Phiêu Miễu Chi Lữ

Chương 232

Bản thể của Chiến Hồn Đao giấu trên bả vai của thần giáp, Lý Cường có thể rõ ràng cảm giác được. Tâm niệm hắn khẽ nhúc nhích, Chiến Hồn Đao giống như một đạo kim sắc quang từ đầu vai mọc lên.

 

Lý Cường đột nhiên phát hiện, Chiến Hồn Đao không cần tái tu luyện, chỉ cần tu luyện tốt vỏ đao, Chiến Hồn Đao hoàn toàn bị mình thu dùng, chỉ cần tư mình học hiểu làm sao vận dụng cho xuất thần nhập hóa là được. Hắn vội vàng bắt đầu thí nghiêm, cũng quả nhiên Chiến Hồn Đao có thể hoàn toàn căn cứ tâm ý của mình tùy tâm sở dục biến hóa.

 

Biến hóa của Chiến Hồn Đao có thể chậm rãi lục lọi, Lý Cường không nóng nảy. Hắn cởi ra hộ tí( bao tay bảo vệ), bắn một chỉ, hỏa tinh từ tử sắc hộ tí toát ra. Nó ngẩng đầu, trong trẻo nhưng lạnh lùng như vẫn tinh nhất thời không khí nghiêm khốc như mùa hè đang tới, nhiệt độ nhanh chóng tăng lên cao.

 

Hình tượng của hỏa tinh quái dị cực kỳ, nó đã thuế hóa thành một đoàn màu trắng thể trong suốt, chỉ có hai con ngươi màu đỏ lưu chuyển không ngừng.

 

Hỏa Tinh bay đến trong tay Lý Cường, hai con mắt hồng hồng nhìn chằm chằm Lý Cường, thân thể lại dần dần ôn hòa ấm áp lại. Lý Cường kinh ngạc phát hiện, hỏa tinh đã có thể khống chế độ ấm của chính mình. Hắn nhẹ nhàng vuốt ve hỏa tinh, nhẹ giọng cười nói: " Tiểu tử kia, theo ta lâu như vậy, có nghĩ là tự mình tu luyện không?"

 

Hỏa tinh đã ở trên thân Lý Cường tu luyện thật lâu, đối với tâm ý của Lý Cường nó tựa hồ rất hiểu được. Một chuỗi hỏa tinh năm màu bay ra, phiêu phiêu sái sái bay lên không trung.

 

Tử sắc hộ tí coi như là nửa thần khí, Lý Cường cầm trong tay cười nói: " Bảo bối này tặng cho ngươi."

 

Hỏa tinh từ tay trái Lý Cường nhảy lên, nhảy đến hộ tí bên tay phải, bao vây quanh tử sắc hộ tí. Lý Cường hiểu được, những linh thú nào chỉ cần có được một kiện pháp bảo, bất luận là tiên khí hay là thần khí, nó đều có thể dựa vào bản năng tiến hành tu luyện. Vì cảm tạ hỏa tinh, Lý Cường đem hộ tí tặng cho hỏa tinh.

 

Chỉ chốc lát sau, hỏa tinh liền lộ ra bổn tướng. Đó là một tiểu tử có một đôi cánh dài màu tím, rất giống như một con biên bức( dơi), cả người lóe ngân quang, sau lưng và cánh đều màu tử hồng sắc đẹp đẽ, đôi mắt là màu đỏ, còn có một cái đuôi màu bạc thật dài, phi thường xinh đẹp. Nó chi chi kêu to mấy tiếng, đột nhiên đánh về phía ngực trên thần giáp của Lý Cường, hấp tại bề mặt bộ giáp bất động. Lý Cường nhẹ nhàng vuốt khẽ, phát hiện hỏa tinh lại ẩn núp vào.

 

Từ nay về sau, nơi vị trí ngực của thần giáp Lý Cường, hiển lộ ra một hình xác linh thú hình biên bức bên ngoài, giống như là thiên nhiên sinh trưởng nơi bề mặt thần giáp, trên lưng tử hồng sắc đôi cánh mở rộng, phảng phất như tùy thời chuẩn bị bay đi. Nhưng thật ra Lý Cường còn không biết, bởi vì tiểu hỏa tinh không muốn xa rời, trong vô hình trung nó bám trụ lại trong Kình Thiên thần giáp, chỉ là không có hiển lộ ra mà thôi.

