Phi Thiên

Chương 2351: Tĩnh Hồ Nương Nương (1)

Mấy ngày sau, Hắc Thán lại đỉnh đạc quay trở lại một cái đầu chui vào trong ô cá, lập tức dừng lại, phát hiện có cái gì không đúng.

Một đám cá trắng không ngờ lại không chạy, kết thành một đạo ngư tường.

Hắc Thán căn bản không để bọn chúng ở trong mắt, trực tiếp vọt tới nó đoán chừng cá lớn hẳn là âm giầu ở sau tường cá.

Ai ngờ đàn cá đột nhiên tứ tán ra. Sau tường cá lộ vẻ ra chân tướng làm cho Hắc Thán khẩn cấp ngừng phắt lại.

Phía sau tường cá xuất hiện một vị nữ nhân áo trắng, lãnh diễm, cằm vót nhọn giống như cái dùi. màu da trắng giống như bạch ngọc vậy, không mang bất kỳ vẻ tức giận nào, váy mềm nhẹ bay bập bềnh trong nước. Mà phía sau lưng bạch y nữ tử kia còn có hơn mười bạch y thị nữ ăn mặc hình dạng tì nữ, dường như là tùy tùng, đám cá lớn may mắn còn tồn tại cũng xen lẫn giữa các nàng.

- Súc sinh ở đâu ra, dám chạy tới trên địa bàn của bản nương giương oai! Nữ nhân áo trắng quát một tiếng.

Hắc Thán nhìn chằm chằm lục phẩm Kim Liên ở mi tâm của nữ nhân áo trắng đó một chút. Nó thật đúng là không xem một vị lục phẩm Kim Liên tu sĩ vào trong mắt, bất quá trong tay đối phương xách một thanh Hồng tinh bảo kiếm thật ra thì khiến cho nó có vài phần kiêng kỵ. Nó giờ này chẳng hề mặc giáp, chuẩn bị đi trở về tìm Miêu Nghị mặc chiến giáp lên rồi trở lại dọn dẹp các nàng.




- Ông nội ngươi ấy, trai hiền không đấu với nữ! Hắc Thán cũng ra ngô ra khoai mắng lại một câu, rồi quay đầu liền bỏ chạy. - Chà! Không hóa hình, người mà có thể nói chuyện? Nữ nhân áo trăng kỳ quái thốt một tiếng, ngay sau đó vung tay lên:

- Đã đến rồi còn muôn chạy? Hơn mười tỳ nữ nhanh chóng đuổi theo.

Hắc Thán cái đuôi lay động, trên người “Xì xì” bắn ra hồ quang. Món đồ chơi này ở trong nước thật ra là món lợi khí có một không hai tuyệt đối có hiệu quả quần công, lập tức điện giật cho hơn mười người tỳ nữ đó một trận lay động, bầy cá trắng run run, ngay cả bạch y nữ tử kia cũng rùn mình.

Chờ cho các nàng bình thường trở lại, Hắc Thán đã chạy xa rồi, nữ nhân áo trắng nhanh chóng đuổi theo. Sắp đuổi kịp rồi, cũng không đến quá gần, có chút kiêng kỵ Hắc Thán phóng điện trong nước, liền ở trong nước thi triển phi kiếm đánh giết, kết quả bị Hắc Thán dùng cái đuôi đánh bốp một cái khiến phi kiếm bắn tới bị đánh bay luôn.

Thấy tốc độ dưới nước không nhanh bằng người ta, không có cách nào chạy thoát, Hắc Thán nhanh chóng chạy xéo hướng về phía bờ sông, ào một tiếng. xông ra khỏi nước, dọc dọc theo bờ cực nhanh, tốc độ chạy không còn gì có thể nói.

Rào! Bạch y nữ tử kia cũng vạch nước phóng ra, trực tiếp ngự không phi hành, trên không trung tay áo phiêu phiêu, cấp tốc đuổi tới. Hơn mười thị nữ nổi lên trên mặt nước xong, cũng bay lên không bay nhanh đuổi theo ở phía sau.

- Ông ngoại ngươi ấy!

Quay đầu lại liếc nhìn. Hắc Thán hú lên quái dị. không ngờ rằng người ta có thể phi hành ở địa phương quỷ quái này. Vậy mình cũng quá bị thua thiệt rồi, nhanh chóng tốc độ dâng lên cao nhất.

Nữ nhân áo trắng bay trên không trung cũng giật mình không vừa, không ngờ rằng Hắc Thán có thể chạy nhanh như vậy ở trên mặt đất.

