Phiêu Miễu Chi Lữ

Chương 144

Mị nhi sợ hãi, nếu Lý Cường có điều gì không hay, nàng thật không biết nên làm gì bây giờ nữa. Nàng giúp Lý Cường khoanh chân ngồi xuống, khóc ròng nói: " Ca ca, đừng làm Mị nhi sợ a..."

 

Lý Cường toàn lực liều mạng cố gắng tìm một tia thanh tỉnh, khó khăn nói: " Mị nhi...nhanh! Mau vào Hỏa Tinh tiên giáp..."

 

Mị nhi không dám chậm trễ, liền bay nhanh vào trong Hỏa Tinh tiên giáp.

 

Lý Cường lập tức chìm vào cảnh giới Hắc Ám Chi Tâm của Nhị Dục Thiên, sát khí trong lòng lại một lần nữa không thể khống chế, thần dịch lực toàn thân cấp tốc vận chuyển, hắn đứng bật dậy, điên cuồng kháp động linh huyền. Sáu tầng điệp gia vốn hắn vẫn luôn muốn tu cải linh huyền, hắn từng cố gắng luyện tập thật lâu vẫn không được, kinh nghiệm nếm trải ở Mãng Nguyên làm cho hắn không dám nếm lại lần nữa, lần này hắn vừa ra tay chính là sáu tầng điệp gia, bởi vì trong tiềm thức của hắn, sáu tầng điệp gia là linh huyền rất lợi hại.

 

Mị nhi trốn trong Hỏa Tinh tiên giáp nhìn ra, chỉ thấy quang mang màu vàng chói mắt từ bốn phương tám hướng sáng lên, luồng khói dày đặc màu đen vây quanh bốn phía bị tạc ra tán lạc. Nàng có thể cảm nhận được toàn thân Lý Cường mênh mông nhộn nhạo kình lực, loại dương cương kình lực này làm nàng cảm thấy khó chịu, cũng may nàng từng được hắn ấp ủ nên cũng rất quen thuộc khí dương cương này.

 

Lý Cường điên cuồng quát to: " Bách Kiếp Thần Lôi! Đi!"

 

Khác hẳn Bách Kiếp Thần Lôi trước kia phát ra, lần này bởi vì có thần dịch lực làm trụ cột, Lý Cường rất dễ dàng kháp được linh huyền của Bách Kiếp Thần Lôi, hơn nữa lần này cũng không phải là một vòng kim quang hình trăng rằm, mà là vô số kim quang trăng rằm từ trên toàn thân hắn xuất ra. Lần này Lý Cường hồ loạn đánh ra linh huyền, cũng không có xác định mục tiêu, Bách Kiếp Thần Lôi lập tức bắn về bốn phương tám hướng.

 

Quyền trượng trong tay Linh Vương đại tôn không ngừng bắn ra thanh quang, tăng mạnh sự vận chuyển của Tiếp Dẫn Linh Trận. Vẻ mặt của Quỷ Vương đại tôn không cho là đúng, hắn bay tới nói: " Lão già kia, bất kể là ai, ngươi lại đại động can qua như vậy a? Hắn không có khả năng phá được Tiếp Dẫn Linh Trận đâu, dát dát, ngươi có phải là có chuyện gì làm hay không?" Khẩu khí nói chuyện của hắn cũng thật sự là chọc tức người khác, hai người này ước chừng bình thường không có việc gì làm thì lại tự đùa chơi với nhau.

 

Linh Vương đại tôn bĩu môi: " Lão gia ngươi không có kiến thức! Hắc hắc, ngươi ở phía sau đánh lén hắn một minh châu, cẩn thận hắn đi ra không để yên cho ngươi."

 

Quỷ Vương đại tôn dát dát cười to, vui vẻ nói: " Vậy là quá được rồi, lão và ngươi đánh nhau mãi, đã sớm không nhịn được nữa, có thêm vài tên như vậy tới, thật là thú vị! Nếu cũng có người đánh nhau với bổn quỷ tôn mà không bại, dát dát, dát dát dát dát, bổn quỷ tôn thật sự là cầu không được a."

 

Hai vị chí tôn Linh Quỷ giới này bình thường chính là một đôi oan gia, hai người thường xuyên tranh đấu với nhau, vì một chút việc nhỏ cũng có thể đánh nhau dữ dội, nhưng chỉ cần có người ngoài uy hiếp, thì hai người sẽ liên thủ rất ăn ý. Tại thế giới này, vô luận là chuyện gì cũng do hai người định đoạt.

