Edit: Linh Nguyệt
Đường gia là một gia tộc lớn ở kinh đô, hiện giờ sớm đã dọn tới vùng biệt thự ở ngoại ô.
Lúc nhận được điện thoại của anh cả nhà mình, Đường Diễn đang chuẩn bị lái xe đến nhà La Thiến.
Anh cả của Đường Diễn tên Đường Hình, cùng Đường Diễn là anh em song sinh khác trứng. Việc này bất kể đối ba Đường hay mẹ Đường đều là một việc tốt rất đáng để chúc mừng.
Ba Đường là con một, mà mẹ Đường cũng là con gái duy nhất, sau khi liên hôn với ba Đường cũng đã hiểu là không có cách nào lưu lại một người thừa kế cho gia tộc.
Ai biết được bụng của mẹ Đường lại vô cùng tranh đua, một lần lập tức sinh được hai đứa con trai. Con trai lớn theo ba Đường kế thừa gia nghiệp, con trai út theo mẹ Đường kế thừa gia nghiệp, nhất thời hai nhà đều vui mừng.
Ba Đường và mẹ Đường không có tình cảm gì quá sâu sắc, hai người vốn chỉ vì lợi ích mà kết hôn. Những ngày sau đó tuy lâu nhưng không đủ để sinh tình, hai người lúc ấy cũng đã nói rõ nếu một trong hai có người mình thích, hai người liền ly hôn.
Ai ngờ hơn ba mươi năm qua đi, hai người ai cũng không ở bên ngoài tìm được bạn đời mình mong muốn. Hai người tuy rằng ở chung thì ít mà xa cách thì nhiều, nhưng miễn cưỡng cũng có chút giống người một nhà, ngày tháng vẫn luôn trôi qua như vậy.
Ba Đường là người lạnh nhạt, mẹ Đường là người quạnh quẽ. Gien của hai người đều vô cùng cường đại, sinh hạ được song bào thai hoàn toàn di truyền từ gien cha mẹ, một nhà bốn người lúc ở cùng nhau, từ trước đến nay đều là bốn gương mặt không chút biểu cảm.
Sau khi hai anh em Đường gia lớn lên, mọi người có cuộc sống khác nhau, rất ít khi ở cùnh một chỗ. Ngoại trừ mấy ngày lễ ngày tết thì nói thật, bốn người Đường gia ngay cả điện thoại cũng ít khi gọi cho nhau.
Lúc Đường Diễn về đến nhà, Đường Hình vẻ mặt nghiêm túc ngồi ở sô pha xem TV. Đường Diễn cởi áo khoác, người hầu trong nhà nhận lấy, treo ở một bên.
Đường Diễn giật nhẹ cà vạt, đi đến cạnh anh trai Đường Hình nhà mình ngồi xuống, lúc này mới phát hiện TV đang phát chính là《Thời Gian Vui Vẻ》, đến đoạn Đường Diễn mang theo La Thiến ngồi ngắm cảnh giao thông công cộng.
Đường Hình nghiêm túc xem, sau đó lãnh đạm hỏi: “Người trong TV là chú à?”
Đường Diễn không tỏ ý kiến khẽ gật đầu, Đường Hình "a" một tiếng nói: “Đã có người thì vì sao không đưa về nhà?”
Đường Diễn cũng mặt không biểu cảm mà nhìn TV, thuận miệng đáp: “Vẫn chưa có xác định.”
Đường Hình lườm hắn một cái nói: “Đã như vậy rồi mà còn chưa xác định?”
Hai người vốn chính là anh em, lại là song bào thai khác trứng, tuy rằng lớn lên không giống nhau nhưng lại vô cùng hiểu nhau, hơn nữa biểu cảm khí chất lại tương tự, kiểu như đem bảy phần xem như chín phần.
Đường Diễn gật đầu nói: “Xem lại đã.”
Đường Hình không nói gì nữa, hắn bảo Đường Diễn trở về vốn chính là vì để hỏi hai câu này.
Hai người đang nói thì vợ Đường Hình bưng một chén canh từ phòng bếp ra, thấy Đường Diễn liền phong tình vạn chủng* cười chào hỏi: “A Diễn đã về rồi?”
