Yến Bắc Hồng quay đầu lại nói:
- Tất cả nghe kỹ cho ta, những kẻ này ức hiếp lão đệ của ta, trực tiếp giết chết sẽ quá dễ dàng cho bọn chúng, bắt sống cho ta, đừng giết chết. Quay về ta sẽ khiến bọn chúng sống không bằng chết! - Bắt sống sao?
Một người ngạc nhiên:
- Cái này...
Mấy người khác cũng đưa mắt nhìn nhau, liều mạng bắt sống có phải có chút khó khăn hay không? - Sáu người bắt một người sống có gì không làm được? Để ta giết, các ngươi bắt!
Yến Bắc Hồng ở trên không trung thong thả dặn dò, phía dưới Miêu Nghị có chút chịu không nổi, lớn tiếng nói:
- Yến Đại ca, ngươi nói xong chưa. Tiểu đệ sắp mất mạng rồi.
- Lão đệ đừng sợ, ca ca tới giải vây cho ngươi!
Yến Bắc Hồng ngửa mặt lên trời cuồng tiếu, đại đao trong tay “ông” một tiếng rung động, thân đao màu đỏ đột nhiên nổi lên một tầng vầng sáng màu xanh.
Thấy có người tới giúp đỡ bên phía Thủy Hành cung, mười người ngăn cản đã không còn gì để nói, lúc này có người tiên hạ thủ vi cường, vọt tới trước.
Yến Bắc Hồng trừng mắt lạnh, đột nhiên gầm lên:
- Xem đao!
Đại đao màu đỏ điên cuồng chém xuống, mang theo một đạo thanh mị!
- Đinhhhhh!
Một tiếng giòn vang, một thanh bảo thương tam phẩm đâm thẳng tới, nghênh đón lưỡi đao, giống như đao cắt đậu hủ bị chém làm đôi. Không phải là bị đánh tan, mà trực tiếp bị đao bổ ra.
Người kia sợ hết hồn, còn chưa kịp buông tay, lưỡi đao của Yến Bắc Hồng đã tung bay, dùng tốc độ nhanh không thể tưởng tượng chém liên tục ba đao. Hai đao chém bay một cánh tay, một đao chém rụng hai chân.
Người nọ hét thảm một tiếng, đã bị Yến Bắc Hồng trở tay, dùng sống đao đánh rơi xuống đát.
- Kêu các ngươi chuẩn bị thú túi! Bắt!
Yến Bắc Hồng quay đầu nói với đám thủ hạ, một thân trường bào máu đỏ phần phật, quơ đại đao trực tiếp xông thẳng tới hướng chín người khác.
Chín người kia lập tức liên thủ tấn công, trong nháy mắt bao vây Yến Bắc Hồng ở giữa, cùng xông lên.
- Chém!
Đại đao dương không, chỉ thấy mái tóc dài đen nhánh của Yến Bắc Hồng tung bay, cả người trong nháy mắt lăng không, quay ngược trở lại, nhanh giống như Phật nghìn mặt, trong tiếng hét phẫn nộ không biết có bao nhiêu ảnh phách đường đao chém ra bốn phương tám hướng.
Đinh đinh đinh...
Chín tiếng giòn vang, chín người vây công trong nháy mắt há hốc mồm, chín bảo vật trong khoảnh khắc đã bị lưỡi đao chém làm đôi.
Là chém làm đôi! Không phải là đánh tan! Bảo đao trong tay Yến Bắc Hồng quả thực sắc bén làm cho người khác kinh hãi.
Chín người kia có thể nói sợ đến hồn phi phách tán, lập tức chạy trốn khắp nơi.
- Chém!
Yến Bắc Hồng kêu lên một tiếng, trong quay ngược chín đạo đao phong bổ ra đột nhiên xuất ra đao cương, nói chính xác quang hoa màu xanh trên thân đao giống như đao cương hữu hình bổ ra, từng đạo quất roi vào sau lưng chín người kia.
