Miêu Nghị thở dài:
- Ta nói nha đầu, trà không phải ngâm như vậy.
Nhìn thấy nha đầu đang xấu hổ, hắn âm thầm lắc đầu, không cần phải nói, nha đầu tại Luyện Ngục chi địa khẳng định chưa từng làm qua việc này, quay đầu lại thi pháp la lớn.
- Triệu Thanh, ngươi tới đây một lúc.
- Đại nhân!
Dương Triệu Thanh đi vào rất nhanh.
Miêu Nghị chỉ vào chén trà và nói.
- Nàng chưa từng làm qua những việc vặt vãnh này. Dẫn đi dạy nàng làm thế nào, cũng không thể khách đến thăm lại ăn cỏ nha.
- Dạ!
Dương Triệu Thanh quay người nói với Hải Bình Tâm:
- Đi theo ta.
Hải Bình Tâm lúc này rời đi, sau đó nàng quay đầu nói với Miêu Nghị:
- Về sau không được gọi ta là nha đầu, ta không nhỏ, nghe là lạ.
Miêu Nghị nghe xong vui lên, nghĩ thầm lúc ngươi còn trong bụng mẹ ta đã gặp ngươi rồi, bảo ngươi nha đầu thế nào?
Phất phất tay, tỏ vẻ biết rõ, hắn có gọi hay không có trời mới biết.
Dương Triệu Thanh dẫn Hải Bình Tâm ra khỏi hậu hoa viên, lại nhìn thấy Dương Khánh đi tới liền chào hỏi, Dương Khánh thấy Hải Bình Tâm bĩu môi, hỏi Dương Triệu Thanh:
- Xảy ra chuyện gì?
Nói thật, đột nhiên trong Thủ Thành Cung xuất hiện Hải Bình Tâm là người chưa từng gặp qua bao giờ, tất cả mọi người cảm thấy kỳ quái.
Dương Triệu Thanh cười khổ:
- Không biết ngâm trà, đại nhân bảo ta dạy.
Dương Khánh thâm ý “Ah” một tiếng, đưa mắt nhìn hai người rời đi, ánh mắt lập loè, cau mày lẩm bẩm.
- Không biết ngâm trà...
Rất nhanh, Bảo Liên rời đi, bên cạnh Ngưu đại thống lĩnh đã có người truyền tin mới xuất hiện.
Cũng không có chuyện gì, trong các thiên nhai đang nghị luận việc Ngưu đại thống lĩnh tát mặt bảy đại thống lĩnh Nghiêm Tố, nghe nói còn xảo trá mỗi người hai ngàn vạn viên Tiên Nguyên đan, tin tức là Miêu Nghị cố ý bảo người thả ra ngoài.
Lúc đầu mọi người còn không biết tin tức là thật hay giả, nhưng người bị hại không lên tiếng, im lặng thừa nhận sự thật này, Ngưu đại thống lĩnh dùng phương thức cường hãn rửa nhục biến thành chủ đề bàn tán trong thiên nhai, chuyện Ngưu đại thống lĩnh năm đó chịu nhục cũng biến thành cách nói khác. Còn có ai dám cười nhạo hắn?
- Chậc chậc! Phu nhân, đại thống lĩnh trước sau vẫn lợi hại như cũ, ta biết ngay đại thống lĩnh không dễ chọc như vậy, không phải không báo mà là thời cơ chưa tới, nhìn xem, bị ta nói trúng, thu cả vốn lẫn lãi. Chỉ bằng đám người có bối cảnh cũng bị tát, lúc này không dám thả cái rắm. Thú vị, rất thú vị.
Trong phủ thống lĩnh khu tây, trên đình đài lầu các, Từ Đường Nhiên tiếp trà Tuyết Linh Lung đưa tới, hắn chậc chậc tán thưởng, uống trà thơm như rượu ngon.
Với người đi theo Miêu Nghị, Miêu Nghị lần này rửa nhục đã không chỉ là rửa nhục, người phía dưới không tiếp xúc nổi chuyện phía trên, cũng không biết tình huống cấp trên như thế nào, thường thường chỉ nhìn kết quả, Miêu Nghị cường thế làm cho người dưới tin tưởng hắn, cũng gia tăng uy tín Miêu Nghị trong suy nghĩ mọi người.
