Ngủ Bên Cạnh Giáo Sư

Chương 42

Trời thu tháng mười, Quý Tăng đúng như ý nguyện đã được thăng chức thành Phó Chủ tịch ủy ban tư vấn chính trị quốc gia, cả nhà đều vui mừng, thật may là Quý Hạng Minh và Diêu Lệ Cầm sinh Quý Trạch Tuấn sớm, có thể đoán được chắt tôn của Quý Tăng sẽ ra đời lúc ông còn tại vị, sẽ có rất nhiều việc tốt.
Lương Hạ cũng không biết rõ về mấy cấp bậc quan chức chính phủ TQ lắm, cô tự nhận mình là một nhân vật nhỏ trong nhà họ Quý, trong mắt tiểu nhân vật, đại nhân vật là những người không gì không làm được, cho nên con trai họ khẳng định đứng đầu nhà trẻ khẳng là chuyện dễ dàng, cho đến khi Quý Trạch Tuấn vỗ một cái mới phát hiện mình đã nghĩ hơi xa.
“Ngày mai lớp em liên hoan, bữa tối anh tự lo nhé” Lương Hạ dọn dẹp quần áo chuẩn bị vào phòng tắm, đột nhiên nhớ ra ngày mai có việc.
“Lớp em liên hoan, anh không đi được à?” Quý Trạch Tuấn kéo áo ngủ của Lương Hạ không buông, ăn tối một mình thật cô đơn, hơn nữa liên hoan ở lớp rất dễ có chuyện.
“Không được, anh đi ai mà ăn được, chịu khó ở nhà ăn cơm rang trứng đi, bỏ em ra” Lương Hạ ra sức kéo, chạy vào phòng tắm, nếu không phải là tiền quỹ lớp cô cũng chẳng đi.
Vì Quý Trạch Tuấn liên tục cảnh cáo, Lương Hạ quyết định không uống rượu mà ăn luôn, nhưng lại phát hiện Thi n đã rót đầy rượu vào chén mỗi người, hơn nữa nếu không phải vì Quý Trạch Tuấn quấn chặt cô không buông, cô cũng không phải ngồi cùng với Cố Thần, Từ Khả giữ cho cô chỗ tốt quá đi.
Dù sao uống một chén cũng không việc gì, cho nên Lương Hạ rất hào phòng cùng mọi người làm một ly, thế thì không ai dám bảo cô lập dị cả. sau đó, người ta uống rượu còn cô cứ ăn, nhưng gần đây nhân khí quá mạnh, rất nhiều người đều muốn kính rượu cô.Lương Hạ liên tiếp 5 lần lấy trà thay rượu, mọi người không nhịn nổi nữa, lại muốn cưỡng ép. Cố Thần thấy Lương Hạ bị mọi người đì cho không thoát nổi, liền cướp lấy chén của Lương Hạ “Tôi uống giúp cậu ấy”
Cố Thần và Lương Hạ đã từng là đề tài náo nhiệt, bây giờ mặc dù vật đổi sao dời, nhưng đội nhiên như vậy lại làm trí nhớ đã ngủ say của mọi người trỗi dậy, xôn xao cả lên, đồng ý Cố Thần uống thay, nhưng phải 3 đấu 1, nghĩa là một người kính, CốThần phải uống 3 chén.
Mặc dù bia không có độ cồn cao, nhưng quá no bụng, Cố Thần thực sự uống không nổi, mấy nam sinh còn lại đã nói muốn đổi rượu trắng. Cứ thế, Lương Hạ trơ mắt nhìn Cố Thần từ mặt vàng chuyển sang đỏ, ánh mắt lờ đờ ngã trái ngã phải, nhưng không biết làm sao, cô cứ định uống Cố Thần lại cướp chén của cô, Từ Khả kéo tay áo cô “Cậu đưa Cố Thần đi nôn ra đi”
Lương Hạ lúc này mới phát giác dáng vẻ khó chịu của Cố Thần, lập tức nghiêm túc quát mấy kẻ chuốc rượu, sau đó đỡ Cố Thần vào toi let.