 

Quỷ Vương đại tôn bởi vì không có nhìn thấy Lý Cường phát uy nên đối với sự thận trọng của Linh Vương đại tôn cảm thấy rất khó hiểu. Thật ra còn có một việc trọng yếu hắn không biết, đó là vì Linh Vương đại tôn phát hiện tiềm lực của Mị nhi, hạ quyết tâm phải thu phục nàng, cho nên dù sao hắn cũng phải đánh bại Lý Cường, như vậy mới có cơ hội bắt được Mị nhi.

 

Thiên Vụ Hoa linh suất mang theo đám linh suất và linh tướng trong lòng run sợ giữ bên ngự liễn linh giá, nàng rất lo lắng cho Mị nhi, linh kiếm thể tiểu cô nương này nàng vừa nhìn thấy thì thật là đáng yêu, nàng không nghĩ tới ca ca của Mị nhi lại lợi hại như vậy, ngay cả Linh Vương đại tôn cũng không thể lập tức đánh bại hắn, chỉ có nhờ Quỷ Vương đại tôn đánh lén, mới đẩy được hắn vào Tiếp Dẫn Linh Trận, không nghĩ ra vị Hỗn Thế Ma Vương này rốt cuộc là cao thủ từ nơi nào tới. Đang lúc nàng miên man suy nghĩ thì dị biến lại phát sinh.

 

Khói đen dày đặc bao phủ cổ bảo lộ ra kim mang nhè nhẹ, sắc mặt Linh Vương đại tôn rất khó nhìn, hắn kiệt lực khống chế quyền trượng bắn ra thanh quang, không giải thích được, khó hiểu kêu lên: " Mẹ kiếp! Đây là thứ gì vậy? Lão quỷ...người này rất khó chơi a."

 

Quỷ Vương đại tôn cũng không nói lời nào, nhìn chằm chằm cổ bảo phía trước kích động không thôi, cao thủ có thực lực loại này làm cho hắn phi thường chờ mong.

 

Kim mang càng ngày càng thịnh, phảng phất như trong cổ bảo đang cất giấu một mặt trời, tiếng ông ông kỳ dị vang vọng đại địa, vô số ánh sáng từ bốn phương tám hướng tụ tập lại, Linh Vương đại tôn và Quỷ Vương đại tôn đều cũng trợn tròn mắt. Đây là thứ gì đây?

 

Linh Vương đại tôn đột nhiên run lên, quát to: " Toàn bộ lui ra phía sau! Mau lui lại!"

 

Quỷ Vương đại tôn trong chớp mắt chuyển qua bên ngự tiễn linh giá, dương tay xuất ra một đạo hắc khí, đưa bọn họ chuyển qua một bên. Quyền trượng của Linh Vương đại tôn vũ động, cấp tốc xuất ra một tầng phòng ngự.

 

Đầy trời đầy ánh sáng bay tới, bắn ra một luồng quang mang tinh lượng thật dài. Cổ bảo bắt đầu rung động kịch liệt, đại lượng vụ khí màu đen tản ra mạnh mẽ, kim mang lộ ra cũng ngày càng nhiều, tiếng long long trầm thấp chấn chiến vang lên giống như dã thú đang rên rỉ, liên tiếp tiếng nổ mạnh vang lên như chuỗi xuyến, tiếng nổ tạc liệt liên tục không ngừng càng ngày càng dày, càng ngày càng lớn, giống như thiên thần lôi động trống trận trên bầu trời, làm cho thiên địa biến sắc, nhật nguyệt ảm đạm không chút ánh sáng.

 

Đừng nói là linh suất và linh tướng sợ đến hồn phi phách tán, ngay cả Linh Vương đại tôn và Quỷ Vương đại tôn cũng đều trợn mắt há hốc mồm, bọn họ nghĩ không ra là vật gì lại lợi hại như vậy. Linh Vương đại tôn biết cổ bảo không thể chịu được nữa, đành yên tĩnh chờ xem kỳ biến. nguồn TruyenFull.vn

 

Một chút ánh sáng trắng chói mắt khởi lên, ngay sau đó một tiếng sét đánh kinh thiên động địa chấn vang, cổ bảo như một tờ giấy bùn đất bị tạc nổ thành mảnh vụn, lực công kích đánh sâu vào làm cho các mảnh nhỏ bắn về bốn phương tám hướng, sương khói ùn ùn dâng lên tận trời. Một tiếng rít gào phẫn nộ từ trong tiếng nổ mạnh truyền ra, mọi người đều sợ đến run lên, thanh âm này kinh khủng giống như ngày tận thế đang đến.

