Nam tử cười hắc hắc, hỏi:
- Tố Tố, ngươi biết người bị Minh Đường Lang đả thương là ai không?
Nữ tử hỏi:
- Chẳng lẽ Cam đại ca biết?
Kỳ thật nàng cũng biết Miêu Nghị, chỉ gặp Miêu Nghị vài lần nhưng không rõ thân phận chân thật của hắn.
Nàng chính là tu sĩ thành Đông Lai, tên là Phương Tố Tố, nói đến lúc gia nhập giới tu hành có quan hệ với Miêu Nghị. Năm đó Miêu Nghị còn làm động chủ động Đông Lai, lúc hắn du ngoạn thành Đông Lai, trong lúc vô tình nhận được tú cầu nàng ném ra ngoài, lại tiện tay vứt bỏ, việc này biến nàng thành trò cười của cả thành Đông Lai.
Tú cầu của thiếu nữ bị chú rể cự tuyệt, nàng làm sao chịu nổi, vì vậy một đường đuổi theo hỏi cho rõ, ai ngờ phát hiện Miêu Nghị là tu sĩ, rốt cục biết nguyên nhân vì sao người ta chướng mắt nàng, người ta là tiên nhân, làm sao vừa ý phàm phu tục tử như nàng, nàng tính cách hiếu thắng lập chí tu tiên, cho nên mới có ngày hôm nay.
Về sau Miêu Nghị bị cách chức động chủ động Đông Lai, hắn du ngoạn thành Đông Lai lại gặp phải nàng, tuy Miêu Nghị không biết nàng nhưng nàng chủ động kết bạn với Miêu Nghị, cả hai cùng phi hành nhưng vẫn không dò thám ra thân phận chân thật của Miêu Nghị, chỉ phát hiện tốc độ tu hành của mình không chậm nhưng chênh lệch với Miêu Nghị không nhỏ, Miêu Nghị lại ném nàng đi không từ giã, lần từ biệt này đã trôi qua nhiều năm.
Lần này gặp được Miêu Nghị hoàn toàn may mắn, không trùng hợp không thành đôi.
Bởi vì nàng không nghe phụ mẫu khuyên bảo, xa xứ tìm kiếm tiên duyên, lúc đạt được tiên duyên thì phụ mẫu mất, vì thế trong nội tâm hối hận không thôi, hận chính mình khi còn sống không thể tận hiếu, nàng thủ bên mộ phụ mẫu mấy năm mới dập đầu rời đi, qua nhiều năm vẫn như thế này.
Nam tử đồng hành tên là Cam Trạch Quang, chính là đệ tử Linh Lung tông Vô Lượng quốc.
Sở dĩ Phương Tố Tố quen biết hắn, nói đến cũng có quan hệ với Miêu Nghị. Lần cuối cùng nàng gặp Miêu Nghị, phát hiện mình cố gắng nhiều năm nhưng không kéo gần chênh lệch, sư môn của nàng tại Vô Lượng quốc quá nhỏ, ngay cả chưởng môn cũng chỉ có tu vi Hồng Liên, thử hỏi nàng có thể thế nào, môn phái nhỏ không đủ để chèo chống lý tưởng của nàng, nàng lại đưa mắt về nơi xa hơn.
Địa phương lớn nhất Vô Lượng quốc là Vô Lượng Thiên, Vô Lượng Thiên không phải nàng có thể tiếp cận, lui mà cầu tiếp theo, nàng lập tức nhìn trúng Linh Linh tông có quan hệ với Vô Lượng Thiên. Trải qua kết giao mới quen biết Cam Trạch Quang.
Đối với Phương Tố Tố mà nói, lai lịch Cam Trạch Quang không nhỏ, sư phụ hắn là sư huynh Hạng Bách Đình của Yêu Nhược Tiên.
Nàng có ý hi vọng Cam Trạch Quang có thể dẫn tiến nàng gia nhập Linh Lung tông, việc này làm gì dễ dàng như thế, đừng nói Linh Lung tông, cho dù là môn phái nào cũng không tùy tiện thu người. Mà Cam Trạch Quang vừa ý tư sắc của nàng, thích nàng cho nên theo đuổi, thậm chí lần này Phương Tố Tố về nhà tảo mộ phụ mẫu cũng đi theo.
