Edit: Thương Thù
Beta: Tịnh Nghiên
- -----------------------------------------------
Tiễn Ý Ý bị cái tay đặt ở sau lưng mình làm cho bối rối vài giây.
Lương Quyết Thành đây là...
Tiễn Ý Ý không dám nói lời nào, cô cảm thấy cục diện kế tiếp không phải là thứ mà cô có thể khống chế được.
Lương Quyết Thành nhìn chằm chằm cô vài giây, đem tầm mắt rời khỏi tiểu cô nương nhà mình, tầm mắt tự do cắn đũa.
Anh như kiểu được đả thông hai mạch Nhâm Đốc, từ trạng thái không được tự nhiên suốt một tháng qua khôi phục lại, sau khi tan cuộc còn chủ động bám theo Tiễn Ý Ý.
Tiễn Ý Ý nghi ngờ đồ uống của bọn họ đã bị đổi từ nước trái cây thành đồ có cồn. Nếu không thì vì cái gì mà tính tình Lương Quyết Thành lại chuyển hóa lớn tới như vậy?
Cô không biết, cũng không dám hỏi.
Về nhà, Tiễn Ý Ý đi rửa mặt, Lương Quyết Thành nhìn vòng quanh phòng khách một lượt, đồ vật của anh đều còn ở đây, một tháng không có chủ nhân của chúng vẫn ngay ngắn chỉnh tề, một chút tro bụi đều không có. Hẳn là mỗi ngày dì giúp việc đều quét tước. Trên giá áo còn treo một cái áo khoác mùa đông hoàn toàn mới, đây chính là một bộ dáng nghênh đón chủ nhân sau nhiều ngày không về.
Lương Quyết Thành rửa mặt xong, thay đồ ngủ mới. Áo ngủ là áo san hô nhung mùa đông, vẫn là kiểu dáng ô vuông màu lam, cùng với bộ đồ ngủ mùa hè của anh không khác nhau lắm.
Cách một bức tường, bên cạnh chính là Tiễn Ý Ý.
Lương Quyết Thành nghĩ thông suốt, quan hệ tiền bạc cũng được, trước cứ ở lại đã. Tầng quan hệ này sớm muộn gì cũng đều có thể thay đổi được.
Sáng ngày thứ hai, Tiễn Ý Ý đột nhiên nhìn thấy Lương Quyết Thành như trước đây, cô còn cho rằng mình chưa tỉnh ngủ.
Ngày đó nháo rất không thoải mái, có thể trở lại làm bạn bè cũng đã làm người ta rất khó có thể tin tưởng rồi. Lương Quyết Thành còn không tiếp tục trốn tránh cô nữa mà về đây ở.
Tiễn Ý Ý mang theo nghi hoặc, ngẩn người ngồi trong lớp học.
Lớp tự học sáng sớm, đại diện môn sẽ thu bài tập về nhà. Phát hiện Lương Quyết Thành cùng bàn với Tiễn Ý Ý quay lại, hơn nữa còn có cái chỗ hơn nửa tháng nay không có người ngồi bây giờ cũng đã được lấp đầy.
Diêu Nhất Nam cũng quay về.
Bọn họ cơ hồ chính là chân trước chân sau quay trở lại lớp, Diêu Nhất Nam còn phá lệ chú ý tới Lương Quyết Thành, lúc đi học, tầm mắt đều dừng ở phương hướng Tiễn Ý Ý.
Tiễn Ý Ý ngẫu nhiên quay đầu, chống lại tầm mắt của Diêu Nhất Nam, đột nhiên cảm thấy có chút vi diệu.
Ánh mắt của Diêu Nhất Nam, có chút kỳ kỳ quái quái.
"Ý Ý."
Nói đến là đến, lúc nghỉ trưa, Diêu Nhất Nam gõ gõ bàn Tiễn Ý Ý, không thấy ánh mắt của Lương Quyết Thành: "Theo tôi ra đây một chút, có chuyện muốn nói với cậu."
Diêu Nhất Nam trắng trợn không kiêng nể gì, giống như căn bản sẽ không sợ Tiễn Ý Ý cự tuyệt.
Cái này so với thái độ lúc trước của hắn không giống nhau.
Tiễn Ý Ý do dự một lát.
