Mị Nương cũng từ từ khép hai mắt lại, đột nhiên lại lắc đầu một cái, không cam tâm lại mở hai mắt ra khẩn thiết nói:
- Quản gia, Ngưu Hữu Đức và Vân Tri Thu đó không phải là vẫn chưa tu thành chín quả sao? Hẳn là còn có cơ hội vãn hôi, có phải không?
Câu Việt thở dài nói:
- Ngưu Hữu Đức lúc thẩm vấn đã thừa nhận trước mặt mọi người là bản thân hắn đã ngủ cùng Vân Tri Thu rồi, thừa nhận Vân Tri Thu là nữ nhân của hắn, đó là nghĩa nữ của Khấu Thiên Vương, nếu như Khấu Thiên Vương muốn Ngưu Hữu Đức chịu trách nhiệm với con gái của ông ta, đó cũng là chuyện thiên kinh địa nghĩa, bệ hạ cũng không có lý do để ngăn cản! Gạo đã nấu thành cơm rồi, nếu lão nô đoán không sai, Thiên Vương lúc này đã đi tìm Khấu Thiên Vương đòi lợi ích rồi! - Ý nói là Vương gia cũng đã ngầm chịu thua lần này rồi.
Mị Nương hận đến mức nghiên răng, tức miệng mắng to:
- Việc bỉ ổi như vậy cũng có thể làm ra được, cả nhà Khấu gia không được chết tử tê. Sớm muộn cũng gặp báo ứng!
Câu Việt bất đắc dĩ nói:
- Vương phi bớt giận, sau này gặp được rể hiền tốt hơn, lão nô nhất định ở trước mặt Vương gian góp ý thành toàn.
Biểu tình của Mị Nương giống như vừa đánh mất thứ mình yêu thích, đau lòng nhức óc nói:
- Đâu còn có gì tốt hơn, các tử đệ của các nhà đều đã kê ra rồi, đi đâu tìm được một người có điều kiện tốt như vậy, lại không có bối cảnh phức tạp chứ.
Câu Việt nghe hiểu được rồi, nữ nhân này lo nghĩ là có thể đơn thuần đứng ở bên mẹ con họ, chỉ suy tính cho bản thân mình, mà không phải là cả Vương phủ, hắn còn có thể nói gì đây.
Quản gia, Mị Nhi trầm mặc cúi đầu đứng ở một bên, thần sắc trên mặt có vài phần mất mát...
- Cái gì? Nghĩa nữ?
Thiên Ông phủ, trong Cấm Viên, Hạ Hầu Thác đang vuốt ve thân cây đại thụ khô phải mười mấy người mới có thể ôm hết bổng nhiên quay người kinh hãi hỏi.
Vệ Khu ở bên cạnh bẩm báo, cười khổ gật đầu, nói:
- Đúng vậy, tin tức đã được xác thực rồi, Khấu gia và Vân Tri Thu đã thừa nhận lẫn nhau trước mặt mọi người rồi.
Phách! Hạ Hầu Thác một tay chống gậy, một tay đập lên chán, đập cả mấy lần, dường như đang trách cứ bản thân mình hồ đồ thở dài nói:
- Thật sự là lão hồ đồ rồi, biện pháp đơn giản như vậy mà sao ta lại không nghĩ đến! Khấu Lăng Hư ơi Khấu Lăng Hư, lão phu thật sự coi thường ngươi rồi, ngươi có thể nghĩ ra được biện pháp lợi hại như vậy, xem như ngươi lợi hại, lão phu tâm phục khẩu phục!
Vệ Khu đứng bên cạnh an ủi, nói:
- Kẻ trí nghĩ đến nghìn điều, không riêng gì lão gia không nghĩ đến, chỉ sợ trên dưới Thiên Đình ai cũng không ngờ được Khấu Lăng Hư có thể kéo ra được người đến liên hôn mà không có một chút quan hệ huyết thống nào, lấy nghĩa nữ một chút tình cảm nền tảng nào cũng không có để liên hôn, hắn thật sự dám làm, sẽ không sợ tương lai sẽ bị phản bội ư?
