Quay lại nhà Tần,
Tất cả đã có mặt đông đủ, Thiện Thành, Minh Triệt và Linh Vũ (bị kéo theo) đang ngồi đối diện với ba người trước mắt
Mặt ai nấy đều có vẻ hình sự, Linh Vũ thoải mái dựa vào ghế sofa nhai kẹo cao su cho đỡ đói đảo mắt nhìn đám người
Ba người này đúng là thật giống với Tuấn Lãng, Ngọc Khiết và Hạo Hiên
Ở thế giới kia thì họ bị chết cháy rồi vậy mà giờ vẫn còn sống tốt!
" Triệt đệ, cô gái đó là ai vậy? " Thiện Thành liếc nhìn Linh Vũ quay sang nói thầm với Minh Triệt
" Người của em anh không cần để ý " Minh Triệt xua tay
Thiện Thành mặc dù có hơi nghi ngờ nhưng hình như nó đã trở lại bình thường rồi có vẻ như cô gái này cũng không tầm thường...
Linh Vũ bị nhìn như sinh vật lạ có chút khó chịu quay sang nhìn Thiện Thành bĩu môi
Linh Vũ: Nhìn cái rắm ! Ta biết ta đẹp rồi !
Thiện Thành: "..." Không thể để Triệt đệ bị con nhỏ này dụ dỗ được !
" Mà...mấy người sao không bỏ trốn tiếp đi mà trở về đây ? Đợi ông già đó ngủm rồi mới ló mặt về xin tiền à " Minh Triệt nói một câu
Làm ba người kia trúng tim đen sắc mặt tái mét, Thiện Thành giơ ngón Like
" Bọn anh biết là em sẽ không tiếp quản công ty được nên... " Thiện Tuấn nói ngừng đoạn
" Nên mấy người trở về là muốn giúp tôi tiếp quản Tần gia ? "
Đám người gật đầu
Minh Triệt trầm tư uống trà
" Tiểu Triệt à, em còn nhớ chị không? Chị là Ngọc Thi đây. Dù sao mọi người cũng là anh em mà em sẽ giúp bọn chị mà đúng không ? " Ngọc Thi mỉm cười nhẹ
" Tôi nhớ ở Tần gia cô chỉ là hầu gái được mấy anh tôi để ý mà thôi cô không có quyền gì lên tiếng cả. Với lại họ giúp tôi bao giờ đâu mà tôi phải giúp họ ! "
" Minh Triệt ! Sao mày dám nói cô ấy như vậy. Mày thì khác gì chứ chỉ là một đứa con riêng mà cứ như mình cao quý lắm ! " Thiện Hiên mạnh miệng
Minh Triệt bình tĩnh đặt cốc trà xuống
" Phải tôi là con riêng nhưng còn hơn lũ vong ơn bội nghĩa như mấy người bỏ nhà đi chỉ vì một cô gái. Bà nội vẫn chưa hết giận đâu "
Thiện Tuấn cắn răng, ngồi quỳ xuống sàn
" Xin mày đấy hãy giúp anh một lần thôi... "
" Tuấn ca... " Ngọc Thi và Thiện Hiên sững sờ
Họ chưa bao giờ thấy Thiện Tuấn như vậy
Minh Triệt nhếch miệng " Được thôi, tôi sẽ nói với bà nội nhượng bộ chô mấy người "
" Cảm ơn em Triệt đệ " Thiện Tuấn chậm rãi đứng lên
" Nhưng mà...bà nội nói tiếp quản công ty chỉ cần một người duy nhất, người còn lại sẽ bị loại bỏ vì vậy...tự mấy người quyết định. "
Thiện Hiên và Thiện Tuấn liếc nhìn nhau một trong hai chỉ có một người được chọn
" Được rồi ! Tiễn khách ! "
Đám Thiện Tuấn bị đuổi ra trong sự ngỡ ngàng
Bọn họ phải ở đâu đây ?
...
Tại phòng ăn nhà Tần
Linh Vũ choáng mắt nhìn đống đồ ăn trên bàn
" Sao vậy ? Không hợp khẩu vị sao ? " Minh Triệt ân cần hỏi
Linh Vũ lắc đầu " Không phải...chỉ là từ trước tới nay ở thế giới này em không có ăn uống sang đến vậy "
Minh Triệt trầm mặc vò đầu Linh Vũ
" Về sau anh sẽ cho em ăn nhiều thứ ngon hơn nữa "
Linh Vũ mỉm cười nhẹ " Được "
" Phải rồi hiện tại nhóc đang sống ở đâu? "
" Một khu chung cư nhõ..."
" Vậy liền chuyển qua đây sống đi ! "
Linh Vũ: "..." Anh...một chút phòng bị cũng không có !
Thiện Thành: "..." Triệt đệ còn nhỏ không thể để nó yêu sớm như vậy được!