 

Kiền Thiện Dong ngồi ở một chỗ khác, hắn tu luyện Thiên Thần Chi Nộ cũng đã sắp hoàn thành. Thiên Thực và Đại Nam Phong Ngự lẳng lặng khoanh chân tu hành, tựa hồ đã đột phát nguyên lai cảnh giới. Xích Minh cũng đang bận rộn tu luyện Đô Thiên Thần Trượng của hắn, hắn lơ lửng ở không trung, Đô Thiên Thần Trượng hóa thành một đạo hư ảnh màu kim sắc đang xoay quanh thân thể, hắn thỉnh thoảng đánh ra một ấn huyền, toàn bộ tinh thần chăm chú tu luyện.

 

Lý Cường nhìn lướt qua người ở đây, bây giờ hắn không muốn ngồi xuống luyện công, suy nghĩ chốc lát, hắn nhớ tới trong Phật tông phế khu thu được hoàng kim bản, bây giờ khó có được thời gian rảnh rỗi, hắn lấy ra hoàng kim bản xem xét một lần nữa, ở mặt trên ghi lại văn tự của thần. Lý Cường lại dùng thần thức chuyển hóa, phát hiện nội dung hoàng kim bản không đủ toàn diện, mặc dù có một chút phương pháp tu luyện thần khí, nhưng vẫn rất ít, còn có một loại thân pháp, một loại ngoài thân hóa thân thân pháp. Hắn dùng tâm niệm ghi nhớ, định tu luyện công pháp này.

 

Ngoài thân hóa thân là thần thông Xích Minh trước kia khi làm ma tôn, lúc Lý Cường ở Huyễn Thần Điện từng kiến thức qua thần thú cũng có bản năng thiên phú như vậy. Tu luyện chỉ chốc lát, Lý Cường cảm thấy không đúng, hắn cảm giác hoàng kim bản tựa hồ ghi lại thiếu thốn mấu chốt gì đó, nếu dựa vào việc ghi lại như vậy, hắn rất khó tu thành công pháp ngoài thân hóa thân.

 

Suy nghĩ thật lâu cũng không ra, Lý Cường không cam lòng, lại lần nữa bắt đầu sửa sang lại, chỉ chốc lát sau, hắn sắp xếp ra, lại tiến hành tu luyện. Theo tu luyện tiến triển, Lý Cường dần dần có thể huyễn hóa ra bảy, tám hư ảnh. Hắn đứng ở giữa sân trầm tư, biến ảo hư ảnh không phải mục đích của hắn, phân thân thì phải là thật thể phân thân.

 

Đợi khi hoàn toàn tu hoàn tất cả mọi bước, Lý Cường càng thêm xác nhận, những ghi lại trên hoàng kim bản đích thật là có điều khuyết thiếu.

 

Xích Minh rốt cuộc hoàn thành việc tu luyện Đô Thiên Thần Trượng, hắn đắc ý cười lên điên cuồng không ngừng, kinh động Lý Cường đang trầm tư. Lý Cường bay đến bên người hắn, cười nói: " Huynh đệ, chúc mừng ngươi tu luyện thành công."

 

Xích Minh vui vẻ nói: " Thôi đi, chúc mừng cái gì a, hắc hắc, nhưng luyện hóa thần khí này, lão Xích ta rốt cuộc có thể xuất đầu, ha ha."

 

Lý Cường hỏi: " Trước kia ngươi làm ma tôn, thì làm sao tu luyện ngoài thân hóa thân?"

 

Xích Minh cười hì hì nói: " Rất đơn giản, ta có vô số ma đầu thế thân, chỉ cần chuyên môn tu luyện thế thân ma đầu là tốt rồi...di, ngươi không phải muốn tu luyện ngoài thân hóa thân thần thông chứ?"

 

Lý Cường chợt hiểu ra, trách không được khi mình học tâm pháp của ngoài thân hóa thân, nhưng lại xuất không ra thân pháp được. Hắn xoay người đi tới một bên, suy nghĩ làm sao đền bù sơ hở này, còn tự mình dám chắc không có ma đầu sai khiến, cũng không có khả năng hướng Linh Quỷ song tôn hỏi linh thể, trừ phi tìm được một loại gì đó thay thế, mới có thể thuận lợi tu xuất thân ngoại hóa thân thần thông.

 

Xích Minh theo sát Lý Cường, giở khuôn mặt tươi cười nói: " Đại ca, ta cũng muốn tu luyện thần thông ngoài thân hóa thân." Hắn chẳng những thông minh lại rất giảo hoạt, vừa nghe Lý Cường hỏi về chuyện thân ngoại hóa thân, lập tức mẫn cảm nhận thấy được Lý Cường sẽ không vô cớ mà hỏi.