*Phong tình vạn chủng: đủ loại phong tình, chỉ lơ đãng làm một cái gì đó cũng lộ ra sự quyến rũ
Đường Diễn gật đầu, Đường Hình đứng dậy đi đến bàn ăn, Đường Diễn cũng đi theo. Vợ
Đường Hình tên Bạch Nhụy, khuôn mặt vô cùng yêu diễm, dáng người cũng phập phồng quyến rũ, động tác càng là phong tình vạn chủng. Cô cởi bỏ tạp dề, xoắn mông vểnh ngồi xuống cạnh Đường Hình, mang theo một loại mê hoặc lòng người tươi cười nói: “Mau nếm thử đi, A Diễn đã rất lâu chưa có hưởng qua tay nghề của chị dâu rồi.”
Đường Diễn vẻ mặt lạnh nhạt “vâng”một tiếng, sau đó cầm đũa lên bắt đầu ăn.
Bạch Nhụy vui vẻ cười nhìn Đường Diễn, cho hắn một cái nhìn đầy quyến rũ, rồi lại quay sang nói với ông xã Đường Hình của mình: “A Diễn hiếm khi trở về, hai người buổi tối từ từ tâm sự nhé.”
Đường Hình cứng đờ, sau đó làm như vô cảm nói: “Không cần, anh và nó không có chuyện gì để nói cả.”
Bạch Nhụy lại mị hoặc chớp chớp mắt phượng nói: Lần gặp mặt gần đấy nhất của hai người là ở Tết Trung Thu đấy! Đã mấy tháng không gặp nhau rồi, hơn nữa không phải hôm qua anh nói hôm nay muốn cùng A Diễn tâm sự sao?”
Đường Hình vẫn như cũ lạnh mặt nói: “Vừa nói xong rồi.”
Bạch Nhụy sửng sốt, phong tình vạn chủng nói: “Vừa rồi anh chỉ nói cùng A Diễn có hai câu!”
Đường Hình liếc Đường Diễn một cái, sau đó nhìn Bạch Nhụy, trong mắt có chút bất đắc dĩ nói: “Vậy là đủ rồi.”
Khoé miệng đỏ tươi cuảbBạch Nhụy hơi hạ xuống nói: “Các anh nói chuyện phiếm cũng thật ngắn gọn.”
Đường Hình "ừ" một tiếng, gắp một miếng thịt cho Bạch Nhụy, hy vọng có thể lấp kín miệng của vợ mình.
Đường Diễn ở một bên xem chị dâu hắn hằng ngày ghét bỏ anh trai hắn, Đường Diễn lại không chán ghét Bạch Nhụy, hắn cùng Bạch Nhụy từng là bạn học.
Vì Đường Diễn Đường Hình cùng tuổi, học cùng lớp cùng khối cũng là bình thường, Bạch Nhụy là bạn học của hai người, cùng Đường Hình đương nhiên cũng là từ nhỏ cùng nhau lớn lên.
Nhưng Bạch Nhụy không thuộc vòng tròn của bọn họ. Nhà Bạch Nhụy là nhà giàu mới nổi, không phải loại quá có tiền có thế, chỉ là từ gia đình bình thường nhảy đi làm thân với nhà khác, muốn cùng Đường gia kết giao thôi.
Cha Bạch là đầu bếp, sau khi mua vé số trúng thưởng liền đem đi mở tiệm cơm. Cửa hàng của chính mình đương nhiên sẽ càng tận tâm, trong tiệm có một cô gái làm công, lớn lên xinh đẹp, nhưng bởi vì tự mang phong tục khí chất, có không ít bạn trai thì họ đều chỉ là chơi qua đường.
Mẹ Bạch lớn lên vô cùng xinh đẹp, bị tổn thương vài lần liền có chút nội hướng tự bế. Sau khi làm ở tiệm cơm của cha Bạch, cuối cùng bị sự chân thành của cha Bạch làm cho cảm động, hai người thuận lý thành chương ở bên nhau, sinh được một nam một nữ.
Người con gái đó là Bạch Nhụy, sau khi sinh sinh thêm con trai, việc làm ăn của cha Bạch càng thêm tốt, liền mở thêm chi nhánh.
