Người Yêu Ơi Đi Nào

Chương 51: Cương thi giở trò lưu manh

Cương thi mắt xanh bị ba mươi sáu vị thiên tướng giải đến trước mặt thiên đế. Xảo Nhi không yên lòng thế là cũng đi theo. Đương nhiên là Quan Thế Âm Bồ Tát ham hố đông vui càng không thể không đến xem náo nhiệt.

 

Lần đầu tiên Mắt Xanh đến thần giới nên suy nghĩ của nó hơi lung tung, nhìn thấy gì cũng cảm thấy mới mẻ. Với tu vi của nó thì mấy sợi Khổn Thiên Thằng của chúng thiên tướng vốn trói nó đều bị bứt đứt. Chúng tiên cũng chẳng thèm trói nó nữa --- Khổn Thiên Thằng mua ở chỗ của Thái Thượng Lão Quân tại cửu trùng thiên rất đắt tiền đó!

 

Tại Linh Tiêu Bảo Điện, tất cả thiên quân thần tướng có thể chui vào đều tụ tập ở đây -- Dù sao từ lúc bàn cổ thai khiên lập địa đến nay có chư thần chết, có chư thần ngủ say, có chư thần giáng thế nhưng chưa bao giờ thấy có kẻ bị điên.

 

Trên thần điện cương thi mắt xanh hết nhìn trái lại nhìn phải, dáng vẻ vô cùng ngạc nhiên tò mò. Chúng thần quyết định đứng vững, rướn cổ lên nhìn vị tiên này rồi sau đó lại thì thầm bàn tán. Cương thi mắt xanh đánh giá hết tất cả chư thần trong điện một lần. Sau đó..... sau đó nó chợt vén váy của Hằng Nga tiên tử lên. Không đợi chúng thần kịp phản ứng thì đã xoay người bỏ chạy.

 

Chúng thần hóa đá tại chỗ.

 

Hằng Nga tiên tử thất kinh, vội vàng giữ váy lại, tức giận giậm chân "Lưu manh....."

 

Thiên đế nhìn váy của Hằng Nga tiên tử rồi lại nhìn cương thi mắt xanh đang bị thiên binh bắt lại, một hồi lâu mới nói lẩm nhẩm "Tên này giả điên ư?"

 

Đương lúc nói chuyện lại xôn xao hẳn lên. Hóa ra cương thi mắt xanh thích ngọc tháp trong tay Thác Tháp Thiên Vương nên cướp lấy. Chúng thần rối rít sống chết mặc bây. Cuối cùng nó cướp được tháp Thiên Vương. Sau đó lại cảm thấy cây tỳ bà Ma Lễ Hải của Tỳ Bà Thiên Vương không tệ, cho nên vứt tháp ngọc xoay sang cướp tỳ bà.

 

Biện pháp duy nhất của chúng thần chính là vội giấu hết tất cả những đồ mà Mắt Xanh có hứng thú trên người mình đi. Kết quả là Mắt Xanh không có cướp gì của họ nữa chỉ ngồi trong điện gãy tỳ bà. Nhất thời chúng thần như bùng nổ "Ma âm xuyên tai, ma âm xuyên tai...."

 

Nó thật sự chơi đùa quá ầm ĩ khiến chúng thần có lòng ham vui cũng không giữ lại được. Thiên đế bịt lỗ tai ra lệnh "Mau xử lý nó ngay."

 

Chúng thần cũng lấy mây nhét vào tai "Giết nó đi, giết nó đi"

 

Thiên đế buông tai ra nghe thấy chủ ý của thần quân. Nhưng ngay sau đó lại đột nhiên giận dữ "Lấy lại tỳ bà trước đã!"

 

Cuối cùng dưới sự đề nghị của Quan Thế Âm, thiên đế quyết định đuổi con cương thi điên này về Quan Thiên Uyển nhờ nuôi và còn dặn dò Xảo Nhi "Cách ba ngày trẫm sẽ phái một người đến xem xét. Cô phải chăm sóc nó thật tốt. Nếu như nó tỉnh lại phải kịp thời báo lên thiên đình." Thiên đế quyết định cực nhanh rồi lập tức phất tay la lớn như vứt đồ bỏ đi "Mau đem nó đi đi, đem nó đi đi."

 

Xảo Nhi mang Mắt Xanh về Quan Thiên Uyển thì sắc trời cũng vừa sáng. Phàn Thiếu Hoàng nheo mắt đánh già cô hồi lâu mới hỏi "Sư huynh của tôi đâu?"

 

Xảo Nhi vỗ lên trán một cái -- Cô chỉ lo nghĩ đến cương thi mắt xanh nên đã quên mất Phàn Thiếu Cảnh bị vứt bên cạnh cấm chế ma giới rồi!

