Người Phụ Nữ Của Tổng Giám Đốc

Chương 57: Em gái trưởng thành sớm

Mới vừa đứng lên, cảm nhận được một luồng nhiệt lưu trào ra, Hứa Hoan Nhan sửng sốt, chợt nhớ ra lần này anh cũng không có dùng biện pháp an toàn nào….Là anh cố ý hay đối với phụ nữ nào cũng như vậy,tùy tiện gieo giống sao?

 

Thôi, tóm lại, cô không nghĩ đến chuyện này nữa, anh muốn đối với cô làm như thế nào đó là chuyện của anh.

 

Đứng một bên đợi đã lâu, người đàn ông hút thuốc lá hết điếu này đến điếu khác, không hề có ý muốn dừng lại. Người này cũng biến thái quá đi, thế nào mới cuồng nhiệt như vậy, xong chuyện rồi để thân thể trần truồng nằm hút thuốc lá, bộ dáng ưu sầu?

 

“Anh..có định đi về không?” Bước chân dè dặt, cô tiến lên một bước thấp giọng hỏi.

 

Anh cũng không quay đầu lại, dứt khoát ngửa người nằm trên sân cỏ, tùy ý nhả ra một ngụm khói: “Cô đi đi, tôi muốn yên tỉnh một lát.”

 

Hứa Hoan Nhan nhất thời tức giận thiếu chút nữa giơ chân giẫm lên sóng mũi anh ta.

 

Thật là, đêm hôm khuya khoắt, anh mang cô đến nơi này, vắng lặng không một bóng người, sau khi hoan ái, bản thân mình được thỏa mản sung sướng rồi, giờ không thèm đếm xỉa đến bảo cô đi đi, làm cách nào để đi? Cô bay trở về được sao?

 

Dằn cơn tức giận, Hứa Hoan Nhan nắm chặt lòng bàn tay, hít sâu một hơi bình tỉnh mở miệng: “Tôi không biết đây là nơi nào? Xin hỏi, tôi trở về bằng cách nào?”

 

“Tôi cũng cần phải quản những việc này sao?” Anh quay mặt sang lảnh đạm mở miệng, giống như vừa rồi hoan ái với mình là người khác căn bản không phải là cô.

 

“Tại sao không cần? Anh, người đàn ông to cao như vậy đem tôi đến nơi hoang dã này bất kể tôi có nguyện ý hay không, anh có còn phong độ đàn ông nữa hay không” Hứa Hoan Nhan nghe nói vậy, nhịn không nổi mất kềm chế mắng anh.

 

“Cô cũng không phải là người phụ nữ của tôi, chúng ta chẳng qua chỉ là giao dịch, cô Hứa xin cô nhớ rõ ràng thân phận mình đi.”

 

Lời nói người đàn ông này thật phủ phàng, tàn nhẫn. Anh ngồi dậy, cũng không thèm nhìn tới áo sơ mi cao cấp bị dính bẩn vẫn còn trên mặt cỏ, để trần nửa thân trên trực tiếp đi ra ngoài…”Anh quả là hèn hạ, Thân Tống Hạo!” Tuy ngoài miệng mắng anh như vậy, nhưng chân vẫn lảo đảo đuổi theo người kia. Dù sao đêm hôm khuya khoắt, xung quanh trống trải không có ai qua lại, bảo cô ở lại nơi này thật sự là đáng sợ mà!

 

“Ừm, cô nên nhớ kỹ điều này từ lâu!” Anh bước đi cũng không quay đầu, chỉ cất giọng đáp lại.

 

Hứa Hoan Nhan bấm chặt vào lòng bàn tay, hé ra khuôn mặt nhỏ nhắn tái xanh vì tức giận, nếu có một ngày người đàn ông này rơi vào tay cô, nhất định phải hành hạ hắn đến chết mới hả dạ.

 

Vừa đi vừa nghĩ thoáng chốc đã tới lối vào, những người giúp việc giật mình khi nhìn thấy hai người, ngay sau đó liền thu lại vẻ mặt nghiêm chỉnh, hướng phòng tắm đi theo Thân Tống Hạo.

 

Thân Tống Hạo không để ý tới Hứa Hoan Nhan, những người hầu tự nhiên cũng không để ý tới cô, cô trơ trọi đứng bên ngoài, muốn bỏ đi nhưng căn bản không biết đi đường nào, cứ đứng yên ở chổ này, cô thật là lúng túng.

 

Cô tựa vào vách tường tay chân có phần thừa thải, mười mấy phút sau người nào đó đã thay quần áo sải bước ra ngoài, cô đứng xớ rớ một bên, anh nhìn cũng không nhìn lại, đi thẳng ra xe…”Này, này…” Hứa Hoan Nhan đuổi theo, dùng sức gõ vào cửa xe, người đó mặt không chút biểu cảm khởi động máy xe, nghênh ngang rời đi, Hứa Hoan Nhan thân hình lảo đảo thiếu chút nữa ngã xuống đất!

