Chỉ thấy Triệu Phi đi vòng ra từ hậu điện, lên đài đi tới cạnh bảo tọa. Miêu Nghị đứng dậy đối mặt. Triệu Phi một tay lấy ra ngọc điệp, cất cao giọng nói:
- Pháp chỉ của cung chủ, thăng Thủy Vân phủ phủ chủ Miêu Nghị làm điện chủ của Trấn Giáp điện!
- Miêu Nghị cảm tạ long ân của cung chủ!
Miêu Nghị đón nhận ngọc điệp.
Phía dưới mọi người lại một trận ngạc nhiên, thăng điện chủ hay sao? Lúc này thăng điện chủ ư?
Không một người nào cảm thấy cao hứng cho Miêu Nghị, ngược lại ai cũng mặt mang vẻ rầu rỉ nhìn nhau, âm thầm truyền âm trao đổi.
Triệu Phi đi tới đây làm cho có lệ, liền đi xuống đài trở về hậu điện. Miêu Nghị ngồi xuống lần nữa nói:
- Thủy Vân phủ chư bộ nghe lệnh!
- Dạ!
Mọi người đồng loạt chắp tay.
- Bên phía Trấn Quý Điện rất nhanh sẽ cử người đến giao thiệp cùng chư vị. Chư vị tức khắc trở về bản bộ, triệu tập tất cả nhân mã dưới trướng, không chừa một ai, trực tiếp dẫn theo đi đến Trấn Giáp điện nghe lệnh, không được có sơ xót nào!
Miêu Nghị hạ lệnh trước mặt mọi người.
- Dạ!
Mọi người tại chỗ này trong những năm nay không phải là đùa giỡn suông, kỷ luật nghiêm minh vẫn có thể làm được. Chẳng qua là trong lòng không khỏi lẩm bẩm, không chừa một mống nào? Đây là dời trống toàn bộ nhân mã của Thủy Vân phủ hay sao?!
Phía dưới có người còn muốn nói điều gì, Miêu Nghị đã đứng dậy phất tay nói:
- Tất cả giải tán đi, lập tức thi hành, có lời gì đến Trấn Giáp điện rồi nói sau. Diêm Tu đến đây một chút!
Hắn dứt lời dẫn hai cô gái xoay người mà đi.
Vừa đến dinh phủ phía sau, Miêu Nghị thông báo một phen với Thiên Nhi, Tuyết Nhi cùng Diêm Tu, trực tiếp thu Hắc Thán vào trong túi thú, quay đầu lại cùng Triệu Phi nhanh chóng bay vọt lên không mà đi, có thể nói là bận rộn không thể dừng lại chút nào...
Thủy Hành cung. Nhận được pháp chỉ, Trấn Quý Điện điện chủ Thân Hoài Tín tìm gặp cung chủ Đào Thanh Ly, hy vọng có thể lưu lại nhân mã của Thủy Vân phủ. Hắn nguyện điều một nhóm nhân mã đầy đủ hơn đưa cho Miêu Nghị mang đi.
Thật sự là không có biện pháp nào. Toàn bộ nhân mã có thể đánh trận của Trấn Quý Điện cũng chỉ có đám người của Thủy Vân phủ mà thôi.
Trước kia còn có thể vẫn không cảm thấy nhân mã của Thủy Vân phủ như thế nào, đối với chuyện nhân mã của Thủy Vân phủ giết tới giết lui cũng lười để ý tới. Giờ này xem ra lại thành ra Miêu Nghị có cái nhìn xa trông rộng. Nhân mã của Thủy Vân phủ đã trở thành tinh nhuệ trong đám tinh nhuệ của Trấn Quý Điện, thời khắc mấu chốt có thể đem ra sử dụng rất hữu ích, do đó cả 100 phần trăm không muốn cho đi.
Vốn thủ hạ của y có ba nhóm tinh nhuệ. Triệu Phi cùng Tư Không Vô Úy cũng giúp y luyện được hai đám, nhưng sau khi hai người thăng lên làm điện chủ đa mang đi một số ít nồng cốt rồi. Một ít nhân mã tinh nhuệ lưu lại bị tân nhậm phủ chủ bào mòn cổ hủ hóa dần, học cái tốt thì khó, học cái xấu thì rất nhanh, đảo mắt lại đã trở về giống như từ trước.