 

Lý Cường còn đang suy nghĩ làm sao mà tu luyện, trong lúc nhất thời không có nghe hiểu được Xích Minh nói gì, hắn thuận miệng nói: " Huynh đệ, đợi lát nữa nói chuyện với ngươi, ta đang suy nghĩ công việc."

 

Xích Minh nói: " Ta biết a, ta tu luyện qua thần thông ngoài thân hóa thân..."

 

Lý Cường cười nói: " Đây là hoàng kim bản, cần thần thức chuyển hóa." Hắn đưa hoàng kim bản cấp cho Xích Minh. Xích Minh như tìm được vật chí bảo, vội vàng dùng thần thức xem xét, rất nhanh đã hiểu rõ. Hắn nhắm mắt trầm tư chốc lát, nói: " Đại ca, vật này ghi lại không đầy đủ!"

 

Lý Cường nói: " Nói nhảm! Đương nhiên không được đầy đủ, nếu ghi lại hoàn toàn, ta không cẩn tổn thương đầu óc ở chỗ này khổ sở suy nghĩ."

 

Xích Minh cười hì hì nói: " Rất đơn gian là có thể giải quyết rồi."

 

Lý Cường kinh ngạc nói: " Cái gì? Ngươi có biện pháp gì sao?"

 

" Tu luyện kim khôi lỗi là có thể được." Xích Minh đắc ý nói.

 

Kim khôi lỗi Lý Cường có nghe nói qua, nhưng không biết làm sao tu luyện, trong lòng hắn không khỏi hy vọng, hỏi: " Ngươi biết tu luyện kim khôi lỗi?" Thần thông ngoài thân hóa thân rất trọng yếu, hắn từ lần đầu tiên nhìn thấy thần thông ngoài thân hóa thân thì kinh ngạc không thôi, nội tâm vẫn khát vọng tự mình cũng có thể học biết.

 

Xích Minh gật đầu nói: " Kim khôi lỗi chỉ dùng Thất Khiếu Linh Lung Trùng làm chính thể, dùng Thiên Kim Sa hoặc Trần Khiên Mộc làm phụ, dùng Linh Tính Trận sắp xếp, là có thể tu luyện ra Kim khôi lỗi, Thiên Kim Sa tu luyện gọi Kim khôi lỗi, Trần Khiên Mộc tu luyện gọi Hồn khôi lỗi, Hồn khôi lỗi so với Kim khôi lỗi tốt hơn, nhưng Trần Khiên Mộc rất khó có được."

 

Lý Cường cười khổ nói: " Thiên Kim Sa ta có nhiều, Trần Khiên Mộc cũng có một khối nhỏ, chỉ là Thất Khiếu Linh Lung Trùng ta ngay cả nghe cũng chưa nghe nói qua, đừng nói là nhìn thấy."

 

Xích Minh đắc ý cười nói: " Ngươi không có cũng không có nghĩa là ta không có a..."

 

Lý Cường hưng phấn nắm cổ Xích Minh, loạng choạng hét lớn: " Oa nha nha, ngươi nói chuyện sao lại chỉ nói một nửa a...nhanh đem ra!"

 

Xích Minh bị Lý Cường bóp cổ vẻ mặt đỏ bừng, hắn lấy tay hoa lên, trong miệng y y nha nha nói không ra lời, chỉ đá ra một cước. Lý Cường bị đá bay bật lên, nhưng hắn vẫn còn không buông tay, vẫn kéo Xích Minh như cũ, hai người đầu chạm đầu nằm dài trên mặt đất.

 

Lúc này Lý Cường mới phản ứng lại, hắc hắc cười nói: " A, xin lỗi, a a, không có việc gì chứ?" Trong lòng âm thầm cười trộm, hắn đã sớm có thói quen tùy thời khi dễ Xích Minh một chút, mặc dù bây giờ đã thu liễm rất nhiều, nhưng thói quen một khi hình thành, có đôi khi rất khó thay đổi.

 

Hai người đều là tu thần, công lực của Xích Minh bây giờ kém hơn Lý Cường một tầng, bị hắn bóp cổ thật khó chịu, hắn ho khan vài tiếng, mắng: " Không có việc gì? Không có việc gì mới là lạ! Cũng bị ngươi bóp chết rồi." Xích Minh tự mình cũng cảm thấy kỳ quái, mặc kệ Lý Cường chỉnh hắn thế nào, hắn đều cũng rất khó tức giận. Hắn nói: " Bỏ đi, đừng nháo! Trên đường ta về Phong Duyên Tinh, tìm được không ít Thất Khiếu Linh Lung Trùng, đều bị ta dùng pháp thuật tu luyện qua."

