Câu Việt:
- Tin tức chắc là không sai!
- Thanh chủ muốn làm cái gì?
Quảng Lệnh Công lập tức nổi giận.
Câu Việt nhắc nhở nói:
- Vương gia bớt giận, việc này rất có khả năng Thanh chủ tịnh không biết thực tình, lão nô hoài nghi khả năng có liên quan đến Ngưu Hữu Đức.
- Ngưu Hữu Đức?
Quảng Lệnh Công tức giận nói:
- Làm sao lại co liên quan đến Ngưu Hữu Đức?
Câu Việt:
- Ta cũng vừa hỏi dò mặt dưới tình hình tỉ mỉ mới có điều hoài nghi, trước khi nhân mã sơ bộ Chử Tử Sơn xảy ra chuyện, hắn muốn tơi Cửu Hoàn Tinh Thiên phố cường hành nghênh thú một nữ nhân, nữ nhân này không phải ai khác, chính là người đã từng truyền qua tiếng xấu với Ngưu Hữu Đức khi Ngưu Hữu Đức nhậm chức ở Thiên Nguyên Tinh Thiên phố, tên gọi là Vân Tri Thu.
Ai cũng không phải Thánh nhân hoàn mỹ vô khuyết, người càng vị cao quyền trọng, càng dễ xuất hiện sai lầm, bên người càng cần có người nhắc nhở, dập được lửa giận.
Quảng Lệnh Công bình tĩnh trở lại, ngập ngừng nói:
- Nữ nhân từng có tiếng xấu với Ngưu Hữu Đức, Chử Tử Sơn muốn cường nganh nghênh thú nữ nhân này, Chử Tử Sơn lọt vào quân cận vệ vây công, Ngưu Hữu Đức là người của quân cận vệ...
Trầm ngâm hồi lâu, rồi hỏi lai:
- Chử Tử Sơn này là Đô thống Dậu đinh Vực?
Câu Việt biết trong lòng hắn đã hiểu, bèn trả lời:
- Không sai chính là Dậu đinh vực, là ngươi được hữu đốc vệ cài cắm.
- Hừ hừ!
Quảng Lệnh Công đột nhiên nở nụ cười lạnh:
- Thú vị đây, Thanh chủ thật không dễ dàng tìm được mượn cớ cài cắm người xuống, ta chính cảm thấy đầu gió không quá tiên để tái khởi can qua, mới tạm thời nhẫn nại. Ngưu Hữu Đức thì hay rồi, trước giúp bản vương giải quyết một đứa, xem ra Ngưu Hữu Đức này đứng thật là nhất định muốn trở thành con rể bản vương.
Câu Việt:
- Sau khi Thanh chủ biết chuyện chắc chắn sẽ tức giận, e rằng tinh canh cua Ngưu Hữu Đức rất đáng lo.
Ánh mắt Quảng Lệnh Công lấp lánh, không tiếp lời, mà hỏi ngược lại:
- Cũng tức là nói, hiện nay đã biết tung tích Ngưu Hữu Đức?
Câu Việt sửng sốt một lúc. Quay đầu mắt nhìn mẹ con vương phi đứng ơ cửa đại điện xa xa, thử lên tiếng hỏi:
- Ý vương gia là có thể an bài để tiểu thư gặp mặt cùng Ngưu Hữu Đức?
Quảng Lệnh Công nói:
- Chuyện xảy ra trên địa bàn của ta. Thanh chủ muốn xử trí cũng không cách nào tránh không cho ta nhúng tay, tận nhanh gõ định chuyên hai bọn họ là được.
Câu Việt đã minh bạch, hiện tại chính là lúc Ngưu Hữu Đức gặp nạn, quyền nói chuyên về sự sống chết của Ngưu Hữu Đức có tương đương một bộ phận nằm trong tay vương gia, cũng chính là cơ hội tốt để bài trừ những người cạnh tranh khác, bèn gật đầu nói:
- Lão nô lập tức an bài!