Cũng không thấy chín người bị thương, nhưng tất cả đều phát ra tiếng kêu đau đớn, run sợ không dám chạy nữa, xoay người nhìn Yến Bắc Hồng. Mọi người đều lạnh run, tựa hồ vô cùng hoảng sợ, giống như thấy được ác ma đáng sợ nhất trên thế gian.
Yến Bắc Hồng đâu để ý nhiều như vậy, đuổi theo, trong tay đao ảnh tung bay, trong nháy mắt chém tay chém chân chín người kia, có thể nói là chém sạch tứ chi của bọn họ. Đại đao luân phiên bay múa, chín người kêu thảm rơi xuống đát.
- Bắt!
Câu nói vừa dứt, Yến Bắc Hồng xông thẳng vào đám Hồng Liên tu sĩ đang vây công Miêu Nghị.
Sáu tên thủ hạ hắn mang đến lập tức đuổi theo bắt bớ chín người rơi xuống mặt đất.
Hai mươi bảy người còn lại đang vây công Miêu Nghị có chút há hốc mồm, mười đồng liêu của bọn họ bị giải quyết dễ dàng như vậy? Trên tay người này là pháp bảo gì vậy, làm sao có thể chém pháp bảo giống như xắt rau, vậy còn đánh thế nào?
Một đám người sửng sốt bị Yến Bắc Hồng hù dọa, trong nháy mắt lập tức giải tán, chạy trốn ra xung quanh.
- Chạy đi đâu!
Yến Bắc Hồng cầm đao đuổi theo.
Một nhóm người bay loạn, đầy trời, dựa vào tu vi của Yến Bắc Hồng muốn đuổi kịp bọn họ thật sự có chút khó khăn, người ta đánh không thắng hắn, nhưng chạy lại nhanh hơn hắn.
Vòng vây của ba người Miêu Nghị vì thế cũng được phá vỡ, Yến Bắc Hồng vừa xông tới, một người một đao giải vây cho bọn hắn, vô cùng dễ dàng.
Đào Thanh Ly vừa triền đấu với Chu Diệu Hiển, vừa lo lắng cho Tư Không Vô Úy có thể nói là thở phào nhẹ nhõm, thỉnh thoảng ngạc nhiên nhìn về phía Yến Bắc Hồng.
Chu Diệu Hiển đang bị vây trong công kích Kim Long, lộ vẻ phẫn nộ quát:
- Người tới phương nào, hãy xưng tên ra!
Yến Bắc Hồng cười ha ha nói:
- Lão già này, bọn họ không có cách nào bắt ngươi, không có nghĩa ta cũng không có cách nào bắt ngươi, chờ ta thu thập mấy người bọn chúng, phòng ngừa hậu họa, xem ta thu thập ngươi như thế nào! Vị cung chủ kia, ngươi hãy kiên trì một chút, ta quay lại sẽ giúp ngươi một tay, làm cho lão này sống không bằng chết!
Chỉ thấy Đào Thanh Ly cắn răng một cái, quả nhiên hưởng ứng hiệu triệu của Yến Bắc Hồng, lại lấy ra mười viên tam phẩm Kết Đan ném vào trong bụng kim long, cung cấp năng lượng. Vì vây khốn Chu Diệu Hiển, trước đó nàng đã tiêu hao mười viên tam phẩm Kết Đan, Đào bà bà tổng cộng tích góp hai mươi viên cho nàng, đây quả thực là không tiếc bất cứ giá nào cũng muốn vây khốn Chu Diệu Hiển.
Cử động này khiến Chu Diệu Hiển vừa sợ vừa giận, vừa thấy thần uy của Yến Bắc Hồng, đang còn lo lắng mình bị hạ độc thủ, vừa bị pháp bảo Đào Thanh Ly quấn lấy, không cách nào thoát thân.
- Cái này... Yến Bắc Hồng cũng quá trâu bò đi, sau khi tu vi đột phá Hồng Liên cảnh giới làm sao lại trở nên lợi hại như thế?
Tư Không Vô Úy mặt đầy khiếp sợ.
Ba người vừa rồi còn đứng giữa ranh giới giữa cái sống và cái chết, trong nháy mắt đã có cảm giác không có chuyện gì đứng xem náo nhiệt, tình huống thay đổi bất ngờ này quả thực khiến cho bọn họ chưa thể thích ứng.
