Thật ra cách ăn mặc của Miêu Nghị cùng mọi người khiến cho những người này cảm thấy kỳ quái, tuy rằng nhìn giống người của thiên đình, nhưng nhìn mi tâm pháp tướng, dường như lại không đúng lắm, ngoại trừ Miêu Nghị mặc Tam Tiết Tử Giáp, còn lại không có một vị nào tu vi dưới Thải Liên, đại đa số đều mặc giáp bạc, thực lực này không thích hợp cùng cấp bậc.
Tuy Thập Hành cung tình huống đặc thù, nhưng không có nghĩa là ngoại giới không biết gì về tình huống này, huống chi Nguyệt Hành cung vốn đang ở đất U Minh, đối với đại động tĩnh của U Minh không thể không biết chút gì, nhất là Thanh Nguyệt mi tâm đã thật hóa pháp tướng, một đám người đệ tử Nguyệt Hành cung nhanh chóng đoán được những người đến là ai.
Quả nhiên, Miêu Nghị cất cao giọng nói:
- Làm phiền thông báo một tiếng cung chủ Nguyệt Hành cung, U Minh Đô Thống phủ Ngưu Hữu Đức tới bái phỏng cận lân!
Phất tay ném ra một ngọc điệp chức quan.
Nữ tử vừa thấy nhận vào tay, hơi nhíu mi, nếu đội ngũ Thiên Đình bình thường tới bên này theo quy củ còn không cần để ý tới, trực tiếp đuổi xa là được, nhưng bây giờ vị này chính là tân nhậm U Minh Đô Thống, toàn bộ vùng U Minh đều chia cho người ta quản, nói khó nghe điểm Nguyệt Hành cung cũng thuộc địa bàn của người ta.
Hơi do dự xong, cô gái kia chắp tay nói:
- Xin chờ một chút.
Lấy Tinh linh ra, không biết liên hệ cùng ai, cũng không có mệnh diệt trừ nguyệt luân lượn vòng chung quanh.
Thanh Nguyệt cùng với đội ngũ đi theo cảnh giác chung quanh, lúc nào nguyệt luân cũng có thể tấn công.
Miêu Nghị lại khí định thần nhàn, ánh mắt khóa chết mục tiêu vào sông hồ núi non xinh đẹp thanh tú ở phía dưới, một hồ nước xanh thẳm như một khối ngọc bích, tĩnh lam giữa hồ súc lập một cung điện dường như được chế tạo từ thủy tinh tím, không trung ngẫu nhiên thổi qua Bạch Vân phản chiếu trong hồ, khiến cho người khác vui tai vui mắt, vô cùng xinh đẹp.
Chung quanh đỉnh núi có không ít kiến trúc chế tạo như thủy tinh tím, sáng rỡ dưới ánh mặt trời, lấp lánh sáng ngời.
Miêu Nghị mới tới nơi này chưa quen thuộc tình huống, nhưng đoán chừng cung điện lớn nhất trong hồ nơi đỉnh núi chính là Chủ Điện Nguyệt Hành cung rồi, nghiêng đầu nhìn Thanh Nguyệt, Thanh Nguyệt gật gật đầu tỏ ý, xác nhận suy đoán của Miêu Nghị là đúng.
Nhanh chóng, cô gái đối diện cầm Tinh linh đáp lời:
- Thỉnh Ngưu Đô thống quay về, cung chủ không tiếp khách.
Tình huống gì đây? Miêu Nghị nhíu mày.
- Mọi người hổ vì hàng xóm. Sau này phải chung sống lâu dài, hà chí vu tiêc rẻ gặp mặt?
Nữ tử lắc đầu nói:
- Điều này ta cũng không biết rồi, thống thỉnh cầu Ngưu Đô Thống trở về.
Miêu Nghị giọng hơi trầm xuống:
- Nếu như bản Đô Thống không gặp thì không thể đó mà?
Nữ tử bình tĩnh nói:
- Nơi này là tư địa bệ hạ mình chiêu thiên hạ phong cấp cho Nguyệt Hành cung, bất luận kẻ nào không quấy rầy dễ dàng, cũng không bị U Minh Đô Thống phủ quản chế, xảy ra chuyện như thế chỉ sợ Ngưu Đô thống không kham nổi trách nhiệm này. Ngưu Đô thống ngồi trên vị trí này cũng không dễ dàng, mong rằng quý trọng bản thân mình nhiều hơn.
