Người xung quanh lập tức biến mất không thấy bóng dáng đâu nữa, Tư Mã Vấn Thiên và Cao Quán lại vô cùng kinh dị. Thượng Quan Thanh ở đó cúi người, sợ đến mức run rẩy cả người.
Lúc này Thanh Chủ mới chậm rãi xoay người, nhìn Thượng Quan Thanh, dữ tợn nói:
- Đây chính là việc ngươi làm ư? Ngươi không chuẩn bị cho trẫm một câu trả lời sao?
- Bệ hạ bớt giận, lão nô thật sự không biết chuyện, lão nô lập tức liên hệ xác nhận. - Thượng Quan Thanh sắc mặt sợ hãi vội vàng lấy tinh linh ra, không biết liên hệ ở đâu.
Tư Mã Vấn Thiên thử dò hỏi:
- Bệ hạ hà cớ gì phải tức giận như vậy?
Thanh Chủ thở dốc, mắt quét qua người Tư Mã Vấn Thiên và Cao Quán một vòng, cuối cùng nghiến răng nghiến lợi nói:
- Trẫm vốn dĩ cũng không biết chuyện, nghe Đông Cung nói mới biết: Giang Nhất Nhất là người của Quần Anh Hội, cẩu sát tài! - Nói Xong, một chân đá vào mông của Thượng Quan Thanh một cái.
Thượng Quan Thanh suýt chút nữa thì ngà sấp xuống, vội vàng bò lên, tinh linh trên tay lại không dừng lay động.
Tư Mã Vấn Thiên và Cao Quán nhìn thấy vậy âm thầm thổn thức, ở cạnh bệ hạ gần có chỗ tốt của gần, theo bệ hạ xa một chút cũng có chỗ tốt của xa một chút, chí ít bệ hạ sẽ không động tay động chân chửi mắng hai người bọn họ như vậy, loại đãi ngộ đặc biệt của Thượng Quan Thanh và Phá Quân này bọn họ không hưởng thụ nổi, thế nhưng nói đi cũng phải nói lại, cái này chứng minh rằng Thượng Quan Thanh và Phá Quân mới là tâm phúc trong tâm phúc chân chính của bệ hạ.
Đương nhiên, hai người vẫn phải phối hợp diễn trò, cả hai cùng bày ra bộ dạng cả kinh, “a!” lên một tiếng, ngơ ngác nhìn nhau.
Gần như cũng có thể xác nhận được tính nghiêm trọng của việc này, Tư Mã Vân Thiên trầm giọng nói:
- Rơi vào tay Ngưu Hữu Đức rồi vẫn dễ xử lý, đã ở trong tay của Tín Nghĩa Các mới phiền phức, cũng không biết Tín Nghĩa Các có cạy ra được cái gì từ trong miệng của Giang Nhất Nhất hay không?
Vừa nghe lời này, Thanh chủ lại giơ một chân, trực tiếp đá Thượng Quan Thanh ra khỏi đình.
Không lâu sau, Thượng Quan Thanh lại hết sức lo sợ chạy quay về, đem tình hình có vẻ như vừa mới biết được tiến hành báo lên, cuối cùng giảng hòa nói:
- Bệ hạ, Quần Anh Hội bên đó vốn có đối sách, tụ tập cao thủ chuẩn bị đến chỗ Tín Nghĩa Các cướp người, chỉ là không ngờ rằng Tín Nghĩa Các lại đột nhiên đem người đưa đến Quỷ thị Tổng trấn phủ, Quần Anh Hội bên đó cũng là muốn giải quyết ổn thỏa chuyện này rồi sau nói mới nói với lão nô, trước khi xảy ra chuyện lão nô thực sự không biết chuyện.
Tư Mã Vấn Thiên và Cao Quán âm thầm không nói tên gia hỏa này vì bảo vệ bản thân mình, trực tiếp đem Quần Anh Hội đẩy ra làm bia đỡ đạn, những cũng có một chuyện không thỏa đáng, sợ là Hoàng Phủ gia từ nay về sau phải tan thành mây khói rồi.