Cô vẫn rất để ý tới cái ánh mắt mà hôm nay Diêu Nhất Nam dùng để nhìn Lương Quyết Thành.
Tổng cảm thấy, hắn có phải đã biết cái gì rồi hay không?
Giống với dự liệu của Diêu Nhất Nam, Tiễn Ý Ý đứng dậy cùng hắn rời đi.
Chân trước hai người vừa rời đi, chân sau đám người trong lớp triệt để vỡ òa.
"Ban nãy Diêu thiếu gọi Tiễn Ý Ý đi?"
"Ngay trước mặt Lương Quyết Thành?"
"... Tớ muốn biết Lương Quyết Thành với Tiễn Ý Ý rốt cuộc có chia tay hay không đây?"
"Không phải nói bọn họ quan hệ rất tốt sao? Mỗi ngày đều ở chung một chỗ còn gì."
So với những bạn học khác, Tại Tiếu với Chu Tam triệt để gào lên.
"Đệch! Đệch! Lương ca! Anh nhìn thấy không, nhìn thấy không! Có người giơ đao leo tường chặt cây của anh rồi đấy!"
Tại Tiếu tức giận: "Lương ca, anh nhanh chóng đuổi theo xem đi!"
Chu Tam gãi gãi đầu, cố gắng hồi tưởng một chút: "Lại nói trước đây Tiễn Ý Ý nhận được hai bức thư tình, chuyện này còn chưa giải quyết nữa thì phải?"
Tiễn Ý Ý nhận được thư tình vẫn để nguyên ở nơi đó, không mang đi cũng không mở ra, cũng không trực tiếp ném đi. Cô đơn giản chính là để cho người gửi biết được thái độ của mình, lưu lại mặt mũi cho họ, để họ có thể thừa dịp không có người tới lấy thư về."
Có điều hai bức thư kia đến giờ vẫn không có ai lấy đi, vẫn còn ở trong ngăn bàn của Tiễn Ý Ý.
Tại Tiếu thò tay vào hộc bàn cô, bị Lương Quyết Thành đánh một phát.
Anh cúi đầu, hồi tưởng lại câu nói của Tại Tiếu.
Nếu anh thoái vị, sẽ có rất nhiều người muốn thượng vị.
Vậy nên anh nửa bước cũng sẽ không cho.
Lương Quyết Thành đứng dậy, đi theo.
Diêu Nhất Nam một tiết qua nhìn chằm chằm cô gái của anh rất lâu, anh nhịn cũng rất lâu.
Trên sân thượng, lúc đi Tiễn Ý Ý quên không mang theo áo lông, có chút lạnh. Thế nhưng trước mặt Diêu Nhất Nam vẫn bày ra tư thái.
"Có chuyện?"
Diêu Nhất Nam ăn mặc so với cô còn mỏng hơn.
Mấy ngày nay hắn vẫn không tới trường, vừa mở miệng liền hỏi: "Cậu với Lương Quyết Thành chia tay rồi?"
"Nói hươu nói vượn." Tiễn Ý Ý lập tức phản bác.
Cô cùng Lương Quyết Thành chỉ là lý niệm không hợp liền tách ra, trước mắt mà nói thì bọn họ vẫn còn đang thực hiện hợp đồng. Nói như vậy thì trong khoảng thời gian này, quan hệ tiền tài vẫn có hiệu lực.
Nếu như có hiệu thực, như vậy cô với Lương Quyết Thành vẫn là quan hệ tiền tài, cũng chính là quan hệ duy nhất cô tán thành từ đầu đến cuối với anh.
Cô phản bác vừa nhanh vừa lưu loát khiến Diêu Nhất Nam ngẩn ra.
"Không phải sao? Tất cả mọi người đều nói vậy, hơn nữa tôi cũng có chứng cứ."
Tiễn Ý Ý hỏi: "Cậu có vẻ rảnh nhỉ? Nói xem, một đại thiếu gia như cậu mà đi nhìn chằm chằm tiểu tình nhân của người khác, không thấy là rất biến thái sao?"
"Đừng đổ oan cho tôi vậy chứ, tôi có nhìn chằm chằm các cậu đâu." Diêu Nhất Nam cười cười, "Cậu xem, một tháng qua tôi có lượn lờ trước mặt câu đâu nào."