 

Cô nhốt cương thi mắt xanh trong nhà gỗ nhưng lại không yên lòng. Thế nên cô nhờ đạo trưởng Hách gia trông nom hộ rồi mới cưỡi Quỷ Xa chạy đến ma giới.

 

Cho đến khi trời sáng choang, Quỷ Xa là một con chim mù nên giờ phút này không còn nhìn thấy gì nữa. May là Xảo Nhi có biện pháp -- Cô cầm lấy cái cổ không có đầu của nó chỉ phương hướng trước sau trái phải. Cả quãng đường ly kỳ nhưng không nguy hiểm, cuối cùng cũng đến nơi thành công.

 

Phàn Thiếu Cảnh vẫn còn nằm tại nơi đó. Hồn của hắn vì đối kháng với độc thi nên chưa tỉnh lại. Xảo Nhi mới vừa thở phào nhẹ nhõm nhưng khi đến gần vừa nhìn thấy lại không ngừng kêu khổ -- Một con rắn đang cố gắng thu nhỏ cơ thể lại bò vào miệng của Phàn Thiếu Cảnh, mượn thần thể chuyển thế của hắn để tu hành. May là nó ăn no nên quá mập, co lại hồi lâu cũng không thấy nhỏ xuống.

 

Quỷ Xa vừa mổ rắn theo phương hướng chỉ thị của Xảo Nhi. Còn một đầu khác thì gắp Phàn Thiếu Cảnh. Lúc này mới theo đường cũ bay trở về Quan Thiên Uyển. Cả ngày bay đi bay lại, về đến nơi thì trời đã tối. Xảo Nhi đặt Phàn Thiếu Cảnh trước trận. Phàn Thiếu Hoàng chỉ nhìn sơ qua mặt của hắn "Huynh ấy trúng thi độc, cương thi tấn công hắn ít nhất cũng phải là Bạt."

 

Xảo Nhi thấy Phàn Thiếu Cảnh không còn có thể cầm cự được nữa nhưng cũng không vội vã "Đạo trưởng Phàn Thiếu Hoàng, bây giờ đạo trưởng Phàn Thiếu Cảnh sẽ lập tức biến thành cương thi rồi. Anh ta cũng sẽ bị lây nhiễm trọc khí của cương thi."

 

Giờ Phàn Thiếu Hoàng mới hiểu được mục đích cuối cùng của cô. Xảo Nhi cũng nói thẳng "Lúc đầu tôi van xin anh tẩy sạch trọc khí trên người Hống. Anh nói cho tôi biết không có cách nào cả. Hôm nay đạo trưởng Phàn Thiếu Cảnh cũng bị lây nhiễm, vậy hẵng phải có biện pháp chứ?"

 

Phàn Thiếu Hoàng nhìn Phàn Thiếu Cảnh nằm trên mặt đất cũng nhịn không được thở dài "Tôi nói với cô nhiều lần rồi. Nữ Bạt là thiên nữ. Nếu như trọc khí này có thể tẩy sạch thì tại sao cô ấy lại có kết cuộc như thế chứ? Mặc dù tôi và Nữ Bạt không quen thân, nhưng cuối cùng... cũng là quen biết nhiều năm... Nếu không phải tình thế ép buộc, cần gì tôi phải chuyển thế luân hồi tiêu diệt cô ấy? Cô nói chút đạo lý có được không?"

 

Xảo Nhi cố chấp lắc đầu "Chắc chắn sẽ có cách, tôi không tin ngay cả tam giới cũng không làm được gì trọc khí này."

 

Lúc này Phàn Thiếu Hoàng luôn giữ vững bình tĩnh mới hơi lộ ra vẻ lo lắng "Tôi không cần thiết phải lừa cô đúng không? Cô cứu sư huynh tôi trước đi, tôi sẽ cho cô biết ai có thể tinh lọc trọc khí này."

 

Tiếc rằng Xảo Nhi cũng không tin tưởng hắn "Tôi không cần biết. Anh không nói ra phương pháp tinh lọc trọc khí thì tôi sẽ để Phàn Thiếu Cảnh chết ở đây. Để cho anh từng ngày từng ngày nhìn Phàn Thiếu Cảnh trúng độc thi chết biến thành cương thi."

 

"Cô... cô cần gì phải ép buộc tôi đến thế." Phàn Thiếu Hoàng khẽ thở dài. Rõ ràng hắn không nghĩ con nhóc này lại vô tình đến mức này. Xảo Nhi cũng xoay người rời khỏi đó.

