Lúc vừa nhận được mệnh lệnh, hắn cho là Miêu Nghị đang đua, dùng một tỷ nhân mã để cầm chân hai ty rưỡi đại quân tinh nhuệ của Thanh Phật? Đừng nói hai tỷ rưỡi, đối đầu với năm trăm triệu cận vệ quân của Thanh chủ cũng đã là một vấn đề! Đương nhiên, Miêu Nghị tịnh không yêu cầu hắn thủ thắng, chỉ yêu cầu hắn tận lực cầm chân, tranh thủ thời gian cho đại quận Thanh Nguyệt giải quyết nhân mã Quảng Lệnh Công.
Vừa mới đầu, thiếu chút nữa hắn đã cho rằng Miêu Nghị muốn thừa cơ thanh trừ mình, tưởng là bị gạt bỏ, rốt cuộc hắn là bộ hạ cũ của Hạo Đức Phương. Nhưng hơi chút suy nghĩ liên minh bạch, chính bởi vì Miêu Nghị tín nhiệm, mới giao cho nhiệm vụ gian cự như thế cho hắn, trận này của hắn can hệ đến thắng thua cua toàn bộ chiến cuộc, quả thực không khác với cược hết lên người hắn, Miêu Nghị làm sao có thể cầm chuyện lớn như vậy ra đùa.
Nghĩ minh bạch một điểm này, hắn không khỏi chảy một thân mồ hôi lạnh, không phai chảy cho mình, mà là chảy cho Miêu Nghị, thật dám cược a!
Trận này nếu hắn có thể đạt tới mục tiêu chiến lược mà Miêu Nghị đặt ra, sẽ là công lao cực lớn, có phong vương cũng không quá đáng!
Tuy bóng dáng Hạo Đức Phương vẫn còn tồn tại, nhưng rốt cuộc đã qua nhiều năm như vậy, hắn đã đi trên một con đường khác, con đường thuộc về chính mình, hắn cũng không muốn cô phụ sự tín nhiệm của Miêu Nghị, nhưng trước mắt khả năng hoàn thành nhiệm vụ thật sự là không lớn, làm không theo thì ngay cả mạng sống của bạn thân cũng kết thúc ở chỗ này.
Cho dù Miêu Nghị nói đã có sắp xếp thỏa đáng, sẽ cung cấp đủ các loại điều kiện có lợi chống lưng cho hắn, nhưng Thanh, Phật là người nào? Luận vũ dùng cá nhân đều là nhân vật có thể lấy thủ cấp thượng tướng giữa vạn quân, người chủ tướng như hắn thực sự rất không an toàn.
Tựa hồ bệ hạ cũng suy xét đến điểm này, nói là sẽ phái hai cao thủ hàng đầu tới bảo hộ hắn.
Nghiêm Tiếu nghiêng đầu nhìn Hắc Thán cùng hai nữ nhân khí chất siêu phàm thoát tục đứng ở bên cạnh một cái, Hắc Thán thì hắn có quen, biết đó là người rất được thiên hậu Vân Tri Thu chiếu cố, còn hai nữ nhân này, hắn thật không biết là thần thánh phương nào, không biết lại lịch, cũng chưa từng gặp qua, liệu có thể ngăn trở nổi hai người Thanh, Phật?
Chẳng qua có một điểm có thể nhìn thấy rõ ràng, đó là Hắc Thán có vẻ rất bợ đỡ hai nữ nhân này.
Còn cái gọi là ủng hộ khác từ bệ hạ, trước mắt hắn còn chưa biết là cái gì.
- Đại soái, hình như nội bộ địch phương xảy ra chuyện, có vẻ rất hỗn loạn!
Phó tướng đứng ở một bên đột nhiên chỉ về hướng trận doanh quân địch nói.
Nghiêm Tiếu phóng mắt nhìn lại, quả nhiên như thế, tựa hồ nhìn thấy có người lâm trận bỏ chạy, tấn tốc nói:
- Tính thử nhân mã địch phương xem. Nãy giờ tinh lực của hắn đều đặt ở chiến cuộc biến hóa.
Lập tức có một ít người chuyên tâm nhìn ra xa thẩm tra, mấy người đụng đầu xác nhận kết quả, hồi bẩm nói:
- Đại soái, tựa hồ địch phương chỉ có hai tỷ nhân mã.
Nghiêm Tiếu trong lòng vừa động, hình như thiếu mất bốn năm trăm triệu nhân mã, chẳng lẽ đây chính là một trong những điều kiện có lợi mà bệ hạ đã nói?
