Dương Khánh kinh ngạc, truyền âm vội hỏi:
- Đại nhân khẳng định ư?
Miêu Nghị:
- Năm đó lúc sát hạch ở Vô Sinh Chi Địa, Giang Nhất Nhất này cũng nằm trong danh sách bị bắt, ta cũng vô ý biết được tin tức này, chỉ là chuyện liên quan đến tuyệt mật của Thiên Đình, ta vẫn chưa từng tiết lộ với ai.
Ánh mắt Dương Khánh lóe lên kiên quyết nói:
- E là Tín Nghĩa Các đã thẩm vấn ra cái gì đó từ trên người Giang Nhất Nhất rồi, tư mật như thế một khi tiết lộ ra, chắc chắn sẽ khiến cho Thiên Đình thẹn quá hóa giận!
Miêu Nghị:
- Ta hiểu ý của ngươi, nhưng có một điểm ta nghĩ không thông, nếu như Tín Nghĩa Các từ trên người hắn thẩm vấn ra cái gì đó, vì sao lại muốn thả hắn sống sót rời đi, một khi hắn rơi vào trong tay Thiên Đình, đương nhiên Thiên Đình có thể hỏi ra có phải hắn đem bí mật của Thiên Đình tiết lộ cho Tín Nghĩa Các hay không, chết không đối chứng chẳng phải tốt hơn sao?
Dương Khánh trả lời:
- Đại nhân, không thể việc gì cũng thuận theo ý nghĩ được, như vậy sẽ trúng mưu kế của người khác, đại nhân hãy thử nghĩ ngược lại một chút, nếu như Tín Nghĩa Các muốn mượn miệng của Giang Nhất Nhất để che giấu việc bọn họ đã biết chân tướng, vậy thì tất cả đều có thể giải thích được rồi! Như vậy đối với chúng ta mà nói có nghĩa là nguy hiểm, bởi vì chúng ta không có tư cách vạch trần mánh khóe của Thiên Đình, nhưng đối với Tín Nghĩa Các thì lại không như vậy, bắt được điểm yếu này thời khắc mấu chốt có thể uy hiếp Thiên Đình, có thể phát huy được tác dụng lớn nhất. Đại nhân, nếu như Giang Nhất Nhất này thực sự là người của Quần Anh Hội, hắn rơi vào trong tay của Tín Nghĩa Các nhất định sẽ khiến cho Thiên Đình sốt ruột, Thiên Đình nhất định sẽ muốn biết là Giang Nhất Nhất có tiết lộ bí mật gì hay không. Đại nhân, không thể giết Giang Nhất Nhất này được, nếu như chết ở đây cũng không phải là chuyện tốt gì, cứ thuận theo sự sắp xếp của Tín Nghĩa Các đem người giao lên trên, việc này không phải là việc mà chúng ta chỉ có một chút lực lượng này có thể tham dự được, bằng không còn không biết sẽ gây ra chuyện gì, lúc này yên tĩnh không bằng khẽ động, đại nhân cứ coi như không biết cái gì cả yên tâm nhận lấy phần công lao này là được.
Ai biết Miêu Nghị lại âm trầm nói một câu:
- Thiên Đình sắp xếp Giang Nhất Nhất này ở bên ngoài Tổng trấn phủ là có ý gì?
“Haiz!” Dương Khánh thở dài một tiếng, nói:
- Sao phải cần ti chức nói nhiếu, chắc chắn trong lòng đại nhân đã có đáp án rồi.
Miêu Nghị âm thầm không lên tiếng.
- Cái gì? Người rơi vào trong tay Quỷ thị Tổng trấn phủ ư? Có thể chắc chắn không?
Hoàng Phủ thế gia, nội viện thâm sâu, Hoàng Phủ Luyện Không nghe được tin tức kinh ngạc quay đầu lại hỏi.
Hoàng Phủ Án đi theo phía sau trả lời:
- Tạm thời vẫn không thể chắc chắn, có điều Quỷ thị đã có phong thanh rôi.
Hoàng Phủ Luyện Không:
- Vậy vẫn không đi nghe ngóng rõ ràng sao? Chẳng lẽ còn muốn đợi người của chúng ta tiến vào Tín Nghĩa Các công cốc cái gì cũng không lấy được lại còn gây thêm rắc rối nữa hay sao?