 

Lý Cường rất tò mò: " Cho ta nhìn xem có hình dạng gì nào?"

 

Xích Minh bắn ra một vật, Lý Cường tiếp nhận nhìn, nguyên lai là một chuỗi vòng tay, vòng tay có mười viên liên hoàn, mỗi một liên hoàn ước chừng chính là một con Thất Khiếu Linh Lung Trùng. Liên hoàn chỉ cỡ một quả tròn nhỏ, màu phấn hồng sắc nhàn nhạt, giống như gương mặt đàn bà, tinh tế đến làm cho người ta khó thể tin. Lý Cường biết đây là Xích Minh dùng phát thuật súc cho nhỏ lại.

 

Lý Cường hỏi: " Ngoài thân hóa thân chủ yếu tu luyện kim khôi lỗi dùng một lần có xong đời không?"

 

Xích Minh nhếch miệng nói: " Điều này mà cũng không biết? Chỉ cần không bị phá hư, có thể trọng phục sử dụng, nếu bị phá rớt, thì phải tu luyện một lần nữa. Đại ca a, ngươi tu luyện nhiều một chút kim khôi lỗi là được, dù sao ta thu rất nhiều Thất Khiếu Linh Lung Trùng, không có việc gì có thể tu luyện được."

 

Lý Cường không chút khách khí đưa tay cầm lấy: " Lấy ra, lấy ra, càng nhiều càng tốt."

 

Xích Minh đưa ra thật cam tâm tình nguyện, Thất Khiếu Linh Lung Trùng có tác dụng chấn nhiếp tâm thần, cho nên hắn góp nhặt rất nhiều, vốn chuẩn bị dùng để tặng người, hắn biết đồ tử đồ tôn của Lý Cường rất nhiều, nhưng sau khi chính thức gặp mặt, hắn lại không có thói quen gần gũi với người khác, cho nên vẫn bỏ trong thủ trạc, không nghĩ đồ vật này lại nhanh chóng có chỗ dùng tới.

 

Xích Minh đưa cho Lý Cường bảy, tám mươi con Thất Khiếu Linh Lung Trùng, nói: " Làm sao tu luyện ngươi hẳn là biết rồi, không khác gì tu luyện khôi lỗi, nhưng dùng Thất Khiếu Linh Lung Trùng làm tâm là được...hà hà, đại ca, cho ta một chút Thiên Kim Sa." Hắn hỏi được Thiên Kim Sa xong, lập tức chạy qua một bên tu luyện. Có thể học được ngoài thân hóa thân thần thông, Xích Minh mười phần vui vẻ.

 

Nhưng thật ra thần thông ngoài thân hóa thân cũng không phải tu luyện như vậy, chính thức ngoài thân hóa thân là mỗi một phân thân đều có chủ thể thần thông, bây giờ hóa thân chỉ là một loại thế thân, uy lực không phải lớn lắm, nhưng cho dù như vậy cũng là thần thông không tưởng nổi.

 

Có phương pháp tu luyện và tài liệu, Lý Cường một hơi tu luyện hai mươi bảy kim khôi lỗi và năm hồn khôi lỗi. Hắn đem kim khôi lỗi và hồn khôi lỗi xuyến thành một chuỗi vòng tay, đeo lên cánh tay. Bộ dáng của kim khôi lỗi chính là một hạt châu hình tròn, bên trên Lý Cường điêu khắc chính dung mạo của mình, do là dùng thần thức khắc họa, nên nhìn thật tinh tế chẳng khác gì mặt thật.

 

Lý Cường đắc ý chuyển thân, trong phút chốc, mươi hai thân ảnh đột nhiên xuất hiện tại bốn phương tám hướng. Nhìn người hoàn toàn giống mình như đúc, Lý Cường cũng cảm thấy không thói quen. Thân hình hắn vừa động, mười hai phân thân cũng vừa động, đột nhiên, hắn cảm thấy không đúng, phân thân như vậy sẽ không tự mình hành động, đối địch sẽ không có tác dụng lớn.

 

Xích Minh cũng cười to phân ra bảy, tám thân ảnh, tuyệt nhất chính là mỗi một thân ảnh đều có động tác của chính mình. Lý Cường không khỏi hét lớn: " Tiểu Minh, đây là chuyện gì xảy ra?"

