Ta cười nói:
- Cái nay mà cũng gọi là hoả cầu sao? Để ta nấu cơm còn không xứng nữa là, trả lại cho ngươi này.
Hoả cầu liền bay ngược lại với tốc độ nhanh gấp đôi.
Mặt tên thanh niên tái xám lại khi thấy hoả cầu bay đến, vừa rồi ma pháp này hao phí của hắn không ít ma pháp lực, uy lực thế nào hắn đương nhiên biết rất rõ. Hắn muốn tránh nhưng quỹ tích của hoả cầu quá quỷ dị chẳng biết tránh đi đâu. Đành cắn răng, phát ra một đạo phong nhận, cố gắng đánh bật hoả cầu lên trời.
Ta âm thầm gật đầu, phong nhận hăn dụng rất tốt phương vị cũng rất chuẩn chỉ là ma pháp lực kém chút thôi.
"Phác." Một tiếng, hoả cầu và phong nhận đồng thời tiêu mất, sắc mặt tên thanh niên tái nhợt đi, hển nhiên hao lực không ít.
Ta mỉm cười nhìn hắn nói:
- Còn muốn so tài tiếp không?
Mặc dù hắn giả mạo Mã Khắc nhưng cung chữa có phạm vào lỗi gì lớn, không cần phải thương tổn hắn, chủ yếu là để cho hắn biết khó mà lui xuống.
Tên thanh niên ngây ngốc hỏi:
- Ngươi là đệ tử hoàng gia cao cấp ma pháp học viện thật sao?
Ta gật gật đầu:
- Đương nhiên, cho dù Mã Khắc thật sự đến đây sợ rằng cũng không phải là đối thủ của ta, huống chi là ngươi. Ta cũng không làm khó ngươi, nhưng ngươi phải nói cho ta biết sao ngươi lại giả mạo Mã Khắc?
Tên thanh niên ảm đạm nói:
- Dù sao cũng đánh không lại ngươi, ta nhận, chúng ta đi xuống nói đi.
Sau đó quay đầu nói với trọng tài:
- Ta nhận thua.
Nói xong tự mình nhảy xuống lôi đài trước.
Ta vừa định nhảy xuống theo, một thanh âm mềm mại truyền tới:
- Vị thiếu hiệp kia nếu đánh bại đối thủ rồi tại sao không tiếp tục ở lại?
Ta quay lại nhìn, thì ra là người con gái ngồi ở hàng khách quý vừa lên tiếng, ta mỉm cười lễ độ:
- Trước khi lên đài tại hạ đã giải thích trước, lần này lên đấu cũng không phải để chiêu thân, cho nên không cần tiếp tục ở lại.
Thanh âm nữ tử chuyển thành gay gắt phẫn nộ:
- Vậy ngươi cho rằng chúng ta ở đây bày trò để chơi ư? Ngươi không thể nói đến là đến nói đi là đi một câu dễ như vậy được. Để bản cô nương xem xem ngươi có bản lãnh gì nào.
Nàng vừa dứt lời liền xuất ra một đạo phong nhận.
Sao lại vô lý như vậy được, đúng là ta không nên quản chuyện xã hội, ta vội lách sang một bên tránh khỏi đạo phong nhận xuất kì đó. Cố ý tạo một vẻ mặt lạnh lùng ta nói:
- Cô nương nếu tiếp tục vô lý như vậy thì đùng trách tại hạ không khách khí đó.
Nữ tử cũng không cất tiếng trả lời, phóng xuất các loại sơ, trung cấp phong, hoả hai hệ ma pháp phô thiên cá địa bay lại phía ta.
Xem ra không lập uy không được.
Ta hừ lạnh một tiếng, miệng niệm thầm chú ngữ:
- Quang nguyên tố vĩ đại a, thỉnh cầu ngài mang vô tận thần lực ban cho ta, hoá thành cự kiếm, tiêu diệt địch nhân trước mắt đi - Quang chi kiếm.
Nhất thời một cảnh tượng kì dị xuất hiện trước mắt mọi người. Ta chậm rãi bay lên trên không, cả nười loé ra kim quang chói mắt, quang điểm từ khắp bốn phía không ngừng hối tập về quanh ta. Ma pháp của nữ tử khi đến trước người ta đều biến mất không tăm tích.
Ta giơ hai tay lên cao, song chưởng cùng đưa lên quá đầu, tất cả quang mang đều tụ tập lại. Ta hô:
- Để cho ngươi thưởng thức qua cái gì mới là chánh thức ma pháp.
Hai tay ta hợp lại phát ra mọt đạo kiếm quang cực lớn trảm xuống. Ma pháp này là do ta gần đây mới tự sáng tạo được. Lấy Quang trảm kiếm làm tru cột, kết hợp cùng đấu khí theo phương thức mà Địch sư phụ gợi ý cho ta, ta mang ma pháp lực tập trung thành một kiếm phát ra, ta cũng chưa bao giờ chính thức thử qua. Lần đầu dùng đến nó quả thật đã doạ không ít người.