Hoàng Phủ Án trả lời:
- Người phía dưới của Quỷ thị Tổng trấn phủ bên đó không biết tình hình, đám người Ngưu Hữu Đức lại mới đến, chúng ta bên này nhất thời không có cách nào móc nối được, nếu như người ta đã rơi vào tay Ngưu Hữu Đức rồi, chắc chắn Ngưu Hữu Đức sẽ báo lên trên, nói không chừng bên trên đã biết tình hình rồi, sao cha không hỏi cấp trên một chút?
- Cái rắm! Ngay cả việc này cũng không thăm dò ra được, trước mắt ở nơi này, con vẫn muốn cấp trên giải thích cho ta sao? Có phải con nghi ngờ cấp trên còn chưa đủ chán ghét chúng ta ư? - Gương mặt già nua của Hoàng Phủ Luyện Không suýt chút nữa không dính lên mặt con trai mình, phất tay chỉ ra bên ngoài nói: - Tôn nữ (cháu gái) Quân Nhu đó của con không phải là có quen biết với Ngưu Hữu Đức sao? Con không biết bảo nó đi liên hệ một chút sao?
- Quan hệ của bọn họ hình như không được tốt lắm, việc thăm dò này có làm được hay không ngược lại còn bộc lộ là có quan hệ với chúng ta ở đây
- Con sẽ không để cho nó đi dò xét một chút sao?
Hoàng Phủ Án không tức giận, đành phải lấy ra tinh linh liên hệ.
Trong một tiểu lâu nhỏ tĩnh mịch, sau khi Hoàng Phủ Đoan Dung nhận được truyền tin của phụ thân, đặt mông ngồi trên cái ghế trước cửa sổ, có chút sừng sờ.
Bà không dễ dàng gì mới cắt đứt được hoàn toàn quan hệ giữa con gái mình với Ngưu Hữu Đức, phụ thân lại muốn bà bảo con gái đi liên hệ với Ngưu Hữu Đức, đây là cái gì vậy? Thế nhưng có những chuyện cũng không có cách nào giải thích được với phụ thân, mà thái độ của phụ thân lại rất cứng rắn, hoàn toàn là bộ dạng bắt buộc phải liên hệ, còn phải tự mình mau chóng!
Bà ta cũng không có cách nào khác, biết Giang Nhất Nhất đó chắc chắn là có dính dáng đến chuyện quan trọng gì đó, chắc chăn là sự quan trọng đại, bằng không đến nổi ngay cả giải thích với bà cũng không đồng ý giải thích.
Không có biện pháp, tinh linh liên hệ giữa con gái và Ngưu Hữu Đức đã bị bà thu mất rồi, mà nữ con gái hôm nay lại được điều đến một nơi khác ở Thiên Nhai để làm việc, bà ta đành phải mau chóng xuất phát, đi tìm con gái trước.
Nhưng Hoàng Phủ Án lại không tiện nói rõ với bà ta rốt cuộc là tình hình gì, cho nên bà ta căn bản không biết đợi đến khi bà ta tìm được con gái thì hoàng hoa thái cũng lạnh rồi.
Càng nực cười hơn nữa là, không lâu sau, Hoàng Phủ Luyện Không bên đó lại nhận được thông báo của bên trên, nói Ngưu Hữu Đức bên đó đã bẩm báo lên rồi, Giang Nhất Nhất đã ở trong tay Ngưu Hữu Đức rồi, bên trên để Quần Anh Hội tạm dừng tiến công Tín Nghĩa Các.
Cha con Hoàng Phủ thở phào nhẹ nhõm, người rơi vào Quỷ thị Tổng trấn phủ cũng dễ xử lý hơn, bên trên chắc chắn có cách giải quyết.
Tầng lớp trên của Hoàng Phủ gia cũng thực sự bị việc đột phát này khiến cho chân tay lộn xộn, hiện nay toàn bộ tâm tư của cha con Hoàng Phủ đều đặt vào việc làm sao tiêu trừ được ảnh hưởng sau này của sự việc lần này lại đem việc trước kia liên hệ với Hoàng Phủ Đoan Dung ném ra sau đầu, dù sao Hoàng Phủ Quân Nhu bên đó có thể hỏi ra cái gì hay không cũng không quan trọng, có thể lấy được tin tức hữu dụng gì đó thì càng tốt, không lấy được cũng không sao.
Thiên Cung, sau khi Thượng Quan Thanh hạ chỉ lệnh cho Quần Anh Hội liền nôn nóng quanh quẩn ở ngoài Thiên Cung.
Không lâu sau, Tư Mã Vấn Thiên và Cao Quán đều nắm tay nhau đi đến. Thượng Quan Thanh vội vàng nghênh đón.&
- Đại nhân khẳng định ư?