 

Xích Minh sợ đến cả người run run, hắn đương nhiên biết Lý Cường tại sao lại kêu loạn ầm ĩ như thế.

 

Xích Minh giở khuôn mặt tươi cười nói: " Đại ca, đó là ngươi chỉ dùng phương pháp tu luyện khôi lỗi, ngươi cấp cho kim khôi lỗi linh tính mới được a."

 

Lý Cường ngạc nhiên nói: " Ta làm sao cho nó linh tính?" Ở phương diện này kiến thức của Lý Cường không theo nổi Xích Minh, người này là ma tôn xuất thân, am hiểu nhất chính là thao khống người khác. Hắn hắc hắc cười nói: " Rất đơn giản, mỗi một kim khôi lỗi cho nó một chút thần thức, lập một tiêu chí là được."

 

Lý Cường cười khổ nói: " Làm như thế nào? Ta không có loại thủ pháp này."

 

Xích Minh bay đến bên thân Lý Cường, đưa cho hắn một ngọc đồng giản, nói: " Đại ca, đây chính là thủ pháp trung chuyển từ hắc ma giới, ngươi nguyện ý học thì học, không muốn học thì thôi." Hắn biết rõ tu chân giới thâm ác thống tuyệt đối với hắc ma giới, cho nên hắn sợ Lý Cường biết phải học thủ pháp hắc ma giới mà tức giận, bởi vậy trước tiên đem lời nói trước cho rõ ràng.

 

Ai ngờ Lý Cường căn bản là không quan tâm cái gì là thủ pháp của hắc ma giới hay là tiên giới, chỉ cần có thể sử dụng là được.

 

Lý Cường tiếp nhận ngọc đồng giản, cười nói: " Nga, thủ pháp hắc ma giới, có thú vị, ta sẽ học xem." Xích Minh cười hắc hắc, xoay người tiếp tục tu luyện kim khôi lỗi của hắn.

 

Nguyên lai sau khi tu luyện kim khôi lỗi xong, phải phân ra một chút thần thức khải động linh tính của nó, phương pháp Xích Minh cấp chính là một loại tâm pháp của hắc ma giới, phi thường thâm ảo, là công pháp chỉ có ma tôn mới có. Lý Cường rất nhanh đã xem hiểu được ghi chép trong ngọc đồng giản, hắn không chút do dự bắt đầu tu luyện kim khôi lỗi đeo nơi cánh tay.

 

Hắn phân một chút thần thức tiến vào bên trong một kim khôi lỗi, dùng ma chú của hắc ma giới đem điểm thần thức này ở lại trong kim khôi lỗi. Hắn cẩn thận xem kỹ kim khôi lỗi, chỉ thấy một chút hồng quang ở bộ vị trái tim của kim khôi lỗi huyễn minh huyễn diệt( lúc sáng lúc tối), hắn biết lần này nhất định có thể thành công.

 

Đem vòng tay kim khôi lỗi và hồn khôi lỗi toàn bộ tu luyện một lần, Lý Cường đột nhiên có một loại cảm giác, phảng phất như mình và vòng tay đang liên lạc cùng nhau hoàn toàn.

 

Lý Cường nhẹ nhàng vung tay lên, bốn phía thoáng chốc xuất hiện năm Lý Cường giống nhau như đúc, để cho hắn vui vẻ chính là mỗi Lý Cường đều có động tác không giống nhau, hơn nữa hắn có thể rõ ràng nắm chặc mỗi một cử động của năm phân thân. Hắn biết mình đã thành công, không khỏi vui vẻ cười ha hả, học xong thần thông ngoài thân hóa thân, sau khi đến Hâm Ba Giác, sẽ nắm chắc chuyện cứu người hơn rất nhiều.

 

Kiền Thiện Dong mặc dù còn chưa thể tùy tâm sở dục sử dụng Thiên Thần Chi Nộ, nhưng hắn đã lục lọi xuất ra được một bộ phận công năng, muốn thuần thục vận dụng còn phải chậm rãi thăm dò. Hắn hài lòng thu nhiếp Thiên Thần Chi Nộ, vừa ngẩng đầu liên nhìn thấy Lý Cường sử xuất thân ngoại hóa thân thần thông, không nhịn được kinh ngạc mà hét lớn: " Hóa Thân Thiên Vạn Thần Thông? Đó là tuyệt học đặc hữu của Bại Đổng Thiên Quân a, tiểu tử này làm sao biết?"

