Mạnh Như nói:
- Xem ra lục đại kỳ công có bí pháp không muốn người ta biết, Bạch chủ cũng không báo cho chúng ta. Hiện tại có thể khẳng định, những người này tất nhiên không thoát liên hệ với Bạch chủ, nếu không sao có thể dùng bí pháp ngăn cản hồng nhan bạc mệnh?
Trong sương mù đỏ rực, Miêu Nghị từ trên cao bay xuống đất, hắn lập tức mở thiên nhãn bay đúng phương vị dò xét ra trận pháp, mãi cho đến khi đáp xuống đất cũng không nhìn thấy trận pháp công kích mình.
Nhìn bộ dạng ngọn núi bị gọt đỉnh núi, Miêu Nghị nhìn chung quanh, hắn thu thiên nhãn tránh tiêu hao pháp lực quá độ, hết nhìn đông tới nhìn tây đi quanh đỉnh núi vài vòng, cuối cùng hắn đứng gần cây cột hồng tinh chính giữa ngọn núi.
Cây cột thô to như bắp đùi, cao hơn một trượng.
Miêu Nghị không dám khẳng định đây có phải trận nhãn hay không, thò tay sờ lên cây cột và thi pháp điều tra.
Không điều tra không biết, vừa điều tra Miêu Nghị phát hiện cây cột hồng tinh cũng không chỉ dài như thế, nó còn có hơn mười trượng cắm dưới đất.
Hắn thi pháp dò xét tình hình bên trong cây cột, lập tức cảm nhận được lực lượng mờ mịt, căn cứ lực đạo và mạch lạc lực đạo tỏa ra, một hình vẽ nhanh chóng xuất hiện trong mắt mình, hắn dùng cảm xúc dò xét hình vẽ kia, một đồ hình mạng nhện xuất hiện trong đầu hắn, chính là mạch lạc ngọn núi chung quanh, cũng chính là trận đồ Miêu Nghị dùng thiên nhãn nhìn thấy trên không trung.
Lực lượng mờ mịt này không ngừng miêu tả cảnh sắc núi sông, Miêu Nghị ẩn ẩn cảm nhận được cả tinh cầu đang xoay tròn, Lực lượng xoay tròn phát ra từ địa tâm của tinh cầu, bởi vì lực lượng mờ mịt từ cây cột khóa chặc và phóng xạ khắp tinh cầu, từ đó hình thành tuần hoàn qua lại sinh sinh bất tức, cây cột này chính là trung tâm của cả hành tinh.
Cho dù Miêu Nghị không hiểu trận pháp gì cũng có thể kết luận cây cột hồng tinh này chính là trận nhãn, một khi nhổ cây cột này, lực lượng trận pháp do cây cột chịu tải cũng sụp đổ.
Nội tâm Miêu Nghị sợ hãn thán phục, hôm nay hắn lĩnh hội được trận pháp thần kỳ, thì ra trận pháp còn có thể không mượn dùng năng lượng Kết Đan, trực tiếp mượn lực lượng tinh cầu vận chuyển bày trận, chỉ cần tinh cầu không hủy sẽ tiếp tục vận chuyển mãi mãi, trận pháp cũng tồn tại vĩnh viễn.
Dùng lực lượng tinh cầu bày trận, quả nhiên Bạch chủ danh bất hư truyền! Nội tâm Miêu Nghị càng sợ hãi thán phục thêm một phần.
Trong đầu có hình dáng trận pháp, Miêu Nghị biết rõ phá trận như thế nào, hai tay ôm lấy cây cột hồng tinh và dùng sức nhổ đi.
Bằng tu vi của hắn có thể lay động núi sông, ai ngờ cây cột như định hải thần châm, nó không di chuyển chút nào, mặc hắn dùng bao nhiêu lực cũng không thể lay động một phần nhỏ.