Miêu Nghị:
- Năm đó lúc sát hạch ở Vô Sinh Chi Địa, Giang Nhất Nhất này cũng nằm trong danh sách bị bắt, ta cũng vô ý biết được tin tức này, chỉ là chuyện liên quan đến tuyệt mật của Thiên Đình, ta vẫn chưa từng tiết lộ với ai.
Ánh mắt Dương Khánh lóe lên kiên quyết nói:
- E là Tín Nghĩa Các đã thẩm vấn ra cái gì đó từ trên người Giang Nhất Nhất rồi, tư mật như thế một khi tiết lộ ra, chắc chắn sẽ khiến cho Thiên Đình thẹn quá hóa giận!
Miêu Nghị:
- Ta hiểu ý của ngươi, nhưng có một điểm ta nghĩ không thông, nếu như Tín Nghĩa Các từ trên người hắn thẩm vấn ra cái gì đó, vì sao lại muốn thả hắn sống sót rời đi, một khi hắn rơi vào trong tay Thiên Đình, đương nhiên Thiên Đình có thể hỏi ra có phải hắn đem bí mật của Thiên Đình tiết lộ cho Tín Nghĩa Các hay không, chết không đối chứng chẳng phải tốt hơn sao?
Dương Khánh trả lời:
- Đại nhân, không thể việc gì cũng thuận theo ý nghĩ được, như vậy sẽ trúng mưu kế của người khác, đại nhân hãy thử nghĩ ngược lại một chút, nếu như Tín Nghĩa Các muốn mượn miệng của Giang Nhất Nhất để che giấu việc bọn họ đã biết chân tướng, vậy thì tất cả đều có thể giải thích được rồi! Như vậy đối với chúng ta mà nói có nghĩa là nguy hiểm, bởi vì chúng ta không có tư cách vạch trần mánh khóe của Thiên Đình, nhưng đối với Tín Nghĩa Các thì lại không như vậy, bắt được điểm yếu này thời khắc mấu chốt có thể uy hiếp Thiên Đình, có thể phát huy được tác dụng lớn nhất. Đại nhân, nếu như Giang Nhất Nhất này thực sự là người của Quần Anh Hội, hắn rơi vào trong tay của Tín Nghĩa Các nhất định sẽ khiến cho Thiên Đình sốt ruột, Thiên Đình nhất định sẽ muốn biết là Giang Nhất Nhất có tiết lộ bí mật gì hay không. Đại nhân, không thể giết Giang Nhất Nhất này được, nếu như chết ở đây cũng không phải là chuyện tốt gì, cứ thuận theo sự sắp xếp của Tín Nghĩa Các đem người giao lên trên, việc này không phải là việc mà chúng ta chỉ có một chút lực lượng này có thể tham dự được, bằng không còn không biết sẽ gây ra chuyện gì, lúc này yên tĩnh không bằng khẽ động, đại nhân cứ coi như không biết cái gì cả yên tâm nhận lấy phần công lao này là được.
Ai biết Miêu Nghị lại âm trầm nói một câu:
- Thiên Đình sắp xếp Giang Nhất Nhất này ở bên ngoài Tổng trấn phủ là có ý gì?
“Haiz!” Dương Khánh thở dài một tiếng, nói:
- Sao phải cần ti chức nói nhiếu, chắc chắn trong lòng đại nhân đã có đáp án rồi.
Miêu Nghị âm thầm không lên tiếng.
- Cái gì? Người rơi vào trong tay Quỷ thị Tổng trấn phủ ư? Có thể chắc chắn không?
Hoàng Phủ thế gia, nội viện thâm sâu, Hoàng Phủ Luyện Không nghe được tin tức kinh ngạc quay đầu lại hỏi.
Hoàng Phủ Án đi theo phía sau trả lời:
- Tạm thời vẫn không thể chắc chắn, có điều Quỷ thị đã có phong thanh rôi.
Hoàng Phủ Luyện Không:
- Vậy vẫn không đi nghe ngóng rõ ràng sao? Chẳng lẽ còn muốn đợi người của chúng ta tiến vào Tín Nghĩa Các công cốc cái gì cũng không lấy được lại còn gây thêm rắc rối nữa hay sao?