 

Nhìn chiếc xe nhanh chóng biến khỏi tầm mắt, cô tức giận thật muốn giống như người đàn bà chanh chua, hỏi thăm mười tám đời tổ tông của hắn!

 

“Hứa tiểu thư!” Một người tiến đến mặc đồng phục quản gia, âm thanh cung kính mà lạnh như băng xa xa vang lên.

 

“Có chuyện gì?” Hứa Hoan Nhan tức giận trừng mắt nhìn ông ta, chuẩn bị rời đi tìm đường trở về!

 

“Thiếu gia phân phó tài xế đưa Hứa tiểu thư trở về.” Quản gia thấy cô nói chuyện cộc cằn cũng không so đo, vẫn cung kính mở miệng.

 

Hứa Hoan Nhan ngẩn người, đáy lòng không khỏi dâng lên cảm giác, thì ra là, anh cũng không phải không để ý tới cô…Yên lặng ngồi lên xe, về đến nhà đã là mười giờ, lo lắng cho cha Hứa Hoan Nhan chạy thẳng tới phòng ngủ của ba, ông đã ngủ thiếp rồi, trên người trên giường cũng đã được vệ sinh sạch sẽ, cô thở một hơi dài, đứng ở trước giường ba nhìn thấy sắc mặt ông đã lộ ra nét già nua, mệt mỏi.

 

Còn có thể nhìn thấy nét anh tuấn khi xưa, nhưng đã sớm bị thời gian che lấp.

 

Khi cô quay về phòng của mình, vừa đúng lúc ngang qua phòng Mễ Dương, Hứa Hoan Nhan đang muốn đi tiếp , qua khe cửa khép hờ cô nghe được âm thanh ván giường cót két vang lên, lại có tiếng phụ nữ rên rỉ…Hứa Hoan Nhan sửng sốt, Mễ Dương mới bây lớn đã mang bạn trai về nhà…Cô muốn ngăn lại, nhưng rồi không bước tới, cô có tư cách gì để ngăn lại, coi như cô có muốn ngăn chưa chắc gì Mễ Dương chịu nghe!

 

Sải bước đi qua, Hứa Hoan Nhan đang định mở cửa phòng mình, không cẩn thận làm rơi chìa khóa xuống đất, một tiếng leng keng vang lên, cô giật mình thật nhanh nhặt lên, run rẩy mở cửa, căn phòng cạnh bên có tiếng mở cửa, Hứa Mễ Dương xuất hiện ở cửa, cô mặc áo ngủ gợi cảm để lộ ra cả ngực, bất mãn nhìn chăm chú vào Hứa Hoan Nhan đang luống cuống tay chân…”Mễ Dương, em còn chưa ngủ sao…”Hứa Hoan Nhan nét mặt đau khổ giả bộ như cái gì cũng không biết đến gần cô nói.

 

“Còn bày đặt giả bộ nữa.” Mễ Dương hếch cằm lên nói, tuy nét mặt còn non nớt nhưng vẫn nhìn thấy vết tích son phấn rẻ tiền bôi đầy trên mặt cô, cô khoát tay, tay kia đang kẹp điếu thuốc thành thạo hít vào ngụm khói sau đó nhả ra từ từ, một tên con trai đầu tóc bù xù nhuộm vàng, bộ dáng côn đồ xuất hiện sau lưng, Hứa Mễ Dương chậm rãi nói tiếp ”Chị rõ ràng nhìn thấy.” Hứa Mễ Dương cố giấu vẻ bối rối, bình tỉnh nói, hôm nay mẹ cô không có ở nhà, cô lén đem bạn trai về lại quên mất còn có Hứa Hoan Nhan.

 

“Chị sẽ không nói với ai.” Hứa Hoan Nhan liếc nhìn cô một cái, cuối cùng mặt nhăn mày nhíu: “Mễ Dương, em mới mười bảy tuổi, lần sau không nên làm như vậy nữa.”

 

Cô đẩy cửa đi vào, Hứa Mễ Dương giơ tay ngăn cô lại: “Chị cho rằng tôi sợ chị nói ra ngoài sao? Nói thiệt cho chị biết, cái nhà này cũng không còn được mấy ngày.” Cô khinh thường cười một tiếng: “Giả vờ đoan trang.”

 

Ngón tay xẹt qua cổ cô, dấu hôn trên cổ nhìn bắt mắt, Hứa Mễ Dương đắc ý cười lớn: “Hứa Hoan Nhan, thì ra chị cũng không phải là xử nử a!”

 

“Em nói lung tung gì đó!” Hứa Hoan Nhan bối rối mở miệng nói, cố kéo cao cổ áo sơ mi che dấu đi mấy dấu hôn kia, Hứa Mễ Dương cười ha ha bỏ đi ra ngoài cùng với bạn trai cô ta…Hứa Hoan Nhan thở một hơi dài nhẹ nhõm, định đóng cửa lại, Hứa Mễ Dương bất ngờ xông tới, nhảy lên giường cô ngồi, nhìn từ trên xuống dưới đùi cô: “Này chị, mùi vị khi làm tình có phải rất thoải mái không?”

back top