Thanh Chủ mắng lớn:
- Khai báo cái rắm! Tín Nghĩa Các trực thuộc kết cấu Thiên Đình, tiến công cũng thôi đi, lẽ nào bây giờ còn muốn dẫn người tấn công Quỷ thị Tổng trấn phủ hay sao, Tín Nghĩa Các đầu sẽ khoanh tay đứng nhìn. Chỉ cần có một người của Quần Anh Hội lọt lưới, Quần Anh hội chính là xâm phạm luật giới của Thiên Đình, nếu có người vì bảo vệ luật giới Thiên Đình mà huyết tẩy, ngay cả trẫm cũng không nói gì được!
Thượng Quan Thanh quả quyết thể hiện ra sự anh minh của mình, nói:
- Bệ hạ anh minh, lão nô vừa rồi đã khiển trách bọn họ rồi, bắt buộc bọn họ dừng tay.
Thanh Chủ nói:
- Giang Nhất Nhất còn sống hay là đã chết rồi?
Thượng Quan Thanh trả lời:
- Ở trong tay Ngưu Hữu Đức, xác nhận là vẫn còn sống.
Thanh Chủ:
- Bây giờ vấn đề là, Giang Nhất Nhất đến tột cùng là có nói năng bậy bạ gì không.
Để hạ thấp lửa giận của Thanh Chủ, Thượng Quan Thanh nói:
- Quần Anh Hội có thể để hắn làm việc này, đương nhiên đã có thủ đoạn khổng chế hắn. Quần Anh Hội rất chắc chắn, Giang Nhất Nhất dẫu có chết cũng sẽ không mở miệng, người không chết chắc chắn là vẫn chưa thổ lộ cái gì. Đương nhiên, việc này vẫn cần phải xác nhận phía Giang Nhất Nhất, may là Giang Nhất Nhất vẫn còn sống.
Cái gì gọi là Quần Anh Hội rất chắc chắn? Tư Mã Vấn Thiên và Cao Quán âm thầm trao đổi ánh mắt với nhau, Thượng Quan Thanh tên gia hỏa này vì muốn để bệ hạ bớt giận tự bảo vệ mình thật sự là cái gì đại loạn cũng dám nói, đơn giản là đẩy Hoàng Phủ gia vào chỗ chết, một khi xác nhận được Giang Nhất Nhất nói gì đó, vậy Hoàng Phủ gia lại tăng thêm một tội danh khai man, vấn đề xảy ra là trách nhiệm của Hoàng Phủ gia thượng báo có lỗi, Thượng Quan Thanh hẳn cũng là bị Hoàng Phủ gia lừa gạt, lúc đó Hoàng Phủ gia vẫn còn có đường sống sao? Đừng nói bệ hạ sẽ không bỏ qua, chỉ sợ Thượng Quan gia hỏa này cũng sẽ giết người diệt khẩu, cần phải biết trên tay Thượng Quan còn đang nắm giữ ảnh vệ!
Nhưng nói đi cũng phải nói lại, vốn dĩ Hoàng Phủ gia chính là một con chó dưới chân của Thượng Quan Thanh, đối mặt với nguy cơ là chủ nhân tự bảo vệ mình, vẫn là chủ nhân vứt bỏ con chó kia, giữa hai người không khó để chọn lựa, chó chết lại nuôi một con khác là được.
- Thế nhưng bây giờ lão nô lo lắng là, Giang Nhất Nhất xuất hiện ở gần Quỷ thị Tổng trấn phủ, có phải là khiến Ngưu Hữu Đức sinh nghi ngờ hay không, ngộ nhỡ Ngưu Hữu Đức đoán được ý đồ của Giang Nhất Nhất, chỉ dựa vào việc Ngưu Hữu Đức vì nữ nhân kia mà có thể ở Tây Đinh Vực dâng lên việc lớn như vậy, chỉ sợ Ngưu Hữu Đức không thể bỏ qua cho Giang Nhất Nhất.