Có điều kiện, cha Bạch không bạc đãi con cái, đưa cả hai đứ đến trường học tốt nhất trong thành phố.
Đó cũng là trường học của anh em Đường gia. Bạch Nhụy không chỉ kế thừa được vẻ đẹp của mẹ Bạch mà còn nhận được cả khí chất quyến rũ trời sinh.
Cho nên, dù Bạch Nhụy không muốn nhìn người ta đầy mị nhãn, môi cong mông vểnh thì cũng không tránh khỏi lơ đãng bộc lộ ra. Dẫu vậy, bản thân cô lại là cô gái vô cùng thuần lương.
Lúc tiểu học đặc tính của Bạch Nhụy còn chưa rõ ràng nhưng cũng đã biểu hiện sự khác biệt với những bé gái khác, cho nên thường bị bắt nạt. Sau khi lên sơ trung thì càng thêm trầm trọng, Đường Hình cũng là lúc đó bắt đầu bảo vệ Bạch Nhuỵ.
Từ đây liền không thể cứu vãn, lên cao trung hai người hãm sâu vào lưới tình, tốt nghiệp đại học xong Đường Hình đã vội vàng lôi kéo Bạch Nhụy đi lãnh chứng.
Hắn rất sợ vợ bên này vứt cái mị nhãn, bên kia vứt cái mị nhãn, sau đó chạy theo người ta.
Truyện được đăng tại wattpad @dwlazp
Đường Diễn ăn xong, nhìn anh mình lôi kéo chị dâu rời đi, nhớ tới lúc anh hắn đem giấy hôn thú mang về, ba Đường mẹ Đường tức đến mức suýt nữa hộc máu, cảm thấy đầu có chút đau*.
*Gốc là Alexander, một chứng bệnh rối loạn thần kinh
Mối tình đầu của Đường Diễn tên Thẩm Bối Bối. Khi còn ở tứ hợp viện, Thẩm Bối Bối sống cùng nhà hắn trong một cái sân.
Đường Diễn và Đường Hình cùng ở cao trung bắt đầu yêu đương, Đường Hình có thể nói là đã chịu đủ các loại quấy nhiễu ma quỷ của Đường gia, mà bản thân hắn lại được Đường gia nhất trí ủng hộ.
Bởi vì Đường Hình làm chính trị, Bạch Nhụy không những không giúp được gì mà khi cùng nhau ra cửa còn cảm thấy không hợp. Đường gia tự nhiên vô cùng không chào đón Bạch Nhụy, cũng vì thế mà đặc biệt chú ý tới bạn gái Đường Diễn, phát hiện Thẩm Bối Bối là con cháu thuộc dòng dõi thư hương thế gia, khí chất cao quý lãnh diễm, thanh lệ thoát tục.
So cùng Bạch Nhụy, Đường gia không có chút than phiền gì với Thẩm Bối Bối. Đáng tiếc, sau khi tốt nghiệp cao trung, Thẩm Bối Bối đi du học, Bạch Nhụy còn gả vào Đường gia, ba Đường mẹ Đường trong khoảng thời gian ấy đều mang biểu cảm sống không còn gì luyến tiếc.
Đường Diễn đứng dậy rời khỏi bàn ăn, những cái khác người hầu sẽ tự thu dọn.
Đường Diễn kỳ thật rất muốn nói ba mẹ mình đừng tự mình đa tình quá. Dưới con mắt của hắn thì Bạch Nhụy không muốn gả nhưng anh hắn lại muốn cưới.
Đến nỗi việc Bạch Nhụy thường xuyên muốn ngủ riêng, Đường Diễn thật ra đã nghe anh mình nói qua. Tổng kết lại một câu thì chính là Bạch Nhụy ghét bỏ việc Đường Hình ở trên giường tương đối dính người, ngẫu nhiên sẽ muốn ngủ một mình.
Vậy nên Đường Diễn thấy, chị dâu hắn vẫn rất thanh thuần. Đương nhiên, ba mẹ sớm cũng đã tiếp nhận đứa con dâu này rồi, hiện giờ chỉ chờ bụng Bạch Nhụy xảy ra động tĩnh thôi!
