Editor: Ngạn Tịnh.
Lại xuyên qua, Bạch Vi mơ mơ màng màng tỉnh lại, sau đó thiếu chút nữa bị tình cảnh trước mắt doạ nhảy dựng. Nguyên chủ thế nhưng ngủ say trên một chiếc xe thể thao đang lao nhanh trên đường. Nhìn vách núi dựng đứng trước mặt, Bạch Vi vội vàng bẻ tay lái, nhưng ghế phó lái vẫn bị va chạm vào. Bạch Vi kinh hồn chưa định quay đầu nhìn ra bên ngoài. Còn kém một chút nha, kém một chút nữa, nhiệm vụ của thế giới này cũng không cần làm.
Mặc kệ như thế nào, không xảy ra việc gì là tốt rồi. Chỉ là lần này cũng quá mạo hiểm rồi, xém chút nữa không làm nhiệm vụ mà phải về đưa tin rồi. Cũng không biết cứ thế trở về, thì liệu có trở lại không, gian được không nữa. Nếu cứ như thế mà biến mất, cô thật đúng là không biết tìm ai để khóc luôn.
Bạch Vi bình phục tâm tình, lại nhìn nhìn chung quanh, phát hiện bản thân thế nhưng ở trên một quốc lộ vắng tanh. Chung quanh thực tối, ngoại trừ đèn đường mờ nhạt, không nhìn ra bất kỳ ai khác. Bạch Vi nghi hoặc, lần này không phải cô xuyên vào thế giới khủng bố gì rồi đó chứ?
Xe hoàn toàn chết máy, nơi này trước không thôn xóm sau không khách điếm(*), Bạch Vi dứt khoát vùi đầu vào xe bắt đầu nhận kịch tình, đồng thời thân thể theo bản năng tu luyện Trường Xuân công. Cô phát hiện thân thể cô gái này cực kỳ yếu, vừa hay dùng Trường Xuân công đến cải tạo. Nếu không thật sự xuyên vào thế giới khủng bố gì đó, cô dựa vào thân thể yếu ớt này chỉ sợ còn không bằng một ngón tay sinh vật không biết tên nào đó.
(*) Khách điếm: Nhà nghỉ, nhà trọ hay khách sạn.
Vừa mới bắt đầu nhận kịch tình, Bạch Vi liền muốn chửi má nó. Cái quỷ gì vậy chứ?! Cô đột nhiên cảm giác được thế giới này tràn ngập ác ý. (。┰ω┰。)
Trên thế giới này chuyện ác độc nhất chính là những người có tình cảm với nhau lại là anh em của nhau. Bạch Vi có chút khóc không ra nước mắt, bởi vì thế giới này cô và Giang Mạc...
Thì ra lần này Bạch Vi xuyên vào cô gái tên là Kiều Bạch Vi. Vốn gia đình cũng rất mỹ mãn, đáng tiếc cha lại mất sớm. Mẹ mang theo cô tái giá, một người đàn ông họ Giang. Người nhà trai bên kia cũng có một đưa con trai riêng, tên là---- Giang Mạc.
Bạch Vi thật sự muốn khóc. Thật là tàn nhẫn mà, dù nói cách nào thì hai người họ vẫn là anh em...
Chỉ là hai người kia sau khi tái hôn khôn lâu liền bị tai nạn qua đời, cho nên hiện tại Bạch Vi cũng không hiểu quan hệ giữa Giang Mạc và Kiều Bạch Vi là kiểu quan hệ gì. Cha mẹ hai người gặp tai nạn đến nay đã mười năm, nhưng hiện tại Kiều Bạch Vi vẫn ở Giang gia. Kể từ sau năm 14 tuổi mất mẹ vẫn luôn ở cùng một chỗ với Giang Mạc. Giang Mạc lúc ấy chỉ mới tốt nghiệp đại học, liền tiếp nhận công ty của cha mình để lại, bắt đầu kiếp sống làm việc của mình, đến nay cũng đã qua 10 năm. Trong khoảng thời gian đó, Kiều Bạch Vi thành công tốt nghiệp sơ trung, trung học, đại học, thế cho nên đến bây giờ bắt đầu không có lý tưởng.
Trong mười năm này của Kiều Bạch Vi, Giang Mạc thủy chung vừa đóng vai anh trai vừa đóng vai cha. Thậm chí họp phụ huynh hằng năm cũng đều là Giang Mạc đi. Ở thời điểm phản nghịch nhất của cô, cũng là phản nghịch với Giang Mạc. Hai người không có quan hệ nào cứ như vậy dây dưa nhau. Trong lúc đó người mẹ ở nước ngoài của Giang Mạc cũng có trở về thăm hai người. Người phụ nữ kia cũng rất kỳ quái, tại sao Giang Mạc lại vẫn cứ nuôi dưỡng Kiều Bạch Vi. Kết quả Giang Mạc đã nói: "Con bé là em gái của con, con không nuôi nó thì nuôi ai?!"