Sau khi dùng sức không có kết quả, Miêu Nghị lại thi pháp điều tra bên cạnh, hắn mới hiểu được, lực lượng tinh cầu vận chuyển tập trung vào cây cột cho nên định trụ nó vững vàng, bản thân mình dùng sức dối kháng lực quay của cả tinh cầu, chút tu vi của hắn không đủ nhìn.
Phương pháp này không thông, Miêu Nghị lại nghĩ biện pháp khác, hắn đánh một quyền lên mặt đất.
Oanh! Một tiếng nổ kinh thiên động địa xuất hiện, âm thanh kim loại va chạm vang vọng trong hư không, mặt đất xuất hiện một lỗ thủng như cái bát.
Miêu Nghị kinh ngạc nhìn dấu vết nắm đấm của mình trên mặt đất, không nghĩ tới mặt đất cứng rắn như vậy, không ngờ bằng tu vi của mình đánh ra một lỗ thủng lớn như cái bát mà thôi.
Sau khi giật mình hắn cũng hiểu ra, nơi đây bị thi pháp bày trận dẫn đạo lực vận chuyển của tinh cầu cho nên mặt đất càng ngày càng cứng, nếu không cũng không thể định trụ cây cột trên mặt đất.
Hắn phất tay cầm Nghịch Lân Thương, oanh! Hắn đâm một kích vào mặt đất, xuất hiện cảnh tượng cát bay đá chạy.
Hắn phát hiện sử dụng vũ khí có hiệu quả tốt hơn dùng nắm đấm, trước mặt xuất hiện cái động to bằng thân người.
Miêu Nghị ngẩng đầu nhìn cây cột hồng tinh, phía dưới còn sâu hơn mười trượng, nếu cho hắn đào thì đào cả ngày cũng không xong.
Ba!
Hắn đưa tay vỗ trán, dường như nghĩ đến cái gì, thu Nghịch Lân Thương sau đó phất tay ném Đường Lang ra thăm dò, quan sát Đường Lang có dị thường gì hay không, hắn cũng không dám xác định sương mù màu đỏ chung quanh giống với Tiểu Thế Giới, dù sao sương mù màu đỏ nơi đây không có dấu hiệu chuyển thành màu trắng.
Kết quả không phát hiện cảnh tượng gì khác, sương mù màu đỏ nơi đây không ảnh hưởng Đường Lang, hắn lập tức thả ba mươi lăm con Đường Lang ra ngoài.
Trước kia dựa theo ý của Vân Tri Thu là muốn Miêu mang tám mươi lăm con Đường Lang theo phòng thân, Miêu Nghị cảm thấy nếu có ba mươi lăm con còn không thể bảo vệ bản thân, tám mươi lăm con cũng không dùng được. Hôm nay đám Đường Lang đã quen với phương thức chăn nuôi, cho dù không có mặt Miêu Nghị cũng có thể lưu cho đám người Vân Tri Thu làm tiền vốn sống sót.
Vừa truyền ý niệm, hắn phất tay chỉ vào mặt đất, ba mươi lăm con Đường Lang lập tức vây quanh cây cột hồng tinh, chúng sử dụng răng nanh và lợi trảo ra sức đào đất, hiệu quả đào móc không tệ, chúng nhanh chóng đào mặt đất cứng rắn thành nhiều cái lỗ, ba mươi lăm con Đường Lang chui xuống dưới đất, dưới đất sinh ra âm thanh sàn sạt.
Nửa canh giờ sau, Miêu Nghị không ngừng kiểm tra tiến độ, phát hiện cây cột hồng tinh hơi nghiêng, hắn lập tức thi pháp rút cây cột lên, tay vừa sờ vào cây cột liền khiếp sợ.
Hắn phát hiện lực lượng mờ mịt dưới lòng đất thoát ra, ba mươi lăm con Đường Lang cũng bò ra khỏi hang động, mặt đất có dấu hiệu rung chuyển lắc lư, chung quanh xuất hiện vết rạn như mạng nhện.
Miêu Nghị kinh ngạc, hắn vung tay thu ba mươi lăm con Đường Lang đang lao ra.