Vì thế, Đường Hình ở Đường Diễn trước mặt thường xuyên hút thuốc thở dài nói: “Chị dâu chú tối nay lại muốn phân phòng rồi.”
Đường Diễn hỏi vì sao, Đường Hình sâu kín trả lời: “Đại khái là đang chờ khi nào ly hôn ấy mà!”
Đường Diễn: “…”
Bạch Nhụy biết ba mẹ chồng nhà mình không thích mình, lại sợ về sau ly hôn sẽ xảy ra tranh chấp với Đường gia cho nên vẫn luôn không muốn có con. Đường Diễn từ trước đến nay lúc nói đến vấn đề này chỉ có vỗ vỗ vai anh mình coi như động viên.
Sau đó không thèm nhìn bóng dáng ưu thưởng của anh trai, dù sao thì loại chuyện này Đường Diễn muốn giúp cũng không thể giúp. Đương nhiên, hắn lúc này không hề nghĩ tới, có một ngày việc tương tự cũng sẽ phát sinh ở trên người mình.
Không quá hai ngày, Đường Diễn lại bị chính đám bạn tốt của mình gọi ra.
Đường Diễn thấy gần nửa năm vẫn luôn không liên lạc với đám ngu xuẩn này, liền đi ra ngoài.
Đám bạn của Đường Diễn đều là chơi với nhau từ nhỏ đến lớn, khi đó không phải cùng một cái sân thì chính là sân ở cách vách.
Hiện giờ, mọi người đều có sự nghiệp của riêng mình, những lúc có thể tụ tập cũng không nhiều.
Hôm nay có thể gom lại cũng là nhờ《Thời Gian Vui Vẻ》. Đường Diễn trước khi đi đã nghĩ tới là nguyên nhân này, lúc phát hiện quả thật đúng như vậy liền có chút hối hận.
“Ai ôi, Đường tổng tới rồi!” Hàn Văn Hiên ngồi ở một góc trong quán bar, liếc mắt một cái liền thấy Đường-một-chút-cũng-không-hợp-với-quán-bar- Diễn, lớn tiếng mà chào hỏi.
Ở nơi như thế này, dù có gào rách cổ cũng chưa chắc có người nghe được.
Đường Diễn không để ý đến hắn, đi thẳng qua ngồi xuống đối diện bọn họ, chân vắt chéo, tay ôm ngực nhìn ba người trước mặt hỏi: “Nói đi! Chuyện gì?”
Hàn Văn Hiên ha ha cười: “Còn có thể là chuyện gì nữa? Đương nhiên là chúc mừng Đường tổng của chúng ở trước mặt nhân dân cả nước chân chính thoát FA nha!”
Hàn Văn Hiên trong nhóm bọn họ chủ yếu là người điều tiết không khí, khéo đưa khéo đẩy. Vừa nghe nói Đường Diễn yêu đương đãgấp không chờ nổi đem người gọi ra.
Lúc này thấy Đường Diễn, đương nhiên bát quái hỏi: “Người phụ nữ kia là ai? Bạn gái cậu thật à?”
Đường Diễn nhìn vẻ mặt bát quái hóng chuyện không khác gì La Thiến của Hàn Văn Hiên, trào phúng hỏi: “Cậu là phụ nữ à?”
Hàn Văn Hiên nghẹn: “Bát quái không phải là độc quyền của phụ nữ!”
Đường Diễn cười lạnh: “Cho nên cậu liền bát quái như vậy sao?”
Lữ Khải ngồi một bên nghe được liền cười, ôn hoà nói: “Việc này cũng không thêt trách Văn Hiên bát quái được. Chúng ta từ nhỏ cùng nhau lớn lên, cậu đột nhiên để ý một người, chúng tớ đây không phải bát quái mà là đang quan tâm đến việc trọng đại của cuộc đời bạn thân, là cậu.”
“Không cần quan tâm.” Đường Diễn xua tay.
Khổng Diệc Nhân không nhận được đáp án mong muốn liền hỏi: “Vậy cậu cùng Bối Bối thật sự kết thúc rồi?”