Em gái, em gái! Bạch Vi đang nhận kịch tình thiếu chút nữa trực tiếp phun ra một ngụm máu đen. Còn có thể chơi đùa vui vẻ hơn một chút nữa không!
Thật ra trong lòng Kiều Bạch Vi, Giang Mạc không chỉ là anh trai của mình. Cô vẫn luôn biết hai người không phải anh em ruột, anh trai lại tài giỏi giống như siêu nhân vậy, cho nên lúc thầm mến mối tình đầu đối tượng lại chính là Giang Mạc. Cô thích ngắm sườn mặt của anh lúc đang chăm chú làm việc dưới ánh đèn. Thích nhìn thấy anh nhăn mày mỗi khi uống cà phê. Thích nhìn thấy dáng vẻ không biết làm sao của anh khi cô gây rắc rối. Dường như là mỗi chuyện liên quan đến Giang Mạc, cô đều thích.
Tuy nhiên cô vẫn hiểu được, hai người ở bên ngoài thủy chung vẫn là anh em, những tâm tư riêng của cô bất quá cũng chỉ là một chút say nắng nhất thời của thiếu nữ. Vì thế dưới tình huống không có hy vọng cô đã làm ra vài chuyện ngu xuẩn để gây sự chú ý với Giang Mạc. Ví như bôi son trác phấn, ví như đi qua đêm, ví như yêu đương bậy bạ, kết giao bạn trai tùm lum. Nhưng có lẽ con người cô có chút bảo thủ, kết giao bạn trai miệng cũng không cho hôn, cùng lắm cũng chỉ là nắm tay. Lăn lộn trong quán bar người nào không phải là kinh thân bách chiến? Gặp được người ngây thơ như vậy lúc đầu còn cảm thấy mới mẻ mà chơi đùa với cô một chút, sau đó liền phien chán trực tiếp mắng cô giả tạo.
Sau khi Kiều Bạch Vi nghe thấy, còn khóc lớn một hồi. Cô cũng hiểu được bản thân có chút không đúng, nhưng cô lại nhịn không được. Ngay lúc cô đang không ngừng thôi miên bản thân Giang Mạc là anh trai của mình, một hồi tai nạn đã mang đến ác mộng cả đời này của cô.
Dung Khải, người đàn ông kia tên là Dung Khải. Da trắng môi đỏ mọng, dung mạo điệt lệ, đặc biệt có đôi mắt hoa đào thâm thúy, lúc nhìn bạn, sẽ khiến cho bạn có cảm giác như bản thân là toàn bộ thế giới của anh ta. Bình thường cực kỳ tao nhã, giống như những hành vi động tác đó đã được rèn luyện hơn một ngàn năm vậy. Người đàn ông này cùng với một người đẹp, đưa Kiêuc Bạch Vi vào bệnh viện, sau đó bắt đầu dây dưa không dứt.
Lần đầu tiên của Kiều Bạch Vi chính là cho anh ta. Hơn nữa còn là dưới tình huống chưa kết hôn, thậm chí còn không phải là bạn trai bạn gái chính thức, cứ thế giao cho anh ta. Ở trước mặt Dung Khải, Kiều Bạch Vi giống như bị mất hồn, dường như là đối phương nói gì nghe nấy. Dung Khải trời sinh vốn là cao thủ trong cao thủ, đối phó với loại ngây thơ trong tình yêu như Kiều Bạch Vi còn không phải dễ như trở bàn tay?! Nhưng trong lúc kết giao với Kiều Bạch Vi, anh ta đồng thời kết giao với những cô gái khác, thậm chí còn bị Kiều Bach Vi bắt tại trận, nhưng dưới sự trấn an của Dung Khải, Kiều Bạch Vi vẫn tha thứ cho anh ta.
Hai người vẫn thường xuyên chơi trò giận rồi tha thứ, dường như mãi cũng không biết chán. Sau đó Kiều Bạch Vi cũng được xem là hạnh phúc, bởi vì có người yêu sủng cô, anh trai cũng sủng cô. Mặc dù vẫn có một chút tỳ vết, nhưng là không đáng ngại. Đáng tiếc sau đó lại xuất hiện một người phụ nữ, một người phụ nữ như tuyết liên xuất trần.
Cô ta tên là Yến Như Thị, tên thật cổ điển, người càng cổ điển, mỗi động tác giơ tay nhấc chân như mang theo một mùi hương cổ điển thanh lịch vậy. Lúc đó cô ta vừa vào công ty Giang Mạc làm việc, liền thu hút một số người theo đuổi lớn, nhưng cô ta ai cũng không yêu, đều lễ phép từ chối tất cả. Hơn nữa cũng không nhận thính của bất kỳ người đàn ông nào, ngay cả đối phương mua đồ cho cô ta, cô ta sẽ nhận, nhưng quay đầu liền chuyển tiền trả cho họ. Cô ta dường như rất hưởng thụ cuộc sống độc thân, không muốn dính dáng với bất kỳ người đàn ông nào.
