Tào Mãn giơ tay ngăn lời của nàng, chỉ nhìn chằm chằm vào phản ứng của lão nhân áo xanh.
Lão nhân áo xanh xác nhận người mình đã rút về mới nói:
- Đông gia, người của chúng ta đã an toàn rút về.
Tào Mãn thở phào, gã sửa sang tất cả số phiếu trên bàn thật ngay ngắn rồi đưa cho lão nhân áo xanh, cười khổ lắc đầu nói:
- Khi không mừng hụt, thứ này là tiền mua mạng của chúng ta, không nuốt trôi được một đồng, chỉ càng cho người dễ xuống tay với chúng ta hơn. Lão Thất hãy đưa số phiếu này đến phủ Tổng Trấn.
Lão nhân áo xanh hoang mang nhận lấy số phiếu.
Nữ chủ trì giật mình kêu lên:
- Đưa đi phủ Tổng Trấn? Ý Tam gia gia không lẽ đây là cạm bẫy của Thiên Đình?
Tào Mãn hỏi ngược lại:
- Ngươi tận mắt nhìn thấy, còn cần hoài nghi sao?
Nữ chủ trì ngơ ngẩn, giây sau vẻ mặt đăm chiêu nhẹ gật đầu, dường như đã hiểu.
Nhưng nữ chủ trì vẫn khó hiểu hỏi:
- Cho dù là cạm bẫy của Thiên Đình nhưng đấy cũng là Thiên Đình tặng không cho chúng ta, tại sao thành tiền mua mạng?
- Tặng không?
Tào Mãn cười khẩy nói:
- Tặng không số tiền lớn này? Ngươi không tưởng tượng xem đây là tiền gì, đó là tiền từ việc đấu giá Phá Pháp cung. Tín nghĩa Phách Mại hành thế nhưng đấu giá thứ này, âm thầm mua bàn nhiều thứ này, đủ để chụp cái mũ tạo phản cho ngươi.
Nữ chủ trì bất bình nói:
- Tam gia gia, phòng đấu giá chúng ta không phải lần đầu tiên đấu giá hàng cấm, tại sao lần này không giữ được? Hơn nữa rõ ràng là Thiên Đình gài bẫy, Thiên Đình chủ động giao cho chúng ta đấu giá thì làm sao trách chúng ta được? Chúng ta luôn kiếm tiền như vậy, dựa vào cái gì đưa trả Thiên Đình, nếu không đưa thì chúng ta sẽ thếnào?
- Nang đó!
Tuyết Linh Lung chỉ vào Tào Mãn, thở dài cái kiểu ngươi còn quá trẻ:
- Chúng ta bình thường đấu giá hàng cấm, Thiên Đình luôn mắt mở mắt nhắm ít khi trở mặt với chúng ta, nhưng nó có sự giới hạn. Đến mức này rồi ngươi có tin là Thiên Đình đã sắp xếp một đống người ở bên ngoài không? Tùy thời có thể cho người một kích trí mạng! Vào phút cuối sự việc vạch trần tất cả ra trước mặt chúng ta, đây là vì không muốn trở mặt với Hạ Hầu gia, cho chúng ta cơ hội nhanh chóng rút về những người tham gia chuyện này, tránh cho việc xảy ra đến nơi mọi người sẽ khó xử. Đây là đã là nể mặt Hạ Hầu gia.
- Nếu chúng ta không biết điều thì chẳng những đấu giá thứ tạo phản còn dám nuốt số tiền lớn của Thiên Đình. Bây giờ việc Tín nhgiã Phách Mại hành đấu giá Phá Pháp cung đã bị mọi người biết, chứng cự đã sắp đặt xong. Đại quân Thiên Đình chở bên ngoài, nếu chúng ta biết điều thì Thiên Đình mượn tay chúng ta đặt bẫy sẽ bỏ không truy cứu trách nhiệm nữa. Nếu chúng ta không biết điều thì tức là vô pháp vô thiên, dám đấu giá hàng cấm giúp đỡ mưu phản.
- Một cái mũ tạo phản chụp xuống, đại quân Thiên Đình sẽ đóng cửa Tín Nghĩa các. Bọn họ nhân danh trước đó đã nể mặt mà chúng ta không biết điều, đạp cái mũi lên mặt. Khi đó gia chủ cũng sẽ không nói gì được, đây chẳng phải là tiền mua mạng thì là gì?
Nữ chủ trì đã hiểu, nghiến răng nói:
- Thiên Đình tính kế hay thật, lợi dụng chúng ta một trận.
Tào Mãn khẽ thở dài:
- Vừa đấm vừa xoa, đây là điểm lợi hại của Thanh Chủ.
