Nhóm dịch: Quân Đoàn Sói
Nhưng tất cả không phải thứ Cừu Lập cần lo, gã muốn tìm cách khống chế Đường Lang kỳ lạ, thứ gì đó ghi chép chữ như là ngọc điệp mới thuộc loại ưu tiên xem xét. Cừu Lập lật tìm mấy thứ đó chợt mò ra bốn tấm lệnh bài xương trắng. Cừu Lập vốn không để bụng, nhưng khi pháp lực quét qua bốn lệnh bài xương trắng, từ lệnh bài toát ra hơi thở viễn cổ khiến tinh thần gã run nhẹ.
Đây là thứ gì?
Cừu Lập thầm lấy làm lạ, triệu bốn tấm lệnh bài ra xem, lập tức phát hiện lệnh bài xương trắng này không tầm thường, không biết chế tạo từ loại xương gì mà chất địa rất cứng rắn, màu trơn bóng như ngọc, gõ thử phát ra tiếng vàng ngọc.
Đặc biệt lệnh bài xương trắng toát ra hơi thở làm Cừu Lập yêu tụ cảm nhận uy nhiếp như có như không. Cừu Lập hoảng hồn, xương này là loại xương gì? Chắc chắn không phải xương nhân loại, thân thể nhân loại không có khúc xương nào to để điêu khắc thành lệnh bài, rõ ràng là xương thú. Cừu Lập khẳng định chủ nhân xương trắng này lúc còn sống là tồn tại cực kỳ mạnh, nên chỉ còn lại nắm xương cũng làm tim gã đập nhanh.
Cừu Lập lật xem đồ án của bốn tấm lệnh bài, đều điều khắc hoa văn núi biển, mỗi nét khác nhau, mặt bên kia thì khắc bốn chữ Ưng, Phục, Hùng, Hồng.
Bốn chữ tách ra xem thì không thấy gì nhưng đọc chung làm khóe môi Cừu Lập co giật, bản năng liên tưởng đến bốn lão quái vật. Không thể không liên quan, vì không thể nào tình cờ như vậy được, bốn cái tên tình cờ đi chung?
Cừu Lập thi pháp dò xét lệnh bài, phát hiện bên trong thiết kế trận pháp nho nhỏ, gã kích phát lệnh bài Ưng, một bóng trắng bay ra. Nam nhân khuôn mặt âm trầm mũi ưng nhắm mắt lơ lửng, có uy nghi khiếp người.
Cừu Lập không xa lạ gì người này.
Ảo ảnh chậm rãi nói:
- Tinh Túc Hải, Nam Túc Tinh cung, Ưng Vô Địch.
Cừu Lập nhanh chóng kích phát ba tấm lệnh bài khác. Tây Túc Tinh cung Phục Thanh, Đông Túc Tinh cung Hùng Uy, Bắc Túc Tinh cung Hồng Thiên.
- ...
Cừu Lập câm nín một lúc lâu:
- Kí Chủ tứ phương Tinh Túc Hải, sao Miêu tặc có lệnh bài của bốn lão yêu quái đó?
Nếu chỉ có lệnh bài của một người thì rất có thể là vô tình nhặt được, bốn lệnh bài Kí Chủ tứ phương đầy đủ, không thể nào bốn người đều tình cờ thất lạc đi? Chẳng lẽ Miêu tặc là người của Kí Chủ tứ phương?
Cừu Lập chợt nhớ lúc trước Miêu Nghị rời đi bỏ lại câu nói: trong vòng một tháng lão tử sẽ lấy về trữ vật giới chỉ, tốt nhất đừng mó vào thứ trong trữ vật giới chỉ, dù thiếu một cọng lông ta cũng bảo đảm kẻ đó không đền nổi!
Cừu Lập nghĩ đến bốn lão yêu quái trước kia chống lại, buộc lục thánh phải liên hợp mới đối phó nổi là gã lạnh run. Cừu Lập hút ngụm khí lạnh, cảm giác lớn chuyện, gã cầm bốn tấm lệnh bài nhanh chóng vọt đi.
