Nguyên Tôn

Chương 119: Thiếu nữ tóc xanh

Dịch giả: Tứ Hỷ
"Mua Thôn Thôn?"
Chu Nguyên nghe xong lập tức sửng sốt một chút, trên mặt hiện ra vẻ dở khóc dở cười. Mà Thôn Thôn trong ngực Chu Nguyên cũng nghe hiểu lời nói của thiếu nữ tóc xanh, lúc này liền dùng ánh mắt đang nhìn một kẻ ngốc nhìn chằm chằm nàng.
"Không bán." Chu Nguyên lắc đầu, nhanh chóng dứt khoát trả lời.
Hắn biết vật nhỏ trong ngực tàn bạo thế nào, cho nên hắn dám khẳng định chỉ cần hắn gật đầu tên súc sinh này sẽ lập tức vươn móng vuốt chụp đến, đánh chết hắn.
Thôn Thôn nằm trong ngực Chu Nguyên nghe được câu trả lời chắc như đinh đóng cột mới hài lòng nheo mắt thú, móng vuốt duỗi ra vỗ vỗ cánh tay Chu Nguyên, phảng phát như muốn nói tiểu tử ngươi rất thức thời đó.
Thiếu nữ tóc xanh thấy Chu Nguyên cự tuyệt liền vội vàng nói: “Tiểu ca ca, bán cho ta đi! Ta, ta trả 5 triệu nguyên tinh!”
Mắt nàng nhìn Thôn Thôn chằm chằm tràn đầy nóng bỏng, bởi vì người bên ngoài không phát hiện ra được Thôn Thôn cỡ nào lợi hai. Nhưng nàng lại có phương pháp đặc biết có thể nhìn ra Thôn Thôn trước mắt là dị thú khó lường đến bậc nào.
"5 triệu nguyên tinh?"
Chu Nguyên bị giá tiền kinh khủng dọa giật nảy mình, ánh mắt nghi ngờ nhìn chằm chằm thiếu nữ tóc xanh. Năm triệu nguyên tinh cơ bản có thể so với một năm thu nhập của Đại Chu. Thiếu nữ trước mắt này rốt rục là ai mà có thể một hơi báo ra giá tiền cỡ này?
Từ ánh mắt cuồng nhiệt kia có thể nhìn ra rõ ràng thiếu nữ này không phải đang khoác lác mà nàng thật sự có thể lấy ra khoản tiền lớn này.
“Quả nhiên ra khỏi Đại Chu mới có thể gặp gỡ nhiều dạng người.” Chu Nguyên trong lòng cảm than một chút, nếu như ở Đại Chu muốn gặp loại người một hơi có thể báo giá năm triệu nguyên tinh như thế này chỉ sợ là rất khó.
Bất quá, dù có bị năm triệu nguyên tinh làm cho giật mình nhưng Chu Nguyên vẫn không chút do dự lắc đầu cự tuyệt.
Nói đùa sao hắn cũng không phải không biết Thôn Thôn thần bí, mới chỉ ấu sinh kỳ* đã có được Thái Sơ Cảnh thực lực, tương lai trưởng thành nhất định vô cùng lợi hai. Năm triệu nguyên tinh nghe thì kinh người nhưng không thể nào bì được với giá trị của Thôn Thôn.
(Ấu sinh kỳ: thời điểm còn nhỏ)
Bị cứ tuyệt nhiều lần, thiếu nữ tóc xanh lúc này gấp đến độ dậm chân, trên vầng trán trắng nõn đều đã xuất mồ hôi. Nàng cúi đầu nhìn cánh tay trơn bóng như ngọc, trên mu bàn tay có quang văn đồ án đang tỏa ra ánh sáng cực kỳ mãnh liệt đến nóng rực.
Quang văn đồ án này có thể cảm ứng được huyết mạch của Nguyên Thú, huyết mạch càng cường đai thì quang văn càng nóng rực.
Liền xem như lúc nàng đạt được “Tiểu Hàn” cũng chưa từng xuất hiện cảm giác nóng rực mức độ này.
Nói cách khác, nếu bàn về huyết mạch thì con thú nhỏ trước mắt này cường đại hơn rất nhiều so với Tiểu Hàn có Băng Phượng huyết mạch kia của nàng.
Đơn giản với nàng mà nói đây chính là lực hấp dẫn không có gì có thể so sánh nổi.
Thiếu nữ tóc xanh nghiến răng, có chút xúc động muốn dùng sức mạnh đoạt tiểu thú vứt xuống nguyên tinh liền chay.
Dường như phát giác được tâm ý của thiếu nữ tóc xanh, một con chim nhỏ màu băng lam ở trong ngực nàng giật giật. Đầu thò ra khỏi cổ áo của thiếu nữ, mắt chim hiện ra Cực Hàn chi khí nhìn về phía Chu Nguyên.
Không khí chung quanh đều là bắt đầu có dấu hiệu đông kết.
Mà thời điểm băng lam tiểu điểu* kia xuất hiện, ánh mắt Chu Nguyên cũng bất chợt ngưng tụ, nơi mi tâm thần hồn chấn động một cái, hiển nhiên đã nhận ra uy hiếp cực mạnh. Lúc này sắc mặt hắn căng thẳng nhìn băng lam tiểu điểu một chút, cô gái kia rõ ràng cũng không đơn giản.
(Băng lam tiểu điểu: chim nhỏ màu băng lam)
"Thiếu nữ này, càng không đơn giản."
Ánh mắt Chu Nguyên trở lên đề phòng, có thể mang theo trong người một con Nguyên thú lợi hại như vậy xem ra đối phương cũng không phải hạng hời hợt.
Ở trong ngực Chu Nguyên, đôi mắt đang nheo của Thôn Thôn mở ra một chút, lướt qua băng lam tiểu điểu kia, mơ hồ có một luồng hắc khí* từ miệng bay ra, tiếng rống trầm thấp theo cổ họng vang lên.
(Hắc khí: khí màu đen)
Hiển nhiên nó đã nhận ra băng lam tiểu điểu trong lúc mơ hồ thả ra địch ý với Chu Nguyên.
Đối mặt với tiếng rống tràn đầy uy hiếp của Thôn Thôn, băng lam tiểu điểu kia run một cái, do dự mấy giây rồi lại đem đầu rụt trở về.

