Edit: Thương Thù
———————————————————
Xoa ở đâu? Xoa như thế nào?
Cái này có hơi nhiều nghĩa.
Tiễn Ý Ý không nghĩ đến, Lương Quyết Thành lại thật sự đáp ứng.
Bụng cô đang đau đến lợi hại, nhưng nghe Lương Quyết Thành nói xong, cô liền bị phân tán lực chú ý.
Lão đại, ngài biết ngài vừa mới đồng ý cái gì không?
Xoa bụng giúp con gái...
Hành động này quá thân mật.
Tiễn Ý Ý do dự một lúc.
Thân mật...Hình như là một chuyện tốt mà.
Cô có nên chụp lại một bức ảnh bạn trai đang xoa xoa bụng cho bạn gái hay không?
Loại chuyện này rất thích hợp để show ân ái nha!
Tiễn Ý Ý bụng đau không nhịn được, bắt đầu chỉ đạo Lương Quyết Thành.
"Cậu đừng qua đây, chỉ giả vờ một chút thôi, cậu để tay ở không trung xoa xoa là được rồi." Làm một động tác giả là đủ rồi.
Hai người nói cho cùng vẫn chưa đến mức thân mật như thế, bảo Lương Quyết Thành đem tay xoa ở trên bụng của cô, loại chuyện này Tiễn Ý Ý vẫn không thể tiếp nhận được.
Dường như anh có chút mất hứng, mím môi đỡ Tiễn Ý Ý ngồi dậy, sau đó ngồi lên giường.
"...Còn cách nào khác không?"
Tiễn Ý Ý không cho anh xoa, Lương Quyết Thành cũng không phải nhất định muốn xoa giúp cô.
Chỉ là anh không hiểu cô đang làm gì, rõ ràng cô muốn cùng anh thân mật, nhưng cơ hội đến cô lại không làm.
"Nhờ cậu lấy hộ tớ một cốc nước ấm, nếu là nước đường đỏ thì càng tốt, hoặc cậu nói với quản gia chuẩn bị cho tớ một miếng dán giữ nhiệt với."
Tiễn Ý Ý ôm bụng nằm lỳ trên giường, y như một đứa bé đáng thương, suy yếu đưa tay với với Lương Quyết Thành.
Lương Quyết Thành bình tĩnh nhìn Tiễn Ý Ý.
Đây là lần đầu tiên anh thấy cô suy yếu như vậy.
Bộ dạng cô như thế này...có chút đáng yêu.
Lại có chút khiến cho anh không thoải mái, cô hẳn là nên tràn trề sức sống mới đúng, ốm yếu như vậy không giống cô một chút nào.
Lương Quyết Thành đi dép lê ra ngoài.
Một lát sau, anh quay trở lại.
Quản gia giờ này cũng không có ở đây, trong biệt thự cũng không có người giúp việc. Lương Quyết Thành tự mình đi xuống dưới bếp tìm nước đường đỏ, lại tìm trong hộp thuốc miếng dán giữ nhiệt.
"Lại đây."
Anh ngồi ở bên giường, đưa nước đường đỏ cho Tiễn Ý Ý, sau đó xé miếng dán giữ nhiệt ra, đưa tay muốn vén áo cô lên.
"Này...cậu làm gì đấy!?" Tiễn Ý Ý hoảng sợ, vừa cúi đầu liền phát hiện miếng dán giữ nhiệt trong tay Lương Quyết Thành, lúng túng ho một tiếng, "Khụ, để tớ tự làm được rồi."
Tiễn Ý Ý ừng ực uống hết nước đường đỏ, lấy miếng dán trong tay Lương Quyết Thành dán lên bụng, lúc này mới thở phào nhẹ nhõm một hơi.
Mệt quá.
Một chút tinh thần cũng không có.
Làm người không nên nói dối nữa.
Lúc xin phép thầy Trương cô lấy lý do đau bụng kinh xin nghỉ, bây giờ thì tốt rồi, nó thực sự linh nghiệm rồi.
Tiễn Ý Ý vô cùng hối hận.
Sớm biết cái miệng mình thiêng như vậy, cô liền nói mình mua sổ xổ trúng mười vạn tiền đi.
Nếu vậy, cô có thể ôm mười vạn tiền, thoải mái nghỉ ngơi mà không phải bất ngờ không kịp phòng bị cái kỳ sinh lý này, nằm lăn lóc trên giường khách sạn.
"Vẫn khó chịu sao?"
Lương Quyết Thành đi cất cốc, quay về vẫn phát hiện Tiễn Ý Ý nằm lỳ ở trên giường, tư thế co quắp, do dự nửa ngày vẫn lên tiếng hỏi han.
Tiễn Ý Ý máy móc trả lời: "Cậu có thể lên mạng tra xem, con gái đau bụng kinh sẽ giống như con trai đau cái gì."
Lòng hiếu kỳ của Lương Quyết Thành cũng không cao, nhưng lúc này anh lại có loại xúc động muốn tìm hiểu rõ vấn đề này. Vẫn cầm điện thoại lên tra cứu.