Áo trắng như tuyết, Tuyết Linh Lung đã thành thiếu phụ nên ít câu nệ hơn trước, như nàng đã trở nên thong dong bình tĩnh, mỉm cười ngồi ở một bên, hỏi:
- Bảy đại thống lĩnh kia đều có bối cảnh, ngài không sợ đại thống lĩnh gặp chuyện không may? Dường như đại nhân rất tôn sùng đại thống lĩnh?
- Không phải tôn sùng hay không tôn sùng.
Từ Đường Nhiên đặt chén trà xuống khoát khoát tay, thở dài:
- Thiên Hương lâu nằm bên cạnh tiệm tạp hóa Chính Khí, không cần ta nhiều lời tình hình tiệm tạp hóa Chính Khí quật khởi, phu nhân biết rõ hơn ta, ngay cả cửa hàng quyền quý cũng bị kẻ khác áp không ngẩng đầu lên nổi, tiệm tạp hóa Chính Khí lại dễ dàng sinh tồn trong khe hẹp và quật khởi, tất cả các nhà khác ngăn cản không nổi, từ nơi này có thể nhìn ra đại thống lĩnh là dạng người gì. Có lẽ các ngươi không rõ lắm, lúc đại thống lĩnh còn làm thiên tướng ta đã lăn lộn chung với hắn, thời điểm ở Đãng Âm Sơn mọi người vì tranh vị trí thống lĩnh khu đông và khu tây, liên thủ chèn ép hắn, ngươi không nhìn thấy tình hình lúc đó, Hứa Đức đánh lén đâm sau lưng đại thống lĩnh một thương, kết quả vẫn bị đại thống lĩnh quay giáo phản kích, cuối cùng những người khác đều chết, may mắn ta phản ứng nhanh mới tránh thoát một kiếp, nhưng ta cũng bị hắn gài bẫy, hại Hạ Hầu gấu đen bắt ta không buông...
Tuyết Linh Lung nghiêng tai lắng nghe, lắng nghe quá trình Đãng Âm Sơn năm đó, cũng hãi hùng khiếp vía tình cảnh của Miêu Nghị lúc ấy, không nghĩ tới một đám đồng liêu vì vị trí thống lĩnh sẵn sàng ra tay đâm sau lưng, về sau lại bị Miêu Nghị dẫn họa lên người phu quân của mình, làm hắn khóc không ra nước mắt.
- Ta đi chung với hắn vào khảo hạch tại Vô Sinh chi địa, Trịnh Như Long mưu sát đại thống lĩnh, kết quả bị đại thống lĩnh tru sát, tất cả mọi người không dám đi Vong Ưu Lâm, đại thống lĩnh độc thân xông vào. Ta không ngờ về sau lại xuất hiện Ngưu Hữu Tài, Ngưu Hữu Thọ chạy tới hỗ trợ, ta là kẻ đần. Về sau kéo bè kéo cánh khắp nơi, Dương Thái và Mộ Dung Tinh Hoa đều kết minh với người khác, may mắn ta lúc ấy anh minh, chúng ta không có bối cảnh chỗ dựa không lấy được thành tích trở lại cho nên cực lực khuyên đại thống lĩnh kết minh với người khác. Cuối cùng thì sao, nói rõ ta lựa chọn đúng, Dương Thái chết, Mộ Dung Tinh Hoa lại tìm trở lại, tính tình của nàng biến hóa, quỷ mới biết rõ nàng nhận phải tình cảnh như thế nào, chỉ bằng nàng cũng có thể giết đám người kia? Ta chẳng muốn đâm phá nàng đắc tội với người mà thôi. Lúc ấy quyết chiến vào thời khắc khảo hạch chấm dứt, đại thống lĩnh vô cùng dũng mãnh. Có thể nói nhất chiến thành danh, ta và Mộ Dung Tinh Hoa chỉ đi theo sau chiếm tiện nghi mà thôi...