Sau khi thế cục đương kim không ổn, Thân Hoài Tín đã nhanh chóng lần nữa chọn lựa ra nhân mã của Triệu Phi cùng Tư Không Vô Úy để lại, ra lệnh cho bọn họ nhặt nhạnh ôn lại những thứ đã được học trước đó, chẳng qua là có chút quá cấp xúc vội vàngg rồi.
Mấu chốt là Miêu Nghị không lưu lại cho y một người nào, dọn sạch cả hang ổ dời đi toàn bộ. Ngươi mang đi một ít chủ chốt thì cũng thôi đi, nào có đạo lý mang đi hết như vậy.
Đào Thanh Ly có thể nói hận đến ê cả hàm răng, hiện tại mới biết vội vội vàng vàng, các ngươi trước đây sớm đã làm gì rồi?
Nhưng lời này không nói ra miệng, nàng có thể nói là một trong những kẻ đầu têu gây họa này!
Nhưng mà không nói ra miệng cũng sẽ không sửa lại pháp chỉ nữa. Hiện tại Miêu Nghị đang mạo hiểm bán mạng cho nàng, chuyện liên quan sinh tử tồn vong của toàn bộ Thủy Hành cung, đương nhiên là phải khiển trách trở lại Thân Hoài Tín...
Mộc Hành cung. Đất như tên của nó. Giữa những dãy núi, chỗ nào cũng là cây cối mấy người ôm không hết. Có thể nói là đây là một mảnh rừng rậm nguyên thủy cổ xưa.
Triệu Phi mang Miêu Nghị đáp xuống từ trên trời, không dám xông vào tòa cung điện nguy nga giữa dãy núi hùng vĩ kia, mà là đáp xuống bên ngoài sơn môn.
- Người nào?
Tu sĩ giữ sơn môn kịp thời xuất hiện ngăn lại.
Triệu Phi chắp tay nói:
- Làm phiền thông báo một tiếng, nói Trấn Ất điện điện chủ dưới trướng Nguyệt Hành cung Hoắc Lăng Tiêu phụng mệnh của cung chủ tới bái kiến Trình cung chủ.
Nguyệt Hành cung Trấn Ất điện điện chủ sao? Tu sĩ nhìn hắn một cái suốt từ đầu tới chân, chắp tay nói:
- Chờ một chút!
Chính sảnh bên trong hậu cung của Mộc Hành cung, một phu nhân người mặc quần dài màu xanh biếc, vóc người không mập không ốm, khuôn mặt cũng khó xinh đẹp. Da trắng nõn, thần thái ung dung sang trọng, nhìn bộ dạng chừng bốn mươi tuổi, chính là Mộc Hành cung cung chủ Trình Ngạo Phương. Lúc này bà ta đang ngồi ở chủ vị thảo luận sự tình cùng hai vị Hành tẩu ngồi hai bên dưới.
Nghị luận chính là chuyện đàm phán cùng Nhật Hành cung. Một vị Hành tẩu khác dẫn hai gã chấp sự phụ trách việc đàm phán bên phía Nhật Hành cung. Bên này mới vừa nhận được tin tức mới nhất truyền đến, đang tiến hành thương nghị.
Có khách đến! Thị nữ của cung chủ từ bên ngoài đi vào, tới bên cạnh Trình Ngạo Phương, báo về chuyện có khách đến cầu kiến. Chân mày của Trình Ngạo Phương cau lại:
- Trương Thiên Tiếu tự dưng phái người tới gặp ta làm cái gì? Hoắc Lăng Tiêu... Phía dưới ả hình như là có một điện chủ... Đi thôi, dẫn người tới đây!
Người nhanh chóng tới rồi. Thị nữ khách khí dẫn hai vị khách nhân vào. Hai vị Hành tẩu Thượng Lưu Hoan và Trang Hữu Văn cùng là Tử Liên nhị phẩm tu vi đồng thời nhìn ra ngoài cửa quan sát đánh giá hai người đang tiến vào.