Thiếu nữ tóc xanh nhận ra đến mạnh như Tiểu Hàn cũng bị chấn nhiếp xuống dưới, khuôn mặt nhỏ lập tức xụ xuống. Xem ra việc dùng sức mạnh là không thể thực hiện được, thế là nàng nhìn qua Chu Nguyên, khuôn mặt vô cùng đáng thương.
"Tiểu ca ca, bao nhiêu tiền ngươi mới bằng lòng bán a?"
“Nếu không….” Thiếu nữ tóc xanh vắt hết óc nói:” nếu không, ta cho ngươi một cái Vạn Thú vương triều công tước? Bất kể cần tài nguyên tu luyện gì đều có thể tìm Vạn Thú vương triều đòi!”
“Vạn Thú vương triều công tước?” Chu Nguyên khẽ giật mình, đối với cái tên Vạn Thú vương triều hắn cũng không lạ lẫm, bới vì đây chính là vương triều đang cùng Kiếm vương triều tranh phong với Đại Võ vương triều, thế mới giúp cho Đai Chu của hắn có thời gian thở dốc.
Thiếu nữ trước mắt mở miệng có thể đem Van Thú vương triều công tước đưa ra chắn địa vị ở Vạn Thú vương triều hẳn rất siêu phàm.
Trong lòng Chu Nguyên hiện lên suy nghĩ, cuối cùng vẫn lắc đầu nói: “Đã ngươi có thể nhìn ra bất phàm của nó, vậy ngươi hẳn cũng biết nó là vô giá.”
"Ta sẽ không bán, ngươi cũng bỏ ý định này đi."
Chu Nguyên nói xong, lúc này thị nữ đem đồ vật hắn yêu cầu đã chuẩn bị xong, hắn thu đồ vật vào trong túi càn khôn, thanh toán tiền, xoay người bỏ đi.
Thiếu nữ tóc xanh nhìn bóng lưng của Chu Nguyên trở lên ủ rũ, thật khó khăn mới gặp được một nguyên thú có huyết mạch cường đại như thế, nhưng lại đã có chủ, mà chủ nó lại không chịu bán.
"Không nên không nên, không thể buông tha!"
Nhưng rất nhanh thiếu nữ tóc xanh dậm chân, nếu có thể đạt được tiểu thần thú thần bí kia chắc chắn sẽ có trợ giúp cho việc tu luyện của nàng, cho nên quyết không thể tùy tiện từ bỏ.
"Ngươi không bán, ta liền theo ngươi!"
Mắt thiếu nữ tóc xanh đảo một vòng sau đó liền bước theo rất nhanh.
"Tiểu ca ca, ngươi tên gì?"
"Tiểu ca ca, ngươi từ đâu tới đây?"
“Tiểu ca ca, ngươi cũng đi Thánh Tích Chi Đia kia sao? Chúng ta có thể tổ đội, ta có thế mạnh nhất định sẽ không cản trở.”
"..."
Chung Nguyên đi được vài bước gân xanh trên trán đều nhảy dựng lên, hắn hít sâu một hơi, quay đầu nhìn thiếu nữ cười híp mắt theo sau lưng.
"Ngươi đi theo ta làm cái gì?" Chu Nguyên tức giận.
"Mọi người gặp nhau chính là duyên phận, làm gì lạnh lùng như vậy, làm quen một chút không tốt sao?" Thiếu nữ tóc xanh cười hì hì nói.
Khóe miệng Chu Nguyên nhếch lên một cái, ai không biết ngươi vẫn đánh chủ ý lên Thôn Thôn.
Thế là hắn tăng tốc, bước chân đi về phía Yêu yêu, không để ý đến thiếu nữ tóc xanh này nữa.
Thiếu nữ tóc xanh thấy thế, vẫn kiên nhẫn đuổi theo, tiếp tục ma âm rót não.
Hai người một đường xuyên qua các phòng, sau đó ánh mắt ngưng tụ nhìn về phía vị trí cũ của Yêu Yêu.
Chỉ thấy cách quầy hang thủy tinh đó không xa, Yêu Yêu vẫn đang chuyên chú nhìn cổ văn bị tàn phá ở trong tủ, bất quá lúc này bên cạnh nàng chẳng biết từ lúc nào xuất hiện một vị thanh niên áo trắng.
Thanh niên có bộ dáng anh tuấn, cử chỉ lễ độ, trên mặt có nét tươi cười ôn hòa, hắn đứng bên cạnh Yêu Yêu, dường như đang không ngừng nói gì đó.
Ở phía sau hắn có vài tên thị nữ, tựa hộ chỉ cần Yêu Yêu dừng bước ở nơi nào, hắn liền vung tay trực tiếp đem cổ văn bị tàn phá mà Yêu Yêu nhìn chằm chằm đều mua lại.
Thế là sau một hồi ngắn ngủi, thị nữ sau lưng trong ngực ôm một đống lớn đồ vật, dẫn tới xung quanh đều chú ý.
Chu Nguyên nhìn qua một màn này, cũng là có chút buồn bực, sau đó vuốt vuốt cái trán, đây là tình huống gì?

back top