- Việc quý trọng hay không là việc của bản Đô Thống, không nhọc ngươi quan tâm, làm phiền lại thông báo cho cung chủ các ngươi một tiếng, đã nói Ngưu mỗ có chuyện quan trọng thương lượng!
Ngữ khí Miêu Nghị trở nên có chút không thân thiện trở về mang theo thủ hạ đến bái kiên không ngờ lại bị sập cửa vào mặt... Nguyệt Hành cung này làm giá không tránh khỏi có chút quá đáng.
Nữ tử đưa tay tiễn khách:
- Thỉnh cầu Ngưu Đô thống quay về.
Miêu Nghị gằn từng chữ:
- Ta nói một lần cuối cùng, làm phiền lại thông báo cho cung chủ các ngươi một tiếng!
Tay vừa nhẹ nhấc, đội ngũ phía sau lưng lục tục tiến lên, lấy ra vũ khí, một trận hi lý hoa lạp vang lên, thay cho chế thức chiến giáp trên người, mặc chiến giáp vào tự mình phối trí đánh nhau.
Nữ tử sắc mặt giận dữ, nhưng môi mím chặt, tận lực nhẫn nhịn không nổi tức giận. Danh tiếng Ngưu Hữu Đức nàng cũng đã nghe nói qua, thật là người chuyện gì cũng làm được, ngay cả Thiên Đình đại lão cũng dám đối nghịch, thật sự muốn chọc tới Nguyệt Hành cung tuy rằng chưa chắc sẽ có chuyện gì, nhưng dù sao cũng là gây phiền phức, không làm gì khác hơn là lại lắc lư Tinh linh trong tay liên hệ.
Qua một hồi, nàng lần nữa cầm Tinh linh báo cho biết:
- Cung chủ nói rồi, không gặp! Nếu như Ngưu Đô Thống không thể không gặp, đi thỉnh cầu thiên chỉ trước rồi nói sau, không có thiên chỉ bất kỳ kẻ nào đã đến, cũng đều thứ cho không phụng bồi!
Miêu Nghị lạnh lùng nói:
- Ta bây giờ hoài nghi ngươi giả truyền pháp chỉ cung chủ các ngươi, ta không tin cung chủ các ngươi là người bất thông tình lý như vậy, trừ phi ta tận mắt nhìn thấy cung chủ các ngươi lên tiếng mới tính toán.
Đây không phải là quấy rầy sao, nữ tử tận lực khống chế tâm tình nói:
- Ngưu Đô Thống cần Thiên Đình hạ chỉ mệnh ngươi rút lui sao?
Bên này hiển nhiên cũng có đường trực tiếp trao đổi cùng Thiên Đình.
Miêu Nghị cười lạnh nói:
- Bọn chúng ta một lộ đuổi bắt đào phạm mà đến, hiện tại bản Đô Thống hoài nghi Nguyệt Hành cung các ngươi ý đồ bất chính tư tàng đào phạm Thiên Đình!
Thanh Nguyệt khẽ mỉm cười nơi khóe miệng, phát hiện vị đại nhân bên cạnh có chút ý tứ, quả nhiên là chủ gan lớn bằng trời, thuận miệng liền chụp mũ.
Một đám đội ngũ Đô Thống phủ ở phía sau cũng thầm vui mừng.
Nữ tử tức giận nói:
- Ngưu Đô Thống xin tự trọng, đừng hòng ngậm máu phun người.
Một đám đệ tử Nguyệt Hành cung chung quanh đều biểu lộ mặt tức giận.
Miêu Nghị nghiêng đầu nói với Thanh Nguyệt:
- Thông tri Đô Thống phủ đại quân lập tức chạy đến, cẩn thận lục soát nơi này cho ta, ta cũng muốn nhìn xem thử ai dám bao che đào phạm kháng pháp!
- Dạ vâng!
Thanh Nguyệt trang mô tác dạng một tiếng, lấy Tinh linh ra làm ra vẻ đang liên hệ.
- Ngươi...
Nữ tử chỉ vào mũi Miêu Nghị, thiếu chút nữa cắn nát răng ngà, cuối cùng vẫn chấn động Tinh linh bẩm báo.