 

Quỷ Vương đại tôn thì thào nói: " Dát dát, hắn...hắn rốt cuộc là thứ gì vậy, mẹ kiếp, lần này hình như chọc vào thứ lợi hại gì đó rồi...ai, dát dát dát dát, lão Linh, hắn sao lại lợi hại như vậy a?" Hắn vẫn là lần đầu tiên gọi Linh Vương đại tôn là lão Linh, ngữ khí cũng khách khí hơn rất nhiều. Hắn biết nếu người nọ đi ra, hai người phải liên thủ đối phó, nếu không cuộc sống sẽ rất khó qua, vừa rồi từ sau lưng đánh người nọ một minh châu, người nọ mà muốn trả thù, thì mình sẽ đối phó vô cùng vất vả.

 

Linh Vương đại tôn cười khổ nói: " Mẹ kiếp! Đánh đến bây giờ bổn tôn cũng hồ đồ luôn, hắn nói hắn là Hỗn Thế Ma Vương Lý Cường, thủ đoạn lại rất cổ quái, bổn tôn cũng không hiểu hắn từ địa phương nào đi ra nữa."

 

Sau khi Lý Cường phát ra một chiêu Bách Kiếp Thần Lôi, toàn thân giống như bị thoát lực, hắn thoáng ngưng thần lập tức khôi phục lại như lúc ban đầu, nhưng sự phẫn nộ trong nội tâm càng thịnh, hơn nữa thần trí cũng có chút mơ hồ. Cảnh giới Hắc Ám Chi Tâm là một cửa ải quan trọng của tu thần Thiên Tiến Chương, nếu Lý Cường là một người tà ác, hắn ngược lại có thể dễ dàng tu luyện qua được, bởi vì tu luyện cảnh giới cần phải hoàn toàn chú tâm. Lý Cường rít gào bay ra cổ bảo, Tiếp Dẫn Linh Trận nổi tiếng nhất của Linh Quỷ giới bị Bách Kiếp Thần Lôi của hắn đánh một kích nát bấy.

 

Linh Vương đại tôn dù sao cũng là chúa tể của một giới, hắn lập tức phát giác không đúng, nói: " Lão quỷ, ngươi xem có phải thần trí của hắn có chút mơ hồ hay không?"

 

Quỷ Vương đại tôn híp mắt cũng nói: " Ai nha, đúng vậy...đúng là như vậy a." Hắn cũng lấy ra một kiện pháp bảo, chuẩn bị chiến đấu.

 

Lý Cường lên tới không trung, mờ mịt nhìn quanh, nhìn thấy cái gì cũng muốn giết, trong lòng chỉ có một ý niệm: " Sát!" Một vòng lướt mắt nhìn, hắn nhìn thấy Linh Vương đại tôn và người mặc bạch y đã ám toán mình, cơ hồ không hề suy nghĩ liền rít lên bay qua, không hề cố kỵ phóng ra chiêu sát thủ của mình, nhất thời vô số thiên hỏa tử hoa giống như ong mật đang bay múa đầy trời ông ông tứ tán bay ra.

 

Nói về tu vi công lực, Lý Cường vốn không thể so được với hai vị đại tôn, nhưng do hắn tu luyện Thiên Tiến Chương, cũng còn kém rất nhiều, nhưng nói với pháp thuật pháp bảo, hai đại tôn cho dù đem cả bảo khố của mình ra cũng không thể so sánh được. Quỷ Vương đại tôn phát hiện thiên hỏa đầu tiên, hắn là quỷ thân, rất nhanh sẽ tu tới quỷ tiên cảnh giới, đối với uy lực của Huyễn Tật Thiên Hỏa hắn vô cùng rõ ràng, bọn họ là linh quỷ tu hành, sợ nhất chính là thứ chí cương chí dương như thế này.

 

Quỷ Vương đại tôn hét lớn: " Đây là Huyễn Tật Thiên Hỏa, con mẹ nó...không còn cách nào đánh nữa! Dát dát, lão linh, làm sao bây giờ?"

 

Trong lòng Linh Vương đại tôn uất ức cực kỳ, hắn xuất ra một mảnh âm chướng ngăn cản thiên hỏa, đồng thời hét lớn: " Ta ngăn trở hắn, ngươi mang theo người của ta đi đi!" Rồi lại truyền âm cấp Quỷ Vương đại tôn: " Ngươi đi đến U Minh Đàm, ta dẫn hắn tới đó."

 

Quỷ Vương đại tôn dát dát cười nói: " Hay a, chủ ý này tuyệt diệu, ta đi bố trí đây!" Hắn bắn ra một đạo hắc khí, đưa hộ vệ và ngự liễn của Linh Vương đại tôn chạy đi.