Nhưng duyên phận đến ai cũng không ngăn được. Hôm đó cô ta tăng ca đến khuya, Giang Mạc cũng vậy. Hai người đi cùng một buồng thang máy xuống lầu, không ngờ thang máy lại xảy ra chuyện. Hai người chịu mệt nhọc thật lâu, trong lúc đó Giang Mạc vẫn luôn an ủi cô ta. Bắt đầu từ đó hai người liền dây dưa với nhau, ánh mắt Yến Như Thị cũng thường xuyên đặt lên người Giang Mạc. Sau vài lần trùng hợp, Yến Như Thị cùng Giang Mạc rốt cuộc đến với nhau.
Sau đó Giang Mạc mang Yến Như Thị về nhà dùng cơm, đúng lúc Kiều Bạch Vi cũng mang theo Dung Khải trở về. Lúc đó Kiều Bạch Vi còn nói giỡn, tên hai người họ thật là cổ điển!
Bởi vì Giang Mạc thích, cho nên Kiều Bạch Vi cũng cố gắng làm cho bản thân thích Yến Như Thị, hy vọng có thể ở chung hoà hợp với cô ta. Nhưng không ngờ Yến Như Thị căn bản không để cô vào mắt, thường xuyên phớt lờ cô, khiến Kiều Bạch Vi nhiều lúc bị bỏ qua đầy xấu hổ.
Cứ mãi như thế, Kiều Bạch Vi dần dần tích lửa giận. Tôi ôn tồn đối xử với cô, cô bày ra cái bộ dáng âm dương quái khí đó làm cái quỷ gì?! Ngay sau đó cũng đối xử hờ hững với Yến Như Thị. Mỗi lần Giang Mạc nhìn thấy, đều dạy dỗ cô, muốn cô đối xử với Yến Như Thị tốt một chút. Đáng tiếc Kiều Bạch Vi ngày càng kháng cự, cô cũng muốn đối xử tốt với cô ta một chút, nhưng mỗi ngày đều mặt nóng dán mông lạnh, ai mà chịu được! Kết cục hiển nhiên là kết thúc trong không vui, sau đó quan hệ với Giang Mạc ngày càng xa, đến cuối cùng trực tiếp dọn ra ngoài, sống cùng Dung Khải.
Nhưng sau đó không lâu, Kiều Bạch Vi lại nghe tin biệt thự của Giang Mạc bị cháy, lúc đó Giang Mạc vẫn ở bên trong, cũng bị ngọn lửa chôn vùi. Lúc nhìn thấy thi thể Giang Mạc bị cháy đen, ngay cả cô cũng không thể nhận ra, cô liền cảm thấy như trời sập. Từ nhỏ đến lớn Giang Mạc chính là ông trời của cô, cho dù hai người tan rã trong không vui cô cũng mong anh có thể sống tốt, sống vui vẻ qua một trăm tuổi. Hiện tại anh cứ như thế mà chết, cô thiếu chút nữa phát điên, liên tục mười ngày nhốt mình trong phòng không ăn không uống. Lúc đó Dung Khải cũng không biết đang làm cái gì, không hề thấy xuất hiện, cho nên vẫn không có ai để ý đến cô. Cho đến lúc Kiều Bạch Vi tự đi ra, phát hiện công ty của Giang Mạc thế nhưng đổi chủ, người đó không ai khác lại chính là Dung Khải!
Khi đó, Kiều Bạch Vi gầy đến mức không ra hình người nhìn Dung Khải ngồi trên vị trí của Giang Mạc, thiếu chút nữa phát điên, xông lên đánh đá Dung Khải, muốn anh ta trả lại tất cả cho Giang Mạc. Đây là vị trí của Giang Mạc, anh ta có tư cách gì mà đòi ngồi. Lại không ngờ lại bị Dung Khải túm cổ ném ra ngoài, ghét bỏ nhìn cô. "Cũng không nhìn lại bộ dạng hiện tại của mình đi, nhìn thấy cô tôi đều muốn nôn. Cút! Sau này nếu nhìn thấy tôi thì nhớ đi đường vòng, nếu không tôi sẽ cho cô đẹp mặt!"
Dung Khải cũng không biết bản thân làm sao chịu đựng mà dây dưa với người phụ nữ ghê tởm này lâu đến như vậy, nghĩ đến liền mấy ngày ăn ngủ không ngon.
Kiều Bạch Vi không để ý đến lời nhục mạ của anh ta, thật sự xoa xoa má rời đi, cứ thế biến mất mấy năm. Trong mấy năm này cô việc gì cũng làm, chỉ vì muốn biết nguyên nhân cái chết của Giang Mạc, bởi vì cô biết nó có liên quan tới Dung Khải. Nhưng không ngờ lại để cô tra ra chân tướng kinh khủng đến vậy.
Dung Khải cùng Yến Như Thị thì ra đã sớm quen biết, hơn nữa còn vốn là một đôi. Người phụ nữ bên cạnh Dung Khải dù đổi liên tục, nhưng vẫn luôn ở bên cạnh Yến Như Thị. Không chỉ như vậy, cô lại phát hiện, dung mạo của hai người giống như bị thời gian bỏ qua, vĩnh viễn dừng lại từ ngày cô gặp hai người họ. Hơn nữa hai người họ còn có võ nghệ cao cường, chuyện quái dị khắp người.
