Quang Chi Tử

Chương 25: Quyển 2: Tiến Quân Tứ Cường

Dưới ma pháp khôi phục trị liệu cường đại hắn dần dần thức tỉnh lại, bất quá vẫn còn rất yếu, dù sao cũng tiêu hao không ít sinh mạng lực mà.

"Cám ơn ngươi, ngươi thật sự rất mạnh. Ta thua tâm phục khẩu phục." Hắn không còn cách nào nói.

"Từ nay về sau không được sử dụng ma pháp như thế nữa nhé, thiêu đốt sinh mạng sẽ rất nguy hiểm." Bởi vì ta cũng một lần dùng qua sinh mạng ma pháp nên ta cũng biết kết quả của nó như thế nào.

"Cám ơn, ta sẽ chú ý."

Sư phụ giám khảo đi lên đài, gật đầu tán thưởng với ta, hiển nhiên là vì hành động giúp đỡ đối thủ của mình mà hài lòng.

"Ta tuyên bố, bạn học Trường Cung Uy đứng đầu tổ 11. Tra Lí Áo xếp thứ hai..." Sư phụ bắt đầu tuyên bố thứ hạng của tổ 11 chúng ta.

Ta bây giờ mới biết được tên của hắn, hắn cũng đã được một bằng hữu đưa về ký túc xá rồi. Ta bây giờ đang từng bước từng bước tiến đến mục tiêu của mình.

Bên dưới đài đấu ĐỊch sư phụ cũng đã tới, ông nhất định là vì nơi này phát sinh ra ma pháp ba động mà đến. Nhìn thấy là ta ông phất phất tay, trong đáy lòng ta đồng thời vang lên thanh âm của ông: "Sao lại thế vậy, Trường Cung, là con dùng đại ma pháp sao?"

Ta bây giờ còn chưa dùng thành thục tâm linh cảm ứng nên không dám dễ dãi sử dụng, ta đơn giản chỉ nói: "Chút nữa con sẽ kể lại cho sư phụ."

"Được rồi, ta đi đây."

Từ trong sân đấu đi ra, vì sợ bị mọi người hỏi này hỏi nọ ta liền sử dụng "Di chuyển tức thời" lập tức ly khai hiện trường. Trước tiên phải đi tìm sư phụ đã, ông khẳng định còn đang chờ ta.

"Địch sư phụ, con tới rồi."

"Vào đây đi."

Ta đi vào phòng của Địch sư phụ, ông chỉ ta ngồi xuống.

"Là như thế này ạ..." Ta đem trận đấu kể lại một lượt.

"Ài!..." Địch sư phụ thở dài một hơi: "Bây giờ hài tử các ngươi a, như thế nào lại có thể dễ dàng sử dụng sinh mạng ma pháp vậy không biết, phải biết rằng thân thể do cha mẹ sinh ra nên quý trọng nó. Ngươi lần trước do cứu sống một sinh mệnh mới dùng tới nó, còn đây chỉ là một trận đấu bình thường thôi mà, thật là..." Địch sư phụ lắc lắc đầu.

"Xem ra ta phải phụ đạo thêm một chút tâm lý cho học viện mới được."

"Sư phụ, người không vui sao, vậy từ nay dạy thêm cho chúng con một chút về phương diện này là được mà." Ta an ủi ông.

"Tiểu tử ngươi hôm nay lại dùng ma pháp lớn như thế thì đối thủ năm hai ai còn dám đánh với ngươi nữa chứ."

"Không thể nào a, Quang diệu cửu châu của con còn chưa thành thục. Con bây giờ cũng khống chế chưa hoàn toàn, ước chừng chỉ có thể phát ra 1/3 uy lực thôi. Huống chi con cũng không nghĩ dùng sớm như thế, nhưng mà lúc đó không dùng không được." Ta ủy khuất nói.

"Chỉ có thể trông vào chính mình mà tìm cách phát huy toàn bộ uy lực thôi, bây giờ nhìn quanh chỉ có vài người dùng quang hệ ma pháp nên mọi người khẳng định sẽ đánh giá ngươi rất cao, lúc này có thể thuận lợi thu tràng được rồi."

....

Quả nhiên không ngoài sở liệu của Địch sư phụ. Nhìn thấy biểu hiện của ta, không có một đệ tử nào nguyện ý tỷ thí với ta nữa cả. Đối thủ chỉ lấy lệ một hai chiêu rồi xin thua, phàm là kẻ nào rút thăm phải tên ta đều khẳng định lèo nhèo một câu: "Ta như thế nào lại xui xẻo như thế a!" Cơ hồ ta chẳng phải tốn chút lực lượng nào đã thuận lợi tiến vào tứ cường. Ngay cả Ác Khắc trước đây được đánh giá rất cao cũng bị danh tiếng của ta che phủ."

Còn về Mã Khắc, hắn coi bộ chật vật hơn nhiều. Tới vòng loại 32 tiến tới 16 về sau, mỗi vòng đều là một hồi khó khăn phi thường mới có thể dành được thắng lợi. Cho dù như vậy nhưng hắn vẫn cảm giác được mình may mắn vì hắn không có chạm mặt ta, hắc hắc.

Trong tứ cường có 3 người lớp A, phân biệt là ta, Mã Khắc, Ác Khắc, còn không ngờ người cuối cùng lại là một nữ sinh lớp D, chủ tu thủy hệ ma pháp. Ta bây giờ còn chưa thấy qua cô ta thi đấu. Thật không nghĩ đến lớp D cũng có thực lực như vậy nữa.