Như thế, Tiễn Ý Ý cũng không biết tại sao Diêu Nhất Nam lại đột nhiên biến mất, thậm chí cùng với thời gian Lương Quyết Thành biến mất chênh lệch không nhiều.
Nếu không phải có thể nắm giữ vị trí của anh, Tiễn Ý Ý đã muốn suy nghĩ tới mấy phương hướng quỷ dị kia rồi.
"Tôi còn có chuyện, cũng không nghĩ tới có quan hệ với các cậu."
Diêu Nhất Nam cười nhạo: "Cậu xem, là tôi trốn không thoát khỏi hai người chứ không phải tôi không buông tha hai người."
Nghe hắn nói thế, Tiễn Ý Ý liền cảnh giác hơn.
Nếu Diêu Nhất Nam đi làm chuyện có liên quan đến Lương Quyết Thành, vậy thì cô cũng không thể không để ý tới.
Diêu Nhất Nam tựa như không nhìn Tiễn Ý Ý, hắn ghé vào rào chắn để gió thổi một lát, mới chậm rãi nói ra: "Bạn của cậu điều tra tôi."
Nghe vậy, Tiễn Ý Ý sửng sốt.
Bạn cô điều tra Diêu Nhất Nam?
Ai?
Nhắc tới đây, Tiễn Ý Ý liền mơ hồ nghĩ tới những bạn bè trước kia của mình, người còn liên hệ với cô, lại còn có năng lực đi thăm dò Diêu gia...
"Khung Khung?"
"Phải, là cái vị tiểu công tử của Tào gia kia."
Diêu Nhất Nam đút tay vào túi, nghiêng đầu cười cười: "Cậu nói xem có kì quái hay không, Diêu gia của tôi với Tào gia cũng không có quan hệ, hắn đang êm đang đẹp tại sao lại điều tra tôi chứ?"
"Tôi cảm thấy thật thú vị cho nên mới tra ngược trở về."
Diêu Nhất Nam nhìn chằm chằm Tiễn Ý Ý, từng câu từng chữ hỏi: "Cậu đoán xem, tôi tra ra được cái gì đây?"
- ---------
Beta: Tịnh Nghiên
- -----------------------------------------------
Tiễn Ý Ý bị cái tay đặt ở sau lưng mình làm cho bối rối vài giây.
Lương Quyết Thành đây là...
Tiễn Ý Ý không dám nói lời nào, cô cảm thấy cục diện kế tiếp không phải là thứ mà cô có thể khống chế được.
Lương Quyết Thành nhìn chằm chằm cô vài giây, đem tầm mắt rời khỏi tiểu cô nương nhà mình, tầm mắt tự do cắn đũa.
Anh như kiểu được đả thông hai mạch Nhâm Đốc, từ trạng thái không được tự nhiên suốt một tháng qua khôi phục lại, sau khi tan cuộc còn chủ động bám theo Tiễn Ý Ý.
Tiễn Ý Ý nghi ngờ đồ uống của bọn họ đã bị đổi từ nước trái cây thành đồ có cồn. Nếu không thì vì cái gì mà tính tình Lương Quyết Thành lại chuyển hóa lớn tới như vậy?
Cô không biết, cũng không dám hỏi.
Về nhà, Tiễn Ý Ý đi rửa mặt, Lương Quyết Thành nhìn vòng quanh phòng khách một lượt, đồ vật của anh đều còn ở đây, một tháng không có chủ nhân của chúng vẫn ngay ngắn chỉnh tề, một chút tro bụi đều không có. Hẳn là mỗi ngày dì giúp việc đều quét tước. Trên giá áo còn treo một cái áo khoác mùa đông hoàn toàn mới, đây chính là một bộ dáng nghênh đón chủ nhân sau nhiều ngày không về.
Lương Quyết Thành rửa mặt xong, thay đồ ngủ mới. Áo ngủ là áo san hô nhung mùa đông, vẫn là kiểu dáng ô vuông màu lam, cùng với bộ đồ ngủ mùa hè của anh không khác nhau lắm.
Cách một bức tường, bên cạnh chính là Tiễn Ý Ý.
Lương Quyết Thành nghĩ thông suốt, quan hệ tiền bạc cũng được, trước cứ ở lại đã. Tầng quan hệ này sớm muộn gì cũng đều có thể thay đổi được.