Hạ Hầu Thác thả tay ra, lại thở dài lắc đầu, nói:
- Cũng không phải nói như vậy, bây giờ ngẫm lại, Cửu Hoàn Tinh Thiên Nhai cũng ra trò đấy, Khấu Lăng Hư chơi đẹp lắm, sớm không ra tay muộn không ra tay, vừa ra tay đã liền cắt đứt hậu chiêu của Thanh Chủ và ba vị khác, lại làm mấy nhà phụ một tay tương trợ trong thời khắc nguy nan, còn bảo vệ được Ngưu Hữu Đức giúp hắn vượt qua cửa ải khó khăn, có phần đại ân tình này, Ngưu Hữu Đức và Vân Tri Thu làm sao có thể dễ dàng phản bội chứ, đây chính là bị người đâm xuyên cột sống cả đời, cộng thêm Khấu Lăng Hư về sau dùng thủ đoạn lôi kéo lòng người... nghĩa nữ này nhận thật tốt! Hỏa hậu khống chế vừa vặn rất thích hợp, hiệu quả đạt được không thua gì việc Khấu Gia dùng con gái có huyết thống để liên hôn, Khấu Lăng Hư chơi trò này đúng là tà ma quỷ quái, chỉ sợ Thanh Chủ bên đó cũng phải sững sờ, tức giận quá chừng.
Vệ Khu trầm mặc gật đầu, cũng thở dài nói:
- Vẫn không thể nào ngăn cản được, vẫn để cho hắn đạt được như ý, không biết tiếp theo đây Thanh Chủ sẽ ứng đối như thế nào.
Hạ Hầu Thác lại vỗ vỗ lên thân cây thô ráp, ngẩng đầu nhìn cành cây tươi tốt, nói:
- Mỏi mắt mong chờ!
Thiên Cung, Cao Quán đội một chiếc mũ cao màu đen, khoác áo choàng màu đen bước nhanh vào trong cung, thẳng đến chỗ Tinh Thần Điện.
Còn chưa đi đến Tinh Thần Điện, đã thấy Thượng Quan Thanh đang đứng đợi liền nghênh đón, nhắc nhở nói:
- Việc của Ngưu Hữu Đức, bệ hạ vẫn còn đang giận dữ, gấp gáp gọi người đến yết kiến, lát nữa ngươi phải cẩn thận một chút. - Đều là lão nhân bên cạnh Thanh Chủ, việc thuận nước đẩy bán một ít cũng không có tổn thất gì.
Cao Quán trả lời:
- Việc này ta đã nghe nói rồi, chỉ là một tên Ngưu Hữu Đức hèn mọn, bệ hạ hà tất phải tức giận như vậy.
Thượng Quan Thanh đi cùng lại thở dài một tiếng, nói:
- Ngươi không phải là biết rõ rồi có cố hỏi đấy chứ? Bệ hạ đâu phải là để ý đến Ngưu Hữu Đức kia, người đang tức giận vì bị Khấu Lăng Hư coi như kẻ ngốc đùa giỡn một phen, đổi lại ai có thể không tức giận đây?
Cao Quán gật đâu, cũng không nói nhiều. Vì đã đến trước cửa Tinh Thần Điện rồi.
Hai người tiến vào trong điện, chỉ thấy Tư Mã Vấn Thiên, Phá Quân và Võ Khúc đang ở đó, lão nhân bên cạnh Thanh Chủ đều đến đông đủ rồi.
Sắc mặt của Phá Quân không được dễ coi lắm, Ngưu Hữu Đức và con gái của Khấu Lăng Hư có quan hệ kia, sợ là không có cách nào ở lại Cận vệ quân được nữa, thực ra hắn rất tán thưởng Ngưu Hữu Đức.
Cao Quán vẫn chưa kịp hành lễ, Thanh Chủ đứng ở chính giữa điện đã chỉ ngay vào mũi Cao Quán hỏi:
- Ngươi ở bên đó lẽ nào đến một chút manh mối cũng không phát hiện ra ư?
Cao Quán vẫn hành lễ trước, rồi mới trả lời:
- Thần ở Cửu Hoàn Tinh Thiên Nhai quả thực là không nhìn ra bất kỳ manh mối gì, trên đường thần trở về nghe thấy việc này cũng vô cùng kinh ngạc, hối hận đã đi sớm một chút.
Thanh Chủ chỉ vào Phá Quân, nói:
- Ngưu Hữu Đức đó đúng là gan to, lại dám gạt trẫm làm việc này, nhìn thủ hạ ngươi nuôi dưỡng xem là thứ gì, ăn cây táo rào cây sung! Tả đốc vệ ngươi quản thế nào vậy?
Phá Quân cứng mặt, nói:
- Ngưu Hữu Đức đâu có thể có bản lĩnh này, cũng không thể nào giở trò với nhiều người như vậy, đây rõ ràng là Khấu Lăng Hư lợi dùng Ngưu Hữu Đức, là Khấu gia dày công tính kế, bằng không mắt thần của Cao hữu sứ sao có thể không nhìn ra manh mối chứ!
- Ngươi còn dám nói đỡ cho hắn sao? - Thanh Chủ bước nhanh về phía trước, ngón tay đâm nhanh đến trước mặt Phá Quân, có điều trong lòng hắn cũng biết rõ, Ngưu Hữu Đức quả thực không có cách cục lớn như vậy, nhất định là kiệt tác công phu của Khấu gia.
