Quang Chi Tử

Quyển 3 Chương 22: Quang Huy Chiến Đội

Ta đương nhiên không thể nào chỉ dựa vào ma pháp này, thời gian duy trì ma pháp này còn tùy thuộc vào nguồn năng lượng của ta. Cả mười nhân ảnh đồng loạt lên tiếng: “Hỡi quang nguyên tố vĩ đại, người bạn sinh mệnh đồng hành với ta, hãy khiến cho thế giới này tươi đẹp hơn”. Lúc này ta đang sử dụng quang hệ ma pháp cấp tám, Quang Hoàn Diệu, đồng thời đưa tay kết pháp ấn, đây cũng là lần đầu tiên ta dùng ma pháp cấp tám.

Cùng với lời nói, mười nhân ảnh đều phát ra kim quang, toàn thân ảo xuất kim quang bao bọc lấy thân thể những người đứng xung quang, mọi người đứng ở đó mặt mày ngờ nghệch như si như ngốc, trừ Tu Ti ra, mọi người đều bị chế trụ, ngay cả Đông Nhật nằm trong số đó. Tu Ti không hổ là cao thủ, liền xuất chiêu phản kích, trên người hắn phát ra luồng bạch sắc để chế ngự luồng kim quang đang tấn công, nhưng chỉ hoài công vô ích, từng luồng ánh sáng tiếp nối nhau, bao vây hắn vào giữa.

Mười nhân ảnh của ta lại nói: “Nếu ngươi không thoát khỏi ma pháp của ta thì ta không thừa nhận ngươi là đội trưởng, còn ngược lại thì phải nhận ta là đội trưởng”

Đông Nhật thu lại không phát ra khí đề kháng nữa, bởi hắn ma pháp này một khi đã bao bọc ai vào bên trong thì bảo vệ cho người đó khỏi bị thương, nhưng đối với ba người kia, họ hoàn toàn không biết điều này mà cứ liên tục chống cự, ta đặc biệt quan tâm đến Tu Ti, chỉ thấy quầng sáng quanh người hắn càng lúc càng nhỏ, ánh sáng giống như vây chặt hắn bên trong.

Được một lúc, cho dù hắn có thử mọi cách thì đều không có cách nào thoát khỏi ma pháp của ta, đây chính là khoảng cách giữa thực lực của ma đạo sư và Thiên Không kị sĩ.

Tu Ti chủ động nói: “Ta thừa nhận thất bại, nguyện tôn ngươi lên làm đội trưởng”. Thấy lão đại đã mở miệng, Hành Áo và Cao Đức cũng thu lại khí phản kích.

Ta thu hồi ma pháp, Hành Áo nổi giận đùng đúng quát: “Ngươi thật vô lý, dám tập kích bọn ta”

Ta cười đáp: “Sao lại nói thế, vậy thử lại nhé, ta cho ngươi thời gian chuẩn bị, để xem ngươi có thoát được không”.

Hành Áo nổi giận nói: “Ngươi!” rồi quay sang Tu Ti: “Lão đại, ngươi nói coi, làm sao chúng ta có thể tôn tên tiểu quỷ này lên làm đội trưởng được”

Tu Ti đáp: “Hành Áo, nói đi nói lại, không phải tại ngươi lớn tuổi hơn Trường Cung mà không phục chứ? Hơn nữa chúng ta không thể chống lại ma pháp của hắn, thực lực thế nào đã rõ, ta làm sao không phục cho được, nếu có thể khống chế cả ba người chúng ta cùng lúc, nhất định ma pháp đã đạt đến cảnh giới ma đạo sư, phải không Trường Cung?”

Lời cuối nói với ta, khẩu khí của hắn hoàn toàn khẳng định chứ không hế có chút nghi ngờ.

Ta nghiêng đầu, cũng chẳng ừ mà cũng không chối cãi.

“Được rồi, ta đã phục rồi, tuy ta lớn tuổi nhưng ngươi thực có tài, ta so với ngươi quả nhiên không bằng, ta sau này sẽ nỗ lực hơn nữa, nhất định sẽ qua được ngươi, lúc ấy chúng ta lại phân cao thấp”, Tu Ti bình thản nói. Biết ta là ma đạo sư, Hành Áo và Cao Đức Kim cũng không dám hó hé thêm câu nào.

“Được, ta đợi ngươi, hi vọng ngươi có thể làm được. Giờ chúng ta là đồng đội, cũng là bạn bè” Ta chân thành nói, rồi đưa tay nắm lấy Hành Áo và Cao Đức biểu hiện chân tình, tuy hai người đó vẫn chưa hoàn toàn phục, nhưng trong lòng cũng một phần chấp nhận ta.