“Nôn ra có thể sẽ tốt hơn đấy” Lương Hạ vỗ vỗ lưng Cố Thần, dù sao cũng lớn lên cùng nhau từ lúc còn cởi truồng, giúp đỡ nhau một chút có sao.
Cố Thần cúi người xuống nôn xối xả, vẫn còn có thể đi lại, tự mình súc miệng, rửa mặt, chuyện này Lương Hạ không làm được, từ nãy đến giờ cô đều nhắm mắt bịt mũi.
Nhưng đúng lúc Lương Hạ chuẩn bị mở cửa nhà vệ sinh, Cố Thần đột nhiên ôm lấy cô, rất chặt, khiến Lương Hạ kinh ngạc,cô bây giờ còn không đủ hơi sức đẩy một kẻ say.
“Mỗi lần nghĩ phải gọi cậu là em gái mình thấy thật khó chịu”Giọng Cố Thần khàn khàn đầy bi thương, đồng thời khiến Lương Hạ ngừng giãy giụa, ngây ngốc sững sờ tại chỗ.
“Mình ghét nhất là nghe lén người khác nói chuyện, vì có lần nghe được cuộc nói chuyện giữa cha mình và mẹ cậu, giá mà không nghe thấy thì tốt bao nhiêu”. Giọng Cố Thần ngày càng nhỏ, hơn nữa sức nặng đè trên người Lương Hạ mỗi lúc một lớn, đột nhiên thêm lực khiến Lương Hạ suýt chút nữa thì đứng không vững.
“Cậu đang nói cái gì thế, sao mình là em gái cậu được” Lương Hạ ra sức đỡ Cố Thần sau đó vỗ vỗ vào mặt cho cậu tỉnh lại “Cái người này tửu lượng thế nào, không thể uống còn uống cái rắm gì”
“Mình nghe cha nói nếu không phải gia đình phản đối, dì cũng sẽ không chia tay với ông, cậu cũng sẽ không phải họ Lương.” Mặt mũi Cố Thần tiều tụy tựa trên tường, Lương Hạ nhìn có chút bận tâm, kẻ vạn người mê tại sao lại có bộ dạng suy sụp tinh thần thế này.
Rốt cuộc cô đã hiểu vì sao tự nhiên Cố Thần lại đối xử với cô khác hẳn lúc còn bé, cái gọi là góc tường không nghe được, Cố Thần lại hiểu lầm mấy chục năm, đúng là ý trời, nếu cậu ta không hiểu lầm, vậy mình và Quý Trạch Tuấn sẽ không động vào nhau.
“Aiz, mình lại nghĩ cậu không có cảm giác gì với mình” Lương Hạ cũng tựa vào tường thở dài, nhưng đột nhiên tiếng gõ cửa khiến cô giật mình nhớ ra đây là nhà vệ sinh, nơi công cộng, sao cô và Cố Thần lại có thể biến thành nơi cảm thán kêu trời.
Nhưng vừa mở cửa Lương Hạ liền hối hận, thà nấp bên trong còn hơn.
Từ Khả mặt khiếp sợ nhìn cô, mặt Quý Trạch Tuấn không chút thay đổi, nhưng ánh mắt lạnh lẽo, Lương Hạ nhìn một cái đã biết không ổn, lúc này Cố Thần còn nằm trên người cô bất tỉnh nhân sự.
“Giáo sư Quý à, tới giúp em đi, có chuyện gì về nói sau” Lương Hạ ra sức kéo Cố Thần, đám bạn học thật chả ra sao, chỉ lo ở ngoài ăn uống vui vẻ, chẳng thèm quan tâm gì đến bọn họ.
Quý Trạch Tuấn rất không khách khí quăng Cố Thần nằm ra ghế, sau đó kéo Lương Hạ đi, Thi n ở đằng sau làm một động tác “suỵt” khiến mọi người không dám ồn ào, hình như giáo sư Quý đang tức giận.
