Nhật kí tiểu đệ boss phản diện

Chương 1: Nói xấu lần 1

Chương 1: Nói xấu lần 1


Xin chào mọi người, tui là đàn em số một của đại boss phản diện phim “Thần tiên gì cũng quỳ gối sất” đây.


Khụ! Ngày hôm nay tui trồi lên đây cũng không phải mang tâm tư xấu gì, hay có ý định bốc phốt gì ông chủ của tui, nhưng mà tui thực sự không kiềm nén được nữa. Tui nghĩ nếu mình không phóng thải ức khí ra ngoài thì sẽ có ngày tui vì nó mà nghẹn chết thật mất!


Ai, trước khi để mọi người có thể hiểu nỗi lòng của mình, tui nghĩ mọi người nên nghe tóm tắt cuộc đời của tui như sau. Tui thật ra cũng chỉ là người bình thường thôi, tui cũng từng vọng tưởng cướp đoạt vị trí nam chính của vị đại nhân bên kia chiến tuyến nhưng mà không được. Giây phút bị chính chủ đạp xuống bùn, tui nhận ra ý nghĩ của bản thân ngây thơ và ngu ngốc tới chừng nào. Chính chủ nam chính đại nhân người ta a, chỉ cần dùng một đầu ngón tay thôi cũng đã đủ có thể dìm chết tui rồi!


Tui còn nhớ rõ mùi vị đôi giày của nam chính đại nhân. Hình như hôm đó y mới đổi giày hay gì đó mà nó thoang thoảng mùi đồ mới, không khó chịu chút nào. Tui hiện tại ngẫm lại cảm thấy bản thân lúc đó may mắn ghê. Nếu đôi giày đạp lên bản mặt tui ngày hôm đó trước đó đã giẫm phải phân thì thực sự tui không muốn tồn tại nữa!


Bỏ qua vấn đề có chút nhục nhã kia đi, trong lúc tui bị phe chính phái đánh cho bầm dập sắp chết thì người đó xuất hiện. Hắn đi ngược ánh sáng, bạch y phấp phới, khí chất tiên nhân không nhiễm bụi trần! Trong mắt tui, hắn không chỉ mang quầng sáng của thiên sứ mà còn có đôi cánh của thiên thần nữa! Hắn a, quả thật là con người hoàn mỹ nhất từ trước tới giờ mà tui từng gặp qua, so với nam chính đại nhân còn đẹp hơn mấy phần a!


Tui không biết bản thân mình đã ngẩn người vì nhan sắc vạn người mê của ông chủ mình bao lâu, tui chỉ biết sau này bản thân thường xuyên bị hắn lôi chuyện này ra trêu chọc. Ai, một lần lầm lỗi, cả đời đau a! Tui thực sự chán ghét cái trí nhớ siêu phàm của boss lớn mà!


Sau khi được đại boss cứu về nhà, hiển nhiên vì sự tồn tại của bản thân mà tiếp theo tui nhanh chóng chân chó bày tỏ lòng biết ơn của mình, hễ ông chủ bảo đi phía đông, tui tuyệt đối không đi phía tây. Nếu ông chủ có nói mặt trời lặn đằng đông, tui cũng sẽ gật đầu hùa theo mặt trời mọc đằng tây! Rất nhanh sau đó, vì sự khả ái, khụ nhầm, vì sự hăng hái trung thành của tui mà tui được ông chủ đề bạt lên làm cánh tay phải của mình. Tui đúng là thăng chức như diều gặp gió a! Nhưng mà kể từ ngày trở thành cánh tay phải thân tín của ông chủ, áp lực cuộc sống của tui càng ngày càng nặng nề. Và càng tệ hơn khi ông chủ của tui lộ bản mặt thật hắc ám của mình…


Từ lúc đó đến nay cũng đã được hai năm, trong hai năm qua tui so với một con thỏ lạc vào địa bàn của đàn sói càng tồi tệ hơn. Thần kinh của tui chưa bao giờ được thả lỏng, lúc nào cũng phải căng chặt cảnh giác xung quanh, vì tui sợ một giây sau bản thân có thể không tồn tại trên đời nữa. Nói cho cùng, tui cũng là tiểu đệ của boss phản diện, nhân vật sớm muộn gì cũng diệt vong, không những thế kẻ đi theo hắn cũng chẳng có đất dung thân.