Hai vị Hành tẩu không nhận ra Miêu Nghị và Triệu Phi. Cung chủ Trình Ngạo Phương nhướng lông mày lên, nhìn hai người rrồi hừ hừ cười lạnh không ngừng. Bà ta ở Ngọc Đô Phong kim điện của Đô thành đã gặp qua hai người, vả ấn tượng rất sâu sắc. D(iện chủ dưới trướng Nguyệt Hành cung cái chó gì chứ!
- Cung chủ, người tới rồi.
Thị nữ sau khi hồi mệnh, đứng ở một bên.
Trình Ngạo Phương lạnh lùng nhìn hai người đến gần, cũng không nói lời nào.
Sau khi Miêu Nghị cùng Triệu Phi đứng vững, đồng loạt chắp tay nói:
- Thủy Hành cung Trấn Giáp điện điện chủ Miêu Nghị, Trấn Ất điện điện chủ Triệu Phi, bái kiến Trình cung chủ.
Lời này vừa nói ra đừng nói là làm cho thị nữ dẫn người vào ngạc nhiên, mà ngay cả Thượng Lưu Hoan cùng Trang Hữu Văn ngồi cạnh hai bên cũng giật mình, không nghe lầm chứ?
Trình Ngạo Phương mặt không thay đổi thản nhiên hỏi:
- Không phải Hoắc Lăng Tiêu điện chủ cấp dưới gì đó của Trương Thiên Tiếu sao?
Miêu Nghị chắp tay đáp:
- Nguyệt Hành cung cung chủ Trương Thiên Tiếu là Đại tỷ của ta. Trấn Ất điện điện chủ Hoắc Lăng Tiêu dưới trướng nàng là đại ca kết bái của ta. Xem ra mạo danh bọn họ cả gan đi tới bái kiến cung chủ, bọn họ cũng sẽ không để ý trách tội gì.
Triệu Phi không nói nên lời. Hoắc Lăng Tiêu là đại ca kết bái với ngươi thì ta biết. Nguyệt Hành cung cung chủ Trương Thiên Tiếu trở thành đại tỷ của ngươi từ khi nào chứ? Lão đệ ngàn vạn lần chớ để sau khi qua chuyện trước mắt lại gây phiền toái cho mình nha.
---------------
- Pháp chỉ của cung chủ, thăng Thủy Vân phủ phủ chủ Miêu Nghị làm điện chủ của Trấn Giáp điện!
- Miêu Nghị cảm tạ long ân của cung chủ!
Miêu Nghị đón nhận ngọc điệp.
Phía dưới mọi người lại một trận ngạc nhiên, thăng điện chủ hay sao? Lúc này thăng điện chủ ư?
Không một người nào cảm thấy cao hứng cho Miêu Nghị, ngược lại ai cũng mặt mang vẻ rầu rỉ nhìn nhau, âm thầm truyền âm trao đổi.
Triệu Phi đi tới đây làm cho có lệ, liền đi xuống đài trở về hậu điện. Miêu Nghị ngồi xuống lần nữa nói:
- Thủy Vân phủ chư bộ nghe lệnh!
- Dạ!
Mọi người đồng loạt chắp tay.
- Bên phía Trấn Quý Điện rất nhanh sẽ cử người đến giao thiệp cùng chư vị. Chư vị tức khắc trở về bản bộ, triệu tập tất cả nhân mã dưới trướng, không chừa một ai, trực tiếp dẫn theo đi đến Trấn Giáp điện nghe lệnh, không được có sơ xót nào!
Miêu Nghị hạ lệnh trước mặt mọi người.
- Dạ!
Mọi người tại chỗ này trong những năm nay không phải là đùa giỡn suông, kỷ luật nghiêm minh vẫn có thể làm được. Chẳng qua là trong lòng không khỏi lẩm bẩm, không chừa một mống nào? Đây là dời trống toàn bộ nhân mã của Thủy Vân phủ hay sao?!
Phía dưới có người còn muốn nói điều gì, Miêu Nghị đã đứng dậy phất tay nói:
- Tất cả giải tán đi, lập tức thi hành, có lời gì đến Trấn Giáp điện rồi nói sau. Diêm Tu đến đây một chút!