Nữ tử đối diện đã sợ đến mặt không còn chút máu nào, tấm khăn che mặt cũng đã rớt xuống, mái tóc dài màu đỏ xoả ra trên da thịt trắng nõn, đôi mắt đang mở to đầy kinh hãi, vóc người thon thả hoàn toàn có thể so với sắc đẹp của Hải Thuỷ. Vài người bên bàn khách quý đồng thời hô to:
- Hạ thủ lưu tình.
Nhưng đã không kịp rồi, kiếm quang đã trảm xuống, nhưng mục tiêu không phải là nữ tử nọ mà là khoảng đất giữa sân đấu.
Khi kiếm quang dần tan lộ ra mặt đất vẫn như không có gì xảy ra, nữ tử kia từ hoảng sợ tỉnh lại cất tiếng chê bai:
- Thì ra là chướng nhãn pháp ( thuật che mắt ), hừ, hoá ra ngươi cũng chẳng có bản lãnh gì.
Ta ha ha cười nói:
- Ngươi còn không mau lui về phía sau đi, nếu không,tự gánh lấy hậu quả đó.
Ta vừa dứt lời cả mặt đất liền lay động,lão ma pháp sư trọng tài vội nắm lấy tay của người nữ tử,dẫn nàng thoát ra ngoài.
Ta vội dùng một cái quang huy trận lập vòng phòng hộ quoanh sân sau đó dụng thuấn di tới bên ngươi tên thanh niên nhỏ gầy kia hô lớn mọi ngươi lui ra phía sau đê tránh ngộ thương. nói xong đấu khí từ dưới chân phát ra, nhanh chóng thoat khỏi hiện trường.
Phía sau chợt phát ra một tiếng vang thật lớn chính bản thân ta cũng quá kinh ngạc phương viên 500 thước nơi sân hoàn toàn bị phá mở. Trong vòng phòng hộ do ta phát ra cát bụi tràn ngập. Hoàn hảo, may mà diện tích nơi sân quá lớn nếu không quang huy phòng ngự trận của ta chưa chắc đỡ được uy lực cường đại của vụ nổ.
Ta vội mặc kệ kết quả như thế nào, mang theo tên thanh niên kia tới lữ điếm.
Ta ấn hắn ngồi vào ghế, tự rót một chén nước uống rồi mới nói:
- Nói đi, rốt cục là vì sao ngươi giả mạo Mã Khắc?
Tên thanh niên kia vẻ mặt như gặp nạn nhìn vào ta.
Tâm tư của hắn ta há có thể không nhận ra, ta mỉm cười nói:
- Ngươi cứ nói thật đi, ta sẽ không làm khó ngươi đâu.
Tên thanh niên xấu hổ cười nói:
- Là thế này, nhà ta làm thương phiến, vì để cho ta thành tựu nên phụ thân ta kêu ta đi học tập ma pháp, năm ngoái khi hoàng gia cao cấp ma pháp học viện chiêu sanh ta đã đăng kí, kết quả đương nhiên là trượt. Lúc ấy, khi ta đang muốn dời đi chợt thấy một hoả hệ ma pháp sư đang diễn giảng ma pháp cho tân sanh, còn thực tế thi triển vài cao cấp hoả hệ ma pháp, ta thực lòng rất hâm mộ. Ta liền hỏi người bên cạnh mới biết được hắn tên là Mã Khắc _ Tắc Đắc, là một trong mười đệ tử bài danh hàng đầu học viện. Sau đến mấy hôm trước, ta thấy nơi này cử hành tỷ thí ma pháp chiêu thân đại hội, mới nghĩ dùng thân phận Mã Khắc _ Tắc Đắc đến rồi mới có những điều ngài vừa thấy đó.
Ta kỳ quái hỏi:
- Chẳng lẽ ngươi không sợ bị người khác vạch mặt tại chỗ ư?
Tên thanh niên cười khổ:
- Sao lại không sợ, bất quá, cô nương kia quả là rất xinh đẹp, hơn nữa ở nơi này của chúng ta, người có thể đến từ hoàng gia cao cấp ma pháp học viện đều có vinh dự chí cao vô thượng. Cho nên ta mới quyết mạo hiểm, thử xem xem, không nghĩ tới lại gặp ngài.
Nghe xong chuyện của hắn, ta cười ha hả không dứt, nguyên lai tiểu tử này là vì tham luyến nữ sắc a.
Cười dứt, ta nghiêm túc nói với hắn:
- Dù sao chuyện cũng qua rồi, nhưng tuyệt đối sau này không được mạo danh nữa, nếu biết ngươi mạo danh làm chuyện gì bất hảo nữa, ngươi cứ chuẩn bị mà chịu tội đó.