Đối với tu sĩ mà nói, thành Đông Lai cách thành Trường Phong không xa, đều lệ thuộc Nam Tuyên Phủ. Trong lúc tảo mộ đi đến đây, trên đường nghe tiếng nổ và hai người tới trước Tần Vi Vi một bước, cũng tận mắt nhìn thấy Miêu Nghị bị Minh Đường Lang trọng thương.
Minh Đường Lang lui về Cam Trạch Quang vốn định bắt giữ Miêu Nghị trọng thương, lại nhìn thấy năm con Đường Lang nên kiêng kị, tăng thêm Tần Vi Vi lại đến nên ẩn nấp theo sau.
Cam Trạch Quang cười nói:
- Đương nhiên nhận ra! Tố Tố, ngươi đúng là phúc tinh của ta, nếu lần này không theo ngươi về tảo mộ, ta cũng không lập đại công! Gia hỏa bị thương không phải ai khác, chính là Miêu tặc.
Phương Tố Tố khẽ giật mình, cũng chưa kịp nhớ ra là ai, hỏi:
- Miêu tặc?
Cam Trạch Quang cười nói:
- Chẳng lẽ còn có mấy Miêu tặc sao? Miêu tặc đại dảnh đỉnh đỉnh trong giới tu hành, một trong năm túc chủ Tinh Túc Hải, cưới bà chủ khách sạn Phong Vân, chẳng lẽ ngươi chưa nghe nói qua?
Phương Tố Tố kinh ngạc nói:
- Hắn chính là Miêu Nghị? Cam đại ca, ngươi xác nhận là hắn?
Cam Trạch Quang:
- Không sai! Lúc hắn nháo sự trong Linh Lung tông, ta cũng tận mắt nhìn thấy, làm sao không nhận ra. Còn có nữ nhân ôm hắn, ta cũng gặp tại Linh Lung tông, chính là tiểu thiếp Tần Vi Vi, có nữ nhân này làm bằng chứng thì càng không sai. Miêu tặc đại náo Linh Lung tông, lại giết đệ tử Đạo Thánh, hôm nay thương thế của hắn nặng như vậy, bị ta phát hiện ra, ngươi nói một khi ta truyền tin tức trở về, có người kịp thời tới bắt hắn, như vậy có phải công lớn hay không?
Phương Tố Tố im lặng, thậm chí hận đến ngứa răng, thì ra kẻ làm mình bị sỉ nhục chính là Miêu tặc đại danh đỉnh đỉnh trong giới tu hành, người ta đã sớm có thê thiếp, mình vì hắn mà phụ công ơn dưỡng dục của phụ mẫu, cũng chịu nhiều đau khổ vì hắn.
Đột nhiên nàng phát hiện nội tâm đau khổ, gia nhập Linh Lung tông thì thế nào? Người ta có thể đại náo Linh Lung tông và giết đệ tử Đạo Thánh Phong Bắc Trần, chỉ sợ nàng đời này không thể san bằng chênh lệch.
Cổ Nhàn! Trong đầu Phương Tố Tố xuất hiện cái tên này, năm đó lần cuối cùng gặp Miêu Nghị, Miêu Nghị lừa gạt nàng thuận miệng nói tên giả, trong nội tâm nàng sinh ra hận ý rất lớn.
Đồ vật nữ nhân không chiếm được, thường thường càng thống hận một cách khó hiểu.
- Tố Tố, ngươi tiếp tục đi theo, ta sẽ quay về!
Cam Trạch Quang cầm Linh Thứu trong tay, dặn dò một tiếng.
Phương Tố Tố gật đầu đáp ứng, Cam Trạch Quang ôm Linh Thứu đi xa, không dám cưỡi Linh Thứu khi ở quá gần, sẽ biến thành mục tiêu cho người khác chú ý, một khi đánh rắn động cỏ, công lao không còn...