Thượng Quan Thanh nói xong liền dời sự chú ý của Thanh Chủ đi, khiến cho Thanh Chủ đem tâm tư đặt vào việc giải quyết vấn đề bên trên, Thanh Chủ bỗng nhiên quay đầu hỏi:
- Cao Quán, không phải ngươi nói ngươi có phương thức liên hệ với Ngưu Hữu Đức sao?
Cao Quán gật đầu nói:
- Đúng, có phương thức.
Thanh Chủ nói:
- Ngươi lập tức liên hệ với Ngưu Hữu Đức, nói trên người Giang Nhất Nhất liên quan đến rất nhiều trọng án, việc này đã do Giám sát hữu bộ ngươi tiếp nhận thẩm tra xử lý, đem người giao đến tay Giám sát hữu bộ trước, bắt buộc Ngưu Hữu Đức không được làm bừa Giang Nhất Nhất, chắc chắn danh tiếng của Cao hữu sứ ngươi vẫn có thể chấn nhiếp được hắn!
- Vâng! - Cao Quán chắp tay nhận lệnh, lập tức lấy tinh linh ra liên hệ với Miêu Nghị.
Còn Thanh Chủ lại bỗng nhiên quay đầu lại lạnh lùng nhìn chằm chằm Thượng Quan Thanh nói:
- Quần Anh Hội lại chọc ra cái sọt lớn như vậy, ngươi quản thế nào vậy? Ngay cả một chút nặng nhẹ cũng không phân rõ được xảy ra chuyện còn dám lừa gạt, sợ là Hoàng Phủ gia đã không thích hợp quản lý Quần Anh Hội nữa rồi, tìm người tiếp nhận đi, sau đó để Ảnh Vệ giải quyết tai họa ngầm đó triệt để một chút, lại xảy ra sai lầm gì nữa trẫm sẽ đem ngươi ra hỏi.
Lúc này Thanh Chủ mới chậm rãi xoay người, nhìn Thượng Quan Thanh, dữ tợn nói:
- Đây chính là việc ngươi làm ư? Ngươi không chuẩn bị cho trẫm một câu trả lời sao?
- Bệ hạ bớt giận, lão nô thật sự không biết chuyện, lão nô lập tức liên hệ xác nhận. - Thượng Quan Thanh sắc mặt sợ hãi vội vàng lấy tinh linh ra, không biết liên hệ ở đâu.
Tư Mã Vấn Thiên thử dò hỏi:
- Bệ hạ hà cớ gì phải tức giận như vậy?
Thanh Chủ thở dốc, mắt quét qua người Tư Mã Vấn Thiên và Cao Quán một vòng, cuối cùng nghiến răng nghiến lợi nói:
- Trẫm vốn dĩ cũng không biết chuyện, nghe Đông Cung nói mới biết: Giang Nhất Nhất là người của Quần Anh Hội, cẩu sát tài! - Nói Xong, một chân đá vào mông của Thượng Quan Thanh một cái.
Thượng Quan Thanh suýt chút nữa thì ngà sấp xuống, vội vàng bò lên, tinh linh trên tay lại không dừng lay động.
Tư Mã Vấn Thiên và Cao Quán nhìn thấy vậy âm thầm thổn thức, ở cạnh bệ hạ gần có chỗ tốt của gần, theo bệ hạ xa một chút cũng có chỗ tốt của xa một chút, chí ít bệ hạ sẽ không động tay động chân chửi mắng hai người bọn họ như vậy, loại đãi ngộ đặc biệt của Thượng Quan Thanh và Phá Quân này bọn họ không hưởng thụ nổi, thế nhưng nói đi cũng phải nói lại, cái này chứng minh rằng Thượng Quan Thanh và Phá Quân mới là tâm phúc trong tâm phúc chân chính của bệ hạ.