[Con gái đau bụng kinh giống con trai đau cái gì?]
Câu trả lời lập tức hiện ra.
[Ây da, tôi chưa bao giờ nghĩ rằng mình sẽ phải trả lời loại câu này. Mọi người đều biết con gái khi đến kỳ sinh lý rất nhiều người sẽ xuất hiện hiện tượng đau bụng, như vậy con gái đau bụng kinh giống như đám con trai chúng ta đau cái gì? Chuyện này trước đây tôi không rõ lắm, thẳng cho đến lần trước bạn gái tôi đau bụng kinh, tôi liền cảm thấy đau lòng thay cô ấy, nói muốn cùng nhau đau. Bạn gái tôi rất cảm động, sau đó liền mua một cái dây.]
[Cô ấy đem nó buộc vào...cái ấy của tôi. Lúc cô ấy đau thì kéo một chút, cô ấy dùng lực thì tôi như muốn thăng thiên luôn vậy. Lúc ấy cơ thể tôi vẫn còn khỏe mạnh, bạn gái tôi hạ thủ lưu tình chỉ giằng co trong phút chốc, sau đó tôi như thấy được Ngọc Hoàng Đại Đế với Phật Tổ Như Lai vậy.]
[Các cậu nếu muốn biết thì có thể thử không tiêm thuốc tê cắt trứng của mình đi, tôi cam đoan các cậu có thể hiểu được con gái đau bụng kinh như thế nào.]
Câu trả lời tới từ một ông chú không muốn tiết lộ danh tính.
Lương Quyết Thành sau khi xem xong, nửa người dưới tê rần.
Anh yên lặng cất điện thoại, một lần nữa hỏi Tiễn Ý Ý.
"Tôi có thể giúp không?"
Giọng nói của anh như mềm ra rất nhiều.
Việc này đối với một Lương Quyết Thành lạnh lùng như băng, kiên cười như đá mà nói, anh vẫn là lần đầu tiên ôn nhu như vậy.
Tiễn Ý Ý ôm bụng co hẳn người lại.
Miếng dán giữ nhiệt vừa rồi có tác dụng, bụng chỉ có chút xíu nhiệt độ, nhưng cái này là dựa vào ngoại lực làm, chỉ có thể giảm ở bên ngoài.
Tiễn Ý Ý hữu khí vô lực khoát tay, không muốn nói chuyện.
Lương Quyết Thành do dự một lát, đứng dậy đi vào toilet.
Một lúc sau anh đi ra, ngồi ở bên cạnh Tiễn Ý Ý.
Nệm lún xuống một đoạn, Tiễn Ý Ý ngẩng đầu.
Lương Quyết Thành hỏi: "Tôi xốc áo cậu lên nhé?"
Tiễn Ý Ý vẻ mặt cô đọng: "..."???
Lão đại nói gì cơ?
Anh đem sự khiếp sợ của cô hiểu thành đồng ý, đưa tay xốc vạt áo cô lên từng chút một, bàn tay tiến vào đặt trên da thịt cô.
Tiễn Ý Ý bị nhiệt độ nóng bỏng làm cho run run.
Cô kinh ngạc nhìn Lương Quyết Thành.
Bàn tay anh rất nóng, giống như là ngâm ở dưới nước nóng đi ra vậy, đặt ở trên bụng cô rất ấm, lập tức làm cho làn da cô hấp thụ hết.
Anh không nói chuyện, chờ da thịt dưới lòng bàn tay hơi hơi nóng lên mới nhẹ nhàng di chuyển sang chỗ khác, tiếp tục ấn vào.
Anh như thể một cái lò sưởi, dùng bàn tay nóng bỏng điểm điểm ấm áp đặt ở bụng Tiễn Ý Ý, không hề có động tác dư thừa, tại nơi cô khó chịu dừng lại, lặp đi lặp lại như thế.
Lúc Tiễn Ý Ý kịp phản ứng, cô dùng tay đè tay anh lại, kéo qua đây nhìn.
Tay Lương Quyết Thành hơi hồng, rất nóng.
"Cậu..." Tiễn Ý Ý đầu óc có chút loạn.
Trên tay anh còn có một chút nước, chắc chắn là vừa mới ngâm trong nước nóng đi ra, dựa vào nó để làm ấm bụng cho cô.
Tiễn Ý Ý không biết nên nói gì, hô hấp không thuận nổi.
Nhìn tay anh, ngay cả bụng dưới cũng cảm thấy hết đau luôn rồi.
Tức giận!
Tại sao trên đời có kẻ ngốc như vậy chứ!?
Cô hiếm khi tức giận đối với Lương Quyết Thành, mặt lạnh cầm lấy tay anh thổi thổi.
Lương Quyết Thành không dám động.
Anh có thể cảm giác được Tiễn Ý Ý đang tức giận.
Cô giận cái gì?
Lương Quyết Thành rất mờ mịt.
Tiễn Ý Ý đem tay anh thổi xong, sờ không thấy nóng nữa mới nhăn mặt hất tay anh ra, xoay người ra ngoài cửa sổ chùm chăn lại cứng rắn nói: "Đi ngủ!"
