụ, ta lại chưa bao giờ cho con cái gì, hôm nay để ta làm tốt trách nhiệm của một người sư phụ đi, bảo vệ đệ tử duy nhất của mình. Sau này con nhất định phải tự chăm sóc bản thân thật tốt.”
Đừng! Không được! Chu Chu muốn lên tiếng kêu to nhưng vì Hồn Tác khống chế nên một chữ cũng không nói được.
Một lực hút cường đại hướng về phía nàng, trước mắt là toàn bộ đen nhánh. Tất cả các giác quan, cảm ứng đều biết mất. Đây chính là khối đá nhỏ dùng để bảo vệ tính mạng của sư phụ!
Sư phụ muốn giả dạng nàng dẫn dụ Diễm Thí Thiên rời đi. Chu Chu hoàn toàn hiểu rõ dụng ý của sư phụ, nhưng hoàn toàn bất lực.
Trịnh Quyền bình tĩnh nhìn khối đá nho nhỏ trên tay, vứt nó tại một cái hố tầm thường trong cốc, sau đó mang Đạp Phong ngoa, phủ thêm một tấm áo choàng đen che kín từ đầu đến chân.
Nuốt Huyết Phách đan của Chu Chu vào trong miệng., một cỗ lực lượng như nham thạch nóng chảy mạnh mẽ tràn đầy cơ thể hắn, bên trong cảm giác đau nhức kịch liệt như bị lửa thiêu lại hàm chứa sức mạnh vô tận.
Đây chính là Huyết Phách đan sở hữu sức mạnh Thiên Hoả! Trong nháy mắt Trịnh Quyền cảm giác cơ thể mình chưa bao giờ tràn đây như vậy, sức mạnh cường đại dường như muốn tràn ra khỏi cơ thể khiến cho mỗi một tế bào trong người ông đều muốn mạnh mẽ phóng thích một phen.
Nếu giờ phút này Trịnh Quyền tĩnh toạ tu luyện, dung hợp pháp lực của bản thân với dược lực, một bước đột phá Nguyên Anh Hậu Kỳ cũng không phải là không có khả năng, nhưng ông lại có chuyện quan trọng hơn cần phải làm.
Toàn lực phát ra nhiệt lực cùng khí tức Thiên Hoả trên người, Trịnh Quyền triển khai pháp bảo phi hành Trùng Tiêu Ngân Dực trên lưng, lại thêm Đạp Phong ngoa dưới chân, một bước bay lên cao, vọt tới phía đông nam
“ Muốn chạy ?! Trốn được sao?!” Diễm Thí Thiên phất tay áo, cưỡi Huyền Long đuổi theo.
Bị trì hoãn một ngày ở trong cái thạch trận rách nát, sự chịu đựng của hắn đã đến giới hạn! Hắn muốn lập tức bắt được tiểu mỹ nhân đáng giận này, điên cuồng trả thù trên người nàng, đến khi nàng phải khóc lóc cầu xin tha thứ.