Sâu trong lòng núi bên dưới sa mạc, hai vị bảo chủ bị mời ra. Không có người ngoài, bọn họ không ngồi lên hai vị trí song song. Vốn có năm vị trí trên bệ cao, là vị trí của Ngũ Đế Lưu Vân Sa Hải. Sau này Ma Thánh Vân Ngạo Thiên tức giận giết ba đế, thế là Ngũ Đế biến thành Song Hùng.
Hai vị bảo chủ đang nghiên cứu Đường Lang kỳ lạ, bọn họ liếc đối phương, mới cách biệt mấy ngày đã bị người mời ra.
Hoàng Kình Thiên nhíu mày nói:
- Cừu Lập, có chuyện gì mà hốt hoảng vậy?
Mặt Cừu Lập nhăn nhó chắp tay nói:
- Nhị gia, Tứ gia, đúng là có chút việc. Chúng ta động vào Miêu tặc đó e rằng gây rắc rối rồi.
Còn tưởng có chuyện gì!
Hoàng Kình Thiên khinh thường nói:
- Có rắc rối gì được, dù Mục Phàm Quân đến cũng phải nói đạo lý. Mục Phàm Quân không đến mức vì một Miêu tặc mà trở mặt với chúng ta đi?
- Nếu là lục thánh còn dễ nói.
Cừu Lập chắp tay đưa lên bốn khối lệnh bài:
- Nhị gia, Tứ gia, đây là thuộc hạ mới lấy từ trữ vật giới chỉ của Miêu Nghị, các vị xem đi.
Hai người cầm bốn tấm lệnh bài, xem thoáng qua liền thấy không ổn vì năm trước từng trông thấy loại lệnh bài này. Xem dòng họ trên lệnh bài làm hai người câm nín, thi pháp kích phát ra ảo ảnh Kí Chủ tứ phương Tinh Túc Hải trong lệnh bài thì hai bảo chủ nhìn nhau, lặng thinh.
Ngô Đa hít sâu, thở hắt ra nói:
- Đây là lệnh bài của Kí Chủ tứ phương Tinh Túc Hải, thấy lệnh bài như Kí Chủ tứ phương tự mình đến, khiến bầy yêu Tinh Túc Hải cúi đầu.
Ngô Đa nhìn Cừu Lập, hỏi:
- Bốn tấm lệnh bài đều ở trong trữ vật giới chỉ của Miêu tặc?
Khuôn mặt Cừu Lập bất đắc dĩ gật đầu nói:
- Đúng vậy!
Hoàng Kình Thiên lầu bầu:
- Sao tiểu tử kia lại có lệnh bài của bốn lão yêu quái?
Có một số việc hai vị bảo chủ ngầm biết rõ. Trên đời này ít ai khiến bọn họ kiêng kỵ, bốn vị Tinh Túc Hải nằm trong số đó. Hoàng Kình Thiên, Ngô Đa có thể xoay vần giữa lục thánh nhưng không có tư cách múa mép khua môi trước mặt bốn lão yêu quái. Mặc dù tu vi của mọi người giống nhau nhưng tu vi không đại biểu thực lực.
Trước khi lục thánh nổi lên thì bốn vị kia là bá chủ thiên hạ, thuộc hạ cao thủ nhiều như mây. Cao thủ đỉnh cao nhất Tu Hành giới hầu như đều dưới trướng bốn vị đó, yêu tu trong thiên hạ ngoan ngoãn trước mặt bốn người. Yêu Thánh Cơ Hoan ngày xưa thấy bọn họ đều cúi đầu thật ngoan.
Sau này thiên hạ tranh bá, lục thánh liên hợp đấu đẫm máu với bốn lão yêu quái. Mặc dù cao thủ dưới tay bốn người bị lục thánh giết gần hết nhưng họ vẫn có nhiều thuộc hạ tu sĩ Kim Liên nhất. Chỉ tính ba mươi sáu vị yêu vương hiện có toàn là tu sĩ Kim Liên, thuộc hạ của lục thánh không ai được nhiều tu sĩ Kim Liên như thế. Từ đó thấy được lúc thực lực của Kí Chủ tứ phương đỉnh cao thì mạnh cỡ nào.