Sáng ngày thứ hai, Tiễn Ý Ý đột nhiên nhìn thấy Lương Quyết Thành như trước đây, cô còn cho rằng mình chưa tỉnh ngủ.
Ngày đó nháo rất không thoải mái, có thể trở lại làm bạn bè cũng đã làm người ta rất khó có thể tin tưởng rồi. Lương Quyết Thành còn không tiếp tục trốn tránh cô nữa mà về đây ở.
Tiễn Ý Ý mang theo nghi hoặc, ngẩn người ngồi trong lớp học.
Lớp tự học sáng sớm, đại diện môn sẽ thu bài tập về nhà. Phát hiện Lương Quyết Thành cùng bàn với Tiễn Ý Ý quay lại, hơn nữa còn có cái chỗ hơn nửa tháng nay không có người ngồi bây giờ cũng đã được lấp đầy.
Diêu Nhất Nam cũng quay về.
Bọn họ cơ hồ chính là chân trước chân sau quay trở lại lớp, Diêu Nhất Nam còn phá lệ chú ý tới Lương Quyết Thành, lúc đi học, tầm mắt đều dừng ở phương hướng Tiễn Ý Ý.
Tiễn Ý Ý ngẫu nhiên quay đầu, chống lại tầm mắt của Diêu Nhất Nam, đột nhiên cảm thấy có chút vi diệu.
Ánh mắt của Diêu Nhất Nam, có chút kỳ kỳ quái quái.
"Ý Ý."
Nói đến là đến, lúc nghỉ trưa, Diêu Nhất Nam gõ gõ bàn Tiễn Ý Ý, không thấy ánh mắt của Lương Quyết Thành: "Theo tôi ra đây một chút, có chuyện muốn nói với cậu."
Diêu Nhất Nam trắng trợn không kiêng nể gì, giống như căn bản sẽ không sợ Tiễn Ý Ý cự tuyệt.
Cái này so với thái độ lúc trước của hắn không giống nhau.
Tiễn Ý Ý do dự một lát.
Cô vẫn rất để ý tới cái ánh mắt mà hôm nay Diêu Nhất Nam dùng để nhìn Lương Quyết Thành.
Tổng cảm thấy, hắn có phải đã biết cái gì rồi hay không?
Giống với dự liệu của Diêu Nhất Nam, Tiễn Ý Ý đứng dậy cùng hắn rời đi.
Chân trước hai người vừa rời đi, chân sau đám người trong lớp triệt để vỡ òa.
"Ban nãy Diêu thiếu gọi Tiễn Ý Ý đi?"
"Ngay trước mặt Lương Quyết Thành?"
"... Tớ muốn biết Lương Quyết Thành với Tiễn Ý Ý rốt cuộc có chia tay hay không đây?"
"Không phải nói bọn họ quan hệ rất tốt sao? Mỗi ngày đều ở chung một chỗ còn gì."
So với những bạn học khác, Tại Tiếu với Chu Tam triệt để gào lên.
"Đệch! Đệch! Lương ca! Anh nhìn thấy không, nhìn thấy không! Có người giơ đao leo tường chặt cây của anh rồi đấy!"
Tại Tiếu tức giận: "Lương ca, anh nhanh chóng đuổi theo xem đi!"
Chu Tam gãi gãi đầu, cố gắng hồi tưởng một chút: "Lại nói trước đây Tiễn Ý Ý nhận được hai bức thư tình, chuyện này còn chưa giải quyết nữa thì phải?"
Tiễn Ý Ý nhận được thư tình vẫn để nguyên ở nơi đó, không mang đi cũng không mở ra, cũng không trực tiếp ném đi. Cô đơn giản chính là để cho người gửi biết được thái độ của mình, lưu lại mặt mũi cho họ, để họ có thể thừa dịp không có người tới lấy thư về."
Có điều hai bức thư kia đến giờ vẫn không có ai lấy đi, vẫn còn ở trong ngăn bàn của Tiễn Ý Ý.
Tại Tiếu thò tay vào hộc bàn cô, bị Lương Quyết Thành đánh một phát.
Anh cúi đầu, hồi tưởng lại câu nói của Tại Tiếu.