Nghe liệt kê từng chuyện cũ, Tuyết Linh Lung hãi hùng khiếp vía, phát hiện người nào đó bò lên vị trí đại thống lĩnh không dễ dàng. Lại ngươi lừa ta gạt, ngươi chết ta sống giết ra, tuyệt không phải may mắn.
- Về sau ngươi cũng nghe chuyện khảo hạch địa ngục, ngay cả Chấn Thiên Cổ của Thiên đình cũng bị hắn nện, đơn thương độc mã giết ba ra ba vào trong trăm vạn đại quân, cuối cùng còn lấy được bài danh thứ chín. Tuy bị miễn đi nhưng có thể dùng hai từ dũng mãnh hình dung. Ngươi cũng nhìn thấy hai lần huyết tẩy thiên nhai, hai lần đều giết máu chảy thành sông, trong đó một ít chuyện không lộ ra ánh sáng có ta tham gia vào trong đó, đây là việc đắc tội với tất cả quyền quý trong triều đình, hết lần này tới lần khác lại không có việc gì, ngưu rối tinh rối mù.
- Tu sĩ Thải Liên hành thích trước Thủ Thành Cung dọa ta sợ hồn phi phách tán, kết quả đại thống lĩnh thế nào, hắn vô cùng tỉnh táo. Hắn dùng một mũi tên tiêu diệt tên tu sĩ Thải Liên. Bảy đại thống lĩnh trong Đông Hoa tổng trấn phủ đều có bối cảnh lai lịch, đại thống lĩnh lại dám vơ vét tài sản của bọn họ, mỗi người hai ngàn vạn viên Tiên Nguyên đan đấy, còn tát mỗi người một cái, ngươi cảm thấy đại thống lĩnh dám làm chuyện không nắm chắc sao? Không hổ là họ ngưu, đúng là ngưu nhân, sau khi hắn trở về thiên nhai, làm ra những chuyện người thường không dám làm, người bình thường tùy tiện làm một chuyện đã khó lường.
- Ta nói nha đầu, trà không phải ngâm như vậy.
Nhìn thấy nha đầu đang xấu hổ, hắn âm thầm lắc đầu, không cần phải nói, nha đầu tại Luyện Ngục chi địa khẳng định chưa từng làm qua việc này, quay đầu lại thi pháp la lớn.
- Triệu Thanh, ngươi tới đây một lúc.
- Đại nhân!
Dương Triệu Thanh đi vào rất nhanh.
Miêu Nghị chỉ vào chén trà và nói.
- Nàng chưa từng làm qua những việc vặt vãnh này. Dẫn đi dạy nàng làm thế nào, cũng không thể khách đến thăm lại ăn cỏ nha.
- Dạ!
Dương Triệu Thanh quay người nói với Hải Bình Tâm:
- Đi theo ta.
Hải Bình Tâm lúc này rời đi, sau đó nàng quay đầu nói với Miêu Nghị:
- Về sau không được gọi ta là nha đầu, ta không nhỏ, nghe là lạ.
Miêu Nghị nghe xong vui lên, nghĩ thầm lúc ngươi còn trong bụng mẹ ta đã gặp ngươi rồi, bảo ngươi nha đầu thế nào?
Phất phất tay, tỏ vẻ biết rõ, hắn có gọi hay không có trời mới biết.
Dương Triệu Thanh dẫn Hải Bình Tâm ra khỏi hậu hoa viên, lại nhìn thấy Dương Khánh đi tới liền chào hỏi, Dương Khánh thấy Hải Bình Tâm bĩu môi, hỏi Dương Triệu Thanh:
- Xảy ra chuyện gì?
Nói thật, đột nhiên trong Thủ Thành Cung xuất hiện Hải Bình Tâm là người chưa từng gặp qua bao giờ, tất cả mọi người cảm thấy kỳ quái.
Dương Triệu Thanh cười khổ:
- Không biết ngâm trà, đại nhân bảo ta dạy.