Quảng Lệnh Công cũng quay đầu mắt nhìn hai mẹ con, không nhiều lời, bước nhanh rời đi.
Sau khi cung tiễn vương gia rời đi, Câu Việt đứng im ở đó chuẩn bi ngôn từ một lúc, rồi xoay người trở lại cửa lớn đại điện.
Mị nương chính bị một chủ một tớ nay người tới ta lui nhìn ngó mà thâm thì trong làng, lúc này thấy Câu Việt trở về, cũng bước ra cưa, mỉm cười nói:
- Tổng quản có việc?
Câu Việt cung kính hành lễ nói:
- Vương Phi, có thể mượn một bước nói chuyện được không.
Mị nương khẽ cười đưa tay, lại dẫn Câu Việt về lai trong đình viện, mà Cầu Việt vừa đi theo vừa đại khái kể lại tình hình.
Sau khi nghe xong Mị nương không khỏi cả kinh:
- Giết gần vạn nhân mã thủ hạ vương gia? Tổng quản, ngươi xác nhận là Ngưu Hữu Đức làm?
Câu Việt gật đầu nói:
- Tám chín không rời mười.
Mị nương khó mà tin tưởng nói:
- Đứa này sao dám lớn gan như thế?
Câu Việt thở dài nói:
- Đây cũng không phải lần đầu tiên hắn làm ra chuyện thế này. Mà đã huyết tẩy cửa hàng trên Thiên phố hai lần rồi, cháu ngoại Doanh Thiên Vương đều dám treo lên cột cờ mấy ngày, cộng thêm xuất khẩu cuồng ngôn với cháu trai Doanh Thiên Vương con trai Doanh Diệu ngay trong ngự viên, cả má8t Doanh Thiên Vương đều dám đánh. Chuyện như thế đều dám làm, làm ra loại chuyện này thì có gì là lạ.
Nghe nói như vậy, Mị nương không khỏi hấp một ngụm khí lạnh. Thần tinh hơi sững, nói:
- Quản gia, tính tình Ngưu Hữu Đức này làm sao ta nghe mà kinh hãi không thôi. Không biết nể mặt Doanh Thiên Vương, nể mặt bệ hạ gì cả. Há lại sẽ nể mặt vương gia, sau này Mị nhi gả cho hắn, chẳng phải hai ba ngày lại bị đánh? Đến khi đó mặt mũi me vợ như ta liều có hữu dụng không?
Câu Việt không nói sao tự nhiên lại lôi ra chuyện này, vì đạt được mục đích hắn bắt đầu không tiếc nói tốt giùm Miêu Nghị.
- Vương Phi quá lo lắng, hắn cũng không phải mãng phu không biết tiến thoái, nếu không chọc ra nhiều chuyện như vậy làm sao có thể sống được tới ngày hôm nay, hắn vẫn biết phân biệt nặng nhẹ, trên thực tế có rất nhiều sự tình đều là bị bức mới phải ra tay, hai lần huyết tẩy Thiên phố chẳng phải là bởi những thương hộ kia cậy vào bối cảnh, khinh thường hắn, bức hắn phải giơ lên đồ đao? Cái chết của cháu trai Doanh Thiên Vương cũng là bơi hắn phục tùng chu mình, treo cháu ngoại Doanh Thiên Vương lên cột cờ cũng là bởi khi đó Chiến Như Ý đuổi theo tìm hắn phiền hà.
Còn chuyên gây sự trong lễ nghênh thú của bệ hạ, càng thuyết minh người này là kẻ trọng tình trong nghĩa. nếu chỉ là tiểu nhân cầu an tự bảo, làm sao có thể nói ra những lời như thế? Vương Phi, chúng ta trước không nói đến bối cảnh Hoa Tu La của hắn, chỉ nói riêng bản nhân hắn đã gánh được nổi bốn chữ “Hữu dũng hữu mưu”, đoán rằng vương phu cũng từng nghe qua về “Chính khí tạp hoá phổ”, đó chính là do hắn một tay dựng nên khi còn chưa gia nhập Thiên Đình, hiện nay đã là cưa hàng nổi danh trong thiên hạ, cộng νới việc đọ thủ đoạn cùng nhiều thương hộ có bối cảnh cường thế ở Thiên phố như vậy, chỉnh lý khiến những thương hộ kia ngoan như cún, trong đảm đại thống lĩnh của Thiên phố các nơi trong thiên hạ thì mấy người làm được như hắn?