Trong chốc lát, nữ tử mặt lạnh lùng đổi giọng nói:
- Cung chủ nói rồi, nếu Ngưu Đô thống muốn gặp cũng không phải là không được chỉ một mình ngươi đi gặp, những người khác không được tự tiện động!
Tuy Thập Hành cung tình huống đặc thù, nhưng không có nghĩa là ngoại giới không biết gì về tình huống này, huống chi Nguyệt Hành cung vốn đang ở đất U Minh, đối với đại động tĩnh của U Minh không thể không biết chút gì, nhất là Thanh Nguyệt mi tâm đã thật hóa pháp tướng, một đám người đệ tử Nguyệt Hành cung nhanh chóng đoán được những người đến là ai.
Quả nhiên, Miêu Nghị cất cao giọng nói:
- Làm phiền thông báo một tiếng cung chủ Nguyệt Hành cung, U Minh Đô Thống phủ Ngưu Hữu Đức tới bái phỏng cận lân!
Phất tay ném ra một ngọc điệp chức quan.
Nữ tử vừa thấy nhận vào tay, hơi nhíu mi, nếu đội ngũ Thiên Đình bình thường tới bên này theo quy củ còn không cần để ý tới, trực tiếp đuổi xa là được, nhưng bây giờ vị này chính là tân nhậm U Minh Đô Thống, toàn bộ vùng U Minh đều chia cho người ta quản, nói khó nghe điểm Nguyệt Hành cung cũng thuộc địa bàn của người ta.
Hơi do dự xong, cô gái kia chắp tay nói:
- Xin chờ một chút.
Lấy Tinh linh ra, không biết liên hệ cùng ai, cũng không có mệnh diệt trừ nguyệt luân lượn vòng chung quanh.
Thanh Nguyệt cùng với đội ngũ đi theo cảnh giác chung quanh, lúc nào nguyệt luân cũng có thể tấn công.
Miêu Nghị lại khí định thần nhàn, ánh mắt khóa chết mục tiêu vào sông hồ núi non xinh đẹp thanh tú ở phía dưới, một hồ nước xanh thẳm như một khối ngọc bích, tĩnh lam giữa hồ súc lập một cung điện dường như được chế tạo từ thủy tinh tím, không trung ngẫu nhiên thổi qua Bạch Vân phản chiếu trong hồ, khiến cho người khác vui tai vui mắt, vô cùng xinh đẹp.
Chung quanh đỉnh núi có không ít kiến trúc chế tạo như thủy tinh tím, sáng rỡ dưới ánh mặt trời, lấp lánh sáng ngời.
Miêu Nghị mới tới nơi này chưa quen thuộc tình huống, nhưng đoán chừng cung điện lớn nhất trong hồ nơi đỉnh núi chính là Chủ Điện Nguyệt Hành cung rồi, nghiêng đầu nhìn Thanh Nguyệt, Thanh Nguyệt gật gật đầu tỏ ý, xác nhận suy đoán của Miêu Nghị là đúng.
Nhanh chóng, cô gái đối diện cầm Tinh linh đáp lời:
- Thỉnh Ngưu Đô thống quay về, cung chủ không tiếp khách.
Tình huống gì đây? Miêu Nghị nhíu mày.
- Mọi người hổ vì hàng xóm. Sau này phải chung sống lâu dài, hà chí vu tiêc rẻ gặp mặt?
Nữ tử lắc đầu nói:
- Điều này ta cũng không biết rồi, thống thỉnh cầu Ngưu Đô Thống trở về.
Miêu Nghị giọng hơi trầm xuống:
- Nếu như bản Đô Thống không gặp thì không thể đó mà?
Nữ tử bình tĩnh nói:
- Nơi này là tư địa bệ hạ mình chiêu thiên hạ phong cấp cho Nguyệt Hành cung, bất luận kẻ nào không quấy rầy dễ dàng, cũng không bị U Minh Đô Thống phủ quản chế, xảy ra chuyện như thế chỉ sợ Ngưu Đô thống không kham nổi trách nhiệm này. Ngưu Đô thống ngồi trên vị trí này cũng không dễ dàng, mong rằng quý trọng bản thân mình nhiều hơn.
- Việc quý trọng hay không là việc của bản Đô Thống, không nhọc ngươi quan tâm, làm phiền lại thông báo cho cung chủ các ngươi một tiếng, đã nói Ngưu mỗ có chuyện quan trọng thương lượng!