Cuối cùng cô nhìn thấy một bức tranh, người bên trong thế nhưng là Yến Như Thị. Cái này cho thấy cô đã gặp loại chuyện khoa học không thể chấp nhận. Ngay lúc cô muốn tiếp tục điều tra, lại bị người bắt đi. Là Dung Khải, bên cạnh còn có Yến Như Thị đang dựa sát vào người anh ta.
"Anh em hai người thật đúng là giống nhau, rõ ràng không phải là chuyện của mình tại sao cứ muốn quản? Cứ theo hai người bọn ta chơi đùa vui vẻ qua một kiếp không tốt sao? Cứ thích truy cứu tới cùng, là để làm gì chứ? Cứ như vậy không quý trọng tính mạng của mình, vội vã muốn chết đến vậy làm gì? Thật đúng là khó hiểu mà!" Dung Khải than thở.
Lúc đó Kiều Bạch Vi liền biết cái chết của Dung Khải có liên quan đến hai người họ, chính là vì đã biết bí mật của họ!
Thì ra hai người này khác hẳn với bọn họ, là hai người trường sinh bất tử sống suốt hai ngàn năm. Cho dù gặp phải biến cố gì, chỉ cần ngủ một giấc liền có thể sống lại. Dung Khải vốn là một tướng quân, mà Yến Như Thị lại là một danh kỹ. Hai người dưới tình huống cực kỳ ngẫu nhiên ăn phải một quả đan dược không biết từ đâu đến, cứ như thế vĩnh sinh bất tử(*). Lúc chưa uống thuốc Dung Khải cực kỳ yêu thích Yến Như Thị, suốt hai ngàn năm qua anh ta vẫn luôn theo ý cô ta. Cô ta muốn chơi trò dân gian, anh ta bồi. Cô ta chán ghét muốn lánh đời, anh ta cũng bồi. Bọn họ đã từng là Thừa tướng và sủng phi, hiệp sĩ và yêu nữ, quân phiệt và ảnh hậu quốc tế, nếm trải tất cả chức nghiệp, trải qua cực kỳ phong phú, ngay cả người làm nhiệm vụ như Bạch Vi cũng cảm thấy không bằng.
(*)Vĩnh sinh bất tử: Sống mãi không chết.
Bọn họ mỗi lần đều chơi trò nhân sinh, như thể con người chính là đồ chơi của bọn họ. Chỉ cần bọn họ muốn, liền có thể đùa giỡn bất kỳ người nào. Lần này bọn họ lựa chọn chính là hai anh em Kiều Bạch Vi và Giang Mạc.
Đáng tiếc Giang Mạc quá thông minh, không chỉ tra ra được quan hệ không đúng cùng bí mật ngàn năm của hai người bọn họ, ngay cả nhược điểm cũng tìm ra. Điều này khiến Yến Như Thị vốn có chút động tâm cũng phát hoảng, cuối cùng cùng với Dung Khải vây anh trong biệt thự, thêu chết anh.
Lần này đổi thành Kiều Bạch Vi, cô cũng biết được bí mật của bọn họ, điều này khiến Dung Khải cực kỳ căm tức. Ngoan ngoãn làm đồ chơi cho hai người bọn họ không tốt sao? Hai người chẳng phải người phàm như bọn họ chịu ở chung với hai người bình thường như họ chẳng lẽ còn chưa đủ thoã mãn sao? Thế giới lớn như vậy, nhiều người như vậy, hai người họ chịu sủng hạnh các người, các người còn có cái gì không hài lòng? Cứ như thế mà muốn chết?
Sống qua hai ngàn năm, khiến Yến Như Thị cùng Dung Khải vứt tam quan vốn có. Trong lòng bọn họ hai người họ chính là những người cao quý nhất, những người khác chỉ là đồ chơi của bọn họ mà thôi, được lựa chọn chính là may mắn. Hai người Giang Mạc cùng Kiều Bạch Vi là ngoại tộc, cho nên cần phải loại bỏ. Bởi vì cơn giận đối với Giang Mạc còn chưa tiêu cho nên Dung Khải phát tác tất cả lửa giận lên người Kiều Bạch Vi. Từ chân cho đến đầu, đoán chừng cắt một ngàn nhát lên người cô, Kiều Bạch Vi mới tắt thở.
Có tàn nhẫn nhất bất quá cũng chỉ là lăng trì xử tử như vậy mà thôi! Cho nên nhiệm vụ lần này oán khí của Kiều Bạch Vi cực kỳ lớn. Cô muốn hai người Yến Như Thị cùng Dung Khải chết không được tử tế, trọn đời cũng không được siêu sinh!