Đường gia là một gia tộc lớn ở kinh đô, hiện giờ sớm đã dọn tới vùng biệt thự ở ngoại ô.
Lúc nhận được điện thoại của anh cả nhà mình, Đường Diễn đang chuẩn bị lái xe đến nhà La Thiến.
Anh cả của Đường Diễn tên Đường Hình, cùng Đường Diễn là anh em song sinh khác trứng. Việc này bất kể đối ba Đường hay mẹ Đường đều là một việc tốt rất đáng để chúc mừng.
Ba Đường là con một, mà mẹ Đường cũng là con gái duy nhất, sau khi liên hôn với ba Đường cũng đã hiểu là không có cách nào lưu lại một người thừa kế cho gia tộc.
Ai biết được bụng của mẹ Đường lại vô cùng tranh đua, một lần lập tức sinh được hai đứa con trai. Con trai lớn theo ba Đường kế thừa gia nghiệp, con trai út theo mẹ Đường kế thừa gia nghiệp, nhất thời hai nhà đều vui mừng.
Ba Đường và mẹ Đường không có tình cảm gì quá sâu sắc, hai người vốn chỉ vì lợi ích mà kết hôn. Những ngày sau đó tuy lâu nhưng không đủ để sinh tình, hai người lúc ấy cũng đã nói rõ nếu một trong hai có người mình thích, hai người liền ly hôn.
Ai ngờ hơn ba mươi năm qua đi, hai người ai cũng không ở bên ngoài tìm được bạn đời mình mong muốn. Hai người tuy rằng ở chung thì ít mà xa cách thì nhiều, nhưng miễn cưỡng cũng có chút giống người một nhà, ngày tháng vẫn luôn trôi qua như vậy.
Ba Đường là người lạnh nhạt, mẹ Đường là người quạnh quẽ. Gien của hai người đều vô cùng cường đại, sinh hạ được song bào thai hoàn toàn di truyền từ gien cha mẹ, một nhà bốn người lúc ở cùng nhau, từ trước đến nay đều là bốn gương mặt không chút biểu cảm.
Sau khi hai anh em Đường gia lớn lên, mọi người có cuộc sống khác nhau, rất ít khi ở cùnh một chỗ. Ngoại trừ mấy ngày lễ ngày tết thì nói thật, bốn người Đường gia ngay cả điện thoại cũng ít khi gọi cho nhau.
Lúc Đường Diễn về đến nhà, Đường Hình vẻ mặt nghiêm túc ngồi ở sô pha xem TV. Đường Diễn cởi áo khoác, người hầu trong nhà nhận lấy, treo ở một bên.
Đường Diễn giật nhẹ cà vạt, đi đến cạnh anh trai Đường Hình nhà mình ngồi xuống, lúc này mới phát hiện TV đang phát chính là《Thời Gian Vui Vẻ》, đến đoạn Đường Diễn mang theo La Thiến ngồi ngắm cảnh giao thông công cộng.
Đường Hình nghiêm túc xem, sau đó lãnh đạm hỏi: “Người trong TV là chú à?”
Đường Diễn không tỏ ý kiến khẽ gật đầu, Đường Hình "a" một tiếng nói: “Đã có người thì vì sao không đưa về nhà?”
Đường Diễn cũng mặt không biểu cảm mà nhìn TV, thuận miệng đáp: “Vẫn chưa có xác định.”
Đường Hình lườm hắn một cái nói: “Đã như vậy rồi mà còn chưa xác định?”
Hai người vốn chính là anh em, lại là song bào thai khác trứng, tuy rằng lớn lên không giống nhau nhưng lại vô cùng hiểu nhau, hơn nữa biểu cảm khí chất lại tương tự, kiểu như đem bảy phần xem như chín phần.
Đường Diễn gật đầu nói: “Xem lại đã.”
Đường Hình không nói gì nữa, hắn bảo Đường Diễn trở về vốn chính là vì để hỏi hai câu này.
Hai người đang nói thì vợ Đường Hình bưng một chén canh từ phòng bếp ra, thấy Đường Diễn liền phong tình vạn chủng* cười chào hỏi: “A Diễn đã về rồi?”