Thuyền đi mấy ngày tiến vào đường sông rộng rãi, trên sông thỉnh thoảng có người đánh cá hai bên cũng có bến tàu. Địa thế khoáng đạt, Cam Trạch Quang và Phương Tố Tố theo dõi có vẻ phiền phức, không dám tới gần, dễ dàng bị phát hiện, chỉ có thể đi theo từ xa.
Miêu Nghị hiện tại ổn định thương thế, xương cánh tay vỡ nát, cốt cách và huyết nhục nát gần hết, hắn chưa thể khôi phục hoàn toàn, không thể không trảm cánh tay trọng sinh.
Trọng sinh mang thống khổ khó có thể thừa nhận nổi, đây là lần thứ hai Miêu Nghị trải qua việc này, may mắn hắn hôm nay có Tinh Hoa Tiên Thảo, thời gian trọng sinh ngắn đi rất nhiều.
Tần Vi Vi ba người đau lòng, trên đường khóc nhiều lần.
Sau khi có thể đi đi lại lại, Miêu Nghị đi lên đầu thuyền thông khí, trên trán vì đau đớn mà đổ mồ hôi lạnh, y phục trên người ướt đẫm dựa vào lan can, lúc này mới khỏe một ít, hắn không muốn nằm buồn bực trong khoang thuyền.
Tần Vi Vi cắn răng hỏi:
- Là ai đánh ngươi trọng thương như vậy?
Miêu Nghị cười khổ nói:
- Không phải người! Là ta ăn no không có việc gì chọc Minh Đường Lang trong Vạn Trượng Hồng Trần. Vi Vi, sau này ngươi nhớ kỹ, Minh Đường Lang hình thể to lớn trong Vạn Trượng Hồng Trần có thực lực vượt xa người thường, ta không đỡ nổi một kích của nó, ta cũng khẳng định lục thánh không phải đối thủ của nó, ngươi đừng trêu chọc.
Linh Lung tông, sau khi Hạng Bách Đình nhận được tin tức của đệ tử Cam Trạch Quang đưa tin, hắn lập tứ thông báo với sư tôn.
- Tố Tố, ngươi biết người bị Minh Đường Lang đả thương là ai không?
Nữ tử hỏi:
- Chẳng lẽ Cam đại ca biết?
Kỳ thật nàng cũng biết Miêu Nghị, chỉ gặp Miêu Nghị vài lần nhưng không rõ thân phận chân thật của hắn.
Nàng chính là tu sĩ thành Đông Lai, tên là Phương Tố Tố, nói đến lúc gia nhập giới tu hành có quan hệ với Miêu Nghị. Năm đó Miêu Nghị còn làm động chủ động Đông Lai, lúc hắn du ngoạn thành Đông Lai, trong lúc vô tình nhận được tú cầu nàng ném ra ngoài, lại tiện tay vứt bỏ, việc này biến nàng thành trò cười của cả thành Đông Lai.
Tú cầu của thiếu nữ bị chú rể cự tuyệt, nàng làm sao chịu nổi, vì vậy một đường đuổi theo hỏi cho rõ, ai ngờ phát hiện Miêu Nghị là tu sĩ, rốt cục biết nguyên nhân vì sao người ta chướng mắt nàng, người ta là tiên nhân, làm sao vừa ý phàm phu tục tử như nàng, nàng tính cách hiếu thắng lập chí tu tiên, cho nên mới có ngày hôm nay.
Về sau Miêu Nghị bị cách chức động chủ động Đông Lai, hắn du ngoạn thành Đông Lai lại gặp phải nàng, tuy Miêu Nghị không biết nàng nhưng nàng chủ động kết bạn với Miêu Nghị, cả hai cùng phi hành nhưng vẫn không dò thám ra thân phận chân thật của Miêu Nghị, chỉ phát hiện tốc độ tu hành của mình không chậm nhưng chênh lệch với Miêu Nghị không nhỏ, Miêu Nghị lại ném nàng đi không từ giã, lần từ biệt này đã trôi qua nhiều năm.
Lần này gặp được Miêu Nghị hoàn toàn may mắn, không trùng hợp không thành đôi.