 

Âm chướng của Linh Vương đại tôn chạm vào thiên hỏa " Phốc! Phốc! Phốc!...phốc!" Dù mười giây cũng không thể cầm cự, lập tức hóa thành ngọn lửa bay đầy trời. Bất đắc dĩ, hắn lại xuất ra Thất Bảo Thi Hồn, lần này ngay cả ma khí nguyên anh lệ phách cũng cảm thấy sợ hãi, chúng nó kêu lên lui nhanh ra sau. Lý Cường ha ha cười điên cuồng, tay trái bắn về phía trước, thiên hỏa tử hoa bay múa đầy trời lập tức hóa thành con rồng lửa hùng hùng thiêu đốt, đánh về phía Thất Bảo Thi Hồn.

 

Trong lòng Linh Vương đại tôn mừng thầm, hắn sợ nhất là Lý Cường trực tiếp đánh với mình, Thất Bảo Thi Hồn có thể tạm thời ngăn trở hắn. Hắn huy động quyền trượng chỉ huy bảy nguyên anh lệ phách, linh xảo né tránh thiên hỏa, vừa đánh vừa lui.

 

Bởi vì thần trí của Lý Cường mơ hồ, chỉ bằng vào trực giác đánh nhau với vật gì cử động trước mặt, Mị nhi ở trong lòng hắn thì cảm thấy không hay, nàng phát hiện bộ dáng Lý Cường hoàn toàn không giống bình thường, hình như là đang phát tiết cái gì đó. Trong lòng nàng lo lắng vạn phần, lại không dám đi ra nhắc nhở, kiến thức của tiểu nha đầu quả thật bất phàm, nàng biết tâm chướng của Lý Cường phải tự mình giải quyết, người khác không cách nào hỗ trợ, nếu lúc này tùy tiện lên tiếng nhắc nhở, làm không tốt sẽ khiến cho hắn bị tẩu hỏa nhập ma.

 

Cho dù thần trí mơ hồ, pháp bảo của Lý Cường cũng không thua bất cứ ai. Hắn không ngừng biến ảo hình dáng của thiên hỏa, Linh Vương đại tôn càng lui càng nhanh, hắn thật sự đỡ không được pháp bảo của đối thủ, Thất Bảo Thi Hồn đã yếu sức xuống tới, tốc độ rõ ràng giảm nhanh, nếu không phải kinh nghiệm hắn phong phú chỉ huy, sợ rằng cũng đã bị thiên hỏa luyện hóa.

 

Lý Cường bắt không được bảy lệ phách, một cỗ lửa giận vô danh trực trùng lên đầu, hắn đột nhiên ở trên không trung dừng lại, đưa tay trống rỗng chộp tới, một cây tiêu thương tử quang lóe ra đột nhiên xuất hiện trong tay hắn, hắn quát to: " Thiên Tiêu!"

 

Linh Vương đại tôn chỉ cảm thấy cả người vô lực, pháp bảo của tiểu tử này tầng tầng bất tận, mỗi thứ đều làm cho người ta giật mình. Lần này lại đi ra cái gì gọi là Thiên Tiêu, nghe tên đã biết lợi hại. Hắn thu hồi Thất Bảo Thi Hồn, hét lớn: " Tiểu tử, có gan thì theo ta!" Đỉnh đỉnh đại danh chí tôn Linh Quỷ giới lại cũng xoay người bỏ chạy.

 

Lý Cường cười lạnh một tiếng: " Muốn chạy? Bắn!" Thiên Tiêu liền rời tay hắn bay ra.

 

Đây là hắn lĩnh ngộ thủ pháp từ khi nhìn thấy Mạc Hoài Viễn dùng tiên linh khí hóa thành Thiên Chi Phủ. Thiên Tiêu màu tím vừa ra tay lập tức nở lớn, ngay sau đó liền từ một hóa hai, hai hóa bốn, cùng thời gian, đầy trời đều là tiếng rít của Thiên Tiêu, cấp tốc bắn về phía Linh Vương đại tôn. Lý Cường quát: " Vương bát đản( trứng rùa rụt đầu)! Ngươi có gan thì đừng có chạy, tiếp Thiên Tiêu của lão tử a!"

 

Linh Vương đại tôn bị Lý Cường làm tức giận đến thiếu chút nữa muốn điên lên, trong lòng nảy sinh ác độc: " Đợi tới U Minh Đàm, coi ngươi cuồng thế nào!"

 

Lý Cường thúc động Thiên Tiêu một đường truy theo điên cuồng, hắn không biết phía trước có cạm bẫy đang chờ hắn, lúc này hắn đã hoàn toàn đắm chìm trong cảnh giới của Hắc Ám Chi Tâm, công lực đang tăng trưởng rất nhanh.