 

Lý Cường thu hồi phân thân, cười nói: " Tiểu tử tại sao không thể biết? Bại Đỗng Thiên Quân là ai a?"

 

Kiền Thiện Dong lắc đầu nói: " Kỳ quái, ở trong giới này sao lại có thể nhìn thấy Hóa Thân Thiên Vạn Thần Thông...không đúng a, tu vi ngươi không cách nào đạt tới loại thần thông này..ta quả thực hồ đồ rồi, lão đệ, thần thông này là ai dạy cho ngươi?"

 

Xích Minh bay lại, cười hì hì nói: " Lão Kiền, đừng bị đại ca ta dọa sợ, hắn dùng chính là phân thân thế đại pháp của hắc ma giới, ngươi là La Thiên Thượng Tiên, ngay cả điều này cũng nhìn không ra sao."

 

Thật ra Xích Minh nói cũng không hoàn toàn đúng, Lý Cường học ngoài thân hóa thân công pháp đại bộ phận đều là chính xác, chỉ ở bước cuối cùng thì thay đổi dùng thế đại pháp của hắc ma giới, uy lực mặc dù yếu bớt rất nhiều, nhưng dùng để tranh đấu vẫn còn rất lợi hại, ít nhất có thể trong chiến đấu tranh thủ rất nhiều cơ hội.

 

Kiền Thiện Dong cảm thấy không thể tư nghị: " Hóa Thân Thiên Vạn là đại thần thông, cho hai người tiểu tử các ngươi thay đổi thành bộ dáng này, ai, nếu Bại Đỗng Thiên Quân biết được, sợ rằng cũng rất bất đắc dĩ, a a, nhưng loại công pháp này trong tranh đấu rất thực tế, ân, không tệ." Hắn rất rõ ràng sự lợi hại của công pháp này.

 

Lý Cường đem tất cả Thất Khiếu Linh Lung Trùng tu luyện thành khôi lỗi, phát hiện Thiên Thực, Đại Nam Phong Ngự, Kiền Thiện Dong và Xích Minh đang trò chuyện. Đại Nam Phong Ngự nhìn thấy Lý Cường đi tới, cười nói: " Tiểu tử, tu luyện tốt lắm rồi sao? Ngươi thật là tệ a, chờ ngươi thật lâu, tu luyện mấy tiểu trùng tử mà phải thời gian dài như vậy, ngươi không được ma."

 

Xích Minh tu luyện kim khôi lỗi tốc độ cực nhanh, Lý Cường dù sao đối với loại thủ pháp này dường như xa lạ, hơn nữa hắn thích nếm thử. Hắn là luyện khí đại tông sư, lúc tu luyện kim khôi lỗi, hắn lại bỏ thêm rất nhiều thứ ngạc nhiên cổ quái, bởi vậy, kim khôi lỗi của hắn hoàn toàn bất đồng với Xích Minh, trong đó có chuyên môn dùng mê hoặc người, có chạy trốn, còn có thể tự bạo....cho nên tu luyện rất phí công phu. Hắn đem kim khôi lỗi và hồn khôi lỗi năng lực phân rõ ra, tác dụng của từng kim khôi lỗi cũng vô cùng giống nhau. Nếu nói về luyện khí, Xích Minh có cưỡi ngựa cũng không theo kịp.

 

Lý Cường cười nói: " Đó là đương nhiên, nếu Phong Ngự đại tỷ tu luyện, Xích Minh cũng so không được a, ngươi là tiên tử ma." Hắn không mất thời cơ thổi phồng một câu.

 

Kiền Thiện Dong nói: " Tốt lắm, đừng nhiều lời nữa, có Thiên Thần Chi Nộ, chúng ta có thể đi theo con đường của Hiên Long bọn họ tới Hâm Ba Giác. Con đường này rất khó đi, đợi một lát chúng ta về Phong Duyên Tinh, nhìn xem Mộc Long đã khôi phục chưa, nếu hắn đã khôi phục rồi, chúng ta liền lập tức đi ngay."

 

Trong đám người này Kiền Thiện Dong có công lực cao nhất, tư cách cũng lớn nhất, vô hình trung hắn trở thành người phát lệnh, mọi người đối với việc này chưa từng có ý kiến gì.

 

Lần này tập thể tiềm tu, mỗi người đều có thu hoạch lớn, nhất là Kiền Thiện Dong, hắn có Thiên Thần Chi Nộ, quả thật mừng rỡ, có Thiên Thần Chi Nộ, chỉ cần hoàn toàn tu luyện thành công, chính Cô Tinh đến hắn cũng không sợ.