Tào Mãn ngoắc lão nhân áo xanh:
- Lão Thất mau đưa đi đi, đao đã kề trên cổ chúng ta, tỏ thái độ muộn thì không còn đường cứu vãn.
Lão nhân áo xanh cất phiếu số nhanh chóng rời đi, không dám chậm trễ:
- Tuân lệnh!
***
Lúc này Miêu Nghị nhanh chóng chạy trốn thầm kêu khổ. Mấy người theo sau Chín Năm Bảy ra khỏi mặt nước trốn vào đường hầm ngầm rối loạn như mê cung, bay tới nhảy lui lung tung. Mới rồi nghe Chiến Như Ý nói đã biết người dẫn đường là Cửu Ngũ Thất, người đấu giá Phá Pháp cung, cũng là người Thiên Đình sắp đặt.
Mấy người chui lên khỏi lòng đất nhanh chóng chạy hướng dãy núi phía tây, một đám người như ong vỡ tổ chui lên từ mặt đất thần kỳ, một đám rậm rạp cắn chết không nhả. Nhưng bọn họ chỉ đuổi theo, rõ ràng có thể đuổi kịp nhưng không vội ra tay, hiển nhiên chưa tìm hiểu kỹ Miêu Nghị, Chiến Như Ý có lá bài gì, hy vọng người khác trước tiên thăm dò giúp mình.
Banđầu Miêu Nghị còn thầm khen kế hoạch của Thiên Đình rất diệu, mấy ngàn người mặc đồ giống y như đúc tản ra thi chắc chắn không ai điều tra được. Ai ngờ trong một đêm yêu ma quỷ quái rất nhanh phản ứng lại, mục tiêu bám chặt bọn họ không thả.
Lúc trước Miêu Nghị không nghĩ ra lý do là gì, sau này phát hiện đi theo Chiến Như Ý là sự sai lầm. Nữ nhân này bộ dáng cao kiều quá bắt mắt, hiếm thấy nữ nhân nào cao ráo như vậy, muốn người ta không phát hiện sơ hở cũng khó.
Nghĩ thông điều này Miêu Nghị chỉ muốn vả miệng mình, đã biết là bẫy, biết rõ đây là Thiên Đình muốn dụ một đám người vào tròng thì làm sao có thể chế tạo hỗn loạn cho bọn họ chạy thoát được. Nếu họ chạy mất thì kế hoạch này không tiếp diễn được, đẩy Chiến Như Ý lên trước cũng vì vẻ ngoài của nàng rất đặc biệt, có thể dụ địch.
Nên cố ý tụ mấy ngàn người chế tạo hỗn loạn chỉ là giả dối, mục đích khiến những kẻ có âm mưu càng tin tưởng hơn.
Miêu Nghị không biết là tên khốn Thiên Đình nào nghĩ ra kế hoạch siêu nham hiểm này, lúc bắt đầu chấp hành không lộ ra chút tiếng gió hại hắn ngu ngốc đi theo Chiến Như Ý chạy, lần này tự chạy vào hố rồi.
Vì để an toàn, khi chạy trốn trong mê cung ngầm Miêu Nghị và Diêm Tu mặc chiến giáp bên dưới áo đen.
Tu vi của Miêu Nghị thấp nhất trong nhóm, Diêm Tu kéo tay hắn giúp sức.
Mắt thấy người rượt theo đằng sau đã có một số mất kiên nhẫn, hai người thở hổn hển nhanh chóng lao lên thử sâu cạn một lần, kịch chiến diễn ra.
Tiếng nổ rền vang, Miêu Nghị và Diêm Tu trốn ở phía sau cùng, một người huơ thương, một người vung búa vừa trốn vừa ngăn cản công kích ập đến.
Hai người hợp sức, Diêm Tu múa búa ngăn chặn, Miêu Nghị đâm thương như rồng ám sát, hai người phối hợp chặt chẽ. Dù tu vi của đối phương cao hơn hai người nhưng vừa chạm mặt đã bị giết.
Chín Năm Bảy ngoái đầu nhìn, mắt lóe tia khen ngợi.
Vù vù vù vù vù!
Mười mấy người từ đằng sau lao lên mạnh hơn kẻ mới bị giết, mới đụng độ mấy đợt đã đánh Miêu Nghị, Diêm Tu hộc máu bay ngược ra ngoài, hai người không thể ngăn cản. Miêu Nghị, Diêm Tu thua bị đánh lui, Chiến Như Ý và Khang Đạo Bình gặp họa, mới va chạm mấy lần cũng bị đánh bay.
Một vệt đỏ xé gió bay tới, Chín Năm Bảy nhảynhảy ra sau cùng đoạn hậu, một cây đại đao lóe ánh sáng xanh đẩy lùi đám người, yểm hộ nhóm Miêu Nghị cực kỳ chật vật chạy trốn.