Đương nhiên, hai người vẫn phải phối hợp diễn trò, cả hai cùng bày ra bộ dạng cả kinh, “a!” lên một tiếng, ngơ ngác nhìn nhau.
Gần như cũng có thể xác nhận được tính nghiêm trọng của việc này, Tư Mã Vân Thiên trầm giọng nói:
- Rơi vào tay Ngưu Hữu Đức rồi vẫn dễ xử lý, đã ở trong tay của Tín Nghĩa Các mới phiền phức, cũng không biết Tín Nghĩa Các có cạy ra được cái gì từ trong miệng của Giang Nhất Nhất hay không?
Vừa nghe lời này, Thanh chủ lại giơ một chân, trực tiếp đá Thượng Quan Thanh ra khỏi đình.
Không lâu sau, Thượng Quan Thanh lại hết sức lo sợ chạy quay về, đem tình hình có vẻ như vừa mới biết được tiến hành báo lên, cuối cùng giảng hòa nói:
- Bệ hạ, Quần Anh Hội bên đó vốn có đối sách, tụ tập cao thủ chuẩn bị đến chỗ Tín Nghĩa Các cướp người, chỉ là không ngờ rằng Tín Nghĩa Các lại đột nhiên đem người đưa đến Quỷ thị Tổng trấn phủ, Quần Anh Hội bên đó cũng là muốn giải quyết ổn thỏa chuyện này rồi sau nói mới nói với lão nô, trước khi xảy ra chuyện lão nô thực sự không biết chuyện.
Tư Mã Vấn Thiên và Cao Quán âm thầm không nói tên gia hỏa này vì bảo vệ bản thân mình, trực tiếp đem Quần Anh Hội đẩy ra làm bia đỡ đạn, những cũng có một chuyện không thỏa đáng, sợ là Hoàng Phủ gia từ nay về sau phải tan thành mây khói rồi.
Thanh Chủ mắng lớn:
- Khai báo cái rắm! Tín Nghĩa Các trực thuộc kết cấu Thiên Đình, tiến công cũng thôi đi, lẽ nào bây giờ còn muốn dẫn người tấn công Quỷ thị Tổng trấn phủ hay sao, Tín Nghĩa Các đầu sẽ khoanh tay đứng nhìn. Chỉ cần có một người của Quần Anh Hội lọt lưới, Quần Anh hội chính là xâm phạm luật giới của Thiên Đình, nếu có người vì bảo vệ luật giới Thiên Đình mà huyết tẩy, ngay cả trẫm cũng không nói gì được!
Thượng Quan Thanh quả quyết thể hiện ra sự anh minh của mình, nói:
- Bệ hạ anh minh, lão nô vừa rồi đã khiển trách bọn họ rồi, bắt buộc bọn họ dừng tay.
Thanh Chủ nói:
- Giang Nhất Nhất còn sống hay là đã chết rồi?
Thượng Quan Thanh trả lời:
- Ở trong tay Ngưu Hữu Đức, xác nhận là vẫn còn sống.
Thanh Chủ:
- Bây giờ vấn đề là, Giang Nhất Nhất đến tột cùng là có nói năng bậy bạ gì không.
Để hạ thấp lửa giận của Thanh Chủ, Thượng Quan Thanh nói:
- Quần Anh Hội có thể để hắn làm việc này, đương nhiên đã có thủ đoạn khổng chế hắn. Quần Anh Hội rất chắc chắn, Giang Nhất Nhất dẫu có chết cũng sẽ không mở miệng, người không chết chắc chắn là vẫn chưa thổ lộ cái gì. Đương nhiên, việc này vẫn cần phải xác nhận phía Giang Nhất Nhất, may là Giang Nhất Nhất vẫn còn sống.