Triệu Phi nhìn đại đao trong tay Yến Bắc Hồng, trầm ngâm nói:
- Bảo đao kia cũng rất sắc bén, thoạt nhìn có chút giống nhị phẩm pháp bảo, các ngươi nhìn bảo quang màu xanh phía trên, lại không giống bảo quang ngưng luyện của pháp bảo, có cảm giác vầng sáng mông lung.
Miêu Nghị cũng chăm chú nhìn đại đao trên tay Yến Bắc Hồng, cũng lộ ra vẻ kinh ngạc bất định, loại vầng sáng pháp bảo này hắn đã từng nhìn thấy, hơn nữa còn khắc sâu ấn tượng, đó là khi nhìn thấy thuyền rồng U Minh ở Lưu Vân Sa hải, trên xích sắt khi những cương thi kéo thuyền rồng xuất thủ đồng dạng cũng có quang hoa tương tự.
Hắn nhớ lúc ấy Ngô Chân và Ngô Minh quang hoa màu cam trên khóa sắt đánh trúng, tính tình của hai nữ nhân lập tức đại biến, đột nhiên trở nên dâm đãng không chịu nổi, thậm chí bắt hắn làm nhục một phen.
Ban đầu hắn chỉ hoài nghi vầng sáng màu cam trên xích sắt có vấn đề, bây giờ lại nhìn thấy một màn vừa rồi, vầng sáng màu xanh trên đại đao của Yến Bắc Hồng một kích trúng chín người, chín người kia tựa hồ trở nên nhát gan sợ hãi dị thường, rõ ràng nhìn ra là đang sợ!
Hắn nhớ rõ ràng sau khi đám người Quách Thiếu Hải đuổi theo thuyền rồng U Minh, khi những cương thi kéo thuyền vung ra xích sắt bảy màu, trong bảy loại quang hoa có một loại giống như đúc quang hoa trên bảo đao của Yến Bắc Hồng.
---------------
- Tất cả nghe kỹ cho ta, những kẻ này ức hiếp lão đệ của ta, trực tiếp giết chết sẽ quá dễ dàng cho bọn chúng, bắt sống cho ta, đừng giết chết. Quay về ta sẽ khiến bọn chúng sống không bằng chết! - Bắt sống sao?
Một người ngạc nhiên:
- Cái này...
Mấy người khác cũng đưa mắt nhìn nhau, liều mạng bắt sống có phải có chút khó khăn hay không? - Sáu người bắt một người sống có gì không làm được? Để ta giết, các ngươi bắt!
Yến Bắc Hồng ở trên không trung thong thả dặn dò, phía dưới Miêu Nghị có chút chịu không nổi, lớn tiếng nói:
- Yến Đại ca, ngươi nói xong chưa. Tiểu đệ sắp mất mạng rồi.
- Lão đệ đừng sợ, ca ca tới giải vây cho ngươi!
Yến Bắc Hồng ngửa mặt lên trời cuồng tiếu, đại đao trong tay “ông” một tiếng rung động, thân đao màu đỏ đột nhiên nổi lên một tầng vầng sáng màu xanh.
Thấy có người tới giúp đỡ bên phía Thủy Hành cung, mười người ngăn cản đã không còn gì để nói, lúc này có người tiên hạ thủ vi cường, vọt tới trước.
Yến Bắc Hồng trừng mắt lạnh, đột nhiên gầm lên:
- Xem đao!
Đại đao màu đỏ điên cuồng chém xuống, mang theo một đạo thanh mị!
- Đinhhhhh!
Một tiếng giòn vang, một thanh bảo thương tam phẩm đâm thẳng tới, nghênh đón lưỡi đao, giống như đao cắt đậu hủ bị chém làm đôi. Không phải là bị đánh tan, mà trực tiếp bị đao bổ ra.
Người kia sợ hết hồn, còn chưa kịp buông tay, lưỡi đao của Yến Bắc Hồng đã tung bay, dùng tốc độ nhanh không thể tưởng tượng chém liên tục ba đao. Hai đao chém bay một cánh tay, một đao chém rụng hai chân.