Lão nhân áo xanh xác nhận người mình đã rút về mới nói:
- Đông gia, người của chúng ta đã an toàn rút về.
Tào Mãn thở phào, gã sửa sang tất cả số phiếu trên bàn thật ngay ngắn rồi đưa cho lão nhân áo xanh, cười khổ lắc đầu nói:
- Khi không mừng hụt, thứ này là tiền mua mạng của chúng ta, không nuốt trôi được một đồng, chỉ càng cho người dễ xuống tay với chúng ta hơn. Lão Thất hãy đưa số phiếu này đến phủ Tổng Trấn.
Lão nhân áo xanh hoang mang nhận lấy số phiếu.
Nữ chủ trì giật mình kêu lên:
- Đưa đi phủ Tổng Trấn? Ý Tam gia gia không lẽ đây là cạm bẫy của Thiên Đình?
Tào Mãn hỏi ngược lại:
- Ngươi tận mắt nhìn thấy, còn cần hoài nghi sao?
Nữ chủ trì ngơ ngẩn, giây sau vẻ mặt đăm chiêu nhẹ gật đầu, dường như đã hiểu.
Nhưng nữ chủ trì vẫn khó hiểu hỏi:
- Cho dù là cạm bẫy của Thiên Đình nhưng đấy cũng là Thiên Đình tặng không cho chúng ta, tại sao thành tiền mua mạng?
- Tặng không?
Tào Mãn cười khẩy nói:
- Tặng không số tiền lớn này? Ngươi không tưởng tượng xem đây là tiền gì, đó là tiền từ việc đấu giá Phá Pháp cung. Tín nghĩa Phách Mại hành thế nhưng đấu giá thứ này, âm thầm mua bàn nhiều thứ này, đủ để chụp cái mũ tạo phản cho ngươi.
Nữ chủ trì bất bình nói:
- Tam gia gia, phòng đấu giá chúng ta không phải lần đầu tiên đấu giá hàng cấm, tại sao lần này không giữ được? Hơn nữa rõ ràng là Thiên Đình gài bẫy, Thiên Đình chủ động giao cho chúng ta đấu giá thì làm sao trách chúng ta được? Chúng ta luôn kiếm tiền như vậy, dựa vào cái gì đưa trả Thiên Đình, nếu không đưa thì chúng ta sẽ thếnào?
- Nang đó!
Tuyết Linh Lung chỉ vào Tào Mãn, thở dài cái kiểu ngươi còn quá trẻ:
- Chúng ta bình thường đấu giá hàng cấm, Thiên Đình luôn mắt mở mắt nhắm ít khi trở mặt với chúng ta, nhưng nó có sự giới hạn. Đến mức này rồi ngươi có tin là Thiên Đình đã sắp xếp một đống người ở bên ngoài không? Tùy thời có thể cho người một kích trí mạng! Vào phút cuối sự việc vạch trần tất cả ra trước mặt chúng ta, đây là vì không muốn trở mặt với Hạ Hầu gia, cho chúng ta cơ hội nhanh chóng rút về những người tham gia chuyện này, tránh cho việc xảy ra đến nơi mọi người sẽ khó xử. Đây là đã là nể mặt Hạ Hầu gia.
- Nếu chúng ta không biết điều thì chẳng những đấu giá thứ tạo phản còn dám nuốt số tiền lớn của Thiên Đình. Bây giờ việc Tín nhgiã Phách Mại hành đấu giá Phá Pháp cung đã bị mọi người biết, chứng cự đã sắp đặt xong. Đại quân Thiên Đình chở bên ngoài, nếu chúng ta biết điều thì Thiên Đình mượn tay chúng ta đặt bẫy sẽ bỏ không truy cứu trách nhiệm nữa. Nếu chúng ta không biết điều thì tức là vô pháp vô thiên, dám đấu giá hàng cấm giúp đỡ mưu phản.
- Một cái mũ tạo phản chụp xuống, đại quân Thiên Đình sẽ đóng cửa Tín Nghĩa các. Bọn họ nhân danh trước đó đã nể mặt mà chúng ta không biết điều, đạp cái mũi lên mặt. Khi đó gia chủ cũng sẽ không nói gì được, đây chẳng phải là tiền mua mạng thì là gì?
Nữ chủ trì đã hiểu, nghiến răng nói:
- Thiên Đình tính kế hay thật, lợi dụng chúng ta một trận.
Tào Mãn khẽ thở dài:
- Vừa đấm vừa xoa, đây là điểm lợi hại của Thanh Chủ.
Tào Mãn ngoắc lão nhân áo xanh:
- Lão Thất mau đưa đi đi, đao đã kề trên cổ chúng ta, tỏ thái độ muộn thì không còn đường cứu vãn.