 

Đại Nam Phong Ngự và Thiên Thực dựa vào một viên Vật Uẩn Thần Đan cũng đột phá nguyên lai cảnh giới, phải biết rằng hai người bọn họ ở trong giới này khổ sở giãy dụa suốt mấy ngàn năm, có thể bảo trì tu vi nguyên hữu cũng thập phần không dễ dàng, lần này cuối cùng là dựa vào uy lực thần đan tiến tới một bước, trong lòng hai người chẳng biết là vui hay buồn.

 

Lý Cường chẳng những khống chế hoàn toàn Chiến Hồn Đao, còn học xong thần thông ngoài thân hóa thân, hắn và Xích Minh thu hoạch cũng phi thường to lớn.

 

Đại Nam Phong Ngự phao xuất Tinh Diệu, mang theo mọi người na di đi.

 

Lý Cường không chịu đi Thánh Thành, kiên trì phải về Cổ Kiếm Viện, Kiền Thiện Dong cũng không miễn cưỡng hắn. Vì vậy Lý Cường và Xích Minh về Cổ Kiếm Viện, Kiền Thiện Dong mang theo Đại Nam Phong Ngự và Thiên Thực về Thánh Thành, bọn họ ước hẹn, một khi chuẩn bị xong lập tức xuất phát đi Tây Cát Hâm Ba Giác.

 

Cổ Kiếm Viện và Trọng Huyền Phái danh khí tại Phong Duyên Tinh như mặt trời ban ngày, người tu chân bái sư cầu học nhiều như lông trâu, làm cho Lý Cường và Xích Minh còn tưởng mình đi lầm chỗ. Hai người rơi vào trấn nhỏ bên cạnh Cổ Kiếm Viện, nhìn người tu chân nườm nượp trước sơn môn, Lý Cường cảm thấy mình giống như đi vào một khu bán hàng ăn, Xích Minh nghi hoặc nói: " Đại ca, sao lại nhiều người như vậy?"

 

Lý Cường nói: " Ai biết a, chúng ta đi vào." Hắn lôi kéo Xích Minh, một đạo kim quang hiện lên, thuấn chuyển qua sân rộng của Cổ Kiếm Viện.

 

Một đám đệ tử đông đảo đang tu luyện ở sân rộng, đó là đệ tử Kim Lân kiếm viện, Triệu Hào và Triệu Trì hai người đang đứng ở một bên nhìn họ tu luyện. Nhìn thấy Lý Cường và Xích Minh đột nhiên toát ra, Triệu Hào quả thật không dám tin tưởng con mắt của mình, hắn nhảy đến bên cạnh Lý Cường, cung kính thi lễ nói: " Sư tôn, ngài cuối cùng đã trở về..."

 

Lý Cường giật mình, hỏi: " Triệu Hào, phát sinh chuyện gì?"

 

Triệu Hào nói: " Có một tiên nhân tìm đến, hắn cũng là La Thiên Thượng Tiên..."

 

" Xích Vật Ngữ?" Trong lòng Lý Cường phát lạnh.

 

Triệu Hào nhìn sư tôn một cái, trong lòng ngầm bội phục, sư tôn tựa hồ không có chỗ nào không biết. Hắn gật đầu nói: " Dạ, là Xích Vật Ngữ tiền bối, hắn và Hiên Long tiền bối nói chuyện một ngày rồi vội vã rời đi, nghe nói hắn đi Nghịch Hành Thông Đạo."

 

Xích Minh vỗ vai Lý Cường, nói: " Khi xuất phát thì gọi đệ." Không đợi Lý Cường trả lời, kim quang chợt lóe, hắn thuấn di đi, cũng không biết làm gì.

 

Lý Cường hỏi: " Long lão ca ở nơi nào? Còn đang ở Hoàn Kiếm Các hay sao?"

 

Triệu Hào nói: " Còn đang tĩnh dưỡng ở Hoàn Kiếm Các, chỉ có Hầu sư bá và Ngân tiền bối đã rời đi."

 

Lý Cường có chút ngẩn ngơ, hắn không nghĩ tới Hầu Phích Tịnh lại rời đi nhanh như vậy, trong lòng không nhịn được có chút mất mác, nhưng lần ly biệt này cũng không bị kích thích như lần Phó Sơn rời đi. Lần đó hắn đã thất thần đến thiếu chút nữa tẩu hỏa.

 

Lý Cường gật đầu nói: " Triệu Hào, ngươi đi tìm Mị nhi tới, ta đi Hoàn Kiếm Các có việc, kêu nàng chờ ta."