"Hết đau rồi sao?"
Lương Quyết Thành hỏi ra tiếng, Tiễn Ý Ý lại không có phản ứng.
Trong phòng một mảnh im lặng.
Một lát sau có tiếng sột soạt, Lương Quyết Thành nằm lên giường: "...Không thoải mái thì đừng chịu đựng, nhớ nói tôi biết."
Qua mấy phút sau.
"...Ừm."
Kỳ sinh lý bất chợt đến làm Tiễn Ý Ý đau đến mặt trắng bệch, không có một chút sức sống nào. Cô liền gọi điện bảo Lưu thúc tới đón họ về Hải thị.
Trương Dung cùng với Tôn Tư Hằng còn ở lại chơi hai ngày nữa, không thể đi cùng cô. Sau khi trao đổi phương thức liên lạc xong, nói về Hải thị sẽ hẹn gặp nhau.
Tiễn Ý Ý đưa Lương Quyết Thành về nhà mình, cô vẫn còn rất đau, về nhà liền lăn lên giường ngủ.
Ngủ một giấc là ngủ hẳn đến tối, cô nằm trên giường, nhìn phòng sách vẫn đang sáng.
Lương Quyết Thành ở trong thư phòng chuẩn bị đề thi, vừa lúc cô tỉnh lại liền đưa cho cô làm.
Tiễn Ý Ý nhìn chằm chằm bài thi, bỗng nhiên cảm thấy Lương Quyết Thành không ghét cô, nhưng chắc chắn cũng không thích cô.
Không có một người con trai nào ở thời điểm bạn gái mình đau bụng kinh lại đi giao bài thi cho cô ấy cả.
Tuyệt đối không có ai!
Lương ca uy vũ, việc gì anh cũng có thể làm được.
Xứng đáng độc thân cả đời.
Tiễn Ý Ý mặt không đổi dành thời gian nghỉ để làm bài tập, kỳ sinh lý đều bị ép xuống.
Chỉ còn một ngày nghỉ cuối cùng nữa.
Tiễn Ý Ý ngủ một giấc thẳng đến giữa trưa, bị Lương Quyết Thành gõ cửa bám riết không tha, tùy ý ăn một bữa cơm rồi lại nằm xuống. Chờ cô tỉnh lại hẳn thì đã xế chiều rồi.
"Nơi này có một đề..."
Anh chưa nói xong, Tiễn Ý Ý đã tức giận nhìn: "Bạn học Lương!"
Lương Quyết Thành để bộ đề xuống: "Không phải bạn học Lương."
Tiễn Ý Ý dỗi: "Cậu mở miệng ngậm miệng đều bài thi bài thi, không phải là bạn học thì là gì?"
Lương Quyết Thành nhìn ra thân thể cô đang khó chịu, Tiễn Ý Ý sẽ không có tâm trạng học tập.
Anh trầm mặc thu hồi bài thi.
"Không làm nữa, cậu muốn làm gì?"
Tiễn Ý Ý cũng không biết, cô không có tinh thần, không muốn tiến hành luyện tập động tác thân mật với anh, chỉ mệt mỏi nói: "Chẳng muốn làm gì nữa, chơi game cũng không vui."
Lương Quyết Thành do dự một lát, kéo Tiễn Ý Ý vào thư phòng mở máy tính ra.
"Tôi kéo cậu."
"Hả!?" Tiễn Ý Ý chấn động: "Cậu không phải luôn để tớ kéo sao?"
Lương Quyết Thành không nói chuyện.
Lão đại kéo cô? Tiễn Ý Ý không yên, đăng ký tài khoản vào game cùng với Lương Quyết Thành.
Cô thực sự không có tinh thần gì, toàn bộ hành trình đều đi theo anh.
Lương Quyết Thành vừa rơi xuống đất, liền nhanh chóng loot đồ.
Anh di chuyển rất nhanh, nhoáng một cái ở chỗ này, nhoáng cái đã ra chỗ khác, ngồi xổm ở góc tường ném một đống đồ trước mặt Tiễn Ý Ý.
Màn thể hiện này trái ngược hẳn với màn thể hiện lần trước khi cô kéo Lương Quyết Thành đi.
Lần trước Tiễn Ý Ý kéo anh, lúc này anh lại kéo cô.
Thủ pháp của Lương Quyết Thành rất thành thục, nhìn không giống như mới biết chơi. Chẳng lẽ từ sau lần trước, anh liền có thời gian luyện tập trò này?
Tiễn Ý Ý không nghĩ nhiều, chẳng qua thao tác của anh quá soái, cô trực tiếp tiến vào vòng chung kết rồi.
Bây giờ không còn lại nhiều người, nhưng đều là mấy người đi từ đầu sống cho tới bây giờ, không ai là dễ giết cả.
Sau khi vào phòng thì Lương Quyết Thành liền chĩa súng xoay mấy vòng, người kia lập tức trốn đi. Anh hướng lên phía trên, tầng cao nhất có một người. Lương Quyết Thành vừa dựng súng chĩa lên đó, trong không khí liền xuất hiện một giọng nói nũng nịu: "Tiểu ca ca, đừng giết em."