Cái gì gọi là Quần Anh Hội rất chắc chắn? Tư Mã Vấn Thiên và Cao Quán âm thầm trao đổi ánh mắt với nhau, Thượng Quan Thanh tên gia hỏa này vì muốn để bệ hạ bớt giận tự bảo vệ mình thật sự là cái gì đại loạn cũng dám nói, đơn giản là đẩy Hoàng Phủ gia vào chỗ chết, một khi xác nhận được Giang Nhất Nhất nói gì đó, vậy Hoàng Phủ gia lại tăng thêm một tội danh khai man, vấn đề xảy ra là trách nhiệm của Hoàng Phủ gia thượng báo có lỗi, Thượng Quan Thanh hẳn cũng là bị Hoàng Phủ gia lừa gạt, lúc đó Hoàng Phủ gia vẫn còn có đường sống sao? Đừng nói bệ hạ sẽ không bỏ qua, chỉ sợ Thượng Quan gia hỏa này cũng sẽ giết người diệt khẩu, cần phải biết trên tay Thượng Quan còn đang nắm giữ ảnh vệ!
Nhưng nói đi cũng phải nói lại, vốn dĩ Hoàng Phủ gia chính là một con chó dưới chân của Thượng Quan Thanh, đối mặt với nguy cơ là chủ nhân tự bảo vệ mình, vẫn là chủ nhân vứt bỏ con chó kia, giữa hai người không khó để chọn lựa, chó chết lại nuôi một con khác là được.
- Thế nhưng bây giờ lão nô lo lắng là, Giang Nhất Nhất xuất hiện ở gần Quỷ thị Tổng trấn phủ, có phải là khiến Ngưu Hữu Đức sinh nghi ngờ hay không, ngộ nhỡ Ngưu Hữu Đức đoán được ý đồ của Giang Nhất Nhất, chỉ dựa vào việc Ngưu Hữu Đức vì nữ nhân kia mà có thể ở Tây Đinh Vực dâng lên việc lớn như vậy, chỉ sợ Ngưu Hữu Đức không thể bỏ qua cho Giang Nhất Nhất.
Thượng Quan Thanh nói xong liền dời sự chú ý của Thanh Chủ đi, khiến cho Thanh Chủ đem tâm tư đặt vào việc giải quyết vấn đề bên trên, Thanh Chủ bỗng nhiên quay đầu hỏi:
- Cao Quán, không phải ngươi nói ngươi có phương thức liên hệ với Ngưu Hữu Đức sao?
Cao Quán gật đầu nói:
- Đúng, có phương thức.
Thanh Chủ nói:
- Ngươi lập tức liên hệ với Ngưu Hữu Đức, nói trên người Giang Nhất Nhất liên quan đến rất nhiều trọng án, việc này đã do Giám sát hữu bộ ngươi tiếp nhận thẩm tra xử lý, đem người giao đến tay Giám sát hữu bộ trước, bắt buộc Ngưu Hữu Đức không được làm bừa Giang Nhất Nhất, chắc chắn danh tiếng của Cao hữu sứ ngươi vẫn có thể chấn nhiếp được hắn!
- Vâng! - Cao Quán chắp tay nhận lệnh, lập tức lấy tinh linh ra liên hệ với Miêu Nghị.
Còn Thanh Chủ lại bỗng nhiên quay đầu lại lạnh lùng nhìn chằm chằm Thượng Quan Thanh nói:
- Quần Anh Hội lại chọc ra cái sọt lớn như vậy, ngươi quản thế nào vậy? Ngay cả một chút nặng nhẹ cũng không phân rõ được xảy ra chuyện còn dám lừa gạt, sợ là Hoàng Phủ gia đã không thích hợp quản lý Quần Anh Hội nữa rồi, tìm người tiếp nhận đi, sau đó để Ảnh Vệ giải quyết tai họa ngầm đó triệt để một chút, lại xảy ra sai lầm gì nữa trẫm sẽ đem ngươi ra hỏi.