Nghĩ nghĩ thì cũng cảm thấy hẳn là như thế, dưới loại tình thế hiện thời, không có chuyện ngoài ý nào là xuất hiện vô duyên vô cớ cả, ngoài y lớn như vậy tất nhiên là có người ở sau lưng thúc đẩy, ngươi thúc đẩy khẳng định là thuộc về thế lực đối địch, như thế rõ ràng là có liên quan đến bệ hạ bên này.
Thiếu nhiều nhân mã như vậy, cố nhiên giảm bớt không ít áp lực, nhưng đặt trong tổng số quân địch, còn có chiến lực của quân địch, thì hiệu qủa giảm sức ép vẫn không lớn.
Hai người Thanh Phật sóng vai đứng trên long liễn cũng đã biết được con số nhân mã tổn thất, cận vệ quân có hơn một trăm triệu nhân mã bị mang đi, Phật chủ bên này thì càng thảm, nhân mã bị mang đi rải rác có hơn trăm triệu, riêng Ngọc La Sát càng là mang đi trọn vẹn hơn hai trăm triệu nhân mã.
Mấy nơi cộng lại, bằng với trong thời gian ngắn nhân mã đã giảm viên đạt gần năm trăm triệu.
Mà hậu quả của việc Ngọc La Sát phản bội còn không chỉ như vậy, một tỷ rưỡi viện binh đang ấp u tập kết trong cảnh nội Thiên Đình không biết liệu có bị cản trơ hay không, chí ít viện binh dưới tay Ngọc La Sát thì đừng hi vọng gì cả, lại tổn thất khoang hai trăm triệu nhân mã. Đó không đơn giản chỉ là tổn thất, bên này mất đi, lại bổ sung cho đối phương bên kia, tuyệt đối không phải chuyện tốt đẹp gì.
- Hạ Hầu gia tộc!
Thanh chủ lành lạnh bật ra một câu, hắn không cần đoán cũng có thể nghĩ đến chuyện này chắc chắn có liên quan đến Hạ Hầu gia tộc.
Phật chủ đang coi chừng chiến cuộc cũng trầm giọng nói:
- Hẳn đây chỉ là cầm chân, mục tiêu chủ yếu của Ngưu Hữu Đức là nhắm vào Quảng Lệnh Công, chúng ta không thể bị dây dưa chỗ này!
Thanh chủ trầm giọng nói:
- Đúng vậy, không được dây dưa, long phượng xuất kích, trực tiếp xông đi qua!
Tùy theo một tiếng hạ lệnh, hơn ngàn long phượng đi theo đại quân đồng thời gầm rú lên, tiếng kêu túc sát cuồn cuộn vang trời, long phương bắt đầu xoay vòng bay múa tập kết lại, trận dung nhanh chóng được thành hình!
Đại lượng cận vệ quân cùng viện binh mới tăng viện bắt đầu bài trận, sẵn sàng chuẩn bị dưới sự yểm trợ của đội ngũ long phượng xung kích vào đội hình địch phương.
Nghiêm Tiếu tọa trấn giữa trung quân lập tức khẩn mật giới bị, Long tộc giáp căng da dày, năng lực phong ngự trời sinh rất phi phàm, nếu tổ chức thành đội hình va chạm sang đấy, công kích tập quần của Phá pháp cung bên này chỉ sợ chưa hẳn có thể ngăn trở được.
Ngay đúng lúc này, trên người Hắc Thán cùng hai vị thủ hộ huyền nữ bên cạnh hắn đồng thời chớp sáng, cùng lúc vọt lên, nháy mắt hóa thành một con hắc long cùng hai con thải phượng, là hai con thải phương cực huyễn lệ, sắc thái huyễn lệ vượt xa Phượng tộc trong trận doanh đối phương.
Hắc Thán bay múa lên trời, ngưa đầu gầm gào hung tợn, song phương cùng xoay vòng kêu hót vang trời, du dương trầm bổng.
Đám ngươi Thanh, Phật tấn tốc nhìn kỹ, không biết phía Miêu Nghị bên kia đào đầu ra long phượng, hơn nữa long phượng của đối phương tựa hồ hơi khác với long phượng bình thường, ví như sắc thái của hai con Phượng tộc kia càng thêm huyễn lệ lóa mắt, bọn họ căn bản chưa từng gặp qua.
Sát na long phượng hiện hình trong trận doanh đối phương, trận thế long phượng vừa được tập kết của bên này đột nhiên đại biến, tựa hồ đang tập thể phụ họa tiếng gầm gào kêu hót của long phượng trong trận doanh đối phương.