 

Bấy giờ cương thi mắt xanh đã làm ầm lên trong nhà gỗ nhỏ. Lúc Xảo Nhi đi vào thì đạo trưởng Hách gia đang điên cả đầu. Trên đầu Mắt Xanh đội một cái chậu, cầm bút lông vẽ chân mày cho đạo trưởng Hách Nhân. Hắn không chế trụ nổi Mắt Xanh, quýnh quáng đến mức đồ mồ hôi lạnh đầy đầu, chỉ thiếu điều là chưa gọi cứu mạng.

 

Xảo Nhi vội vàng tiến lên cứu đạo trưởng Hách Nhân khỏi tay Mắt Xanh. Vẻ mặt nó nhìn Xảo Nhi hoài nghi. Xảo Nhi nghiêm mặt quát nó "Nhìn cái gì, còn không mau bỏ bút xuống."

 

Nó lập tức cắm bút lông vào lỗ mũi của Hách Nhân. Nhìn thấy tay dính mực lấm lem nên vội vàng giấu ra sau lưng. Đôi mắt tỏ ra vẻ ngây thơ vô tội. Đạo trưởng Hách Nhân bị tai bay vạ gió lần này nên cũng không dám ở lâu. Hắn đứng dậy chạy nhanh như chớp.

 

Xảo Nhi đành phải đi pha nước "Đến đây rửa tay."

 

Xảo Nhi lấy cái chậu trên đầu nó đựng nước giúp nó rửa tay. Nó thật ngoan ngoãn ngồi trên băng ghế. Những đường vân nhợt nhạt trong đôi mắt xanh khẽ lưu chuyển, giống như vòng xoay vĩnh viễn của năm tháng.

 

Xảo Nhi cúi đầu cụng vào trán nó. Phương pháp Quan Thế Âm lấy đi tâm trí của người ta cũng là do Xảo Nhi chỉ dẫn. Phương thức này nằm trong kỳ môn bát quái nhằm giam lại nhận thức trong tâm hồn của họ. Tâm hồn con người vốn là một mê cung, nếu như bị giam vào đó không có ai chỉ dẫn lại muốn đi ra ngoài tất sẽ phí không ít thời gian.

 

Nhưng bởi vì tu vi của cô và cương thi mắt xanh xê xích quá xa nên phải đưa phương thức này cho Quan Thế Âm. Quan Thế Âm là kẻ luôn luôn không đứng đắn nhưng lần này lại làm theo lời cô.

 

Cô lấy tay vuốt ve lên mái tóc dài màu bạc của nó. Cương thi mắt xanh cọ cọ vào người cô theo thói quen, cô liền ôm nó thật chặt "Em không biết cách này có thể khiến anh ngủ được bao lâu. Nhưng nếu như nhận thức của anh bị giam lại thì sự ảnh hưởng của trọc khí cũng sẽ chậm đi chút ít. Anh đừng vội, hãy cho em một chút thời gian. Cõi đời này có thuốc độc thì chắc chắn sẽ có thuốc giải, em không tin trọc khí này không thể giải được."

 

Cương thi mắt xanh cũng nhếch môi cười với cô. Sau đó hai chiếc nanh cương thi nhẹ nhàng ma sát môi của cô. Xảo Nhi đỏ bừng mặt lấy tay đẩy nó ra đồng thời cũng hơi si mê "Anh không giả điên thật chứ?"

 

Đồ Tô bị bắt đến giảng kinh các, Như Lai có đối tượng cảm hóa quan trọng khiến chúng Bồ Tát vô cùng vui mừng, rối rít cưỡi mây đi du lịch. Như Lai lại tương đối cảm thấy hứng thú với cương thi mắt xanh bị điên "Con xác định trọc khí của Nữ Bạt có ảnh hưởng với nó chứ?"

 

Quan Thế Âm trả lời sư tôn nhà mình tương đối cung kính "Vâng, tên Long hẹp hòi cho nó phương thức tăng nhanh dung hợp máu của nó và Nữ Bạt, trọc khí cũng bị thúc giục tăng theo. Nó vào làm thuộc hạ của Minh Vương có lẽ vì muốn mượn hắn để thăm dò thực lực Thần Giới. Hôm Đồ Tô phá cấm chế ma giới, số chủng tộc bóng tối chỉ có mặt một nửa, hơn nữa bốn con bạt cũng không có xuất hiện."

 

Sau đó Như Lai vươn vai một cái "Nam Mô A Di Đà Phật, rất tốt, rất tốt. Tam giới cũng nên náo nhiệt rồi. Nhớ ngày đó, Cộng Công uống rượu say cưỡi Quỷ Xa, vô ý đụng sập Bất Chu Sơn. Thần giới phán vì say xỉn khi cưỡi thú nên trận chiến kia đánh đến..."

 

Vẻ mặt Quan Thế Âm đau khổ.

back top