*Phong tình vạn chủng: đủ loại phong tình, chỉ lơ đãng làm một cái gì đó cũng lộ ra sự quyến rũ
Đường Diễn gật đầu, Đường Hình đứng dậy đi đến bàn ăn, Đường Diễn cũng đi theo. Vợ
Đường Hình tên Bạch Nhụy, khuôn mặt vô cùng yêu diễm, dáng người cũng phập phồng quyến rũ, động tác càng là phong tình vạn chủng. Cô cởi bỏ tạp dề, xoắn mông vểnh ngồi xuống cạnh Đường Hình, mang theo một loại mê hoặc lòng người tươi cười nói: “Mau nếm thử đi, A Diễn đã rất lâu chưa có hưởng qua tay nghề của chị dâu rồi.”
Đường Diễn vẻ mặt lạnh nhạt “vâng”một tiếng, sau đó cầm đũa lên bắt đầu ăn.
Bạch Nhụy vui vẻ cười nhìn Đường Diễn, cho hắn một cái nhìn đầy quyến rũ, rồi lại quay sang nói với ông xã Đường Hình của mình: “A Diễn hiếm khi trở về, hai người buổi tối từ từ tâm sự nhé.”
Đường Hình cứng đờ, sau đó làm như vô cảm nói: “Không cần, anh và nó không có chuyện gì để nói cả.”
Bạch Nhụy lại mị hoặc chớp chớp mắt phượng nói: Lần gặp mặt gần đấy nhất của hai người là ở Tết Trung Thu đấy! Đã mấy tháng không gặp nhau rồi, hơn nữa không phải hôm qua anh nói hôm nay muốn cùng A Diễn tâm sự sao?”
Đường Hình vẫn như cũ lạnh mặt nói: “Vừa nói xong rồi.”
Bạch Nhụy sửng sốt, phong tình vạn chủng nói: “Vừa rồi anh chỉ nói cùng A Diễn có hai câu!”
Đường Hình liếc Đường Diễn một cái, sau đó nhìn Bạch Nhụy, trong mắt có chút bất đắc dĩ nói: “Vậy là đủ rồi.”
Khoé miệng đỏ tươi cuảbBạch Nhụy hơi hạ xuống nói: “Các anh nói chuyện phiếm cũng thật ngắn gọn.”
Đường Hình "ừ" một tiếng, gắp một miếng thịt cho Bạch Nhụy, hy vọng có thể lấp kín miệng của vợ mình.
Đường Diễn ở một bên xem chị dâu hắn hằng ngày ghét bỏ anh trai hắn, Đường Diễn lại không chán ghét Bạch Nhụy, hắn cùng Bạch Nhụy từng là bạn học.
Vì Đường Diễn Đường Hình cùng tuổi, học cùng lớp cùng khối cũng là bình thường, Bạch Nhụy là bạn học của hai người, cùng Đường Hình đương nhiên cũng là từ nhỏ cùng nhau lớn lên.
Nhưng Bạch Nhụy không thuộc vòng tròn của bọn họ. Nhà Bạch Nhụy là nhà giàu mới nổi, không phải loại quá có tiền có thế, chỉ là từ gia đình bình thường nhảy đi làm thân với nhà khác, muốn cùng Đường gia kết giao thôi.
Cha Bạch là đầu bếp, sau khi mua vé số trúng thưởng liền đem đi mở tiệm cơm. Cửa hàng của chính mình đương nhiên sẽ càng tận tâm, trong tiệm có một cô gái làm công, lớn lên xinh đẹp, nhưng bởi vì tự mang phong tục khí chất, có không ít bạn trai thì họ đều chỉ là chơi qua đường.
Mẹ Bạch lớn lên vô cùng xinh đẹp, bị tổn thương vài lần liền có chút nội hướng tự bế. Sau khi làm ở tiệm cơm của cha Bạch, cuối cùng bị sự chân thành của cha Bạch làm cho cảm động, hai người thuận lý thành chương ở bên nhau, sinh được một nam một nữ.
Người con gái đó là Bạch Nhụy, sau khi sinh sinh thêm con trai, việc làm ăn của cha Bạch càng thêm tốt, liền mở thêm chi nhánh.