Dương Khánh thâm ý “Ah” một tiếng, đưa mắt nhìn hai người rời đi, ánh mắt lập loè, cau mày lẩm bẩm.
- Không biết ngâm trà...
Rất nhanh, Bảo Liên rời đi, bên cạnh Ngưu đại thống lĩnh đã có người truyền tin mới xuất hiện.
Cũng không có chuyện gì, trong các thiên nhai đang nghị luận việc Ngưu đại thống lĩnh tát mặt bảy đại thống lĩnh Nghiêm Tố, nghe nói còn xảo trá mỗi người hai ngàn vạn viên Tiên Nguyên đan, tin tức là Miêu Nghị cố ý bảo người thả ra ngoài.
Lúc đầu mọi người còn không biết tin tức là thật hay giả, nhưng người bị hại không lên tiếng, im lặng thừa nhận sự thật này, Ngưu đại thống lĩnh dùng phương thức cường hãn rửa nhục biến thành chủ đề bàn tán trong thiên nhai, chuyện Ngưu đại thống lĩnh năm đó chịu nhục cũng biến thành cách nói khác. Còn có ai dám cười nhạo hắn?
- Chậc chậc! Phu nhân, đại thống lĩnh trước sau vẫn lợi hại như cũ, ta biết ngay đại thống lĩnh không dễ chọc như vậy, không phải không báo mà là thời cơ chưa tới, nhìn xem, bị ta nói trúng, thu cả vốn lẫn lãi. Chỉ bằng đám người có bối cảnh cũng bị tát, lúc này không dám thả cái rắm. Thú vị, rất thú vị.
Trong phủ thống lĩnh khu tây, trên đình đài lầu các, Từ Đường Nhiên tiếp trà Tuyết Linh Lung đưa tới, hắn chậc chậc tán thưởng, uống trà thơm như rượu ngon.
Với người đi theo Miêu Nghị, Miêu Nghị lần này rửa nhục đã không chỉ là rửa nhục, người phía dưới không tiếp xúc nổi chuyện phía trên, cũng không biết tình huống cấp trên như thế nào, thường thường chỉ nhìn kết quả, Miêu Nghị cường thế làm cho người dưới tin tưởng hắn, cũng gia tăng uy tín Miêu Nghị trong suy nghĩ mọi người.
Áo trắng như tuyết, Tuyết Linh Lung đã thành thiếu phụ nên ít câu nệ hơn trước, như nàng đã trở nên thong dong bình tĩnh, mỉm cười ngồi ở một bên, hỏi:
- Bảy đại thống lĩnh kia đều có bối cảnh, ngài không sợ đại thống lĩnh gặp chuyện không may? Dường như đại nhân rất tôn sùng đại thống lĩnh?
- Không phải tôn sùng hay không tôn sùng.
Từ Đường Nhiên đặt chén trà xuống khoát khoát tay, thở dài:
- Thiên Hương lâu nằm bên cạnh tiệm tạp hóa Chính Khí, không cần ta nhiều lời tình hình tiệm tạp hóa Chính Khí quật khởi, phu nhân biết rõ hơn ta, ngay cả cửa hàng quyền quý cũng bị kẻ khác áp không ngẩng đầu lên nổi, tiệm tạp hóa Chính Khí lại dễ dàng sinh tồn trong khe hẹp và quật khởi, tất cả các nhà khác ngăn cản không nổi, từ nơi này có thể nhìn ra đại thống lĩnh là dạng người gì. Có lẽ các ngươi không rõ lắm, lúc đại thống lĩnh còn làm thiên tướng ta đã lăn lộn chung với hắn, thời điểm ở Đãng Âm Sơn mọi người vì tranh vị trí thống lĩnh khu đông và khu tây, liên thủ chèn ép hắn, ngươi không nhìn thấy tình hình lúc đó, Hứa Đức đánh lén đâm sau lưng đại thống lĩnh một thương, kết quả vẫn bị đại thống lĩnh quay giáo phản kích, cuối cùng những người khác đều chết, may mắn ta phản ứng nhanh mới tránh thoát một kiếp, nhưng ta cũng bị hắn gài bẫy, hại Hạ Hầu gấu đen bắt ta không buông...