Nhưng mà tốc độ chạy trốn ở trên mặt đất cho dù có mau hơn nữa cũng không có năng lực nhanh hơn bao nhiêu, muốn mau hơn tốc độ phi hành của Kim Liên tu sĩ trên không trung gần như là chuyện không có khả năng, rất nhanh thì bị đuổi kịp nữa rồi.

Rơi ở phía sau liền nhất định bị đánh!

Đuổi đến nơi, nữ nhân áo trắng trên không trung vung kiếm chém liền, kiếm hóa lưu quang vội vàng chém xuống


Ầm ầm một thanh âm vang lên, mặt đất sụp đổ. Hắc Thán một cái lách sườn tránh thoát ra rồi, vọt ra từ trong bụi đất nổ tung, tiếp tục chạy hết tốc lực hướng về phía trước, cố gắng trốn chạy.

Hơn mười người tỳ nữ cũng đuổi theo, đao kiếm liên tiếp chém xuống, phía dưới Hắc Thán tránh trái né phải, tốc độ lắc tránh thật nhanh, nhưng mà trên người cũng bị cắt ra vài lổ hổng máu chảy dầm dề.

Nữ nhân áo trắng đuổi theo ở trên trời nhìn chăm chăm máu tươi chảy ra trên người Hắc Thán, đột nhiên vui mừng vạn phần nói

- Không ngờ lại là tấm thân máu thịt chân chính, dừng tay, bắt sông!

Đột nhiên tăng tốc tiến lên, đáp xuống từ trên trời, cầm ngang kiểm ngăn ở trước mặt Hắc Thán, trong mắt hiện lên bạch quang mông lung, nhìn chòng chọc vào cặp mắt Hắc Thán đang vọt tới.

- Bắt cái ông nội ngươi!

Hắc Thán hú lên quái dị, đang cấp tốc chạy thân hình đột nhiên né qua một bên cái đuôi đột nhiên quất tới điên cuồng.

Nữ nhân áo trắng thất kinh, nhanh chóng hai tay đẩy kiếm đưa ngang ngăn trước người.

Quang!

Một lực đạo cực lớn chấn đến, nàng cả người lẫn kiếm bị Hắc Thán quất một đuôi hút bay ra ngoài.

Âm khanh rơi xuống đất rồi lại bay lên, dung mạo đã trở nên có chút thảm hại bất kham. Nàng không ngờ rằng khí lực của Hắc Thán không ngờ lại lớn như vậy, một đòn công kích hung mãnh đã làm cho nàng không có sức đánh trả, căn bản không ngăn được, một cú đánh này phế bỏ của nàng

không ít linh lực, nàng càng không ngờ tới là lực oán niệm của tự bản thân mình lại không có một chút tác dụng nào đôi với Hăc Thán.

Nhìn Hắc Thán tiếp tục chạy hết tốc lực trốn chạy, nữ nhân áo trăng đột nhiên kêu lên thất thanh:




- Chẳng lẽ là Long Tộc! Không xong...

Không biết nghĩ tới điều gì, sắc mặt đại biến, vội vàng hô lên với thủ hạ đuổi theo:

- Giết nó, giết nó, mau giết nó!

Tự bản thân mình cũng khẩn cấp nhảy lên không bay đi.

Một thân ảnh nhảy lên bờ hồ cạnh đồi núi, chính là Miêu Nghị.

Động tỉnh công kích ầm ầm như thế, Miêu Nghị khoanh chân tỉnh tu trong sôn động muốn không phát giác được cũng khó. Ra động hô vài tiếng “Bàn tặc”, kết quả không thấy phản ứng, thoáng một cái biết động tình đó không khỏi có liên quan tới Hắc Thán, nhanh chóng vọt tới quan sát, kết quả vừa lên liền thấy Hắc Thán bị đuổi giết.

Miêu Nghị vừa tức vừa giận, rất hiển nhiên là Hắc Thán không nghe lời của hắn, len lén chạy ra khỏi sơn cốc. Trêu chọc phải người không nên trêu chọc, nếu không bị đánh cũng bị ở bên trong sơn cốc, sao lại xuất hiện ở địa phương xa như vậy?

Tuy nhiên lúc này không phải là lúc tức giận. Hắc Thán không thể bay ở chỗ này. Động tác mặc dù nhanh nhưng lại không linh hoạt tay chân như người vậy. Người ta bay trên không trung tấn công. nó gần như chỉ có nước bị đánh, cần phải nhanh chóng lên cứu viện mới được, nếu không phiền toái rồi.

Mà Hắc Thán một lộ xông ra từ trong trận công kích điên cuồng cũng nhìn thấy hắn, từ thật xa đã hét lớn một tiếng:

- Đại nhân, cứu mạng a!

back top