 

Sau khi thuấn chuyển qua U Minh Đàm, Quỷ Vương đại tôn lập tức phát ra chiêu lệnh cao nhất của Linh Quỷ giới- Vạn Linh Quỷ Luật Lệnh.

 

U Minh Đàm là thánh địa của Linh Quỷ giới, bốn phía là ao đầm, sương khói liễu nhiễu vĩnh viễn, tới gần trung tâm giải đất có vô số cột đá bằng băng, uyển chuyển quanh co, kín mật như rừng rậm, bầu trời U Minh Đàm quanh năm có một đoàn huyền khí, phía dưới năm dặm phương viên U Minh Đàm có hồ sâu hình tròn, nước trong đầm không trong như bình thường mà là Huyền Âm Thủy, lạnh vô cùng, vĩnh viễn không ngưng kết. Nơi đây chính là địa phương căn bản của Linh Quỷ giới, là nguồn suối cầm cự của Linh Quỷ giới.

 

Sau khi phát ra Vạn Linh Quỷ Luật Lệnh, vô số linh suất, linh tướng, linh kiếm thể cùng với bộ hạ của Quỷ Vương đại tôn đều ùn ùn chạy tới, nhất thời cả U Minh Đàm quỷ khí âm sâm. Quỷ Vương đại tôn lập tức bố trí Linh Quỷ Huyền Âm đại trận, đây là trận pháp lợi hại nhất của Linh Quỷ giới, dựa vào U Minh Đàm Huyền Âm Thủy và huyền khí trên bầu trời mà thiết lập, một khi lâm vào đại trận, dù là Tán Tiên cũng khó chạy thoát.

 

Sau khi bố trí xong hết thảy, Quỷ Vương đại tôn nói: " Các ngươi đợi ở chỗ này, nghe hiệu lệnh ủa bổn quỷ tôn. Dát dát, nếu có ai làm lỡ đại sự của bổn quỷ tôn, dát dát dát dát, bổn quỷ tôn sẽ khiến cho hắn hồn phi phách tán hóa thành hư vô." Tất cả linh quỷ đều cũng phát ra một âm thanh quái dị, Quỷ Vương đại tôn vừa lòng gật đầu, nhoáng một cái liền chạy đi tiếp ứng Linh Vương đại tôn.

 

Linh Vương đại tôn bị Lý Cường truy đến lửa giận bốc cao, hắn lại không dám thuấn di, nếu không không thể dụ dẫn Lý Cường đi tới U Minh Đàm. Hắn không ngừng xuất âm lôi về phía sau, ngăn cản Thiên Tiêu của Lý Cường tiến đến. Trong lòng hắn uất ức đến muốn chết, mà tiếng kêu hống của Lý Cường càng làm cho hắn muốn nổi điên.

 

Lý Cường vừa truy vừa kêu loạn, phát ra sự phiền não buồn bực trong lòng: " Linh Vương đại tôn! Ngươi chạy chậm một chút a, đánh nhau với lão tử a, để cho lão tử chơi một chút a, con mẹ nó, đừng chạy a!"

 

Hắn cứ như vậy một đường kêu loạn, tiếng hô như sấm, ước chừng linh quỷ trong phương viên trăm dặm đều có thể nghe thấy. Mị nhi ở trong lòng ngực hắn nghe thấy, vừa sợ hãi vừa buồn cười, cho tới bây giờ nàng cũng chưa từng thấy qua Lý Cường khi dễ người khác như vậy.

 

Tiếng rít thét của Thiên Tiêu bay đầy trời cứ như chẻ tre, công lực của Lý Cường phi thăng rất nhanh, màu tím quang hoa của Thiên Tiêu càng ngày càng thịnh. Hắn đã đạp tiến đến cảnh giới đỉnh điểm của Hắc Ám Chi Tâm, cũng là lúc nguy hiểm nhất, chỉ cần đột phá là hắn có thể nhập vào cảnh giới thứ ba của Nhị Dục Thiên. Lúc này hắn chỉ muốn phát tiết và phát tiết mà thôi.

 

Quỷ Vương đại tôn thuấn di trở lại, xa xa liền nghe thấy tiếng Lý Cường rít gào chửi mắng. Hắn rất nhanh sóng vai cùng Linh Vương đại tôn, tay giơ ra sau bắn ra một chuỗi minh lôi, vừa liếc mắt nhìn Linh Vương đại tôn, chỉ thấy con ngươi màu đen trong mắt hắn cũng đã biến thành màu lam, gương mặt trắng bệch cũng đã đỏ ửng, hắn đã sắp tức giận đến điên rồi.