 

Trong Hoàn Kiếm Các lặng lẽ yên tĩnh, Hiên Long đứng ở trên bình đài của Hoàn Kiếm Các dõi mắt ra xa, tựa hồ rất hưởng thụ sự yên lặng này. Hắn đột nhiên nói: " Lão đệ, nhanh vậy đã về rồi."

 

Lý Cường lặng yên hiện ra, cười nói: " Chúc mừng lão ca."

 

Hiên Long nghiêng đầu than thở: " Đúng vậy, đáng giá chúc mừng, lão đệ, ngươi thật muốn đi Hâm Ba Giác hay sao?"

 

Lý Cường đi tới bên người hắn, bình lặng nói: " Cho dù núi đao biển lửa cũng muốn đi."

 

Hiên Long nghiêng đầu cười nói: " Núi đao biển lửa? Thứ đó cũng đâu là gì, đi Hâm Ba Giác so với đi núi đao biển lửa khó khăn hơn nhiều."

 

Lý Cường nở nụ cười, cách nói chuyện vừa rồi với Hiên Long là thói quen nơi quê quán, việc lên núi đao hay xuống biển lửa cho chuyện rất khó khăn, nhưng nói với tiên nhân, việc này thật sự là thú vị.

 

Lý Cường nói: " Mặc kệ tương lai như thế nào, ta nhất định đi."

 

Hiên Long xoay hẳn người nhìn Lý Cường, vẻ mặt nghiêm túc nói: " Hâm Ba Giác rất nhanh sẽ là một cơn lốc cuồng bạo, lúc này đây không phải chuyện đùa, ta nói cho ngươi, Thất Quân của tiên giới lập tức sẽ có hai người đi tới, còn có bốn La Thiên Thượng Tiên..."

 

Lý Cường nhất thời hưng phấn lên, hắn biết dưới tình huống càng hỗn loạn càng có cơ hội, đây là đạo lý hắn đã sớm hiểu được.

 

Lý Cường cười hì hì hỏi: " Đây là Xích Vật Ngữ nói sao?"

 

Hiên Long gật đầu nói: " Tin tức của ngươi thật linh thông, hắn đích xác đã tới, cũng mang đến chiếu lệnh của Thanh Đế, lần này tiên giới chính là muốn đại động can qua rồi."

 

Lý Cường ngạc nhiên nói: " Hâm Ba Giác xảy ra chuyện gì, sao tiên giới lại tới nhiều cao thủ như vậy?" Hắn mơ hồ cảm thấy có chút không đúng, Thanh Đế đều bị kinh động, vậy sự việc nhất định không nhỏ.

 

Hiên Long cười khổ nói: " Chuyện tạm thời không thể nói, dù sao là ngươi muốn đi, ngươi nhớ kỹ...bảo vệ tính mạng là đệ nhất, những thứ khác ta không nói nhiều nữa."

 

Lý Cường nghe hắn nói lại càng hoảng sợ, lời này thật quá kỳ diệu rồi. Hắn trầm ngâm chốc lát, nói: " Ta chỉ cần có thể cứu được sư tôn và Mạc đại ca, còn những chuyện khác đều không sao cả."

 

Trong mắt Hiên Long toát ra một tia sầu lo, chậm rãi nói: " Đến lúc đó sợ rằng thân bất do kỷ( không tự chủ được), Hâm Ba Giác...ai, địa phương nọ thật sự là...ai!" Hắn muốn nói lại thôi.

 

Lý Cường hỏi: " Ta và Xích Vật Ngữ có đánh một trận, hắn có nói hay không?"

 

Hiên Long nở nụ cười, gật đầu nói: " Đương nhiên nói, a a, hắn còn muốn đánh với ngươi một lần nữa, ngươi cũng nên cẩn thận."

 

Lý Cường mắng: " Người này thật cổ quái, vì một chút việc nhỏ lại tranh đấu với ta, làm hại lão ca ta bị trọng thương, nếu lão ca ta không khỏe lại được, hừ, ta không để yên cho hắn!" Hiên Long cười nói: " Thương thế của Hầu Phích Tịnh không phải khôi phục rồi sao, sao lại cừu hận lớn như vậy, bỏ đi thôi." Truyện được copy tại Truyện FULL

 

Một đệ tử Cổ Kiếm Viện đi tới bình đài bẩm báo: " Giám viện sư bá tổ, có khách nhân đến bái phỏng ngài."

back top