Dọc đường đi, Lương Hạ lảo đảo chạy theo Quý Trạch Tuấn, chân dài thật tốt. Chả dịu dàng chút nào.
“Anh đã nói bao nhiêu lần không được uống rượu rồi” Vừa đến nhà trọ, Quý Trạch Tuấn đã đè Lương Hạ lên tường, dùng tay khóa chặt cô.
Lương Hạ cố gắng luồn lách chui ra nhưng lại bị anh ôm lại”Không được phản kháng”
“Em không uống rượu mà” Lương Hạ còn cố tình há mồm hà hơi, mùi bia đã biến mất từ lâu rồi “Cố Thần uống thay em, em không thể mặc kệ cậu ta, từ nhỏ em đã được mẹ dạy phải biết suy nghĩ cho người khác, lúc cần phải ra tay”
“Hai người ở bên trong không làm gì chứ?” Quý Trạch Tuấn thật ra hoàn toàn tin tưởng Lương Hạ, chỉ là muốn trêu chọc cô, vì vậy mới giả bộ ra vẻ mặt kinh khủng.
“Có làm, ấp ấp ôm ôm” Lương Hạ bắt được ánh mắt đùa giỡn của Quý Trạch Tuấn, lập tức hiểu tâm tư của anh, liền tương kế tựu kế.
“Ôm như thế nào? Như thế này hay là...” Quý Trạch Tuấn vừa nói vừa ôm Lương Hạ các kiểu, rất láu cá, thành công di chuyển tới giường, làm cho Lương Hạ kêu trời trời không thấu, kêu đất đất chăng nghe, sau đó trực tiếp lăn lộn cầu xin tha thứ.
Quý Trạch Tuấn càng quyết tâm rèn sắt khi còn nóng, thân hình to lớn giữ chặt cô, mùi bạc hà nhẹ nhàng khoan khoái, Lương Hạ lại bị kích khích cuộn tròn một chỗ thoi thóp.
Cố Thần đã sớm bất tỉnh nhân sự, bị bạn cùng phòng kéo về, cảnh này diễn ra ngay trước mặt Mạc Tước và Hàng Triệt.
Vốn là Mạc Tước cùng Hàng Triệt đến thư viện tra tài liệu, sau đó Hàng Triệt đưa Mạc Tước về ký túc, vừa thấy Cố Thần say rượu, Mạc Tước lập tức thay đổi thái độ, Hàng Triệt dĩ nhiên trong lòng không thoải mái, nhưng nghĩ tới Cố Thần là một trực nam không hơn không kém lại mừng thầm.
“Anh cười cái gì?” Mạc Tước thấy Hàng Triệt còn chưa kịp giấu má lúm đồng tiền.
“Cười người khác không nhận tình cảm của cậu” Hàng Triệt định trắng trợn bật cười, ánh mắt sáng chói như bảo thạch khiến Mạc Tước run lên.
“Nói bậy, ngày mai anh có tới không?”
“Không” Hàng Triệt lắc đầu “Ngày nào cũng gặp dễ ngán”
“Anh” Mạc Tước đẩy kính một cái “Vậy tôi đi tìm anh”
“Nhanh về đi, còn kịp liếc Cố Thần một cái” Hàng Triệt khẽ cười.
Mạc Tước đột nhiên xị mặt “Tôi chỉ yêu thích cậu ấy thôi”
“Vì cậu ta không để ý nên cậu mới quay về với tôi?” Hàng Triệt đột nhiên hơi tức giận, Mạc Tước rất thẳng thắn với anh, nhưng thẳng thắn đến mức phát sợ, thà nói láo còn hơn.
“Không liên quan đến cậu ấy, tôi sợ anh lâu không có tôi ở bên sẽ yêu cô Lương Hạ đó.” Mạc Tước quỷ mị cười một tiếng khiến Hàng Triệt cũng không nhịn được.
“Tôi không phải là yêu song tính, ngày mai đừng có tìm tôi, cự ly sinh ra mỹ (xa thơm gần thối)”
Mạc Tước cười cười, vừa rồi cậu vô tình thấy chương trình một ngày của Hàng Triệt, ngày mai họp cả ngày, rõ ràng bận việc còn lấy cớ cự ly sinh ra mỹ.