Ngữ khí Miêu Nghị trở nên có chút không thân thiện trở về mang theo thủ hạ đến bái kiên không ngờ lại bị sập cửa vào mặt... Nguyệt Hành cung này làm giá không tránh khỏi có chút quá đáng.
Nữ tử đưa tay tiễn khách:
- Thỉnh cầu Ngưu Đô thống quay về.
Miêu Nghị gằn từng chữ:
- Ta nói một lần cuối cùng, làm phiền lại thông báo cho cung chủ các ngươi một tiếng!
Tay vừa nhẹ nhấc, đội ngũ phía sau lưng lục tục tiến lên, lấy ra vũ khí, một trận hi lý hoa lạp vang lên, thay cho chế thức chiến giáp trên người, mặc chiến giáp vào tự mình phối trí đánh nhau.
Nữ tử sắc mặt giận dữ, nhưng môi mím chặt, tận lực nhẫn nhịn không nổi tức giận. Danh tiếng Ngưu Hữu Đức nàng cũng đã nghe nói qua, thật là người chuyện gì cũng làm được, ngay cả Thiên Đình đại lão cũng dám đối nghịch, thật sự muốn chọc tới Nguyệt Hành cung tuy rằng chưa chắc sẽ có chuyện gì, nhưng dù sao cũng là gây phiền phức, không làm gì khác hơn là lại lắc lư Tinh linh trong tay liên hệ.
Qua một hồi, nàng lần nữa cầm Tinh linh báo cho biết:
- Cung chủ nói rồi, không gặp! Nếu như Ngưu Đô Thống không thể không gặp, đi thỉnh cầu thiên chỉ trước rồi nói sau, không có thiên chỉ bất kỳ kẻ nào đã đến, cũng đều thứ cho không phụng bồi!
Miêu Nghị lạnh lùng nói:
- Ta bây giờ hoài nghi ngươi giả truyền pháp chỉ cung chủ các ngươi, ta không tin cung chủ các ngươi là người bất thông tình lý như vậy, trừ phi ta tận mắt nhìn thấy cung chủ các ngươi lên tiếng mới tính toán.
Đây không phải là quấy rầy sao, nữ tử tận lực khống chế tâm tình nói:
- Ngưu Đô Thống cần Thiên Đình hạ chỉ mệnh ngươi rút lui sao?
Bên này hiển nhiên cũng có đường trực tiếp trao đổi cùng Thiên Đình.
Miêu Nghị cười lạnh nói:
- Bọn chúng ta một lộ đuổi bắt đào phạm mà đến, hiện tại bản Đô Thống hoài nghi Nguyệt Hành cung các ngươi ý đồ bất chính tư tàng đào phạm Thiên Đình!
Thanh Nguyệt khẽ mỉm cười nơi khóe miệng, phát hiện vị đại nhân bên cạnh có chút ý tứ, quả nhiên là chủ gan lớn bằng trời, thuận miệng liền chụp mũ.
Một đám đội ngũ Đô Thống phủ ở phía sau cũng thầm vui mừng.
Nữ tử tức giận nói:
- Ngưu Đô Thống xin tự trọng, đừng hòng ngậm máu phun người.
Một đám đệ tử Nguyệt Hành cung chung quanh đều biểu lộ mặt tức giận.
Miêu Nghị nghiêng đầu nói với Thanh Nguyệt:
- Thông tri Đô Thống phủ đại quân lập tức chạy đến, cẩn thận lục soát nơi này cho ta, ta cũng muốn nhìn xem thử ai dám bao che đào phạm kháng pháp!
- Dạ vâng!
Thanh Nguyệt trang mô tác dạng một tiếng, lấy Tinh linh ra làm ra vẻ đang liên hệ.
- Ngươi...
Nữ tử chỉ vào mũi Miêu Nghị, thiếu chút nữa cắn nát răng ngà, cuối cùng vẫn chấn động Tinh linh bẩm báo.
Trong chốc lát, nữ tử mặt lạnh lùng đổi giọng nói:
- Cung chủ nói rồi, nếu Ngưu Đô thống muốn gặp cũng không phải là không được chỉ một mình ngươi đi gặp, những người khác không được tự tiện động!