Có điều kiện, cha Bạch không bạc đãi con cái, đưa cả hai đứ đến trường học tốt nhất trong thành phố.
Đó cũng là trường học của anh em Đường gia. Bạch Nhụy không chỉ kế thừa được vẻ đẹp của mẹ Bạch mà còn nhận được cả khí chất quyến rũ trời sinh.
Cho nên, dù Bạch Nhụy không muốn nhìn người ta đầy mị nhãn, môi cong mông vểnh thì cũng không tránh khỏi lơ đãng bộc lộ ra. Dẫu vậy, bản thân cô lại là cô gái vô cùng thuần lương.
Lúc tiểu học đặc tính của Bạch Nhụy còn chưa rõ ràng nhưng cũng đã biểu hiện sự khác biệt với những bé gái khác, cho nên thường bị bắt nạt. Sau khi lên sơ trung thì càng thêm trầm trọng, Đường Hình cũng là lúc đó bắt đầu bảo vệ Bạch Nhuỵ.
Từ đây liền không thể cứu vãn, lên cao trung hai người hãm sâu vào lưới tình, tốt nghiệp đại học xong Đường Hình đã vội vàng lôi kéo Bạch Nhụy đi lãnh chứng.
Hắn rất sợ vợ bên này vứt cái mị nhãn, bên kia vứt cái mị nhãn, sau đó chạy theo người ta.
Truyện được đăng tại wattpad @dwlazp
Đường Diễn ăn xong, nhìn anh mình lôi kéo chị dâu rời đi, nhớ tới lúc anh hắn đem giấy hôn thú mang về, ba Đường mẹ Đường tức đến mức suýt nữa hộc máu, cảm thấy đầu có chút đau*.
*Gốc là Alexander, một chứng bệnh rối loạn thần kinh
Mối tình đầu của Đường Diễn tên Thẩm Bối Bối. Khi còn ở tứ hợp viện, Thẩm Bối Bối sống cùng nhà hắn trong một cái sân.
Đường Diễn và Đường Hình cùng ở cao trung bắt đầu yêu đương, Đường Hình có thể nói là đã chịu đủ các loại quấy nhiễu ma quỷ của Đường gia, mà bản thân hắn lại được Đường gia nhất trí ủng hộ.
Bởi vì Đường Hình làm chính trị, Bạch Nhụy không những không giúp được gì mà khi cùng nhau ra cửa còn cảm thấy không hợp. Đường gia tự nhiên vô cùng không chào đón Bạch Nhụy, cũng vì thế mà đặc biệt chú ý tới bạn gái Đường Diễn, phát hiện Thẩm Bối Bối là con cháu thuộc dòng dõi thư hương thế gia, khí chất cao quý lãnh diễm, thanh lệ thoát tục.
So cùng Bạch Nhụy, Đường gia không có chút than phiền gì với Thẩm Bối Bối. Đáng tiếc, sau khi tốt nghiệp cao trung, Thẩm Bối Bối đi du học, Bạch Nhụy còn gả vào Đường gia, ba Đường mẹ Đường trong khoảng thời gian ấy đều mang biểu cảm sống không còn gì luyến tiếc.
Đường Diễn đứng dậy rời khỏi bàn ăn, những cái khác người hầu sẽ tự thu dọn.
Đường Diễn kỳ thật rất muốn nói ba mẹ mình đừng tự mình đa tình quá. Dưới con mắt của hắn thì Bạch Nhụy không muốn gả nhưng anh hắn lại muốn cưới.
Đến nỗi việc Bạch Nhụy thường xuyên muốn ngủ riêng, Đường Diễn thật ra đã nghe anh mình nói qua. Tổng kết lại một câu thì chính là Bạch Nhụy ghét bỏ việc Đường Hình ở trên giường tương đối dính người, ngẫu nhiên sẽ muốn ngủ một mình.
Vậy nên Đường Diễn thấy, chị dâu hắn vẫn rất thanh thuần. Đương nhiên, ba mẹ sớm cũng đã tiếp nhận đứa con dâu này rồi, hiện giờ chỉ chờ bụng Bạch Nhụy xảy ra động tĩnh thôi!