Miêu Nghị vừa thu Đường Lang xong liền bay lên không trung, vào lúc hai chân vừa rời khỏi mặt đất, phía dưới xuất hiện âm thanh ầm ầm rất lớn, bỗng nhiên mặt đất xuất hiện khe rãnh rất sâu.
Sương mù màu đỏ phóng lên trời, Miêu Nghị không phát hiện tình hình phía dưới.
Ầm ầm!
Bỗng nhiên ngọn núi sinh ra âm thanh rạn nứt nghe rõ ràng, Miêu Nghị mở thiên nhãn quan sát, đột nhiên một cột sáng từ dưới đất bay thẳng lên bầu trời.
Chỉ thấy bình đài trên đỉnh núi sụp đổ, cây cột hồng tinh nghiêng nhiều. Cả ngọn núi bị lực lượng mờ mịt đè ép rất mạnh, từ dấu hiệu rạn nứt của đỉnh núi có thể thấy lực lượng đè ép tăng lên rất nhanh.
Chung quanh đỉnh núi xuất hiện vết rạn to lớn như thung lũng, vết rạn không ngừng lan rộng ra chung quanh, khe rãnh giống như cự long thoát khốn phá hủy mặt đất bay lên trời, bụi mù bao phủ không gian xen lẫn với sương mù đỏ rực chung quanh.
Ầm ầm ầm...
Mặt đất biến hóa kéo theo bầu trời sinh ra tiếng nổ tung, sương mù màu đỏ bao phủ khắp không gian quay cuồng. Miêu Nghị không biết rõ hậu quả mình vừa làm sẽ tạo ra cái gì.
Trên không trung, cả đám phản tặc nghe được tiếng nứt vỡ kinh thiên động địa phía dới. Lúc đang lắng nghe lại phát hiện gió bắt đầu thổi. Ngay sau đó khí lưu bốn phía mạnh hơn, cuồng phong càn quét sương mù màu đỏ phía dưới, dường như chúng đột phá giới hạn bay lên cao hơn.
- Xem ra lục đại kỳ công có bí pháp không muốn người ta biết, Bạch chủ cũng không báo cho chúng ta. Hiện tại có thể khẳng định, những người này tất nhiên không thoát liên hệ với Bạch chủ, nếu không sao có thể dùng bí pháp ngăn cản hồng nhan bạc mệnh?
Trong sương mù đỏ rực, Miêu Nghị từ trên cao bay xuống đất, hắn lập tức mở thiên nhãn bay đúng phương vị dò xét ra trận pháp, mãi cho đến khi đáp xuống đất cũng không nhìn thấy trận pháp công kích mình.
Nhìn bộ dạng ngọn núi bị gọt đỉnh núi, Miêu Nghị nhìn chung quanh, hắn thu thiên nhãn tránh tiêu hao pháp lực quá độ, hết nhìn đông tới nhìn tây đi quanh đỉnh núi vài vòng, cuối cùng hắn đứng gần cây cột hồng tinh chính giữa ngọn núi.
Cây cột thô to như bắp đùi, cao hơn một trượng.
Miêu Nghị không dám khẳng định đây có phải trận nhãn hay không, thò tay sờ lên cây cột và thi pháp điều tra.
Không điều tra không biết, vừa điều tra Miêu Nghị phát hiện cây cột hồng tinh cũng không chỉ dài như thế, nó còn có hơn mười trượng cắm dưới đất.
Hắn thi pháp dò xét tình hình bên trong cây cột, lập tức cảm nhận được lực lượng mờ mịt, căn cứ lực đạo và mạch lạc lực đạo tỏa ra, một hình vẽ nhanh chóng xuất hiện trong mắt mình, hắn dùng cảm xúc dò xét hình vẽ kia, một đồ hình mạng nhện xuất hiện trong đầu hắn, chính là mạch lạc ngọn núi chung quanh, cũng chính là trận đồ Miêu Nghị dùng thiên nhãn nhìn thấy trên không trung.