Lão nhân áo xanh cất phiếu số nhanh chóng rời đi, không dám chậm trễ:
- Tuân lệnh!
***
Lúc này Miêu Nghị nhanh chóng chạy trốn thầm kêu khổ. Mấy người theo sau Chín Năm Bảy ra khỏi mặt nước trốn vào đường hầm ngầm rối loạn như mê cung, bay tới nhảy lui lung tung. Mới rồi nghe Chiến Như Ý nói đã biết người dẫn đường là Cửu Ngũ Thất, người đấu giá Phá Pháp cung, cũng là người Thiên Đình sắp đặt.
Mấy người chui lên khỏi lòng đất nhanh chóng chạy hướng dãy núi phía tây, một đám người như ong vỡ tổ chui lên từ mặt đất thần kỳ, một đám rậm rạp cắn chết không nhả. Nhưng bọn họ chỉ đuổi theo, rõ ràng có thể đuổi kịp nhưng không vội ra tay, hiển nhiên chưa tìm hiểu kỹ Miêu Nghị, Chiến Như Ý có lá bài gì, hy vọng người khác trước tiên thăm dò giúp mình.
Banđầu Miêu Nghị còn thầm khen kế hoạch của Thiên Đình rất diệu, mấy ngàn người mặc đồ giống y như đúc tản ra thi chắc chắn không ai điều tra được. Ai ngờ trong một đêm yêu ma quỷ quái rất nhanh phản ứng lại, mục tiêu bám chặt bọn họ không thả.
Lúc trước Miêu Nghị không nghĩ ra lý do là gì, sau này phát hiện đi theo Chiến Như Ý là sự sai lầm. Nữ nhân này bộ dáng cao kiều quá bắt mắt, hiếm thấy nữ nhân nào cao ráo như vậy, muốn người ta không phát hiện sơ hở cũng khó.
Nghĩ thông điều này Miêu Nghị chỉ muốn vả miệng mình, đã biết là bẫy, biết rõ đây là Thiên Đình muốn dụ một đám người vào tròng thì làm sao có thể chế tạo hỗn loạn cho bọn họ chạy thoát được. Nếu họ chạy mất thì kế hoạch này không tiếp diễn được, đẩy Chiến Như Ý lên trước cũng vì vẻ ngoài của nàng rất đặc biệt, có thể dụ địch.
Nên cố ý tụ mấy ngàn người chế tạo hỗn loạn chỉ là giả dối, mục đích khiến những kẻ có âm mưu càng tin tưởng hơn.
Miêu Nghị không biết là tên khốn Thiên Đình nào nghĩ ra kế hoạch siêu nham hiểm này, lúc bắt đầu chấp hành không lộ ra chút tiếng gió hại hắn ngu ngốc đi theo Chiến Như Ý chạy, lần này tự chạy vào hố rồi.
Vì để an toàn, khi chạy trốn trong mê cung ngầm Miêu Nghị và Diêm Tu mặc chiến giáp bên dưới áo đen.
Tu vi của Miêu Nghị thấp nhất trong nhóm, Diêm Tu kéo tay hắn giúp sức.
Mắt thấy người rượt theo đằng sau đã có một số mất kiên nhẫn, hai người thở hổn hển nhanh chóng lao lên thử sâu cạn một lần, kịch chiến diễn ra.
Tiếng nổ rền vang, Miêu Nghị và Diêm Tu trốn ở phía sau cùng, một người huơ thương, một người vung búa vừa trốn vừa ngăn cản công kích ập đến.
Hai người hợp sức, Diêm Tu múa búa ngăn chặn, Miêu Nghị đâm thương như rồng ám sát, hai người phối hợp chặt chẽ. Dù tu vi của đối phương cao hơn hai người nhưng vừa chạm mặt đã bị giết.
Chín Năm Bảy ngoái đầu nhìn, mắt lóe tia khen ngợi.
Vù vù vù vù vù!
Mười mấy người từ đằng sau lao lên mạnh hơn kẻ mới bị giết, mới đụng độ mấy đợt đã đánh Miêu Nghị, Diêm Tu hộc máu bay ngược ra ngoài, hai người không thể ngăn cản. Miêu Nghị, Diêm Tu thua bị đánh lui, Chiến Như Ý và Khang Đạo Bình gặp họa, mới va chạm mấy lần cũng bị đánh bay.
Một vệt đỏ xé gió bay tới, Chín Năm Bảy nhảynhảy ra sau cùng đoạn hậu, một cây đại đao lóe ánh sáng xanh đẩy lùi đám người, yểm hộ nhóm Miêu Nghị cực kỳ chật vật chạy trốn.