- Quản gia, Ngưu Hữu Đức và Vân Tri Thu đó không phải là vẫn chưa tu thành chín quả sao? Hẳn là còn có cơ hội vãn hôi, có phải không?
Câu Việt thở dài nói:
- Ngưu Hữu Đức lúc thẩm vấn đã thừa nhận trước mặt mọi người là bản thân hắn đã ngủ cùng Vân Tri Thu rồi, thừa nhận Vân Tri Thu là nữ nhân của hắn, đó là nghĩa nữ của Khấu Thiên Vương, nếu như Khấu Thiên Vương muốn Ngưu Hữu Đức chịu trách nhiệm với con gái của ông ta, đó cũng là chuyện thiên kinh địa nghĩa, bệ hạ cũng không có lý do để ngăn cản! Gạo đã nấu thành cơm rồi, nếu lão nô đoán không sai, Thiên Vương lúc này đã đi tìm Khấu Thiên Vương đòi lợi ích rồi! - Ý nói là Vương gia cũng đã ngầm chịu thua lần này rồi.
Mị Nương hận đến mức nghiên răng, tức miệng mắng to:
- Việc bỉ ổi như vậy cũng có thể làm ra được, cả nhà Khấu gia không được chết tử tê. Sớm muộn cũng gặp báo ứng!
Câu Việt bất đắc dĩ nói:
- Vương phi bớt giận, sau này gặp được rể hiền tốt hơn, lão nô nhất định ở trước mặt Vương gian góp ý thành toàn.
Biểu tình của Mị Nương giống như vừa đánh mất thứ mình yêu thích, đau lòng nhức óc nói:
- Đâu còn có gì tốt hơn, các tử đệ của các nhà đều đã kê ra rồi, đi đâu tìm được một người có điều kiện tốt như vậy, lại không có bối cảnh phức tạp chứ.
Câu Việt nghe hiểu được rồi, nữ nhân này lo nghĩ là có thể đơn thuần đứng ở bên mẹ con họ, chỉ suy tính cho bản thân mình, mà không phải là cả Vương phủ, hắn còn có thể nói gì đây.
Quản gia, Mị Nhi trầm mặc cúi đầu đứng ở một bên, thần sắc trên mặt có vài phần mất mát...
- Cái gì? Nghĩa nữ?
Thiên Ông phủ, trong Cấm Viên, Hạ Hầu Thác đang vuốt ve thân cây đại thụ khô phải mười mấy người mới có thể ôm hết bổng nhiên quay người kinh hãi hỏi.
Vệ Khu ở bên cạnh bẩm báo, cười khổ gật đầu, nói:
- Đúng vậy, tin tức đã được xác thực rồi, Khấu gia và Vân Tri Thu đã thừa nhận lẫn nhau trước mặt mọi người rồi.
Phách! Hạ Hầu Thác một tay chống gậy, một tay đập lên chán, đập cả mấy lần, dường như đang trách cứ bản thân mình hồ đồ thở dài nói:
- Thật sự là lão hồ đồ rồi, biện pháp đơn giản như vậy mà sao ta lại không nghĩ đến! Khấu Lăng Hư ơi Khấu Lăng Hư, lão phu thật sự coi thường ngươi rồi, ngươi có thể nghĩ ra được biện pháp lợi hại như vậy, xem như ngươi lợi hại, lão phu tâm phục khẩu phục!
Vệ Khu đứng bên cạnh an ủi, nói:
- Kẻ trí nghĩ đến nghìn điều, không riêng gì lão gia không nghĩ đến, chỉ sợ trên dưới Thiên Đình ai cũng không ngờ được Khấu Lăng Hư có thể kéo ra được người đến liên hôn mà không có một chút quan hệ huyết thống nào, lấy nghĩa nữ một chút tình cảm nền tảng nào cũng không có để liên hôn, hắn thật sự dám làm, sẽ không sợ tương lai sẽ bị phản bội ư?
Hạ Hầu Thác thả tay ra, lại thở dài lắc đầu, nói:
- Cũng không phải nói như vậy, bây giờ ngẫm lại, Cửu Hoàn Tinh Thiên Nhai cũng ra trò đấy, Khấu Lăng Hư chơi đẹp lắm, sớm không ra tay muộn không ra tay, vừa ra tay đã liền cắt đứt hậu chiêu của Thanh Chủ và ba vị khác, lại làm mấy nhà phụ một tay tương trợ trong thời khắc nguy nan, còn bảo vệ được Ngưu Hữu Đức giúp hắn vượt qua cửa ải khó khăn, có phần đại ân tình này, Ngưu Hữu Đức và Vân Tri Thu làm sao có thể dễ dàng phản bội chứ, đây chính là bị người đâm xuyên cột sống cả đời, cộng thêm Khấu Lăng Hư về sau dùng thủ đoạn lôi kéo lòng người... nghĩa nữ này nhận thật tốt! Hỏa hậu khống chế vừa vặn rất thích hợp, hiệu quả đạt được không thua gì việc Khấu Gia dùng con gái có huyết thống để liên hôn, Khấu Lăng Hư chơi trò này đúng là tà ma quỷ quái, chỉ sợ Thanh Chủ bên đó cũng phải sững sờ, tức giận quá chừng.