Lực lượng mờ mịt này không ngừng miêu tả cảnh sắc núi sông, Miêu Nghị ẩn ẩn cảm nhận được cả tinh cầu đang xoay tròn, Lực lượng xoay tròn phát ra từ địa tâm của tinh cầu, bởi vì lực lượng mờ mịt từ cây cột khóa chặc và phóng xạ khắp tinh cầu, từ đó hình thành tuần hoàn qua lại sinh sinh bất tức, cây cột này chính là trung tâm của cả hành tinh.
Cho dù Miêu Nghị không hiểu trận pháp gì cũng có thể kết luận cây cột hồng tinh này chính là trận nhãn, một khi nhổ cây cột này, lực lượng trận pháp do cây cột chịu tải cũng sụp đổ.
Nội tâm Miêu Nghị sợ hãn thán phục, hôm nay hắn lĩnh hội được trận pháp thần kỳ, thì ra trận pháp còn có thể không mượn dùng năng lượng Kết Đan, trực tiếp mượn lực lượng tinh cầu vận chuyển bày trận, chỉ cần tinh cầu không hủy sẽ tiếp tục vận chuyển mãi mãi, trận pháp cũng tồn tại vĩnh viễn.
Dùng lực lượng tinh cầu bày trận, quả nhiên Bạch chủ danh bất hư truyền! Nội tâm Miêu Nghị càng sợ hãi thán phục thêm một phần.
Trong đầu có hình dáng trận pháp, Miêu Nghị biết rõ phá trận như thế nào, hai tay ôm lấy cây cột hồng tinh và dùng sức nhổ đi.
Bằng tu vi của hắn có thể lay động núi sông, ai ngờ cây cột như định hải thần châm, nó không di chuyển chút nào, mặc hắn dùng bao nhiêu lực cũng không thể lay động một phần nhỏ.
Sau khi dùng sức không có kết quả, Miêu Nghị lại thi pháp điều tra bên cạnh, hắn mới hiểu được, lực lượng tinh cầu vận chuyển tập trung vào cây cột cho nên định trụ nó vững vàng, bản thân mình dùng sức dối kháng lực quay của cả tinh cầu, chút tu vi của hắn không đủ nhìn.
Phương pháp này không thông, Miêu Nghị lại nghĩ biện pháp khác, hắn đánh một quyền lên mặt đất.
Oanh! Một tiếng nổ kinh thiên động địa xuất hiện, âm thanh kim loại va chạm vang vọng trong hư không, mặt đất xuất hiện một lỗ thủng như cái bát.
Miêu Nghị kinh ngạc nhìn dấu vết nắm đấm của mình trên mặt đất, không nghĩ tới mặt đất cứng rắn như vậy, không ngờ bằng tu vi của mình đánh ra một lỗ thủng lớn như cái bát mà thôi.
Sau khi giật mình hắn cũng hiểu ra, nơi đây bị thi pháp bày trận dẫn đạo lực vận chuyển của tinh cầu cho nên mặt đất càng ngày càng cứng, nếu không cũng không thể định trụ cây cột trên mặt đất.
Hắn phất tay cầm Nghịch Lân Thương, oanh! Hắn đâm một kích vào mặt đất, xuất hiện cảnh tượng cát bay đá chạy.
Hắn phát hiện sử dụng vũ khí có hiệu quả tốt hơn dùng nắm đấm, trước mặt xuất hiện cái động to bằng thân người.
Miêu Nghị ngẩng đầu nhìn cây cột hồng tinh, phía dưới còn sâu hơn mười trượng, nếu cho hắn đào thì đào cả ngày cũng không xong.
Ba!
Hắn đưa tay vỗ trán, dường như nghĩ đến cái gì, thu Nghịch Lân Thương sau đó phất tay ném Đường Lang ra thăm dò, quan sát Đường Lang có dị thường gì hay không, hắn cũng không dám xác định sương mù màu đỏ chung quanh giống với Tiểu Thế Giới, dù sao sương mù màu đỏ nơi đây không có dấu hiệu chuyển thành màu trắng.