Người nọ hét thảm một tiếng, đã bị Yến Bắc Hồng trở tay, dùng sống đao đánh rơi xuống đát.
- Kêu các ngươi chuẩn bị thú túi! Bắt!
Yến Bắc Hồng quay đầu nói với đám thủ hạ, một thân trường bào máu đỏ phần phật, quơ đại đao trực tiếp xông thẳng tới hướng chín người khác.
Chín người kia lập tức liên thủ tấn công, trong nháy mắt bao vây Yến Bắc Hồng ở giữa, cùng xông lên.
- Chém!
Đại đao dương không, chỉ thấy mái tóc dài đen nhánh của Yến Bắc Hồng tung bay, cả người trong nháy mắt lăng không, quay ngược trở lại, nhanh giống như Phật nghìn mặt, trong tiếng hét phẫn nộ không biết có bao nhiêu ảnh phách đường đao chém ra bốn phương tám hướng.
Đinh đinh đinh...
Chín tiếng giòn vang, chín người vây công trong nháy mắt há hốc mồm, chín bảo vật trong khoảnh khắc đã bị lưỡi đao chém làm đôi.
Là chém làm đôi! Không phải là đánh tan! Bảo đao trong tay Yến Bắc Hồng quả thực sắc bén làm cho người khác kinh hãi.
Chín người kia có thể nói sợ đến hồn phi phách tán, lập tức chạy trốn khắp nơi.
- Chém!
Yến Bắc Hồng kêu lên một tiếng, trong quay ngược chín đạo đao phong bổ ra đột nhiên xuất ra đao cương, nói chính xác quang hoa màu xanh trên thân đao giống như đao cương hữu hình bổ ra, từng đạo quất roi vào sau lưng chín người kia.
Cũng không thấy chín người bị thương, nhưng tất cả đều phát ra tiếng kêu đau đớn, run sợ không dám chạy nữa, xoay người nhìn Yến Bắc Hồng. Mọi người đều lạnh run, tựa hồ vô cùng hoảng sợ, giống như thấy được ác ma đáng sợ nhất trên thế gian.
Yến Bắc Hồng đâu để ý nhiều như vậy, đuổi theo, trong tay đao ảnh tung bay, trong nháy mắt chém tay chém chân chín người kia, có thể nói là chém sạch tứ chi của bọn họ. Đại đao luân phiên bay múa, chín người kêu thảm rơi xuống đát.
- Bắt!
Câu nói vừa dứt, Yến Bắc Hồng xông thẳng vào đám Hồng Liên tu sĩ đang vây công Miêu Nghị.
Sáu tên thủ hạ hắn mang đến lập tức đuổi theo bắt bớ chín người rơi xuống mặt đất.
Hai mươi bảy người còn lại đang vây công Miêu Nghị có chút há hốc mồm, mười đồng liêu của bọn họ bị giải quyết dễ dàng như vậy? Trên tay người này là pháp bảo gì vậy, làm sao có thể chém pháp bảo giống như xắt rau, vậy còn đánh thế nào?
Một đám người sửng sốt bị Yến Bắc Hồng hù dọa, trong nháy mắt lập tức giải tán, chạy trốn ra xung quanh.
- Chạy đi đâu!
Yến Bắc Hồng cầm đao đuổi theo.
Một nhóm người bay loạn, đầy trời, dựa vào tu vi của Yến Bắc Hồng muốn đuổi kịp bọn họ thật sự có chút khó khăn, người ta đánh không thắng hắn, nhưng chạy lại nhanh hơn hắn.
Vòng vây của ba người Miêu Nghị vì thế cũng được phá vỡ, Yến Bắc Hồng vừa xông tới, một người một đao giải vây cho bọn hắn, vô cùng dễ dàng.
Đào Thanh Ly vừa triền đấu với Chu Diệu Hiển, vừa lo lắng cho Tư Không Vô Úy có thể nói là thở phào nhẹ nhõm, thỉnh thoảng ngạc nhiên nhìn về phía Yến Bắc Hồng.