Ta nghĩ một lúc rồi nói: “Tu Ti đại ca, huynh nói coi đội chúng ta phải gọi là gì?”

Lần đầu tiên ta thấy Tu Ti mỉm cười, nụ cười vô cùng rạng ngời, đáp: “Ma pháp đệ vừa sử dụng tên gọi là gì?”

“Lúc nãy đệ dùng quang hệ ma pháp cấp tám, gọi là Quang Hoàn Diệu”.

“Vậy thì đội chúng ta gọi là Quang Huy Chiến Đội đi” Cái tên này được mọi người đều thích, trí tuệ của Tu Ti quả nhiên danh bất hư truyền.

Văn sư phụ bước đến, không biết có phải lúc nãy cố tình lánh mặt đi không, chúng ta vừa giải quyết xong vấn đề nan giải thì thấy mặt lão ngay, “Coi bộ mọi người thân thiện quá, hay, hay, hi vọng các ngươi giữ vững tinh thần này để có thể bay tận trời cao. Các ngươi vào đây, ta sẽ nói về cuộc thi cho các ngươi nghe”

Khi mọi người vào trong phòng, Văn lão sư tiếp: “Chúng ta phải tham dự một cuộc thi vô cùng khó khăn. Đây không những là một cuộc thi dành cho cao thủ trong nước mà còn là sự hợp tác giữa Tu Đạt Quốc và Ngải Hạ Quốc, Trường Cung là người Ngải Hạ. Cũng bởi vì số người tham gia rất nhiều nên việc giành chiến thắng không phải là chuyện dễ dàng gì”.

Lão nhìn chúng ta một lượt rồi nói: “Đầu tiên là phải đấu bảng, ta nghĩ đây không phải là vấn đề vì các ngươi không yếu, sau đó chọn đội đầu bảng để vào trong vòng đấu loại, lúc đó ta nghĩ các ngươi phải tự lựa chọn lấy đội hình cho mình. Bởi vì Trường Cung sử dụng ma pháp lực, nên các ngươi phải lợi dụng lợi thế này, ta đã cho người điều tra hơn 10 000 đội tham gia, chia ra 1 024 nhóm để tiến hành đấu loại, mỗi đội phải đấu 10 trận. Chỉ có đội thắng mới tiến sâu vào trong, tiến đến trận chung kết. Chúng ta không nhất thiết phải tham gia toàn bộ các trận đấu, nhưng chỉ cần chúng ta thắng hơn 20 trận là được, việc này cũng giống như chạy marathon mà thôi. Quy tắc khá đơn giản, chủ yếu là vượt qua đối thủ, hoặc khiến cho đổi thủ tự động nhận thua là được, nhưng không được giết đối thủ, ngoài ra không có giới hạn cái gì hết, các người có thể phát huy hết thực lực của mình. Nhưng ta có một yêu cầu, trừ phi trong tình huống bất khả kháng, các ngươi nên lấy đức phục nhân, đó cũng là tinh thần của kị sĩ Tu Đạt chúng ta”

Ngoại trừ ta, cả bốn người kia đều gật đầu.

“Trường Cung, lần này vị trí của ngươi là quan trọng nhất, nhiệm vụ của ngươi là hỗ trợ mọi người tấn công, nhưng nếu gặp lúc mọi người đều lâm vào bế tắc, ngươi cũng phải tham gia tấn công. Ta tin với ma pháp của ngươi chắc chắn khiến cho đội hình chúng ta mạnh hơn rất nhiều, lúc nãy ta thấy các ngươi so tài với nhau, mọi người tinh thần dường như không được tốt cho lắm, nhưng không bị thương thì cũng không tổn hại đến hòa khí. Tuy các người đã chọn Trường Cung làm đội trưởng nhưng phải nghe theo ý kiến của Tu Ti mới được, ta tin tưởng vào tầm nhìn của Tu Ti”. Văn sư phụ nhìn Tu Ti mỉm cười.

Tu Ti đối với lời ngợi khen của Văn sư phụ không có chút phản ứng, chỉ khẽ gật đầu.

“Giờ vẫn còn ba ngày nữa mới đến cuộc thi, ta hi vọng các ngươi hợp tác luyện tập cho tốt, chúng ta vốn là một đội rất mạnh, nói thật, ta hy vọng các ngươi có thể giữ thể diện cho ta, ta cũng mong qua cuộc thi này các ngươi có thể vươn danh lập dạng khắp thiên hạ.”

Bọn ta đồng thanh đáp lớn: “Chúng con nhất định chiến thắng.

Cứ như vậy, sau này ta - đứa con của ánh sáng, dẫn đầu Quang Huy chiến đội trải qua các trận chiến vang dội, lập được vô số công lao hạng mã.

back top