Tứ cường bắt đầu phân tổ. Ta đi lên trước bắt thăm được cặp A. Mã Khắc tiểu tử này trong miệng lâm râm, xem ra là đang cầu nguyện không gặp phải ta. Nhưng mà ông trời không chiều lòng người, hắn bốc thăm cũng dính phải cặp A, ha ha, lúc này có náo nhiệt để xem rồi.

Mã Khắc từ trên đài thất thần đi xuống.

"Làm sao vậy Mã Khắc" Ta huých hắn một cái.

"Lão đại, sao ta lại xui xẻo như thế, nhanh vậy đã gặp ngươi a!"

"Cái này có gì là xui xẻo đâu chứ, ta cũng không nhất định thắng được ngươi a!" Hắn sao lại không tự tin như thế được chứ.

"Làm sao như vậy được chứ??"

"Ngươi không biết, Long sư phụ đã nói với ta, ta bây giờ so cấp bậc vẫn kém ngươi nhiều lắm, bảo ta tiếp tục phải cố gắng nữa!" Nguyên lai là sư phụ hắn nói, ha ha, thảo nào tiểu tử này lại sợ gặp ta như vậy. Sư phụ hắn chính là phó viện trưởng Tinh Đích Long ma đạo sư, nói chuyện đương nhiên là có uy tín rồi.

"Ngày mai cũng cố gắng lên, ta hy vọng chúng ta có thể giống như lúc nhập học khảo thí vậy, đánh thật lực một hồi, còn chưa thử qua sao biết được ai hơn ai."

"Được rồi"

....

Tứ cường trận đấu mà, cơ hồ tất cả học sinh năm hai đều tới xem trận chiến, thật là náo nhiệt a, ta và mã khắc bước lên trên đài đấu. " Mã Khắc, không được làm mất thể điện đó, bây giờ có rất nhiều người đang nhìn."

Mã Khắc gượng cười, hắn bắt đầu sử dụng ma pháp tấn công.

Mã Khắc có ưu thế lớn nhất chính là ma pháp khống chế lực rất cường hãn, hắn không sợ ta "Di chuyển tức thời" vì thế dùng ngay đơn thể cao cấp ma pháp công kích.

"Hỡi hỏa nguyên tố vĩ đại, hãy hội tụ bên người ta, ngưng tụ thành long hỏa, tiêu diệt địch nhân trước mắt." Đồ khỉ, tiểu tử này hôm qua còn nói đánh không lại ta, vậy mà hôm nay lại ác độc vậy chứ. Mở đầu đã là hỏa long, lực công kích của ma pháp này cao hơn nhiều so với liệt diễm phần thiên ngày trước.

Một con hỏa long thật lớn từ trên người Mã Khắc hừng hực, đầu tiên là quấn lấy người hắn vòng quanh một vòng, sau đó điên cuồng phi về phía ta.

Mặc dù ta đã gia trì thêm quang lăng thuẫn, đáng tiếc cũng không chặn được hỏa long của hắn. Giờ dùng cái gì đậy, tịnh hóa ánh sáng có lẽ cũng không ngăn được, thứ nguyên trảm cũng không thể nào.

"Hỡi quang nguyên tố vĩ đại, hãy nghe lời ta, hội tụ thành vầng sáng thần thánh ngăn cản địch nhân đang tới." Quang hệ phòng ngự cao cấp ma pháp - Vầng sáng thần thánh. Một vầng sáng lập tức xuất hiện quanh người ta.

Vầng sáng trắng này bắt đầu nhanh chóng hội tụ thành một bức tường vô hình rất dày đặc ngăn cản hỏa long, khiến nó văng ngược trở lại. Bất quá hỏa long vẫn chưa biến mất, nó vòng vo một vòng rồi lập tức lại vùng trở lại, Mã Khắc thực lực thật sự rất mạnh a. Ở vòng sơ loại ta chưa thấy hắn dùng tới ma pháp này.

Ta thúc dục ma pháp lực, liên tiếp ngăn trở công kích của hắn. Ta xem ra hắn chỉ huy hỏa long không phải dễ dàng như vậy, có lẽ cũng không kiên trì được lâu nữa.

"Lão đại, chú ý, ta xuất tuyệt chiêu đây!" Cái gì, tiểu tử này còn có tuyệt chiêu nữa...

Mã Khắc từ trong ngực lấy ra một cây ma pháp trượng màu hồng, bắt đầu ngâm xướng.

Bên dưới đài Địch sư phụ lập tức tóm lấy râu của Long sư phụ kêu lên: "Tốt lắm, ngươi, ngay cả cái đồ này cũng đưa cho nó, lại có thể đem "hỏa thần chi nộ" ( sự phẫn nỗ của hỏa thần ) cấp cho tiểu tử kia."

Long sư phụ cũng không kém cạnh, lập tức tóm lại râu của Địch sư phụ đáp trả: "Còn nói nữa, quang thần bào của ngươi không phải cũng cho đệ tử sao."

Bên dưới đài hai lão nhân hồ nháo không rời thì bên trên đài cuộc chiến của chúng ta cũng tới hồi quyết chiến. Theo ngâm xướng của Mã Khắc, từ trên ma pháp trượng của hắn xuất hiện một tiểu hỏa cầu, đại khái chỉ nhỏ bằng quả bóng bàn, đáng tiếc ta biết cái này không phải đồ chơi a, đó là thuần năng lượng cầu, so với hỏa long vừa nãy còn kinh khủng hơn nhiều

back top