- -----
Editor: Thật sự xin lỗi mọi người, edit trên điện thoại thật sự rất khó (ಥ_ಥ)
Lại xuyên qua, Bạch Vi mơ mơ màng màng tỉnh lại, sau đó thiếu chút nữa bị tình cảnh trước mắt doạ nhảy dựng. Nguyên chủ thế nhưng ngủ say trên một chiếc xe thể thao đang lao nhanh trên đường. Nhìn vách núi dựng đứng trước mặt, Bạch Vi vội vàng bẻ tay lái, nhưng ghế phó lái vẫn bị va chạm vào. Bạch Vi kinh hồn chưa định quay đầu nhìn ra bên ngoài. Còn kém một chút nha, kém một chút nữa, nhiệm vụ của thế giới này cũng không cần làm.
Mặc kệ như thế nào, không xảy ra việc gì là tốt rồi. Chỉ là lần này cũng quá mạo hiểm rồi, xém chút nữa không làm nhiệm vụ mà phải về đưa tin rồi. Cũng không biết cứ thế trở về, thì liệu có trở lại không, gian được không nữa. Nếu cứ như thế mà biến mất, cô thật đúng là không biết tìm ai để khóc luôn.
Bạch Vi bình phục tâm tình, lại nhìn nhìn chung quanh, phát hiện bản thân thế nhưng ở trên một quốc lộ vắng tanh. Chung quanh thực tối, ngoại trừ đèn đường mờ nhạt, không nhìn ra bất kỳ ai khác. Bạch Vi nghi hoặc, lần này không phải cô xuyên vào thế giới khủng bố gì rồi đó chứ?
Xe hoàn toàn chết máy, nơi này trước không thôn xóm sau không khách điếm(*), Bạch Vi dứt khoát vùi đầu vào xe bắt đầu nhận kịch tình, đồng thời thân thể theo bản năng tu luyện Trường Xuân công. Cô phát hiện thân thể cô gái này cực kỳ yếu, vừa hay dùng Trường Xuân công đến cải tạo. Nếu không thật sự xuyên vào thế giới khủng bố gì đó, cô dựa vào thân thể yếu ớt này chỉ sợ còn không bằng một ngón tay sinh vật không biết tên nào đó.
(*) Khách điếm: Nhà nghỉ, nhà trọ hay khách sạn.
Vừa mới bắt đầu nhận kịch tình, Bạch Vi liền muốn chửi má nó. Cái quỷ gì vậy chứ?! Cô đột nhiên cảm giác được thế giới này tràn ngập ác ý. (。┰ω┰。)
Trên thế giới này chuyện ác độc nhất chính là những người có tình cảm với nhau lại là anh em của nhau. Bạch Vi có chút khóc không ra nước mắt, bởi vì thế giới này cô và Giang Mạc...
Thì ra lần này Bạch Vi xuyên vào cô gái tên là Kiều Bạch Vi. Vốn gia đình cũng rất mỹ mãn, đáng tiếc cha lại mất sớm. Mẹ mang theo cô tái giá, một người đàn ông họ Giang. Người nhà trai bên kia cũng có một đưa con trai riêng, tên là---- Giang Mạc.
Bạch Vi thật sự muốn khóc. Thật là tàn nhẫn mà, dù nói cách nào thì hai người họ vẫn là anh em...
Chỉ là hai người kia sau khi tái hôn khôn lâu liền bị tai nạn qua đời, cho nên hiện tại Bạch Vi cũng không hiểu quan hệ giữa Giang Mạc và Kiều Bạch Vi là kiểu quan hệ gì. Cha mẹ hai người gặp tai nạn đến nay đã mười năm, nhưng hiện tại Kiều Bạch Vi vẫn ở Giang gia. Kể từ sau năm 14 tuổi mất mẹ vẫn luôn ở cùng một chỗ với Giang Mạc. Giang Mạc lúc ấy chỉ mới tốt nghiệp đại học, liền tiếp nhận công ty của cha mình để lại, bắt đầu kiếp sống làm việc của mình, đến nay cũng đã qua 10 năm. Trong khoảng thời gian đó, Kiều Bạch Vi thành công tốt nghiệp sơ trung, trung học, đại học, thế cho nên đến bây giờ bắt đầu không có lý tưởng.
Trong mười năm này của Kiều Bạch Vi, Giang Mạc thủy chung vừa đóng vai anh trai vừa đóng vai cha. Thậm chí họp phụ huynh hằng năm cũng đều là Giang Mạc đi. Ở thời điểm phản nghịch nhất của cô, cũng là phản nghịch với Giang Mạc. Hai người không có quan hệ nào cứ như vậy dây dưa nhau. Trong lúc đó người mẹ ở nước ngoài của Giang Mạc cũng có trở về thăm hai người. Người phụ nữ kia cũng rất kỳ quái, tại sao Giang Mạc lại vẫn cứ nuôi dưỡng Kiều Bạch Vi. Kết quả Giang Mạc đã nói: "Con bé là em gái của con, con không nuôi nó thì nuôi ai?!"