Quang! Cự long đang kéo long liên đột nhiên quẫy đuôi, đánh nát hai chiếc long liễn thanh từng mảnh vụn.
Đám người đứng trên long liễn, bao gồm cả hai người Thanh, Phật dồn dập kinh hãi, lách mình tránh đi, chạy khỏi long liễn đa hóa thành vô số mảnh vụn.
Vừa mới đầu, thiếu chút nữa hắn đã cho rằng Miêu Nghị muốn thừa cơ thanh trừ mình, tưởng là bị gạt bỏ, rốt cuộc hắn là bộ hạ cũ của Hạo Đức Phương. Nhưng hơi chút suy nghĩ liên minh bạch, chính bởi vì Miêu Nghị tín nhiệm, mới giao cho nhiệm vụ gian cự như thế cho hắn, trận này của hắn can hệ đến thắng thua cua toàn bộ chiến cuộc, quả thực không khác với cược hết lên người hắn, Miêu Nghị làm sao có thể cầm chuyện lớn như vậy ra đùa.
Nghĩ minh bạch một điểm này, hắn không khỏi chảy một thân mồ hôi lạnh, không phai chảy cho mình, mà là chảy cho Miêu Nghị, thật dám cược a!
Trận này nếu hắn có thể đạt tới mục tiêu chiến lược mà Miêu Nghị đặt ra, sẽ là công lao cực lớn, có phong vương cũng không quá đáng!
Tuy bóng dáng Hạo Đức Phương vẫn còn tồn tại, nhưng rốt cuộc đã qua nhiều năm như vậy, hắn đã đi trên một con đường khác, con đường thuộc về chính mình, hắn cũng không muốn cô phụ sự tín nhiệm của Miêu Nghị, nhưng trước mắt khả năng hoàn thành nhiệm vụ thật sự là không lớn, làm không theo thì ngay cả mạng sống của bạn thân cũng kết thúc ở chỗ này.
Cho dù Miêu Nghị nói đã có sắp xếp thỏa đáng, sẽ cung cấp đủ các loại điều kiện có lợi chống lưng cho hắn, nhưng Thanh, Phật là người nào? Luận vũ dùng cá nhân đều là nhân vật có thể lấy thủ cấp thượng tướng giữa vạn quân, người chủ tướng như hắn thực sự rất không an toàn.
Tựa hồ bệ hạ cũng suy xét đến điểm này, nói là sẽ phái hai cao thủ hàng đầu tới bảo hộ hắn.
Nghiêm Tiếu nghiêng đầu nhìn Hắc Thán cùng hai nữ nhân khí chất siêu phàm thoát tục đứng ở bên cạnh một cái, Hắc Thán thì hắn có quen, biết đó là người rất được thiên hậu Vân Tri Thu chiếu cố, còn hai nữ nhân này, hắn thật không biết là thần thánh phương nào, không biết lại lịch, cũng chưa từng gặp qua, liệu có thể ngăn trở nổi hai người Thanh, Phật?
Chẳng qua có một điểm có thể nhìn thấy rõ ràng, đó là Hắc Thán có vẻ rất bợ đỡ hai nữ nhân này.
Còn cái gọi là ủng hộ khác từ bệ hạ, trước mắt hắn còn chưa biết là cái gì.
- Đại soái, hình như nội bộ địch phương xảy ra chuyện, có vẻ rất hỗn loạn!
Phó tướng đứng ở một bên đột nhiên chỉ về hướng trận doanh quân địch nói.
Nghiêm Tiếu phóng mắt nhìn lại, quả nhiên như thế, tựa hồ nhìn thấy có người lâm trận bỏ chạy, tấn tốc nói:
- Tính thử nhân mã địch phương xem. Nãy giờ tinh lực của hắn đều đặt ở chiến cuộc biến hóa.
Lập tức có một ít người chuyên tâm nhìn ra xa thẩm tra, mấy người đụng đầu xác nhận kết quả, hồi bẩm nói:
- Đại soái, tựa hồ địch phương chỉ có hai tỷ nhân mã.
Nghiêm Tiếu trong lòng vừa động, hình như thiếu mất bốn năm trăm triệu nhân mã, chẳng lẽ đây chính là một trong những điều kiện có lợi mà bệ hạ đã nói?
Nghĩ nghĩ thì cũng cảm thấy hẳn là như thế, dưới loại tình thế hiện thời, không có chuyện ngoài ý nào là xuất hiện vô duyên vô cớ cả, ngoài y lớn như vậy tất nhiên là có người ở sau lưng thúc đẩy, ngươi thúc đẩy khẳng định là thuộc về thế lực đối địch, như thế rõ ràng là có liên quan đến bệ hạ bên này.