Tất cả đã có mặt đông đủ, Thiện Thành, Minh Triệt và Linh Vũ (bị kéo theo) đang ngồi đối diện với ba người trước mắt
Mặt ai nấy đều có vẻ hình sự, Linh Vũ thoải mái dựa vào ghế sofa nhai kẹo cao su cho đỡ đói đảo mắt nhìn đám người
Ba người này đúng là thật giống với Tuấn Lãng, Ngọc Khiết và Hạo Hiên
Ở thế giới kia thì họ bị chết cháy rồi vậy mà giờ vẫn còn sống tốt!
" Triệt đệ, cô gái đó là ai vậy? " Thiện Thành liếc nhìn Linh Vũ quay sang nói thầm với Minh Triệt
" Người của em anh không cần để ý " Minh Triệt xua tay
Thiện Thành mặc dù có hơi nghi ngờ nhưng hình như nó đã trở lại bình thường rồi có vẻ như cô gái này cũng không tầm thường...
Linh Vũ bị nhìn như sinh vật lạ có chút khó chịu quay sang nhìn Thiện Thành bĩu môi
Linh Vũ: Nhìn cái rắm ! Ta biết ta đẹp rồi !
Thiện Thành: "..." Không thể để Triệt đệ bị con nhỏ này dụ dỗ được !
" Mà...mấy người sao không bỏ trốn tiếp đi mà trở về đây ? Đợi ông già đó ngủm rồi mới ló mặt về xin tiền à " Minh Triệt nói một câu
Làm ba người kia trúng tim đen sắc mặt tái mét, Thiện Thành giơ ngón Like
" Bọn anh biết là em sẽ không tiếp quản công ty được nên... " Thiện Tuấn nói ngừng đoạn
" Nên mấy người trở về là muốn giúp tôi tiếp quản Tần gia ? "
Đám người gật đầu
Minh Triệt trầm tư uống trà
" Tiểu Triệt à, em còn nhớ chị không? Chị là Ngọc Thi đây. Dù sao mọi người cũng là anh em mà em sẽ giúp bọn chị mà đúng không ? " Ngọc Thi mỉm cười nhẹ
" Tôi nhớ ở Tần gia cô chỉ là hầu gái được mấy anh tôi để ý mà thôi cô không có quyền gì lên tiếng cả. Với lại họ giúp tôi bao giờ đâu mà tôi phải giúp họ ! "
" Minh Triệt ! Sao mày dám nói cô ấy như vậy. Mày thì khác gì chứ chỉ là một đứa con riêng mà cứ như mình cao quý lắm ! " Thiện Hiên mạnh miệng
Minh Triệt bình tĩnh đặt cốc trà xuống
" Phải tôi là con riêng nhưng còn hơn lũ vong ơn bội nghĩa như mấy người bỏ nhà đi chỉ vì một cô gái. Bà nội vẫn chưa hết giận đâu "
Thiện Tuấn cắn răng, ngồi quỳ xuống sàn
" Xin mày đấy hãy giúp anh một lần thôi... "
" Tuấn ca... " Ngọc Thi và Thiện Hiên sững sờ
Họ chưa bao giờ thấy Thiện Tuấn như vậy
Minh Triệt nhếch miệng " Được thôi, tôi sẽ nói với bà nội nhượng bộ chô mấy người "
" Cảm ơn em Triệt đệ " Thiện Tuấn chậm rãi đứng lên
" Nhưng mà...bà nội nói tiếp quản công ty chỉ cần một người duy nhất, người còn lại sẽ bị loại bỏ vì vậy...tự mấy người quyết định. "
Thiện Hiên và Thiện Tuấn liếc nhìn nhau một trong hai chỉ có một người được chọn
" Được rồi ! Tiễn khách ! "
Đám Thiện Tuấn bị đuổi ra trong sự ngỡ ngàng
Bọn họ phải ở đâu đây ?
...
Tại phòng ăn nhà Tần
Linh Vũ choáng mắt nhìn đống đồ ăn trên bàn
" Sao vậy ? Không hợp khẩu vị sao ? " Minh Triệt ân cần hỏi
Linh Vũ lắc đầu " Không phải...chỉ là từ trước tới nay ở thế giới này em không có ăn uống sang đến vậy "
Minh Triệt trầm mặc vò đầu Linh Vũ
" Về sau anh sẽ cho em ăn nhiều thứ ngon hơn nữa "
Linh Vũ mỉm cười nhẹ " Được "
" Phải rồi hiện tại nhóc đang sống ở đâu? "
" Một khu chung cư nhõ..."
" Vậy liền chuyển qua đây sống đi ! "
Linh Vũ: "..." Anh...một chút phòng bị cũng không có !
Thiện Thành: "..." Triệt đệ còn nhỏ không thể để nó yêu sớm như vậy được!