Nơi Nào Có Nắng Ấm

Chương 1: Không tên

 

Mùa đông,Mie dậy rất sớm để chuẩn bị cho món điểm tâm thứ 7.Cô muốn tự tay nấu bữa ăn sáng cho gia đình.

 

Món điểm tâm vừa xong,mẹ chồng cô bước xuống.

 

- A!Con chào mẹ - Cô cúi đầu chào lễ phép

 

Mẹ chồng cô không những không trả lời gì mà còn chẳng thèm nhìn cô đến một cái.Bước thẳng đến chiếc ghế ngồi.

 

-Ưmm ! mùi gì mà thơm vậy nhỉ ? Haha - Bố chồng cô từ trên gác bước xuống,kéo ghế ngồi một cách lịch sự.Ông cầm thìa lên,nếm thử rồi tới tấp khen.

 

- Con làm điểm tâm ngon ghê !!

 

- Hì.Cảm ơn bố - Mie trả lời

 

- Ngon gì chứ,ngọt quá ấy! cô cho bao nhiêu đường thế? - Mẹ chồng cô gắt gỏng,bỏ luôn cái thìa xuống bàn.Bà đưa mắt nhìn xung quanh rồi hỏi tiếp - Mà Quốc Anh đâu rồi?Sao giời này còn chưa thấy nó?

 

- Dạ,chắc anh ấy ngủ quên.Hôm qua anh ấy đi làm về muộn lắm ạ.Để con lên gọi - Mie

 

********

 

Trên phòng,cô khẽ mở cánh cửa xem anh đang làm gì.Cô nhòm vào trong,thấy anh đang ngồi buồn nhìn bức ảnh hai đứa trẻ con.Đó là bức ảnh khi cưới Mie và anh đã mua để treo trong phòng với hàm ý " mau có một cu cậu đẹp trai hoặc một bé gái dễ thương"...Vậy mà hơn một năm nay...Cô chợt thấy có lỗi với anh,với gia đình anh.Nhưng nhớ đến bữa điểm tâm,cô lại gạt đi nước mắt,đưa tay lên gõ cửa :

 

" Cộc Cộc "

 

- Là em,Anh dậy chưa?Xuống ăn sáng rồi còn đi làm nữa.

 

- Ừ,anh xuống ngay - Tiếng anh từ trong phòng vọng ra.Anh đứng dậy bước ra cửa,mỉm cười với cô.

 

- Chào buổi sáng! Em yêu !- Anh nói rồi hôn nhẹ lên trán Mie

 

- Trời ! Mau xuống ăn sáng đi rồi còn đi làm nữa ông tướng à anh bảo với bố là em ăn rồi.Giờ em phải làm bản thuyết trình,chiều em có cuộc họp.

 

Quốc Anh không nói gì.Anh biết cô đang lấy cớ để không làm khó mọi người .vì nếu ngồi ăn với mẹ anh thì sẽ lại có một cuộc chiến tranh lạnh xảy ra.Nên anh cũng không nói gì,cứ thế bước xuống dưới nhà.

 

~ Chiều ~

 

Mie ghé qua quán cafe trước khi đến công ty.Cô có hẹn với một bác sĩ người Mĩ rất giỏi chữa những căn bệnh khó có con như cô.

 

- Cô là Mie Anderan ?

 

- Vâng !

 

- Tôi là Hatro

 

- Dạ.Rất vui được gặp anh ! - Cô lịch sự đứng dậy bắt tay

 

- Tôi vào thẳng vấn đề nhé.Về căn bệnh của cô tôi đã gặp nhiều lần.Với sự phát triển vượt bậc của nền y học hiện đại, việc điều trị vô sinh ở Mĩ đã có nhiều thành tựu đáng kể. Do đó, cô hoàn toàn có hy vọng và nên đi chữa trị sớm khi quá muộn.Khi đến các cơ sở y tế chuyên khoa, bạn sẽ được khám, làm các xét nghiệm, chụp chiếu, xác định nguyên nhân gây vô sinh – hiếm muộn ở bạn là gì sau đó các bác sĩ sẽ đưa ra phương pháp chữa trị phù hợp nhất. Tùy vào từng trường hợp, mức độ bệnh cụ thể mà việc điều trị của bạn có thể là 1, 2 tháng, thậm chí là 5- 7 năm.

 

Cô gật gật đầu lắng nghe

 

- Trong một số trường hợp, cô cũng có thể được các bác sĩ chỉ định áp dụng các biện pháp hỗ trợ sinh sản như bơm tinh trùng vào buồng tử cung hoặc thụ tinh trong ống nghiệm. Tại Việt Nam tỷ lệ thụ tinh trong ống nghiệm thành công là 30-50%, nhưng bên Mĩ,tỉ lệ thành công đã lên tới 70%-99% ! - Bác sĩ nói

 

- Tôi hiểu rồi.Cảm ơn anh !

 

- Ừ. Cô sẽ đi chứ? Tôi sẽ tận tay điều trị cho cô

 

- Tôi sẽ suy nghĩ lại.Tôi sẽ điện lại cho anh - Mie nói rồi đưa tay lên nhìn đồng hồ - Chết rồi,tôi có cuộc họp.Tôi đi trước nhé,tạm biệt bác sĩ.

 

Cô đứng dậy vơ lấy túi xách rồi đi

 

- Tạm biệt.Hẹn gặp lại cô sớm - Bác sĩ Hatro vẫy vẫy tay chào

 

Ra đến cổng quán cafe,cô nhìn ngó xung quanh xem có chiếc taxi nào không.Thì vô tình,cô thấy anh - chồng cô đang ngồi với một người phụ nữ xinh đẹp ở quán ăn gần đó.Cô không tin vào mắt mình,lôi từ túi sách ra chiếc điện thoại nhắn tin cho chồng

 

" Anh đang ở đâu thế ? "

 

....

 

" Anh đang đi xem công trình mới của công ty " - Anh trả lời

 

Cô muốn gục ngã xuống.Tại sao anh phải nói dối cô như vậy?Người chồng luôn yêu thương cô,sẵn sàng vì cô mà bất chấp tất cả giờ lại có thể phản bội cô sao?

 

****************

back top