Vệ Khu trầm mặc gật đầu, cũng thở dài nói:
- Vẫn không thể nào ngăn cản được, vẫn để cho hắn đạt được như ý, không biết tiếp theo đây Thanh Chủ sẽ ứng đối như thế nào.
Hạ Hầu Thác lại vỗ vỗ lên thân cây thô ráp, ngẩng đầu nhìn cành cây tươi tốt, nói:
- Mỏi mắt mong chờ!
Thiên Cung, Cao Quán đội một chiếc mũ cao màu đen, khoác áo choàng màu đen bước nhanh vào trong cung, thẳng đến chỗ Tinh Thần Điện.
Còn chưa đi đến Tinh Thần Điện, đã thấy Thượng Quan Thanh đang đứng đợi liền nghênh đón, nhắc nhở nói:
- Việc của Ngưu Hữu Đức, bệ hạ vẫn còn đang giận dữ, gấp gáp gọi người đến yết kiến, lát nữa ngươi phải cẩn thận một chút. - Đều là lão nhân bên cạnh Thanh Chủ, việc thuận nước đẩy bán một ít cũng không có tổn thất gì.
Cao Quán trả lời:
- Việc này ta đã nghe nói rồi, chỉ là một tên Ngưu Hữu Đức hèn mọn, bệ hạ hà tất phải tức giận như vậy.
Thượng Quan Thanh đi cùng lại thở dài một tiếng, nói:
- Ngươi không phải là biết rõ rồi có cố hỏi đấy chứ? Bệ hạ đâu phải là để ý đến Ngưu Hữu Đức kia, người đang tức giận vì bị Khấu Lăng Hư coi như kẻ ngốc đùa giỡn một phen, đổi lại ai có thể không tức giận đây?
Cao Quán gật đâu, cũng không nói nhiều. Vì đã đến trước cửa Tinh Thần Điện rồi.
Hai người tiến vào trong điện, chỉ thấy Tư Mã Vấn Thiên, Phá Quân và Võ Khúc đang ở đó, lão nhân bên cạnh Thanh Chủ đều đến đông đủ rồi.
Sắc mặt của Phá Quân không được dễ coi lắm, Ngưu Hữu Đức và con gái của Khấu Lăng Hư có quan hệ kia, sợ là không có cách nào ở lại Cận vệ quân được nữa, thực ra hắn rất tán thưởng Ngưu Hữu Đức.
Cao Quán vẫn chưa kịp hành lễ, Thanh Chủ đứng ở chính giữa điện đã chỉ ngay vào mũi Cao Quán hỏi:
- Ngươi ở bên đó lẽ nào đến một chút manh mối cũng không phát hiện ra ư?
Cao Quán vẫn hành lễ trước, rồi mới trả lời:
- Thần ở Cửu Hoàn Tinh Thiên Nhai quả thực là không nhìn ra bất kỳ manh mối gì, trên đường thần trở về nghe thấy việc này cũng vô cùng kinh ngạc, hối hận đã đi sớm một chút.
Thanh Chủ chỉ vào Phá Quân, nói:
- Ngưu Hữu Đức đó đúng là gan to, lại dám gạt trẫm làm việc này, nhìn thủ hạ ngươi nuôi dưỡng xem là thứ gì, ăn cây táo rào cây sung! Tả đốc vệ ngươi quản thế nào vậy?
Phá Quân cứng mặt, nói:
- Ngưu Hữu Đức đâu có thể có bản lĩnh này, cũng không thể nào giở trò với nhiều người như vậy, đây rõ ràng là Khấu Lăng Hư lợi dùng Ngưu Hữu Đức, là Khấu gia dày công tính kế, bằng không mắt thần của Cao hữu sứ sao có thể không nhìn ra manh mối chứ!
- Ngươi còn dám nói đỡ cho hắn sao? - Thanh Chủ bước nhanh về phía trước, ngón tay đâm nhanh đến trước mặt Phá Quân, có điều trong lòng hắn cũng biết rõ, Ngưu Hữu Đức quả thực không có cách cục lớn như vậy, nhất định là kiệt tác công phu của Khấu gia.