Vũ dũng của nó thì càng không cần nói, huyết chiến quần hùng trong khảo hạch ở Vô Sinh chi địa, được Thiên đế ngự phong đệ nhất, khảo hạch ở Luyện Ngục chi địa một người một ngựa giết tơi giết lui trong đại quân trăm vạn, tung hoành như chỗ không người, cười nhao trăm vạn đại quân là chuột nhắt, bởi thế danh chấn thiên hạ! Càng không cần nhắc đến chuyện ở Quỷ Thị, Thái cổ, Đương Sơ trong tình thế không người chống lưng, không chút bối cảnh, hắn dựa vào một thân chiến công trong mấy ngàn năm ngắn ngủi bò đến vị trí tổng trấn, tốc độ như thế ngay trong đại đa số con cháu quyền quý cũng không dễ dàng làm được. Trọng yếu nhất chính là, hắn còn là đề tư của Hỏa Tu La, tu vị tiến giai vượt xa thường nhân, hiện nay hắn đã đạt tới cấp bậc tổng trấn, bằng tiến độ tu vi, cộng thêm năng lực trí dũng song toàn, cách vị trí hầu gia đứng giữa triều đường chẳng qua chi khu khu vài bước mà thôi, sau này nếu được vương gia trợ lực, trở thành hầu gia tay nắm binh mà đại quyền là chuyên sớm muộn. Người có tình có nghĩa, trí dũng song toàn như thể làm sao có thể ở trong nhà cầm lão bà xả giận, vương gia có thể xem trọng hắn, cầm minh châu trên tay hạ giá cho, tự nhiên con người ấy không sai được!
- Tin tức chắc là không sai!
- Thanh chủ muốn làm cái gì?
Quảng Lệnh Công lập tức nổi giận.
Câu Việt nhắc nhở nói:
- Vương gia bớt giận, việc này rất có khả năng Thanh chủ tịnh không biết thực tình, lão nô hoài nghi khả năng có liên quan đến Ngưu Hữu Đức.
- Ngưu Hữu Đức?
Quảng Lệnh Công tức giận nói:
- Làm sao lại co liên quan đến Ngưu Hữu Đức?
Câu Việt:
- Ta cũng vừa hỏi dò mặt dưới tình hình tỉ mỉ mới có điều hoài nghi, trước khi nhân mã sơ bộ Chử Tử Sơn xảy ra chuyện, hắn muốn tơi Cửu Hoàn Tinh Thiên phố cường hành nghênh thú một nữ nhân, nữ nhân này không phải ai khác, chính là người đã từng truyền qua tiếng xấu với Ngưu Hữu Đức khi Ngưu Hữu Đức nhậm chức ở Thiên Nguyên Tinh Thiên phố, tên gọi là Vân Tri Thu.
Ai cũng không phải Thánh nhân hoàn mỹ vô khuyết, người càng vị cao quyền trọng, càng dễ xuất hiện sai lầm, bên người càng cần có người nhắc nhở, dập được lửa giận.
Quảng Lệnh Công bình tĩnh trở lại, ngập ngừng nói:
- Nữ nhân từng có tiếng xấu với Ngưu Hữu Đức, Chử Tử Sơn muốn cường nganh nghênh thú nữ nhân này, Chử Tử Sơn lọt vào quân cận vệ vây công, Ngưu Hữu Đức là người của quân cận vệ...
Trầm ngâm hồi lâu, rồi hỏi lai:
- Chử Tử Sơn này là Đô thống Dậu đinh Vực?
Câu Việt biết trong lòng hắn đã hiểu, bèn trả lời:
- Không sai chính là Dậu đinh vực, là ngươi được hữu đốc vệ cài cắm.