Thiếu nhiều nhân mã như vậy, cố nhiên giảm bớt không ít áp lực, nhưng đặt trong tổng số quân địch, còn có chiến lực của quân địch, thì hiệu qủa giảm sức ép vẫn không lớn.
Hai người Thanh Phật sóng vai đứng trên long liễn cũng đã biết được con số nhân mã tổn thất, cận vệ quân có hơn một trăm triệu nhân mã bị mang đi, Phật chủ bên này thì càng thảm, nhân mã bị mang đi rải rác có hơn trăm triệu, riêng Ngọc La Sát càng là mang đi trọn vẹn hơn hai trăm triệu nhân mã.
Mấy nơi cộng lại, bằng với trong thời gian ngắn nhân mã đã giảm viên đạt gần năm trăm triệu.
Mà hậu quả của việc Ngọc La Sát phản bội còn không chỉ như vậy, một tỷ rưỡi viện binh đang ấp u tập kết trong cảnh nội Thiên Đình không biết liệu có bị cản trơ hay không, chí ít viện binh dưới tay Ngọc La Sát thì đừng hi vọng gì cả, lại tổn thất khoang hai trăm triệu nhân mã. Đó không đơn giản chỉ là tổn thất, bên này mất đi, lại bổ sung cho đối phương bên kia, tuyệt đối không phải chuyện tốt đẹp gì.
- Hạ Hầu gia tộc!
Thanh chủ lành lạnh bật ra một câu, hắn không cần đoán cũng có thể nghĩ đến chuyện này chắc chắn có liên quan đến Hạ Hầu gia tộc.
Phật chủ đang coi chừng chiến cuộc cũng trầm giọng nói:
- Hẳn đây chỉ là cầm chân, mục tiêu chủ yếu của Ngưu Hữu Đức là nhắm vào Quảng Lệnh Công, chúng ta không thể bị dây dưa chỗ này!
Thanh chủ trầm giọng nói:
- Đúng vậy, không được dây dưa, long phượng xuất kích, trực tiếp xông đi qua!
Tùy theo một tiếng hạ lệnh, hơn ngàn long phượng đi theo đại quân đồng thời gầm rú lên, tiếng kêu túc sát cuồn cuộn vang trời, long phương bắt đầu xoay vòng bay múa tập kết lại, trận dung nhanh chóng được thành hình!
Đại lượng cận vệ quân cùng viện binh mới tăng viện bắt đầu bài trận, sẵn sàng chuẩn bị dưới sự yểm trợ của đội ngũ long phượng xung kích vào đội hình địch phương.
Nghiêm Tiếu tọa trấn giữa trung quân lập tức khẩn mật giới bị, Long tộc giáp căng da dày, năng lực phong ngự trời sinh rất phi phàm, nếu tổ chức thành đội hình va chạm sang đấy, công kích tập quần của Phá pháp cung bên này chỉ sợ chưa hẳn có thể ngăn trở được.
Ngay đúng lúc này, trên người Hắc Thán cùng hai vị thủ hộ huyền nữ bên cạnh hắn đồng thời chớp sáng, cùng lúc vọt lên, nháy mắt hóa thành một con hắc long cùng hai con thải phượng, là hai con thải phương cực huyễn lệ, sắc thái huyễn lệ vượt xa Phượng tộc trong trận doanh đối phương.
Hắc Thán bay múa lên trời, ngưa đầu gầm gào hung tợn, song phương cùng xoay vòng kêu hót vang trời, du dương trầm bổng.
Đám ngươi Thanh, Phật tấn tốc nhìn kỹ, không biết phía Miêu Nghị bên kia đào đầu ra long phượng, hơn nữa long phượng của đối phương tựa hồ hơi khác với long phượng bình thường, ví như sắc thái của hai con Phượng tộc kia càng thêm huyễn lệ lóa mắt, bọn họ căn bản chưa từng gặp qua.
Sát na long phượng hiện hình trong trận doanh đối phương, trận thế long phượng vừa được tập kết của bên này đột nhiên đại biến, tựa hồ đang tập thể phụ họa tiếng gầm gào kêu hót của long phượng trong trận doanh đối phương.
Quang! Cự long đang kéo long liên đột nhiên quẫy đuôi, đánh nát hai chiếc long liễn thanh từng mảnh vụn.
Đám người đứng trên long liễn, bao gồm cả hai người Thanh, Phật dồn dập kinh hãi, lách mình tránh đi, chạy khỏi long liễn đa hóa thành vô số mảnh vụn.