CHAP 83:
Cuối cùng thì ngày cưới cũng đến, lễ đường tấp nập kẻ ra người vào
-thôi mày đừng đến_giọng lanh lảnh của nhỏ Jan can ngăn nó
-họ đã mời thì tao phải tới dự chứ_nó thờ ơ đáp lại. Trước ngày cưới một ngày tức là hôm qua NH đến gặp nó và đưa cho nó thiệp mời
“-em mong chị sẽ đến chúc phúc cho em_NH cười hiền đưa thiệp mời cho nó
-tôi rất sẵn lòng, gặp cô vào ngày mai_NH đứng lặng người nhìn nó bước đi, NH khóc...cô khóc vì thấy có lỗi với nó, mời nó đến NH không có ý gì khác ngoài việc mong nó tha thứ và muốn nó chúc phúc cho cô, cô ích kỉ cô biết nhưng chỉ ích kỉ 1 lần này nữa thôi “em xin lỗi chị”
Thấy nó có vẻ không bình thường như đang suy nghĩ chuyện gì đó, Jan vỗ nhẹ vai
-mày đang nghĩ gì vậy
-à không...không có gì đâu vào thôi cả Khánh nữa nói bx anh đi kìa_nó vẫn còn tâm trạng để trêu trọc Jan và Khánh, Jan nhéo tay nó lườm nhẹ.
Nó giục Jan ra khỏi xe. Khánh nãy giờ vẫn quan sát hai đứa nó không nói lời nào nghe nó nhắc tới mình cũng mỉm cười. Lúc tụi nó bước ra khỏi xe thì cũng là lúc xe Quân và BA đến (Khải không được mời, còn Key thì là MC của lễ cưới đã đến từ lâu để chuẩn bị, bama nó sẽ đến sau), bọn nó là thành phần vinh dự tham gia buổi tiệc cưới của hắn và NH.
-mọi người đến rồi_hắn bước ra chào miệng mỉm cười như đang rất hạnh phúc, khẽ liếc nhìn nó...nó thật khác không còn diện trên người tông màu trắng tinh khiết như mọi khi thay vào đó là màu hồng phấn nữ tính, trang điểm đậm và làm tóc tỉ mỉ hơn, “em khác quá Ji à” hắn thầm nghĩ tim nhói đau.
Jan khó chịu không phải vì nó đã nhắc nhở mọi người từ hôm gặp nó lang thang ngoài đường vừa đi vừa hát (giống khùng ghê hh ^^) là “em không còn quan hệ gì với Trịnh Nhật Duy nữa vì vậy mà mọi người đừng làm gì cả” nó hiểu với tính cách những người xung quanh nó khi biết chuyện này chắc chắn sẽ làm loạn lên, tính mạng hắn cũng chưa chắc sẽ giữ được...cơ mà dù có thế nào họ cũng không thể thân thiết với hắn như trước kia.
-bọn tao tới rồi, cô-dâu-của-mày đâu_Khánh nhấn mạnh chữ nửa đùa nửa mỉa mai, Khánh rất không hài lòng vì những chuyện xảy ra
-vợ tao đang chuẩn bị bên trong, thôi tao phải xem cô ấy thế nào mọi người vào trước đi
Dù nó đã đoán trước được là sẽ phải đối mặt với hắn nhưng hai chữ “vợ tao” cũng làm nó hơi bất ngờ. Nhận thấy sắc mặt của nó không được bình thường Quân lại cốc đầu nó
-á
-con nhỏ này, em định giết hết con trai ở bên trong à_phải thôi nó rất nổi bật và quá đẹp mà
-anh nói vậy là có ý gì, chê em hả_BA tỏ vẻ hờn dỗi
-đúng đó, ox hix anh Quân chê em xấu kìa_Jan bù lu bù loa ôm lấy tay Khánh sụt sịt
Nó bật cười trước chị dâu, Jan và khuôn mặt đần đần của anh 2 mình
-ai cũng rất đẹp mà_nó lên tiếng ngay sau đó nhận được sự ủng hộ của tất cả
-nhưng không bằng em_nó cười tinh nghịch rồi “tẩu thoát” nhanh vào lễ đường, ở lại có mà tan xác mặc cho những tiếng ý ới tức giận đằng sau với độ “tự sướng” của nó.
Khánh ôm eo Jan rồi nói
-mong Ji sẽ ổn_cười buồn
-bọn em vào xem nhỏ thế nào trước_Jan kéo BA đi vào trong chỉ còn lại Khánh với Quân bên ngoài rồi 2 cậu tiến đến sau tán cây
-mày ra đây đi
Hắn từ từ bước ra, ánh mắt đượm buồn
BỐP!!! Quân ban tặng hắn một cái đấm rõ đau
-quà cưới của tao đó_Quân giận giữ may sao Khánh ngăn lại chứ không chắc phải tổ chức lễ cưới trong bệnh viện
-thằng ngốc này, mày yêu Ji sao lại cưới NH
Đáp lại Khánh là một ánh nhìn, một ánh nhìn của một kẻ tội lỗi
-tao có lỗi với NH, chăm sóc Ji giúp tao
-hủy lễ cưới trước khi quá muộn, tao không muốn mày phải hối hận_Quân nói vọng trong lúc hắn đang bước đi...”trước khi quá muộn sao, tao còn làm gì được nữa đã quá muộn rồi” hắn cười nhạt