"Oành!"
Lương Quyết Thành một phát bắn chết đối phương. Sau đó nói với Tiễn Ý Ý
Lương Quyết Thành một thương đánh bại đối phương. Sau đó nói với Tiễn Ý Ý: "Đi lấy súng."
"Sao anh lại bắn em?" Người đối diện bị bắn chết thì ủy khuất kêu to, "Cả con gái cũng xuống tay được, quá đáng!"
"Ha ha, huynh đệ này ra tay rất quyết liệt, một tiểu cô nương như vậy, mọi người đều nhường cô ấy đến tận vòng chung kết. Cậu không thương hương tiếc ngọc như vậy, chắc chắn thường xuyên làm cho bạn gái giận dỗi nha."
Tiếng nói thô ráp phát ra từ một người đàn ông, Lương Quyết Thành liên tục đổi súng.
"Tiểu ca ca, anh đừng giết em nữa, em hát cho anh nghe nhé, làm nhạc chuông báo thức có được không?" Thanh âm cô gái kia càng điệu hơn.
Tiễn Ý Ý nghe không nổi nữa, mở mic cười như không cười nói: "Ngại quá, bạn trai tôi không cần cô hát cho nghe."
Vừa nói xong, Tiễn Ý Ý không chút lưu tình chạy qua, đem người bổ làm đôi.
Hộp thoại trò chuyện im ắng.
"Ôi mẹ ơi, tiểu cô nương. Tôi nói đùa thôi, đừng tức giận mà, nếu cô tức giận thì tôi có thể trút giận hộ cô." Người đàn ông kia chủ động chạy đến, cùng nhân vật trong game của Tiễn Ý Ý nói chuyện: "Làm tiểu cô nương tức giận là lỗi của tôi, đến đây, tôi giúp cô xuất khí."
"Oành!"
Tiễn Ý Ý không động, người trước mắt đã ngã trên mặt đất, biến thành một cái hộp sáng lấp lánh.
Lương Quyết Thành một nhát chém đứt đầu cậu ta, chém xong lại ngồi xuống sờ sờ thi thể, lấy ra một đống vật lớn gì đó, toàn bộ ném vào cái hộp xung quanh.
"...Đệch???" Người kia như đang nằm mơ: "Huynh đệ, tôi đang dỗ cô ấy, sao cậu tự nhiên động thủ?"
Lương Quyết Thành đạp lên trên hộp: "Bạn gái của tôi, không cần anh dỗ."
"Ôi đm..." Người đàn ông đó không còn gì để nói.
Tiễn Ý Ý cười cong mắt.
Một ván kết thúc, Lương Quyết Thành mang theo cô chính thức qua cửa.
Ván thứ hai bắt đầu xếp, Lương Quyết Thành nhận được điện thoại, không có cách nào đành đi ra ngoài nhận.
"Tại Tiếu bên kia có chuyện, tôi đi ra ngoài một lát."
"Bao giờ cậu về?" Tiễn Ý Ý cuối cùng cũng dời mắt khỏi màn hình máy tính.
"Không biết nữa." Dừng một chút, giọng điệu anh thản nhiên nói tiếp: "Có muốn đi cùng không?"
Tiễn Ý Ý lắc đầu: "Các cậu có gì hay mà chơi, tớ không đi đâu, ở nhà chơi còn tốt hơn."
Cô còn nhớ rất rõ mình đang không thoải mái, kỳ sinh lý tới, cô không thể động đậy quá nhiều được.
Lương Quyết Thành không ép cô, thay quần áo liền rời đi.
Tiễn Ý Ý một mình đi qua ba, bốn vòng. Mỗi lần đều có thể đi đến vòng chung kết, mỗi lần đều giết sạch đám người đó.
Đang chơi hăng thì di động vang lên. Cô liếc mắt một cái, là Lương Quyết Thành.
"Alo, Lương ca, bao giờ cậu về?"
Điện thoại bên kia là một cỗ quỷ dị trầm mặc: "..."
"Này? Bao giờ cậu về vậy?"
Cái miệng nhỏ nhắn của Tiễn Ý Ý mở mở: "Tớ không qua được ván này nữa, cậu trở về chơi với tớ đi."
Di động đối diện rắc rắc nửa ngày: "...Cái đó, chào bạn học Tiễn, tớ là Tại Tiếu."
Tiễn Ý Ý sọ não thoáng giật giật: "Hả?"
"Không không không ngại quá, Lương ca không cẩn thận uống say mất rồi, bọn tớ không có cách nào cả. Hỏi cậu ta thì cậu ta bảo muốn người nhà đến đón..." Tại Tiếu thật cẩn thận nói, "Hóa ra số điện thoại này...người nhà, bạn học Tiễn, không không không, bạn học người nhà này, cậu xem có thể vất vả một chuyến, tới đón Lương ca về nhà có được không?
- --------
Tác giả có lời muốn nói:
Tại Tiếu: Dường như tôi đã phát hiện ra một bí mật to lớn nha.