Em gái, em gái! Bạch Vi đang nhận kịch tình thiếu chút nữa trực tiếp phun ra một ngụm máu đen. Còn có thể chơi đùa vui vẻ hơn một chút nữa không!
Thật ra trong lòng Kiều Bạch Vi, Giang Mạc không chỉ là anh trai của mình. Cô vẫn luôn biết hai người không phải anh em ruột, anh trai lại tài giỏi giống như siêu nhân vậy, cho nên lúc thầm mến mối tình đầu đối tượng lại chính là Giang Mạc. Cô thích ngắm sườn mặt của anh lúc đang chăm chú làm việc dưới ánh đèn. Thích nhìn thấy anh nhăn mày mỗi khi uống cà phê. Thích nhìn thấy dáng vẻ không biết làm sao của anh khi cô gây rắc rối. Dường như là mỗi chuyện liên quan đến Giang Mạc, cô đều thích.
Tuy nhiên cô vẫn hiểu được, hai người ở bên ngoài thủy chung vẫn là anh em, những tâm tư riêng của cô bất quá cũng chỉ là một chút say nắng nhất thời của thiếu nữ. Vì thế dưới tình huống không có hy vọng cô đã làm ra vài chuyện ngu xuẩn để gây sự chú ý với Giang Mạc. Ví như bôi son trác phấn, ví như đi qua đêm, ví như yêu đương bậy bạ, kết giao bạn trai tùm lum. Nhưng có lẽ con người cô có chút bảo thủ, kết giao bạn trai miệng cũng không cho hôn, cùng lắm cũng chỉ là nắm tay. Lăn lộn trong quán bar người nào không phải là kinh thân bách chiến? Gặp được người ngây thơ như vậy lúc đầu còn cảm thấy mới mẻ mà chơi đùa với cô một chút, sau đó liền phien chán trực tiếp mắng cô giả tạo.
Sau khi Kiều Bạch Vi nghe thấy, còn khóc lớn một hồi. Cô cũng hiểu được bản thân có chút không đúng, nhưng cô lại nhịn không được. Ngay lúc cô đang không ngừng thôi miên bản thân Giang Mạc là anh trai của mình, một hồi tai nạn đã mang đến ác mộng cả đời này của cô.
Dung Khải, người đàn ông kia tên là Dung Khải. Da trắng môi đỏ mọng, dung mạo điệt lệ, đặc biệt có đôi mắt hoa đào thâm thúy, lúc nhìn bạn, sẽ khiến cho bạn có cảm giác như bản thân là toàn bộ thế giới của anh ta. Bình thường cực kỳ tao nhã, giống như những hành vi động tác đó đã được rèn luyện hơn một ngàn năm vậy. Người đàn ông này cùng với một người đẹp, đưa Kiêuc Bạch Vi vào bệnh viện, sau đó bắt đầu dây dưa không dứt.
Lần đầu tiên của Kiều Bạch Vi chính là cho anh ta. Hơn nữa còn là dưới tình huống chưa kết hôn, thậm chí còn không phải là bạn trai bạn gái chính thức, cứ thế giao cho anh ta. Ở trước mặt Dung Khải, Kiều Bạch Vi giống như bị mất hồn, dường như là đối phương nói gì nghe nấy. Dung Khải trời sinh vốn là cao thủ trong cao thủ, đối phó với loại ngây thơ trong tình yêu như Kiều Bạch Vi còn không phải dễ như trở bàn tay?! Nhưng trong lúc kết giao với Kiều Bạch Vi, anh ta đồng thời kết giao với những cô gái khác, thậm chí còn bị Kiều Bach Vi bắt tại trận, nhưng dưới sự trấn an của Dung Khải, Kiều Bạch Vi vẫn tha thứ cho anh ta.
Hai người vẫn thường xuyên chơi trò giận rồi tha thứ, dường như mãi cũng không biết chán. Sau đó Kiều Bạch Vi cũng được xem là hạnh phúc, bởi vì có người yêu sủng cô, anh trai cũng sủng cô. Mặc dù vẫn có một chút tỳ vết, nhưng là không đáng ngại. Đáng tiếc sau đó lại xuất hiện một người phụ nữ, một người phụ nữ như tuyết liên xuất trần.
Cô ta tên là Yến Như Thị, tên thật cổ điển, người càng cổ điển, mỗi động tác giơ tay nhấc chân như mang theo một mùi hương cổ điển thanh lịch vậy. Lúc đó cô ta vừa vào công ty Giang Mạc làm việc, liền thu hút một số người theo đuổi lớn, nhưng cô ta ai cũng không yêu, đều lễ phép từ chối tất cả. Hơn nữa cũng không nhận thính của bất kỳ người đàn ông nào, ngay cả đối phương mua đồ cho cô ta, cô ta sẽ nhận, nhưng quay đầu liền chuyển tiền trả cho họ. Cô ta dường như rất hưởng thụ cuộc sống độc thân, không muốn dính dáng với bất kỳ người đàn ông nào.