Kí Chủ tứ phương đánh thua nhục nhã thần phục Yêu Thánh Cơ Hoan, từ nay mất đi vầng sáng bá chủ, co đầu rút cổ trong góc Tinh Túc Hải ít khi lộ mặt, không có gì thì không ra mặt, hầu như bị người lãng quên.
Nhưng hai vị bảo chủ hiểu rằng rõ ràng, lạc đà gầy còn lớn hơn ngựa, đừng nói bốn người, một Kí Chủ vẫn mạnh hơn Hoàng Kình Thiên, Ngô Đa. Nếu Ngũ Đế còn đầy đủ thì không thể đấu với Kí Chủ tứ phương một chút.
Trong địa cung lặng thinh giây lát.
Ngô Đa lên tiếng:
- Nhị ca, đừng dây vào rắc rối này, bốn lão quái vật không dễ chọc.
- Giờ còn chưa biết tiểu tử đó và bốn lão yêu quái có quan hệ gì, hắn là tu sĩ Tiên quốc...
Tuy nói vậy nhưng Hoàng Kình Thiên vẫn gật đầu nói:
- Thôi, Cừu Lập, đừng đụng vào đồ của tiểu tử đó, gom lại đầy đủ rồi ta và lão tứ sẽ đi Tinh Túc Hải một chuyến hỏi thăm tình huống. Nếu thật sự là người của bốn lão yêu quái đó thì đi xin lỗi, cúi mình thấp chút. Bốn lão yêu quái luôn điệu thấp nên chắc sẽ không bắt bẽ gì nhiều.
- Rõ!
Cừu Lập ướm thử:
- Còn các Đường Lang thì sao?
Hai vị bảo chủ nhìn nhau, mỗi người lấy ra một trữ vật giới chỉ ném cho Cừu Lập rồi lầm lũi đi.
Cừu Lập nhìn thứ trong trữ vật giới chỉ, mỗi bên có sáu con Đường Lang. Khỏi phải hỏi nữa, không trả cho người ta chứ làm gì bây giờ? Ba con trên tay Cừu Lập cũng đừng mơ giữ lại, làm uổng phí công sức nhiều ngày qua.
Nhưng tất cả không phải thứ Cừu Lập cần lo, gã muốn tìm cách khống chế Đường Lang kỳ lạ, thứ gì đó ghi chép chữ như là ngọc điệp mới thuộc loại ưu tiên xem xét. Cừu Lập lật tìm mấy thứ đó chợt mò ra bốn tấm lệnh bài xương trắng. Cừu Lập vốn không để bụng, nhưng khi pháp lực quét qua bốn lệnh bài xương trắng, từ lệnh bài toát ra hơi thở viễn cổ khiến tinh thần gã run nhẹ.
Đây là thứ gì?
Cừu Lập thầm lấy làm lạ, triệu bốn tấm lệnh bài ra xem, lập tức phát hiện lệnh bài xương trắng này không tầm thường, không biết chế tạo từ loại xương gì mà chất địa rất cứng rắn, màu trơn bóng như ngọc, gõ thử phát ra tiếng vàng ngọc.
Đặc biệt lệnh bài xương trắng toát ra hơi thở làm Cừu Lập yêu tụ cảm nhận uy nhiếp như có như không. Cừu Lập hoảng hồn, xương này là loại xương gì? Chắc chắn không phải xương nhân loại, thân thể nhân loại không có khúc xương nào to để điêu khắc thành lệnh bài, rõ ràng là xương thú. Cừu Lập khẳng định chủ nhân xương trắng này lúc còn sống là tồn tại cực kỳ mạnh, nên chỉ còn lại nắm xương cũng làm tim gã đập nhanh.
Cừu Lập lật xem đồ án của bốn tấm lệnh bài, đều điều khắc hoa văn núi biển, mỗi nét khác nhau, mặt bên kia thì khắc bốn chữ Ưng, Phục, Hùng, Hồng.
Bốn chữ tách ra xem thì không thấy gì nhưng đọc chung làm khóe môi Cừu Lập co giật, bản năng liên tưởng đến bốn lão quái vật. Không thể không liên quan, vì không thể nào tình cờ như vậy được, bốn cái tên tình cờ đi chung?