Kết quả không phát hiện cảnh tượng gì khác, sương mù màu đỏ nơi đây không ảnh hưởng Đường Lang, hắn lập tức thả ba mươi lăm con Đường Lang ra ngoài.
Trước kia dựa theo ý của Vân Tri Thu là muốn Miêu mang tám mươi lăm con Đường Lang theo phòng thân, Miêu Nghị cảm thấy nếu có ba mươi lăm con còn không thể bảo vệ bản thân, tám mươi lăm con cũng không dùng được. Hôm nay đám Đường Lang đã quen với phương thức chăn nuôi, cho dù không có mặt Miêu Nghị cũng có thể lưu cho đám người Vân Tri Thu làm tiền vốn sống sót.
Vừa truyền ý niệm, hắn phất tay chỉ vào mặt đất, ba mươi lăm con Đường Lang lập tức vây quanh cây cột hồng tinh, chúng sử dụng răng nanh và lợi trảo ra sức đào đất, hiệu quả đào móc không tệ, chúng nhanh chóng đào mặt đất cứng rắn thành nhiều cái lỗ, ba mươi lăm con Đường Lang chui xuống dưới đất, dưới đất sinh ra âm thanh sàn sạt.
Nửa canh giờ sau, Miêu Nghị không ngừng kiểm tra tiến độ, phát hiện cây cột hồng tinh hơi nghiêng, hắn lập tức thi pháp rút cây cột lên, tay vừa sờ vào cây cột liền khiếp sợ.
Hắn phát hiện lực lượng mờ mịt dưới lòng đất thoát ra, ba mươi lăm con Đường Lang cũng bò ra khỏi hang động, mặt đất có dấu hiệu rung chuyển lắc lư, chung quanh xuất hiện vết rạn như mạng nhện.
Miêu Nghị kinh ngạc, hắn vung tay thu ba mươi lăm con Đường Lang đang lao ra.
Miêu Nghị vừa thu Đường Lang xong liền bay lên không trung, vào lúc hai chân vừa rời khỏi mặt đất, phía dưới xuất hiện âm thanh ầm ầm rất lớn, bỗng nhiên mặt đất xuất hiện khe rãnh rất sâu.
Sương mù màu đỏ phóng lên trời, Miêu Nghị không phát hiện tình hình phía dưới.
Ầm ầm!
Bỗng nhiên ngọn núi sinh ra âm thanh rạn nứt nghe rõ ràng, Miêu Nghị mở thiên nhãn quan sát, đột nhiên một cột sáng từ dưới đất bay thẳng lên bầu trời.
Chỉ thấy bình đài trên đỉnh núi sụp đổ, cây cột hồng tinh nghiêng nhiều. Cả ngọn núi bị lực lượng mờ mịt đè ép rất mạnh, từ dấu hiệu rạn nứt của đỉnh núi có thể thấy lực lượng đè ép tăng lên rất nhanh.
Chung quanh đỉnh núi xuất hiện vết rạn to lớn như thung lũng, vết rạn không ngừng lan rộng ra chung quanh, khe rãnh giống như cự long thoát khốn phá hủy mặt đất bay lên trời, bụi mù bao phủ không gian xen lẫn với sương mù đỏ rực chung quanh.
Ầm ầm ầm...
Mặt đất biến hóa kéo theo bầu trời sinh ra tiếng nổ tung, sương mù màu đỏ bao phủ khắp không gian quay cuồng. Miêu Nghị không biết rõ hậu quả mình vừa làm sẽ tạo ra cái gì.
Trên không trung, cả đám phản tặc nghe được tiếng nứt vỡ kinh thiên động địa phía dới. Lúc đang lắng nghe lại phát hiện gió bắt đầu thổi. Ngay sau đó khí lưu bốn phía mạnh hơn, cuồng phong càn quét sương mù màu đỏ phía dưới, dường như chúng đột phá giới hạn bay lên cao hơn.