Nhưng duyên phận đến ai cũng không ngăn được. Hôm đó cô ta tăng ca đến khuya, Giang Mạc cũng vậy. Hai người đi cùng một buồng thang máy xuống lầu, không ngờ thang máy lại xảy ra chuyện. Hai người chịu mệt nhọc thật lâu, trong lúc đó Giang Mạc vẫn luôn an ủi cô ta. Bắt đầu từ đó hai người liền dây dưa với nhau, ánh mắt Yến Như Thị cũng thường xuyên đặt lên người Giang Mạc. Sau vài lần trùng hợp, Yến Như Thị cùng Giang Mạc rốt cuộc đến với nhau.
Sau đó Giang Mạc mang Yến Như Thị về nhà dùng cơm, đúng lúc Kiều Bạch Vi cũng mang theo Dung Khải trở về. Lúc đó Kiều Bạch Vi còn nói giỡn, tên hai người họ thật là cổ điển!
Bởi vì Giang Mạc thích, cho nên Kiều Bạch Vi cũng cố gắng làm cho bản thân thích Yến Như Thị, hy vọng có thể ở chung hoà hợp với cô ta. Nhưng không ngờ Yến Như Thị căn bản không để cô vào mắt, thường xuyên phớt lờ cô, khiến Kiều Bạch Vi nhiều lúc bị bỏ qua đầy xấu hổ.
Cứ mãi như thế, Kiều Bạch Vi dần dần tích lửa giận. Tôi ôn tồn đối xử với cô, cô bày ra cái bộ dáng âm dương quái khí đó làm cái quỷ gì?! Ngay sau đó cũng đối xử hờ hững với Yến Như Thị. Mỗi lần Giang Mạc nhìn thấy, đều dạy dỗ cô, muốn cô đối xử với Yến Như Thị tốt một chút. Đáng tiếc Kiều Bạch Vi ngày càng kháng cự, cô cũng muốn đối xử tốt với cô ta một chút, nhưng mỗi ngày đều mặt nóng dán mông lạnh, ai mà chịu được! Kết cục hiển nhiên là kết thúc trong không vui, sau đó quan hệ với Giang Mạc ngày càng xa, đến cuối cùng trực tiếp dọn ra ngoài, sống cùng Dung Khải.
Nhưng sau đó không lâu, Kiều Bạch Vi lại nghe tin biệt thự của Giang Mạc bị cháy, lúc đó Giang Mạc vẫn ở bên trong, cũng bị ngọn lửa chôn vùi. Lúc nhìn thấy thi thể Giang Mạc bị cháy đen, ngay cả cô cũng không thể nhận ra, cô liền cảm thấy như trời sập. Từ nhỏ đến lớn Giang Mạc chính là ông trời của cô, cho dù hai người tan rã trong không vui cô cũng mong anh có thể sống tốt, sống vui vẻ qua một trăm tuổi. Hiện tại anh cứ như thế mà chết, cô thiếu chút nữa phát điên, liên tục mười ngày nhốt mình trong phòng không ăn không uống. Lúc đó Dung Khải cũng không biết đang làm cái gì, không hề thấy xuất hiện, cho nên vẫn không có ai để ý đến cô. Cho đến lúc Kiều Bạch Vi tự đi ra, phát hiện công ty của Giang Mạc thế nhưng đổi chủ, người đó không ai khác lại chính là Dung Khải!
Khi đó, Kiều Bạch Vi gầy đến mức không ra hình người nhìn Dung Khải ngồi trên vị trí của Giang Mạc, thiếu chút nữa phát điên, xông lên đánh đá Dung Khải, muốn anh ta trả lại tất cả cho Giang Mạc. Đây là vị trí của Giang Mạc, anh ta có tư cách gì mà đòi ngồi. Lại không ngờ lại bị Dung Khải túm cổ ném ra ngoài, ghét bỏ nhìn cô. "Cũng không nhìn lại bộ dạng hiện tại của mình đi, nhìn thấy cô tôi đều muốn nôn. Cút! Sau này nếu nhìn thấy tôi thì nhớ đi đường vòng, nếu không tôi sẽ cho cô đẹp mặt!"
Dung Khải cũng không biết bản thân làm sao chịu đựng mà dây dưa với người phụ nữ ghê tởm này lâu đến như vậy, nghĩ đến liền mấy ngày ăn ngủ không ngon.
Kiều Bạch Vi không để ý đến lời nhục mạ của anh ta, thật sự xoa xoa má rời đi, cứ thế biến mất mấy năm. Trong mấy năm này cô việc gì cũng làm, chỉ vì muốn biết nguyên nhân cái chết của Giang Mạc, bởi vì cô biết nó có liên quan tới Dung Khải. Nhưng không ngờ lại để cô tra ra chân tướng kinh khủng đến vậy.
Dung Khải cùng Yến Như Thị thì ra đã sớm quen biết, hơn nữa còn vốn là một đôi. Người phụ nữ bên cạnh Dung Khải dù đổi liên tục, nhưng vẫn luôn ở bên cạnh Yến Như Thị. Không chỉ như vậy, cô lại phát hiện, dung mạo của hai người giống như bị thời gian bỏ qua, vĩnh viễn dừng lại từ ngày cô gặp hai người họ. Hơn nữa hai người họ còn có võ nghệ cao cường, chuyện quái dị khắp người.