- Hừ hừ!
Quảng Lệnh Công đột nhiên nở nụ cười lạnh:
- Thú vị đây, Thanh chủ thật không dễ dàng tìm được mượn cớ cài cắm người xuống, ta chính cảm thấy đầu gió không quá tiên để tái khởi can qua, mới tạm thời nhẫn nại. Ngưu Hữu Đức thì hay rồi, trước giúp bản vương giải quyết một đứa, xem ra Ngưu Hữu Đức này đứng thật là nhất định muốn trở thành con rể bản vương.
Câu Việt:
- Sau khi Thanh chủ biết chuyện chắc chắn sẽ tức giận, e rằng tinh canh cua Ngưu Hữu Đức rất đáng lo.
Ánh mắt Quảng Lệnh Công lấp lánh, không tiếp lời, mà hỏi ngược lại:
- Cũng tức là nói, hiện nay đã biết tung tích Ngưu Hữu Đức?
Câu Việt sửng sốt một lúc. Quay đầu mắt nhìn mẹ con vương phi đứng ơ cửa đại điện xa xa, thử lên tiếng hỏi:
- Ý vương gia là có thể an bài để tiểu thư gặp mặt cùng Ngưu Hữu Đức?
Quảng Lệnh Công nói:
- Chuyện xảy ra trên địa bàn của ta. Thanh chủ muốn xử trí cũng không cách nào tránh không cho ta nhúng tay, tận nhanh gõ định chuyên hai bọn họ là được.
Câu Việt đã minh bạch, hiện tại chính là lúc Ngưu Hữu Đức gặp nạn, quyền nói chuyên về sự sống chết của Ngưu Hữu Đức có tương đương một bộ phận nằm trong tay vương gia, cũng chính là cơ hội tốt để bài trừ những người cạnh tranh khác, bèn gật đầu nói:
- Lão nô lập tức an bài!
Quảng Lệnh Công cũng quay đầu mắt nhìn hai mẹ con, không nhiều lời, bước nhanh rời đi.
Sau khi cung tiễn vương gia rời đi, Câu Việt đứng im ở đó chuẩn bi ngôn từ một lúc, rồi xoay người trở lại cửa lớn đại điện.
Mị nương chính bị một chủ một tớ nay người tới ta lui nhìn ngó mà thâm thì trong làng, lúc này thấy Câu Việt trở về, cũng bước ra cưa, mỉm cười nói:
- Tổng quản có việc?
Câu Việt cung kính hành lễ nói:
- Vương Phi, có thể mượn một bước nói chuyện được không.
Mị nương khẽ cười đưa tay, lại dẫn Câu Việt về lai trong đình viện, mà Cầu Việt vừa đi theo vừa đại khái kể lại tình hình.
Sau khi nghe xong Mị nương không khỏi cả kinh:
- Giết gần vạn nhân mã thủ hạ vương gia? Tổng quản, ngươi xác nhận là Ngưu Hữu Đức làm?
Câu Việt gật đầu nói:
- Tám chín không rời mười.
Mị nương khó mà tin tưởng nói:
- Đứa này sao dám lớn gan như thế?
Câu Việt thở dài nói:
- Đây cũng không phải lần đầu tiên hắn làm ra chuyện thế này. Mà đã huyết tẩy cửa hàng trên Thiên phố hai lần rồi, cháu ngoại Doanh Thiên Vương đều dám treo lên cột cờ mấy ngày, cộng thêm xuất khẩu cuồng ngôn với cháu trai Doanh Thiên Vương con trai Doanh Diệu ngay trong ngự viên, cả má8t Doanh Thiên Vương đều dám đánh. Chuyện như thế đều dám làm, làm ra loại chuyện này thì có gì là lạ.