 

Quỷ Vương đại tôn vừa kinh ngạc vừa buồn cười, nhịn không được nói: " Lão già kia, dát cáp! Dát cáp! Có phải ngươi đang tức chết hay không, dát cáp! Dát dát dát dát ha ha ha ha!"

 

Linh Vương đại tôn càng tức giận, mắng: " Ngươi là lão bất tử! Bổn tôn...bổn tôn..." Hắn tức giận đến nỗi không nói ra lời.

 

Thiên Tiêu chạm vào minh lôi ầm ầm tạc nổ. Lý Cường điên cuồng gào thét bay tới, hắn nhìn thấy Quỷ Vương đại tôn mặc một thân bạch y, ngón tay giơ ra, Thiên Tiêu lập tức tập trung bắn về phía Quỷ Vương. Bộ dáng của hắn rất điên cuồng, phảng phất như thiên thần bạo nộ, quát: " Tên áo trắng kia! Tiếp Thiên Tiêu của lão tử, ngươi con mẹ nó sao cũng chạy a, hai người các ngươi đều là con quỷ nhát chết a!"

 

Quỷ Vương đại tôn cũng kêu lên một tiếng, bắn ra song chỉ. Linh Vương đại tôn nhịn không được ha ha cười to, có chút hả hê nói: " Ngươi nghe thấy rồi chứ, người này nói chuyện chọc tức chết người khác a, ha ha, ngươi cũng chịu không được a."

 

Hai chí tôn của Linh Quỷ giới vừa chọc tức cười nhạo lẫn nhau, vừa cố gắng cướp đường cuồng chạy.

 

Rốt cuộc đã đến U Minh Đàm, hai lão già này lòng có âm mưu, đồng thời kêu lên: " Đi!" Hai người lập tức vô ảnh vô tung.

 

Lý Cường đột nhiên phát hiện hai người mất tích, tức giận đến điên cuồng kêu to: " Hai tên tiểu quỷ nhát chết! Không dám đánh với lão tử, chạy vậy...các ngươi đi ra..đi ra! Con mẹ nó, đi ra cho lão tử!" Tiếng hống lớn hàm chứa thần dịch lực kinh thiên động địa, linh thể quỷ hồn mai phục tại U Minh Đàm mỗi người nghe được trợn mắt há hốc mồm, đối với Lý Cường sinh ra một loại cảm giác sợ hãi khó hiểu, ai cũng đang suy nghĩ: Người này quá lợi hại, hai vị đại tôn cũng bị hắn chửi thành như vậy, còn ẩn núp không dám đánh với hắn, người này thật sự không tưởng nổi.

 

Lý Cường cứ mắng chửi trực tiếp như vậy mà chạy vào U Minh Đàm, Mị nhi đã sớm phát hiện sự việc không đúng, nàng nhịn không được lặng lẽ truyền âm nói: " Ca ca, ca ca! Phía trước không hay, phải cẩn thận a."

 

Lý Cường toàn thân kình lực mênh mông, công lực đã thúc giục tới cực hạn, nóng lòng tìm đối thủ phát tiết, vốn không để ý đến lời nhắc nhở của Mị nhi.

 

Hắn cấp tốc xẹt qua khu ao đầm, một đầu chui thẳng vào Linh Quỷ Huyền Âm đại trận. Trạng thái lúc này của Lý Cường chính là như thanh bảo đao sắc bén rời khỏi vỏ, lợi hại vô cùng, sợ rằng ngay cả Tán Tiên cũng phải tránh né. Thiên Tiêu lóe quang hoa màu tím, gào thét cùng theo hắn, đồng thời vào thẳng trong đại trận.

 

Quỷ Vương đại tôn cười lạnh lấy ra một mảnh ngọc điệp màu trắng, tay ném thẳng vào trong Linh Quỷ Huyền Âm đại trận. Linh Vương đại tôn cũng lấy ra một mảnh ngọc điệp màu đen, hắn cười khổ nói: " Lần này thể diện của bổn tôn mất hết, ai, xấu hổ! Xấu hổ a! Đi!" Hắn cũng bắn ngọc điệp trong tay ra. Loại ngọc điệp này tại Linh Quỷ giới rất có danh, màu trắng gọi Quỷ Điệp, màu đen gọi Linh Điệp, song điệp cùng ra, công năng của Linh Quỷ Huyền Âm đại trận có thể phát huy đến mức tận cùng.

 

Lý Cường phát hiện có vô số quái vật hình người đánh tới, hắn tinh thần đại chấn, lãnh khốc quát: " Tất cả đều chết hết cho lão tử!"