Hoàng Phủ Án trả lời:
- Người phía dưới của Quỷ thị Tổng trấn phủ bên đó không biết tình hình, đám người Ngưu Hữu Đức lại mới đến, chúng ta bên này nhất thời không có cách nào móc nối được, nếu như người ta đã rơi vào tay Ngưu Hữu Đức rồi, chắc chắn Ngưu Hữu Đức sẽ báo lên trên, nói không chừng bên trên đã biết tình hình rồi, sao cha không hỏi cấp trên một chút?
- Cái rắm! Ngay cả việc này cũng không thăm dò ra được, trước mắt ở nơi này, con vẫn muốn cấp trên giải thích cho ta sao? Có phải con nghi ngờ cấp trên còn chưa đủ chán ghét chúng ta ư? - Gương mặt già nua của Hoàng Phủ Luyện Không suýt chút nữa không dính lên mặt con trai mình, phất tay chỉ ra bên ngoài nói: - Tôn nữ (cháu gái) Quân Nhu đó của con không phải là có quen biết với Ngưu Hữu Đức sao? Con không biết bảo nó đi liên hệ một chút sao?
- Quan hệ của bọn họ hình như không được tốt lắm, việc thăm dò này có làm được hay không ngược lại còn bộc lộ là có quan hệ với chúng ta ở đây
- Con sẽ không để cho nó đi dò xét một chút sao?
Hoàng Phủ Án không tức giận, đành phải lấy ra tinh linh liên hệ.
Trong một tiểu lâu nhỏ tĩnh mịch, sau khi Hoàng Phủ Đoan Dung nhận được truyền tin của phụ thân, đặt mông ngồi trên cái ghế trước cửa sổ, có chút sừng sờ.
Bà không dễ dàng gì mới cắt đứt được hoàn toàn quan hệ giữa con gái mình với Ngưu Hữu Đức, phụ thân lại muốn bà bảo con gái đi liên hệ với Ngưu Hữu Đức, đây là cái gì vậy? Thế nhưng có những chuyện cũng không có cách nào giải thích được với phụ thân, mà thái độ của phụ thân lại rất cứng rắn, hoàn toàn là bộ dạng bắt buộc phải liên hệ, còn phải tự mình mau chóng!
Bà ta cũng không có cách nào khác, biết Giang Nhất Nhất đó chắc chắn là có dính dáng đến chuyện quan trọng gì đó, chắc chăn là sự quan trọng đại, bằng không đến nổi ngay cả giải thích với bà cũng không đồng ý giải thích.
Không có biện pháp, tinh linh liên hệ giữa con gái và Ngưu Hữu Đức đã bị bà thu mất rồi, mà nữ con gái hôm nay lại được điều đến một nơi khác ở Thiên Nhai để làm việc, bà ta đành phải mau chóng xuất phát, đi tìm con gái trước.
Nhưng Hoàng Phủ Án lại không tiện nói rõ với bà ta rốt cuộc là tình hình gì, cho nên bà ta căn bản không biết đợi đến khi bà ta tìm được con gái thì hoàng hoa thái cũng lạnh rồi.
Càng nực cười hơn nữa là, không lâu sau, Hoàng Phủ Luyện Không bên đó lại nhận được thông báo của bên trên, nói Ngưu Hữu Đức bên đó đã bẩm báo lên rồi, Giang Nhất Nhất đã ở trong tay Ngưu Hữu Đức rồi, bên trên để Quần Anh Hội tạm dừng tiến công Tín Nghĩa Các.
Cha con Hoàng Phủ thở phào nhẹ nhõm, người rơi vào Quỷ thị Tổng trấn phủ cũng dễ xử lý hơn, bên trên chắc chắn có cách giải quyết.
Tầng lớp trên của Hoàng Phủ gia cũng thực sự bị việc đột phát này khiến cho chân tay lộn xộn, hiện nay toàn bộ tâm tư của cha con Hoàng Phủ đều đặt vào việc làm sao tiêu trừ được ảnh hưởng sau này của sự việc lần này lại đem việc trước kia liên hệ với Hoàng Phủ Đoan Dung ném ra sau đầu, dù sao Hoàng Phủ Quân Nhu bên đó có thể hỏi ra cái gì hay không cũng không quan trọng, có thể lấy được tin tức hữu dụng gì đó thì càng tốt, không lấy được cũng không sao.
Thiên Cung, sau khi Thượng Quan Thanh hạ chỉ lệnh cho Quần Anh Hội liền nôn nóng quanh quẩn ở ngoài Thiên Cung.
Không lâu sau, Tư Mã Vấn Thiên và Cao Quán đều nắm tay nhau đi đến. Thượng Quan Thanh vội vàng nghênh đón.&