Cừu Lập thi pháp dò xét lệnh bài, phát hiện bên trong thiết kế trận pháp nho nhỏ, gã kích phát lệnh bài Ưng, một bóng trắng bay ra. Nam nhân khuôn mặt âm trầm mũi ưng nhắm mắt lơ lửng, có uy nghi khiếp người.
Cừu Lập không xa lạ gì người này.
Ảo ảnh chậm rãi nói:
- Tinh Túc Hải, Nam Túc Tinh cung, Ưng Vô Địch.
Cừu Lập nhanh chóng kích phát ba tấm lệnh bài khác. Tây Túc Tinh cung Phục Thanh, Đông Túc Tinh cung Hùng Uy, Bắc Túc Tinh cung Hồng Thiên.
- ...
Cừu Lập câm nín một lúc lâu:
- Kí Chủ tứ phương Tinh Túc Hải, sao Miêu tặc có lệnh bài của bốn lão yêu quái đó?
Nếu chỉ có lệnh bài của một người thì rất có thể là vô tình nhặt được, bốn lệnh bài Kí Chủ tứ phương đầy đủ, không thể nào bốn người đều tình cờ thất lạc đi? Chẳng lẽ Miêu tặc là người của Kí Chủ tứ phương?
Cừu Lập chợt nhớ lúc trước Miêu Nghị rời đi bỏ lại câu nói: trong vòng một tháng lão tử sẽ lấy về trữ vật giới chỉ, tốt nhất đừng mó vào thứ trong trữ vật giới chỉ, dù thiếu một cọng lông ta cũng bảo đảm kẻ đó không đền nổi!
Cừu Lập nghĩ đến bốn lão yêu quái trước kia chống lại, buộc lục thánh phải liên hợp mới đối phó nổi là gã lạnh run. Cừu Lập hút ngụm khí lạnh, cảm giác lớn chuyện, gã cầm bốn tấm lệnh bài nhanh chóng vọt đi.
Sâu trong lòng núi bên dưới sa mạc, hai vị bảo chủ bị mời ra. Không có người ngoài, bọn họ không ngồi lên hai vị trí song song. Vốn có năm vị trí trên bệ cao, là vị trí của Ngũ Đế Lưu Vân Sa Hải. Sau này Ma Thánh Vân Ngạo Thiên tức giận giết ba đế, thế là Ngũ Đế biến thành Song Hùng.
Hai vị bảo chủ đang nghiên cứu Đường Lang kỳ lạ, bọn họ liếc đối phương, mới cách biệt mấy ngày đã bị người mời ra.
Hoàng Kình Thiên nhíu mày nói:
- Cừu Lập, có chuyện gì mà hốt hoảng vậy?
Mặt Cừu Lập nhăn nhó chắp tay nói:
- Nhị gia, Tứ gia, đúng là có chút việc. Chúng ta động vào Miêu tặc đó e rằng gây rắc rối rồi.
Còn tưởng có chuyện gì!
Hoàng Kình Thiên khinh thường nói:
- Có rắc rối gì được, dù Mục Phàm Quân đến cũng phải nói đạo lý. Mục Phàm Quân không đến mức vì một Miêu tặc mà trở mặt với chúng ta đi?
- Nếu là lục thánh còn dễ nói.
Cừu Lập chắp tay đưa lên bốn khối lệnh bài:
- Nhị gia, Tứ gia, đây là thuộc hạ mới lấy từ trữ vật giới chỉ của Miêu Nghị, các vị xem đi.
Hai người cầm bốn tấm lệnh bài, xem thoáng qua liền thấy không ổn vì năm trước từng trông thấy loại lệnh bài này. Xem dòng họ trên lệnh bài làm hai người câm nín, thi pháp kích phát ra ảo ảnh Kí Chủ tứ phương Tinh Túc Hải trong lệnh bài thì hai bảo chủ nhìn nhau, lặng thinh.
Ngô Đa hít sâu, thở hắt ra nói:
- Đây là lệnh bài của Kí Chủ tứ phương Tinh Túc Hải, thấy lệnh bài như Kí Chủ tứ phương tự mình đến, khiến bầy yêu Tinh Túc Hải cúi đầu.