 

Thiên Tiêu đột nhiên hướng lên cao bay lên, theo hai tay Lý Cường huy động, cấp tốc từ trên không trung bắn xuống, ở không trung xuất ra một dải chỉ tím, trong mắt Lý Cường chớp động quang mang cuồng nhiệt, hắn luôn miệng hét lớn: " Chết! Chết! Chết! Chết! Chết! Chết! Chết!" Bảy chữ chết liên tục xuất ra, Thiên Tiêu nổ tung, từ không trung rơi xuống mặt đất, đá vụn băng tuyết cùng với sương khói phóng lên cao, Lý Cường ha ha cười lên điên cuồng.

 

Linh Vương đại tôn cuống quýt lắc đầu: " Lão quỷ, ngươi xem, tu vi hắn cao như vậy, cũng không biết là đang đánh nhau với huyễn tượng( ảo ảnh), đây là thế nào?"

 

Quỷ Vương đại tôn cười nói: " Thần trí hắn đang mơ hồ thôi, dát dát, chúng ta vừa lúc có thể làm suy giảm lực lượng của hắn, mẹ kiếp, người này làm chúng ta thật thảm rồi."

 

Lý Cường lại cảm thấy thống khoái vô cùng, hắn chỉ huy thiên hỏa tử hoa trong đại trận tùy ý xông loạn, gặp cái gì là thiêu cái đó, hai tay cũng không nhàn rỗi, Diệt Ma Thần Lôi cũng liên tục nổ loạn. Hắn càng đánh càng cao hứng, tiếng huýt gió quái dị phát ra cũng hàm chứa ý vị hưng phấn, hắn sắp thoát ly cảnh giới của Hắc Ám Chi Tâm.

 

Dựa vào uy lực của trận pháp, hai vị chí tôn của Linh Quỷ giới cuối cùng vây khốn được Lý Cường. Linh Vương đại tôn do dự nói: " Có muốn dùng huyền khí hay không?" Hắn cũng không phải sợ làm bị thương Lý Cường, mà là sợ tổn thương Mị nhi, tiểu nha đầu này hắn thật sự là không nỡ hủy đi, linh kiếm thể có tư chất tốt như vậy hắn vẫn là lần đầu tiên phát hiện, vô luận thế nào cũng muốn đoạt tới tay.

 

Quỷ Vương đại tôn không có nhìn thấy qua Mị nhi, cho nên rất kỳ quái với sự do dự của Linh Vương đại tôn, hắn nói: " Di? Cái này có gì phải hỏi chứ, ngoại trừ huyền khí còn có thứ gì có thể tiêu diệt thiên hỏa? Dát dát, lão gia này, ngươi đang suy nghĩ cái gì đó."

 

Linh Vương đại tôn cười khổ nói: " Tiểu muội của người nọ là một linh kiếm thể..."

 

Quỷ Vương không đồng ý nói, bĩu bĩu môi: " Linh kiếm thể? Nơi này khắp nơi đều là linh kiếm thể, có cái gì ngạc nhiên chứ, ngươi đang định làm gì đây?"

 

Linh Vương đại tôn hỏi lại: " Cái gì ngạc nhiên đâu? Ngươi có biết linh quang thể hay không?"

 

Quỷ Vương đại tôn gật đầu: " Nghe nói qua, còn chưa thấy, dát dát, muội tử của hắn không phải chính là linh quang thể đó chứ? Không có khả năng!"

 

Linh Vương đại tôn thở dài, nói: " Ngươi nói đúng rồi, muội tử của hắn chính là linh quang thể, hơn nữa còn là do sự biến hóa của Long Nghiệm Hương, do thuần dương thể ấp trứng, so với công hiệu của Tiếp Dẫn Trì của chúng ta không biết cao hơn bao nhiêu lần. Ai, không cho ngươi tranh giành tiểu cô nương này với ta, nàng là của ta đó!" Hắn nhìn thấy con mắt của Quỷ Vương đại tôn đã trợn lên, biết hắn cũng động tâm rồi, vội vàng mở miệng ngăn cản.

 

Quỷ Vương đại tôn quay đầu nhìn vào đại trận, trong lòng cảm thấy lạnh lẽo tranh đấu, hắn sắp tu thành Quỷ Tiên, Linh Vương đại tôn sẽ tu thành Linh Tiên, hai người còn chưa thu được đệ tử tốt, đột nhiên chạy ra một tiểu cô nương linh quang thể, muốn nói hắn không động tâm chỉ là gạt người thôi. Hắn cúi đầu tính toán làm sao cướp được Mị nhi vào tay, hắn biết tự mình không đủ lực, Quỷ Tiên và Linh Tiên mặc dù cảnh giới không khác nhau lắm, nhưng không có linh thể nào tự nguyện tu theo con đường quỷ đạo.