Chu Diệu Hiển đang bị vây trong công kích Kim Long, lộ vẻ phẫn nộ quát:
- Người tới phương nào, hãy xưng tên ra!
Yến Bắc Hồng cười ha ha nói:
- Lão già này, bọn họ không có cách nào bắt ngươi, không có nghĩa ta cũng không có cách nào bắt ngươi, chờ ta thu thập mấy người bọn chúng, phòng ngừa hậu họa, xem ta thu thập ngươi như thế nào! Vị cung chủ kia, ngươi hãy kiên trì một chút, ta quay lại sẽ giúp ngươi một tay, làm cho lão này sống không bằng chết!
Chỉ thấy Đào Thanh Ly cắn răng một cái, quả nhiên hưởng ứng hiệu triệu của Yến Bắc Hồng, lại lấy ra mười viên tam phẩm Kết Đan ném vào trong bụng kim long, cung cấp năng lượng. Vì vây khốn Chu Diệu Hiển, trước đó nàng đã tiêu hao mười viên tam phẩm Kết Đan, Đào bà bà tổng cộng tích góp hai mươi viên cho nàng, đây quả thực là không tiếc bất cứ giá nào cũng muốn vây khốn Chu Diệu Hiển.
Cử động này khiến Chu Diệu Hiển vừa sợ vừa giận, vừa thấy thần uy của Yến Bắc Hồng, đang còn lo lắng mình bị hạ độc thủ, vừa bị pháp bảo Đào Thanh Ly quấn lấy, không cách nào thoát thân.
- Cái này... Yến Bắc Hồng cũng quá trâu bò đi, sau khi tu vi đột phá Hồng Liên cảnh giới làm sao lại trở nên lợi hại như thế?
Tư Không Vô Úy mặt đầy khiếp sợ.
Ba người vừa rồi còn đứng giữa ranh giới giữa cái sống và cái chết, trong nháy mắt đã có cảm giác không có chuyện gì đứng xem náo nhiệt, tình huống thay đổi bất ngờ này quả thực khiến cho bọn họ chưa thể thích ứng.
Triệu Phi nhìn đại đao trong tay Yến Bắc Hồng, trầm ngâm nói:
- Bảo đao kia cũng rất sắc bén, thoạt nhìn có chút giống nhị phẩm pháp bảo, các ngươi nhìn bảo quang màu xanh phía trên, lại không giống bảo quang ngưng luyện của pháp bảo, có cảm giác vầng sáng mông lung.
Miêu Nghị cũng chăm chú nhìn đại đao trên tay Yến Bắc Hồng, cũng lộ ra vẻ kinh ngạc bất định, loại vầng sáng pháp bảo này hắn đã từng nhìn thấy, hơn nữa còn khắc sâu ấn tượng, đó là khi nhìn thấy thuyền rồng U Minh ở Lưu Vân Sa hải, trên xích sắt khi những cương thi kéo thuyền rồng xuất thủ đồng dạng cũng có quang hoa tương tự.
Hắn nhớ lúc ấy Ngô Chân và Ngô Minh quang hoa màu cam trên khóa sắt đánh trúng, tính tình của hai nữ nhân lập tức đại biến, đột nhiên trở nên dâm đãng không chịu nổi, thậm chí bắt hắn làm nhục một phen.
Ban đầu hắn chỉ hoài nghi vầng sáng màu cam trên xích sắt có vấn đề, bây giờ lại nhìn thấy một màn vừa rồi, vầng sáng màu xanh trên đại đao của Yến Bắc Hồng một kích trúng chín người, chín người kia tựa hồ trở nên nhát gan sợ hãi dị thường, rõ ràng nhìn ra là đang sợ!
Hắn nhớ rõ ràng sau khi đám người Quách Thiếu Hải đuổi theo thuyền rồng U Minh, khi những cương thi kéo thuyền vung ra xích sắt bảy màu, trong bảy loại quang hoa có một loại giống như đúc quang hoa trên bảo đao của Yến Bắc Hồng.
---------------