Ngô Đa nhìn Cừu Lập, hỏi:
- Bốn tấm lệnh bài đều ở trong trữ vật giới chỉ của Miêu tặc?
Khuôn mặt Cừu Lập bất đắc dĩ gật đầu nói:
- Đúng vậy!
Hoàng Kình Thiên lầu bầu:
- Sao tiểu tử kia lại có lệnh bài của bốn lão yêu quái?
Có một số việc hai vị bảo chủ ngầm biết rõ. Trên đời này ít ai khiến bọn họ kiêng kỵ, bốn vị Tinh Túc Hải nằm trong số đó. Hoàng Kình Thiên, Ngô Đa có thể xoay vần giữa lục thánh nhưng không có tư cách múa mép khua môi trước mặt bốn lão yêu quái. Mặc dù tu vi của mọi người giống nhau nhưng tu vi không đại biểu thực lực.
Trước khi lục thánh nổi lên thì bốn vị kia là bá chủ thiên hạ, thuộc hạ cao thủ nhiều như mây. Cao thủ đỉnh cao nhất Tu Hành giới hầu như đều dưới trướng bốn vị đó, yêu tu trong thiên hạ ngoan ngoãn trước mặt bốn người. Yêu Thánh Cơ Hoan ngày xưa thấy bọn họ đều cúi đầu thật ngoan.
Sau này thiên hạ tranh bá, lục thánh liên hợp đấu đẫm máu với bốn lão yêu quái. Mặc dù cao thủ dưới tay bốn người bị lục thánh giết gần hết nhưng họ vẫn có nhiều thuộc hạ tu sĩ Kim Liên nhất. Chỉ tính ba mươi sáu vị yêu vương hiện có toàn là tu sĩ Kim Liên, thuộc hạ của lục thánh không ai được nhiều tu sĩ Kim Liên như thế. Từ đó thấy được lúc thực lực của Kí Chủ tứ phương đỉnh cao thì mạnh cỡ nào.
Kí Chủ tứ phương đánh thua nhục nhã thần phục Yêu Thánh Cơ Hoan, từ nay mất đi vầng sáng bá chủ, co đầu rút cổ trong góc Tinh Túc Hải ít khi lộ mặt, không có gì thì không ra mặt, hầu như bị người lãng quên.
Nhưng hai vị bảo chủ hiểu rằng rõ ràng, lạc đà gầy còn lớn hơn ngựa, đừng nói bốn người, một Kí Chủ vẫn mạnh hơn Hoàng Kình Thiên, Ngô Đa. Nếu Ngũ Đế còn đầy đủ thì không thể đấu với Kí Chủ tứ phương một chút.
Trong địa cung lặng thinh giây lát.
Ngô Đa lên tiếng:
- Nhị ca, đừng dây vào rắc rối này, bốn lão quái vật không dễ chọc.
- Giờ còn chưa biết tiểu tử đó và bốn lão yêu quái có quan hệ gì, hắn là tu sĩ Tiên quốc...
Tuy nói vậy nhưng Hoàng Kình Thiên vẫn gật đầu nói:
- Thôi, Cừu Lập, đừng đụng vào đồ của tiểu tử đó, gom lại đầy đủ rồi ta và lão tứ sẽ đi Tinh Túc Hải một chuyến hỏi thăm tình huống. Nếu thật sự là người của bốn lão yêu quái đó thì đi xin lỗi, cúi mình thấp chút. Bốn lão yêu quái luôn điệu thấp nên chắc sẽ không bắt bẽ gì nhiều.
- Rõ!
Cừu Lập ướm thử:
- Còn các Đường Lang thì sao?
Hai vị bảo chủ nhìn nhau, mỗi người lấy ra một trữ vật giới chỉ ném cho Cừu Lập rồi lầm lũi đi.
Cừu Lập nhìn thứ trong trữ vật giới chỉ, mỗi bên có sáu con Đường Lang. Khỏi phải hỏi nữa, không trả cho người ta chứ làm gì bây giờ? Ba con trên tay Cừu Lập cũng đừng mơ giữ lại, làm uổng phí công sức nhiều ngày qua.