Nếu anh thoái vị, sẽ có rất nhiều người muốn thượng vị.
Vậy nên anh nửa bước cũng sẽ không cho.
Lương Quyết Thành đứng dậy, đi theo.
Diêu Nhất Nam một tiết qua nhìn chằm chằm cô gái của anh rất lâu, anh nhịn cũng rất lâu.
Trên sân thượng, lúc đi Tiễn Ý Ý quên không mang theo áo lông, có chút lạnh. Thế nhưng trước mặt Diêu Nhất Nam vẫn bày ra tư thái.
"Có chuyện?"
Diêu Nhất Nam ăn mặc so với cô còn mỏng hơn.
Mấy ngày nay hắn vẫn không tới trường, vừa mở miệng liền hỏi: "Cậu với Lương Quyết Thành chia tay rồi?"
"Nói hươu nói vượn." Tiễn Ý Ý lập tức phản bác.
Cô cùng Lương Quyết Thành chỉ là lý niệm không hợp liền tách ra, trước mắt mà nói thì bọn họ vẫn còn đang thực hiện hợp đồng. Nói như vậy thì trong khoảng thời gian này, quan hệ tiền tài vẫn có hiệu lực.
Nếu như có hiệu thực, như vậy cô với Lương Quyết Thành vẫn là quan hệ tiền tài, cũng chính là quan hệ duy nhất cô tán thành từ đầu đến cuối với anh.
Cô phản bác vừa nhanh vừa lưu loát khiến Diêu Nhất Nam ngẩn ra.
"Không phải sao? Tất cả mọi người đều nói vậy, hơn nữa tôi cũng có chứng cứ."
Tiễn Ý Ý hỏi: "Cậu có vẻ rảnh nhỉ? Nói xem, một đại thiếu gia như cậu mà đi nhìn chằm chằm tiểu tình nhân của người khác, không thấy là rất biến thái sao?"
"Đừng đổ oan cho tôi vậy chứ, tôi có nhìn chằm chằm các cậu đâu." Diêu Nhất Nam cười cười, "Cậu xem, một tháng qua tôi có lượn lờ trước mặt câu đâu nào."
Như thế, Tiễn Ý Ý cũng không biết tại sao Diêu Nhất Nam lại đột nhiên biến mất, thậm chí cùng với thời gian Lương Quyết Thành biến mất chênh lệch không nhiều.
Nếu không phải có thể nắm giữ vị trí của anh, Tiễn Ý Ý đã muốn suy nghĩ tới mấy phương hướng quỷ dị kia rồi.
"Tôi còn có chuyện, cũng không nghĩ tới có quan hệ với các cậu."
Diêu Nhất Nam cười nhạo: "Cậu xem, là tôi trốn không thoát khỏi hai người chứ không phải tôi không buông tha hai người."
Nghe hắn nói thế, Tiễn Ý Ý liền cảnh giác hơn.
Nếu Diêu Nhất Nam đi làm chuyện có liên quan đến Lương Quyết Thành, vậy thì cô cũng không thể không để ý tới.
Diêu Nhất Nam tựa như không nhìn Tiễn Ý Ý, hắn ghé vào rào chắn để gió thổi một lát, mới chậm rãi nói ra: "Bạn của cậu điều tra tôi."
Nghe vậy, Tiễn Ý Ý sửng sốt.
Bạn cô điều tra Diêu Nhất Nam?
Ai?
Nhắc tới đây, Tiễn Ý Ý liền mơ hồ nghĩ tới những bạn bè trước kia của mình, người còn liên hệ với cô, lại còn có năng lực đi thăm dò Diêu gia...
"Khung Khung?"
"Phải, là cái vị tiểu công tử của Tào gia kia."
Diêu Nhất Nam đút tay vào túi, nghiêng đầu cười cười: "Cậu nói xem có kì quái hay không, Diêu gia của tôi với Tào gia cũng không có quan hệ, hắn đang êm đang đẹp tại sao lại điều tra tôi chứ?"
"Tôi cảm thấy thật thú vị cho nên mới tra ngược trở về."
Diêu Nhất Nam nhìn chằm chằm Tiễn Ý Ý, từng câu từng chữ hỏi: "Cậu đoán xem, tôi tra ra được cái gì đây?"
- ---------