———————————————————
Xoa ở đâu? Xoa như thế nào?
Cái này có hơi nhiều nghĩa.
Tiễn Ý Ý không nghĩ đến, Lương Quyết Thành lại thật sự đáp ứng.
Bụng cô đang đau đến lợi hại, nhưng nghe Lương Quyết Thành nói xong, cô liền bị phân tán lực chú ý.
Lão đại, ngài biết ngài vừa mới đồng ý cái gì không?
Xoa bụng giúp con gái...
Hành động này quá thân mật.
Tiễn Ý Ý do dự một lúc.
Thân mật...Hình như là một chuyện tốt mà.
Cô có nên chụp lại một bức ảnh bạn trai đang xoa xoa bụng cho bạn gái hay không?
Loại chuyện này rất thích hợp để show ân ái nha!
Tiễn Ý Ý bụng đau không nhịn được, bắt đầu chỉ đạo Lương Quyết Thành.
"Cậu đừng qua đây, chỉ giả vờ một chút thôi, cậu để tay ở không trung xoa xoa là được rồi." Làm một động tác giả là đủ rồi.
Hai người nói cho cùng vẫn chưa đến mức thân mật như thế, bảo Lương Quyết Thành đem tay xoa ở trên bụng của cô, loại chuyện này Tiễn Ý Ý vẫn không thể tiếp nhận được.
Dường như anh có chút mất hứng, mím môi đỡ Tiễn Ý Ý ngồi dậy, sau đó ngồi lên giường.
"...Còn cách nào khác không?"
Tiễn Ý Ý không cho anh xoa, Lương Quyết Thành cũng không phải nhất định muốn xoa giúp cô.
Chỉ là anh không hiểu cô đang làm gì, rõ ràng cô muốn cùng anh thân mật, nhưng cơ hội đến cô lại không làm.
"Nhờ cậu lấy hộ tớ một cốc nước ấm, nếu là nước đường đỏ thì càng tốt, hoặc cậu nói với quản gia chuẩn bị cho tớ một miếng dán giữ nhiệt với."
Tiễn Ý Ý ôm bụng nằm lỳ trên giường, y như một đứa bé đáng thương, suy yếu đưa tay với với Lương Quyết Thành.
Lương Quyết Thành bình tĩnh nhìn Tiễn Ý Ý.
Đây là lần đầu tiên anh thấy cô suy yếu như vậy.
Bộ dạng cô như thế này...có chút đáng yêu.
Lại có chút khiến cho anh không thoải mái, cô hẳn là nên tràn trề sức sống mới đúng, ốm yếu như vậy không giống cô một chút nào.
Lương Quyết Thành đi dép lê ra ngoài.
Một lát sau, anh quay trở lại.
Quản gia giờ này cũng không có ở đây, trong biệt thự cũng không có người giúp việc. Lương Quyết Thành tự mình đi xuống dưới bếp tìm nước đường đỏ, lại tìm trong hộp thuốc miếng dán giữ nhiệt.
"Lại đây."
Anh ngồi ở bên giường, đưa nước đường đỏ cho Tiễn Ý Ý, sau đó xé miếng dán giữ nhiệt ra, đưa tay muốn vén áo cô lên.
"Này...cậu làm gì đấy!?" Tiễn Ý Ý hoảng sợ, vừa cúi đầu liền phát hiện miếng dán giữ nhiệt trong tay Lương Quyết Thành, lúng túng ho một tiếng, "Khụ, để tớ tự làm được rồi."
Tiễn Ý Ý ừng ực uống hết nước đường đỏ, lấy miếng dán trong tay Lương Quyết Thành dán lên bụng, lúc này mới thở phào nhẹ nhõm một hơi.
Mệt quá.
Một chút tinh thần cũng không có.
Làm người không nên nói dối nữa.
Lúc xin phép thầy Trương cô lấy lý do đau bụng kinh xin nghỉ, bây giờ thì tốt rồi, nó thực sự linh nghiệm rồi.
Tiễn Ý Ý vô cùng hối hận.
Sớm biết cái miệng mình thiêng như vậy, cô liền nói mình mua sổ xổ trúng mười vạn tiền đi.
Nếu vậy, cô có thể ôm mười vạn tiền, thoải mái nghỉ ngơi mà không phải bất ngờ không kịp phòng bị cái kỳ sinh lý này, nằm lăn lóc trên giường khách sạn.
"Vẫn khó chịu sao?"
Lương Quyết Thành đi cất cốc, quay về vẫn phát hiện Tiễn Ý Ý nằm lỳ ở trên giường, tư thế co quắp, do dự nửa ngày vẫn lên tiếng hỏi han.
Tiễn Ý Ý máy móc trả lời: "Cậu có thể lên mạng tra xem, con gái đau bụng kinh sẽ giống như con trai đau cái gì."
Lòng hiếu kỳ của Lương Quyết Thành cũng không cao, nhưng lúc này anh lại có loại xúc động muốn tìm hiểu rõ vấn đề này. Vẫn cầm điện thoại lên tra cứu.