Vì thế, Đường Hình ở Đường Diễn trước mặt thường xuyên hút thuốc thở dài nói: “Chị dâu chú tối nay lại muốn phân phòng rồi.”
Đường Diễn hỏi vì sao, Đường Hình sâu kín trả lời: “Đại khái là đang chờ khi nào ly hôn ấy mà!”
Đường Diễn: “…”
Bạch Nhụy biết ba mẹ chồng nhà mình không thích mình, lại sợ về sau ly hôn sẽ xảy ra tranh chấp với Đường gia cho nên vẫn luôn không muốn có con. Đường Diễn từ trước đến nay lúc nói đến vấn đề này chỉ có vỗ vỗ vai anh mình coi như động viên.
Sau đó không thèm nhìn bóng dáng ưu thưởng của anh trai, dù sao thì loại chuyện này Đường Diễn muốn giúp cũng không thể giúp. Đương nhiên, hắn lúc này không hề nghĩ tới, có một ngày việc tương tự cũng sẽ phát sinh ở trên người mình.
Không quá hai ngày, Đường Diễn lại bị chính đám bạn tốt của mình gọi ra.
Đường Diễn thấy gần nửa năm vẫn luôn không liên lạc với đám ngu xuẩn này, liền đi ra ngoài.
Đám bạn của Đường Diễn đều là chơi với nhau từ nhỏ đến lớn, khi đó không phải cùng một cái sân thì chính là sân ở cách vách.
Hiện giờ, mọi người đều có sự nghiệp của riêng mình, những lúc có thể tụ tập cũng không nhiều.
Hôm nay có thể gom lại cũng là nhờ《Thời Gian Vui Vẻ》. Đường Diễn trước khi đi đã nghĩ tới là nguyên nhân này, lúc phát hiện quả thật đúng như vậy liền có chút hối hận.
“Ai ôi, Đường tổng tới rồi!” Hàn Văn Hiên ngồi ở một góc trong quán bar, liếc mắt một cái liền thấy Đường-một-chút-cũng-không-hợp-với-quán-bar- Diễn, lớn tiếng mà chào hỏi.
Ở nơi như thế này, dù có gào rách cổ cũng chưa chắc có người nghe được.
Đường Diễn không để ý đến hắn, đi thẳng qua ngồi xuống đối diện bọn họ, chân vắt chéo, tay ôm ngực nhìn ba người trước mặt hỏi: “Nói đi! Chuyện gì?”
Hàn Văn Hiên ha ha cười: “Còn có thể là chuyện gì nữa? Đương nhiên là chúc mừng Đường tổng của chúng ở trước mặt nhân dân cả nước chân chính thoát FA nha!”
Hàn Văn Hiên trong nhóm bọn họ chủ yếu là người điều tiết không khí, khéo đưa khéo đẩy. Vừa nghe nói Đường Diễn yêu đương đãgấp không chờ nổi đem người gọi ra.
Lúc này thấy Đường Diễn, đương nhiên bát quái hỏi: “Người phụ nữ kia là ai? Bạn gái cậu thật à?”
Đường Diễn nhìn vẻ mặt bát quái hóng chuyện không khác gì La Thiến của Hàn Văn Hiên, trào phúng hỏi: “Cậu là phụ nữ à?”
Hàn Văn Hiên nghẹn: “Bát quái không phải là độc quyền của phụ nữ!”
Đường Diễn cười lạnh: “Cho nên cậu liền bát quái như vậy sao?”
Lữ Khải ngồi một bên nghe được liền cười, ôn hoà nói: “Việc này cũng không thêt trách Văn Hiên bát quái được. Chúng ta từ nhỏ cùng nhau lớn lên, cậu đột nhiên để ý một người, chúng tớ đây không phải bát quái mà là đang quan tâm đến việc trọng đại của cuộc đời bạn thân, là cậu.”
“Không cần quan tâm.” Đường Diễn xua tay.
Khổng Diệc Nhân không nhận được đáp án mong muốn liền hỏi: “Vậy cậu cùng Bối Bối thật sự kết thúc rồi?”