Bởi vì nàng không nghe phụ mẫu khuyên bảo, xa xứ tìm kiếm tiên duyên, lúc đạt được tiên duyên thì phụ mẫu mất, vì thế trong nội tâm hối hận không thôi, hận chính mình khi còn sống không thể tận hiếu, nàng thủ bên mộ phụ mẫu mấy năm mới dập đầu rời đi, qua nhiều năm vẫn như thế này.
Nam tử đồng hành tên là Cam Trạch Quang, chính là đệ tử Linh Lung tông Vô Lượng quốc.
Sở dĩ Phương Tố Tố quen biết hắn, nói đến cũng có quan hệ với Miêu Nghị. Lần cuối cùng nàng gặp Miêu Nghị, phát hiện mình cố gắng nhiều năm nhưng không kéo gần chênh lệch, sư môn của nàng tại Vô Lượng quốc quá nhỏ, ngay cả chưởng môn cũng chỉ có tu vi Hồng Liên, thử hỏi nàng có thể thế nào, môn phái nhỏ không đủ để chèo chống lý tưởng của nàng, nàng lại đưa mắt về nơi xa hơn.
Địa phương lớn nhất Vô Lượng quốc là Vô Lượng Thiên, Vô Lượng Thiên không phải nàng có thể tiếp cận, lui mà cầu tiếp theo, nàng lập tức nhìn trúng Linh Linh tông có quan hệ với Vô Lượng Thiên. Trải qua kết giao mới quen biết Cam Trạch Quang.
Đối với Phương Tố Tố mà nói, lai lịch Cam Trạch Quang không nhỏ, sư phụ hắn là sư huynh Hạng Bách Đình của Yêu Nhược Tiên.
Nàng có ý hi vọng Cam Trạch Quang có thể dẫn tiến nàng gia nhập Linh Lung tông, việc này làm gì dễ dàng như thế, đừng nói Linh Lung tông, cho dù là môn phái nào cũng không tùy tiện thu người. Mà Cam Trạch Quang vừa ý tư sắc của nàng, thích nàng cho nên theo đuổi, thậm chí lần này Phương Tố Tố về nhà tảo mộ phụ mẫu cũng đi theo.
Đối với tu sĩ mà nói, thành Đông Lai cách thành Trường Phong không xa, đều lệ thuộc Nam Tuyên Phủ. Trong lúc tảo mộ đi đến đây, trên đường nghe tiếng nổ và hai người tới trước Tần Vi Vi một bước, cũng tận mắt nhìn thấy Miêu Nghị bị Minh Đường Lang trọng thương.
Minh Đường Lang lui về Cam Trạch Quang vốn định bắt giữ Miêu Nghị trọng thương, lại nhìn thấy năm con Đường Lang nên kiêng kị, tăng thêm Tần Vi Vi lại đến nên ẩn nấp theo sau.
Cam Trạch Quang cười nói:
- Đương nhiên nhận ra! Tố Tố, ngươi đúng là phúc tinh của ta, nếu lần này không theo ngươi về tảo mộ, ta cũng không lập đại công! Gia hỏa bị thương không phải ai khác, chính là Miêu tặc.
Phương Tố Tố khẽ giật mình, cũng chưa kịp nhớ ra là ai, hỏi:
- Miêu tặc?
Cam Trạch Quang cười nói:
- Chẳng lẽ còn có mấy Miêu tặc sao? Miêu tặc đại dảnh đỉnh đỉnh trong giới tu hành, một trong năm túc chủ Tinh Túc Hải, cưới bà chủ khách sạn Phong Vân, chẳng lẽ ngươi chưa nghe nói qua?
Phương Tố Tố kinh ngạc nói:
- Hắn chính là Miêu Nghị? Cam đại ca, ngươi xác nhận là hắn?