[Con gái đau bụng kinh giống con trai đau cái gì?]
Câu trả lời lập tức hiện ra.
[Ây da, tôi chưa bao giờ nghĩ rằng mình sẽ phải trả lời loại câu này. Mọi người đều biết con gái khi đến kỳ sinh lý rất nhiều người sẽ xuất hiện hiện tượng đau bụng, như vậy con gái đau bụng kinh giống như đám con trai chúng ta đau cái gì? Chuyện này trước đây tôi không rõ lắm, thẳng cho đến lần trước bạn gái tôi đau bụng kinh, tôi liền cảm thấy đau lòng thay cô ấy, nói muốn cùng nhau đau. Bạn gái tôi rất cảm động, sau đó liền mua một cái dây.]
[Cô ấy đem nó buộc vào...cái ấy của tôi. Lúc cô ấy đau thì kéo một chút, cô ấy dùng lực thì tôi như muốn thăng thiên luôn vậy. Lúc ấy cơ thể tôi vẫn còn khỏe mạnh, bạn gái tôi hạ thủ lưu tình chỉ giằng co trong phút chốc, sau đó tôi như thấy được Ngọc Hoàng Đại Đế với Phật Tổ Như Lai vậy.]
[Các cậu nếu muốn biết thì có thể thử không tiêm thuốc tê cắt trứng của mình đi, tôi cam đoan các cậu có thể hiểu được con gái đau bụng kinh như thế nào.]
Câu trả lời tới từ một ông chú không muốn tiết lộ danh tính.
Lương Quyết Thành sau khi xem xong, nửa người dưới tê rần.
Anh yên lặng cất điện thoại, một lần nữa hỏi Tiễn Ý Ý.
"Tôi có thể giúp không?"
Giọng nói của anh như mềm ra rất nhiều.
Việc này đối với một Lương Quyết Thành lạnh lùng như băng, kiên cười như đá mà nói, anh vẫn là lần đầu tiên ôn nhu như vậy.
Tiễn Ý Ý ôm bụng co hẳn người lại.
Miếng dán giữ nhiệt vừa rồi có tác dụng, bụng chỉ có chút xíu nhiệt độ, nhưng cái này là dựa vào ngoại lực làm, chỉ có thể giảm ở bên ngoài.
Tiễn Ý Ý hữu khí vô lực khoát tay, không muốn nói chuyện.
Lương Quyết Thành do dự một lát, đứng dậy đi vào toilet.
Một lúc sau anh đi ra, ngồi ở bên cạnh Tiễn Ý Ý.
Nệm lún xuống một đoạn, Tiễn Ý Ý ngẩng đầu.
Lương Quyết Thành hỏi: "Tôi xốc áo cậu lên nhé?"
Tiễn Ý Ý vẻ mặt cô đọng: "..."???
Lão đại nói gì cơ?
Anh đem sự khiếp sợ của cô hiểu thành đồng ý, đưa tay xốc vạt áo cô lên từng chút một, bàn tay tiến vào đặt trên da thịt cô.
Tiễn Ý Ý bị nhiệt độ nóng bỏng làm cho run run.
Cô kinh ngạc nhìn Lương Quyết Thành.
Bàn tay anh rất nóng, giống như là ngâm ở dưới nước nóng đi ra vậy, đặt ở trên bụng cô rất ấm, lập tức làm cho làn da cô hấp thụ hết.
Anh không nói chuyện, chờ da thịt dưới lòng bàn tay hơi hơi nóng lên mới nhẹ nhàng di chuyển sang chỗ khác, tiếp tục ấn vào.
Anh như thể một cái lò sưởi, dùng bàn tay nóng bỏng điểm điểm ấm áp đặt ở bụng Tiễn Ý Ý, không hề có động tác dư thừa, tại nơi cô khó chịu dừng lại, lặp đi lặp lại như thế.
Lúc Tiễn Ý Ý kịp phản ứng, cô dùng tay đè tay anh lại, kéo qua đây nhìn.
Tay Lương Quyết Thành hơi hồng, rất nóng.
"Cậu..." Tiễn Ý Ý đầu óc có chút loạn.
Trên tay anh còn có một chút nước, chắc chắn là vừa mới ngâm trong nước nóng đi ra, dựa vào nó để làm ấm bụng cho cô.
Tiễn Ý Ý không biết nên nói gì, hô hấp không thuận nổi.
Nhìn tay anh, ngay cả bụng dưới cũng cảm thấy hết đau luôn rồi.
Tức giận!
Tại sao trên đời có kẻ ngốc như vậy chứ!?
Cô hiếm khi tức giận đối với Lương Quyết Thành, mặt lạnh cầm lấy tay anh thổi thổi.
Lương Quyết Thành không dám động.
Anh có thể cảm giác được Tiễn Ý Ý đang tức giận.
Cô giận cái gì?
Lương Quyết Thành rất mờ mịt.
Tiễn Ý Ý đem tay anh thổi xong, sờ không thấy nóng nữa mới nhăn mặt hất tay anh ra, xoay người ra ngoài cửa sổ chùm chăn lại cứng rắn nói: "Đi ngủ!"