Cuối cùng cô nhìn thấy một bức tranh, người bên trong thế nhưng là Yến Như Thị. Cái này cho thấy cô đã gặp loại chuyện khoa học không thể chấp nhận. Ngay lúc cô muốn tiếp tục điều tra, lại bị người bắt đi. Là Dung Khải, bên cạnh còn có Yến Như Thị đang dựa sát vào người anh ta.
"Anh em hai người thật đúng là giống nhau, rõ ràng không phải là chuyện của mình tại sao cứ muốn quản? Cứ theo hai người bọn ta chơi đùa vui vẻ qua một kiếp không tốt sao? Cứ thích truy cứu tới cùng, là để làm gì chứ? Cứ như vậy không quý trọng tính mạng của mình, vội vã muốn chết đến vậy làm gì? Thật đúng là khó hiểu mà!" Dung Khải than thở.
Lúc đó Kiều Bạch Vi liền biết cái chết của Dung Khải có liên quan đến hai người họ, chính là vì đã biết bí mật của họ!
Thì ra hai người này khác hẳn với bọn họ, là hai người trường sinh bất tử sống suốt hai ngàn năm. Cho dù gặp phải biến cố gì, chỉ cần ngủ một giấc liền có thể sống lại. Dung Khải vốn là một tướng quân, mà Yến Như Thị lại là một danh kỹ. Hai người dưới tình huống cực kỳ ngẫu nhiên ăn phải một quả đan dược không biết từ đâu đến, cứ như thế vĩnh sinh bất tử(*). Lúc chưa uống thuốc Dung Khải cực kỳ yêu thích Yến Như Thị, suốt hai ngàn năm qua anh ta vẫn luôn theo ý cô ta. Cô ta muốn chơi trò dân gian, anh ta bồi. Cô ta chán ghét muốn lánh đời, anh ta cũng bồi. Bọn họ đã từng là Thừa tướng và sủng phi, hiệp sĩ và yêu nữ, quân phiệt và ảnh hậu quốc tế, nếm trải tất cả chức nghiệp, trải qua cực kỳ phong phú, ngay cả người làm nhiệm vụ như Bạch Vi cũng cảm thấy không bằng.
(*)Vĩnh sinh bất tử: Sống mãi không chết.
Bọn họ mỗi lần đều chơi trò nhân sinh, như thể con người chính là đồ chơi của bọn họ. Chỉ cần bọn họ muốn, liền có thể đùa giỡn bất kỳ người nào. Lần này bọn họ lựa chọn chính là hai anh em Kiều Bạch Vi và Giang Mạc.
Đáng tiếc Giang Mạc quá thông minh, không chỉ tra ra được quan hệ không đúng cùng bí mật ngàn năm của hai người bọn họ, ngay cả nhược điểm cũng tìm ra. Điều này khiến Yến Như Thị vốn có chút động tâm cũng phát hoảng, cuối cùng cùng với Dung Khải vây anh trong biệt thự, thêu chết anh.
Lần này đổi thành Kiều Bạch Vi, cô cũng biết được bí mật của bọn họ, điều này khiến Dung Khải cực kỳ căm tức. Ngoan ngoãn làm đồ chơi cho hai người bọn họ không tốt sao? Hai người chẳng phải người phàm như bọn họ chịu ở chung với hai người bình thường như họ chẳng lẽ còn chưa đủ thoã mãn sao? Thế giới lớn như vậy, nhiều người như vậy, hai người họ chịu sủng hạnh các người, các người còn có cái gì không hài lòng? Cứ như thế mà muốn chết?
Sống qua hai ngàn năm, khiến Yến Như Thị cùng Dung Khải vứt tam quan vốn có. Trong lòng bọn họ hai người họ chính là những người cao quý nhất, những người khác chỉ là đồ chơi của bọn họ mà thôi, được lựa chọn chính là may mắn. Hai người Giang Mạc cùng Kiều Bạch Vi là ngoại tộc, cho nên cần phải loại bỏ. Bởi vì cơn giận đối với Giang Mạc còn chưa tiêu cho nên Dung Khải phát tác tất cả lửa giận lên người Kiều Bạch Vi. Từ chân cho đến đầu, đoán chừng cắt một ngàn nhát lên người cô, Kiều Bạch Vi mới tắt thở.
Có tàn nhẫn nhất bất quá cũng chỉ là lăng trì xử tử như vậy mà thôi! Cho nên nhiệm vụ lần này oán khí của Kiều Bạch Vi cực kỳ lớn. Cô muốn hai người Yến Như Thị cùng Dung Khải chết không được tử tế, trọn đời cũng không được siêu sinh!
- -----
Editor: Thật sự xin lỗi mọi người, edit trên điện thoại thật sự rất khó (ಥ_ಥ)