Cam Trạch Quang:
- Không sai! Lúc hắn nháo sự trong Linh Lung tông, ta cũng tận mắt nhìn thấy, làm sao không nhận ra. Còn có nữ nhân ôm hắn, ta cũng gặp tại Linh Lung tông, chính là tiểu thiếp Tần Vi Vi, có nữ nhân này làm bằng chứng thì càng không sai. Miêu tặc đại náo Linh Lung tông, lại giết đệ tử Đạo Thánh, hôm nay thương thế của hắn nặng như vậy, bị ta phát hiện ra, ngươi nói một khi ta truyền tin tức trở về, có người kịp thời tới bắt hắn, như vậy có phải công lớn hay không?
Phương Tố Tố im lặng, thậm chí hận đến ngứa răng, thì ra kẻ làm mình bị sỉ nhục chính là Miêu tặc đại danh đỉnh đỉnh trong giới tu hành, người ta đã sớm có thê thiếp, mình vì hắn mà phụ công ơn dưỡng dục của phụ mẫu, cũng chịu nhiều đau khổ vì hắn.
Đột nhiên nàng phát hiện nội tâm đau khổ, gia nhập Linh Lung tông thì thế nào? Người ta có thể đại náo Linh Lung tông và giết đệ tử Đạo Thánh Phong Bắc Trần, chỉ sợ nàng đời này không thể san bằng chênh lệch.
Cổ Nhàn! Trong đầu Phương Tố Tố xuất hiện cái tên này, năm đó lần cuối cùng gặp Miêu Nghị, Miêu Nghị lừa gạt nàng thuận miệng nói tên giả, trong nội tâm nàng sinh ra hận ý rất lớn.
Đồ vật nữ nhân không chiếm được, thường thường càng thống hận một cách khó hiểu.
- Tố Tố, ngươi tiếp tục đi theo, ta sẽ quay về!
Cam Trạch Quang cầm Linh Thứu trong tay, dặn dò một tiếng.
Phương Tố Tố gật đầu đáp ứng, Cam Trạch Quang ôm Linh Thứu đi xa, không dám cưỡi Linh Thứu khi ở quá gần, sẽ biến thành mục tiêu cho người khác chú ý, một khi đánh rắn động cỏ, công lao không còn...
Thuyền đi mấy ngày tiến vào đường sông rộng rãi, trên sông thỉnh thoảng có người đánh cá hai bên cũng có bến tàu. Địa thế khoáng đạt, Cam Trạch Quang và Phương Tố Tố theo dõi có vẻ phiền phức, không dám tới gần, dễ dàng bị phát hiện, chỉ có thể đi theo từ xa.
Miêu Nghị hiện tại ổn định thương thế, xương cánh tay vỡ nát, cốt cách và huyết nhục nát gần hết, hắn chưa thể khôi phục hoàn toàn, không thể không trảm cánh tay trọng sinh.
Trọng sinh mang thống khổ khó có thể thừa nhận nổi, đây là lần thứ hai Miêu Nghị trải qua việc này, may mắn hắn hôm nay có Tinh Hoa Tiên Thảo, thời gian trọng sinh ngắn đi rất nhiều.
Tần Vi Vi ba người đau lòng, trên đường khóc nhiều lần.
Sau khi có thể đi đi lại lại, Miêu Nghị đi lên đầu thuyền thông khí, trên trán vì đau đớn mà đổ mồ hôi lạnh, y phục trên người ướt đẫm dựa vào lan can, lúc này mới khỏe một ít, hắn không muốn nằm buồn bực trong khoang thuyền.
Tần Vi Vi cắn răng hỏi:
- Là ai đánh ngươi trọng thương như vậy?
Miêu Nghị cười khổ nói:
- Không phải người! Là ta ăn no không có việc gì chọc Minh Đường Lang trong Vạn Trượng Hồng Trần. Vi Vi, sau này ngươi nhớ kỹ, Minh Đường Lang hình thể to lớn trong Vạn Trượng Hồng Trần có thực lực vượt xa người thường, ta không đỡ nổi một kích của nó, ta cũng khẳng định lục thánh không phải đối thủ của nó, ngươi đừng trêu chọc.
Linh Lung tông, sau khi Hạng Bách Đình nhận được tin tức của đệ tử Cam Trạch Quang đưa tin, hắn lập tứ thông báo với sư tôn.