...
Cuộc sống đại học so với nước chảy còn nhanh hơn, môn luật kinh tế chỉ còn một tuần nữa là hết chương trình, nhưng buồn thay cho Lương Hạ lại không nghiêm túc nghe giảng được tiết nào, luôn không tự giác dựa vào sự kỳ diệu, đã đến lúc ôm đùi (nịnh nọt) giáo sư rồi.
Vừa hết giờ thứ năm, Lương Hạ chạy như chó Nhật đến trước mặt Quý Trạch Tuấn, ném ra một đôi mắt quyến rũ.
Quý Trạch Tuấn tức giận nhìn cô “Chớp mắt làm gì, bây giờ anh còn có giờ, buổi tối nói đi”
Lương Hạ bị từ chối không cam lòng dẩu môi lên, cô còn chưa lên tiếng Quý Trạch Tuấn đã cự tuyệt thẳng thừng rồi.
Dựa vào chính mình cơm no áo ấm, Lương Hạ đang cầm giáo trình luật kinh tế, vùi mặt trước máy vi tính nhìn tài liệu, nhưng đều là phân chia kiến thức trong sách, có vẻ không mấy tác dụng với cuộc thi, nói chuẩn xác là chỉ còn không tới 3 ngày nữa là thi, không còn kịp xem sách lề mề như thế nữa.
Lương Hạ mặt mày ủ dột dựa vào ghế, suy nghĩ phương án phụ.
Lúc Quý Trạch Tuấn về ngửi thấy mùi khét, Lương Hạ cầm muôi đứng đằng trước, đằng sau bay ra mùi khó ngửi.
“Em đang làm gì vậy?” Quý Trạch Tuấn bịt mũi đi vào phòng bếp, cả căn bếp ngổn ngang, nồi niêu xoong chảo loạn xạ.
“Nấu cơm a” Lương Hạ một tay chống nạnh, một tay cầm muôi,trả lời rất không bình tĩnh.
“Đây là cái gì?” Quý Trạch Tuấn giơ lên một cục đen sì nhìn Lương Hạ, cái này hoàn toàn vượt qua phạm vi tiếp nhận của anh.
“Trứng gà đó” Lương Hạ nói xong không quên nhét một miếng vào miệng.
“Dừng một chút, em uống nhầm thuốc à?’ Quý Trạch Tuấn tắt bếp, quay người Lương Hạ về phía mình, đầu bù tóc rối cũng chưa đủ hình dung cô lúc này “Nhổ ra”
Lương Hạ rất nghe lời nhổ miếng trứng gà đen sì ra, sau đó quay lại tiếp tục xào đống khoai tây đen sì.
Quý Trạch Tuấn phát điên, ra sức lôi Lương Hạ ra khỏi phòng bếp “Em rốt cuộc sao thế? Đây mà là trình độ của em à?”
“Muốn thi luật kinh tế, nào có tâm tình nấu cơm nữa” Lương Hạ hoàn toàn không chú ý hình tượng, lớn tiếng lau một đống nước mũi “Khó chết mất, không gánh nổi”
“Hả?” Quý Trạch Tuấn bất đắc dĩ nhìn cô vợ thay đổi hoàn toàn, luật kinh tế đơn giản như vậy mà có thể hành hạ cô đến nước này “Em đi tắm đi, sạch sẽ một chút, không chừng anh sẽ khai thông cho em”
Lương Hạ rốt cuộc nghe được những lời mong đợt, lập tức cảm kích Quý Trạch Tuấn phi vào phòng tắm, cũng không uổng công cô vô cùng đau đớn nấu hỏng trứng gà.
Quý Trạch Tuấn biết lòng dạ Lương Hạ, nhưng anh là một thầy giáo chính trực, thật là làm khó rồi, trước tiên dọn sạch phòng bếp đã, khổ thân cô nghĩ ra cái chiêu này.

back top