"Hết đau rồi sao?"
Lương Quyết Thành hỏi ra tiếng, Tiễn Ý Ý lại không có phản ứng.
Trong phòng một mảnh im lặng.
Một lát sau có tiếng sột soạt, Lương Quyết Thành nằm lên giường: "...Không thoải mái thì đừng chịu đựng, nhớ nói tôi biết."
Qua mấy phút sau.
"...Ừm."
Kỳ sinh lý bất chợt đến làm Tiễn Ý Ý đau đến mặt trắng bệch, không có một chút sức sống nào. Cô liền gọi điện bảo Lưu thúc tới đón họ về Hải thị.
Trương Dung cùng với Tôn Tư Hằng còn ở lại chơi hai ngày nữa, không thể đi cùng cô. Sau khi trao đổi phương thức liên lạc xong, nói về Hải thị sẽ hẹn gặp nhau.
Tiễn Ý Ý đưa Lương Quyết Thành về nhà mình, cô vẫn còn rất đau, về nhà liền lăn lên giường ngủ.
Ngủ một giấc là ngủ hẳn đến tối, cô nằm trên giường, nhìn phòng sách vẫn đang sáng.
Lương Quyết Thành ở trong thư phòng chuẩn bị đề thi, vừa lúc cô tỉnh lại liền đưa cho cô làm.
Tiễn Ý Ý nhìn chằm chằm bài thi, bỗng nhiên cảm thấy Lương Quyết Thành không ghét cô, nhưng chắc chắn cũng không thích cô.
Không có một người con trai nào ở thời điểm bạn gái mình đau bụng kinh lại đi giao bài thi cho cô ấy cả.
Tuyệt đối không có ai!
Lương ca uy vũ, việc gì anh cũng có thể làm được.
Xứng đáng độc thân cả đời.
Tiễn Ý Ý mặt không đổi dành thời gian nghỉ để làm bài tập, kỳ sinh lý đều bị ép xuống.
Chỉ còn một ngày nghỉ cuối cùng nữa.
Tiễn Ý Ý ngủ một giấc thẳng đến giữa trưa, bị Lương Quyết Thành gõ cửa bám riết không tha, tùy ý ăn một bữa cơm rồi lại nằm xuống. Chờ cô tỉnh lại hẳn thì đã xế chiều rồi.
"Nơi này có một đề..."
Anh chưa nói xong, Tiễn Ý Ý đã tức giận nhìn: "Bạn học Lương!"
Lương Quyết Thành để bộ đề xuống: "Không phải bạn học Lương."
Tiễn Ý Ý dỗi: "Cậu mở miệng ngậm miệng đều bài thi bài thi, không phải là bạn học thì là gì?"
Lương Quyết Thành nhìn ra thân thể cô đang khó chịu, Tiễn Ý Ý sẽ không có tâm trạng học tập.
Anh trầm mặc thu hồi bài thi.
"Không làm nữa, cậu muốn làm gì?"
Tiễn Ý Ý cũng không biết, cô không có tinh thần, không muốn tiến hành luyện tập động tác thân mật với anh, chỉ mệt mỏi nói: "Chẳng muốn làm gì nữa, chơi game cũng không vui."
Lương Quyết Thành do dự một lát, kéo Tiễn Ý Ý vào thư phòng mở máy tính ra.
"Tôi kéo cậu."
"Hả!?" Tiễn Ý Ý chấn động: "Cậu không phải luôn để tớ kéo sao?"
Lương Quyết Thành không nói chuyện.
Lão đại kéo cô? Tiễn Ý Ý không yên, đăng ký tài khoản vào game cùng với Lương Quyết Thành.
Cô thực sự không có tinh thần gì, toàn bộ hành trình đều đi theo anh.
Lương Quyết Thành vừa rơi xuống đất, liền nhanh chóng loot đồ.
Anh di chuyển rất nhanh, nhoáng một cái ở chỗ này, nhoáng cái đã ra chỗ khác, ngồi xổm ở góc tường ném một đống đồ trước mặt Tiễn Ý Ý.
Màn thể hiện này trái ngược hẳn với màn thể hiện lần trước khi cô kéo Lương Quyết Thành đi.
Lần trước Tiễn Ý Ý kéo anh, lúc này anh lại kéo cô.
Thủ pháp của Lương Quyết Thành rất thành thục, nhìn không giống như mới biết chơi. Chẳng lẽ từ sau lần trước, anh liền có thời gian luyện tập trò này?
Tiễn Ý Ý không nghĩ nhiều, chẳng qua thao tác của anh quá soái, cô trực tiếp tiến vào vòng chung kết rồi.
Bây giờ không còn lại nhiều người, nhưng đều là mấy người đi từ đầu sống cho tới bây giờ, không ai là dễ giết cả.
Sau khi vào phòng thì Lương Quyết Thành liền chĩa súng xoay mấy vòng, người kia lập tức trốn đi. Anh hướng lên phía trên, tầng cao nhất có một người. Lương Quyết Thành vừa dựng súng chĩa lên đó, trong không khí liền xuất hiện một giọng nói nũng nịu: "Tiểu ca ca, đừng giết em."