 

Linh Vương đại tôn càng thấy bất an, hắn lại nói: " Lão quỷ, không cho ngươi tính chủ ý quỷ quái gì! Nếu không bổn tôn không để yên cho ngươi đâu." Hắn nói ra lời thật ác tâm.

 

Quỷ Vương đại tôn có điều suy tư: " Gấp cái gì, người kia khó đối phó. Ân, tiểu cô nương kia đồng ý tu hành theo ngươi sao? Nếu không thì bổn quỷ tôn hình như còn có cơ hội đó, dát cáp dát cáp!" Hắn đột nhiên vui vẻ không gì để nói.

 

Linh Vương đại tôn giận dữ, quát: " Lão già kia, ngươi muốn chết a, nói cho ngươi hay, không cho ngươi nhúng tay! Nàng là của ta!"

 

Quỷ Vương đại tôn không thèm quan tâm, hắn lắc đầu nói: " Vậy xem tiểu cô nương suy nghĩ thế nào, đây không phải do ngươi muốn là được, nếu nàng không muốn..dát cáp! Dát dát dát dát...bổn quỷ tôn sẽ có cơ hội đúng hay không." Hắn đắc ý cười to, thanh âm rất khó nghe làm cho Linh Vương đại tôn nhíu mày, hắn lại không có biện pháp nào, đây là lúc không thể đánh nhau với lão quỷ.

 

Linh Vương đại tôn giãn mày ra, nói: " Lão quỷ, trước tiên khoan nói chuyện thu đệ tử, ngươi xem người nọ, trời ạ! Hắn quá nhiều bảo bối và pháp thuật a, bổn tôn..ai, sợ rằng chỉ có huyền khí mới có thể phong bế hắn."

 

Quỷ Vương đại tôn lắc đầu nói: " Hắn mất đi tung tích rồi."

 

Linh Vương đại tôn chấn động: " Không có khả năng, hắn làm sao làm được?"

 

Lý Cường đã tỉnh táo lại, hắn đã sắp đột phá cảnh giới của Hắc Ám Chi Tâm. Hắn nhìn chung quanh một chút, phát hiện tình huống không ổn, trận pháp này vô cùng lợi hại, hắn lập tức đình chỉ công kích, lăng không bay lên, xuất thần thức tìm hiểu tình huống. Hắn đột nhiên dừng xuống, làm cho trận pháp nhất thời mất đi mục tiêu công kích.

 

Trận pháp này dựa vào địa hình mà tạo thành, Lý Cường nhìn thấy huyền khí lưu động, trong lòng không khỏi thất kinh, uy lực của huyền khí hắn rất rõ ràng, đồng thời hắn còn phát hiện vô số linh thể quỷ hồn còn đang vờn quanh cả đại trận, cung cấp linh lực chuyển động trận pháp, trong đó ẩn chứa năng lượng khổng lồ đến dọa người, sức hắn không đủ khả năng chống đỡ.

 

Lý Cường theo sự chuyển động của trận pháp chậm rãi phiêu động, bốn phía yên tĩnh, vụ khí bàng bạc bao phủ đại địa, mơ hồ có thể nhìn thấy những cột đá băng tuyết phía dưới, thân ảnh hắn dần dần nhạt đi, rất nhanh phiêu tán tại không trung, hắn đã ẩn hình.

 

Quỷ Vương đại tôn than thở: " Người này lợi hại không tưởng nổi, có thể ẩn hình trong Linh Quỷ Huyền Âm đại trận, lão linh, chỉ có thể dùng huyền khí bức hắn đi ra, thật sự không được thì đành hủy diệt hắn, hắn quá lợi hại rồi."

 

Linh Vương đại tôn cũng là lần đầu tiên nghe Quỷ Vương đại tôn dùng ngữ khí nghiêm trọng như vậy để nói chuyện, hắn gật đầu nói: " Cũng chỉ có thể như vậy thôi, người này không thể chọc vào, hủy diệt hắn thì an toàn hơn."

 

Hai người đồng thời kháp động linh huyền, đại đoàn huyền khí phía trên U Minh Đàm nhất thời kịch liệt xoay quanh, trong huyền khí xuất ra một sợi chỉ màu lam, cấp tốc vọt tới bốn phía. Loại sợi chỉ huyền khí này nếu chạm vào người, lập tức sẽ có nhiều sợi chỉ quấn quanh, nếu đứng yên thì còn tốt, chỉ cần giãy nhẹ là sẽ bị cuốn vào đoàn huyền khí, quả nhiên là âm độc dị thường.

back top