Tuyết Linh Lung nghiêng tai lắng nghe, lắng nghe quá trình Đãng Âm Sơn năm đó, cũng hãi hùng khiếp vía tình cảnh của Miêu Nghị lúc ấy, không nghĩ tới một đám đồng liêu vì vị trí thống lĩnh sẵn sàng ra tay đâm sau lưng, về sau lại bị Miêu Nghị dẫn họa lên người phu quân của mình, làm hắn khóc không ra nước mắt.
- Ta đi chung với hắn vào khảo hạch tại Vô Sinh chi địa, Trịnh Như Long mưu sát đại thống lĩnh, kết quả bị đại thống lĩnh tru sát, tất cả mọi người không dám đi Vong Ưu Lâm, đại thống lĩnh độc thân xông vào. Ta không ngờ về sau lại xuất hiện Ngưu Hữu Tài, Ngưu Hữu Thọ chạy tới hỗ trợ, ta là kẻ đần. Về sau kéo bè kéo cánh khắp nơi, Dương Thái và Mộ Dung Tinh Hoa đều kết minh với người khác, may mắn ta lúc ấy anh minh, chúng ta không có bối cảnh chỗ dựa không lấy được thành tích trở lại cho nên cực lực khuyên đại thống lĩnh kết minh với người khác. Cuối cùng thì sao, nói rõ ta lựa chọn đúng, Dương Thái chết, Mộ Dung Tinh Hoa lại tìm trở lại, tính tình của nàng biến hóa, quỷ mới biết rõ nàng nhận phải tình cảnh như thế nào, chỉ bằng nàng cũng có thể giết đám người kia? Ta chẳng muốn đâm phá nàng đắc tội với người mà thôi. Lúc ấy quyết chiến vào thời khắc khảo hạch chấm dứt, đại thống lĩnh vô cùng dũng mãnh. Có thể nói nhất chiến thành danh, ta và Mộ Dung Tinh Hoa chỉ đi theo sau chiếm tiện nghi mà thôi...
Nghe liệt kê từng chuyện cũ, Tuyết Linh Lung hãi hùng khiếp vía, phát hiện người nào đó bò lên vị trí đại thống lĩnh không dễ dàng. Lại ngươi lừa ta gạt, ngươi chết ta sống giết ra, tuyệt không phải may mắn.
- Về sau ngươi cũng nghe chuyện khảo hạch địa ngục, ngay cả Chấn Thiên Cổ của Thiên đình cũng bị hắn nện, đơn thương độc mã giết ba ra ba vào trong trăm vạn đại quân, cuối cùng còn lấy được bài danh thứ chín. Tuy bị miễn đi nhưng có thể dùng hai từ dũng mãnh hình dung. Ngươi cũng nhìn thấy hai lần huyết tẩy thiên nhai, hai lần đều giết máu chảy thành sông, trong đó một ít chuyện không lộ ra ánh sáng có ta tham gia vào trong đó, đây là việc đắc tội với tất cả quyền quý trong triều đình, hết lần này tới lần khác lại không có việc gì, ngưu rối tinh rối mù.
- Tu sĩ Thải Liên hành thích trước Thủ Thành Cung dọa ta sợ hồn phi phách tán, kết quả đại thống lĩnh thế nào, hắn vô cùng tỉnh táo. Hắn dùng một mũi tên tiêu diệt tên tu sĩ Thải Liên. Bảy đại thống lĩnh trong Đông Hoa tổng trấn phủ đều có bối cảnh lai lịch, đại thống lĩnh lại dám vơ vét tài sản của bọn họ, mỗi người hai ngàn vạn viên Tiên Nguyên đan đấy, còn tát mỗi người một cái, ngươi cảm thấy đại thống lĩnh dám làm chuyện không nắm chắc sao? Không hổ là họ ngưu, đúng là ngưu nhân, sau khi hắn trở về thiên nhai, làm ra những chuyện người thường không dám làm, người bình thường tùy tiện làm một chuyện đã khó lường.