Nghe nói như vậy, Mị nương không khỏi hấp một ngụm khí lạnh. Thần tinh hơi sững, nói:
- Quản gia, tính tình Ngưu Hữu Đức này làm sao ta nghe mà kinh hãi không thôi. Không biết nể mặt Doanh Thiên Vương, nể mặt bệ hạ gì cả. Há lại sẽ nể mặt vương gia, sau này Mị nhi gả cho hắn, chẳng phải hai ba ngày lại bị đánh? Đến khi đó mặt mũi me vợ như ta liều có hữu dụng không?
Câu Việt không nói sao tự nhiên lại lôi ra chuyện này, vì đạt được mục đích hắn bắt đầu không tiếc nói tốt giùm Miêu Nghị.
- Vương Phi quá lo lắng, hắn cũng không phải mãng phu không biết tiến thoái, nếu không chọc ra nhiều chuyện như vậy làm sao có thể sống được tới ngày hôm nay, hắn vẫn biết phân biệt nặng nhẹ, trên thực tế có rất nhiều sự tình đều là bị bức mới phải ra tay, hai lần huyết tẩy Thiên phố chẳng phải là bởi những thương hộ kia cậy vào bối cảnh, khinh thường hắn, bức hắn phải giơ lên đồ đao? Cái chết của cháu trai Doanh Thiên Vương cũng là bơi hắn phục tùng chu mình, treo cháu ngoại Doanh Thiên Vương lên cột cờ cũng là bởi khi đó Chiến Như Ý đuổi theo tìm hắn phiền hà.
Còn chuyên gây sự trong lễ nghênh thú của bệ hạ, càng thuyết minh người này là kẻ trọng tình trong nghĩa. nếu chỉ là tiểu nhân cầu an tự bảo, làm sao có thể nói ra những lời như thế? Vương Phi, chúng ta trước không nói đến bối cảnh Hoa Tu La của hắn, chỉ nói riêng bản nhân hắn đã gánh được nổi bốn chữ “Hữu dũng hữu mưu”, đoán rằng vương phu cũng từng nghe qua về “Chính khí tạp hoá phổ”, đó chính là do hắn một tay dựng nên khi còn chưa gia nhập Thiên Đình, hiện nay đã là cưa hàng nổi danh trong thiên hạ, cộng νới việc đọ thủ đoạn cùng nhiều thương hộ có bối cảnh cường thế ở Thiên phố như vậy, chỉnh lý khiến những thương hộ kia ngoan như cún, trong đảm đại thống lĩnh của Thiên phố các nơi trong thiên hạ thì mấy người làm được như hắn?
Vũ dũng của nó thì càng không cần nói, huyết chiến quần hùng trong khảo hạch ở Vô Sinh chi địa, được Thiên đế ngự phong đệ nhất, khảo hạch ở Luyện Ngục chi địa một người một ngựa giết tơi giết lui trong đại quân trăm vạn, tung hoành như chỗ không người, cười nhao trăm vạn đại quân là chuột nhắt, bởi thế danh chấn thiên hạ! Càng không cần nhắc đến chuyện ở Quỷ Thị, Thái cổ, Đương Sơ trong tình thế không người chống lưng, không chút bối cảnh, hắn dựa vào một thân chiến công trong mấy ngàn năm ngắn ngủi bò đến vị trí tổng trấn, tốc độ như thế ngay trong đại đa số con cháu quyền quý cũng không dễ dàng làm được. Trọng yếu nhất chính là, hắn còn là đề tư của Hỏa Tu La, tu vị tiến giai vượt xa thường nhân, hiện nay hắn đã đạt tới cấp bậc tổng trấn, bằng tiến độ tu vi, cộng thêm năng lực trí dũng song toàn, cách vị trí hầu gia đứng giữa triều đường chẳng qua chi khu khu vài bước mà thôi, sau này nếu được vương gia trợ lực, trở thành hầu gia tay nắm binh mà đại quyền là chuyên sớm muộn. Người có tình có nghĩa, trí dũng song toàn như thể làm sao có thể ở trong nhà cầm lão bà xả giận, vương gia có thể xem trọng hắn, cầm minh châu trên tay hạ giá cho, tự nhiên con người ấy không sai được!