Thật ra nếu tính tới an toàn, có lẽ tui nên ôm đùi nam chính đại nhân mới đúng! Thất sách! Ai bảo tui mắc nợ hắn ta chứ!


Giờ cuộc đời tui đã tóm tắt xong, tui xin bày tỏ uất ức của tui với ông chủ của mình như sau. Thân là một đàn em ưu tú năm sao, đáng lí ra tui không nên làm hành vi đáng bị người đời khinh bỉ như thế này nhưng ông chủ của tui thực sự là một người ài…


Nam chính đại nhân nhà người ta ngày ngày dốc sức tu luyện cầu đạt chính quả, boss của tui mãn cấp đã lâu nhưng mãi không chịu bước thêm một bước nữa phi thăng a. Nếu nói hắn gặp bình cảnh tui cũng không tin, bên cạnh hắn thứ gì cũng không thiếu, kì trân dị bảo vân vân, nếu hắn gặp bình cảnh thật còn không phải chỉ cần đập đống bảo vật kia vào là xong sao! Tui đây là thấy hắn ta lười biếng a! Có một ông chủ không có chí cầu tiến như vậy thì thật là ngại ngùng chết được! Mà có lẽ vì vận mệnh hắn đã định là phải chết dưới tay nam chính cho nên phi thăng bất tử thì sao mà được, cho nên tui cũng không trách hắn chuyện này. Nhưng mà gato nhà người ta thật a!


Đến chuyện thứ hai, tui thực sự không dám nhận hắn là ông chủ của mình. Ông chủ của tui yêu rất nhiều lần a, hắn có rất nhiều mối tình nhưng không hiểu sao mỗi lần hắn ta động tâm là mỗi lần hậu cung nhân vật chính lại thêm một. Tui nghi ngờ liệu hắn có phải là người mai mối của nam chính hay không, hay thật ra hai người này có gian tình, nhưng mà mỗi lần hắn thất tình trở về là tui đau lòng muốn chết! Rượu của tui a! Tất cả đều bị hắn hủy hoại! Tui hận, mỗi ngày chỉ hận không thể rút xương, bầm thịt hắn hiến tế những mẻ rượu thần thánh trên trời của tui a!


Đại boss của tui nói ra thì nhục, hắn còn là xử nam ai! Hắn có thất tình cũng mặc xác hắn, tại sao lại hãm hại rượu của tui a! Nước mắt tui chảy thành sông đủ lấp đầy hầm rượu của mình! Thật sự đáng hận. Nhưng thật ra nó chẳng là gì so với nỗi lo sợ ngập tràn trong tim tui.


Mọi người có biết tui đã phải sống trong một nơi nguy hiểm như thế nào không, một lâu đài ma! Tui phải ngủ trong một lâu đài rách nát, u ám, đến tối lại có tiếng cười ghê rợn vang vọng khắp nơi. Tinh thần tui bị tra tấn không dám ngủ. Có ai biết trước đây tui yêu ngủ như thế nào không. Chuyện này gần như lấy mất nửa cái mạng còn lại của tui! Tất cả là tại cái ông chủ có bệnh đó! Hắn ta bảo muốn có kích thích! Khốn nạn! Có kích thích thì cũng mình chú em đi mà kích thích! Hắn vậy mà kéo tui vào sống chung với mỹ danh là muốn cùng tui “thưởng thức” a!