Hắn dứt lời dẫn hai cô gái xoay người mà đi.
Vừa đến dinh phủ phía sau, Miêu Nghị thông báo một phen với Thiên Nhi, Tuyết Nhi cùng Diêm Tu, trực tiếp thu Hắc Thán vào trong túi thú, quay đầu lại cùng Triệu Phi nhanh chóng bay vọt lên không mà đi, có thể nói là bận rộn không thể dừng lại chút nào...
Thủy Hành cung. Nhận được pháp chỉ, Trấn Quý Điện điện chủ Thân Hoài Tín tìm gặp cung chủ Đào Thanh Ly, hy vọng có thể lưu lại nhân mã của Thủy Vân phủ. Hắn nguyện điều một nhóm nhân mã đầy đủ hơn đưa cho Miêu Nghị mang đi.
Thật sự là không có biện pháp nào. Toàn bộ nhân mã có thể đánh trận của Trấn Quý Điện cũng chỉ có đám người của Thủy Vân phủ mà thôi.
Trước kia còn có thể vẫn không cảm thấy nhân mã của Thủy Vân phủ như thế nào, đối với chuyện nhân mã của Thủy Vân phủ giết tới giết lui cũng lười để ý tới. Giờ này xem ra lại thành ra Miêu Nghị có cái nhìn xa trông rộng. Nhân mã của Thủy Vân phủ đã trở thành tinh nhuệ trong đám tinh nhuệ của Trấn Quý Điện, thời khắc mấu chốt có thể đem ra sử dụng rất hữu ích, do đó cả 100 phần trăm không muốn cho đi.
Vốn thủ hạ của y có ba nhóm tinh nhuệ. Triệu Phi cùng Tư Không Vô Úy cũng giúp y luyện được hai đám, nhưng sau khi hai người thăng lên làm điện chủ đa mang đi một số ít nồng cốt rồi. Một ít nhân mã tinh nhuệ lưu lại bị tân nhậm phủ chủ bào mòn cổ hủ hóa dần, học cái tốt thì khó, học cái xấu thì rất nhanh, đảo mắt lại đã trở về giống như từ trước.
Sau khi thế cục đương kim không ổn, Thân Hoài Tín đã nhanh chóng lần nữa chọn lựa ra nhân mã của Triệu Phi cùng Tư Không Vô Úy để lại, ra lệnh cho bọn họ nhặt nhạnh ôn lại những thứ đã được học trước đó, chẳng qua là có chút quá cấp xúc vội vàngg rồi.
Mấu chốt là Miêu Nghị không lưu lại cho y một người nào, dọn sạch cả hang ổ dời đi toàn bộ. Ngươi mang đi một ít chủ chốt thì cũng thôi đi, nào có đạo lý mang đi hết như vậy.
Đào Thanh Ly có thể nói hận đến ê cả hàm răng, hiện tại mới biết vội vội vàng vàng, các ngươi trước đây sớm đã làm gì rồi?
Nhưng lời này không nói ra miệng, nàng có thể nói là một trong những kẻ đầu têu gây họa này!
Nhưng mà không nói ra miệng cũng sẽ không sửa lại pháp chỉ nữa. Hiện tại Miêu Nghị đang mạo hiểm bán mạng cho nàng, chuyện liên quan sinh tử tồn vong của toàn bộ Thủy Hành cung, đương nhiên là phải khiển trách trở lại Thân Hoài Tín...
Mộc Hành cung. Đất như tên của nó. Giữa những dãy núi, chỗ nào cũng là cây cối mấy người ôm không hết. Có thể nói là đây là một mảnh rừng rậm nguyên thủy cổ xưa.
Triệu Phi mang Miêu Nghị đáp xuống từ trên trời, không dám xông vào tòa cung điện nguy nga giữa dãy núi hùng vĩ kia, mà là đáp xuống bên ngoài sơn môn.
- Người nào?
Tu sĩ giữ sơn môn kịp thời xuất hiện ngăn lại.
Triệu Phi chắp tay nói:
- Làm phiền thông báo một tiếng, nói Trấn Ất điện điện chủ dưới trướng Nguyệt Hành cung Hoắc Lăng Tiêu phụng mệnh của cung chủ tới bái kiến Trình cung chủ.
