“Nhưng họ của hai người không giống.” Thu Ý Hàm không muốn nghe anh giải thích.“Em ấy theo họ của mẹ.” Trọng Lâm kiên nhẫn giải thích với cô, “Bởi vì mẹ muốn một đứa con gái, nên quyết định cho nó theo họ của mẹ.”
“Em đang ghen chứng tỏ trong lòng em để ý tới anh, chẳng lẽ lúc này em vẫn chưa nhận rõ lòng mình hay sao? Hay em là một người nhát gan?”
“Đúng, em thừa nhận em nhát gan, anh vừa lòng chưa!” Thu Ý Hàm đẩy anh ra, chuyện này càng làm cho cô nhận thức được bản thân mình yếu đuối đến cỡ nào, bây giờ còn chưa bắt đầu, mà mình lại dễ dàng bị chuyện của anh chi phối, nếu chấp nhận anh rồi, chỉ sợ càng khó khống chế, cô không thể để bản thân mạo hiểm như vậy. “Cho dù em thích anh, để ý tới anh, em cũng sẽ không tiếp nhận anh, bởi vì đó không phải là tình yêu.”
“Không phải tình yêu? Nhưng đối với anh nó chính là tình yêu.” Trọng Lâm một lần nữa ôm Ý Hàm vào lòng, mạnh mẽ hôn cô, tay giữ lấy gáy của cô, không ngừng hôn sâu thêm. Nụ hôn này không hề dịu dàng, nhưng Thu Ý Hàm lại say mê, không ý thức được mà đáp trả lại anh. “Mặc kệ em muốn hay không muốn yêu anh, chỉ cần em cho phép anh yêu em là được.” Trọng Lâm ở bên tai cô khẽ nói.
“Ah, anh có thể kể em nghe một chút chuyện về mẹ anh không?” Thu Ý Hàm tựa vào trong lòng anh, muốn hỏi chuyện lần trước trong vườn hoa.
“Anh hiện tại chỉ có thể cho em biết, mẹ anh là một người vừa xinh đẹp lại rất tốt bụng.” Trọng Lâm sờ sờ tóc cô, “Có một số việc về sau anh sẽ nói cho em biết, nhưng bây giờ thì không thể.”
“Lại là những câu này, anh đã nói với em câu này ba lần rồi, muốn em chấp nhận anh, nhưng chuyện của anh, cái gì anh cũng không muốn cho em biết, anh đúng là mâu thuẫn.” Thu Ý Hàm mặc dù có chút bất mẫn với sự giấu diếm của anh, nhưng có liên quan gì chứ, đây chẳng phải là điều cô mong muốn sao? Chỉ cần không tiến sâu hơn, thì sẽ không lún quá sâu. “Nhưng mà, bởi vì như thế này, em quyết định thử hẹn hò với anh xem sao.”
“Vậy bây giờ chúng ta đi hẹn hò thôi!” Trọng Lâm nghe được lời của cô, đưa ra đề nghị.
“Bây giờ sao? Đã trễ vậy rồi, nơi này không thích hợp để hẹn hò cho lắm.” Lần đầu tiên hẹn hò, đã bị đối xử tùy tiện như vậy, Ý Hàm có chút mất hứng. Nhưng mà cô vẫn mong đợi, cái người luôn lạnh lùng vố tình này sẽ nghĩ ra được nơi nào để hẹn hò đây
“Có thể tiết lộ tin chúng ta đang hẹn hò hay không?” Thu Ý Hàm chính là muốn dò xét ý tứ của anh.
“Trước tiên cứ giữ bí mật đã.” Trọng Lâm thần bí nói, “Tới khi đó mới vừa kinh ngac vừa vui mừng chứ.”
*
Mấy ngày nay Trình Dịch Phong cảm thấy mình đang bị theo dõi, bất quá gần đây biểu hiện của anh luôn thận trọng làm như không biết chuyện gì cả. Không biết có phải đối phương quá khinh thường anh hay không, loại kỹ năng theo dõi này mà cũng lôi ra được.
Dịch Thủy Tâm lái xe cẩn thận theo sát phía sau anh, cô đang hài lòng tự cho là mình làm rất tốt
“Hiện tại thuê thám tử tư rất tốn kém, với tình hình này thì không được, đành phải tự hành động, mình vốn thông minh mà.” Lại đổi hướng? Dịch Thủy Tâm lúc này mới ý thức được có điều gì không đúng, con đường này vừa mới đi qua mà. Mặc kệ, nhất định phải theo sát, vất vả lắm mới theo kip anh. Đều do tiếp tân của tập đoàn Thu thị kia không tốt xíu nào, cái gì mà không hẹn trước thì không gặp được, hại cô phải mất nhiều thời gian như vậy.
*
Thu Ý Hàm nhìn thấy chợ đêm trước mặt, thật sự kinh ngạc. “Đây là vừa ngạc nhiên vừa vui mừng mà anh nói sao, anh xác định chúng ta hẹn hò ở đây hả?” Thu Ý Hàm nhìn đoàn người đang đi bên trong, tưởng tượng tình cảnh sắp xảy ra.
“Là do Tâm Nhi, đứa em gái luôn quấn quít lấy anh muốn tới được đây, vì để tới nơi này một lần, em ấy đã giở hết chiêu trò ra. Anh nghĩ cho tới bây giờ em vẫn chưa trải qua cảm giác này đúng không, cho nên muốn cho em hưởng thụ một chút niềm vui vẻ đơn giản này thôi.” Trọng Lâm nói lý do mang cô tới đây, cô cũng hy vọng mình có thể giống Tâm Nhi vô tư cười nói. Anh muốn cô tạm thời quên hết mọi gánh nặng đi mà làm một Thu Ý Hàm vui vẻ.
Nhìn thấy Trọng Lâm lôi kéo tay mình, Thu Ý Hàm quyết định cứ thả lỏng một chút, có lẽ đây là nơi không tồi để thể nghiệm.