Hu hu! Tui không có khẩu vị nặng như vậy! Tui muốn sống trong một ngôi nhà bình thường! Tui nghi ngờ hắn ta là đang trả thù tui vì cướp gấu của hắn hu hu. Tại hắn không có năng lực, tại sao lại ghi thù tui chứ! Hơn nữa cuối cùng người ta cũng đá tui rồi a! Đáng lí ra cả hai phải cùng hội cùng thuyền chứ, ông chủ tui thực sự bệnh rất nặng!


Vẫn chưa còn đến vấn đề chính đâu, nhưng tui đã phẫn nộ đến đỉnh điểm! Mọi người đều biết boss phản diện phải chết cho nam chính lên ngôi a! Để làm được điều đó thì các boss đều phải làm ra chút chuyện đâm đầu vào chỗ chết! Đại boss của tui cũng không ngoại lệ, nhưng mà tui tin tưởng, nếu không có tui lao ra ngăn cản không ít thì ông chủ của tui tuyệt đối không sống được đến hiện tại! Hắn tuyệt đối không chết vì bị nam chính giết mà là chết vì sự ngu muội của hắn!


Ông trời ngó xuống mà coi, coi xem có tên đại boss cuối cùng nào như ông chủ của tui không hả! Tui uất ức quá a a a! Làm cánh tay trái của một người như vậy, tui sầu bạc cả tóc!


Tui vẫn chưa kể hết nỗi lòng của mình đâu nhưng mà tui cảm giác hắn sắp về rồi nên kết thúc tại đây! Hẹn gặp mọi người lần sau.



Cốp!


Cạch!


Quyển sổ vừa bị người hung hăng đóng lại thì cửa phòng cũng bị người mở ra, một nam nhân anh tuấn mặc bạch y người đầy men rượu bước vào. Đàn em số một bình tĩnh nhìn đại boss nhà mình, một giây sau liền bốc lửa giận ngùn ngụt!


“Nhất à…” Hắn gọi.


Đàn em số một chẳng buồn phản ứng lại. Đại boss cũng không để ý, hắn nhào lên giường khóc lóc thương tâm!


“Nhất à! Ngày hôm nay ta lại thất tình a!”


Đàn em số một sắc mặt âm trầm nhẫn nhịn, mỉm cười bảo: “Đại ca, anh uống rượu ở đâu vậy?”


Phút chốc tui nói câu đó, tui rõ ràng nhìn thấy cái tên khốn nạn kia đứng hình. Ha hả! Không phải say rượu sao! Không phải thất tình thương tâm lắm sao!


Boss mất tự nhiên đứng dậy, giây sau khôi phục bộ dạng lãnh khốc của mình nói: “Nhất, cậu đi gọi Thập Nhất tới đây. Chúng ta mở cuộc họp gấp! Bản tôn cảm thấy lũ chính tu gần đây hình như đang có âm mưu nào đó…”


Tui đảm bảo mình không nhìn lầm. Boss à! Anh cũng biết xấu hổ mà đỏ tai sao! Anh tưởng tui ngu lắm hả! Bình thường gọi họi hộp chẳng bao giờ tới, công việc gì cũng đè trên đầu tui! Hiện tại cư nhiên dám dùng lí do huyễn hoặc kia đánh lừa tui! Anh tưởng tui là con nít ba tuổi hả! Nằm mơ!


Tui cười không mấy vui vẻ nói lại một lần nữa: “Đại ca, anh uống rượu ở đâu vậy hả?”


Không gian yên tĩnh trong giây lát, một lát sau tui thấy đại boss xoay lưng chạy ra ngoài đóng “rầm” cửa lại!


Tên khốn kiếp!


“Rượu đó ông đây mới ủ a a!”


Tên boss kia, ông thống hận mày!


****


[Ngoài lề.]


Đại boss *mặt đáng thương*: Anh bán thảm cầu em an ủi, tại sao em lại không quan tâm tới anh chứ!


Đàn em số một mỉm cười giơ dao chặt thịt loé lên tia sáng lạnh: Đền! Mạng! Cho! Rượu! Ông! Đây!!!

back top