Nguyệt Hành cung Trấn Ất điện điện chủ sao? Tu sĩ nhìn hắn một cái suốt từ đầu tới chân, chắp tay nói:
- Chờ một chút!
Chính sảnh bên trong hậu cung của Mộc Hành cung, một phu nhân người mặc quần dài màu xanh biếc, vóc người không mập không ốm, khuôn mặt cũng khó xinh đẹp. Da trắng nõn, thần thái ung dung sang trọng, nhìn bộ dạng chừng bốn mươi tuổi, chính là Mộc Hành cung cung chủ Trình Ngạo Phương. Lúc này bà ta đang ngồi ở chủ vị thảo luận sự tình cùng hai vị Hành tẩu ngồi hai bên dưới.
Nghị luận chính là chuyện đàm phán cùng Nhật Hành cung. Một vị Hành tẩu khác dẫn hai gã chấp sự phụ trách việc đàm phán bên phía Nhật Hành cung. Bên này mới vừa nhận được tin tức mới nhất truyền đến, đang tiến hành thương nghị.
Có khách đến! Thị nữ của cung chủ từ bên ngoài đi vào, tới bên cạnh Trình Ngạo Phương, báo về chuyện có khách đến cầu kiến. Chân mày của Trình Ngạo Phương cau lại:
- Trương Thiên Tiếu tự dưng phái người tới gặp ta làm cái gì? Hoắc Lăng Tiêu... Phía dưới ả hình như là có một điện chủ... Đi thôi, dẫn người tới đây!
Người nhanh chóng tới rồi. Thị nữ khách khí dẫn hai vị khách nhân vào. Hai vị Hành tẩu Thượng Lưu Hoan và Trang Hữu Văn cùng là Tử Liên nhị phẩm tu vi đồng thời nhìn ra ngoài cửa quan sát đánh giá hai người đang tiến vào.
Hai vị Hành tẩu không nhận ra Miêu Nghị và Triệu Phi. Cung chủ Trình Ngạo Phương nhướng lông mày lên, nhìn hai người rrồi hừ hừ cười lạnh không ngừng. Bà ta ở Ngọc Đô Phong kim điện của Đô thành đã gặp qua hai người, vả ấn tượng rất sâu sắc. D(iện chủ dưới trướng Nguyệt Hành cung cái chó gì chứ!
- Cung chủ, người tới rồi.
Thị nữ sau khi hồi mệnh, đứng ở một bên.
Trình Ngạo Phương lạnh lùng nhìn hai người đến gần, cũng không nói lời nào.
Sau khi Miêu Nghị cùng Triệu Phi đứng vững, đồng loạt chắp tay nói:
- Thủy Hành cung Trấn Giáp điện điện chủ Miêu Nghị, Trấn Ất điện điện chủ Triệu Phi, bái kiến Trình cung chủ.
Lời này vừa nói ra đừng nói là làm cho thị nữ dẫn người vào ngạc nhiên, mà ngay cả Thượng Lưu Hoan cùng Trang Hữu Văn ngồi cạnh hai bên cũng giật mình, không nghe lầm chứ?
Trình Ngạo Phương mặt không thay đổi thản nhiên hỏi:
- Không phải Hoắc Lăng Tiêu điện chủ cấp dưới gì đó của Trương Thiên Tiếu sao?
Miêu Nghị chắp tay đáp:
- Nguyệt Hành cung cung chủ Trương Thiên Tiếu là Đại tỷ của ta. Trấn Ất điện điện chủ Hoắc Lăng Tiêu dưới trướng nàng là đại ca kết bái của ta. Xem ra mạo danh bọn họ cả gan đi tới bái kiến cung chủ, bọn họ cũng sẽ không để ý trách tội gì.
Triệu Phi không nói nên lời. Hoắc Lăng Tiêu là đại ca kết bái với ngươi thì ta biết. Nguyệt Hành cung cung chủ Trương Thiên Tiếu trở thành đại tỷ của ngươi từ khi nào chứ? Lão đệ ngàn vạn lần chớ để sau khi qua chuyện trước mắt lại gây phiền toái cho mình nha.
---------------