"Oành!"
Lương Quyết Thành một phát bắn chết đối phương. Sau đó nói với Tiễn Ý Ý
Lương Quyết Thành một thương đánh bại đối phương. Sau đó nói với Tiễn Ý Ý: "Đi lấy súng."
"Sao anh lại bắn em?" Người đối diện bị bắn chết thì ủy khuất kêu to, "Cả con gái cũng xuống tay được, quá đáng!"
"Ha ha, huynh đệ này ra tay rất quyết liệt, một tiểu cô nương như vậy, mọi người đều nhường cô ấy đến tận vòng chung kết. Cậu không thương hương tiếc ngọc như vậy, chắc chắn thường xuyên làm cho bạn gái giận dỗi nha."
Tiếng nói thô ráp phát ra từ một người đàn ông, Lương Quyết Thành liên tục đổi súng.
"Tiểu ca ca, anh đừng giết em nữa, em hát cho anh nghe nhé, làm nhạc chuông báo thức có được không?" Thanh âm cô gái kia càng điệu hơn.
Tiễn Ý Ý nghe không nổi nữa, mở mic cười như không cười nói: "Ngại quá, bạn trai tôi không cần cô hát cho nghe."
Vừa nói xong, Tiễn Ý Ý không chút lưu tình chạy qua, đem người bổ làm đôi.
Hộp thoại trò chuyện im ắng.
"Ôi mẹ ơi, tiểu cô nương. Tôi nói đùa thôi, đừng tức giận mà, nếu cô tức giận thì tôi có thể trút giận hộ cô." Người đàn ông kia chủ động chạy đến, cùng nhân vật trong game của Tiễn Ý Ý nói chuyện: "Làm tiểu cô nương tức giận là lỗi của tôi, đến đây, tôi giúp cô xuất khí."
"Oành!"
Tiễn Ý Ý không động, người trước mắt đã ngã trên mặt đất, biến thành một cái hộp sáng lấp lánh.
Lương Quyết Thành một nhát chém đứt đầu cậu ta, chém xong lại ngồi xuống sờ sờ thi thể, lấy ra một đống vật lớn gì đó, toàn bộ ném vào cái hộp xung quanh.
"...Đệch???" Người kia như đang nằm mơ: "Huynh đệ, tôi đang dỗ cô ấy, sao cậu tự nhiên động thủ?"
Lương Quyết Thành đạp lên trên hộp: "Bạn gái của tôi, không cần anh dỗ."
"Ôi đm..." Người đàn ông đó không còn gì để nói.
Tiễn Ý Ý cười cong mắt.
Một ván kết thúc, Lương Quyết Thành mang theo cô chính thức qua cửa.
Ván thứ hai bắt đầu xếp, Lương Quyết Thành nhận được điện thoại, không có cách nào đành đi ra ngoài nhận.
"Tại Tiếu bên kia có chuyện, tôi đi ra ngoài một lát."
"Bao giờ cậu về?" Tiễn Ý Ý cuối cùng cũng dời mắt khỏi màn hình máy tính.
"Không biết nữa." Dừng một chút, giọng điệu anh thản nhiên nói tiếp: "Có muốn đi cùng không?"
Tiễn Ý Ý lắc đầu: "Các cậu có gì hay mà chơi, tớ không đi đâu, ở nhà chơi còn tốt hơn."
Cô còn nhớ rất rõ mình đang không thoải mái, kỳ sinh lý tới, cô không thể động đậy quá nhiều được.
Lương Quyết Thành không ép cô, thay quần áo liền rời đi.
Tiễn Ý Ý một mình đi qua ba, bốn vòng. Mỗi lần đều có thể đi đến vòng chung kết, mỗi lần đều giết sạch đám người đó.
Đang chơi hăng thì di động vang lên. Cô liếc mắt một cái, là Lương Quyết Thành.
"Alo, Lương ca, bao giờ cậu về?"
Điện thoại bên kia là một cỗ quỷ dị trầm mặc: "..."
"Này? Bao giờ cậu về vậy?"
Cái miệng nhỏ nhắn của Tiễn Ý Ý mở mở: "Tớ không qua được ván này nữa, cậu trở về chơi với tớ đi."
Di động đối diện rắc rắc nửa ngày: "...Cái đó, chào bạn học Tiễn, tớ là Tại Tiếu."
Tiễn Ý Ý sọ não thoáng giật giật: "Hả?"
"Không không không ngại quá, Lương ca không cẩn thận uống say mất rồi, bọn tớ không có cách nào cả. Hỏi cậu ta thì cậu ta bảo muốn người nhà đến đón..." Tại Tiếu thật cẩn thận nói, "Hóa ra số điện thoại này...người nhà, bạn học Tiễn, không không không, bạn học người nhà này, cậu xem có thể vất vả một chuyến, tới đón Lương ca về nhà có được không?
- --------
Tác giả có lời muốn nói:
Tại Tiếu: Dường như tôi đã phát hiện ra một bí mật to lớn nha.